
Giáo chủ phu nhân bảo ngài đi làm ruộng
Tổng số chương: 223
Giữa trời đêm bỗng xẹt qua một tia chớp, ánh sáng từ cửa sổ hắt vào khiến cả căn phòng như bừng sáng trong nháy mắt, sau đó lại chìm vào bóng tối.
Oanh... Tiếng sấm thứ nhất nổ vang. Kéo theo đó là từng hạt mưa lớn như hạt đậu rơi mạnh xuống những mảnh ngói trên nóc nhà.
Mưa càng rơi càng nặng hạt, không gian yên tĩnh về đêm ở sơn thôn bỗng chốc bị náo loạn bởi những tiếng sấm chớp liên hồi. Tô Nhược Mộng nắm chặt chăn, nằm lỳ trên giường, cả người được bọc kín mít, cơ thể còn hơi run rẩy.
Oanh... A... Lại một tiếng sấm, nàng không nhịn được hét ầm lên. Tiếng sấm là tử huyệt của nàng, nàng sợ nhất là mưa dông vào ban đêm, bởi vì, trên phim ảnh, phần lớn những chuyện kinh dị đều xảy ra vào những đêm mưa gió.
Có lẽ đây là di chứng để lại từ việc ngày thường nàng hay xem phim kinh dị.
"Khụ... Mộng Nhi, con lại bị sao nữa thế?" Cách vách truyền đến mấy tiếng ho khan kèm theo câu hỏi thăm đầy quan tâm, đây là mẹ ruột của nàng - Tô thị.
Cái đầu nhỏ của nàng lộ ra khỏi chăn, sợ hãi quét nhìn một lượt khắp căn phòng tối đen như mực, nói vọng qua phòng cách vách: "Mẹ, con không sao! Người đi ngủ sớm một chút đi. Con chỉ bị tiếng sấm làm cho tỉnh giấc mà thôi."
"Khụ... Không sao là tốt rồi, đi ngủ nhanh đi." Giọng khàn như phải vác vật nặng của Tô thị truyền tới.
"Con biết rồi." Tô Nhược Mộng đáp một tiếng, ngửa đầu nằm xuống, suy nghĩ lung tung.
Nàng nhớ, lúc ấy mình đang làm việc ở cục an toàn vệ sinh thực phẩm, đột nhiên bị đau bụng, còn đau đến mức hôn mê bất tỉnh, nhưng sao sau khi tỉnh dậy lại là bộ dáng này chứ? Không chỉ rời xa thành thị quen thuộc, nàng còn thần kỳ xuyên qua thời không xuất hiện tại một quốc gia không có trong lịch sử, nhập vào xác của một thiếu nữ nhà nông, trở thành một cô thôn nữ điển hình.
Nàng vẫn luôn không tiếp nhận nổi sự thật này, tất cả mọi chuyện đã xảy ra đều không thể tưởng tượng nổi.
Nguyên chủ của cơ thể này là một hài tử mồ côi cha, năm đó Tô thị chưa kết hôn mà đã có con nên bị người nhà trục xuất ra khỏi cửa, đành phải theo bà vú của mình trở về quê quán của bà ấy, rồi sinh ra nàng ở đó.
Phong tục ở nơi này rất nghiêm, lúc ấy bà vú nói với người ngoài Tô thị là vợ của một người bà con xa của bà, nhà nàng gặp nạn lũ lụt, cho nên nàng phải ngàn dặm xa xôi tới tìm nơi nương tựa. Cũng không biết là do di chứng để lại khi sinh nàng, hay do tâm tình uất ức lâu ngày tích tụ, mà từ đó thân thể Tô thị luôn không khỏe, hằng năm đều hay bị ho khan, thân thể đoán chừng còn yếu hơn Lâm Đại Ngọc.
Hai năm trước, lão bà vú qua đời, gánh nặng trong nhà liền rơi xuống vai nàng. Một tháng trước, nàng lên núi chặt củi, lúc lấy củi không cẩn thận bị té xuống núi, sau đó, khi tỉnh lại liền trở thành nàng.
May mà trí nhớ của nguyên chủ vẫn còn tồn tại, nếu không, nàng thật chỉ có thể học theo những nhân sĩ xuyên không khác, làm bộ mất trí nhớ.
Tới nơi này đã hơn một tháng, nàng đã từ từ tiếp nhận sự thật mình không thể quay về, dụng tâm chiếu cố mẫu thân ngã bệnh cùng hai mẫu ruộng nước, ba mẫu ruộng cạn.
