
Em Đừng Có Nhõng Nhẽo
Tổng số chương: 180
Năm giờ chiều.
Những tác phẩm đầy màu sắc trong phòng trưng bày tranh sơn dầu phản chiếu sắc trời đang dần trầm xuống ngoài cửa sổ.
Giữa mùa hè, trời lại sắp nổi cơn giông, người đi bộ và xe cộ trên đường đều lo lắng vội vã chạy về nhà. Nhưng tại hội trường tranh sơn dầu đèn vẫn sáng rực, chật kín người. Lễ trao giải đang được tổ chức.
Thường Lê ngồi tại hàng ghế thứ hai dựa vào bên trái chỗ ngồi, tay chống cằm lười biếng, đầu ngón tay trắng nõn tinh tế gõ gõ lên gương mặt, tay kia cầm điện thoại di động, ngón cái lướt lên xem tin tức.
"Mau lên mau lên! Cậu chuẩn bị một chút! Sắp công bố giải đặc biệt rồi đấy!" Mạnh Thanh Cúc cầm tờ giấy chứng nhận giải nhì từ trên sân khấu đi xuống.
Mọi người xung quanh cùng quay lại nhìn cô.
Thường Lê nâng mí mắt liếc nhìn cô nàng, nhịn không được lại phì cười, "ài" một tiếng.
Sau đó lại cúi đầu chơi điện thoại.
Về chỗ ngồi, việc trước tiên Mạnh Thanh Cúc làm là chụp hình giấy chứng nhận đăng lên vòng bạn bè* sau đó sửa sang lại váy rồi vé. Gọn mái tóc ra sau tai.
*Vòng bạn bè: Nơi đăng trạng thái trên Wechat - giống với Zalo, Facebook.
Lại nghe thấy Thường Lê bên cạnh đang chống cằm cười.
Cô nàng thấy kỳ lạ, lập tức thoái khỏi vòng bạn bè, mục tin nhắn hiện vòng tròn đỏ "3".
Bên trên đề "Các phú bà đam mê trò chuyện thâu đêm".
Điềm Lê Lê: [hình ảnh].
Điềm Lê Lê: Mạnh Thanh Cúc hôm nay tướng mạo thật xuất chúng.
Điềm Lê Lê: Đôi mắt ghen tị chớp chớp. Jpg.
"..."
Mạnh Thanh Cúc nhìn bức ảnh Thường Lê đăng, đôi mắt to trợn ngược.
Một con chó Ngao Tây Tạng* lông đỏ đang nhe nanh gầm gừ.
*Ngao Tây Tạng: Chó lông xù, to như sư tử.
Phía trên còn kèm theo dòng chữ: Khủng bố ma vương, gần như tuyệt chủng.
Vì lễ trao giải hôm nay mà Mạnh Thanh Cúc đặc biệt đi làm tóc, vốn dĩ chỉ muốn tỉa một chút tóc mái, kết quả bị anh trai cắt tóc cắt thành một đầu lòa xòa, lại còn nhuộm màu đỏ chót trông như bờm sư tử.
Là một sinh viên nghệ thuật thì nên phóng đãng tự do một chút, tóc đỏ liền để tóc đỏ đi. Mạnh Thanh Cúc hôm qua vẫn nghĩ như vậy.
Kết quả hôm này Thường Lê vừa nhìn thấy cô liền cười không dừng được, cực kì mất mặt.
"Đệch!" Mạnh Thanh Cúc mắng cô, "Nhìn xem lời của cậu nói, lại nhìn tên Wechat của chính mình đi. Cậu! Xứng! Sao!".
Thường Lê thản nhiên đáp: "Mình xứng a".
"Cậu có chỗ nào ngọt* vậy?" Mạnh Thanh Cúc chất vấn.
*Ngọt: Tiếng Hán Việt là Điềm, tên Wechat của Thường Lê là Điềm Lê Lê.
Thường Lê cười, mắt hạnh cong cong, bên trong câu bên ngoài vểnh, giống một con hồ ly nhỏ, mái tóc đen nháy gọn gàng vén ra sau tai, để lại một lọn tóc nhỏ ở trước ngực, lộ ra loại cảm giác ngoan ngoãn kỳ lạ.
Cô nghiêng đầu, chớp chớp mắt: "Không ngọt sao?".
