
Bồ Đề Kiếp
Tổng số chương: 127
Bồ đề vốn không cây, gương sáng cũng không đài. Xưa nay không một vật, nào chỗ bám trần ai" (1)
Hòa thượng Không Ý ngồi ở trên một khối đá giảng giải cho chúng ta về Phật pháp, sau đó đứng dậy đi đến trước mặt ta hỏi: "Ngươi bao nhiêu tuổi rồi?".
Ta biết bản thân cũng đã sống được hơn hai nghìn năm rồi, nên cũng có tiếng tăm, liền vui mừng vội nói: "Tính đến ngày hôm trước con đã sống được hơn hai nghìn năm rồi".
Không Ý gật gật đầu, đưa tay đặt trên đầu của ta một chút, rồi đáp lại: "Sau này gọi ngươi là Linh Nhược đi".
Ta vội vàng nói cảm tạ. Lại thấy Không Ý quay người về phía Huyền Châm, nói vài câu rồi rời đi,
Lúc này Huyền Châm tiến đến đây, nhìn chúng ta nói: "Sư phụ tạm thời rời đi một thời gian, ta sẽ chăm sóc các ngươi thật tốt".
Nói thì nói vậy, nhưng Huyền Châm cũng là tiểu tăng ni tu vi không cao, vì thế tự mình cầm bản tâm kinh ra chỗ dưới cây tử đàn chợp mắt.
Chúng Phật tử thấy nhàm chán, lại thêm có gió nhẹ cùng ánh mặt trời, cũng liền ngủ.
Ta hiện nay đã có tên, trong lòng đang rất vui, vốn định cùng tiểu Phật tử bên cạnh nói chuyện, nhưng hắn cũng đã ngủ rồi. Không gian trong chốc lát thật yên tĩnh, giống như chỉ còn một mình ta vậy.
"Tiểu Phật tử, ngươi tên là gì thế?"
Âm thanh tự nhiên xộc tới làm ta giật mình, đảo mắt nhìn lại, liền thấy một tiên nữ cực đẹp.
"Ta? Ta tên là Linh Nhược". Ta trả lời, không nghĩ đến vị tiên nữ này thật tinh quái, vừa mới cùng ta nói mấy lời đã đem ta từ trên cây xuống rồi co cẳng chạy đi.
"Ôi... Ngươi định đưa ta đi đâu vậy?". Ta kinh hãi.
Tiên nữ đó lại nói: "Ta đưa ngươi xuống trần gian".
"Xuống trần gian làm cái gì? Ta là Phật tử, ta phải ở lại Ly hận thiên". Ta muồn tự mình về, nhưng nàng ta không hiểu sao lại giữ ta rất chặt.
"Xuống trần gian là có thể chơi vui rồi. Có rất nhiều đồ đẹp mà ở Ly hận thiên ngươi không thể nhìn được. Ngươi thật hung dữ. Ngươi không muốn đi xem sao?"
"Không muốn...", mắt thấy nàng đã chạy ra khỏi Ly hận thiên, ta cảm thấy vừa khó hiểu vừa phiền não, "ngươi mau đem ta quay về đi, nếu Không Ý biết được nhất định sẽ phạt tội Huyền Châm mất".
Tiên nữ thế nhưng lại mặc kệ, chỉ nói: "Ngươi thân là Phật tử, dù sao cũng phải đi cứu người. Hiện tại đưa ngươi đi cứu người, ngươi không giúp ta sao?"
Ta nghĩ nghĩ, cứu người chính là sứ mạng của chúng Phật tử, cũng là một phần của quá trình tu hành, do dự một lúc liền đáp ứng nàng ta.
Hiệu suất làm việc của tiên nữ này cũng thật đỉnh, chỉ chốc lát đã đưa ta xuống trần gian. Trước mắt ta lúc tối lúc sáng, thật không biết mình đang ở đâu.
"Đây là đâu vậy?"
"Ngươi đang ở trong một nhà có thai phụ, ngươi xem, bên cạnh ngươi có đúng là có một tiểu oa đang muốn chui ra ngoài không?"