Tô Nhược Mộng dần hồi tỉnh khỏi mớ suy nghĩ tán loạn trong đầu, đưa tay vuốt má phải, không khỏi thở dài một cái. Nàng cũng không cần mỹ mạo tuyệt sắc, nhưng ít nhất cũng phải là mi thanh mục tú mới được chứ. Vậy mà hết lần này tới lần khác, nữ tử cùng tên cùng họ với nàng này, má trái tuyệt mỹ, má phải lại mang một vết bớt to cỡ hai ngón tay có được từ khi còn trong bụng mẹ.
Vì vậy, nàng trở thành nữ nhân xấu xí nhất của thôn Thanh Thủy, gần đây, bởi vì thay đổi tác phong mềm yếu trong quá khứ, nàng lại mang thêm cái danh ác nữ.
Điều này cũng không thể trách nàng, thật sự là đứa nhi tử và con dâu vô sỉ của bà vú kia khinh người quá đáng, rõ ràng căn nhà ngói hai phòng ngủ một phòng khách này là mẹ nàng dùng chính đồ trang sức của mình xây nên. Bọn họ lại nói đây là tài sản của bà vú, mấy năm nay luôn tìm cách cướp lấy nhà cửa và ruộng đất của nhà nàng.
Thậm chí nàng còn hoài nghi nguyên chủ té từ trên núi xuống có phải là chuyện tốt bọn họ làm ra hay không?
Kể từ sau khi nàng tiến vào thân thể của chủ cũ, nàng liền thay đổi tác phong mềm yếu thường ngày, mỗi lần đều khiến cho đôi vợ chồng vô sỉ kia tức giận đến giơ chân. Cho nên, bọn họ liền lan truyền trong thôn nàng cưỡng chiếm nhà cửa và ruộng đất của bọn họ thế nào? Ác độc mắng chửi nhục mạ bọn họ ra sao? Hung hăng đuổi họ ra cửa như thế nào?
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, nàng đã trở thành nữ nhân xấu xí nhất kèm ác nữ của thôn Thanh Thủy.
Bởi vì Tô thị quanh năm mang bệnh trong người, những món đồ trang sức đáng tiền kia đã sớm dùng hết rồi. Lúc nàng bị thương, Tô thị còn đem miếng ngọc bội quý giá nhất đi bán, nghe nói đó là tín vật mà phụ thân của nàng tặng. Cho nên, ở nhà ngoại trừ còn sót lại chút đồ ăn thì không còn món nào đáng giá nữa.
Aizz, những thứ đồ ăn kia không biết còn duy trì được bao lâu đây, ai kêu nguyên chủ lại là người không biết trồng trọt cơ chứ? Thu hoạch ở ruộng kém tới cực điểm, vài mẫu ruộng lại không thể nuôi sống hai mẹ con, nàng đúng thật là phục nguyên chủ này mà.
Em gái ngươi... Đừng có đùa nhau vậy chứ? Đã mưa gió trong đêm rồi, lại còn muốn nàng ra phòng ngoài đi nhà xí. Nếu không phải bụng đau đến lăn lộn, nàng tuyệt đối sẽ cắn răng gắng nhịn đến sáng.
Ai biết trong hầm cầu có đột nhiên xuất hiện một cái tay thò ra sờ mông nàng hay không? Hay là, giữa những tiếng sấm chớp vang trời, trước mặt đột nhiên xuất hiện một cái lưỡi dài đưa qua đưa lại.
"Ừ..." Nàng sợ hãi lắc đầu, giờ phút này, nàng vô cùng hối hận vì lúc trước đã xem quá nhiều phim kinh dị.
Lúc này đây, những hình ảnh kinh dị trong đầu chính là đạo cụ tốt nhất để trừng phạt nàng.
Tô Nhược Mộng co người, đầu không dám nâng lên, bước thật chậm từng bước về phía nhà xí, sau khi giải quyết xong, lại liều mạng chạy thẳng vào trong nhà. Nàng thở nhẹ một hơi chạy trở về phòng, tựa lưng vào cửa, da đầu vẫn còn tê dại, thần trí vẫn chưa thoát ra được khỏi sự sợ hãi, nàng đã lại tiến vào một dòng xoáy sợ hãi khác.