Mạnh Thanh Cúc: "..."
Mười phút sau, lễ trao giải "Hội thi vẽ tranh" đã tiến hành được một nửa, giải đặc biệt tổng cộng có bốn người, trong đó ba người đã được công bố, còn lại người cuối cùng.
"Khẳng định là cậu! Nhất định là cậu!" Mạnh Thanh Cúc nhìn qua so với Thường Lê còn lo lắng hơn.
Thật ra Thường Lê cũng rất lo lắng, "Hội thi vẽ tranh" này có giá trị rất lớn trong lĩnh vực nghệ thuật, cô đương nhiên muốn đoạt giải.
Người chủ trì đứng trên sân khấu cuối cùng cũng chuẩn bị xong, lúc này mới cầm micro công bố tiếp: "Như vậy vị trí cuối cùng của giải đặc biệt hôm nay chính là ------ Tuyển thủ số 32, nữ họa sĩ trẻ 18 tuổi, Lê Hoan!".
Phía sau bên kia một nữ sinh đứng lên, mặc chiếc váy hoa màu sáng cổ chữ V của thương hiệu Miumiu, tôn lên dáng người tinh xảo xinh đẹp, Cái cằm nhỏ giương giống một con thiên nga trắng quan sát chúng sinh.
Lê Hoan bày ra một nụ cười khiêm tốn, cúi đầu chào mọi người dưới khán đài, ánh mắt như có như không quét về phía Thường Lê.
"Mẹ nó, Lê Hoan còn cố ý liếc qua bên này nhìn cậu!" Mạnh Thanh Cúc cau mày, "Không phải, tại sao là cô ta, cậu không phải cũng dự thi sao?".
"Ồ" đôi lông mày thanh tú của Thường Lê nhíu lại. "Vừa rồi mình nghe được thông tin từ ban tổ chức là năm nay có sắp xếp thêm một giải hạng nhất nữa".
Mạnh Thanh Cúc sững sờ.
Đây là lần đầu tiên sắp xếp một giải hạng nhất khác.
Lê Hoan lên sân khấu nhận giải thưởng rồi đọc lời chúc mừng.
Vừa xuống sân khấu, quả nhiên liền nghe người chủ trì công bố, năm nay còn sắp xếp thêm một giải thưởng hạng nhất khác nữa, chỉ có một người duy nhất, cũng chính là vị trí đứng đầu duy nhất trong cuộc thi này.
Thường Lê im lặng cuộn chặt nắm đấm, mở to mắt.
Năm, bốn, ba, hai, một. Cô mặc niệm.
Ngay sau đó liền nghe được tên chính mình. Giải thưởng hạng nhất.
Mạnh Thanh Cúc trực tiếp nhào vào lòng cô lắc đầu nguây nguẩy, mái tóc đỏ hỗn độn dính bết vào mặt cô nàng, lúc này trông cực kì giống lông chó Ngao Tây Tạng.
Thường Lê bị "tóc đỏ chó Ngao Tây Tạng" ôm lắc lư mấy lần mới lên sân khẩu.
Cô gái nhỏ tướng mạo rất xinh đẹp, trông đáng yêu, ngây thơ thuần khiết, ngũ quan tinh xảo, bây giờ trong tay nắm chặt cup, cười nhẹ nhàng nhìn qua dưới khán đài, chiếc váy ngắn ngang đầu gối, lộ ra đôi chân trắng nõn thon dài, thập phần tươi mát.
Chợt thoáng thấy một bóng người, cô dừng ánh mắt nhìn chăm chăm đến thất thần, giây sau liền quên mình mới vừa nói đến chỗ nào.
Dứt khoát phát biểu một câu "cảm ơn mọi người" rồi đi xuống khán đài.
Cô đứng ở rìa sân khấu, thẳng tắp nhìn xuống hàng ghế cuối cùng của người đàn ông kia.
Anh ta mặc áo trắng quần đen đứng dựa vào tường, đang nghe điện thoại, mặt cúi xuống, không biết đang nói cái gì, cặp mắt đào khẽ nhếch, môi mỏng cong lên dáng vẻ ngả ngớn.
Trông giống như người xấu, nhưng dáng vẻ lại nhẹ tựa mây gió.
