
Có Ai Yêu Em Như Anh
Tổng số chương: 72
Buổi sáng mở mắt ra, Thảo Nguyên thấy một sự lạ. Hình như tối qua cô ngủ, vẫn để đèn hay sao mà trong phòng lại sáng choang thế này nhỉ. Ngẩn ra một lúc, cô mới hét ầm lên:
- Trễ giờ rồi!
Hóa ra không phải ánh điện, mà là đã chín giờ – sáng – bảnh – mắt – ra – rồi. Với tốc độ nhanh đến kinh hoàng, Thảo Nguyên lăn ra khỏi giường, va đánh uỵch vào mép bàn kêu “ối” một cái đau đớn, vừa xoa cẳng vừa vọt vào nhà tắm. Vệ sinh cá nhân, chải đầu, thay quần áo… hết đúng 10 phút. Cô rầm rập chạy xuống cầu thang, giày vẫn chưa thắt dây vì tay còn bận tranh thủ đội mũ bảo hiểm. Trước khi phi con xe Lead cồng kềnh ra khỏi nhà, cô còn kịp cằn nhằn với bà mẹ đang vui vẻ ngồi tuốt rau ngót:
- Sao mẹ lại không gọi con dậy?
Người mẹ đảm đang bị cằn nhằn oan ức, lập tức giải thích:
- Mẹ thấy phòng mày im im. Tưởng đi rồi. Nào ai biết!
Nhưng lời bà chẳng có ai nghe. Cô con gái yêu quý đã chạy mất tiêu mất dạng từ đời thuở nào rồi.
Ông bảo vệ già to béo của tòa nhà ném cho Nguyên cái thẻ xe.
- Lại đi trễ. Tháng này chắc bị trừ hết cả lương rồi chứ gì?
Công ty cô có quy chế quy định đi trễ ngoài 8h30 là bị trừ mất một phần ba ngày lương. Trễ một giây cũng bị trừ vì máy chấm công là dạng quẹt thẻ từ, báo cáo lại chính xác thời gian ra,về của nhân viên. Con dân của công ty sau khi bị áp dụng luật lệ này đã không kiêng nể gì mà chửi – tất nhiên là chỉ dám chửi thầm trong bụng một cách thậm tệ ban giám đốc bất nhân bất nghĩa bóc lột tiền bạc của anh em lao động. Nhưng cũng phải công nhận từ khi quy chế được ban hành, tình trạng đi trễ và la cà cà phê cà pháo đã được cải thiện đáng kể.
Nguyên ỉu xìu:
- Chú còn đùa cháu được nữa.
- Thôi để xe đấy, chú dắt vào hầm cho. Nhanh mà còn vào toa-lét!
Ơ hay cái chú này. Văn phòng Chi nhánh công ty Xuất nhập khẩu Thành Tín giàu nhất cái thành phố này thế mà một chú bảo vệ lại so sánh nó với cái toa-lét. Chuyện này mà lộ ra ngoài không khéo lại thành trò cười mất. Cô nhíu mày suy nghĩ khi rảo bước vội vã chạy về phía thang máy lúc này vắng ngắt vắng ngơ chứ không như lúc vừa sít giờ làm chen chúc biết bao nhiêu người là người.
Thang máy rùng rùng chạy lên tầng năm. Nguyên vừa đẩy cửa bước vào văn phòng đã chợt cảm thấy một không khí lạnh lẽo quái đản đang lặng lẽ bao trùm lấy mọi thứ, cứ như vừa có một cơn lũ đi ngang qua đây. Toàn bộ nhân viên đã bị cuốn trôi dạt đi đâu hết cả, chỉ để lại những dãy bàn ghế trống trơn. Quái lạ! Hay hôm nay được nghỉ mà không ai báo cho cô biết?
Lễ tân trực quầy đang ngồi xem tạp chí GF, thấy Nguyên cũng chả buồn nhìn lên:
- Sao hôm nay đi trễ vậy?
