
Con Đường Giải Oan Của Nữ Pháp Y
Tổng số chương: 170
Ầm ầm ——!!
Làn khói nóng như thiêu đốt phun ra từ nóc tòa nhà cao chọc trời, chỉ trong chốc lát ánh lửa đã cuồn cuộn kéo đến, tàn sát bừa bãi, bảng hiệu lớn trên mái nhà lóe lên ánh sáng rồi ầm ầm rơi xuống.
Cùng với tiếng vang rung trời là ngọn lửa đỏ rực như hoa bỉ ngạn nở rộ nơi địa ngục, yêu diễm chói mắt.
Dưới chân Yến Quy như bị rót chì, không động đậy bước nào, toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi, nàng đứng ở nơi bị nổ mạnh nhất, giống như hạt bụi nhỏ bé giữa đoá hoa bỉ ngạn kia, không là gì cả.
Tiếng nổ mạnh vang không dứt bên tai, hàng rào cây cối xung quanh bốn phía không ngừng đổ xuống, những mảnh kính và sắt thép của tòa nhà cao lớn chọc trời vỡ vụn, rơi xuống như thiên thạch, người bên cạnh lần lượt ngã xuống, trong miệng bọn họ là những tiếng r3n rỉ thảm thiết không thể nghe rõ.
Yến Quy cảm thấy trong tầm mắt có chút đỏ, không thể phân biệt là ánh lửa hay là máu loãng, nàng hờ hững đứng tại chỗ, không động đậy cũng không muốn động, chỉ lẳng lặng chăm chú nhìn tất cả những gì trước mắt, giống như muốn khắc sâu tất cả mọi thứ vào trong ánh mắt.
“Sở Ngôn, Sở Ngôn, cô thua rồi.”
Tai Yến Quy giật giật, ánh mắt lạnh nhạt nhìn vào trung tâm ánh lửa, nàng muốn nhìn rõ chân tướng cùng với người phía sau màn khói đặc kia, nhưng tất cả đều là vô ích.
“Ha ha, cô không tìm được tôi đâu.” Giọng nói kia vang lên trong màng nhĩ của Yến Quy, giống như một con rắn độc quấn trên cổ nàng, kiêu ngạo khiêu khích báo tin đỏ tươi ở bên tai nàng: “Sở Ngôn, cô vĩnh viễn không tìm được tôi, cũng không thể thắng được tôi đâu.”
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ——!”
Tiếng cười càn rỡ vang lên trong ngọn lửa lớn của địa ngục, hòn đảo nhỏ dưới chân lung lay sắp đổ, ánh lửa cùng với khói đặc bùng lên bầu trời, phá vỡ tầng mây…
…
Yến Quy mở choàng mắt, nàng bị đau đến tỉnh, mỗi một tấc miệng vết thương trên người dường như đều đang kêu gào, nàng kéo ngăn kéo ở đầu giường ra, móc thuốc từ bên trong ra đặt trên tay, cứ để nguyên vậy nhét vào miệng nuốt xuống.
Hiệu quả thuốc giảm đau vô cùng nhanh, nàng một lần nữa nằm lại trên giường nhìn chằm chằm trần nhà trên đỉnh đầu đến ngây người, áo ngủ bị mồ hôi thấm ướt dính nhớp dán ở trên người, chậm rãi khô đi theo thời gian, loại cảm giác này vô cùng không thoải mái.
Qua một hồi lâu, Yến Quy từ trong ác mộng tỉnh táo lại, nàng duỗi tay lấy di động nhìn thoáng qua thời gian, rạng sáng bốn giờ rưỡi ngày 27 tháng 1 năm 2020, cách thời gian rời giường còn ba tiếng, nhưng hiện tại nàng đã không còn buồn ngủ nữa.
Rời khỏi giường tìm một bộ quần áo tắm rửa đi vào phòng tắm, Yến Quy hạ thấp nhiệt độ của nước, hơi lạnh của chất lỏng theo vòi hoa sen phun ra, rơi trên người nàng.
Vóc dáng của nàng so với con gái bình thường đã xem là rất cao rồi, 175 cm, vô cùng gầy, liếc mắt một cái nhìn qua đều là xương, vô cùng đơn bạc.
So với bả vai rộng thì eo cực kỳ nhỏ, làn da trắng như tuyết mùa đông.
Trước ngực sau lưng cùng với tay chân nàng, đầy những vết sẹo lưu lại sau khi cấy da, trước ánh đèn chiếu xuống nhìn rất ghê người.
Bác sĩ nói nàng khôi phục như vậy đã rất tốt rồi, hơn nữa người cứu nàng cũng chịu chi tiền để nàng chữa trị, hiện giờ vết sẹo so ra đã mờ đi rất nhiều, diện tích sẹo trên tay cũng nhỏ đi không ít, nếu không nhìn kỹ cũng không thể thấy.
Sau khi tắm xong, Yến Quy thay áo ngủ sạch sẽ, giặt đồ lót vừa thay ra, ném quần áo vào máy giặt, chờ sau khi máy giặt bắt đầu hoạt động nàng cũng không quay lại giường, ngược lại đến thư phòng.
