
Danh Môn Nhất Phẩm Quý Nữ
Tổng số chương: 317
Mây đen dày đặc cuối chân trời, mưa rơi liên tục làm xoa dịu không khí nóng bức của ngày hè, mang tới cảm giác thoải mái dễ chịu cho con người.
Mấy ngày trước, hoa cỏ trong chủ viện Diệp gia còn bị phơi nắng tới mệt mỏi, hiện tại mọi thứ như được bơm thêm sức sống, xuân ý dạt dào.
Mấy tiểu nha đầu ngồi ở góc hành lang vui vẻ trò chuyện.
Cánh cửa mở ra, Trần ma ma mặc áo màu xanh đội ô đi vào. Vạt áo ướt một mảng bà ấy cũng không quan tâm, chỉ vội vội vàng vàng.
Đám nha đầu thấy vậy liền đứng lên, cung kính hành lễ: "Trần ma ma."
Trần ma ma làm như không nghe thấy, chỉ mím môi đi vào. Mấy nha đầu thấy vậy liền thở phào nhẹ nhõm.
Tới cửa, nha đầu canh giữ bên ngoài liền vén rèm. Một đại nha đầu xinh đẹp từ bên trong đi ra, thấp giọng nói: "Trần ma ma đã về." Nàng vừa nói vừa đưa bà khăn tay.
Trần ma ma đưa ô cho nha đầu bên cạnh, sau đó nhận lấy khăn tay lau nước mưa trên người, hỏi: "Hương Vân, phu nhân đâu?"
Hương Vân thành thật đáp: "Phu nhân đang ở trong chờ ma ma."
Trần ma ma gật đầu, lau người thêm mấy cái rồi đưa khăn cho Hương Vân, nhanh chóng đi vào.
Gian phòng bên trong, Diệp phu nhân Kỷ thị mặc áo gấm màu hồng thêu hoa, váy màu xanh cẩm, búi tóc đeo cây trâm vàng phượng ngậm trân châu chống cằm ngồi tựa vào bàn, hai mắt nhắm chặt.
Một tiểu nha đầu quỳ bên cạnh, cầm chùy mỹ nhân nhẹ nhàng đấm bóp cho bà.
Lư hương kỳ lân dịu dàng toả hương, mưa bên ngoài vẫn rơi tí tách, không khí trong phòng yên tĩnh một cách lạ thường.
"Phu nhân." Trần ma ma đi tới, quỳ gối hành lễ.
Hương Lăng mang theo tiểu nha đầu kia lặng lẽ lui ra.
Trần ma ma đứng lên, đi tới rót trà đưa cho Kỷ thị.
Kỷ thị uống một ngụm, ngón tay mơn trớn theo miệng ly, qua một hồi lâu mới lên tiếng hỏi: "Chuyện như thế nào rồi?" Không đợi Trần ma ma trả lời, nét mặt của bà liền trở nên nghiêm túc, "Nhất định không được xảy ra sai sót."
Trần ma ma cúi đầu trả lời: "Phu nhân yên tâm, mọi thứ đã chuẩn bị xong, nô tỳ sợ phu nhân lo lắng nên mới trở về bẩm báo một tiếng."
"Chuyện ngươi làm, ta rất an tâm."
Sắc mặt Kỷ thị vô cùng lạnh lùng, ánh mắt mang theo sát ý. Bà đặt ly trà xuống bàn, quay đầu ngắm mưa bên ngoài: "Ngay cả ông trời cũng muốn giúp ta, chờ mọi việc xong xuôi, xử lý luôn mấy người kia đi."
"Việc này phu nhân cứ yên tâm." Trần ma ma gật đầu, "Người bên Hải Đường uyển có phải..."
Kỷ thị trầm ngâm một lát mới trả lời: "Trước mắt cứ nhốt lại, sau đó xem ý của lão phu nhân thế nào, dù sao cũng không thể vì đám nô tài đó mà hủy thanh danh của ta ở Diệp gia này."
"Vâng, nô tỳ biết rồi." Trần ma ma nhẹ giọng đáp.
Kỷ thị đưa mắt nhìn đồng hồ cát trong phòng: "Cơn mưa này tới thật đúng lúc, ngươi lui xuống trước đi."
