
Dò Hư Lăng (Cổ Đại Thiên)
Tổng số chương: 310
Quyển 1 do lalan edit
Ta đi tới Thục đã mười năm, bên kia lại chưa từng gửi tới bất kỳ tin tức gì. Dĩ nhiên, ta cũng vui với hưởng thụ cuộc sống bình tĩnh như nước như vậy; không có ngươi lừa ta gạt, tỉ mỉ tính toán ở bên trong tường cao, phút cuối cùng còn có thể nhặt trở về một cái mạng, ta tự nhiên lòng mang cảm kϊƈɦ.
Ta mỗi ngày đi theo Côn Luân học tập Cửu Cung Bát Quái tối nghĩa, cơ quan phong thuỷ, rong chơi ở trong Huyên Hoa Hiên sách cổ trải rộng, chờ tàn quyển cũ rách ở trêи tay mỗi ngày biến mỏng, mà thân thể ngày một cao lớn, cơ quan bí pháp này cơ hồ tiêu hao hết hơn phân nửa thời gian của ta.
Trúc xá của Côn Luân rất ít bị ánh mặt trời chiếu, ta mỗi ngày rúc ở Huyên Hoa Hiên đọc sách luyện công, làn da luôn tái nhợt, như không có chút máu. Ta dĩ vãng giữ tóc rất dài, cũng không nguyện buộc lên, thả trêи vai, có khi Côn Luân sẽ giúp ta xử lý, thời điểm mười sáu tuổi nàng từng đưa ta một cây ngọc trâm, ngọc trâm toàn thân trong suốt, đơn giản điêu khắc hình dạng cổ thú, ta nhận ra đó là bộ dáng Bệ Ngạn (1).
1. Bệ Ngạn: là con thứ tư của Rồng, còn có tên gọi khác là Hiến Chương. Linh vật có hình dáng giống hổ, răng nanh dài và sắc, có sức thị uy lớn, thích lý lẽ và có tài cãi lý đòi sự công bằng khi có bất công, nhờ vậy Bệ Ngạn thường được đặt ở cửa nhà ngục hay pháp đường, ngụ ý răn đe người phạm tội và nhắc nhở mọi người nên sống lương thiện.
Trong ấn tượng từ nhỏ, Côn Luân vẫn là một nữ nhân trầm mặc, một năm bốn mùa thanh sắc, phảng phất lục hà mùa hạ vĩnh viễn không điêu linh, tĩnh nhiên trác lập. Ta gặp qua rất ít người, nhưng ta vẫn tin tưởng, Côn Luân nhất định là nữ nhân thông minh nhất trêи đời này, khinh công tạo nghệ của nàng sớm nhập hóa, chính là đáng tiếc, hiện tại chỉ có thể ngồi xe lăn đi đường.
Không biết vì sao, mấy ngày nay nàng luôn nghiêm mặt xem ta, thần sắc u ám, ta bị nàng nhìn trong lòng sợ hãi, suy nghĩ một chút, nghĩ đến là ta gần nhất xao lãng học tập chọc giận nàng, liền làm vài món điểm tâm, mang bầu rượu đi tìm nàng bồi tội, thời điểm ánh nắng chiều khắp bầu trời, nàng luôn thói quen ở trong rừng trúc.
“Y Nhi, từ thật xa liền nghe đến hương thơm Ngọc Dịch Thanh.” Côn Luân an tĩnh ngồi trêи xe lăn, nhắm hai mắt, gò má bị trời chiều nhuộm một tầng kim phấn mỏng manh, điềm đạm yên tĩnh ít có. Ta im lặng tiến lên, dọn xong chén rượu đũa ngọc cho nàng, nàng yêu nhất Ngọc Dịch Thanh lâu năm, trong hầm rượu cất kĩ mấy vò, khi rảnh rỗi lấy ra nhấp mấy ngụm, rượu này, nghe nói là một lão hữu đã qua đời của nàng đưa cho nàng.
“Côn Luân, ngươi có phải là giận ta?” Ta ở bên cạnh cẩn thận hỏi. Nàng mí mắt hơi hơi nâng, khóe môi có chút ý cười, nói: “Không có. Ta chỉ là gần nhất có chút nôn nóng, đang đợi một người.”
Ta từ trong mắt của nàng đọc ra thoải mái nào đó, không biết sao, ta rất sợ nhìn đến cái loại vẻ mặt này. Nàng ngưng thần yên lặng nghe một hồi, bỗng nhiên nói tiếp: “Bất quá hiện tại không cần phải gấp, ta chờ đến.”
