
Hãn Phi Giá Lâm Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu
Tổng số chương: 203
Chậc!" Nhìn thấy xa xa 1 nhóm người lùng bắt mình, Bạch Hiểu Tình trong mắt hiện lên một tia lãnh ý, đến bây giờ bọn họ vẫn không chịu buông tha cho cô
A, nguyên lai cô không thể để cho họ yên tâm!
Trốn ở sau thùng xe, Bạch Hiểu Tình cẩn thận quan sát chung quanh, bọn họ vậy mà không hề bao vây chỗ này? Xem ra họ là cảm thấy cô bị thương nên không có cách nào làm hại bọn họ!
Có vẻ, lâu rồi không làm nhiệm vụ, bọn họ đã quên bản thân cô là một người như nào rồi!
Cẩn thận dò chừng bên ngoài, xem từng động tĩnh tại nơi này, Bạch Hiểu Tình nhẹ nhàng cử động tay chân.
Tốt, chỉ là thể lực cạn kiệt mà thôi,cả người không có thương tích quá nghiêm trọng, xem ra sẽ không ảnh hưởng hành động của cô.
Cô cẩn thận như thế, vì đám người truy kích cô toàn bộ đều là sát thủ hạng nhất. Mà cô cũng từng là 1 người trong số họ.
Quả nhiên, tổ chức lo sợ cô bỏ đi, dù sao cô cũng biết quá nhiều rồi. Một khi rời đi, rất có khả năng họ sẽ gặp nguy hiểm, vì vậy bọn họ tin rằng, chỉ có người chết mới có khả năng giữ bí mật!
Giống như trước, nàng linh hoạt hoạt động đầu ngón tay, trên người mang theo 1 ít đạn, bất cứ lúc nào cũng có thể động thủ giết người.
Đưa tay sờ bên hông, chỉ có nàng biết, chỗ này có 1 con dao nhỏ bén, sắc, lúc cần thiết nó chính là vũ khí giết người tốt nhất
Không phải lúc để chần chừ, Bạch Hiểu Tình cảnh giác xem chừng bốn phía, ánh mắt càng lạnh như băng, khóe miệng nhếch lên 1 nụ cười thị huyết
Nàng ở tổ chức cũng đã làm sát thủ mười năm, vậy mà hôm nay lại bị chính tổ chức mình ám sát!
Bởi vì giết hại nhiều người, trong tổ chức phải hi sinh 1 người, mà cô, chính là người tốt nhất, 1 phần vì cô muốn rời khỏi vị trí sát thủ, 1 phần vì cô biết quá nhiều điều
Thời điểm cô biết được điều này thì đã biết là bản thân hi vọng xa vời, hiện tại xem ra, cô chắc chắn phải chết là điều không thể nghi ngờ!
Bởi vì chỉ có người chết mới có thể giữ được bí mật.
"Bạch Hiểu Tình, không cần trốn nữa, thủ lĩnh có lệnh, chỉ cần cô trở về, thủ lĩnh sẽ không giết cô." Một âm thanh quen thuộc vang lên, cô tự nhiên nhận ra được, người kia, đã từng là bạn tốt của cô, mà hiện tại cũng là nàng đề nghị cô làm người chết thay cho tổ chức!
Bạch Hiểu Tình biết, lời nói của cô ta không có câu nào là thật, cô ta muốn có biệt hiệu sát thủ của cô đã lâu, hiện tại có cơ hội trừ khử cô, cô ta nhất định sẽ tranh thủ ra tay, hiện tại lại nói những lời giả mù sa mưa, chỉ là, nếu cô nghe lời mà đi ra, giây tiếp theo chỉ sợ sẽ chết không nhắm mắt
Dùng sức lau vết máu trên mặt, Bạch Hiểu Tình treo 1 nụ cười dữ tợn trên mặt, trong tay cầm một cái điều khiển từ xa nho nhỏ, nhìn những người đó bằng ánh mắt đùa cợt.
Không ai biết, cô đã có tính toán hết cho tương lai từ trước, hiện tại mọi chuyện xảy ra đều nằm trong tính toán của cô, nhà xưởng bỏ hoang này đã sớm bị cô lắp đặt boom, nếu bọn họ muốn hy sinh bản thân cô, như vậy cô sẽ cho họ chôn cùng!
