
Cách Đầu Gấu Cưng Chiều Tiểu Ngọt Ngào
Tổng số chương: 42
Trong cuộc đời mỗi con người đều sẽ có những lúc nổi loạn, nhưng cũng không phải ai cũng có thời gian nổi loạn nếu được gia đình chú ý và yêu thương.
Niên Cầm Bách là con thứ trong một gia đình có gia phong lễ giáo, từ nhỏ anh đã phải nỗ lực cố gắng gấp mười lần, có khi là gấp một trăm, một ngàn lần so với người khác. Chỉ vì ở phía trên anh có một người anh trai vô cùng xuất chúng là Niên Cẩn Duy, bên dưới anh còn có một cậu em trai cũng vô cùng thông minh, sáng dạ tên là Niên An Dực.
Vốn dĩ nhà của anh là có năm người, nhưng nhìn kiểu gì thì Niên Cầm Bách cũng bị lọt thỏm ra ngoài, nhìn cha mẹ và anh trai, em trai mới giống một gia đình... Một gia đình bốn người.
Ở Niên gia ngoại trừ ông bà nội ra thì dường như chẳng ai nhớ đến sự tồn tại của Niên Cầm Bách, nhưng mà đời người ai cũng có sinh lão bệnh tử, ông bà nội cũng không sống đời với anh được... Và rồi... Sau khi hai người họ qua đời, Niên Cầm Bách lại bắt đầu trở nên điên cuồng hơn, nổi loạn hơn.
Hình ảnh của anh ở trong mắt cha mẹ chỉ là một thằng phá gia chi tử, suốt ngày chỉ biết ăn chơi lêu lổng, không chịu khó học tập, tụ tập đánh nhau, trốn học, thậm chí là còn nhiều lần lên đồn cảnh sát để ngồi nữa chứ.
Nhưng họ đâu biết rằng... Tất cả những gì Niên Cầm Bách đang làm chỉ muốn họ chú ý đến anh hơn một chút, anh chỉ là muốn chứng minh sự tồn tại của bản thân ở tại Niên gia to lớn này thôi.
Nhưng có vẻ như... Anh thất bại rồi.
[...]
Năm nay Niên Cầm Bách đã mười bảy tuổi, đáng lý ra phải học lớp 11, nhưng vì thành tích năm trước của anh quá tệ nên phải ở lại một lớp, tuy rằng anh sẽ phải bị xếp vào một lớp kém nhất trường, nhưng vì Niên gia là gia đình có điều kiện, nên anh đã được cha mẹ đưa vào lớp có em trai Niên An Dực - năm nay mười lăm tuổi, là một học sinh thông minh vượt cấp.
Nhưng cũng chính vì lý do đó đã khiến Niên Cầm Bách trở thành trò cười cả trường Trung học Thành Đô, ai nấy đều đem anh và Niên An Dực ra so sánh, thậm chí là còn chê bai anh đủ đường. Đến mức Niên Cầm Bách cảm thấy chán trường và không còn tha thiết đến trường nữa.
Ngày hôm nay là ngày đầu tiên nhận lớp nên anh mới có mặt để xem mình sẽ ngồi học ở đâu. Trong lúc này thì hai người bạn của anh - cũng là hai thiếu gia tập đoàn lớn tên là Châu Thiếu Tường và Lý Thanh Phong cũng đã đến, vừa nhìn thấy anh đã vui vẻ nói:
- Cầm Bách, năm nay chúng ta lại học cùng nhau rồi.
Niên Cầm Bách chỉ nhìn họ rồi nhàn nhạt gật đầu.
Tuy rằng Niên Cầm Bách là một phá gia chi tử nhưng ai nấy đều không thể phủ nhận rằng anh rất đẹp trai, so sánh giữa ba anh em nhà họ Niên thì Niên Cầm Bách là sáng nhất, vì vẻ ngoài của anh đặc biệt rất thu hút, đằng này còn là một badboy, nên nữ sinh ở trường đều mê anh như điếu đổ.
Ngoại trừ một người.
Chính là cô - Trịnh Tương Hảo.
Nghe nói rằng năm nay Trịnh Tương Hảo chính là thủ khoa đầu vào với điểm số gần như là tuyệt đối, mặc dù ai cũng biết Niên An Dực là một thiên tài nhưng điểm số của cậu ấy với Trịnh Tương Hảo vẫn còn cách nhau hai, ba điểm, mà chỉ với bấy nhiêu thôi cũng đủ để biết cô mới là một học bá chính hiệu.