"Đừng động!" Thân thể của nàng chợt rơi vào vòm ngực nóng bỏng, đối phương ôm lấy nàng từ phía sau, nàng không cách nào thấy rõ được đối phương là người hay quỷ, nhưng dựa vào nhiệt độ cơ thể của hắn để phán đoán thì chắc là người rồi.
"Ngươi là ai?" Kỳ tích là sự sợ hãi trong lòng lại vì hắn mà biến mất hơn phân nửa, nếu không phải vì hông nàng đang bị một vật cứng chỉa vào, nếu không phải vì nàng sợ đối phương trực tiếp một đao giết chết, rất có khả năng một nửa sự sợ hãi còn lại cũng đã biến mất.
Đêm hôm khuya khoắc, cầm hung khí xông vào nhà dân, không phải vì tiền thì chính là vì sắc?
Vì tiền? Nhà nàng có thể xem là nhà nghèo nhất toàn thôn, mặc dù phòng ốc trông có vẻ tốt một chút, nhưng phòng ốc thì lại không thể vác đi được. Vì sắc? Đây tuyệt đối là chuyện không thể nào, bởi vì nàng là xấu nữ ban ngày tiểu hài tử nhìn thấy còn bị dọa đến tè ra quần. Huống chi bây giờ còn là ban đêm, không thể đảm bảo nam nhân này vừa nhìn thấy tôn dung của nàng xong sẽ bị hù đến sùi bọt mép.
Nếu có người thật sự vì sắc mà đến, nàng nghĩ: Nam tử này không phải dưa héo thì chính là táo rách, thậm chí có thể là một nhân sĩ thiếu não.
"Ừm, nhà ta rất nghèo, có lẽ tối nay ngươi phải đi không một chuyến rồi. Nếu không thì, ngươi đi thêm chừng ba trăm thước nữa đi, theo ta quan sát thì bạc nhà hắn tương đối nhiều."
Tô Nhược Mộng nói xong, khóe miệng không nhịn được lộ ra một nụ cười tà tứ. Lão Ổ à, ngươi thấy lợi quên nghĩa, hôm nay, báo ứng của ngươi tới rồi. Sáng mai ta sẽ tự mình đi nhìn xem hai vợ chồng các ngươi sẽ khóc thành bộ dạng gì?
"Chừng ba trăm thước?" Thanh âm khàn khàn mang theo nghi ngờ nồng nặc, hơi thở của hắn phả lên tai nàng, có hơi ngứa, chẳng biết tại sao tâm Tô Nhược Mộng lại run nhẹ lên một cái?
"Đúng vậy! Không thì để ta tự mình dẫn ngươi đi?" Não thô như Tô Nhược Mộng cũng bắt đầu cảm thấy có chuyện gì đó không bình thường, bởi vì nhiệt độ của nam nhân này không ngừng tăng lên, mà giọng của hắn thì lại khàn khàn, mang theo sự ham muốn đầy mê hoặc.
Đây là một Hái hoa tặc!
Nàng không phải là nữ sinh ngu ngốc, đương nhiên hiểu được những phản ứng này bắt nguồn từ cái gì. Cái tên đàn ông cặn bã trước kia cũng từng có phản ứng tương tự, chỉ có điều đã bị nàng dùng lý do để dành cho đêm tân hôn mà uyển chuyển cự tuyệt.
Nhưng người não thô như nàng lại không ngờ tới tên đàn ông cặn bã đó lại làm gian díu với em họ nàng, thậm chí còn để lại mầm móng trong người của người ta. Nếu không phải vì chuyện này không cách nào giấu diếm được nữa, rất có thể nàng sẽ bị hắn lừa đến sau khi kết hôn.
Tô Nhược Mộng đè nén sự sợ hãi trong lòng, cố gắng giữ giọng bình tĩnh: "Nhà kia giàu có nhất nhì trong thôn ta, giờ ta sẽ dẫn ngươi qua đó."
"Người của nàng thật mát, thật thơm!" Giọng nói khàn khàn lại lần nữa truyền đến, chỉ đó điều, lần này hắn đã bắt đầu giải đáp nghi vấn của nàng rồi.
Lôi Ngạo Thiên tham lam liếm lên da thịt mát lạnh của nàng, thân thể hắn đã bắt đầu không nghe theo sự điều khiến, vốn hắn định tìm một chỗ, dùng nội lực bức mị dược trong cơ thể ra, lấy công lực của hắn thì làm chuyện đó cũng không gọi là khó. Nhưng mà, khi hắn ngửi thấy mùi hương trên người nàng thì cả người hắn đều nóng lên, mùi hương này khiến cho hắn có cảm giác rất thoải mái.