Yến Quy hiện đang sống một mình tại một chung cư hai phòng, căn hộ này ở khu Nội Hà thành phố Tân Hà, là mảnh đất dân cư đông đúc phồn hoa nhất thành phố Tân Hà, giá nhà rất cao.
Thành phố Tân Hà là tỉnh lị của tỉnh Tân Hải, thành phố trực thuộc tỉnh, là thành phố biển cảng trọng điểm trong nước, cách thủ đô chỉ một đến hai giờ đi xe, vô cùng phồn hoa.
Ngồi ở thư phòng mở máy tính ra, Yến Quy kéo ra một thư mục đã được mã hóa, nhập mật mã vào mở ra, bên trong là một vài tư liệu, có hồ sơ, ảnh chụp cũng có video và những thứ khác nữa.
Mở hồ sơ ra, Yến Quy nhìn chằm chằm văn tự tinh tế trên đó.
Mấy năm nay mỗi một phần tư liệu trong thư mục này nàng đều đã xem vô số lần, có thể nói đã thuộc lòng từng câu từng chữ, nhưng chỉ cần không có việc gì nàng sẽ xem kỹ lại một lần nữa, muốn tìm ra dấu vết đã từng bị sót lại bên trong.
Mở đầu hồ sơ viết vụ nổ Trường Đảo 109, toàn bộ bên dưới đều là tình tiết vụ nổ đó.
Hai năm nay, mọi thứ mà Yến Quy điều tra ra đều được điền hết vào đây, vụ án từng chút được hoàn thiện.
Vụ nổ Trường Đảo 109 xảy ra hai năm trước, cũng chính là ngày 9 tháng 1 năm 2018, lúc ấy hang ổ sát thủ của tập đoàn K lớn nhất ven bờ Đông Hải đang ở trên Trường Đảo, mà ngày đó vốn dĩ là ngày công an tỉnh Tân Hải chuẩn bị bắt giữ những người đứng đầu quan trọng của K xã.
Đối với hoạt động của K xã ở ven bờ Đông Hải, tỉnh Tân Hải đã trải qua năm năm bố trí giăng bẫy khắp nơi, cuối cùng quyết định hành động vào ngày 9 tháng 1 năm 2018.
Lúc ấy, Yến Quy được chỉ đạo nằm vùng ở K xã đã được bốn năm, xuất thân của nàng là ở Cục công an thành phố Tân Hà, chấp hành nhiệm vụ tuyệt mật, liên hệ cộng tác nội bộ với cục công an thành phố Tân Hà, biệt hiệu Diều Giấy.
Lúc ấy nàng còn gọi là Sở Ngôn, có yêu, có nhiệt huyết, có tương lai, mà hiện tại, lại không có gì.
Yến Quy lại một lần nữa lật xem tất cả tư liệu, thời gian từng giây từng phút trôi qua, chuyện năm đó giống như thước phim không ngừng chiếu lại trong đầu nàng, mãi đến khi tiếng chuông cửa vang lên mới gọi nàng quay lại hiện thực.
Yến Quy đóng máy tính lại, ra khỏi thư phòng đi mở cửa.
Người đến là một đại mỹ nữ, tóc dài uốn xoăn nhuộm màu xám cây đay, trang điểm tinh xảo, váy liền mùa đông màu đen ôm sát lấy dáng người hấp dẫn lả lướt, nhìn là biết đã trang điểm tỉ mỉ, sau khi cửa mở nhìn thấy Yến Quy, dịu dàng cười, nhẹ giọng gọi nàng: “Ngôn tỷ.”
Tai nghe thấy xưng hô quen thuộc, nét mặt Yến Quy cũng không động chút nào, nghiêng người để cô ấy tiến vào, nhàn nhạt nói: “Sao cô lại tới đây?”
Bạch Hề Mạt đối với thái độ của nàng sớm đã quen, tòa núi băng lãnh đạm này cho dù lạnh đến đâu cũng không đông chết cô ấy được, cô dẫm lên giày cao gót cất bước tiến vào, nói: “Không phải hôm nay chị muốn đi làm sao? Em đến tiễn chị."
Trên người Yến Quy còn mặc áo ngủ, nghe vậy mới phản ứng lại, nói: “Tôi đi thay quần áo.” Nói xong đi vào phòng ngủ, nàng cũng không cho Bạch Hề Mạt vào ngồi, Bạch Hề Mạt biết nàng có bệnh sạch sẽ, không được sự cho phép cũng không tự tiện vào nhà, cứ như vậy đứng ở sảnh chờ nàng.
Chỉ một lát sau, Yến Quy mở cửa đi ra, Bạch Hề Mạt giương mắt nhìn nàng, hô hấp không khỏi cứng lại.
Trên người Yến Quy mặc áo lông cổ cao màu xám được cắt may vừa người, tay đang khoác một chiếc áo khoác denim màu đen lên người, nắng sớm xuyên qua cửa sổ chiếu lên trên người nàng, chiếu đến làn da vốn trắng như tuyết của nàng càng làm nó thêm sáng, tóc ngắn trên vai tán ra vầng sáng, trên người như được mạ một tầng ánh sáng nhàn nhạt.
