
Cô Ấy Biết Tất Cả
Tổng số chương: 238
Mùa xuân tháng 3, Giang Nam xuân thủy như khói, Hải Đô to lớn được bao phủ bởi ánh nắng rạo rực, khắp nơi tràn đầy sức sống.
Nơi này không chỉ là thành phố cảng nổi nổi tiếng của Hoa Quốc còn là địa điểm du lịch với có sông có núi tuyệt đẹp.
Kỳ diệu nhất là Hải Đô đem đến hai phong cách khác biệt nhưng có thể hòa hợp với nhau một cách hoàn mỹ.
Sông Thương Lan phân rẽ Hải Đô thành hai phần, phía bắc là những tòa nhà cao tầng san sát nhau, người xe nhiều như nước chảy, cảnh tượng mọi người đều vội vàng bận rộn.
Đến hướng nam thì, biển xanh cát trắng, núi rừng xanh bát ngát, nhưng thật ra nhịp điệu sống tại đây rất thong dong, nhàn nhã.
Bây giờ đã 10 giờ tối, sau một ngày bận rộn, mọi người mệt mỏi chuẩn bị đi vào giấc ngủ, mà đối với người đặc biệt nào đó, thì đây mới là thời gian bắt đầu tận hưởng cuộc sống.
Ở phía nam, giữa sườn núi Chử Thúy Sơn, Quan Đào Các, một khách sạn nghỉ dưỡng đang diễn ra bữa tiệc xa hoa, nóng bỏng.
Trên quốc lộ Tân Hải, một chiếc xe Ford 350 mang theo khói bụi mù mịt trên đường, người lái xe phóng khoáng với kỹ thuật điêu luyện, không đợi người ta nhìn rõ, xe đã đi với vận tốc hơn trăm km/h, khi ở khúc quanh co đường núi cũng không có ý định giảm tốc độ.
Đèn xe trong đường quốc lộ chiếu qua, xe đã nhanh chóng đến nơi.
“Két…” Tiếng thắng xe chói tay truyền đến, chiếc xe màu trắng đẹp đẽ quay đuôi liền vào đúng vị trí đậu xe, người đàn ông ngoại hình mạnh mẽ mà tràn đầy nam tính xuất hiện trong một hàng SUV đặc biệt bắt mắt.
Cửa xe mở ra, một người mặc quần dài đen bước ra, chân thẳng không nói, chiều dài đôi chân kia thật nghịch thiên, từ trên xe cao đặt chân xuống mặt đất, rất nhẹ nhàng.
Chủ nhân đôi chân là một thanh niên anh tuấn.
Anh cao gần 1m9, vai rộng, thân hình tam giác tiêu chuẩn, mặc áo thun đen bó sát phác họa thân hình với đường cong hoàn, cơ bắp cuồn cuộn.
Chỉ với hình dáng cũng đủ khiến những mỹ nữ yểu điệu liên tục liếc mắt nhìn càng đừng nói đến khí chất mạnh mẽ trên người anh.
Tóc ngắn, lộ ra chiếc trán cùng đôi mày kiếm, một đôi mắt hẹp dài có thần, theo thói quen híp lại làm tinh quang bắn ra bốn phía.
Mũi anh cao ngất, thẳng như dao, với đôi môi mỏng trời sinh. Vẻ mặt cười như không, ngoài ra, người đàn ông trời sinh kiêu ngạo còn lộ ra vẻ đặc biệt thần bí, âm thầm câu dẫn phụ nữa muốn mạo hiểm.
Đây không phải có đối tượng dễ đối phó, nhưng lại hấp dẫn người ta nóng lòng muốn thử, mỗi người đều muốn trở thành người đặc biệt của anh ta.
“Ai, ui, anh Dương, cuối cùng anh cũng đến rồi!” Người đàn ông vừa đi đến cửa liền thấy dáng người mập mạp ra đón, gương mặt bóng loáng lộ ra nụ cười tươi như hoa.
“Đổng Võ Nhất, một ngày cậu gọi 800 cuộc điện thoại, tôi không đến chắc bị cậu phiền chết.” Người đàn ông cười nhạo một tiếng, khóe môi tạo thành một vòng cung.