- Mọi người… mọi người… đâu hết cả rồi? – Nguyên hỏi lại.
- Ở phòng họp hết cả rồi. Hôm nay tân tổng giám đốc mới nhậm chức đến ra mắt, gặp mặt toàn bộ nhân viên.
Nhanh mà vào, không thì chết với ông Thái!
Thôi, tèo a huẩy rồi! Hóa ra sếp tổng đến công ty. Nguyên bộ sậu quan trọng nhất, nắm trong tay quyền sinh quyền sát của cả sếp của sếp của cô hôm nay cùng tề tựu về đây, thế mà cô, một nhân viên quèn dín quèn dịn lại dám đi trễ. Một giây, một phút thì cũng không sao, coi như chỉ mình cô bị trừ một phần ba ngày lương. Đây là đi trễ đến những một tiếng đồng hồ. Xui xẻo lại đúng dịp này, người trên tổng công ty biết được, chắc chắn làm giảm uy tín phòng quản lý nhân sự của Chi nhánh. Cô đã mang họa vào thân mất rồi.
Ném chiếc túi xách lên trên bàn, cô quày quả tiến đến phòng họp ở tầng trên. Sau khi hít vào thở ra ba bốn lần, Nguyên mới đủ dũng khí chạm tay vào cánh cửa. Được rồi! Được rồi! Không sao đâu mà. Cô sẽ vào thật yên lặng, sau đó lủi xuống hàng cuối, chắc sẽ không ai để ý đâu. Không có ai để ý đâu…
Cạch!
Nắm đấm cửa mở ra.
Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!
A…. Sao không ai bảo cô là cửa phòng họp đang bị hư, mỗi lần mở ra lại kêu như bom nổ thế này?
Tiếng động như tiếng bom khủng bố không khí trang nghiêm trong phòng họp. Tất cả mọi con mắt đổ dồn về phía cửa ra vào, nơi có một con gián đang sợ đến mức dính bẹp dí vào tường. Con gián đó chính là Đặng Thảo Nguyên – một nhân viên duyên dáng mẫu mực của phòng kinh doanh. Lúc này, ánh mắt cô khiếp đảm nhìn liếc qua toàn phòng họp, bắt gặp cái nhìn tóe lửa của nữ trưởng phòng Ngọc Linh. Giám đốc Chi nhánh Ngọc Thái cũng đang trố mắt nhìn cô. Ở dãy ghế trung tâm là mấy người không quen, chắc từ tổng công ty đến. Ngồi giữa đám ấy là một ông già đạo mạo nhất bọn, chắc là tân tổng giám đốc, mắt nheo mày nhăn dáng vẻ chê trách làm đầu gối kẻ đi trễ run rẩy muốn khuỵu xuống. Một gã trẻ tuổi ngồi bên cạnh tổng giám đốc ung dung lướt Thảo Nguyên từ đầu đến chân, cái cằm rung rung giống như đang cố nín cười. Sau đó không nhịn được, cặp môi mím chặt vẽ ra thành một vòng cung duyên dáng.
Thiên hạ cũng bắt đầu xầm xì, chỉ trỏ. Như có linh tính, Thảo Nguyên cúi nhìn xuống bộ quần áo trên người. Ôi trời đất thiên địa ơi, cúc áo của cô… Trong lúc vội vã, cô đã cài lệch cúc áo. Hu hu hu… Xin ông trời ông địa ban cho con một cái lỗ nẻ nào to to một chút để con chui xuống giấu cái mặt mo này đi không thì nó bị nung chín mất. Thảo nào… Thảo nào lúc nãy chú bảo vệ bảo cô vào toa-lét. Hóa ra là chú ta nói cái toa-lét thật, chứ nào phải bóng gió gì. Cài lệch cúc thì chú nói là cài lệch cúc. Cái kiểu nhã nhặn Bắc kỳ của chú hại người ta mất mặt rồi. Hỡi ôi! Cô Thảo Nguyên đáng thương mặt đỏ như đít khỉ đã đánh dấu ngày thứ Hai đầu tiên của Tháng Sáu một cách hoành tá tràng như thế đấy!