"Dạ, nô tỳ xin cáo lui." Trần ma ma đáp lời một tiếng, sau đó xoay người ra ngoài.
Hương Vân và Hương Lăng cùng đi vào hầu hạ.
Kỷ thị cụp mắt xuống, trên người tỏ ra cổ khí lạnh lẽo. Hương Vân Hương Lăng cúi đầu, ngay cả hít thở cũng cố gắng nhẹ nhàng.
Ra khỏi phòng, Trần ma ma căng ô đi về hướng Tây.
Qua hành lang gấp khúc tới hoa viên, bà một đường đi thẳng tới Hải Đường uyển.
Còn chưa bước vào, bên trong đã truyền tới tiếng khóc lóc: "Tiểu thư, tiểu thư..."
Trần ma ma gác ô dưới mái hiên, đẩy cửa đi vào, nhíu mày nhìn Thạch ma ma đang rưng rưng nước mắt: "Sao vậy? Ngũ tiểu thư chẳng qua chỉ mới hôn mê mấy ngày, người không phải còn tốt lắm sao? Các ngươi khóc cái gì, nếu truyền ra ngoài, lão phu nhân sẽ lột da các ngươi!"
Nhìn chén thuốc đặt trên bàn ngay mép giường, bà ta tiếp tục: "Mau đút thuốc cho Ngũ tiểu thư, uống hết chén thuốc này, Ngũ tiểu thư sẽ nhanh chóng khỏe lại."
Thạch ma ma vội lau nước mắt, duỗi tay kiểm tra: "May mà còn ấm."
Thạch ma ma đứng dậy ngồi xuống đầu giường, ôm thiếu nữ đang hôn mê vào lồng ngực, sau đó kêu Lê Hoa đưa thuốc cho mình. Bà cẩn thận cầm thìa, vừa đút thuốc cho thiếu nữ vừa nhẹ nhàng nói: "Tiểu thư, uống thuốc thôi."
Sắc mặt thiếu nữ tái nhợt, một chút phản ứng cũng không có. Thạch ma ma đưa thuốc tới miệng nàng, nước thuốc cứ thế chảy xuống, Lê Hoa ở cạnh vội vàng lau khô.
Thạch ma ma gấp tới độ không biết phải làm thế nào.
"Thuốc này phải uống hết mới được." Trần ma ma lên tiếng, "Lê Hoa, ngươi đi lấy cây đũa tới đây."
Lê Hoa gật đầu, nhanh chóng đi tìm cây đũa mang về.
Ba người toát hết mồ hôi mới đút xong chén thuốc cho nữ tử trên giường.
Thạch ma ma và Lê Hoa cơ hồ vui mừng tới muốn khóc, bà cẩn thận đặt nàng nằm xuống giường, chỉnh lại góc chăn.
Sau đó Thạch ma ma đứng dậy, đưa tay lau mồ hôi trên trán.
Diệp Dung Hoa hôn mê nằm trên giường tựa hồ bất an, đầu đột nhiên lắc lư, hai tay thống khổ nắm lấy vạt áo trước ngực.
Thạch ma ma hoảng sợ, vội giữ nàng lại: "Tiểu thư, tiểu thư, người sao vậy?"
"Tiểu thư." Lê Hoa cũng vội nhào tới.
Diệp Dung Hoa nằm trên giường tựa như càng thêm thống khổ, giãy giụa mỗi lúc một mạnh, cả người theo đó run lên, qua một lúc lâu mới dừng lại.
"Tiểu thư, tiểu thư..." Thạch ma ma hoảng sợ gọi, một tay cẩn thận kiểm tra hơi thở của nàng, sắc mặt đột nhiên trắng bệch, không... Không còn thở nữa.
Lê Hoa cũng duỗi tay kiểm tra, sợ hãi mà khóc rống lên.
Thạch ma ma vội lau nước mắt, xoay người cầu xin Trần ma ma: "Trần ma ma, người tốt nhất định sẽ gặp may mắn, ngươi đi tìm phu nhân, cầu xin phu nhân mời thái y tới xem bệnh cho tiểu thư được không?"
Trần ma ma liếc nhìn sắc mặt trắng bệch của Ngũ tiểu thư Diệp Dung Hoa, nhíu mày hỏi: "Ngũ tiểu thư sao vậy?"