Vừa dứt lời, ta liền nghe được một tiếng huýt bén nhọn vang lên, đâm phá bầu trời, thân thể ta mạnh chấn động, nhất thời nhận ra, đúng là Ngũ Hành Hoa Mai Na Di trận ta thiết kế tại trước Huyên Hoa Hiên bị người phá, tuy rằng hỏa hầu trận này xa không kịp Côn Luân, nhưng là tác phẩm đắc ý ta nghiên cứu nhiều năm. Ta khϊế͙p͙ sợ rất nhiều, liền muốn vội vàng đi xem là người nào lá gan lớn dám xông trận của ta, bước chân vừa bước ra, lại bị Côn Luân giữ chặt, nàng lắc đầu, ý bảo ta đi phía trước xem.
Phù hao dày đặc phía trước đột nhiên bị tách ra, “soạt” một tiếng, từ trong đi ra một người thân hình cao gầy.
Nàng kia đội đấu lạp, một thân áo đơn thuần bạch, mặt che khăn mỏng, chỉ có thể từ trong khe hở lộ ra nhìn thấy đôi môi mỏng, cổ tuyết trắng trong suốt, giống như tuyết mỏng đầu cành
Lập tức, nàng kia tiến lên thi lễ: “Chủ nhân nhà của ta cho mời.” Lời nói thực ngắn, tích tự như kim, thanh âm lại giống như da thịt của nàng, làm cho người ta cảm giác tái nhợt vô lực, lại thanh lãnh như khói.
Ta vẫn đang nhớ Ngũ Hành Hoa Mai trận của ta, đối với nàng rất có địch ý, ánh mắt khóa lại nàng, mang theo tức giận. Nàng giống như cảm nhận được bất mãn của ta, quay đầu lại nhìn ta, cho dù cách khăn mỏng, ta còn là bị áp lực do nội lực cường đại kia mang đến uy hϊế͙p͙, ta tự nghĩ công phu không kém, cũng không ngờ hôm nay khách không mời mà đến thăm này, trận pháp cùng công lực đều xa ở trêи ta, quả nhiên là ở nơi chật hẹp nhỏ bé này lâu lắm, không thể ngẩng nhìn núi cao.
Côn Luân nhưng thật ra thần sắc bình tĩnh, phất tay nói: “Vậy mời cô nương chờ.” Giống như hết thảy này đều ở trong dự kiến của nàng, chợt nói với ta: “Y Nhi, trước theo ta về phòng một chuyến, ta muốn thu thập.”
Ta không dám nhiều lời, đem nghi hoặc nuốt vào trong bụng, giúp đỡ Côn Luân trở về phòng, phút cuối cùng quay đầu xem nữ nhân kia vẫn là giống như đầu gỗ đứng ở tại chỗ, nguyên bản nữ tử hẳn là phong tư lả lướt đặt ở trêи người nàng liền thành cứng ngắc, trong thoáng chốc ta xem thấy tay trái nàng thiếu mất ngón út.
Sau trở về phòng, theo ý tứ Côn Luân, ta thay đổi bộ xiêm y cho nàng, nhan sắc xanh lơ, hơn nữa mặt của nàng thực trắng, nhìn qua như là nữ tử thủ hiếu.
Ý tưởng này vừa hiện, đem ta dọa ra một thân mồ hôi lạnh. Côn Luân lại không biết khi nào lấy ra một quyển sách cũ, giao cho ta, nhẹ giọng dặn dò: “Hảo hảo xem.”
Ta đem sách kia cầm trêи tay, gặp bìa sách tàn phá, miễn cưỡng có thể nhìn ra mặt trêи viết hai chữ triện cổ: “Dò Lăng”.
Tùy ý mở ra xem một phen, phát hiện bên trong chi tiết ghi lại một ít cơ quan phong thuỷ cùng với kỳ môn độn giáp trong cổ mộ, dĩ vãng ta tiếp xúc qua rất nhiều sách như vậy, nhưng có thể phát hiện sách này cùng với sách khác có khác nhau rất lớn. Quyển sách này, rất giống là tư nhân truyện ký vân vân, hương vị có chút gay mũi, giống nhau bị người vứt bỏ thật lâu.