Thường Lê vừa nhìn, nhịp tim thình thịch rạo rực.
Cô lúc ấy chắc là nhìn đến thất thần, Thường Lê nghĩ có lẽ do có chút nhan sắc, bởi vì lúc buổi trao giải vừa kết thúc Mạnh Thanh Cúc liền trực tiếp khoác vai cô cô hỏi chuyện: "Cậu vừa rồi nhìn em trai xinh đẹp nào vậy?".
Thường Lê cười tủm tỉm chỉnh lại cô nàng: "Là anh đẹp trai!".
Mạnh Thanh Cúc sững sờ, sau đó liền nhịn không được tò mò, trước kia đều là cô nàng này đi rải thính khắp nơi, từ lúc nào lại thấy Thường Lê chủ động khen người ta đẹp trai. Rồi?
"Ai vậy ai vậy, học trường nào?".
Thường Lê ôm cup đi ra ngoài, nhìn trái nhìn phải, không thấy bóng dáng anh ta đâu nữa: "Chắc không phải học sinh, lần trước nhìn thấy hắn đeo caravat.
Mạnh Thanh Cúc giật mình trợn to mắt: "Lần trước? Cậu quen à?".
Cơn mưa vừa tan, đường vẫn còn ẩm ướt, mùi hơi đất đặc quánh trong không khí, Thường Lê nhẹ nhàng chun mũi, theo đó âm thanh cũng nghèn nghẹn: "Mình không biết".
Thường Lê không nói chi tiết.
Danh sách chương
- Chương 1 Hội Thi Vẽ Tranh.
- Chương 2 Vừa Nhìn Chính Là Chẳng Phải Loại Tốt Lành Gì.
- Chương 3 Mơ Loạn.
- Chương 4 Cháu Chào Chú.
- Chương 5 Tiểu Thường Lê.
- Chương 6 Ở Lại.
- Chương 7 Yêu Một Người Không Trở Về Nhà.
- Chương 8 Bị Gọi Phụ Huynh.
- Chương 9 Con Quỷ Nhỏ Nhiều Mặt.
- Chương 10 Cùng Nhau Về Nhà.
- Chương 11 Cháu Có Người Mình Thích Rồi.
- Chương 12 Chung Đụng Không Tệ.
- Chương 13 Về Nhà Ăn Tối.
- Chương 14 Ba Mẹ Thương Lê.
- Chương 15 Đi, Về Nhà Ngủ.
- Chương 16 Ăn Sáng.
- Chương 17 Giấu Chú Yêu Sớm.
- Chương 18 Trà Xanh Thượng Hạng.
- Chương 19 Vợ Nuôi Từ Bé.
- Chương 20 Cháu Rất Đắt A.
- Chương 21 Phụ Hoàng.
- Chương 22 Đi Nagoya.
- Chương 23 Tiền Bạn Trai Cho.
- Chương 24 Gương Mặt Tiêu Chuẩn Tra Nam.
- Chương 25 Cậu Nhìn Xem Mình Giống Gấu Không Này.
- Chương 26 Gọi Ca Ca Mới Tình Thú.
- Chương 27 Lựa Hành.
- Chương 28 Tiền Rớt Vào Điên Thoại.
- Chương 29 Bánh Bánh Chơi Ngu.
- Chương 30 Thức Đêm Chết Sớm.
- Chương 31 Bạn Gái Cũ Của Hứa Ninh Thanh.
- Chương 32 Thương Lê Đánh Người.
- Chương 33 Chú Muốn Đánh Cậu Ta Đấy À?.
- Chương 34 Lê Lê.
- Chương 35 Đi Hứa Gia Ăn Tối.
- Chương 36 Tình Yêu Của Hoa Hồng Đen Cùng Vua Gà Thiên Hạ.
- Chương 37 Dẫn Em Đi Chơi Trò Kích Thích.
- Chương 38 Tôi Đưa Em Chiến Thắng.
- Chương 39 Nam Nữ Thụ Thụ Bất Tương Thân.
- Chương 40 Cô Vợ Bé Bỏng Kiêu Ngạo Tàn Ác.
- Chương 41 Người Phát Ngôn Khách Sạn Tây Giao.
- Chương 42 Cuộc Chiến Cọ Nhiệt.