"Bạch Hiểu Tình, thủ lĩnh bảo chúng tôi nói với cô, chỉ cần cô trở về, thủ lĩnh tuyệt đối sẽ không bỏ rơi cô, cô vẫn là người trong tổ chức, một sát thủ đứng trên vạn người!”
Tuy nhiên, cho dù bọn họ có nói gì thì cũng vô ích!
Lúc cô tin tưởng họ, tin những lời nói dối trá đó thì họ lại ở sau lưng hung hăng cho cô một đao, bây giờ còn vọng tưởng cô sẽ tin tưởng họ lần nữa sao?
Hiện tại, nếu cô sống không được, như vậy cô muốn bọn họ cùng chết với cô!
Bấm nút trên điều khiển từ xa, Bạch Hiểu Tình trên mặt vô cùng sảng khoái, hôm nay cô chắc chắn phải chết, nhưng kéo theo sát thủ hạng nhất cùng chết theo, thật sự là buôn bán có lời!
Một tiếng nổ mạnh vang lên, không ai nghe được tiếng cười lớn của Bạch Hiểu Tình.
Kho hàng bỏ hoang biến mất, bụi bặm bay đầy trời, bên trong kho hàng không còn 1 ai sống sót, không ai nghĩ đến kết cục sẽ như thế này, bọn họ vốn cho rằng bắt được Bạch Hiểu Tình sau đó sẽ được hưởng không hết vinh hoa phú quý, lại không hề nghĩ rằng, cuối cùng kết cục lại là chết không toàn thây.
Nhưng không người nào biết được rằng, sau một tiếng nổ lớn, linh hồn một người lặng yên rời khỏi thế giới này, đi một quốc gia khác, mở ra một đoạn truyền kỳ nhân sinh khác!
Danh sách chương
- Chương 1 Trọng sinh
- Chương 2 Chạy trốn rơi xuống vách núi
- Chương 3 Bị bắt, nam nhân thần bí trong rừng
- Chương 4 Muốn rời đi, giúp ta làm một việc!
- Chương 5 Chuẩn bị ám sát
- Chương 6 Anh hùng cứu mỹ nhân hay vẫn là mỹ nhân kế?
- Chương 7 Ám sát thành công, gặp Lệ Vương
- Chương 8 Thoát đi
- Chương 9 Bắt sống
- Chương 10
- Chương 11 Hộ vệ bên người
- Chương 12 Ở lại Lệ Vương phủ
- Chương 13 Trí nhớ hỗn loạn
- Chương 14 Ngoài dự đoán của mọi người
- Chương 15 Ngoài dự đoán của mọi người
- Chương 16 Ám vệ của Triệu Tử Tu
- Chương 17 Nữ nhân không biết sống chết!
- Chương 18 Lệ Vương điện hạ, ngươi không phải nên ôn nhu chút sao?
- Chương 19 Thình lình xuất hiện thích khách
- Chương 20 Ngươi thật sự sẽ làm như vậy?
- Chương 21 Đối chọi gay gắt
- Chương 22 Thẩm vấn làm cho người ta sợ hãi
- Chương 23 Hoàng hậu cho mời
- Chương 24 Ai là vương pháp ?
- Chương 25 Quá khứ của Lệ Vương
- Chương 26 Một lát ấm áp
- Chương 27 Đích nữ tướng gia
- Chương 28 Thình lình diễn ra yến hội
- Chương 29 Nguy cơ tứ phía nơi cung yến
- Chương 30 Bạch Diên Nhi khiêu khích
- Chương 31 Phượng múa cửu thiên
- Chương 32 Khoảng cách đột nhiên phát sinh
- Chương 33 Đem nàng đưa cho ta được không
- Chương 34 Bị cưỡng bức ?