Côn Luân gặp ta lật xem nhập thần, nâng tay đánh gãy ta, nói: “Theo ta đi ra ngoài, sách này lưu lại về sau xem thôi.”
“Côn Luân…” Ta đem sách thu vào ngực, muốn nói lại thôi.
“Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì, ngươi cứ theo ý tứ của ta đi làm, không cần hỏi nhiều, bằng không, ta sẽ mất hứng.” Côn Luân bình tĩnh nhìn ta, trêи mặt là uy nghiêm ta thói quen.
Ta cùng với Côn Luân sống nương tựa lẫn nhau mười năm, kính nhất nàng, chưa bao giờ dám ngỗ nghịch ý tứ của nàng, cái này chỉ phải không lên tiếng. Ra cửa xem, nàng kia vẫn đang duy trì tư thế ban đầu thẳng người mà đứng, thậm chí ngay cả vị trí đứng đều không có sửa đổi.
Côn Luân hướng nàng gật gật đầu, ý bảo có thể xuất phát. Ta đương nhiên đẩy xe lăn muốn đi, ai ngờ Côn Luân lại nói: “Y Nhi, ngươi lưu lại.”
Ta chấn động, tay vẫn là cầm lấy ống tay áo nàng, không thể tin được lời của nàng, lập tức đôi mắt đỏ lên. Ta thầm tự trách mình đần độn, chủ nhân nữ tử này, rõ ràng không phải cái gì hảo mặt hàng, Côn Luân lần này là bị nàng bắt.
Ta che ở trước mặt Côn Luân, giận trừng nàng kia: “Ngươi muốn dẫn nàng đi đâu?”
Nàng không đáp ta, chính là hướng Côn Luân nói: “Chủ nhân lần này chỉ là muốn ta tới đón tiền bối, chính là vị này có chút bất thiện, nếu nàng còn muốn cản trở, đợi chút phát sinh chuyện gì, tiền bối đừng trách ta.”
Côn Luân sắc mặt nhất thời trắng bệch, gấp hướng ta quát: “Hiện tại lập tức trở về, nay ngươi trưởng thành, liền dám không hề nghe lời ta nói sao?” Nàng ngữ điệu cứng rắn thêm ba phần, ngay cả thân mình cũng hơi run rẩy.
Ta bị những lời này của nàng ngăn chặn, nói không ra lời. Nàng kia lúc này đi tới, tay khoát lên trêи xe lăn Côn Luân, ra vẻ muốn đi, ta vội vàng tiến lên, phẫn hận đè lại cổ tay của nàng, lớn tiếng nói: “Ngươi dám mang đi nàng thử xem!”
Nàng kia hừ lạnh một tiếng, trở tay chuyển một cái, ngược lại ôm lấy tay của ta. Tay nàng lãnh ngạnh như băng, ta vừa định dùng nội lực đẩy trở về, lại phát hiện nội lực tụ nơi cổ tay, như thế nào cũng không thể thi triển, ta đau đến mồ hôi lạnh ứa ra, thầm nghĩ này rõ ràng là Phược Quỷ Thủ chuyên môn đối phó tà mị trêи sách cổ ghi lại, quỷ vật tầm thường gặp gỡ đều khó có thể chạy thoát, huống chi là ta một huyết nhục chi khu như lại không có kinh nghiệm thực chiến gì. May mắn nàng chỉ dùng vài phần lực đạo, bằng không, ta tay này từ nay về sau liền xem như phế đi.
“Buông tay!” Côn Luân nóng nảy, hung hăng trừng nàng: “Nếu ngươi dám bị thương nàng, chủ nhân ngươi liền cái gì cũng không được đến!”
Nữ tử nghe vậy buông lỏng tay, lạnh lùng nói: “Yên tâm, ta sẽ không thương nàng, hiện tại có thể cùng ta đi rồi sao?”
Côn Luân mím môi, sắc mặt càng thêm trắng, như có u oán nhìn ta một cái, nói: “Sách, hảo hảo xem.” Chữ “sách” kia cắn rất nặng, ta sửng sốt, theo bản năng đi sờ bản “Dò Lăng” trong lòng. Ngẩng đầu đã thấy Côn Luân bị nàng kia đẩy đi xa, nàng thủy chung không có quay đầu xem ta, ta cắn chặt môi, không biết biến cố này từ đâu mà đến. Ta đứng ngẩn người, thẳng đến mạt màu xanh kia từ trong mắt ta biến mất, rốt cuộc tìm không được dấu vết gì.