Lê Hoa vừa khóc vừa ôm chặt chân của Trần ma ma: "Ma ma, cầu xin người hãy cứu lấy tiểu thư."
Trần ma ma chán ghét nhìn hai người, bà vươn tay kiểm tra hơi thở của thiếu nữ đang nằm trên giường, lập tức cả kinh mà lui một bước: "Tắt thở rồi!"
"Không, tiểu thư còn thở." Thạch ma ma lắc đầu, vừa rống vừa khóc.
"Trần ma ma, cầu xin ma ma hãy cứu lấy tiểu thư." Lê Hoa cũng ai oán khóc.
"Đám nô tài vô dụng các ngươi, dám chăm sóc chủ tử tới mất mạng." Trần ma ma quay đầu, quát, "Người đâu, đem đám người này nhốt vào phòng củi cho ta."
Mấy bà tử dáng người thô kệch xông vào, chỉ trong chốc lát đã kéo toàn bộ người của Hải Đường uyển đi xuống.Tiếng mưa tí tách bầu bạn cùng tiếng khóc bi ai, xót xa vô cùng. Tiếng khóc xa dần, nơi này chỉ còn lại tiếng mưa rơi.
Trần ma ma nhìn Diệp Dung Hoa trên giường, sau đó xoay người ra khỏi phòng. Một lát sau, bà t mang theo một bà tử đi vào, trên người bà tử cõng theo một khối thi thể, thân hình so với thiếu nữ không mấy khác biệt.
Trần ma ma kêu bà tử đặt thi thể lên giường, sau đó kêu bà ta cõng Dung Diệp Hoa đi ra.
Theo cửa sau ra ngoài, Trần ma ma tự mình đưa người đi, lúc này, trời càng lúc càng mưa to.
Bên ngoài, một xe ngựa sớm đã đứng chờ.
Đặt người vào trong, xa phu đưa cho Trần ma ma một chồng ngân phiếu: "Chờ gia trở về, nửa còn lại sẽ có người đưa tới."
Nói xong, hắn leo lên, đánh xe về phía cửa thành.
Trần ma ma nhét ngân phiếu vào ống tay áo, xoay người về phủ.
Xe ngựa thuận lợi ra khỏi thành, một mạch chạy tới thôn trang ở phía Nam.
Thôn trang này vô cùng bình thường, xe ngựa dừng lại, lập tức có người đưa thiếu nữ bên trên xuống. Ở bên trong, Bạch Lẫm và đại phu sớm đã đứng chờ.
♣ ♣ ♣
Màn đêm buông xuống.
Nhìn thiếu nữ tuyệt sắc trên giường vẫn không có chút sinh khí, Bạch Lẫm liền quay đầu nhìn đại phu bên cạnh, quát: "Sao còn chưa tỉnh?"
"Chờ một chút, có lẽ thuốc chưa phát huy hết công hiệu." Đại phu nhíu mày, ông đã sớm nói thuốc này sẽ hại chết người, nhưng vị công tử trước mặt lại chưa từng quan tâm.
♣ ♣ ♣
Trời bên ngoài vẫn đổ mưa, đêm đã khuya, sắc mặt Bạch Lẫm mỗi lúc một trầm, hắn đưa ánh mắt ẩn ẩn ác ý nhìn về phía đại phu: "Sao lại thế này? Sao còn chưa tỉnh?"
"Công tử, ta đã nói rồi, thuốc này rất nguy hiểm."
"Ta mặc kệ, nếu nàng xảy ra chuyện gì, ngươi đừng hòng sống sót!"
"Ta... Để ta thử châm cứu xem sao." Không còn cách nào khác, đại phu chỉ đành đi lấy châm.
"Ưm." Diệp Dung Hoa nằm trên giường đột nhiên rên một tiếng.
"Tỉnh rồi." Bạch Lẫm cao hứng, vội kêu đại phu bắt mạch.
Bắt mạch xong, đại phu nói thiếu nữ đã không sao, lúc này Bạch Lẫm mới phất tay cho ông ta lui xuống.
Diệp Dung Hoa chậm rãi mở mắt, thấy Bạch Lẫm đứng trước mặt, sau đó lại nhìn xung quanh, nàng hoảng sợ, sau đó dần bình tĩnh trở lại.