Sau khi Yến Quy mặc xong quần áo đi đến sảnh, lấy áo khoác đang treo trên giá ở cửa khoác phủ thêm lên, nhẹ nói: “Đi thôi.”
Không biết Bạch Hề Mạt nghĩ tới cái gì, lại ngơ ngẩn đứng ở đó, đến lời nàng nói cũng không nghe thấy.
“Làm sao vậy?” Yến Quy nhìn cô ấy.
Bạch Hề Mạt lấy lại tinh thần, vội vàng lắc đầu nói: “Không, không có gì.
Chỉ là… Bây giờ chị sợ lạnh như vậy…” Yến Quy xuất thân là người của học viện cảnh sát, tuy rằng là cảnh sát kĩ thuật, nhưng thể lực không kém cỏi hơn so với bất luận kẻ nào, nhưng hiện giờ lại…
Yến Quy trầm mặc, nàng mang giày xong, khom lưng cột dây giày, không chút qua loa.
Bạch Hề Mạt có chút hối hận vì điều mình vừa nhắc đến, muốn mở miệng xin lỗi, nhưng cô ấy không đoán ra được trong lòng Yến Quy đang nghĩ gì, trong lòng không biết làm sao, cũng chỉ có thể trầm mặc đứng tại chỗ.
Yến Quy đứng lên, cuối cùng cũng không trả lời câu hỏi của cô ấy, chỉ nâng cằm ý bảo cô ấy mở cửa đi ra ngoài.
Hai người một trước một sau vào thang máy đi xuống lầu, xe Bạch Hề Mạt ngừng ở bãi đỗ xe ngầm của chung cư, là một chiếc Maserati màu hồng loạn xạ.
Yến Quy thấy chiếc xe màu sắc loạn xạ này liền nhíu mi, nhưng nàng cũng không nói gì, chỉ khom người ngồi vào ghế phụ, thắt kỹ đai an toàn.
Bạch Hề Mạt khởi động xe lái ra khỏi bãi đỗ xe chung cư.
…
Cùng thời gian đó, ở sân huấn luyện công an thành phố Tân Hà——
Tiếng súng bang bang bang hết đợt này đến đợt khác, vang lên một hồi.
Sau khi dừng lại, Cố Dĩ Di tháo bịt tai, tùy tay ném trên bàn, vừa lòng nhìn số liệu đang hiện trên bảng điện tử.
Bộ đồ huấn luyện rằn ri của cô tôn lên đường cong hoàn mỹ gợi cảm, tay áo xắn lên, đường cong cơ bắp rõ ràng mỹ lệ.
Người bên cạnh đưa cho cô một chai nước khoáng, cô nhận được liền uống, không khách khí chút nào.
Nhậm Du Nhiên ngước cổ xem thành tích của cô, nhịn không được thương tâm nói: “Mười phát 99 điểm, cậu có còn là người không vậy?” Cô nàng chỉ bắn được 92 điểm, đã tính là phát huy vượt xa người thường rồi, trình độ trung bình cũng đã 90.
Cố Dĩ Di vừa uống nước vừa nhướng mày với Nhậm Du Nhiên, đường cong trắng nõn xinh đẹp trên cổ lộ ra, nửa bình nước vào bụng, môi cô hồng nhuận lại đầy đặn, cười khẽ nói: “Có một phát mắc lỗi.”
Ý trong lời nói chính là nếu không mắc lỗi có thể đạt 100 điểm.
Nhậm Du Nhiên tặng cô một cái nhìn xem thường, bộ dáng khoe khoang của người này thật sự thiếu đánh, nhưng Nhậm Du Nhiên lại không có biện pháp bắt chẹt cô, danh hiệu tay súng thiện xạ của Cố Dĩ Di tuyệt đối không phải hư danh, cô nàng chỉ có thể thương tâm.
Hai người nghỉ ngơi ở sân huấn luyện trong chốc lát, sau đó cùng đến phòng thay đồ thay quần áo.
“Hôm nay có một người mới đến.” Lúc thay quần áo, Nhậm Du Nhiên đột nhiên nhớ tới nói cho cô biết chuyện hai ngày trước cục trưởng muốn đến kinh thành mở cuộc họp.
Cố Dĩ Di ừ một tiếng, tính cách cô cao ngạo, đối với chuyện của người khác đều không để bụng, chỉ hứng thú với mấy vụ án và tội phạm mà mình phụ trách, lúc này nghe nói có người mới sắp tới cũng không có phản ứng gì.
Dù sao cho dù là người nào đến, chỉ có Nhậm Du Nhiên là người đứng đầu phụ trách đội điều tra hình sự phải bận thôi.
“Chốc nữa sẽ mở một cuộc họp lớn, là để giới thiệu người này, Cục trưởng Tần muốn đích thân kết nối video.”
Nghe xong lời này cuối cùng Cố Dĩ Di mới nâng mí mắt: “Coi trọng như vậy sao? Nhân vật lớn nào vậy? Nam hay nữ?”
Nhậm Du Nhiên phủ thêm áo lông vũ mỏng, lấy dây buộc tóc thuần màu đen ra, cột bộ tóc dài đen bóng cao lên thành kiểu đuôi ngựa, nói: “Nữ.