- Chương 35 Triệu Tử Tu đau khổ
- Chương 36 Lựa chọn
- Chương 37 Xảy ra chuyện lớn
- Chương 38 Nháo đến bên Hoàng thượng
- Chương 39 Âm mưu bại lộ
- Chương 40 Hoàng đế tức giận
- Chương 41 Thái tử sai lầm
- Chương 42 Hít thở không thông, biểu tình lãnh đạm
- Chương 43 Chuyện cũ thống khổ
- Chương 44 Nhất túy giải ngàn sầu
- Chương 45 Say rượu loạn tính
- Chương 46 Chiến hỏa lan tràn
- Chương 47 Triệu Tử Tu buồn rầu
- Chương 48 Vào cung diện thánh
- Chương 49 Tiền triều bí bảo
- Chương 50 Oan gia vui mừng
- Chương 51 Kế hoạch của bọn họ
- Chương 52 Luận võ chọn rể
- Chương 53 Bọn họ không thích hợp
- Chương 54 Tuyệt sẽ không buông tay
- Chương 55 Hôn lễ bốn người
- Chương 56 Hái hoa tặc kỳ quái
- Chương 57 Triệu Tử Tu khó chịu
- Chương 58 Bảo nhân như thế
- Chương 59 Bảo nhân? Ngươi cũng xứng!
- Chương 60 Lại ám sát!
- Chương 61 Vô tình của nàng
- Chương 62 Thủ đoạn tàn nhẫn
- Chương 63 Đứa nhỏ của hắn?
- Chương 64 Bất đắc dĩ rùng mình
- Chương 65 Bạch Hiểu Tình bị thương
- Chương 66 Hạ lệnh đồ (diệt) thành
- Chương 67 Hỏa thiêu Bình thành
- Chương 68 Đi Thuận thành trước
- Chương 69 Đồn đãi chuyện nhảm
- Chương 70 Ai đang nói dối
- Chương 71 Tuyệt địa phản kích
- Chương 72 Ai thua ai thắng?
- Chương 73 Thành trong núi
- Chương 74 Đại hỏa công thành
- Chương 75 Muốn ngươi thần phục!
- Chương 76 Thu phục
- Chương 77 Việc vui ở Thuận thành
- Chương 78 Bạn tốt gặp nhau
- Chương 79 Hợp tác
- Chương 80 Thu nạp nhân tài
- Chương 81 Ác mộng đột kích
- Chương 82 Thôi miên, cảnh trong mơ quỷ dị
- Chương 83 Sau khi tỉnh lại
- Chương 84 Đáp án thôi miên
- Chương 85 Oan hồn đòi mạng
- Chương 86 Chuyện xưa mười lăm năm trước
- Chương 87 Vực sâu đáng sợ
- Chương 88
- Chương 89 Chân tướng mười lăm năm trước
- Chương 90 Lại một người nữa chết
- Chương 91 Nghĩa trang
- Chương 92 Ai là hung thủ?
- Chương 93 Hung thủ thật sự
- Chương 94 Sự trả thù tàn nhẫn nhất
- Chương 95 Trì hoãn đến đêm động phòng hoa chúc
- Chương 96 Mật tín, Triệu Tử Tu rời đi
- Chương 97 Lựa chọn lưỡng nan
- Chương 98 Sơ ngộ Chu Thái Bình
- Chương 99 Chí hướng hợp nhau
- Chương 100 Ác mộng chém giết lại xuất hiện
- Chương 101 Muốn ngươi làm áp trại phu nhân
- Chương 102 Thấy chết không cứu mới là đức tính tốt
- Chương 103 Mục đích ám sát
- Chương 104 Phượng Nghiêu lại xuất hiện
- Chương 105 Tiền triều thái tử phi
- Chương 106 Đến Phượng thành
- Chương 107 Bí mật tiền triều
- Chương 108 Mỗi người một ngả
- Chương 109 Bà vú biến mất
- Chương 110 Tiếp tục tìm kiếm
- Chương 111 Tâm sự của Phượng Nghiêu
- Chương 112 Tra tấn
- Chương 113 Thẩm vấn thích khách
- Chương 114 Mục đích của Triệu Tử Việt
- Chương 115 Phượng Nghiêu mượn rượu giả điên
- Chương 116 Trở về đô thành
- Chương 117 Ám sát, Triệu Tử Tu gặp nguy
- Chương 118 Xả thân cứu giúp, thẩm vấn
- Chương 119 Không nói? Cho ngươi sống không bằng chết
- Chương 120 Phượng Nghiêu đến, Bạch Hiểu Tình được cứu
- Chương 121 Giết chóc vô hạn
- Chương 122 Bản thân bị trọng thương
- Chương 123 Có khả năng mãi mãi sẽ không tỉnh lại?
