
Chờ Đông Đến Em Lại Nói Yêu Anh
Tổng số chương: 149
Thích thầm một ai đó, chắc có lẽ chỉ là câu chuyện của một người nhưng đối với Lê Niên Ái thích thầm cũng giống như việc dùng tim để nuôi một con quái thú vậy, nếu như mất kiểm soát thì sẽ bị chính con quái thú mình nuôi nuốt chửng. Ai mà chẳng từng có khoảng thời gian thích một người đến cuồng si nồng nhiệt.....nhưng trên đời làm gì có lối thoát nào cho một kẻ si tình ngoại trừ 2 từ "Đồng ý" của đối phương.
Những tia nắng ít ỏi của mùa đông chiếu sáng từng lói mòn khu xóm nhỏ, vẫn như mọi ngày Lê Niên Ái vội vã dùng bữa sáng để kịp đến trường.Bà Lệ Chi (Mẹ Lê Niên Ái) ngồi đối diện cũng không ngừng càm ràm về việc học của cô.
Bà Lệ Chi:"Niên Ái năm nay con đã lên lớp 10 rồi sang 2 năm nữa là phải thi đại học nhưng gần đây nhà trường báo kết quả về mẹ thấy con có hơi sa sút hơn trước."
Ông Lê Mạc Minh (ba Lê Niên Ái) ngồi cạnh cũng góp thêm vài câu.
Lê Mạc Minh:"Mẹ con nói đúng đấy, Ái Ái con nên tập trung hơn sau này tốt nhất là thi vào học viện cảnh sát quốc gia giống như anh trai con hay là làm luật sư gì đó mới có thể có cuộc sống tốt được."
Lê Niên Ái buông đũa, dù không nói ra nhưng trên mặt hiện rõ hai từ Bất Mãn. Lê Niên Ái đứng dậy đồng thời kéo balo của mình lên.
Lê Niên Ái:"Con biết rồi ạ, con đi trước không thôi lại trễ".
Lê Niên Ái bước nhanh ra cửa, tai vẫn nghe thấy mấy lời xì xầm của mẹ cô.
Lệ Chi:"Con bé Ái Ái này càng lớn lại càng tỏ thái độ, mới nói được mấy câu là lập tức rời đi con với cái nuôi nó lớn từng này có mỗi cái chuyện học ngành gì cũng làm tôi lo lắng chết đi được ông à."
Về sau ba cô nói gì đó thì cô không nghe rõ nữa, Lê Niên Ái cảm thấy buồn cười, khóe môi cong lên một cái rồi lại hạ xuống, cô kéo cửa đóng sầm rồi đi ra ngoài.
TRƯỜNG PHỔ THÔNG HOÀI AN.
Lê Niên Ái từ nhà xe đi ra, ngẩn đầu nhìn ngôi trường bản thân mấy tháng trước đến nằm mơ cũng thấy mình được học tại đây. Bây giờ thì đã hơn một tháng nhập học rồi, trường mới bạn mới mọi thứ lạ lẫm vô thường. Suy nghĩ miên man một lúc thì đằng sau có một tiếng nói vừa tinh nghịch vừa lém lĩnh, vừa nói vừa đến vỗ vai cô.
"Hù"
Lê Niên Ái xoay người lại, hóa ra là Lâm Mai Châu bạn thân từ năm cấp 2 của cô. Học lực của Mai Châu năm cấp 2 rất tốt lẽ ra phải thi vào trường phổ thông tốt hơn nhưng vì cô nên Mai Châu cũng đổi nguyện vọng, tuy là không học chung cùng một lớp nhưng hai người vẫn thân như lúc xưa.
Lê Niên Ái lấy lại tinh thần, cất giọng cao ngạo:"Châu Châu, cậu hù chết tớ thì sẽ không ai đạp xe qua 2 con phố mua món gà rán ngon nhất thành phố cho cậu ăn đâu."
Lâm Mai Châu dỗ ngọt Lê Niên Ái, vừa đi cùng Niên Ái vừa nói:"Tiểu Ái Ái là tốt với mình nhất, làm sao mà tớ nỡ làm cậu chết được"
Lê Niên Ái nghe thấy mấy lời nói của Lâm Mai Châu da gà da vịt điều nổi lên hết:"Còn gọi Tiểu Ái Ái, nhìn tớ nhỏ lắm sao?"
Lâm Mai Châu quét mắt lên người cô hai, ba cái ậm ừ trả lời:"Thân hình nhỏ nhắn, nhưng nội tâm thì quá già"
Lê Niên Ái nghe người bạn kia nói bản thân có nội tâm quá già liền phản bác:"Già? có cậu mới già."
Lâm Mai Châu:"Vậy cậu nói đi, trong một tháng qua đã để mắt đến người nào chưa?"