Phòng làm việc của tỉnh đề cử đến, trưởng khoa pháp y và kỹ thuật hàng không, phó chủ nhiệm pháp y.
Tôi chưa từng gặp người này, chỉ nghe Cục trưởng Tần nhắc đến hai câu, nghe nói là tiến sĩ kép ngành sinh vật hoá học và pháp y học của trường đại học công an tỉnh.”
Lần đầu tiên biểu tình cao ngạo của Cố Dĩ Di nổi lên gợn sóng, thời buổi này người chọn ngành pháp y càng ngày càng ít, nữ pháp y càng khó kiếm.
Bản tính con người đều ngưỡng mộ người mạnh, người mạnh đối với người mạnh càng cảm thấy hứng thú, cho dù là đối chọi gay gắt hay là thưởng thức lẫn nhau đều vậy.
“Nghe cậu nói như vậy, tôi lại cảm thấy hứng thú với người này.”
Nhậm Du Nhiên nhìn biểu cảm nóng lòng muốn thử trên mặt cô, trắng trợn liếc mắt một cái, nói: “Cậu tỉnh táo đi, đừng mơ tưởng cùng người ta đánh nhau vật lộn bắn súng ba hồi, người này là dân thuần kỹ thuật, không biết những thứ này.”
Cố Dĩ Di không tin: “Những cái này lúc đi học ở trường cảnh sát đều phải thi qua.”
Nhậm Du Nhiên nói: “Cục trưởng Tần nói thân thể cô ấy không được khỏe.”
Cố Dĩ Di giật mình, sau đó ánh mắt nóng lòng muốn thử nhạt xuống, khinh thường nói: “Là con ma ốm.”.
Ầm ầm ——!!
Làn khói nóng như thiêu đốt phun ra từ nóc tòa nhà cao chọc trời, chỉ trong chốc lát ánh lửa đã cuồn cuộn kéo đến, tàn sát bừa bãi, bảng hiệu lớn trên mái nhà lóe lên ánh sáng rồi ầm ầm rơi xuống.
Cùng với tiếng vang rung trời là ngọn lửa đỏ rực như hoa bỉ ngạn nở rộ nơi địa ngục, yêu diễm chói mắt.
Dưới chân Yến Quy như bị rót chì, không động đậy bước nào, toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi, nàng đứng ở nơi bị nổ mạnh nhất, giống như hạt bụi nhỏ bé giữa đoá hoa bỉ ngạn kia, không là gì cả.
Tiếng nổ mạnh vang không dứt bên tai, hàng rào cây cối xung quanh bốn phía không ngừng đổ xuống, những mảnh kính và sắt thép của tòa nhà cao lớn chọc trời vỡ vụn, rơi xuống như thiên thạch, người bên cạnh lần lượt ngã xuống, trong miệng bọn họ là những tiếng r3n rỉ thảm thiết không thể nghe rõ.
Yến Quy cảm thấy trong tầm mắt có chút đỏ, không thể phân biệt là ánh lửa hay là máu loãng, nàng hờ hững đứng tại chỗ, không động đậy cũng không muốn động, chỉ lẳng lặng chăm chú nhìn tất cả những gì trước mắt, giống như muốn khắc sâu tất cả mọi thứ vào trong ánh mắt.
“Sở Ngôn, Sở Ngôn, cô thua rồi.”
Tai Yến Quy giật giật, ánh mắt lạnh nhạt nhìn vào trung tâm ánh lửa, nàng muốn nhìn rõ chân tướng cùng với người phía sau màn khói đặc kia, nhưng tất cả đều là vô ích.
“Ha ha, cô không tìm được tôi đâu.” Giọng nói kia vang lên trong màng nhĩ của Yến Quy, giống như một con rắn độc quấn trên cổ nàng, kiêu ngạo khiêu khích báo tin đỏ tươi ở bên tai nàng: “Sở Ngôn, cô vĩnh viễn không tìm được tôi, cũng không thể thắng được tôi đâu.”
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ——!”
Tiếng cười càn rỡ vang lên trong ngọn lửa lớn của địa ngục, hòn đảo nhỏ dưới chân lung lay sắp đổ, ánh lửa cùng với khói đặc bùng lên bầu trời, phá vỡ tầng mây…
…
Yến Quy mở choàng mắt, nàng bị đau đến tỉnh, mỗi một tấc miệng vết thương trên người dường như đều đang kêu gào, nàng kéo ngăn kéo ở đầu giường ra, móc thuốc từ bên trong ra đặt trên tay, cứ để nguyên vậy nhét vào miệng nuốt xuống.
Hiệu quả thuốc giảm đau vô cùng nhanh, nàng một lần nữa nằm lại trên giường nhìn chằm chằm trần nhà trên đỉnh đầu đến ngây người, áo ngủ bị mồ hôi thấm ướt dính nhớp dán ở trên người, chậm rãi khô đi theo thời gian, loại cảm giác này vô cùng không thoải mái.
Qua một hồi lâu, Yến Quy từ trong ác mộng tỉnh táo lại, nàng duỗi tay lấy di động nhìn thoáng qua thời gian, rạng sáng bốn giờ rưỡi ngày 27 tháng 1 năm 2020, cách thời gian rời giường còn ba tiếng, nhưng hiện tại nàng đã không còn buồn ngủ nữa.