“Không phải nghe nói anh quay về sao, muốn đón tiếp anh, mời anh đi uống rượu anh không đi, đi chơi anh cũng từ chối.” Đổng Võ Nhất mập mạp cười khan vài tiếng, chỉ đến ngọn đèn của khách sạn cách đó không xa, nháy mắt ra hiệu. “Hôm nay bên trong có không ít chuyện tốt, anh Dương ở trong miếu hòa thượng mấy năm, linh kiện bị rỉ sắt hay vẫn dùng được.” Nghe hắn nói như vậy người đàn âm thâm trầm nhìn hắn một cái, không tiếp lời.
Anh chỉ vào kiến trúc cổ 6 tầng, thờ ơ hỏi.
“Ai là chủ bữa tiệc này? Nơi này nhìn rất mới, sao trước đây chưa từng thấy?” Nghe anh nói vậy, Đổng Võ Nhất liền cười đáp.
“Chủ bữa tiệc là anh Nhậm, anh ta tên Nhậm Húc Đông, trước kia làm việc tay chân, do cưới được một quả phụ giàu có nên mấy năm nay mới dọn đến.” “Anh Dương đi mấy năm rồi nên không biết, anh ta thích giả làm người trí thức, biệt thự đã xây hai năm, nói là khách sạn nghỉ dưỡng xa hoa, lại không có ai ở, nghe nói mấy ngày trước đã bán đi, đây là lần cuối mời khách đến chơi.” “Vợ anh ta chắc anh Dương cũng nghe nói qua, trước kia là vợ bé của của lão đại nhà họ Phùng, sau được lên làm vợ chính thức. Sau khi Phùng lão đại chết bà ta liền đem bán công ty, cầm số tiền gả cho một người đàn ông nhỏ hơn mình 15 tuổi chính là Nhậm Húc Đông.” Nói đến đây, trên mặt tên mập mở nụ cười khinh bỉ.
“Hắc hắc, dựa vào tin mới nhất, người phụ nữ này mới tìm một tên trẻ tuổi, khéo nịnh…Xem ra anh Nhậm kia muốn rớt đài!” Người đàn ông cười như không liếc mắt nhìn hắn.
“Gần đây cậu cũng thật nhàn hạ, nhiều chuyện vậy, chú Đổng chưa tìm việc làm cho cậu à?” Tên mập cười gượng.
“Ông ta nào cho em sống khỏe vậy, ông ấy muốn tìm người vợ để kiềm chế em, em còn chơi chưa đủ, sống gò bó vậy em không chịu được.” Nói đến đây hắn càng nịnh nọt.
“Toàn đại viện đều biết ánh mắt anh rất chuẩn, anh có chuyện tốt đừng quên cho người anh em này một phần.” Nghe cậu ta nói vậy, người đàn ông dứt khoát nhận lời.
“Được thôi, nếu cậu muốn làm gì, đem kế hoạch đến cho tôi xem, nếu thích hợp tôi sẽ đầu tư.” Được trả lời như vậy, tên mập vui vẻ muốn nhảy dựng lên.
Người khác nói lời này anh ta còn phải ngẫm lại xem đây có phải là lời khách sáo hay không, nhưng lâu nay Cận Hải Dương nhất ngôn cửu đỉnh, lời nói vững như núi, tuyệt đối đáng tin.
Đổng Võ Nhất anh xuất thân từ đại viện quân khu, mấy năm nay cũng xem như quen biết rộng rãi nhưng vẫn không thể so với Cận Hải Dương.
Ba mẹ Cận Hải Dương đã sớm bắt đầu kinh doanh, nắm bắt thời cơ, tiền đều để dưới danh nghĩa con trai, anh ta chưa tốt nghiệp tiểu học đã có ngàn vạn, tuyệt đối là đệ nhất thổ hào trong đại viện.
5 năm sau đó, công ty nhà họ Cận lên thị trường, ba mẹ Cận lại ngoài ý muốn cùng nhau qua đời, chỉ còn lại độc đinh là Cận Hải Dương, và vài họ hàng thân thích.
Đàn ông có tiền dễ sinh hư, huống chi là một cậu bé chưa thành niên có tài sản lớn như vậy, anh muốn không hư hỏng cũng không được.
Nhưng mà anh ta không phải người thường, chơi thì chơi nhưng những trò chơi hại người thì không đụng vào.
