
Đại Sư Tỷ Quá Khó Làm!
Tổng số chương: 108
Cửu Tiêu Đại Lục, Ngọc Hành Sơn.
Ánh nắng vừa dịu nhẹ, Lạc Lâm ngồi thong thả trong sân nhỏ, trên chiếc ghế mây, nhàn nhã thưởng thức tách trà mới pha, tận hưởng khoảng thời gian yên tĩnh hiếm có.
"Ầm!"
Bỗng một tiếng nổ vang trời vang lên, kèm theo cơn gió mạnh cuốn tung mái tóc dài của Lạc Lâm và làm chim chóc trong rừng hoảng loạn bay tán loạn.
Bụi đất rơi lả tả vào tách trà còn chưa kịp uống ngụm nào.
Trán Lạc Lâm nổi gân xanh, cô đứng bật dậy, nhìn về phía sau núi nơi khói đen bốc lên cuồn cuộn, hít sâu một hơi, sau đó gầm lên giận dữ: "Tạ Tứ! Cút ra đây cho ta!"
"Đại sư tỷ!"
Một tiếng kêu vang lên từ ngoài cổng sân, Lạc Lâm quay đầu lại, chỉ thấy hai cô gái đang hớt hải lao tới. Một người vừa đến gần đã trượt chân vì vấp phải một hòn đá, lảo đảo đổ nhào về phía bàn trà.
"Rắc!"
Chiếc ấm sứ men xanh cùng bộ tách trà yêu quý của Lạc Lâm vỡ tan thành từng mảnh.
Cô gái kia thì chỉ chống tay vào bàn trà, đứng dậy không chút xây xát.
Lạc Lâm suýt nữa thì tức đến nổ tung.
Bộ trà cô yêu thích nhất, cứ thế mà... không còn.
"Hứa Lục!"
Lạc Lâm gần như nghiến răng ken két gọi ra cái tên ấy.
Hứa Thanh Thanh cười gượng, vội vàng đứng thẳng dậy, xấu hổ gãi mũi: "Xin lỗi! Đại sư tỷ, ta sai rồi, ta không cố ý! Ngươi đừng giận mà!"
Giọng xin lỗi như đọc thuộc lòng, thành thạo đến mức khiến người nghe cũng phải cạn lời.
Lạc Lâm huyệt thái dương giật thình thịch, chỉ có thể hít sâu để bình tĩnh lại. Lúc này, cô gái còn lại lên tiếng: "Đại sư tỷ, ngươi đừng tức giận. Ngươi cũng biết Hứa Lục vốn vụng về mà. Để sau ta bồi thường cho ngươi bộ trà mới nhé."
Lạc Lâm thở hắt ra, đành tạm gác lại cơn giận, hỏi: "Được rồi, Phương Ngũ, vừa rồi ngươi gào cái gì? Có chuyện gì mà hốt hoảng vậy?"
Phương Thiến nghe vậy, sắc mặt nghiêm túc hẳn lên: "Đại sư tỷ, sư tôn trở về rồi!"
"Hắn trở về thì trở về, các ngươi làm gì như gặp quỷ thế? Chẳng lẽ lại nhặt người về?"
Lạc Lâm bực bội hỏi.
Hai người đồng loạt gật đầu.
Lạc Lâm đứng chết lặng tại chỗ, trừng mắt nhìn hai người, há hốc mồm một hồi mới bật thốt ra: "Lại nữa?!"
Hai người lại gật đầu.
Lạc Lâm chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, còn chưa kịp phản ứng thì thấy một nam tử mặc áo trắng, mang kiếm sau lưng, tuấn tú ngời ngời, đang dắt theo một bé gái chừng mười tuổi đi tới.
Không ai khác, chính là sư tôn của họ — Lăng Tiêu Kiếm Tôn, đệ nhất nhân của Cửu Tiêu Đại Lục.
Vừa thấy ba đệ tử lớn, Lăng Tiêu lập tức tươi cười rạng rỡ, vẫy tay: "Aiya, mọi người đều ở đây, tốt quá! Mau mau, làm quen một chút, đây là tiểu đồ đệ mới ta vừa nhận."
Nói rồi, như khoe vật quý, ông đẩy bé gái ra trước mặt mọi người.
Tiểu cô nương rụt rè nhìn ba người họ, dáng vẻ có chút sợ sệt.
Lạc Lâm vỗ ngực hít sâu mấy lần, gượng gạo cười hỏi: "Sư tôn, lần này ngài lại nhặt ở đâu vậy? Xuyên không hay trọng sinh?"