Rời khỏi giường tìm một bộ quần áo tắm rửa đi vào phòng tắm, Yến Quy hạ thấp nhiệt độ của nước, hơi lạnh của chất lỏng theo vòi hoa sen phun ra, rơi trên người nàng.
Vóc dáng của nàng so với con gái bình thường đã xem là rất cao rồi, 175 cm, vô cùng gầy, liếc mắt một cái nhìn qua đều là xương, vô cùng đơn bạc.
So với bả vai rộng thì eo cực kỳ nhỏ, làn da trắng như tuyết mùa đông.
Trước ngực sau lưng cùng với tay chân nàng, đầy những vết sẹo lưu lại sau khi cấy da, trước ánh đèn chiếu xuống nhìn rất ghê người.
Bác sĩ nói nàng khôi phục như vậy đã rất tốt rồi, hơn nữa người cứu nàng cũng chịu chi tiền để nàng chữa trị, hiện giờ vết sẹo so ra đã mờ đi rất nhiều, diện tích sẹo trên tay cũng nhỏ đi không ít, nếu không nhìn kỹ cũng không thể thấy.
Sau khi tắm xong, Yến Quy thay áo ngủ sạch sẽ, giặt đồ lót vừa thay ra, ném quần áo vào máy giặt, chờ sau khi máy giặt bắt đầu hoạt động nàng cũng không quay lại giường, ngược lại đến thư phòng.
Yến Quy hiện đang sống một mình tại một chung cư hai phòng, căn hộ này ở khu Nội Hà thành phố Tân Hà, là mảnh đất dân cư đông đúc phồn hoa nhất thành phố Tân Hà, giá nhà rất cao.
Thành phố Tân Hà là tỉnh lị của tỉnh Tân Hải, thành phố trực thuộc tỉnh, là thành phố biển cảng trọng điểm trong nước, cách thủ đô chỉ một đến hai giờ đi xe, vô cùng phồn hoa.
Ngồi ở thư phòng mở máy tính ra, Yến Quy kéo ra một thư mục đã được mã hóa, nhập mật mã vào mở ra, bên trong là một vài tư liệu, có hồ sơ, ảnh chụp cũng có video và những thứ khác nữa.
Mở hồ sơ ra, Yến Quy nhìn chằm chằm văn tự tinh tế trên đó.
Mấy năm nay mỗi một phần tư liệu trong thư mục này nàng đều đã xem vô số lần, có thể nói đã thuộc lòng từng câu từng chữ, nhưng chỉ cần không có việc gì nàng sẽ xem kỹ lại một lần nữa, muốn tìm ra dấu vết đã từng bị sót lại bên trong.
Mở đầu hồ sơ viết vụ nổ Trường Đảo 109, toàn bộ bên dưới đều là tình tiết vụ nổ đó.
Hai năm nay, mọi thứ mà Yến Quy điều tra ra đều được điền hết vào đây, vụ án từng chút được hoàn thiện.
Vụ nổ Trường Đảo 109 xảy ra hai năm trước, cũng chính là ngày 9 tháng 1 năm 2018, lúc ấy hang ổ sát thủ của tập đoàn K lớn nhất ven bờ Đông Hải đang ở trên Trường Đảo, mà ngày đó vốn dĩ là ngày công an tỉnh Tân Hải chuẩn bị bắt giữ những người đứng đầu quan trọng của K xã.
Đối với hoạt động của K xã ở ven bờ Đông Hải, tỉnh Tân Hải đã trải qua năm năm bố trí giăng bẫy khắp nơi, cuối cùng quyết định hành động vào ngày 9 tháng 1 năm 2018.
Lúc ấy, Yến Quy được chỉ đạo nằm vùng ở K xã đã được bốn năm, xuất thân của nàng là ở Cục công an thành phố Tân Hà, chấp hành nhiệm vụ tuyệt mật, liên hệ cộng tác nội bộ với cục công an thành phố Tân Hà, biệt hiệu Diều Giấy.
Lúc ấy nàng còn gọi là Sở Ngôn, có yêu, có nhiệt huyết, có tương lai, mà hiện tại, lại không có gì.
Yến Quy lại một lần nữa lật xem tất cả tư liệu, thời gian từng giây từng phút trôi qua, chuyện năm đó giống như thước phim không ngừng chiếu lại trong đầu nàng, mãi đến khi tiếng chuông cửa vang lên mới gọi nàng quay lại hiện thực.
Yến Quy đóng máy tính lại, ra khỏi thư phòng đi mở cửa.
Người đến là một đại mỹ nữ, tóc dài uốn xoăn nhuộm màu xám cây đay, trang điểm tinh xảo, váy liền mùa đông màu đen ôm sát lấy dáng người hấp dẫn lả lướt, nhìn là biết đã trang điểm tỉ mỉ, sau khi cửa mở nhìn thấy Yến Quy, dịu dàng cười, nhẹ giọng gọi nàng: “Ngôn tỷ.”
Tai nghe thấy xưng hô quen thuộc, nét mặt Yến Quy cũng không động chút nào, nghiêng người để cô ấy tiến vào, nhàn nhạt nói: “Sao cô lại tới đây?”