Chờ đến khi ông cụ Cận dẫn anh về nhà, anh vẫn là một đứa trẻ trong sạch, ngoại trừ có vẻ kiêu ngạo phản nghịch, nhưng tật xấu thì không có.
Vì thế vừa đủ tuổi thì Cận Hải Dương bị ném đến Tây Bắc, là nơi thâm sơn cùng cốc xa, bắt đầu làm binh lính.
Ông cụ Cận mong anh vào quân đội có thể áp chế tính tình của anh, không mở chút cửa sau nào. Đoạn thời gian đó mọi người ở đại viện đều nói Cận Hải Dương không kiên trì được lâu, sẽ trở về trong nay mai thôi nhưng không ai ngờ đến anh ta làm lính 8 năm, chẳng những thi đậu trường quân đội còn trúng tuyển vào chiến đội tinh anh nhất, nghe nói quả thật như cá gặp nước Vì vậy, người lớn trong đại viên quân khu đều đem danh xưng “Hội trưởng thành công nhất”, “Con nhà người ta” gắn lên người Cận Hải Dương.
Thông minh tài giỏi, tương lai rộng mở.
Đổng Võ Nhất thấy cần phải thêm 8 chữ nữa “Tinh anh nhiều tiền, ánh mắt chuẩn xác.” Gần đây nghe nói đại thần này chuyển về Hải Đô, tuy rằng không biết anh sẽ làm gì nhưng tạo mối quan hệ là chuyện quan trọng nhất Nghĩ đến đây, tên mập cười càng nhiệt tình.
Anh ta ân cần dẫn Cận Hải Dương vào sảnh khách sạn. Người đàn ông khí chất mạnh mẽ nhanh chóng được đưa đến giữa sảnh, được đón tiếp bởi những ánh nhìn mạnh dạn và xấu hổ. Tên mập cũng không ngại đối với những lời bàn tán của những mỹ nhân xinh đẹp chỉ hận không thể lập tức lấy lòng của Cận Hải Dương để tranh thủ lợi ích.
“Phía đông bên kia là người mới ra mắt của Giải Trí Gia Mỹ, xuất thân chính quy trường nghệ thuật, đóng được vài vai phụ.” “Quầy bar kia là người phụ nữ bên ngoài của Hồ lão đại, rất loạn nhưng vẫn cứ dây dưa không bỏ được.” “Người mặc đồ đỏ hở lưng là con gái nhà họ Họa, có vẻ cũng không dính người…” Tên mập nói đến khô cả lưỡi nhưng không thấy Cận Hải Dương tiếp lời, ngẩng đầu thì thấy anh đang híp mắt nhìn vô định ra sân vườn gần đó không chớp mắt.
Nơi đó có một cô gái mặc đầm trắng, tóc xõa cong tự nhiên, nhẹ nhàng rũ xuống đôi tai xinh xắn.
Da cô tái nhớt, màu môi nhàn nhạt, dáng người rất đẹp, nhìn một góc mặt cũng biết là một mỹ nhân.
Cô hơi dựa vào ghế dài trên sân vườn, có vẻ nhỏ xinh, mái hiên dường như muốn che khuất đi bóng dáng của cô.
Nếu không phải trong tay cô ấy đang cầm ipad thì tên mập còn cho rằng không có ai ngoài đó.
Cô đặc biệt như vậy, không hợp với buổi tiệc xa hoa náo nhiệt này, giống như đến từ thế giới khác.
“Anh Dương…thích cô ấy?” Tên mập hơi trầm ngâm chút Cô gái này anh chưa từng gặp, cũng không biết có địa vị gì, nếu Cận Hải Dương xem trọng cô ta thì phải làm sao đây… Cũng may không đợi anh rối rắm nghĩ cách, Cận Hải Dương dứt khoát giải vây cho anh.
“Không. Tôi ngại bẩn.” Người đàn ông vuốt cằm, ghét bỏ nói.
Đến mấy chỗ thế này này mà còn muốn lập đền thời trinh tiết.