- Chương 43 Nói Gì Cũng Phải Suy Nghĩ Trước.
- Chương 44 Cách Theo Đuổi Đàn Ông Như Hứa Ninh Thanh.
- Chương 45 Bánh Bánh Cắn Người.
- Chương 46 Tiêm Phòng Bệnh Dại.
- Chương 47 Bây Giờ Đến Chú Cũng Không Gọi Nữa?.
- Chương 48 Đến Công Ty Hứa Ninh Thanh.
- Chương 49 Quan Hệ Chú Cháu Vui Vẻ Hoà Thuận.
- Chương 50 Quan hệ chú cháu vui vẻ hoà thuận.
- Chương 51 Đường tình trắc trở, muốn xây dựng sự nghiệp.
- Chương 52 Nữ thần Muse.
- Chương 53 Cách dỗ người.
- Chương 54 Tên khốn kiếp.
- Chương 55 Ôm kiểu công chúa.
- Chương 56 Chúc Lê Lê của chúng ta năm mới vui vẻ!.
- Chương 57 Ngọt hơn cả kịch bản hotsearch.
- Chương 58 Hứa Ninh Thanh giải quyết vấn đề.
- Chương 59 Muốn như thế nào đều nghe theo em.
- Chương 60 Đến Đại học Z.
- Chương 61 Rau xanh bị người ta trộm mất.
- Chương 62 Tôi đang chờ em.
- Chương 63 Cùng đi ăn tối.
- Chương 64 Tâm tư Thường Lê.
- Chương 65 Cầu xin tha thứ.
- Chương 66 Con đàn bà lẳng lơ tuỳ tiện.
- Chương 67 Không đau là do cắn thịt Đường Tăng đấy.
- Chương 68 Cháu gái.
- Chương 69 Tôi không biết cách theo đuổi con gái.
- Chương 70 Tình cũ quay lại.
- Chương 71 Tiệc sinh nhật Phòng Tề.
- Chương 72 Cháu yêu sớm cũng không liên quan gì tới chú.
- Chương 74 Gió.
- Chương 75 Chỉ là có chút khó theo đuổi.
- Chương 76 Xây dựng mối quan hệ với Bánh Bánh.
- Chương 77 Đi xem phim.
- Chương 78 Thường Lê nhỏ mọn.
- Chương 79 Muốn gặp em thêm một lần nữa.
- Chương 80 Nghe được giọng nói của em là đủ rồi.
- Chương 81 Đối tốt với em là có điều kiện.
- Chương 82 Đi chế tạo một chút kí ức mới.
- Chương 83 Phiền phức cũng khá thú vị.
- Chương 84 Trong vòng ba ngày sẽ giết được chú.
- Chương 85 Có thể nhìn thấy Lê Lê mỗi ngày.
- Chương 86 Em thích anh ấy từ khi còn bé.
- Chương 87 Tần Nguyệt.
- Chương 88 Tín vật mẹ chồng tương lai tặng.
- Chương 89 Ở bên anh có được không?.
- Chương 90 Kẻ thù truyền kiếp.
- Chương 91 Theo đuổi nữ sinh phải hàm súc.
- Chương 92 Chín năm cũng không tính là quá lâu.
- Chương 93 Cùng nhau đi siêu thị.
- Chương 95 Nắm tay.
- Chương 96 Tìm cho ông một người cháu rễ tốt y như vậy.
- Chương 97 Rốt cuộc Hứa Ninh Thanh là hạng người gì.
- Chương 98 Nếu bị dọa thì xoa tai sẽ tốt lên.
- Chương 99 Chuyện năm đó.
- Chương 100 Chuyện chưa nói.
- Chương 101 Cho anh hôn một chút nhé?.
- Chương 102 Ca ca đối tốt với em.
- Chương 103 Lãi rồi.
- Chương 104 Có muốn vẽ anh không?.
- Chương 105 Hôn đáp lại.
- Chương 106 Vào đại học.
- Chương 107 Người phụ nữ của đại ca.
- Chương 108 Bao nuôi anh.
- Chương 109 Vậy thì ngủ thôi.
- Chương 110 Quà sinh nhật.
- Chương 111 Mỹ nữ da trắng ngực lớn eo thon chân dài.
- Chương 112 Cách để thuần phục anh.