Bạch Hề Mạt đối với thái độ của nàng sớm đã quen, tòa núi băng lãnh đạm này cho dù lạnh đến đâu cũng không đông chết cô ấy được, cô dẫm lên giày cao gót cất bước tiến vào, nói: “Không phải hôm nay chị muốn đi làm sao? Em đến tiễn chị."
Trên người Yến Quy còn mặc áo ngủ, nghe vậy mới phản ứng lại, nói: “Tôi đi thay quần áo.” Nói xong đi vào phòng ngủ, nàng cũng không cho Bạch Hề Mạt vào ngồi, Bạch Hề Mạt biết nàng có bệnh sạch sẽ, không được sự cho phép cũng không tự tiện vào nhà, cứ như vậy đứng ở sảnh chờ nàng.
Chỉ một lát sau, Yến Quy mở cửa đi ra, Bạch Hề Mạt giương mắt nhìn nàng, hô hấp không khỏi cứng lại.
Trên người Yến Quy mặc áo lông cổ cao màu xám được cắt may vừa người, tay đang khoác một chiếc áo khoác denim màu đen lên người, nắng sớm xuyên qua cửa sổ chiếu lên trên người nàng, chiếu đến làn da vốn trắng như tuyết của nàng càng làm nó thêm sáng, tóc ngắn trên vai tán ra vầng sáng, trên người như được mạ một tầng ánh sáng nhàn nhạt.
Sau khi Yến Quy mặc xong quần áo đi đến sảnh, lấy áo khoác đang treo trên giá ở cửa khoác phủ thêm lên, nhẹ nói: “Đi thôi.”
Không biết Bạch Hề Mạt nghĩ tới cái gì, lại ngơ ngẩn đứng ở đó, đến lời nàng nói cũng không nghe thấy.
“Làm sao vậy?” Yến Quy nhìn cô ấy.
Bạch Hề Mạt lấy lại tinh thần, vội vàng lắc đầu nói: “Không, không có gì.
Chỉ là… Bây giờ chị sợ lạnh như vậy…” Yến Quy xuất thân là người của học viện cảnh sát, tuy rằng là cảnh sát kĩ thuật, nhưng thể lực không kém cỏi hơn so với bất luận kẻ nào, nhưng hiện giờ lại…
Yến Quy trầm mặc, nàng mang giày xong, khom lưng cột dây giày, không chút qua loa.
Bạch Hề Mạt có chút hối hận vì điều mình vừa nhắc đến, muốn mở miệng xin lỗi, nhưng cô ấy không đoán ra được trong lòng Yến Quy đang nghĩ gì, trong lòng không biết làm sao, cũng chỉ có thể trầm mặc đứng tại chỗ.
Yến Quy đứng lên, cuối cùng cũng không trả lời câu hỏi của cô ấy, chỉ nâng cằm ý bảo cô ấy mở cửa đi ra ngoài.
Hai người một trước một sau vào thang máy đi xuống lầu, xe Bạch Hề Mạt ngừng ở bãi đỗ xe ngầm của chung cư, là một chiếc Maserati màu hồng loạn xạ.
Yến Quy thấy chiếc xe màu sắc loạn xạ này liền nhíu mi, nhưng nàng cũng không nói gì, chỉ khom người ngồi vào ghế phụ, thắt kỹ đai an toàn.
Bạch Hề Mạt khởi động xe lái ra khỏi bãi đỗ xe chung cư.
…
Cùng thời gian đó, ở sân huấn luyện công an thành phố Tân Hà——
Tiếng súng bang bang bang hết đợt này đến đợt khác, vang lên một hồi.
Sau khi dừng lại, Cố Dĩ Di tháo bịt tai, tùy tay ném trên bàn, vừa lòng nhìn số liệu đang hiện trên bảng điện tử.
Bộ đồ huấn luyện rằn ri của cô tôn lên đường cong hoàn mỹ gợi cảm, tay áo xắn lên, đường cong cơ bắp rõ ràng mỹ lệ.
Người bên cạnh đưa cho cô một chai nước khoáng, cô nhận được liền uống, không khách khí chút nào.
Nhậm Du Nhiên ngước cổ xem thành tích của cô, nhịn không được thương tâm nói: “Mười phát 99 điểm, cậu có còn là người không vậy?” Cô nàng chỉ bắn được 92 điểm, đã tính là phát huy vượt xa người thường rồi, trình độ trung bình cũng đã 90.
Cố Dĩ Di vừa uống nước vừa nhướng mày với Nhậm Du Nhiên, đường cong trắng nõn xinh đẹp trên cổ lộ ra, nửa bình nước vào bụng, môi cô hồng nhuận lại đầy đặn, cười khẽ nói: “Có một phát mắc lỗi.”
Ý trong lời nói chính là nếu không mắc lỗi có thể đạt 100 điểm.
Nhậm Du Nhiên tặng cô một cái nhìn xem thường, bộ dáng khoe khoang của người này thật sự thiếu đánh, nhưng Nhậm Du Nhiên lại không có biện pháp bắt chẹt cô, danh hiệu tay súng thiện xạ của Cố Dĩ Di tuyệt đối không phải hư danh, cô nàng chỉ có thể thương tâm.