Bây giờ bày ra bộ dạng hoa sen trắng không nhiễm bùn, không phải muốn nâng giá trị của mình lên để câu những kẻ ngốc sao? Người phụ nữ này muốn lạt mềm buộc chặt, anh đã thấy quá nhiều rồi.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7 Dấu Vết Còn Lại
- Chương 8 Căn Phòng Không May
- Chương 9 Manh Mối Còn Lại
- Chương 10 Giao Chiến Chính Diện
- Chương 11 Sơ Hở
- Chương 12 Đánh Cờ
- Chương 13 Tranh Chiến Tương Đối
- Chương 14 Ván Cờ Cao Chiêu
- Chương 15 Chân Tướng Rõ Ràng
- Chương 16 Bụi Trần Lắng Đọng
- Chương 17 Trung Tâm Pháp Y
- Chương 18 Hàng Xóm Mới
- Chương 19 Ăn Sáng Cùng Nhau
- Chương 20 Tin Đồn
- Chương 21 Hoa Rơi Ở Tân Hải
- Chương 22 Người Phụ Nữ Treo Cổ
- Chương 23 Lo Lắng Của Anh
- Chương 24 Chủ Nhà Thần Bí
- Chương 25 Hiện Trường Đầy Cạm Bẫy
- Chương 26 Tiểu Thịt Tươi Kiêu Ngạo
- Chương 27 Điểm Đáng Nghi Nhất
- Chương 28 Hình Ảnh Người Thần Bí
- Chương 29 Lãnh Địa Ý Thức
- Chương 30 Ẩn Tình
- Chương 31 Đêm Giải Phẫu
- Chương 32 Phát Hiện Khi Nghiệm Thi
- Chương 33 Kéo Tơ Lột Kén
- Chương 34 Suy Đoán Của Thẩm Lưu Bạch
- Chương 35 Người Đàn Ông Cải Trang
- Chương 36 Nổi Lên Mặt Nước
- Chương 37 Hung Thủ
- Chương 38 Nhận Tội
- Chương 39 Chân Tướng
- Chương 40 Dư Âm
- Chương 41 Tâm Tư Của Cận Hải Dương
- Chương 42 Không Tự Nhiên
- Chương 43 Họp Mặt Bạn Học
- Chương 44 Thầy Đồ Hạo Nhiên
- Chương 45 Cái Gọi Là Tình Địch
- Chương 46 Từ Chối
- Chương 47 Khách Không Mời Mà Đến
- Chương 48 Hạng Mục Php
- Chương 49 Đêm Nguyền Rủa
- Chương 50 Đêm Khuya Kinh Hồn
- Chương 51 Vòng Quay Tử Thần
- Chương 52 Dấu Vết Khả Nghi
- Chương 53 Ba Mẹ Xuất Hiện
- Chương 54 Cách Cư Xử Kỳ Quái
- Chương 55 Lời Mời Của Anh
- Chương 56 Làm Chứng Dối
- Chương 57 Quyển Sách Thần Bí
- Chương 58 Bà Đồ Kha Tĩnh
- Chương 59 Đánh Bại
- Chương 60 Thổ Lộ Lần Hai
- Chương 61 Cận Hải Dương Suy Đoán
- Chương 62 Khí Thế Bức Người
- Chương 63 Lợi Dụng Cơ Hội
- Chương 64 Sinh Mạng Mới
- Chương 65 Trận Chiến Đầu Tiên
- Chương 66 Không Bằng Cầm Thú
- Chương 67 Phản Công
- Chương 68 Chứng Cứ Mới
- Chương 69 Cận Hải Dương Anh Thua Rồi
- Chương 70 Tranh Thủ Ăn Ké
- Chương 71 Tổ Chức Bí Ẩn
- Chương 72 Cô Tự Mình Ra Tay
- Chương 73 Chịu Đả Kích Lớn
- Chương 74 Thân Thế Bí Ẩn
- Chương 75 Hung Thủ Sa Lưới
- Chương 76 Lời Mời Của Quỷ
- Chương 77 Bay Đến Diễm Phúc
- Chương 78 Đừng Làm Rộn
- Chương 79 Đồ Của Phụ Nữ
- Chương 80 Tin Đồn
- Chương 81 Đắm Tàu
- Chương 82 Người Chết Bí Ẩn
- Chương 83 Chuyện Cẩu Huyết Ở Nhà Họ Tô
- Chương 84 Thi Thể Đột Nhiên Xuất Hiện