Mùi hương trên người nàng không hề giống với mùi thơm trên người những nữ tử khác, mặc dù hắn có công phu cái thế, nhưng trời sanh hắn lại nhạy cảm với mùi phấn son trên người nữ tử. Cho nên, dù hôm nay người cùng hắn tỷ thí là môn chủ của Yên Nguyệt Môn có thành công hạ được mị dược cho hắn thì cũng không cách nào đạt được ý nguyện.
Nhưng bây giờ hắn lại cảm thấy mùi hương trên người nữ tử này rất thoải mái, hắn định kêu nàng đừng lên tiếng, hắn sẽ mượn chỗ của nàng để vận công bức độc, nào biết hắn vừa tiếp xúc với thân thể của nàng liền bị mất khống chế.
Loại cảm giác này quá xa lạ, thân thể của hắn cho tới giờ cũng chưa có nữ tử nào có thể gần gũi, nhưng bây giờ hắn không chỉ không mẫn cảm với nàng, còn cảm thấy rất thoải mái, chuyện này quả thật quá bất ngờ.
Tô Nhược Mộng thật sự bội phục dũng khí của người này, chẳng lẽ hắn không sợ bị nàng hù dọa hay sao? Tròng mắt đen chuyển động, Tô Nhược Mộng nghĩ thông suốt, nhất định là người này chưa biết rõ hình dạng của nàng? Không thì cũng là bởi vì đã biết rõ hình dáng của nàng thế nào, cho nên mới phải ôm nàng từ phía sau.
Trong óc chợt sáng lên, nảy ra mưu kế, Tô Nhược Mộng chậm rãi nghiêng đầu nhìn về phía sau, muốn để cho đối phương nhìn rõ má phải của nàng, mượn chuyện này để hù ngã đối phương.
Nàng cố ý õng ẹo nhìn đối phương hỏi: "Đại ca, ngươi xem dáng dấp của ta có phải rất đẹp hay không?" Trong lòng lại thập phần mong đợi nhìn thấy dáng vẻ hối hận của đối phương, nếu như không ngoài dự liệu, đối phương sẽ hối hận đến mức hận không thể chọt mù hai mắt của mình.
Đến đây đi, đầu tiên là thất kinh, sau đó đẩy ta ra, tiếp nữa là đấm ngực dậm chân, rồi chạy trốn.
Tô Nhược Mộng hơi ngước mắt nhìn về đối phương, đột nhiên, mắt trừng lớn, tim đập nhanh, mặt cứng ngắc, trong lòng cũng hối hận.
Nam nhân đẹp như vậy vừa nhìn là đã biết chỉ có thể gặp được trong mơ, sớm biết thế, vừa nãy nàng đã không quay mặt lại rồi, còn có thể có tình một đêm giữa xấu nữ và mỹ nam.
"Phi, phi, phi... Đang nghĩ bậy bạ cái gì đấy? Tô Nhược Mộng, ngươi tà ác quá rồi. Bây giờ ngươi đang bị người ta làm chuyện đó, trong đầu ngươi lại còn suy nghĩ....." Bị ý tưởng nảy ra trong đầu làm cho giật mình, Tô Nhược Mộng vỗ trán, muốn làm cho mình tỉnh táo lại, trong lòng lại đang âm thầm trách cứ bản thân.
Nói ra thì cũng không thể trách mình được, ai bảo nam nhân này lại có dáng dấp khiến cho nam nhân thấy hận, nữ nhân thấy yêu cơ chứ?
"Ừ, đẹp vô cùng." Giờ phút này, trong mắt Lôi Ngạo Thiên chỉ nhìn thấy cặp mắt tinh khiết kia, những thứ khác đã bắt đầu trở nên mơ hồ. Hắn biết mị dược mà mình áp chế đã vì một phút buông lỏng vừa nãy của hắn mà chạy dọc khắp tứ chi, giờ hắn có muốn dùng nội lực bức độc ra cũng không được nữa rồi.