Ta ngẩng đầu, quả nhiên là có một tiểu oa bên cạnh mình. Ta không khỏi có chút u oán: "Nhưng sao ngươi lại đem ta vào trong bụng của người ta thế, tiên nữ nhà ngươi, tại sao lại làm bậy ở đây..."
"Tên ta là Ức Cẩn, không phải là tiên nữ". Ức Cẩn nhẹ giọng nói. "Tiểu Phật tử nhà ngươi nhớ kỹ, tiểu oa sắp sinh này có số khổ, về sau nàng sẽ gặp một người có gương mặt như ngọc, là một công tử có khí chất phiêu nhiên, từ đó vi tình sở hoặc, nhưng vị công tử này thực ra là duyên phận của tiểu oa, ngươi than là người nhà Phật, tất nhiên sẽ vì người hữu tình mà đi giải thích nghi hoặc này cho bọn họ, phải không? Cho nên, về sau ngươi hãy ở bên cạnh nàng, đến khi tương ngộ rồi, hãy giúp đỡ bọn họ đến với nhau, giúp bọn họ vượt qua cửa ải khó khăn, có được không?"
Hóa ra là muốn thành duyên cho một đôi uyên ương số khổ, tuy rằng đây không phải là thay đổi số kiếp, thế nhưng thần tiên không được nhúng tay vào chuyện phàm nhân, cũng khó trách Ức Cẩn lại tới tìm ta. Cũng may đây không phải là chuyện khó khăn lắm, cũng là trách nhiệm của người nhà Phật chúng ta.
Vì thế ta trả lời: "Ừm, ta biết rồi. Ngươi cứ yên tâm đi".
Ức Cận cũng ậm ừ một tiếng, nhưng vẫn chưa rời đi, hướng về thai nhi bên cạnh ta nói: "Vật nhỏ, ngươi nhớ kỹ, về sau gặp được người mình thích thì hãy đem hạt đậu đỏ này đưa cho hắn". Dứt lời Ức Cẩm thở nhẹ, "Được rồi, ta phải đi rồi. Tiểu Phật tử ngươi ngàn vạn lần phải nhớ lời hứa đấy".
Ta đang định đáp lời thì nghe được âm thanh phát ra từ bên ngoài, là âm thanh của nữ tử: "Đứa nhỏ muốn ra rồi. Phu nhân hãy gắng sức".
Sau đó là một trận lắc lư, ta liền thấy có ánh sáng, lại nghe nữ tử kia hô to: "Đứa nhỏ này sinh ra sao lại mang theo cả hạt bồ đề?"
Theo như lời của nữ tử này, trước mặt ta tối sầm lại, bên người ta lập tức lại xuất hiện thêm vài nữ tử nữa, có già có trẻ, cuối cùng còn có cả một lão nhân tóc trắng xóa.
Lão nhân với tay nói: "Mau. Mau để ta xem nào".
Nữ nhân đỡ đẻ liền ôm đứa nhỏ cùng ta đến trước mặt lão nhân nói: "Lão phu nhân, người xem. Là tiểu thư, trời sinh đã mang theo một hạt bồ đề".
Lão nhân lập tức lần lần chuỗi hạt tràng tràng trên tay, ngẩng đầu kích động nói: "Là Phật tổ thương xót, là Phật tổ thương xót Tiết gia chúng ta. Thật tốt quá! Thật tốt quá!"
Mọi người nghe vậy cười rộ đứng lên, nữ nhân đỡ đẻ liền đem đứa nhỏ rửa sạch sẽ rồi lấy khăn bọc lại, lại có người đem hạt bồ đề - là ta đi chà lau sạch, đặt ở bên người tiểu nữ oa. Lúc này có tỳ nữ bê chậu nước đến bên giường nói: "Phu nhân ngủ rồi, mọi người cũng về cả đi".
Dứt lời, mọi người đều tản về, trong phòng còn lại có ta, tiểu oa kia, còn có người mẫu thân đang ngủ say kia và một tỳ nữ coi phòng.