Hoảng hốt mới phát hiện đã muốn mặt trời lặn tây sơn, Huyên Hoa Hiên từ trước đến giờ khuyết thiếu ánh mặt trời chiếu sáng, lúc hoàng hôn càng thêm lạnh, chỉ nhìn thấy chân trời một vòng màu đen mạ vàng. Ta đầu óc chết lặng, lảo đảo trở lại trong phòng, bên trong bài trí như trước, hoa Côn Luân trồng nơi cửa sổ vẫn là lẳng lặng nở, tựa như thường ngày.
Theo bản năng nhìn ghế trúc trong phòng, dĩ vãng Côn Luân đều nằm ở mặt trêи nhắm mắt dưỡng thần, hiện tại lại không có một bóng người.
Ta ngồi xổm xuống, trái tim bỗng nhiên quặn đau, suy sụp nhìn ghế trúc kia, giống như làm một giấc mộng, nay mộng tỉnh, cũng đã quá muộn.
Ta run run sờ sách trong ngực, cẩn thận lật từng trang, từng đám kỳ môn ký hiệu từ trước mắt ta chạy qua, ta đau đầu muốn nứt, lật lật, từ bên trong bay xuống một tờ giấy, mặt trêи là chữ viết xinh đẹp của Côn Luân.
“Lập tức rời đi nơi đây, không thể trì hoãn.”
Danh sách chương
- Chương 1 Khách thăm rừng trúc (Q.1: Kim bạc phong vân).
- Chương 2 Dạ đấu.
- Chương 3 Rắp tâm.
- Chương 4 Lên đường.
- Chương 5 Khách sạn.
- Chương 6 Hồng dạ.
- Chương 7 Tiếu tử lĩnh.
- Chương 8 Tuyệt trảm.
- Chương 9 Khác loại trong động thiên.
- Chương 10 Đế nữ ti.
- Chương 11 Huyền không quan (*).
- Chương 12 Cái bóng lẻ loi.
- Chương 13 Trong trận có thiên địa.
- Chương 14 Hồng liên hỏa.
- Chương 15 Hung thần ra trận.
- Chương 16 Bích lăng giáp.
- Chương 17 Đầu thạch vấn lộ (*).
- Chương 18 Y nhân (*).
- Chương 19 Phiên hồng bạch ảnh (*).
- Chương 20 Chuyện cũ trước kia.
- Chương 21 Vàng thếp.
- Chương 22 Mắt tu la.
- Chương 23 Tình này biết nói với ai.
- Chương 24 Ngọc lưu ly máu.
- Chương 25 Chỉ là bắt đầu.
- Chương 26 Chơi cờ (Q.2: Cổ thành trầm phù).
- Chương 27 Chim yến trở về.
- Chương 28 Bàn chuyện đêm khuya.
- Chương 29 Ánh trăng.
- Chương 30 Phong nguyệt các.
- Chương 31 Tố Uyên.
- Chương 32 Khanh chi nhan.
- Chương 33 Đại địa như bích.
- Chương 34 Khế sa chi dạ.
- Chương 35 Giương cung xạ nguyệt.
- Chương 36 Nhất mộng đàm hoa tiêu.
- Chương 37 Long câu sơ thiệp (lần đầu đến long câu).
- Chương 38 Quỹ thố ti tử.
- Chương 39 Lê Vô Thanh.
- Chương 40 Hoa khai đồ mi nhập vực sâu.
- Chương 41 Hôn Trộm.
- Chương 42 Chước chước kì hoa (bông hoa rực rỡ).
- Chương 43 Đào chi yêu yêu (Hoa đào nở rộ).
- Chương 44 Mê hồn chướng.
- Chương 45 Thành trung cựu ảnh.
- Chương 46 Phệ tâm cổ.
- Chương 47 Thạch môn.
- Chương 48 Nhược Diêu.
- Chương 49 Trác Đoạn Huyên.
- Chương 50 Loạn trung đấu.
- Chương 51 Ý Loạn Tình Mê (Q.3: Yên Vũ Giang Nam thượng).
- Chương 52 Đêm hoa đăng lung linh (thượng).
- Chương 53 Đêm Hoa Đăng Lung Linh (Hạ).
- Chương 54 Xuân mộng vô ngân.
- Chương 55 Vũ dạ tế phù hương.