"Dung Nhi, nàng hiện tại không khỏe, những chuyện đã xảy ra ta sẽ từ từ giải thích với nàng. Nàng yên tâm, ta nhất định sẽ đối tốt với nàng cả đời..." Ngữ khí của Bạch Lẫm vô cùng dịu dàng, ánh mắt nhu hòa nhìn dung mạo thoát tục của thiếu nữ.
Nữ tử xinh đẹp như tiên giáng trần này là của hắn, nghĩ như vậy, trái tim Bạch Lẫm như được uống mật ngọt. Hắn duỗi tay sửa lại tóc mai cho nàng: "Ta bảo đảm, cả đời này sẽ đối tốt với nàng, vĩnh viễn nâng niu nàng trong tay."
Diệp Dung Hoa đề phòng, né tránh hắn.
Bạch Lẫm cũng thu tay về.
Diệp Dung Hoa cố nhịn cơn đau đầu, bình tĩnh nhìn hắn, lại nghe tiếng mưa rơi bên ngoài, trong lòng như có sóng to gió lớn nổi lên.
"Nàng đừng sợ, ta sẽ không thương tổn nàng." Bạch Lẫm dịu dàng nói.
"Ta muốn yên tĩnh một lát."
"Được, nàng nghỉ ngơi đi." Nói xong, Bạch Lẫm đứng dậy, dẫn người ra khỏi phòng.
Không có thời gian nghỉ ngơi, ký ức như thủy triều từng đợt dâng lên, Diệp Dung Hoa thấy mọi thứ trước mắt đều tối sầm, nàng lại hôn mê bất tỉnh.
Danh sách chương
- Q.1 Chương 1 Mưa to giữa ngày hè..
- Q.1 Chương 2 Tự cứu chính mình..
- Q.1 Chương 3 Thích khách..
- Q.1 Chương 4 Công tử như hoa (1)..
- Q.1 Chương 5 Công tử như hoa (2)..
- Q.1 Chương 6 Nàng, vì sao phải chạy trốn?..
- Q.1 Chương 7 Có quỷ!..
- Q.1 Chương 8 Bào chữa..
- Q.1 Chương 9 Chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài..
- Q.1 Chương 10 Như đứng trên đống lửa, như ngồi trong đống than..
- Q.1 Chương 11 Nếu đã có thể bán nàng, thì cũng có thể diệt nàng!..
- Q.1 Chương 12 Tỷ muội..
- Q.1 Chương 13 Người chống lưng tới?..
- Q.1 Chương 14 Có mục đích khác..
- Q.1 Chương 15 Mơ tưởng!..
- Q.1 Chương 16 Vô tình gặp lại..
- Q.1 Chương 17 Y là ân nhân cứu mạng của ta!..
- Q.1 Chương 18 Uy hiếp..
- Q.1 Chương 19 Châm ngòi..
- Q.1 Chương 20 Cút cho ta!..
- Q.1 Chương 21 Hồ Nháo..
- Q.1 Chương 22 Trừng phạt..
- Q.1 Chương 23 Ngạc nhiên..
- Q.1 Chương 24 Giả bộ..
- Q.1 Chương 25 Xuất phủ..
- Q.1 Chương 26 Ngươi nói xem ta có dám hay không?..
- Q.1 Chương 27 Diệp gia cũng không phải chỉ có một cô nương là nàng!..
- Q.1 Chương 28 Lập mưu..
- Q.1 Chương 29 Xúi giục..
- Q.1 Chương 30 Động thủ?..
- Q.1 Chương 31 Cự tuyệt..
- Q.1 Chương 32 Đứng trước đầu gió..
- Q.1 Chương 33 Đáng tiếc..
- Q.1 Chương 34 Nghi hoặc..
- Q.1 Chương 35 Hộc máu..
- Q.1 Chương 36 Hỉ sự liên tiếp..
- Q.1 Chương 37 Tư văn bại hoại..
- Q.1 Chương 38 Ra ngoài gặp tiểu nhân..
- Q.1 Chương 39 Đá hắn đi!..
- Q.1 Chương 40 Thật to gan..
- Q.1 Chương 41 Kính Huệ công chúa..
- Q.1 Chương 42 Gạn hỏi..
