
Ân oán quan trường
Tổng số chương: 58
dịch giả: tần hoài
Phần vào truyện
con đường đất đỏ bụi mù
on đường thoai thoải nghiêng về phía trước, bụi cuốn mịt mù.
Con đường đất đỏ bụi hồng.
Giữa trưa. Đường thật vắng.
Một vài cơn gió lướt ngang, gặp chỗ trống, cơn gió lượn vòng cuốn lên từng bựng bụi y như đám mây đỏ nặng.
Cơn gió đi qua, một lát sau “cơn bụi hồng” hạ xuống, tạo thành lớp thảm mỏng, nhuyễn mịn trên mặt đường. Nằm im chờ đợi cơn gió khác.
Từ phía xa xa, ngay trên đầu dốc bụi lại cuốn lên.
Ngọn gió thổi ngược về sau, những gốc bụi lại chạy tới dần dần, gốc bụi bị bứng lên bởi một cỗ xe.
Cỗ xe hai ngựa, mui phủ kín, có thể vì sợ bụi, cũng có thể vì không muốn cho người đi đường thấy trong xe đang chứa những gì.
Trên mui xe, một gã thanh niên khoảng ngoài hai muơi tuổi.
Đáng lý hắn là một gã thanh niên khá tuấn tú. Vì bằng vào đôi mắt sáng, bằng vào khổ mặt thon dài, bằng vào vóc dáng hiên ngang của gã, đã nói lên được điều đó, nhưng bây giờ thì toàn thân, mặt mũi tay chân gã toàn bằng bụi đỏ. Đến y phục của gã cũng không còn phân biệt được màu chính của nó, gã trở thành lem luốc. Chỉ có đôi mắt của gã là còn giữ được vẻ tinh anh.
Cỗ xe, cũng là một cỗ xe tầm thường như những cỗ xe qua lại trên đường, chỉ có đôi ngựa là đặc biệt.
Đó là thứ ngựa ngoại Mông cao lớn, bờm cao, bốn vó nện trên mặt đường thật mạnh, thật nhanh và thật gọn.
Đúng là thứ ngựa quý đường xa.
Cái lạ thứ hai là hai gọng xe thật lớn, lớn bằng hai gọng xe thường, chỉ bằng vào cái lạ đó, người ta nhận ra ngay đó là thứ xe tiêu cục. Loại xe dành để tải hàng cho khách.
Gió thổi ngược chiều, bụi bốc lên từ chân ngựa, bánh xe, nhưng lại được đẩy ngược về sau. Vì vậy, nhìn từ phía trước, người ta thấy được xe ngựa rất rõ ràng.
Trên thành xe có cắm một lá cờ, lá cờ không lớn nhưng chữ rất rõ ràng. Mỗi lúc có ngọn gió phất qua, bốn chữ “Lương Gia Huynh Đệ” óng ánh duới ánh mặt trời do được thêu bằng kim tuyến.
“Lương gia huynh đệ”!
Tiêu cục của anh em nhà họ Luơng.
Họ lập nghiệp gần hai muơi năm nay, nhiều Phân chi của họ đã trải dài dọc theo đại giang Nam Bắc. Con đường nào có xe của “Lương gia huynh đệ” đi qua, con đường đó luôn được bình yên.
Có hai nguyên nhân cho sự an toàn này:
- Thứ nhất đã là “huynh đệ”, cho nên tiêu cục này hầu hết là người nhà họ Luơng. Tự nhiên họ là những kẻ võ công thuộc vào hàng không phải ăn hại.
- Thứ nhì, đối với bằng hữu giang hồ, họ là kẻ làm ăn chuyên nghiệp. Họ không hề gây chuyện ân oán với ai, họ rất tôn trọng bằng hữu giang hồ. Mà cái thứ bằng hữu giang hồ này, đa số phải hiểu đó là những tay anh chị giựt dọc, trộm cuớp, xưng hùng, xưng bá từng vùng... bán buôn không cần xu vốn.
Đặc điểm khác nữa là chuyện làm ăn của “Lương gia huynh đệ” thật là thuận lợi và luôn phát đạt.
Điều đó cũng có hai nguyên nhân:
- Thứ nhất, họ là những kẻ làm ăn “lấy công làm lời”, họ giữ đúng mức thành tín. Một xe, hai người hộ tiêu. Vật đến địa điểm, tiền mới trao ra. Vật mất họ đền bồi đủ số, chưa bao giờ khách hàng gặp một chuyện không vừa lòng.
- Thứ hai, người của tiêu cục đều mạnh khỏe và mẫn cán, họ làm công việc rất xứng đáng đồng tiền và không khi nào tìm cách “mánh mung”, “moi” thêm của khách, ngoài sự giao ước đầu tiên.
Chính vì thế, từ khi “Lương gia huynh đệ” dựng nghiệp, những tiêu cục khác ở dọc hai bờ đại giang Nam Bắc không làm sao tranh nổi.