- Chương 85 Vợ Chưa Cưới
- Chương 86 Không Xác Định Được Danh Tính
- Chương 87 Đây Là Vụ Án Giết Người
- Chương 88 Thiếu Sót Ở Hiện Trường Vụ Án
- Chương 89 Động Lòng
- Chương 90 Bạn Gái
- Chương 91 Vô Tình Gặp Ở Nhà Hàng
- Chương 92 Tảo Cát Dị Biến
- Chương 93 Liên Tiếp Xảy Ra Chuyện Bất Ngờ
- Chương 94 Nghi Ngờ
- Chương 95 Thủ Đoạn Của Cận Thiếu
- Chương 96 Tống Thành Mân Nổi Giận
- Chương 97 Nội Chiến
- Chương 98 Thẻ Cao Cấp Nhất
- Chương 99 Thú Nhận
- Chương 100 Cô Là Văn Nguyên Hinh
- Chương 101 Cô Bị Theo Dõi
- Chương 102 Giẫm Lên Vẩy Của Cận Thiếu
- Chương 103 Người Đàn Ông Lạ
- Chương 104 Thanh Mai Trúc Mã
- Chương 105 Ghen Tuông
- Chương 106 Ba Người Cùng Đi Dạo
- Chương 107 Ngọn Lửa Lúc Nửa Đêm
- Chương 108 Dấu Vết Của Trận Hỏa Hoạn
- Chương 109 Thư Tuyệt Mệnh
- Chương 110 Những Thành Viên Trong Gia Đình Kỳ Lạ
- Chương 111 Giết Người
- Chương 112 Một Đêm Bên Nhau
- Chương 113 Thẩm Lưu Bạch Anh Không Thể Đợi Được Nữa
- Chương 114 Nội Loạn Ở Nhà Họ Chu
- Chương 115 Tình Địch Tỏ Thái Độ
- Chương 116 Điểm Đáng Nghi
- Chương 117 Lời Khai Của Bảo Vệ
- Chương 118 Xem Camera Giám Sát Cùng Nhau
- Chương 119 Việc Tư Hay Việc Công
- Chương 120 Đứa Con Nói Dối
- Chương 121 Người Vợ Nói Dối
- Chương 122 Bằng Chứng Của Tình Nhân
- Chương 123 Có Ẩn Tình Khác
- Chương 124 Bằng Chứng Quan Trọng
- Chương 125 Anh Có Cách Để Xác Minh
- Chương 126 Nghi Ngờ Của Anh
- Chương 127 Bí Mật Là Thời Gian
- Chương 128 Quá Khứ Của Cô
- Chương 129 Kẻ Đột Nhập Vào Rạng Sáng
- Chương 130 Họ Đều Là Hung Thủ
- Chương 131 Bi Kịch Gia Đình
- Chương 132 Giả Vờ Đáng Thương Chiếm Sự Thương Cảm
- Chương 133 Hẹn Hò
- Chương 134 Trò Chơi Trinh Thám Thực Tế
- Chương 135 Biệt Danh
- Chương 136 Sức Hấp Dẫn Không Thể Cưỡng Lại
- Chương 137 Anh Thích Em Của Bây Giờ
- Chương 138 Người Chơi
- Chương 139 Tiểu Hoan Hoan
- Chương 140 Anh Làm Gì
- Chương 141 Thi Thể Và Hiện Trường Vụ Án
- Chương 142 Chọn Thân Phận
- Chương 143 Yêu Cầu Của Chu Mạn
- Chương 144 Một Mình
- Chương 145 Căn Phòng Ma Quái Thật Sự
- Chương 146 Bước Chân Trong Đêm Tối
- Chương 147 Bị Nhốt Ở Biệt Thự
- Chương 148 Hai Người Phụ Nữ Mất Tích
- Chương 149 Thẩm Lưu Bạch Anh Phải Nói Chuyện Với Em
- Chương 150 Dấu Vết
- Chương 151 Có Người Trên Trần Nhà
- Chương 152 Cô Gái Bị Hôn Mê
- Chương 153 Cô Ấy Là Pháp Y Tôi Là Cảnh Sát
- Chương 154 Người Thứ Mười Ba
- Chương 155 Vụ Án Cũ
- Chương 156 Sóng Ngầm
- Chương 157 Ông Chủ Trịnh Xui Xẻo
- Chương 158 Manh Mối
- Chương 159 Người Chết Trong Gương
- Chương 160 Người Tương Tự Nhau