Lê Niên Ái:"Chưa"
Lâm Mai Châu như được mùa:"Đấy, chẳng phải là nội tâm cậu già rồi sao?, trường này có biết bao nhiêu là mỹ nam cậu lại không chút giao động gì nhìn giống như kiểu phụ nữ yêu nhiều quá đâm ra ngán đàn ông"
Lê Niên Ái không phục:"Tớ nào có giống cậu mê trai ai đời con gái mới 15 16 tuổi đầu lại có 2 3 mối tình rồi, nhạt nhẽo."
Lâm Mai Châu:"Còn đỡ hơn nội tâm già nua không có một mối tình đầu tuổi thanh xuân"
Nói rồi Lâm Mai Châu chạy đi, Lê Niên Ái vừa đuổi vừa mắng:"Cậu nói ai nội tâm già nua đấy, đứng lại mau Châu Châu"
Sau một lúc đuổi lên cầu thang thì Lâm Mai Châu cũng dần thấm mệt dơ tay đầu hàng:"Ái Ái, tớ chịu thua cậu đừng đuổi nữa cho tớ thở một cái"
Lê Niên Ái ngừng đuổi trách móc:"Châu Châu cậu có phải là thiếu niên không đấy? vừa chạy mấy bước liền kêu mệt"
Lâm Mai Châu vừa thở vừa nói:"Đúng đúng đúng Ái Ái nhà chúng ta chính là thiếu niên khỏe mạnh nhất, năm lớp 6 đã có thể 2 tay hai ghế, năm lớp 8 còn có thể quật ngã một đứa con trai trưởng thành, liễu yếu đào tơ như tớ sao có thể sánh ngang với cậu"
Lê Niên Ái:"Cũng thường thôi, là do tớ từ nhỏ ăn uống điều độ khỏe mạnh ai như cậu từ nhỏ kén ăn yếu là phải."
Lê Niên Ái nói xong, đi đến khoát tay Lâm Mai Châu hai người cùng bước lên bật thang. Lớp của cô và Lâm Mai Châu cách nhau một dãy hành lang, lúc này chỉ là học sinh mới vừa thi lên nên vẫn chưa chia ra ban tự nhiên hay ban xã hội lớp cũng chỉ sắp xếp ngẫu nhiên theo điểm số của đợt thi tuyển sinh vừa rồi. Lâm Mai Châu điểm cao nên rơi vào lớp A1 còn Lê Niên Ái điểm cũng chỉ tầm trung nên rơi vào lớp A7.
Nói chuyện một lúc rồi cũng phải tạm biệt nhau ai về lớp nấy. Lê Niên Ái chậm rãi mở cửa vào lớp đi về hướng chỗ ngồi của mình, bạn bè điều mới nên cô cũng không thân với ai, thi thoảng thì có một hai người lại bắt chuyện giới thiệu một lát rồi cũng về chỗ của mình.
Lê Niên Ái ngồi bàn thứ 4 dãy bàn số 3 từ cửa đếm vào, cô đảo mặt nhìn xung quanh cũng không có gì gọi là đặc sắc, cô lại đảo mắt thêm lần nữa khi đến góc cuối của lớp dãy thứ 4 bàn cuối cùng ở góc Lê Niên Ái bắt gặp một chàng trai có gương mặt tinh xảo ánh mắt có phần ngạc nhiên nhìn cô. Lê Niên Ái cảm thấy nhịp tim có chút hỗn loạn không nói gì chỉ gật đầu một cái lấy lệ, người kia cũng gật lại đáp trả cho phải phép.
Danh sách chương
- Chương 1 Chạm Mặt
- Chương 2 Bận Hẹn Hò
- Chương 3 Không Bảo Vệ Nổi
- Chương 4 An Ủi
- Chương 5 Giới Hạn
- Chương 6 Chị Họ
- Chương 7 Thanh Mai Trúc Mã
- Chương 8 Khúc Gỗ
- Chương 9 Vay Tiền
- Chương 10 Giỏi!
- Chương 11 Nực Cười
- Chương 12 Tôi thua rồi!
- Chương 13 Sinh Nhật
- Chương 14 Buông Bỏ
- Chương 15 Nguyện Vọng
- Chương 16 Điểm Thi
- Chương 17 Rời Khỏi Nhà
- Chương 18 Sẽ Làm Được
- Chương 19 Gặp Lại
- Chương 20 Sốc
- Chương 21 Sức Khỏe
- Chương 22 Nghỉ Hè
- Chương 23 Bị Thương
- Chương 24 Ăn Cơm
- Chương 25 Diễn Thuyết
- Chương 26 Thanh Xuân Là Thử Thách
- Chương 27 Kết Thúc Diễn Thuyết
- Chương 28 Nhà Hàng Mới
- Chương 29 Lẩu
- Chương 30 Anh Trai Kết Hôn Rồi
- Chương 31 Quay Về
- Chương 32 Kiên Cường
- Chương 33 Sự Cố
- Chương 34 Hủy Hợp Đồng
- Chương 35 Bệnh Rồi
- Chương 36 Chăm Sóc
- Chương 37 Thân Thiết
- Chương 38 Gặp Lại Thanh Luyến
- Chương 39 Say
- Chương 40 Độc Thoại
- Chương 41 Đưa Về Nhà
- Chương 42 Không Tệ Chút Nào
- Chương 43 Tỏ Tình
- Chương 44 Yêu Nhau
- Chương 45 Xưng Hô
- Chương 46 Ý Nghĩa
- Chương 47 Ăn Tối
- Chương 48 Tôi Đã Yêu Nơi Này
- Chương 49 Không Phiền
- Chương 50 Không Có Liêm Sỉ
- Chương 51 Chuyển Nhà
- Chương 52 Anh Đến Rồi
- Chương 53 Hôn
- Chương 54 Nỗi Sợ
- Chương 55 Cảm Ơn! VÌ ĐÃ THÍCH ANH
- Chương 56 Bí Mật
- Chương 57 Khai Giảng
- Chương 58 Bắt Đầu
- Chương 59 Hòa Hợp Tư Duy
- Chương 60 Arrebol Hào Quang Ráng Chiều
- Chương 61 Xin Lỗi
- Chương 62 Hiểu Nhầm
- Chương 63 Làm Sao Bây Giờ?