Danh sách chương
- Chương 1 Cho Con Xin Một Cái Lỗ Nẻ!!!.
- Chương 2 Từ Giờ Đến Chết Cũng Nhớ Anh Mới Là Tổng Giám Đốc.
- Chương 3 Gái Kinh Doanh Có Khác Nào Gái Bar?.
- Chương 4 Xe Trị Giá Gần Bốn Tỉ Đồng Ngồi Lên Có Gì Khác Xe Thường?.
- Chương 5 Tất Cả Đều Động, Duy Chỉ Có Khuôn Mặt Của Cô Ấy Là Tĩnh Lặng Như Hồ Nước Mùa Thu Dưới Ánh Trăng.
- Chương 6 Lần Đầu Tiên Cô Ước Gì Mình Có Họ Hàng Với Nữ Hoàng Dancesport Khánh Thi.
- Chương 7 Lớp Học Miễn Phí Với Một Thiên Tài Nhảy Dancesport.
- Chương 8 Sau Miếng Mồi Ngon Là Một Con Cá Chết.
- Chương 9 Vừa Ngồi Vào Trong Xe, Nguyên Đã Ngã Người Nằm Hẳn Xuống Ghế, Đầu Gối Vào Đùi Phong.
- Chương 10 Nguyên Cứ Mơ Hồ Nghĩ Nếu Như Là Trong Phim, Tình Huống Như Của Cô Thường Nảy Sinh Nhiều Lãng Mạn Cho Hai Nhân Vật Chính.
- Chương 11 Điềm Gở Từ Một Chiếc Bánh Mì Ăn Dở.
- Chương 12 Buổi Hẹn Gặp Đầu Tiên.
- Chương 13 Thế Mới Biết, Tình Huống Này Mình Anh Tự Nghĩ Ra, Cũng Tự Mình Thực Hiện. Người Ta Đâu Chề Cố Ý Thả “Tín Hiệu” Với Anh Tí Nào Đâu.
- Chương 15 Âm Thầm Khảo Sát Hay Là Lén Lút Chuyền Thư Trong Giờ Đào Tạo Đây?.
- Chương 16 Xem Khỉ Xem Hươu Nai Thôi, Là Cũng Vui Lắm Rồi! Thật Đấy! Cô Thấy Chỉ Cần Như Vậy, Là Cũng Đủ Vui Lắm Rồi!.
- Chương 17 Làm Người Yêu Anh Thì Phải Cho Anh Hôn!.
- Chương 18 Làm Bạn Gái Của Tổng Giám Đốc Có Gì Khác?.
- Chương 19 Trường Giang Là Người Yêu Của Cô. Như Thủy Lại Là Bạn Của Cô. Vậy Thử Hỏi Cô Nên Tỏ Thái Độ Như Thế Nào?.
- Chương 20 Nào Xin Mời Quý Cô Chuẩn Bị Nhảy Cùng Tôi!.
- Chương 21 Phải Điệu Cổ Con Thỏ Về Gần Hang Mới Là Thượng Sách!.
- Chương 22 Anh Chỉ Còn Biết Vẽ Em Để Đong Thêm Nhớ Nhung.
- Chương 23 Thời Gian Trôi Qua, Con Người Có Bao Giờ Làm Lại Quá Khứ Được Đâu?.
- Chương 24 Tự Nhiên, Lũ Con Gái Chưa Chồng Của Chi Nhánh 1 Ai Cũng “Xí Xớn” Hết Cả Lên.
- Chương 25 Hóa Ra Cô Đã Có Người Yêu?.