- Chương 56 Nhất dạ tham hoan khúc ( Một đêm mê đắm hoan ca).
- Chương 57 Lạc Thần phiên ngoại ( nhất ) – Ai cùng quen năm xưa.
- Chương 58 Hồng Nguyệt.
- Chương 59 Kinh biến.
- Chương 60 Mây khói thoáng qua.
- Chương 61 Thương biệt ly.
- Chương 62 Lạc thủy chi thần(1) ( Nữ thần sông Lạc Hà).
- Chương 63 Cô Tô tống táng.
- Chương 64 Đêm chưa ngủ.
- Chương 65 Thâu hương thiết ngọc (vụng trộm lấy hương ngọc).
- Chương 66 Kiều diễm vẫn phong lưu.
- Chương 67 Loạn trên sông Bạch Hà.
- Chương 68 Xuất hiện cầu Tử Lăng.
- Chương 69 Vũ trung mộ tầm tung.
- Chương 70 Sương mù thật mạnh.
- Chương 71 Thuỷ tinh cung.
- Chương 72 Long Lí.
- Chương 73 Vật trong bụng.
- Chương 74 Sóng ngầm mãnh liệt.
- Chương 75 Ba đầu sáu tay.
- Chương 76 Dụ hoặc (Q.3: Yên Vũ Giang Nam hạ).
- Chương 77 Mị vực.
- Chương 78 Mặt Tu La.
- Chương 79 Lạc Thần phiên ngoại ( nhị ) Khi Xưa.
- Chương 80 Lạc Thần phiên ngoại (Tam) – Hận thương.
- Chương 81 Chuông.
- Chương 82 Mệnh.
- Chương 83 Thuần phục Cửu Vĩ.
- Chương 84 Nhẹ nhàng.
- Chương 85 Tượng khắc người gỗ áo xanh.
- Chương 86 Cầm thú.
- Chương 87 Hoa Tích Nhan.
- Chương 88 Cô độc lạnh lẽo.
- Chương 89 Bi ai.
- Chương 90 Tử địa hoa.
- Chương 91 Hỏa đỉnh.
- Chương 92 Tụ hợp.
- Chương 93 Nghỉ ngơi.
- Chương 94 Manh mối.
- Chương 95 Hồng cốt biến.
- Chương 96 Truy tung.
- Chương 97 Bích họa.
- Chương 98 Khuy ảnh.
- Chương 99 Mộ chủ.
- Chương 100 Đoan Yến.
- Chương 101 Giải đố.
- Chương 102 Khuynh tình.
- Chương 103 Thanh đồng cự môn.
- Chương 104 Ảo ảnh.
- Chương 105 Minh điện (thượng).
- Chương 106 Minh điện [ hạ ].
- Chương 107 Quỹ Trĩ.
- Chương 108 Chiến quỷ.
- Chương 109 Kim vũ.
- Chương 110 Lạc Thần.
- Chương 111 Yêu nhất.
- Chương 112 Vong Xuyên(1) (thượng) (Q.4: Mặc Ngân Nguy Cốc thượng).
- Chương 113 Vong Xuyên (Hạ).
- Chương 114 Bí mật.
- Chương 115 Ngọt ngào.
- Chương 116 Vết tích..
- Chương 117 Đấu thú.
- Chương 118 Ly ca (Khúc ca ly biệt).
- Chương 119 Dây đỏ.
- Chương 120 Trở về..
- Chương 121 Bất lão (thượng).
- Chương 122 Bất lão (Hạ).
- Chương 123 Niệm Cẩm (thượng).
- Chương 124 Niệm Cẩm (hạ).
- Chương 125 Côn Luân.
- Chương 126 Mặc Ngân Cốc ( thượng ).
- Chương 127 Mặc Ngân Cốc (Trung).
- Chương 128 Mặc Ngân Cốc (hạ).
- Chương 129 Quỷ cổ.
- Chương 130 Ác mộng.
- Chương 131 Tuyết ngân.
- Chương 132 Bắt Trộm.
- Chương 133 Chẩn bệnh.
- Chương 134 Tế mộ (thượng).
- Chương 135 Tế mộ (trung).
- Chương 136 Tế Mộ (hạ).
- Chương 137 Phỏng đoán.
- Chương 138 Tình ấm.
- Chương 139 Đón năm mới (thượng).
- Chương 140 Đêm giao thừa (hạ).
- Chương 141 Túy tiêu hồn (thượng).