- Chương 64 Tố Cáo
- Chương 65 Hồi Ức
- Chương 66 Đòi Lại Công Đạo
- Chương 67 Anh Mặt Dày, Không Tha Cho Em
- Chương 68 Bài Viết
- Chương 69 Không Làm Em Bất An
- Chương 70 Em Trai Khóa Dưới
- Chương 71 Thư Thuyên Trở Về
- Chương 72 Chỉ Có Em
- Chương 73 Sinh Nhật Niên Ái Vào Ngày Mai
- Chương 74 Bạn Gái Tôi
- Chương 75 Sinh Nhật Vui Vẻ
- Chương 76 Thật Ra Anh Cũng Yêu Em 6 Năm
- Chương 77 Duyên Phận
- Chương 78 Ra Mắt
- Chương 79 Chữa Lành
- Chương 80 Ngưỡng mộ
- Chương 81 Chúng Ta Làm Cái Kia, Được Không?
- Chương 82 Có Được Em (H+)
- Chương 83 Yêu Thầm
- Chương 84 Nấu Ăn
- Chương 85 Chị Có Rất Nhiều Nỗi Sợ
- Chương 86 Chuẩn Bị Về Nhà
- Chương 87 Bình Thản
- Chương 88 May Mắn
- Chương 89 Đừng Nói Nữa
- Chương 90 Vinh Hạnh Bị Ghét
- Chương 91 Điện Thoại
- Chương 92 Có Anh Trai Thật Tốt
- Chương 93 Cái Mác
- Chương 94 Bạn Có Tin Vào Kì Tích Không?
- Chương 95 Mai Mối
- Chương 96 Vì Có Anh, Cảnh Mới Đẹp
- Chương 97 Nói Rõ
- Chương 98 Giống Nhất Là Tự Luyến
- Chương 99 Đỏ Mặt
- Chương 100 Suy Nghĩ
- Chương 101 Không Xác Định
- Chương 102 Thanh Mai Trúc Mã Xuất Hiện
- Chương 103 Nguyên Nhân
- Chương 104 Oán Hận
- Chương 105 Dgn
- Chương 106 Lật Tẩy Âm Mưu Của Tuệ Mai
- Chương 107 Đe Dọa Bất Thành
- Chương 108 Đe Dọa Bất Thành
- Chương 109 Quy Luật
- Chương 110 Sắp rời xa
- Chương 111 Hiểu ra
- Chương 112 Anh quan trọng nhất
- Chương 113 Anh sẽ nói em nghe
- Chương 114 Không nỡ (h+)
- Chương 115 Sân Bay
- Chương 116 Khổ Tâm Của Mỹ Kiều
- Chương 117 Xuất Bản
- Chương 118 Chờ Đợi
- Chương 119 Gặp Được
- Chương 120 Nhìn Thanh Xuân
- Chương 121 Viện Nghiên Cứu
- Chương 122 Thế giới đang bảo vệ bạn
- Chương 123 Thiếu Niên
- Chương 124 Động Lực Chẳng Phải Ở Đây Sao?
- Chương 125 Cứ Khóc Đi
- Chương 126 Bảo vệ
- Chương 127 Về ban đầu
- Chương 128 Sính Lễ
- Chương 129 Không chút động tĩnh
- Chương 130 Tỉnh Lại
- Chương 131 Hợp Đồng
- Chương 132 Kí Kết
- Chương 133 Không suy nghĩ
- Chương 134 Sự thật
- Chương 135 Cái bẫy
- Chương 136 Hạ Màn
- Chương 137 Một Chút Thời Gian
- Chương 138 Tai Nạn
- Chương 139 Cô dâu lười biếng
- Chương 140 Ra nước ngoài
- Chương 141
- Chương 142 Cảm ơn em
- Chương 143 Đoàn tụ
- Chương 144
- Chương 145 Disneyland
- Chương 146 Cầu Hôn (H)
- Chương 147 Chuẩn Bị
- Chương 148 Hôn lễ
- Chương 149 End