Đúng vậy, nỗi đau khổ của Lạc Lâm chính là — cả sư môn ngoài cô ra đều hoặc là người xuyên không hoặc là kẻ trọng sinh.
Tổng cộng bảy người trong sư môn, trừ cô và sư tôn ra, còn lại đều không phải người "bình thường".
• Nhị sư huynh Giang Du: Thiên tài tu hành, nhưng mệnh đào hoa, yêu ai cũng làm lốp xe dự phòng.
• Tam sư tỷ Sở Ly: Tam công chúa của Sở Quốc, trọng sinh trở về để giành ngai vàng.
• Tứ sư huynh Tạ Dụ An: Sinh viên nghiên cứu sinh, xuyên vào truyện tu tiên, suốt ngày nghiên cứu thuốc nổ.
• Ngũ sư muội Phương Thiến và Lục sư muội Hứa Thanh Thanh: Cùng xuyên tới, một người cực kỳ may mắn, một người lại kéo theo xui xẻo, liên tục gây họa.
Một đám người như thế này thành ra sư đệ sư muội của cô.
Có lúc Lạc Lâm hoài nghi, Lăng Tiêu có phải mang theo buff "nhặt kỳ nhân" không!
Lần này khi thấy Lăng Tiêu dắt một bé gái tới, phản ứng đầu tiên của cô là: Lại thêm một nhân vật xuyên việt!
Ai ngờ Lăng Tiêu gãi đầu, cười ha hả: "Chắc không đâu, ta điều tra rồi."
Lạc Lâm cảm động suýt rơi nước mắt.
"Không dễ dàng gì! Cuối cùng cũng có người bình thường rồi!"
Cô ôm chặt ngực, xúc động đến mức nói không nên lời.
Một bên, Hứa Thanh Thanh và Phương Thiến đều sợ đến giật mình: "Đại sư tỷ ngươi đừng khóc!"
"Đúng vậy, đại sư tỷ kiên cường lên!"
Đúng lúc này, từ xa truyền đến giọng nói khàn khàn: "Sư tôn về rồi à?"
Mọi người ngoái đầu nhìn lại, thấy một nam nhân đầu tóc rối bời, quần áo cháy xém, mặt lấm lem bước tới.
"Tứ sư huynh, mắt kính đâu?" Phương Thiến hỏi.
"Bị nổ bay mất rồi."
Tạ Dụ An thản nhiên đáp.
Phương Thiến: "..."
"Sư tôn lại nhặt người?" Tạ Dụ An hỏi tiếp.
"Ừ, nghe bảo là người bình thường, đại sư tỷ xúc động phát khóc luôn!" Phương Thiến đáp.
"Thế thì đúng là xúc động thật."
Tạ Dụ An gật gù.
"Vậy, sư tôn, người nhặt tiểu sư muội ở đâu?"
Hứa Thanh Thanh hiếu kỳ hỏi.
Lăng Tiêu kể: "Lần này xuống núi thực hiện trừ ma lệnh, tiêu diệt ma vật, vô tình nhặt được. Đáng tiếc, ta đến muộn, cả thôn nàng đều bị ma vật giết sạch, chỉ còn lại nàng sống sót nên ta đưa về."
"Khoan đã."
Tạ Dụ An bỗng ngắt lời.
Mọi người nhìn về phía hắn.
"Có phải ở Bùi gia trang không?"
Lăng Tiêu vỗ đùi: "Đúng rồi! Sao ngươi biết?"
"Ta đoán."
Tạ Dụ An nói, giọng đột nhiên nghiêm túc.
"Cô bé này tên là Bùi Thanh Y đúng không?"
Tiểu cô nương rụt rè gật đầu.
Tạ Dụ An thở dài: "Vậy thì đúng rồi. Nhóc ấy là nữ chính của thế giới này."
Lạc Lâm: "..."
Phương Thiến: "Sư tỷ, bình tĩnh a!"
Hứa Thanh Thanh: "Đúng vậy, sư tỷ ngươi không thể bỏ rơi chúng ta!"
Lạc Lâm gương mặt đầy bi phẫn, bị hai sư muội níu chặt không cho rời đi.
"Thả ta ra! Sư môn thế này ta không cần cũng được!"
"Không được! Đại sư tỷ, ngươi là trụ cột mà!"
Ngay cả Lăng Tiêu cũng cùng gào theo.
Lạc Lâm lạnh lùng nhìn sư tôn: "Cút!"
Lăng Tiêu cười gượng: "Thôi thôi, tiểu sư muội giao cho các ngươi, ta đi trước đây!"