Danh sách chương
- Chương 1 Gặp hái hoa tặc trong đêm
- Chương 2 Lôi Ngạo Thiên mất khống chế
- Chương 3 Mày mắt đưa tình
- Chương 4 Không cần ngươi chịu trách nhiệm
- Chương 5 Đổ bình dấm
- Chương 6 Đau khổ vạn phần
- Chương 7 Nhân phẩm không tốt lắm
- Chương 8 Răng rơi đầy đất
- Chương 9 Lôi Ngạo Thiên
- Chương 10 Cùng nhau sống đến bạc đầu
- Chương 11 Nếm xương biết vị
- Chương 12 Cuộc chiến giữa người và chó
- Chương 13 Món điểm tâm hạnh phúc
- Chương 14 Bát đại hộ pháp
- Chương 15 Giáo chủ bị sét đánh
- Chương 16 Giáo chủ đào khoai lang
- Chương 17 Ngươi có nhiều kẻ thù không?
- Chương 18 Chúng ta thật sự rất yếu
- Chương 19 Nhị hộ pháp là người trong
- Chương 20 Hàn khí tăng thêm mấy phần
- Chương 21 Lửa bốc lên đầu
- Chương 22 Ngẫu nhiên nhặt được Long Khiếu kiếm
- Chương 23 Đầu heo xào
- Chương 24 Tới giờ uống thuốc rồi!
- Chương 25 Lôi Ngạo Thiên rời đi
- Chương 26 Tình yêu tự có thiên ý
- Chương 27 Phượng Vũ Cửu Thiên
- Chương 28 Không thể nói, không thể nói
- Chương 29 Thật sự là trùng hợp sao?
- Chương 30 Không có khả năng không quan tâm
- Chương 31 Giết cả nhà hắn
- Chương 32 Kim quang quỷ dị
- Chương 33 Số mệnh an bài
- Chương 34 Thất sách, thất sách mà
- Chương 35 Rất nhớ ngươi
- Chương 36 Dám động đến nữ nhân của ta?
- Chương 37 Thật là ngực to não teo
- Chương 38 Không khỏi quen thuộc
- Chương 39 Lệ tương tư, lòng đã say
- Chương 40 Ta tới đón nàng
- Chương 41 Ngươi thật có văn hóa
- Chương 42 Ta đã lớn rồi
- Chương 43 Chỉ muốn quấn quít bên hắn
- Chương 44 Hắn đủ tư cách để cuồng vọng
- Chương 45 Nương tử nhà ta là thiên tiên
- Chương 46 Cám ơn chàng yêu ta
- Chương 47 Nghe theo tim mình
- Chương 48 Nam nữ phối hợp
- Chương 49 Lệnh truy nã triều đình
- Chương 50 Đừng xem thường người khác
- Chương 51 Khách tới trong đêm
- Chương 52 -1: Ở khách điếm gặp tập kích, đi trên đường gặp thổ phỉ (1)
- Chương 52 -2: Ở khách điếm gặp tập kích, đi trên đường gặp thổ phỉ (2)
- Chương 52 -3: Ở khách điếm gặp tập kích, đi trên đường gặp thổ phỉ (3)
- Chương 53 -1: Sóng trước chưa lui, sóng sau đã tới (1)
- Chương 53 -2: Sóng trước chưa lui, sóng sau đã tới (2)
- Chương 53 -3: Sóng trước chưa lui, sóng sau đã tới (3)
- Chương 53 -4: Sóng trước chưa lui, sóng sau đã tới (4)
- Chương 53 -5: Sóng trước chưa lui, sóng sau đã tới (5)
- Chương 54 -1: Đông Lý Phong liên tiếp thất bại (1)
- Chương 54 -2: Đông Lý Phong liên tiếp thất bại (2)
- Chương 54 -3: Đông Lý Phong liên tiếp thất bại (3)
- Chương 54 -4: Đông Lý Phong liên tiếp thất bại (4)
- Chương 55 -1: Chân tướng Tử Long lĩnh (1)
- Chương 55 -2: Chân tướng Tử Long lĩnh (2)