Hai người nghỉ ngơi ở sân huấn luyện trong chốc lát, sau đó cùng đến phòng thay đồ thay quần áo.
“Hôm nay có một người mới đến.” Lúc thay quần áo, Nhậm Du Nhiên đột nhiên nhớ tới nói cho cô biết chuyện hai ngày trước cục trưởng muốn đến kinh thành mở cuộc họp.
Cố Dĩ Di ừ một tiếng, tính cách cô cao ngạo, đối với chuyện của người khác đều không để bụng, chỉ hứng thú với mấy vụ án và tội phạm mà mình phụ trách, lúc này nghe nói có người mới sắp tới cũng không có phản ứng gì.
Dù sao cho dù là người nào đến, chỉ có Nhậm Du Nhiên là người đứng đầu phụ trách đội điều tra hình sự phải bận thôi.
“Chốc nữa sẽ mở một cuộc họp lớn, là để giới thiệu người này, Cục trưởng Tần muốn đích thân kết nối video.”
Nghe xong lời này cuối cùng Cố Dĩ Di mới nâng mí mắt: “Coi trọng như vậy sao? Nhân vật lớn nào vậy? Nam hay nữ?”
Nhậm Du Nhiên phủ thêm áo lông vũ mỏng, lấy dây buộc tóc thuần màu đen ra, cột bộ tóc dài đen bóng cao lên thành kiểu đuôi ngựa, nói: “Nữ.
Phòng làm việc của tỉnh đề cử đến, trưởng khoa pháp y và kỹ thuật hàng không, phó chủ nhiệm pháp y.
Tôi chưa từng gặp người này, chỉ nghe Cục trưởng Tần nhắc đến hai câu, nghe nói là tiến sĩ kép ngành sinh vật hoá học và pháp y học của trường đại học công an tỉnh.”
Lần đầu tiên biểu tình cao ngạo của Cố Dĩ Di nổi lên gợn sóng, thời buổi này người chọn ngành pháp y càng ngày càng ít, nữ pháp y càng khó kiếm.
Bản tính con người đều ngưỡng mộ người mạnh, người mạnh đối với người mạnh càng cảm thấy hứng thú, cho dù là đối chọi gay gắt hay là thưởng thức lẫn nhau đều vậy.
“Nghe cậu nói như vậy, tôi lại cảm thấy hứng thú với người này.”
Nhậm Du Nhiên nhìn biểu cảm nóng lòng muốn thử trên mặt cô, trắng trợn liếc mắt một cái, nói: “Cậu tỉnh táo đi, đừng mơ tưởng cùng người ta đánh nhau vật lộn bắn súng ba hồi, người này là dân thuần kỹ thuật, không biết những thứ này.”
Cố Dĩ Di không tin: “Những cái này lúc đi học ở trường cảnh sát đều phải thi qua.”
Nhậm Du Nhiên nói: “Cục trưởng Tần nói thân thể cô ấy không được khỏe.”
Cố Dĩ Di giật mình, sau đó ánh mắt nóng lòng muốn thử nhạt xuống, khinh thường nói: “Là con ma ốm.”.
Danh sách chương
- Chương 1 1: Trống Rỗng 1.
- Chương 2 2: Trống Rỗng 2.
- Chương 3 3: Trống Rỗng 3.
- Chương 4 4: Trống Rỗng 4.
- Chương 5 5: Trống Rỗng 5.
- Chương 6 6: Trống Rỗng 6.
- Chương 7 7: Trống Rỗng 7.
- Chương 8 8: Trống Rỗng 8.
- Chương 9 9: Trống Rỗng 9.
- Chương 10 10: Trống Rỗng 10.
- Chương 11 11: Trống Rỗng 11.
- Chương 12 12: Trống Rỗng 12.
- Chương 13 13: Trống Rỗng 13.
- Chương 14 14: Trống Rỗng 14.
- Chương 15 15: Trống Rỗng 15.
- Chương 16 16: Trống Rỗng 16.
- Chương 17 17: Trống Rỗng 17.
- Chương 18 18: Trống Rỗng 18.
- Chương 19 19: Trống Rỗng 19.
- Chương 20 20: Trống Rỗng 20.
- Chương 21 21: Trống Rỗng 21.
- Chương 22 22: Trống Rỗng 22.
- Chương 23 23: Trống Rỗng 23.
- Chương 24 24: Trống Rỗng 24.
- Chương 25 25: Trống Rỗng 25.
- Chương 26 26: Trống Rỗng 26.
- Chương 27 27: Trống Rỗng 27.
- Chương 28 28: Trống Rỗng 28.
- Chương 29 29: Trống Rỗng 29.
- Chương 30 30: Trống Rỗng 30.
- Chương 31 31: Nhà Giam 1.
- Chương 32 32: Nhà Giam 2.
- Chương 33 33: Nhà Giam 3.
- Chương 34 34: Nhà Giam 4.
- Chương 35 35: Nhà Giam 5.
- Chương 36 36: Nhà Giam 6.
- Chương 37 37: Nhà Giam 7.
- Chương 38 38: Nhà Giam 8.
- Chương 39 39: Nhà Giam 9.
- Chương 40 40: Nhà Giam 10.