Dứt lời, ông ta vọt đi mất dạng, nhanh như chớp.
Hiện trường chỉ còn lại Lạc Lâm và Bùi Thanh Y.
Nhìn bé gái nhỏ bé trước mắt, Lạc Lâm thở dài, xoa đầu nàng, giọng nhẹ nhàng: "Được rồi, không sao đâu. Về sau nơi này chính là nhà của ngươi, tuy có hơi ồn ào chút nhưng ngươi sẽ quen thôi."
Tiểu cô nương rụt rè hỏi: "Sư tỷ... ngươi có phải không thích ta không?"
Lạc Lâm sững người, vội vã xua tay: "Sao lại không thích chứ? Tiểu Thất đáng yêu thế này cơ mà."
Bùi Thanh Y lúc này mới thở phào, khẽ mỉm cười: "Ta cũng thích sư tỷ."
Danh sách chương
- Chương 1 Sư tôn, lần này lại nhặt cái nào?Xuyên không hay là trọng sinh ?
- Chương 2 Không bằng...A lâm, liền để tiểu Thất cùng ngươi một phòng!
- Chương 3 Nàng chỉ là sư tỷ, không phải sư tôn!
- Chương 4 Ai cho phép các ngươi rủ Tiểu Thất đánh bài?
- Chương 5 Sư môn nhà nào tinh thần đoàn kết là bắt chạy bộ sáng sớm!
- Chương 6 Từ hôm nay, ngươi sẽ ở lại đây học cách đúc kiếm.
- Chương 7 Sư tỷ sư tỷ, chúng ta khi nào xuống núi?
- Chương 8 Không được, tuyệt đối không cho phép ngươi bắt nạt sư tỷ ta!
- Chương 9 Ngươi muốn làm gì? Ta là môn chủ, ngươi không nên can thiệp!
- Chương 10 Lão đạo, sao ngươi không đi cướp luôn đi!
- Chương 11 Bá đạo tướng quân cưỡng chế yêu.
- Chương 12 Vậy thì chỉ đành để sư tôn chịu chút ủy khuất.
- Chương 13 Tới bị đánh!
- Chương 14 Sư tỷ mãi là người lợi hại nhất.
- Chương 15 A Lâm, không phải mọi chuyện đều do một mình ngươi gánh vác
- Chương 16 Đại sư tỷ,thỉnh bớt giận!
- Chương 17 ký ức bị đại sư tỷ khống chế khiến ai nấy đều run sợ
- Chương 18
- Chương 19 Đại sư tỷ, bảo vệ tiểu sư muội cũng đừng làm người khác bị thương
- Chương 20 Chán ghét kẻ không biết chừng mực.
- Chương 21 Trong đầu tiểu sư muội lúc nào cũng là đại sư tỷ
- Chương 22 Nhìn thấu sự thật, nhưng không kể cùng ai được!
- Chương 23
- Chương 24 Không đúng! Mấy người định giở trò gì đây?!
- Chương 25
- Chương 26 Khó chịu, muốn ngủ cùng sư tỷ.
- Chương 27
- Chương 28 Cảm giác tiểu sư muội càng lúc càng giống bọn ta.
- Chương 29 Quan trọng là có đại sư tỷ ở bên, phải không?
- Chương 30 Đu CP sẽ hại người
- Chương 31 Hạnh phúc đơn giản là được chèo thuyền!
- Chương 32 Ngũ sư tỷ, đừng quay đầu lại, ta lo tỷ bị doạ
- Chương 33 Âm với âm thì ra dương
- Chương 34 Đồ chết tiệt, để bà đây đập nát ngươi!
- Chương 35 Oan nợ có chủ, tìm ta làm cái gì?!
- Chương 36 Ta biết sư tỷ thương ta nhất mà.
- Chương 37 Kịch bản nam chính bị đại sư tỷ đoạt rồi!
- Chương 38 Mẹ nó, là lôi kiếp của sư tôn , không chạy là tan xác cả đám !
- Chương 39 Không có gì, chỉ là chó phá nhà thôi.
- Chương 40 Vừa khéo, ta cùng với sư tỷ cũng có ý định như vậy.
- Chương 41 Ta là đại đệ tử của Lăng Tiêu Kiếm Tôn
- Chương 42 Cút đi! Điều ta hối hận nhất là từng mang ngươi về!
- Chương 43 là chính ta đưa
- Chương 44 Bởi vì... ta thích sư tỷ nhất.