- Chương 142 Túy mất hồn (Hạ).
- Chương 143 Yêu hác nan điền.
- Chương 144 Phiên ngoại Lạc Thần – [bốn] Cảnh xuân tươi đẹp như nước.
- Chương 145 Lạc Thần phiên ngoại (năm) – Cảnh xuân tươi đẹp như nước (hai).
- Chương 146 Mộ biến (thượng) (Q.4: Mặc Ngân Nguy Cốc hạ).
- Chương 147 Mộ biến (Hạ).
- Chương 148 Quỷ nhãn.
- Chương 149 Bước đầu thăm dò..
- Chương 150 Đạo động.
- Chương 151 Quỷ đập tường (Thượng).
- Chương 152 Quỷ đập tường (hạ).
- Chương 153 Khăn trùm.
- Chương 154 Hoài nghi.
- Chương 155 Thiết phu.
- Chương 156 Là người hay tống tử.
- Chương 157 Kỳ hạn cuối cùng.
- Chương 158 Báo tuyết con.
- Chương 159 Liên tâm.
- Chương 160 Cá chậu chim lồng.
- Chương 161 Cầu mà không được.
- Chương 162 Tỉnh lại.
- Chương 163 Định cả đời.
- Chương 164 Thất thúc (thượng).
- Chương 165 Thất thúc (hạ).
- Chương 166 Năm năm trước (Thượng).
- Chương 167 Năm năm trước (Hạ).
- Chương 168 Gần kề chân tướng.
- Chương 169 Ác dục quấn thân.
- Chương 170 Cuồng hóa.
- Chương 171 Cuồng hoá.
- Chương 172 Điên cuồng.
- Chương 173 Cuồng hóa.
- Chương 174 Thường Ngọc phiên ngoại – Ngọc Lâu Xuân (Thượng).
- Chương 175 Thường Ngọc phiên ngoại – Ngọc Lâu Xuân (trung).
- Chương 176 Thường Ngọc phiên ngoại – Ngọc Lâu Xuân (hạ).
- Chương 177 Địa ngục liên tiếp (thượng).
- Chương 178 Cuồng hóa.
- Chương 179 Vũ Lâm Hanh phiên ngoại – Vũ Lâm Linh.
- Chương 180 Đại quyết đấu (thượng).
- Chương 181 Đại quyết đấu (trung).
- Chương 182 Cuồng hóa.
- Chương 183 Cuồng hóa.
- Chương 184 Cuồng hóa.
- Chương 185 Bạch y.
- Chương 186 An tĩnh..
- Chương 187 Cuồng hóa.
- Chương 188.
- Chương 189 Cuồng hóa.
- Chương 190.
- Chương 191 Cuồng hóa.
- Chương 192 Lạc Thần phiên ngoại (lục)- đêm của hai người.
- Chương 193 Lạc Thần phiên ngoại ( thất)- thanh huyền biến đổi.
- Chương 194 Lạc Thần phiên ngoại (bát) – An bày.
- Chương 195 Cuồng hoá Lạc Thần phiên ngoại (cửu) – một ngày tạm thời nhàn rỗi.
- Chương 196 Rửa tay xuống bếp.
- Chương 197 Cuồng hoá – Đêm quây quần bên bếp lửa ấm..
- Chương 198 Cùng bạn nâng cốc.
- Chương 199 Cuồng hoá – Người tuyết.
- Chương 200 Xương trắng dưới sóng.
- Chương 201 Cuồng hóa – Thanh Huyên tiết lạnh đầu xuân.
- Chương 202 Mộng cũ lập lại.
- Chương 203 Trở về chốn cũ.
- Chương 204 Đêm động phòng hoa chúc (thượng).
- Chương 205 Đêm động phòng hoa chúc (trung)..
- Chương 206 Đêm động phòng hoa chút ( hạ).
- Chương 207 Cuộc sống ấm áp.
- Chương 208 Hội Thượng Nguyên.
- Chương 209 Nữ tử dịu dàng.
- Chương 210 Phù dung trao tặng.
- Chương 211 Dường như gặp lại cố nhân.
- Chương 212 Gặp lại cuối năm.
- Chương 213 Nụ hôn cay đắng.
- Chương 214 Cuồng hoá.
- Chương 215 Nhớ thương.
- Chương 216 Tâm nguyện thê lương.
- Chương 217 Cuồng hóa.
- Chương 218 Trùng phùng.