---- ---- ---- ---- ---- ---- ---- ---- ---- ---- ---- ---- ----
Chú thích
(1) Câu gốc: “Bồ đề bổn vô thụ, minh kính diệc phi đài. Bổn lai vô nhất vật, hà xứ hữu (nặc) trần ai?” – Thiền sư Huệ Năng. Thiền sư nhờ câu đối này đã thắng cuộc trong việc chọn người nối pháp của Ngũ tổ Hoằng Nhẫn. Nhục than của Sư hiện đang được đặt tại chùa Hoa Nam, huyện Thiều Quang, tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc. Cá nhân mình thấy điển tích của câu đối này rất thú vị. Các bạn nếu thấy hứng thú có thể tìm đọc thêm
(2) Ngoài lề, 菩提 /pùtí/: cõi Phật/ cây Bồ đề
(3) Cây bồ đề là cây có liên quan đến Tôn giáo, tượng trưng cho Phật giáo.
Danh sách chương
- Chương 1 Bồ Đề Vô Thụ.
- Chương 2 Sẽ Không Tương Tư.
- Chương 3 Vãn Thiên Dục Tuyết.
- Chương 4 Trần Gian Đau Khổ.
- Chương 5 Lần Đầu Gặp Mặt.
- Chương 6 Đêm Yến Hẹn Hò.
- Chương 7 Khiêu Chiến Tề Vương.
- Chương 8 Vạn Vật Đều Linh Tính.
- Chương 9 Thăm Hỏi Đêm Khuya.
- Chương 10 Thăng Quan Cầu Thân.
- Chương 11 Linh Nhược Trong Gương.
- Chương 12 Cầu Thân Trục Trặc.
- Chương 13 Công Chúa Nhược Tiêu.
- Chương 14 Đã Có Hôn Ước.
- Chương 15 Không Được Như Mong Muốn.
- Chương 16 Lang Bạt Giang Hồ.
- Chương 17 Nha Hoàn Bên Người.
- Chương 18 Không Rành Thế Sự.
- Chương 19 Bán Nha Hoàn.
- Chương 20 Bảo Bối Riêng.
- Chương 21 Y Quán Dưới Trần Gian.
- Chương 22 Ba Nghìn Sợi Tóc Đen.
- Chương 23 Chốn Hồng Trần.
- Chương 24 Hóa Trần Không Hối Hậm.
- Chương 25 Hồng Nhan Xương Khô.
- Chương 26 Trần Gian Náo Nhiệt.
- Chương 27 Hướng Về Hội Chùa.
- Chương 28 Mong Người
- Chương 29 Nam Tử Xinh Đẹp.
- Chương 30 Lạc Trần Xấu Xa.
- Chương 31 Tranh Giành Giữa Phố.
- Chương 32 Thiếu Nợ Ân Tình.
- Chương 33 Đại Hội Võ Lâm.
- Chương 34 Diện Kiến Võ Lâm.
- Chương 35 Gặp Lại Nam Cung.
- Chương 36 Hẹn Ngày Không Bằng Gặp Ngày.
- Chương 37 Tế Ti.
- Chương 38 Cả Ngày Không Nói Gì.
- Chương 39 Ngõ Nhỏ Có Tà Khí.
- Chương 40 Lựa Chọn.
- Chương 41 Xà Yêu Cố Chấp.
- Chương 42 Ta Sẽ Bảo Vệ Ngươi.
- Chương 43 Trở Về Tô Trạch.
- Chương 44 Mệnh Số.
- Chương 45 Tới Lâm Thủy.
- Chương 46 Càn Khôn Giáo.
- Chương 47 Bái Sư.
- Chương 48 Ngự Thiên Chi Viên.
- Chương 49 Thâm Lâm Ôn Tuyền.
- Chương 50 Để Ý.
- Chương 51 Không Bằng Người-Nào-Đó.
- Chương 52 Học Võ.
- Chương 53 Thừa Dương Tô Tuyết.
- Chương 54 Quyền Lợi Đặc Biệt.
- Chương 55 Nhiễm Nhi.