- Chương 45 Sư tỷ, ta không muốn thành thân
- Chương 46 Ai da, loại chuyện này có gì quan trọng đâu!
- Chương 47 Ta chỉ tin tưởng một mình đại sư tỷ
- Chương 48
- Chương 49 Đến đó, ngươi sẽ biết được lai lịch của bản thân
- Chương 50 Tiểu Thất, còn cảm nhận được hàn ý không?
- Chương 51 Ngươi muốn chết, đừng kéo ta theo!
- Chương 52 Sư tỷ ở đâu, ta ở đó
- Chương 53 Sư tỷ! Không được trêu ta!
- Chương 54
- Chương 55 Nếu không phải một mình gánh chịu, sẽ tốt hơn chăng?
- Chương 56 Được, ta đi cùng ngài
- Chương 57 Nàng bị đánh bởi Linh Kình khổng lồ
- Chương 58
- Chương 59 Tiếp tục tu hành
- Chương 60 Không cần, ngươi quá yếu
- Chương 61 Trứng Băng Hoàng
- Chương 62 Tiểu cô nương của nàng đang tủi thân, nàng phải đi.
- Chương 63 Nàng không dám mạo hiểm, chỉ muốn tiếp tục ở bên cạnh Lạc Lâm
- Chương 64 Ta đi một lát rồi trở về
- Chương 65 Cảm ơn người nha, Đại sư tỷ
- Chương 66 Đầu sư tôn đúng là có vấn đề không nhẹ
- Chương 67 Không cần cùng người khác thành thân, chỉ cần sư tỷ
- Chương 68 Suprise!!
- Chương 69 Không phải đại sư tỷ mới là đầu gỗ sao?
- Chương 70 Giận dỗi
- Chương 71 Khoa học mới là chân lý cường giả!
- Chương 72 Ngươi thật là, đừng suy nghĩ nhiều như vậy.
- Chương 73 Chủ nhân Càn Nguyên Chi Cảnh
- Chương 74 Sư tỷ, ta có thứ muốn cho ngươi xem
- Chương 75 Đúng vậy a, lần này thành lão bất tử.
- Chương 76 Tiểu yêu cuồng vọng, dám làm càn trước Ngọc Hành Sơn của ta
- Chương 77 Vậy ngươi tính làm gì nào?
- Chương 78 Sư tỷ, ta làm tốt sao
- Chương 79 Sư tỷ, ngươi đi nơi nào?
- Chương 80 Sư tỷ ở đâu, ta liền ở đó
- Chương 81 Ta đã biết, ta nghe sư tỷ .
- Chương 82 Một phòng hảo hạng
- Chương 83 Thật sự là nhỏ máu nhận chủ!
- Chương 84 Hoắc Dục Xuyên chưa chết?!!
- Chương 85 Nếu hai người không thành đôi, ta liền úp xô nước lên đầu
- Chương 86 Chỉ cần sư tỷ thích, ta đều thích
- Chương 87 Nàng lại làm hỏng chuyện rồi
- Chương 88 Là ai lừa mất tiểu cô nương nhà nàng!!
- Chương 89 Không phải quần áo đẹp, mà là người mặc quá đẹp
- Chương 90 Lòng ta hướng về sư tỷ
- Chương 91 Nàng thích ngươi nhiều năm rồi
- Chương 92 Ta có thể hôn sư tỷ một cái không?
- Chương 93 Ta cũng thích ngươi, tiểu Thất
- Chương 94 Giang Nhị, không được ức hiếp tiểu Thất
- Chương 95 Vì sao không nói cho đại sư tỷ?
- Chương 96 Sao thế, trông ngươi có vẻ mất tập trung
- Chương 97 Không thấy quan tài không đổ lệ
- Chương 98 Sư tỷ, ngươi bảo... rốt cuộc là trách ta, hay không trách ta đây?
- Chương 99 Ta sẽ khiến ngươi phải trả giá đắt!
- Chương 100 Chào mừng đến với thế giới của khoa học kỹ thuật, tên ngu xuẩn!
- Chương 101 Không chạy nhanh thì lại bị nhồi cẩu lương mất!
- Chương 102 Sao sư tỷ không hôn ta?
- Chương 103 Tiểu Thất, ngươi không được phụ lòng tên của ngươi
- Chương 104 Lòng ta chỉ duyệt ngươi
- Chương 105 Tử đạo hữu bất tử bần đạo
- Chương 106 Đáng giận! Đại sư tỷ đúng là âm hiểm thật
- Chương 107 Sư tỷ ngoan, đừng chạy
- Chương 108 Đại kết cục