- Chương 55 -3: Chân tướng Tử Long lĩnh (3)
- Chương 55 -4: Chân tướng Tử Long Lĩnh(4)
- Chương 55 -5: Chân tướng Tử Long Lĩnh(5)
- Chương 55 -6: Chân tướng Tử Long Lĩnh(6)
- Chương 55 -7: Chân tướng Tử Long Lĩnh(7)
- Chương 56 -1: Đại Giáo Chủ múa thoát y?(1)
- Chương 56 -2: Đại Giáo Chủ múa thoát y?(2)
- Chương 56 -3: Đại Giáo Chủ múa thoát y?(3)
- Chương 56 -4: Đại Giáo Chủ múa thoát y?(4)
- Chương 56 -5: Đại Giáo Chủ múa thoát y?(5)
- Chương 57 -1: Giao cho Giáo chủ? Hay là hủy diệt?(1)
- Chương 57 -2: Giao cho Giáo chủ? Hay là hủy diệt?(2)
- Chương 57 -3: Giao cho Giáo chủ? Hay là hủy diệt?(3)
- Chương 57 -4: Giao cho Giáo chủ? Hay là hủy diệt?(4)
- Chương 57 -5: Giao cho Giáo chủ? Hay là hủy diệt?(5)
- Chương 57 -6: Giao cho Giáo chủ? Hay là hủy diệt?(6)
- Chương 58 -1: Thiếu niên này, rốt cuộc là ai?(1)
- Chương 58 -2: Thiếu niên này, rốt cuộc là ai?(2)
- Chương 58 -3: Thiếu niên này, rốt cuộc là ai?(3)
- Chương 58 -4: Thiếu niên này, rốt cuộc là ai?(4)
- Chương 58 -5: Thiếu niên này, rốt cuộc là ai?(5)
- Chương 59 -1: Chân núi gặp tập kích(1)
- Chương 59 -2: Chân núi gặp tập kích(2)
- Chương 59 -3: Chân núi gặp tập kích(3)
- Chương 59 -4: Chân núi gặp tập kích(4)
- Chương 60 -1: Lại bị trói ? Thật là xui xẻo!(1)
- Chương 60 +2: Lại Bị Trói ? Thật Là Xui Xẻo!(2)
- Chương 60 +3: Lại Bị Trói ? Thật Là Xui Xẻo!(3)
- Chương 60 +4: Lại Bị Trói ? Thật Là Xui Xẻo!(4)
- Chương 61 +1: Đi Nhầm Vào Vô Quả Cốc(1)
- Chương 61 +2: Đi Nhầm Vào Vô Quả Cốc(2)
- Chương 64 +2: Thân Thiết, Nồng Nhiệt (2)
- Chương 64 +3: Thân Thiết, Nồng Nhiệt (3)
- Chương 64 +4: Thân Thiết, Nồng Nhiệt (4)
- Chương 65 +1: Tướng Công, Chúng Ta Đi Thôi (1)
- Chương 65 +2: Tướng Công, Chúng Ta Đi Thôi (2)
- Chương 65 +3: Tướng Công, Chúng Ta Đi Thôi (3)
- Chương 65 +4: Tướng Công, Chúng Ta Đi Thôi (4)
- Chương 66 +1: Mẹ, Có Biện Pháp Vào Phượng Tộc Không?(1)
- Chương 66 +2: Mẹ, Có Biện Pháp Vào Phượng Tộc Không?(2)
- Chương 66 +3: Mẹ, Có Biện Pháp Vào Phượng Tộc Không?(3)
- Chương 66 +4: Mẹ, Có Biện Pháp Vào Phượng Tộc Không?(4)
- Chương 67 +1: Có Lẽ Sẽ Mất Đi Nhiều Hơn(1)
- Chương 67 +2: Có Lẽ Sẽ Mất Đi Nhiều Hơn(2)
- Chương 67 +3: Có Lẽ Sẽ Mất Đi Nhiều Hơn(3)
- Chương 67 +4: Có Lẽ Sẽ Mất Đi Nhiều Hơn(4)
- Chương 68 +1: Tiết Lộ, Ta Không Tha Cho Ngươi (1)
- Chương 68 +2: Tiết Lộ, Ta Không Tha Cho Ngươi (2)
- Chương 68 +3: Tiết Lộ, Ta Không Tha Cho Ngươi (3)
- Chương 68 +4: Tiết Lộ, Ta Không Tha Cho Ngươi (4)
- Chương 69 +1: Phó Linh Tử Mất Tích (1)
- Chương 69 +2: Phó Linh Tử Mất Tích (2)
- Chương 69 +3: Phó Linh Tử Mất Tích (3)
- Chương 70 +1: Tình Yêu Của Các Hộ Pháp (1)