- Chương 56 Nam Cung Nghiêm Khắc.
- Chương 57 Gọi
- Chương 58 Vết Thương Ngoài Ý Muốn.
- Chương 59 Ngày Hẹn Trong Rừng.
- Chương 60 Chuyện Trên Đường.
- Chương 61 Cứu Người.
- Chương 62 Tâm Tình Bất Định.
- Chương 63 Hộp Gỗ Thần Bí.
- Chương 64 Giao Dịch.
- Chương 65 Tâm Hoảng Ý Loạn.
- Chương 66 Song Ảnh Trong Đêm.
- Chương 67 Linh Ngọc Vạn Năng.
- Chương 68 Chú Thuật Cổ.
- Chương 69 Khéo Mồm Khéo Miệng.
- Chương 70 Bế Quan Tu Luyện.
- Chương 71 Phật Tử Rơi Lệ.
- Chương 72 Nguồn Gốc Của Chú Thuật.
- Chương 73 Nhốt Vào Phòng Tối.
- Chương 74 Người Kia Tiều Tụy.
- Chương 75 Phương Pháp Giải Chú.
- Chương 76 Giải Chú Thuật.
- Chương 77 Hồn Phi Phách Tán.
- Chương 78 Ngoại Truyện: Hóa Trần Không Hối Hận.
- Chương 79 78: Hoang Vu Chi Cảnh.
- Chương 80 79: Thuật Niết Bàn.
- Chương 81 Hư Lam Tiên Sơn.
- Chương 82 Kết Giới Huyền Tịch.
- Chương 83 Mất Hết Linh Lực.
- Chương 84 Không Nhìn Được.
- Chương 85 Ba Nghìn Kết Giới.
- Chương 86 Chi Giới Quỷ Quái.
- Chương 86 Linh Hề.
- Chương 87 Đoạt Tiên Cốt.
- Chương 88 Tìm Người Ở Tiên Thành.
- Chương 89 Tử Nhã Tiên Tử.
- Chương 90 Tìm Được Tình Phách.
- Chương 91 Tàn Hồn.
- Chương 92 Gặp Lại Cố Nhân.
- Chương 93 Xem Bệnh.
- Chương 94 Bệnh Tương Tư.
- Chương 95 Quay Về Ngự Thiên Viên.
- Chương 96 Ức Hoa Tiên Cung.
- Chương 97 Hồi Ức Trong Mộng.
- Chương 98 Trốn Khỏi Quỷ Giới.
- Chương 99 Ma Giới Phong Lan.
- Chương 100 Chải Tóc, Vẽ Lông Mày.
- Chương 101 Ước Nguyện Hội Thiên Hạc.
- Chương 102 Bảy Ngày Tán Hồn.
- Chương 103 Lạnh Lùng Lợi Dụng.
- Chương 104 U Minh Sơn Thượng.
- Chương 105 Chuyện Cũ Khó Quên.
- Chương 106 Chiết Lan Thổ Lộ Tâm Tình.
- Chương 107 Gày Tân Hôn.
- Chương 108 Không Giống Gương Sáng.
- Chương 109 Chén Ngọc Lưu Ly.
- Chương 110 Uyên Ương Số Khổ.
- Chương 111 Thiếu.
- Chương 112 Khách Không Mởi Mà Đến.
- Chương 113 Khách Không Mởi Mà Đến.
- Chương 114 Quay Về Hoang Vu Chi Cảnh.
- Chương 115 Tình Kiếp Tam Thế.
- Chương 116 Hoang Vu Chi Cảnh.
- Chương 117 Ta Đổi Ý!.
- Chương 118 Tiểu Linh Nhược.
- Chương 119 Ngoại Truyện 1.
- Chương 120 Ngoại Truyện 2.
- Chương 121 Ngoại Truyện 3.
- Chương 122 Ngoại Truyện 4.
- Chương 123 Ngoại Truyện 5.
- Chương 124 Ngoại Truyện 6.
- Chương 125 Ngoại Truyện 7.
- Chương 126 Đại Kết Cục.