- Q.1 Chương 43 Mưu tính..
- Q.1 Chương 44 Quy phục..
- Q.1 Chương 45 Ăn chơi trác táng..
- Q.1 Chương 46 Đánh ngất đi!..
- Q.1 Chương 47 Đêm tối gió gào..
- Q.1 Chương 48 Một đêm đáng sợ..
- Q.1 Chương 49 Bố cục..
- Q.1 Chương 50 Chua xót..
- Q.1 Chương 51 Chuyện xấu..
- Q.1 Chương 52 Ám chỉ..
- Q.1 Chương 53 Trố mắt..
- Q.1 Chương 54 Thịnh nộ..
- Q.1 Chương 55 Chặt đứt cánh tay đắc lực..
- Q.1 Chương 56 Công tử Đổng gia..
- Q.1 Chương 57 Đúng là da mặt dày!..
- Q.1 Chương 58 Đá cho ngất xỉu..
- Q.1 Chương 59 Nhìn rõ..
- Q.1 Chương 60 Tàn hoa bại liễu..
- Q.1 Chương 61 Đào cái hố cho hắn nhảy xuống..
- Q.1 Chương 62 Tỏa sáng..
- Q.1 Chương 63 Ngày ba mươi náo nhiệt..
- Q.1 Chương 64 Nơi này náo nhiệt..
- Q.1 Chương 65 Nhụt chí..
- Q.1 Chương 66 Là dao trong tay ta nhanh? Hay ngươi ra tay nhanh hơn?..
- Q.1 Chương 67 Đúng là không biết xấu hổ!..
- Q.1 Chương 68 Rời đi..
- Q.2 Chương 1 Di vật..
- Q.2 Chương 2 Điên rồi!..
- Q.2 Chương 3 Tuyển tú..
- Q.2 Chương 4 Lục hoàng tử..
- Q.2 Chương 5 Ca ca, muội muốn gả cho Chiêu vương gia!..
- Q.2 Chương 6 Bái kiến..
- Q.2 Chương 7 Đánh nhau..
- Q.2 Chương 8 Duyên trời tác hợp..
- Q.2 Chương 9 Ván cờ..
- Q.2 Chương 10 Qua loa có lệ..
- Q.2 Chương 11 Hiệp ân..
- Q.2 Chương 12 Ngài nhất định phải khỏe lại!..
- Q.2 Chương 13 Thỏ chết cáo xót..
- Q.2 Chương 14 Mỹ nhân..
- Q.2 Chương 15 Gặp quỷ..
- Q.2 Chương 16 Ngũ muội muội là khuê nữ..
- Q.2 Chương 17 Mượn tay người khác..
- Q.2 Chương 18 Triệu kiến..
- Q.2 Chương 19 Thanh Hà công chúa..
- Q.2 Chương 20 Cái tát..
- Q.2 Chương 21 Tức phụ này tiểu hoàng thúc xác định chắc rồi!..
- Q.2 Chương 22 Tìm kiếm..
- Q.2 Chương 23 Xe ngựa..
- Q.2 Chương 24 Hài tử thông minh dũng cảm..
- Q.2 Chương 25 Lợi dụng..
- Q.2 Chương 26 Tỉnh ngộ..
- Q.2 Chương 27 Tình cha như núi..
- Q.2 Chương 28 Biện pháp..
- Q.2 Chương 29 Chờ mong..
- Q.2 Chương 30 Sắp thành cá nướng!..
- Q.2 Chương 31 Tiện nhân!..
- Q.2 Chương 32 Tính kế..
- Q.2 Chương 33 Nhân chí phương năng nghĩa tận..
- Q.2 Chương 34 Bạch y công tử..
- Q.2 Chương 35 Chu Hủ Ngạn, bổn cung sẽ không để yên cho ngươi!..
- Q.2 Chương 36 Khả nghi..
- Q.2 Chương 37 Ý chỉ..
- Q.2 Chương 38 Cung yến..
- Q.2 Chương 39 Kịch hay..
- Q.2 Chương 40 Nước cờ tuyệt diệu..
- Q.2 Chương 41 Ân đoạn..
- Q.2 Chương 42 Hứa nguyện..
- Q.2 Chương 43 Không có vô sỉ, chỉ có rất vô sỉ!..