- Chương 70 +2: Tình Yêu Của Các Hộ Pháp (2)
- Chương 70 +3: Tình Yêu Của Các Hộ Pháp (3)
- Chương 70 +4: Tình Yêu Của Các Hộ Pháp (4)
- Chương 71 Mị Lực Bắn Ra Bốn Phía Của Nữ Chưởng Quỹ(1)
- Chương 71 +2: Mị Lực Bắn Ra Bốn Phía Của Nữ Chưởng Quỹ(2)
- Chương 71 +3: Mị Lực Bắn Ra Bốn Phía Của Nữ Chưởng Quỹ(3)
- Chương 71 +4: Mị Lực Bắn Ra Bốn Phía Của Nữ Chưởng Quỹ(4)
- Chương 72 Phong Vân Khách Sạn, Nhị Hộ Pháp Và Tâm Nương(1)
- Chương 72 +2: Phong Vân Khách Sạn, Nhị Hộ Pháp Và Tâm Nương(2)
- Chương 72 +3: Phong Vân Khách Sạn, Nhị Hộ Pháp Và Tâm Nương(3)
- Chương 72 +4: Phong Vân Khách Sạn, Nhị Hộ Pháp Và Tâm Nương(4)
- Chương 73 +1: Gặp Lại Cố Nhân, Ở Trong Nguy Hiểm(1)
- Chương 73 +2: Gặp Lại Cố Nhân, Ở Trong Nguy Hiểm(2)
- Chương 73 +3: Gặp Lại Cố Nhân, Ở Trong Nguy Hiểm(3)
- Chương 73 +4: Gặp Lại Cố Nhân, Ở Trong Nguy Hiểm(4)
- Chương 74 +1: Xin Giáo Chủ, Giúp Ta Cầu Hôn(1)
- Chương 74 +2: Xin Giáo Chủ, Giúp Ta Cầu Hôn(2)
- Chương 74 +3: Xin Giáo Chủ, Giúp Ta Cầu Hôn(3)
- Chương 74 +4: Xin Giáo Chủ, Giúp Ta Cầu Hôn(4)
- Chương 75 +1: Oan Gia Ngõ Hẹp (1)
- Chương 75 +2: Oan Gia Ngõ Hẹp (2)
- Chương 75 +3: Oan Gia Ngõ Hẹp (3)
- Chương 75 +4: Oan Gia Ngõ Hẹp (4)
- Chương 76 +1: Người Nghe Lén Ngoài Cửa Sổ(1)
- Chương 76 +2: Người Nghe Lén Ngoài Cửa Sổ (2)
- Chương 76 +3: Người Nghe Lén Ngoài Cửa Sổ (3)
- Chương 76 +4: Người Nghe Lén Ngoài Cửa Sổ (4)
- Chương 77 Liên Kế Phản Kích, Trừng Trị Tiểu Nhân (1)
- Chương 77 +2: Liên Kế Phản Kích, Trừng Trị Tiểu Nhân (2)
- Chương 77 +3: Liên Kế Phản Kích, Trừng Trị Tiểu Nhân (3)
- Chương 77 +4: Liên Kế Phản Kích, Trừng Trị Tiểu Nhân (4)
- Chương 78 +1: Hàn Nhứ Hôn Mê Bất Tỉnh(1)
- Chương 78 +2: Hàn Nhứ Hôn Mê Bất Tỉnh(2)
- Chương 78 +3: Hàn Nhứ Hôn Mê Bất Tỉnh(3)
- Chương 79 Mới Tới Thánh Phật Tự (1)
- Chương 79 +2: Mới Tới Thánh Phật Tự (2)
- Chương 80 Đại Hội Võ Lâm, Sinh Tử Quyết
- Chương 81 Kim Phượng Thức Tỉnh, Ma Âm Sát Nữ
- Chương 82 Tử Long Lĩnh Có Mật Thám
- Chương 83 Nước Mắt Nơi Khóe Mắt
- Chương 84 Lôi Ngạo Thiên Hôn Mê Sâu
- Chương 85 Lẻn Vào Hoàng Cung
- Chương 86 Giao Chiến Với Nam Cung Trọng Khiêm
- Chương 87 Đuôi Hồ Ly Của Doãn Tâm Nhi
- Chương 88 Tình Nhân Đối Đầu Giữa Sinh Tử
- Chương 89 Phế Một Cái Tay, Tàn Mộng
- Chương 90 Ta Muốn Đi Tìm Lôi Ngạo Thiên
- Chương 91 Rất Dễ Tẩu Hỏa Nhập Ma
- Chương 92 Chân Khí Trong Cơ Thể Rối Loạn
- Chương 93 Xuất Môn Tìm Phu
- Chương 94 Người Phượng Tộc Tới, Toan Tính Giết Phượng Chủ
- Chương 95 Nhị Lôi Tử, Mộng Nhi Của Ngươi Tới Rồi
- Chương 96 Phu Thê Gặp Nhau, Lệ Đầy Mặt
- Chương 97 Phu Nhân, Giáo Chủ Tỉnh Sao?