- Chương 161 Nghi Ngờ Lẫn Nhau
- Chương 162 Đồng Phạm
- Chương 163 Tập Trung Vào Nghi Phạm
- Chương 164 Sự Thật Năm Đó
- Chương 165 Nhận Nhầm Người
- Chương 166 Người Bí Ẩn
- Chương 167 Lẫn Lộn Thân Phận
- Chương 168 Cô Đến Gần Với Sự Thật
- Chương 169 Cô Cũng Không Hơn Gì
- Chương 170 Kết Thúc
- Chương 171 Động Cơ
- Chương 172 Xa Lánh
- Chương 173 Lời Tỏ Tình Của Vệ Nguyên
- Chương 174 Từ Chối
- Chương 175 Tình Địch Tranh Giành
- Chương 176 Thẳng Thắn
- Chương 177 Thẩm Lưu Bạch Nghi Ngờ
- Chương 178 Cuộc Sống Thường Ngày Của Các Cặp Đôi
- Chương 179 Vụ Án Khẩn Cấp
- Chương 180 Hiện Trường Vụ Án
- Chương 181 Người Chết Mang Giày Đỏ
- Chương 182 Hai Mẹ Con Kỳ Lạ
- Chương 183 Nhát Dao Khác
- Chương 184 Giày Khiêu Vũ Màu Đỏ
- Chương 185 Chuyện Cũ Của Nhà Họ Vương
- Chương 186 Mưu Vân Nhiên
- Chương 187 Mỗi Người Đều Có Một Nỗi Sợ
- Chương 188 Lời Khai Trái Ngược
- Chương 189 Nghi Ngờ
- Chương 190 Manh Mối Trong Tay Người Chết
- Chương 191 Vô Tình Gặp Gỡ
- Chương 192 Móc Chìa Khóa Sư Tử
- Chương 193 Đột Nhiên Được Khai Sáng
- Chương 194 Hình Ti Ti
- Chương 195 Thật Ra Tôi Mới Là Bạn Gái Của Anh Ấy
- Chương 196 Người Chết Mang Giày Khiêu Vũ
- Chương 197 Trước Ba Giờ Sáng
- Chương 198 Suy Đoán Tàn Nhẫn
- Chương 199 Sau 340 Sáng
- Chương 200 Hận Ý
- Chương 201 Người Đàn Ông Xấu Xí
- Chương 202 Tin Tức Tốt
- Chương 203 Một Tiếng Thở Dài
- Chương 204 Cảnh Cáo Của Vệ Nguyên
- Chương 205 Trên Mí Mắt
- Chương 206 Anh Không Thích Gặp Tên Vệ Nguyên Đó
- Chương 207 Cảnh Ngộ Của Vệ Nguyên
- Chương 208 Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên
- Chương 209 Giết Người Liên Hoàng
- Chương 210 Giáo Sư Patrick Lý
- Chương 211 Tình Cờ Gặp Gỡ Ở Sân Bay
- Chương 212 Dự Cảm Bất Thường
- Chương 213 Email Bí Ẩn
- Chương 214 Tiếp Diễn Chuyện Xưa
- Chương 215 Trúng Chiêu
- Chương 216 Thoát Khỏi Hang Cọp
- Chương 217 Anh Đến Rồi
- Chương 218 Gặp Phụ Huynh
- Chương 219 Thông Tin Từ Vệ Nguyên
- Chương 220 Vệ Nguyên Xui Xẻo
- Chương 221 Vận Mệnh Cưỡng Ép
- Chương 222 Văn Nguyên Hinh Đã Chết
- Chương 223 Thư Tuyệt Mệnh Đáng Nghi
- Chương 224 Chứng Tỏ Giống Nhau
- Chương 225 Bà Văn Và Ông Hầu
- Chương 226 Nội Chiến Nhà Giàu
- Chương 227 Những Manh Mối Còn Lại
- Chương 228 Chỉnh Sửa Camera
- Chương 229 Bà Văn
- Chương 230 Xác Định
- Chương 231 Nguy Hiểm
- Chương 232 Thân Phận Thật Sự
- Chương 233 Hung Thủ Thật Sự
- Chương 234 Gặp Nguy Hiểm
- Chương 235 Người Cùng Cảnh Ngộ
- Chương 236 Bức Bách
- Chương 237 Giằng Co Đảo Ngược
- Chương 238 Đại Kết Cục