- Q.2 Chương 44 Biện pháp tốt nhất..
- Q.2 Chương 45 Tiếng thét chói tai..
- Q.2 Chương 46 Giỏ tre múc nước như công dã tràng..
- Q.2 Chương 47 Đêm kinh hoàng..
- Q.2 Chương 48 Màn chắn..
- Q.2 Chương 49 Không hề oan uổng hắn!..
- Q.2 Chương 50 Đúng là lòng muông dạ thú!..
- Q.2 Chương 51 Đây là làm nũng với nàng?..
- Q.2 Chương 52 Phế vật vô dụng!..
- Q.2 Chương 53 Chỉ cần có y ở đây..
- Q.2 Chương 54 Người tới..
- Q.2 Chương 55 Chẳng lẽ Tiểu Cửu hồng loan tinh động?..
- Q.2 Chương 56 Là lương xứng!..
- Q.2 Chương 57 Hận ý..
- Q.2 Chương 58 Tự mình làm bậy..
- Q.2 Chương 59 Cứu mạng!..
- Q.2 Chương 60 Cập kê..
- Q.2 Chương 61 Quả nhiên Anh Anh của ta là người thích hợp nhất..
- Q.2 Chương 62 Vả mặt..
- Q.2 Chương 63 Không cam lòng thì có thế nào?..
- Q.2 Chương 64 Ác nhân tới cáo trạng trước..
- Q.2 Chương 65 Đây chính là tâm đầu ý hợp!..
- Q.2 Chương 66 Ngươi không ngại nhưng ta để ý!..
- Q.2 Chương 67 Nàng ta cũng không phải thứ tốt đẹp gì!..
- Q.2 Chương 68 Xúi giục..
- Q.2 Chương 69 Biến mất không tung tích..
- Q.3 Chương 1 Số người có thể kiềm chế nàng chỉ đếm được trên đầu ngón tay..
- Q.3 Chương 2 Muốn nháo, vậy thì nháo lớn một chút!..
- Q.3 Chương 3 Ném thủy vân châu..
- Q.3 Chương 4 Cửu biệt trùng phùng..
- Q.3 Chương 5 Năm mới..
- Q.3 Chương 6 Yến Phi..
- Q.3 Chương 7 Mỗi nhà đều có chuyện khó nói..
- Q.3 Chương 8 Thất thố..
- Q.3 Chương 9 Nàng là nữ nhi của chúng ta!..
- Q.3 Chương 10 Tướng gia, ngài nói cái gì?..
- Q.3 Chương 11 Không tin bà tới như vậy?..
- Q.3 Chương 12 Yến Xước đây là có ý gì?..
- Q.3 Chương 13 Hồ Nháo..
- Q.3 Chương 14 Xin lỗi..
- Q.3 Chương 15 Có thể kịp sao?..
- Q.3 Chương 16 Mấy năm nay y chỉ có một mình..
- Q.3 Chương 17 Lửa giận..
- Q.3 Chương 18 Ông ta đã vô tình, vậy bà liền vô nghĩa!..
- Q.3 Chương 19 Chu Hành là nam nhân của ta!..
- Q.3 Chương 20 Chạy trối chết..
- Q.3 Chương 21 Xúi giục..
- Q.3 Chương 22 Nhắc nhở..
- Q.3 Chương 23 Mê dược..
- Q.3 Chương 24 Kết thúc buổi lễ..
- Q.3 Chương 25 Manh mối..
- Q.3 Chương 26 Đều có thể!..
- Q.3 Chương 27 Giao dịch..
- Q.3 Chương 28 So với ngôi vị hoàng đế, Chu Hành có tính là gì?..
- Q.3 Chương 29 Người tới..
- Q.3 Chương 30 Thử..
- Q.3 Chương 31 Ngất xỉu..
- Q.3 Chương 32 Oán hận..
- Q.3 Chương 33 Độc kế..
- Q.3 Chương 34 Đánh..
- Q.3 Chương 35 Điên cuồng..
- Q.3 Chương 36 Ta ở trên đường xuống hoàng tuyền chờ ngươi!..
- Q.3 Chương 37 Mục đích của hắn trước nay đều chỉ có một!..
- Q.3 Chương 38 Thiên vị..