- Chương 26 Cái Tin Đặng Thảo Nguyên, Hoa Khôi Chi Nhánh 1, Nhân Viên Phòng Kinh Doanh “Tung Chiêu” Quyến Rũ Giám Đốc Tài Chính Mới Nhậm Chức Như Con Vịt Béo Mà Cả Công Ty Chiều Hôm Nay Đã Kịp Quay Cho Ròn Rã.
- Chương 27 Em Có Đồng Ý Chuyển Công Tác Lên Tổng Công Ty Không?.
- Chương 28 Hai Người Họ Chạm Mặt Nhau, Không Biết Là Sẽ Phát Sinh Chuyện Gì Đây?.
- Chương 29 Có Yên Không Anh Phát Vào Mông Cho Một Cái Bây Giờ?.
- Chương 30 Thế Mà Chẳng Hiểu Sao Cô Cứ Như Cái Phễu, Hút Tất Cả Mọi Rắc Rối Về Phía Mình.
- Chương 31 Vậy Mẹ Kiếm Thằng Chồng Cho Con Đi!.
- Chương 32 Phòng Thư Ký Gì Chứ? Rõ Ràng Đây Là Một Ổ Mỹ Nữ!.
- Chương 33 Nhưng Chẳng Lẽ Cô Lại Không Đoán Ra Anh Là Người Gửi Hoa Chúc Mừng Hay Sao?.
- Chương 34 Cứ Ngồi Đó Đợi Đi, Anh Sẽ Tới Uống Tiếp Với Em.
- Chương 35 Dù Sao Sếp Cũng Là Đàn Ông, Lại Còn Trẻ, Lấy Lòng Các Người Đẹp Một Chút Thì Cũng Là Một Điều Rất Bình Thường.
- Chương 36 Kết Hôn Ư? Anh Vẫn Còn Cơ Hội Để Thực Hiện Điều Tuyệt Vời Đó Với Cô Mà, Phải Không?.
- Chương 37 Anh Cũng Biết Hẹn Hò Lén Lút Trong Văn Phòng Thế Này Thì Thiệt Thòi Cho Cô Lắm Nhưng Tại Ai Lại Làm Cho Anh Nhớ Nhung Đến Thế.
- Chương 38 Nhìn Biểu Hiện Miễn Cưỡng Của Cô Lúc Này, Anh Thật Sự Chỉ Muốn Chui Vào Trong Cái Đầu Bé Nhỏ Kia Xem Cô Đang Giấu Suy Nghĩ Nào Trong Đó.
- Chương 39 Ở Địa Vị Của Anh, Tuyệt Đối Không Có Chuyện Phải Lấy Lòng Hai Cô Gái Bằng Một Chiếc Dây Chuyền.
- Chương 40 Vậy Là Chỉ Trong Vòng Chưa Đầy Năm Phút, Số Phận Của Hai Kẻ Vi Phạm Nội Quy Công Ty Đã Được Định Đoạt.
- Chương 41 Mày Về Đây Làm, Kiếm Cho Dì Một Thằng Cháu Rể, Hai Vợ Chồng Sinh Con Đẻ Cái Ở Đây.
- Chương 42 Ông Đã Thèm Có Cháu Dâu Từ Lâu Lắm Rồi.
- Chương 43 Cô Gái Này, Rất Biết Cách Lấy Lòng Người Khác Đấy Chứ.
- Chương 44 Cám Giác Đôi Mắt Từ Trên Cao Của Ông Ấy Đang Xoáy Vào Cô, Xuyên Qua Linh Hồn, Nhìn Thấu Suốt Mọi Suy Nghĩ Đang Chạy Hỗn Loạn Trong Đầu.
- Chương 45 Em Quen Với Ai Không Quen, Lại Đi Quen Với Anh Họ Của Anh.
- Chương 46 Cô Cảm Thấy Kỳ Lạ, Cũng Thấy Duyên Phận Của Mình Dường Như Đang Ngấp Nghé Đến Rồi.
- Chương 47 Mày Trông Còn “Nuột” Hơn Cả Ngọc Trinh.