- Chương 98 Ta Muốn Chờ Chàng Trở Về Phòng
- Chương 99 Mắt Lộ Ra Ánh Sáng Tham Lam
- Chương 100 Xảy Ra Dịch Chuột, Lòng Người Gấp Gáp
- Chương 101 Lấy Máu Cứu Giúp, Cứu Người Như Cứu Hỏa
- Chương 102 Lão Bát Cũng Dính Vào Dịch Chuột
- Chương 103 Nhạc Đệm Trước Bão Táp
- Chương 104 Mộng Nhi Sinh Non
- Chương 105 Chân Tướng Ôn Dịch
- Chương 106 Sẽ Không Dễ Dàng Bỏ Qua Cho Bọn Họ
- Chương 107 Lại Trừ Đi Một Tên Bại Hoại
- Chương 108 Tiến Vào Phượng Tộc
- Chương 109 Bốn Năm Sau
- Chương 110 Có Chút Chống Đỡ Không Được
- Chương 111 Gặp Lại Nhạc Phụ Đại Nhân
- Chương 112 Chúng Ta Muốn Cho Mẫu Thân Hạnh Phúc
- Chương 113 Trói Con Tin Kiếm Một Ít Tiền Chuộc
- Chương 114 Di Chuyển Quỷ Mị
- Chương 115 Đánh Đòn Cảnh Cáo
- Chương 116 Báo Ứng Của Doãn Tâm Nhi(1)
- Chương 117 Báo Ứng Của Doãn Tâm Nhi(2)
- Chương 118 Chữ Trên Đùi Nam Đường Chủ
- Chương 119 Lộ Ra Không Ít Chuyện Xấu Của Bảo Bối
- Chương 120 Bảo Bảo Muốn Làm Hoàng Đế
- Chương 121 Nguyên Nhân Thật Sự Nhà Lục Hộ Pháp Diệt Môn
- Chương 122 Bí Mật Vòng Tay Tử Ngọc Và Trâm Tử Ngọc
- Chương 123 Tương Kế Tựu Kế
- Chương 124 Tỷ Muội Gặp Nhau
- Chương 125 Gặp Bằng Hữu Cũ Ở Thành Vương Phủ
- Chương 126 Thay Ngươi Diệt Hoa Đào
- Chương 127 Chuẩn Bị Vào Cung
- Chương 128 Bọ Ngựa Bắt Ve, Chim Sẻ Rình Sau
- Chương 129 Hai Bên Đối Đầu
- Chương 130 Cũng Cố Gắng Mà Làm Thôi
- Chương 131 Ba Mẹ Con Gặp Nhau
- Chương 132 Đại Kết Cục (Thượng)
- Chương 132 +2: Đại Kết Cục (Thượng)
- Chương 132 +3: Đại Kết Cục (Thượng)
- Chương 133 Đại Kết Cục (Hạ)
- Chương 62 Ở Kinh Thành, Ăn Miếng Trả Miếng(1)
- Chương 62 +2: Ở Kinh Thành, Ăn Miếng Trả Miếng(2)
- Chương 62 +3: Ở Kinh Thành, Ăn Miếng Trả Miếng(3)
- Chương 62 +4: Ở Kinh Thành, Ăn Miếng Trả Miếng(4)
- Chương 63 +1: Bị Hạ Độc Tình, Đến Gặp Quý Phi(1)
- Chương 63 +2: Bị Hạ Độc Tình, Đến Gặp Quý Phi(2)
- Chương 63 +3: Bị Hạ Độc Tình, Đến Gặp Quý Phi(3)
- Chương 63 +4: Bị Hạ Độc Tình, Đến Gặp Quý Phi(4)
- Chương 63 +5: Bị Hạ Độc Tình, Đến Gặp Quý Phi(5)
- Chương 64 +1: Thân Thiết, Nồng Nhiệt (1)
- Chương 61 +3: Đi Nhầm Vào Vô Quả Cốc(3)
- Chương 61 +4: Đi Nhầm Vào Vô Quả Cốc(4)