- Q.3 Chương 39 Mũ xanh biến thành mũ đen..
- Q.3 Chương 40 Hỗn loạn..
- Q.3 Chương 41 Bất nhân bất nghĩa..
- Q.3 Chương 42 Đuổi đi!..
- Q.3 Chương 43 Kết cục..
- Q.3 Chương 44 Khóc lóc cầu xin..
- Q.3 Chương 45 Dữ tợn..
- Q.3 Chương 46 Quất xác..
- Q.3 Chương 47 Giằng co..
- Q.3 Chương 48 Chờ đợi..
- Q.3 Chương 49 Thăm dò..
- Q.3 Chương 50 Rất nhanh chúng ta có thể gặp lại!..
- Q.3 Chương 51 Tâm động..
- Q.3 Chương 52 Tiến cung..
- Q.3 Chương 53 Hoài nghi..
- Q.3 Chương 54 Chứng thực..
- Q.3 Chương 55 Diễn trò..
- Q.3 Chương 56 Bố trí..
- Q.3 Chương 57 Gặp trên đường đi..
- Q.3 Chương 58 Sập bẫy..
- Q.3 Chương 59 Không gặp..
- Q.3 Chương 60 Uy hiếp..
- Q.3 Chương 61 Chán nản..
- Q.3 Chương 62 Phất tay áo..
- Q.3 Chương 63 Cầu tình..
- Q.3 Chương 64 Dụng ý..
- Q.3 Chương 65 Bất an..
- Q.3 Chương 66 Trúng độc..
- Q.3 Chương 67 Tam Nhật Duyên..
- Q.3 Chương 68 Biện giải..
- Q.3 Chương 69 Huyết mạch..
- Q.3 Chương 70 Phản kháng..
- Q.3 Chương 71 Đại kỳ..
- Q.3 Chương 72 Ngã xuống..
- Q.3 Chương 73 Đánh cờ..
- Q.3 Chương 74 Quyết định tàn nhẫn..
- Q.3 Chương 75 Chỉ bằng ta!..
- Q.3 Chương 76 Hố sớm đã đào xong!..
- Q.3 Chương 77 Đây là thời điểm thu võng!..
- Q.3 Chương 78 Đối chọi..
- Q.3 Chương 79 Cứu giá?..
- Q.3 Chương 80 Ngươi dám kháng chỉ?..
- Q.3 Chương 81 Đông Lăng!..
- Q.3 Chương 82 Chàng chỗ nào cũng tốt!..
- Q.3 Chương 83 Tuyệt vọng..
- Q.4 Chương 1 Thời buổi hỗn loạn..
- Q.4 Chương 2 Thù cũ..
- Q.4 Chương 3 Thế lửa..
- Q.4 Chương 4 Tâm tư..
- Q.4 Chương 5 Quãng đời còn lại..
- Q.4 Chương 6 Về thành..
- Q.4 Chương 7 Chọc phá..
- Q.4 Chương 8 Than tiếc..
- Q.4 Chương 9 Quyết định..
- Q.4 Chương 10 Cẩm Châu..
- Q.4 Chương 11 Diệt khẩu..
- Q.4 Chương 12 Núi lở..
- Q.4 Chương 13 Thiên tai hay họa từ người?..
- Q.4 Chương 14 Chẳng lẽ kinh thành có tới hai bá vương?..
- Q.4 Chương 15 Tai họa ngầm..
- Q.4 Chương 16 Cười lạnh..
- Q.4 Chương 17 Không phải ông ta thì còn là ai?..
- Q.4 Chương 18 Trách nhiệm đáng chết..
- Q.4 Chương 19 Vì nữ nhi mà phấn đấu..
- Q.4 Chương 20 Mạng dài như tiểu cường!..
- Q.4 Chương 21 Chúng sinh..
- Q.4 Chương 22 Khuyên bảo..
- Q.4 Chương 23 Ngủ không được, chúng ta làm chuyện khác!..
- Q.4 Chương 24 So sánh người với người sẽ tức chết!..
- Q.4 Chương 25 Tức sự..
- Q.4 Chương 26 Họa lớn..
- Q.4 Chương 27 Tranh giành..
- Q.4 Chương 28 Ôn chuyện?..
- Q.4 Chương 29 Mời..