- Chương 48 Khi Nguyên Đưa Tay Ra Bắt Lấy, Thấy Lòng Bàn Tay Người Này Cũng Lạnh Lẽo Như Ánh Mắt.
- Chương 49 Hóa Ra, Những Chiếc Váy Phụ Nữ Cũng Được Sản Xuất Hàng Loạt, Mọi Người Đều Có Thể Mua, Bất Cứ Ai Cũng Có Thể Mặc.
- Chương 50 Bất Chợt, Một Cánh Tay Vươn Ra Đoạt Lấy Chiếc Bật Lửa Trên Tay Cô, Mùi Nước Hoa Thanh Mát Quen Thuộc Từ Ống Tay Áo Tỏa Ra Nhàn Nhạt.
- Chương 51 Người Ta Chỉ Muốn Lột Cái Vẻ Đoan Trang Kia Đi Để Dìm Cô Ta Trong Biển Phong Tình Thuần Túy.
- Chương 52 Linh Cảm Xấu Mấy Ngày Nay Trỗi Dậy, Tim Nguyên Đập Thình Thịch, Hai Chân Muốn Chạy Trốn Nhưng Chẳng Hiểu Sao Cứ Nhíu Lại Vào Với Nhau.
- Chương 53 Không Ai Tắm Hai Lần Trên Một Dòng Sông Nhưng Anh Tình Nguyện Là Bến Bờ.
- Chương 54 Anh Hai À, Anh Đang Nhòm Ngó Người Đàn Bà Của Em Họ Mình?.
- Chương 55 “Rất Tiếc, Tôi Chỉ Thích Thỏ, Dù Là Một Con Thỏ Rất Ghê Gớm Biết Làm Tổn Thương Người Khác Chứ Không Bao Giờ Tôi Thích Cáo Cả.”.
- Chương 56 Không Phải Anh Có Ý Định Bán Người Đi Lấy Doanh Thu Đấy Chứ?.
- Chương 57 Những Thứ Liên Quan Đến Ý Tưởng Thì Em Biết Rồi Đấy, Vĩnh Viễn Không Thể Thỏa Mãn.
- Chương 58 Từ Bạn Học Thành Bạn Đời Thì Mấy Hồi.
- Chương 59 Hẹn Với Ai Thì Dễ, Chứ Với Tổng Giám Đốc Của Thành Tín Thì Tuyệt Đối Không Phải Là Một Chuyện Đơn Giản.
- Chương 60 Em Có Biết Hành Động Của Em Rất Buồn Cười Không.
- Chương 61 Còn Nữa, Sẽ Sớm Gặp Lại Em!.
- Chương 62 Ngần Này Tuổi Đầu Mà Cứ Nhấm Nhẳn Thế, Thử Hỏi Có Thằng Nào Nó Thích.
- Chương 63 Người Này Là Nhân Vật Lợi Hại Cỡ Nào Nhỉ?.
- Chương 64 Đàn Bà Không Hư Thì Đàn Ông Không Khoái.
- Chương 65 Cái Này Trực Giác Đàn Ông Mách Bảo Anh.
- Chương 66 Chỉ Mình Tôi Biết Nguyên Quá Ngây Thơ, Nguyên Ạ!.
- Chương 67 Không Hiểu Sao Lúc Này, Cô Lại Khóc Vì Anh.
- Chương 68 Trong Lúc Chủ Nhân Của Nó Mơ Hồ Nhất, Cơ Thể Đã Vụt Từ Tấm Thân Xử Nữ Trở Thành Đàn Bà….
- Chương 69 Anh Sẽ Chịu Trách Nhiệm Với Em.
- Chương 70 Năng Lực Xử Lý Công Việc Của Người Này Thật Là Siêu Phàm.
- Chương 71 Cứ Sống Thế Này Cũng Hay Đấy Chứ.
- Chương 72 Là Của Anh Hoàn Toàn, Tuyệt Đối, 100%.
- Chương 73 Ngoại Truyện.