- Chương 124 Thức tỉnh, bí mật của Bạch Hiểu Tình
- Chương 125 Trở lại bên cạnh chàng
- Chương 126 Tử Tu, chàng là của ta
- Chương 127 Chỉ có thê, không có phi
- Chương 128 Người thân đến tìm
- Chương 129 Cha và con gái
- Chương 130 Chàng không rời ta không bỏ
- Chương 131 Bạch Hiểu Tình thẳng thắn
- Chương 132 Bạn tốt gặp nhau
- Chương 133 Vì hắn, ta tình nguyện
- Chương 134 Nghị sự ở Phượng Lai lâu
- Chương 135 Ý tưởng về Cửu trọng lâu
- Chương 136 Phong ba ở thanh lâu
- Chương 137 Đàm phán một cuộc giao dịch
- Chương 138 Ý đồ Của Băng Băng
- Chương 139 Đáp án ngoài ý muốn của Bạch Hiểu Tình
- Chương 140 Không thể không cúi đầu
- Chương 141 Ý tưởng về Cửu trọng lâu
- Chương 142 Muốn vạch mặt nhau sao?
- Chương 143 Tâm tư của Phượng Cơ
- Chương 144 Thu mua Vạn Xuân Các
- Chương 145 Điều kiện chính là ngươi
- Chương 146 Ngày thứ nhất làm hoa khôi
- Chương 147 Thay đổi
- Chương 148 Danh chấn thiên hạ
- Chương 149 Vương gia gởi thư
- Chương 150 Người lạ đột kích
- Chương 151 Dạy người khác cách cư xử
- Chương 152 Thì ra là hắn
- Chương 153 Thái tử xuất hiện
- Chương 154 Uy hiếp ta? Không có cửa đâu
- Chương 155 Vũ đạo hiện đại
- Chương 156 Triệu Tử Tu trở về
- Chương 157 Tiểu biệt thắng tân hôn
- Chương 158 Thu mua lòng người
- Chương 159 Lòng dạ đàn bà
- Chương 160 Thì ra là người của Bạch thừa tướng
- Chương 161 Thăm dò mật thất vào ban đêm
- Chương 162 Hoàng hậu mời
- Chương 163 Cáo trạng
- Chương 164 Lời nói của quản gia
- Chương 165 Trình độ như ngươi mà cũng muốn quyến rũ người sao?
- Chương 166 Quỷ quán trọ
- Chương 167 Tập võ
- Chương 168 Chuyện của ta thì ta sẽ tự làm chủ
- Chương 169 Khai trương tửu lâu
- Chương 170 Ban tên
- Chương 171 Khách điếm tuyển người
- Chương 172 Sử dụng binh lính bị vứt bỏ
- Chương 173 Tên của khách điếm mới
- Chương 174 Thọ yến tặng vật quý
- Chương 175 Bánh ngọt mứt hoa quả
- Chương 176 Ta đã thành thân
- Chương 177 Mặt rồng vui mừng
- Chương 178 Ngự bút ban tặng
- Chương 179 Khách điếm khai trương
- Chương 180 Khách điếm thật sự có quỷ
- Chương 181 Là người? Hay là quỷ
- Chương 182 Âm mưu chuyện ma quái
- Chương 183 Quả thế
- Chương 184 Lễ khai trương mạo hiểm
- Chương 185 Thân phận thích khách
- Chương 186 Thái tử và thích khách
- Chương 187 Có phải khách sạn có ma quỷ hay không
- Chương 188 Phòng khách quý
- Chương 189 Khách điếm mới khai trương
- Chương 190 Vẫn là chuyện ma quái
- Chương 191 Một trò khôi hài, một nỗi buồn
- Chương 192 Sâu không lường được
- Chương 193 Đuổi quỷ
- Chương 194 Gặp lại bà vú
- Chương 195 Dã ngoại gặp chuyện
- Chương 196 Ai là chủ mưu
- Chương 197 Phượng Lai Lâu và Uyển Tình Cư
- Chương 198 Ai mới là người thắng
- Chương 199 Củng cố uyển tình cư
- Chương 200 Tìm kiếm bà vú
- Chương 201 Ta là ai
- Chương 202 Thiếu
- Chương 203 Thiếu