Tự nhiên, gần hai muơi năm nay, “Lương gia huynh đệ” cũng phải gian nan vất vả, đã vuợt qua nhiều nguy hiểm, tử sanh, nhưng họ chưa từng làm cho một ai phải càu nhàu, than phiền. Cho đến ngày nay, cơ nghiệp của họ hoàn toàn vững mạnh.
Bây giờ, cỗ xe của họ đang lăn bánh trên dốc bụi mù. Và đúng theo quy củ, có hai kỵ sĩ hộ tiêu hai bên xe. Hai con ngựa kè sát cỗ xe.
Trên yên ngựa, hai trung niên đại hán khoảng ngoài ba muơi tuổi, vóc dáng cực kỳ uy dũng. Toàn thân thượng hạ, cả màu lông ngựa cũng y hệt. Cũng bụi đường xa nhuộm biến một màu hồng.
Một cỗ xe, hai kỵ sĩ.
Ba người đại hán vuợt đường trường đổ dốc. Bỏ lại đằng sau đỏ trời mây bụi.
Giữa trưa.
Nhìn về xa, không khí y như một nồi nước sôi, bốc hơi nghi ngút. Nếu không có những cơn gió làm chao đảo không khí ấy, có lẽ người trên đường sẽ bị sấy khô.
Thế nhưng cả ba, không thấy vẻ gì mệt mỏi, hình như đường còn xa và sức họ hãy còn thừa.
Mặt trời từ từ chênh bóng, nắng vẫn gay gắt nhưng gió đã có nhiều hơn, con đường xa tít bụi đỏ bốc lên từng đụn...
Sưu tầm: casau Nguồn: Nguồn: kiemhiepthuquan Được bạn: Mọt Sách đưa lên vào ngày: 12 tháng 11 năm 2013
Danh sách chương
- Phần vào truyện Con đường đất đỏ bụi mù
- Chương 1 Hắc Bạch song sát
- Chương 2 Người trong xe
- Chương 3 Tuần phủ Hà Nam
- Chương 4 Thầy bói
- Chương 5 Lưỡng đầu thọ địch
- Chương 6 Mưu giữ con tin
- Chương 7 Chủ động theo thượng sách
- Chương 8 Những con người sâu kín
- Chương 9 Cuộc hội kiến ở Đông thành
- Chương 10 Những cơ trí gặp nhau
- Chương 11 Kẻ đến người đi lỡ dở
- Chương 12 Mua bán trong bóng tối
- Chương 13 Một mạng thành chín mạng
- Chương 14 Cô gái họ Triệu
- Chương 15 Những chuyện lờ mờ trong bóng tối
- Chương 16 Người con gái áo đen
- Chương 17 Chút duyên bèo nước
- Chương 18 Bức đối phương nhượng bộ
- Chương 19 Tuần phủ Hà Nam gia
- Chương 20 Người con gái lầu hồng
- Chương 21 Theo dõi cánh đồng
- Chương 22 Phăng lần dấu cũ
- Chương 23 Sát nhân diệt khẩu
- Chương 24 Biến đầu lâu thành lục lạc
- Chương 25 Âm bà bà ngộ độc
- Chương 26 Con lằn xanh đầu đỏ
- Chương 27 Đại phá Âm Sát Thủ
- Chương 28 Tử thi của gã áo vàng
- Chương 29 Nông phu tung ám khí
- Chương 30 Song Nghĩa tiêu cục
- Chương 31 Tình cờ tái ngộ
- Chương 32 Lấy độc trị độc
- Chương 33 Cuộc chạm trán tại Tiêu Sơn
- Chương 34 Một cuộc đấu trí
- Chương 35 Bức bách dụ hàng
- Chương 36 Ngọc nát hương tan
- Chương 37 Tấm ngân phiếu giả
- Chương 38 Một tòa trang viện bỏ trống
- Chương 39 Lu mắm người
- Chương 40 Án Sát phân ty
- Chương 41 Một vụ tự tử
- Chương 42 Sóng trước chưa tan sóng sau đưa tới
- Chương 43 Con chó và viên Quản sự
- Chương 44 Manh mối bất ngờ
- Chương 45 Nhân vật lớn của Đông Xưởng
- Chương 46 Đóa hoa tình chớm nở
- Chương 47 Dòng suối xuyên sơn
- Chương 48 Những người bao mặt
- Chương 49 Câu chuyện nhà họ Lương
- Chương 50 Miêu Cương động chủ
- Chương 51 Thuốc giải Mê Hồn tán
- Chương 52 Những kẻ không còn tình cảm
- Chương 53 Thơ tình một mảnh gởi cho chàng
- Chương 54 Những con người phản bội
- Chương 55 Khoái Lạc động chủ
- Chương 56 Người chú thứ năm
- Đoạn kết