- Chương 41 41: Nhà Giam 11.
- Chương 42 42: Nhà Giam 12.
- Chương 43 43: Nhà Giam 13.
- Chương 44 44: Nhà Giam 14.
- Chương 45 45: Nhà Giam 15.
- Chương 46 46: Nhà Giam 16.
- Chương 47 47: Nhà Giam 17.
- Chương 48 48: Nhà Giam 18.
- Chương 49 49: Nhà Giam 19.
- Chương 50 50: Nhà Giam 20.
- Chương 51 51: Nhà Giam 21.
- Chương 52 52: Nhà Giam 22.
- Chương 53 53: Nhà Giam 23.
- Chương 54 54: Nhà Giam 24.
- Chương 55 55: Nhà Giam 25.
- Chương 56 56: Nhà Giam 26.
- Chương 57 57: Nhà Giam 27.
- Chương 58 58: Nhà Giam 28.
- Chương 59 59: Nhà Giam 29.
- Chương 60 60: Nhà Giam 30.
- Chương 61 61: Nhà Giam 31.
- Chương 62 62: Nhà Giam 32.
- Chương 63 63: Nhà Giam 33.
- Chương 64 64: Nhà Giam 34.
- Chương 65 65: Mất Khống Chế 01.
- Chương 66 66: Mất Khống Chế 2.
- Chương 67 67: Mất Khống Chế 3.
- Chương 68 68: Mất Khống Chế 4.
- Chương 69 69: Mất Khống Chế 5.
- Chương 70 70: Mất Khống Chế 06.
- Chương 71 71: Mất Khống Chế 07.
- Chương 72 72: Mất Khống Chế 08.
- Chương 73 73: Mất Khống Chế 09.
- Chương 74 74: Mất Khống Chế 10.
- Chương 75 75: Mất Khống Chế 11.
- Chương 76 76: Mất Khống Chế 12.
- Chương 77 77: Mất Khống Chế 13.
- Chương 78 78: Mất Khống Chế 14.
- Chương 79 79: Mất Khống Chế 15.
- Chương 80 80: Mất Khống Chế 16.
- Chương 81 81: Mất Khống Chế 17.
- Chương 82 82: Mất Khống Chế 18.
- Chương 83 83: Mất Khống Chế 19.
- Chương 84 84: Mất Khống Chế 20.
- Chương 85 85: Mất Khống Chế 21.
- Chương 86 86: Mất Khống Chế 22.
- Chương 87 87: Mất Khống Chế 23.
- Chương 88 88: Mất Khống Chế 24.
- Chương 89 89: Mất Khống Chế 25.
- Chương 90 90: Mất Khống Chế 26.
- Chương 91 91: Độc Xà 01.
- Chương 92 92: Độc Xà 02.
- Chương 93 93: Độc Xà 03.
- Chương 94 94: Độc Xà 04.
- Chương 95 95: Độc Xà 05.
- Chương 96 96: Độc Xà 06.
- Chương 97 97: Độc Xà 07.
- Chương 98 98: Độc Xà 08.
- Chương 99 99: Độc Xà 09.
- Chương 100 100: Độc Xà 10.
- Chương 101 101: Độc Xà 11.
- Chương 102 102: Rắn Độc 12.
- Chương 103 103: Độc Xà 13.
- Chương 104 104: Độc Xà 14.
- Chương 105 105: Độc Xà 15.
- Chương 106 106: Độc Xà 16.
- Chương 107 107: Độc Xà 17.
- Chương 108 108: Độc Xà 18.
- Chương 109 109: Độc Xà 19.
- Chương 110 110: Độc Xà 20.
- Chương 111 111: Độc Xà 21.
- Chương 112 112: Độc Xà 22.
- Chương 113 113: Độc Xà 23.
- Chương 114 114: Độc Xà 24.
- Chương 115 115: Độc Xà 25.
- Chương 116 116: Độc Xà 26.
- Chương 117 117: Độc Xà 27.
- Chương 118 118: Độc Xà 28.
- Chương 119 119: Độc Xà 29.
- Chương 120 120: Độc Xà 30.
- Chương 121 121: Độc Xà 31.
- Chương 122 122: Độc Xà 32.
- Chương 123 123: Độc Xà 33.
- Chương 124 124: Độc Xà 34.
- Chương 125 125: Độc Xà 35.
- Chương 126 126: Độc Xà 36.
- Chương 127 127: Độc Xà 37.
- Chương 128 128: Tro Tàn 01.
- Chương 129 129: Tro Tàn 02.
- Chương 130 130: Tro Tàn 03.
- Chương 131 131: Trò Tàn 04.
- Chương 132 132: Tro Tàn 5.
- Chương 133 133: Tro Tàn 07.
- Chương 134 Tro tàn 08.
- Chương 137 Tro tàn 11.
- Chương 139 Tro tàn 13.
- Chương 140 Tro tàn 14.
- Chương 145 Tro tàn 19.
- Chương 156 Tro tàn 30.
- Chương 159 Tro tàn 33.
- Chương 161 Chương cuối 01.
- Chương 163 Chương cuối 03.
- Chương 168 Ngoại truyện 01.
- Chương 170 Ngoại truyện 03.