- Chương 113 Đồ CHUYỂN PHÁT NHANH.
- Chương 114 Diệt trừ nguy cơ.
- Chương 115 Châu Ỷ Khâm.
- Chương 116 Tôi là bạn trai Thường Lê.
- Chương 117 Muốn mau chóng có thành tựu.
- Chương 118 Tiểu biệt thắng tân hôn.
- Chương 119 Đi học cùng nhau.
- Chương 120 Đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới.
- Chương 121 Tắm nước nóng lạnh luân phiên.
- Chương 122 Anh giận em à?.
- Chương 123 Tần Hiệt tự sát.
- Chương 124 Cùng nhau làm bữa tối.
- Chương 125 Đi yêu thương anh.
- Chương 127 Em bảo vệ anh.
- Chương 128 Anh phải thuận theo em.
- Chương 129 Đủ hai mươi tuổi rồi gả cho ca ca có được không?.
- Chương 130 Hơi quá tiểu biệt thắng tân hôn rồi.
- Chương 131 Người ta chỉ muốn chơi đùa con mà thôi.
- Chương 132 Con có chuyện muốn nói với hai người.
- Chương 133 Cũng khá khốn nạn nhỉ.
- Chương 134 Anh phải đối tốt với em đấy có biết không?.
- Chương 135 Nhà giàu mới nổi.
- Chương 136 Thất vọng.
- Chương 138 Đến Hàng Châu.
- Chương 139 Em muốn anh đều sẽ cho em.
- Chương 140 CP Khổng Dung.
- Chương 141 Cây đào mật.
- Chương 142 Đừng oan uổng người ta.
- Chương 143 Em gái mưa.
- Chương 144 Nhượng Nhượng thật có phúc.
- Chương 145 Con gái yêu.
- Chương 146 Em yêu anh.
- Chương 147 Nữ thần Muse của anh.
- Chương 148 Thiếu.
- Chương 149 Đỏ lên rồi này.
- Chương 150 Muốn vẽ tranh thì cứ vẽ thôi.
- Chương 151 Em không biết em tốt như thế nào đâu.
- Chương 152 Tâm sự của Thường lão.
- Chương 153 Khổng Dung VS Thanh Lê.
- Chương 154 Không buồn ngủ thì mình làm chuyện khác.
- Chương 155 Con sống giống con người chút đi.
- Chương 156 Hứa Ninh Thanh hút ong dụ bướm.
- Chương 157 Cưới em.
- Chương 158 Anh là chồng của em.
- Chương 159 Hoàn chính văn.
- Chương 160 Anh trai ngắn, anh trai dài.
- Chương 161 Đính hôn hay kết hôn??.
- Chương 162 Muốn đi nhận giấy chứng nhận kết hôn không?.
- Chương 163 Cưới trước nói sau.
- Chương 164 Phu nhân tổng giám đốc.
- Chương 165 Vườn không nhà trống.
- Chương 166 Hôn lễ.
- Chương 167 Hứa Ninh Thanh chính là giấc mộng đời con.
- Chương 168 Tuần trăng mật.
- Chương 169 Tên khốn kiếp.
- Chương 170 Vác con bỏ nhà.
- Chương 171 Hình như anh thật sự sắp làm cha rồi.
- Chương 172.
- Chương 173 #Thường Lê mang thai#.
- Chương 174 Tổng giám đốc Hứa có con.
- Chương 175 Tổng giám đốc Hứa dẫn theo một đứa con.
- Chương 176.
- Chương 177 Chạy về phía trước.
- Chương 178 Trần Tiềm Nhượng x Lạc Già: Thiếu niên Lôi Phong.
- Chương 179 Trần Tiềm Nhượng x Lạc Già: Cậu thật đẹp.
- Chương 180 Trần Tiềm Nhượng x Lạc Già: Phiên ngoại Trần Tiềm Nhượng.
- Chương 181 Trần Tiềm Nhượng x Lạc Già: Yêu tôi nhé.
- Chương 182 Trần Tiềm Nhượng x Lạc Già: Anh thật chẳng thành thật gì cả, thiếu niên Lôi Phong.
- Chương 183 Trần Tiềm Nhượng x Lạc Già: Lạc Già, yêu anh đi.
- Chương 184.