Chỉ có điều... Khi Niên Cầm Bách nhìn thấy cô chỉ thấy một cô gái nhỏ nhắn, rụt rè, chỉ ngồi ru rú vào một chỗ mà không dám ngẩng mặt lên, đến gương mặt của cô như thế nào thì anh cũng không nhìn thấy rõ.
Đến khi hai người bạn khác của cô đến lớp, là Lưu Thiên Mộc và Phó Bắc Thần thì cô mới dám ngẩng mặt lên nhìn họ, vừa thấy họ đã mỉm cười vui vẻ.
Chính nụ cười đó đã khiến cho Niên Cầm Bách phải xao xuyến, anh không dám tin là trên đời này còn xuất hiện một thiên sứ như thế, nụ cười đó tựa như đang bừng sáng và khiến anh không thể không ngoái đầu nhìn.
Châu Thiếu Tường nhìn anh, sau đó lại nhìn sang Trịnh Tương Hảo, nói:
- Trịnh Tương Hảo, cô bé đó là thủ khoa năm nay đó. Điểm số so với Niên An Dực cũng cách ba điểm.
- Trịnh Tương Hảo?
- Ừ, tao nghe nhiều đứa nói là con bé đó chỉ là con của một ông chủ quán ăn thôi, cha là chủ quán ăn, mẹ đã mất, anh trai là cảnh sát. Nhưng tao không hiểu tại sao một cô gái nhỏ như vậy lại quen được với Phó Bắc Thần nhỉ?
- Phó Bắc Thần?
- Đùa à, mày không biết thật á? Phó Bắc Thần chính là cháu trai của thủ trưởng Phó, đứng đầu đội đặc nhiệm cảnh sát khu vực Thành Đô đấy. Hơn nữa nhìn biểu hiện của Phó Bắc Thần, thì chắc thằng nhóc đó thích Trịnh Tương Hảo rồi.
Anh có hơi nhíu mày, một đứa nhóc hỉ mũi chưa sạch mà đòi để ý đến tiểu ngọt ngào của anh sao?
Nằm mơ đi.
Cô gái đó, anh nhìn trúng rồi!
Danh sách chương
- Chương 1 Nổi loạn
- Chương 2 Tiểu Ngọt Ngào
- Chương 3 Theo đuôi
- Chương 4 Hảo Niệm Hảo Hợp
- Chương 5 Cách tiếp cận gia đình vợ
- Chương 6 Thập Kiệt Niên
- Chương 7 Đã sớm biết rồi
- Chương 8 Kẻ ngại là kẻ trêu chọc
- Chương 9 Cần nhất là
- Chương 10 Mối nguy hại là tiểu bạch ngọt
- Chương 11 Đồn cho đúng
- Chương 12 Ánh sáng mới
- Chương 13 Là tôi không cần các người nữa
- Chương 14 Thật sự rất giỏi
- Chương 15 Định ước
- Chương 16 Ánh dương quay lại
- Chương 17 Cha mẹ là tấm gương cho con cái
- Chương 18 Gặp mặt Tiểu Ngọt Ngào
- Chương 19 Tiểu Ngọt Ngào chứ không phải con ngốc (1)
- Chương 20 Tiểu Ngọt Ngào chứ không phải con ngốc (2)
- Chương 21 Họ Niên Của Tôi Không Liên Quan Đến Họ Niên Của Các Người
- Chương 22 Chữa Lành Cho Anh
- Chương 23 Tự Nhiên Như Nhà Mình
- Chương 24 Đây Là Cao Gia!
- Chương 25 Bình Minh Eirian Của Thiên Cung
- Chương 26 Bình Minh Rực Rỡ Và Người Bảo Vệ Hoàng Hôn
- Chương 27 Kì Thi Tháng
- Chương 28 Độc Lập - Kiếm Tiền - Cưới Em!
- Chương 29 Tiểu Ngọt Ngào Nhà Tôi
- Chương 30 Gọi Rất Thuận Miệng
- Chương 31 Chúc Mừng Nha
- Chương 32 Gọi Dần Cho Quen
- Chương 33 Chiều Vợ Như Mạng
- Chương 34 49 Gặp 500
- Chương 35 Bất Ngờ Chưa Bà Già!
- Chương 36 Có Chừng Mực
- Chương 37 Chí Đơn Gián Là Tình Thân
- Chương 38 Thất Bại Trên Giấc Mơ Của Mình
- Chương 39 Anh Vợ - Em Rể Tương Thân Tương Ái
- Chương 40 Không Hẹn Gặp Lại!
- Chương 41 Chữa Lành Cho Anh!
- Chương 42 Kết Thúc Phần 1 + Pr Phần 2