- Chương 219 Trở về nhà.
- Chương 220 Nhớ hay chưa.
- Chương 221 Lạc Thần phiên ngoại (Mười) Gặp gỡ dưới trăng.
- Chương 222 Lạc Thần phiên ngoại (11).
- Chương 223 Lạc Thần phiên ngoại (Mười hai) – Lạnh.
- Chương 224 Lạc Thần phiên ngoại (13) Hoa đào hứa hẹn.
- Chương 225 Lạc Thần phiên ngoại (14) Thương tâm.
- Chương 226 Lạc Thần phiên ngoại ( kết Thanh Huyên thiên) Giấc mộng mười năm.
- Chương 227 Trẻ mãi không già.
- Chương 228 Lòng thông suốt.
- Chương 229 Tâm tư.
- Chương 230 Mãi bên nhau (Thượng).
- Chương 231 Mãi bên nhau (hạ).
- Chương 232 Chuyện năm ấy.
- Chương 233 Ta thương ngươi.
- Chương 234 Cô nương tốt.
- Chương 235 Khóa Long (thượng).
- Chương 236 Khóa Long Uyên (Trung).
- Chương 237 Long Tỏa Trầm Uyên (hạ).
- Chương 238 Ác hoa.
- Chương 239 Trở ngại.
- Chương 240 Công tử đẹp.
- Chương 241 Mộ Côn Lôn.
- Chương 242 Tam thanh điểu.
- Chương 243 Mỹ nhân đầu.
- Chương 244 Cảnh hỗn độn.
- Chương 246 Bàn long trụ.
- Chương 247 Bạch Trạch Điểu.
- Chương 248 Vết tích mơ hồ. . ..
- Chương 249 Lạc Thần phiên ngoại (mười sáu).
- Chương 250 Lạc Thần phiên ngoại (mười bảy).
- Chương 251 Lạc Thần phiên ngoại (Mười tám).
- Chương 252 Không thể tìm . . ..
- Chương 253 Tình thương đau..
- Chương 254 Yên Vân Hải ..
- Chương 255 Xuôi dòng nước chảy.
- Chương 256 Xuân phong vũ ….
- Chương 257 Trống trận vang rền.
- Chương 258 Khói lửa bắt đầu….
- Chương 260 Diệu phương hoa.
- Chương 261 Sau tất cả có được nàng.
- Chương 262 Hồ ly tinh….
- Chương 263 Tâm rắn rết.
- Chương 264 Hoá Huyết Châu.
- Chương 266 Hai người bên nhau….
- Chương 268 Đêm thành thân….
- Chương 270 Liệt tâm phế….
- Chương 272-273 Đại kết cuộc.
- Chương 274 Đại Hỉ.
- Chương 275 Phóng kiều.
- Chương 276 Ăn ta.
- Chương 277 Thiếu nữ thần bí.
- Chương 278 Đường đi.
- Chương 279 Lừa gạt.
- Chương 280 Ân nhân.
- Chương 281 Càng Mệt Mỏi.
- Chương 282 Rất Cao.
- Chương 283 Chọn Mua.
- Chương 284 Điên Đảo.
- Chương 285 Trùng Cửu.
- Chương 286 Phòng tắm.
- Chương 287 Đi quá giới hạn.
- Chương 288 Không thấy.
- Chương 289 Vải Trắng.
- Chương 290 Tam Hỏa.
- Chương 291 Giáo huấn.
- Chương 292 Ngón trỏ.
- Chương 293 Bồ đào.
- Chương 294 Giao bôi.
- Chương 295 Thành Thân.
- Chương 376 400.
- Chương 461 480.
- Chương 501 Thăm dò.
- Chương 502 Tâm thứ.
- Chương 503 Ảo Thuật.
- Chương 504 Sát khí.
- Chương 505 U Linh.
- Chương 506 Bắt Được.
- Chương 507 Bốn tràng.
- Chương 508 Vấn Dạ.
- Chương 509 Sa lưới.
- Chương 510 Tổn Thương.
- Chương 511 Dụ ca.
- Chương 512 Nhập Rương.
- Chương 513 Minh Giám.
- Chương 514 Nghe nhầm.
- Chương 515 Đã gặp.
- Chương 516 Quên.
- Chương 517 Cùng ngủ.
- Chương 518 Giật dây.
- Chương 519 Quy Tắc.
- Chương 520 Đoàn viên.