- Q.4 Chương 30 Thử? Quy phục?..
- Q.4 Chương 31 Ta thích thế nào thì như thế đấy!..
- Q.4 Chương 32 Hận không thể phun ngụm máu dìm chết tiểu tử thúi này!..
- Q.4 Chương 33 Cậy sủng sinh kiêu?..
- Q.4 Chương 34 Đời đời kiếp kiếp đều phải là duy nhất của nhau!..
- Q.4 Chương 35 Ai ngại mạng dài?..
- Q.4 Chương 36 Dụ hoặc..
- Q.4 Chương 37..
- Q.4 Chương 38 Yếu hại..
- Q.4 Chương 39 Ngăn cách..
- Q.4 Chương 40 Đối chọi..
- Q.4 Chương 41 Lửa giận..
- Q.4 Chương 42 Hỗn đản..
- Q.4 Chương 43 Cố ý..
- Q.4 Chương 44 Cứu mỹ nhân..
- Q.4 Chương 45 Khai đạo..
- Q.4 Chương 46 Cửa thân này, kết!..
- Q.4 Chương 47 Cân nhắc..
- Q.4 Chương 48 Phát hiện..
- Q.4 Chương 49 Thượng trình..
- Q.4 Chương 50 Điểm khả nghi..
- Q.4 Chương 51 Khuê nhạc..
- Q.4 Chương 52 Lén gặp..
- Q.4 Chương 53 Ngăn cản..
- Q.4 Chương 54 Trừ phi ta chết!..
- Q.4 Chương 55 Chọn ngày hẹn..
- Q.4 Chương 56 Trời xanh không phụ người có lòng..
- Q.4 Chương 57 Quyết định..
- Q.4 Chương 58 Lòng dạ đế vương..
- Q.4 Chương 59 Nắm chắc không?..
- Q.4 Chương 60 Mạo hiểm..
- Q.4 Chương 61 Cho dù ngũ mã phanh thây cũng khó giải hận!..
- Q.4 Chương 62 Giúp muội giết nàng!..
- Q.4 Chương 63 Uy hiếp..
- Q.4 Chương 64 Tâm nguyện..
- Q.4 Chương 65 Chém, như vậy không phải quá tiện nghi cho ả sao?..
- Q.4 Chương 66 Dọa điên rồi?..
- Q.4 Chương 67 Luận tâm cơ, Uyển Lăng công chúa thâm sâu hơn nhiều!..
- Q.4 Chương 68 Gài bẫy..
- Q.4 Chương 69 Thu hoạch..
- Q.4 Chương 70 Bổn cung thật muốn xem da mặt ngươi dày bao nhiêu!..
- Q.4 Chương 71 Lục hoàng tử đây là bị bài trừ bên ngoài?..
- Q.4 Chương 72 Nữ tử hậu cung có ai đơn giản?..
- Q.4 Chương 73 Ngoan độc..
- Q.4 Chương 74 Ả đánh cược thắng..
- Q.4 Chương 75 Đường sống..
- Q.4 Chương 76 Xử lý..
- Q.4 Chương 77 Sợ hãi..
- Q.4 Chương 78 Châu chấu sau thu..
- Q.4 Chương 79 Mưa gió sắp tới..
- Q.4 Chương 80 Chết..
- Q.4 Chương 81 Đại kết cục (1)..
- Q.4 Chương 82 Đại kết cục (2)..
- Q.4 Chương 83 Đại kết cục (3)..
- Q.4 Chương 84 Đại kết cục (4)..
- Q.4 Chương 85 Đại kết cục (5)..
- Q.4 Chương 86 Đại kết cục (6)..
- Q.4 Chương 87 Đại kết cục (7)..
- Q.4 Chương 88 Đại kết cục (8)..
- Q.4 Chương 89 Đại kết cục (hoàn)..
- Q.5 Chương 1 Hoàng thái nữ..
- Q.5 Chương 2..
- Q.5 Chương 3 Nguyện trên đường hoàng tuyền không chạm mặt hắn!..
- Q.5 Chương 4..
- Q.5 Chương 5 Trở về..
- Q.5 Chương 6 Cảnh Chiếu..
- Q.5 Chương 7 Trì trệ không phải hoàng đế..
- Q.5 Chương 8 Đi xa (Hết)..