
Hoàng Đình
Tổng số chương: 388
oOo
Tháng chạp cuối đông, tuyết bay đầy trời.
Tuyết lớn đã phủ trùm lên cả một dải Thiên La dài hơn trăm dặm, cây lớn bị tuyết đọng gãy cành, suối đóng thành băng. Núi Thiên La là tên gọi chung cho một vùng núi non lớn nhỏ hơn ngàn ngọn như sao giăng, ngọn trung tâm là nơi Thiên La môn tu hành huyền môn đại đạo. Tính trong toàn bộ thiên địa, Thiên La Môn là một môn phái nhỏ, nhưng trong phương viên ngàn dặm thì đây là môn phái hàng đầu, đã có lịch sử hơn ba trăm năm.
Lúc lập phái, Thiên La tổ sư đã lấy kiếm dẹp yên yêu linh khắp núi, chấn nhiếp ngàn dặm, được tôn làm Thiên La Tiên Quân. Nhưng bởi tiên đạo khó cầu, tuy pháp lực cao cường, đạo hạnh cao thâm nhưng cuối cùng Thiên La Tiên Quân vẫn không thoát khỏi luân hồi. Ông đã tọa hóa trong núi từ trăm năm trước.
Hơn trăm năm trôi qua, Thiên La Môn không những không còn uy thế như hồi Thiên La Tiên Quân còn sống, mà ngay cả sự trầm tĩnh an tâm tu đạo, một lòng cầu trường sinh cũng gần như đã mất.
Cuối đông giá lạnh, vào lúc nửa đêm.
Vài tia sáng yếu ớt chiếu qua khe cửa Tàng Kinh các, nơi trọng địa Thiên La Môn, lộ rõ vẻ cô tịch trong trời tuyết yên tĩnh lạnh lẽo này.
Từ cửa các đi vào, bên phải là một cái bàn gỗ dài cũ kỹ, giữa bàn có một ngọn đèn xám, bên cạnh ngọn đèn là một thanh trường kiếm vỏ gỗ bình thường đặt nằm ngang. Một thanh niên đang cúi đầu chăm chú đọc một quyển sách lụa.
Dưới ánh đèn yếu ớt có thể thấy được trong phòng này ngoại trừ mấy hàng giá sách và sách thì chỉ có một bàn, một ghế dựa, một đèn, một người, toát ra cảm giác cô tịch lạnh lẽo.
Chỉ có người của Thiên La môn mới biết, trông coi Tàng Kinh các là một việc cực kỳ kham khổ và buồn chán, bởi vì sau khi nhận trách nhiệm sẽ không thể tự ý rời đi, dẫu ăn hay ngủ cũng đều ở trong Tàng Kinh các.
Người thanh niên này tên là Trần Cảnh, hắn gia nhập Thiên La môn đã được ba năm. Lúc hắn nhập môn cũng là lúc trời đông giá rét, tuyết lớn cũng bay đầy trời như bây giờ. Hắn được đệ tử duy nhất của chưởng môn tiền nhiệm là Diệp Thanh Tuyết đưa về núi Thiên La, sau đó được chưởng môn thu làm đệ tử. Tuy tính là đệ tử của chưởng môn nhưng lại chưa từng gặp mặt người, ngay cả phương pháp luyện khí của Thiên La môn cũng do sư tỷ Diệp Thanh Tuyết truyền thụ. Cho dù là như thế nhưng những đệ tử nhập môn lâu hơn cũng không có một ai khinh khi hay vô lễ với hắn.
Không thể ngờ rằng khi hắn vừa mới học được phương pháp luyện khí của Thiên La Môn thì môn chủ Thiên La môn là Đạo Trùng chân nhân lại đột nhiên tọa hóa. Hắn lập tức cảm nhận được sự biến hóa cực lớn trong thái độ của các đệ tử khác, vừa lúc Tàng Kinh Các thiếu một gã đệ tử trông coi, gã bèn xin nhận việc này, môn chủ đương nhiệm Giang Lưu Vân cũng chỉ động viên vài câu rồi chấp nhận. Hắn thủ hộ nơi này đã gần ba năm rồi.
"Cốc cốc cốc..."
Tiếng gõ cửa với nhịp điệu không nhanh không chậm vang lên. Nó thể hiện sự trầm ổn của người gõ cửa, không nóng vội, không gấp gáp.
Trần Cảnh khẽ cau mày, nhẹ nhàng cầm thanh kiếm dựng vào góc khuất của chân bàn. Hắn không lập tức đứng dậy mà mở miệng hỏi:
- Ai đó?
- Trần Cảnh sư đệ, là ta, Huyền Đồng đây.
Từ ngoài cửa truyền vào một giọng nói điềm đạm. Giọng cũng như tên, rất điềm đạm.
- A, Huyền Đồng sư huynh đó ư!?
Trần Cảnh đáp rồi đứng dậy đi ra mở cửa.
Đứng ngoài cửa là một công tử mặc áo gấm, nhác trông ấm áp như ngọc. Hắn tên Tôn Huyền Đồng, là đệ tử thân truyền thứ ba của môn chủ đương nhiệm Giang Lưu Vân. Chỉ là bây giờ đã vào dịp cuối năm, đệ tử đại gia tộc như y đáng lẽ là đã sớm về nhà, sao lại tìm đến mình lúc đêm hôm khuya khoắt?! Trần Cảnh lấy làm khó hiểu nhưng vẫn mỉm cười đón Tôn Huyền Đồng vào bên trong, hắn đi phía sau Tôn Huyền Đồng, vừa đi vừa nói:
- Sư đệ lo việc trà nước đang không ở đây, trong phòng không trà, mong sư huynh thứ lỗi.
- Ha ha, không sao, sư đệ trông coi Kinh các đúng là khổ cực, đợi lúc ta trở lại sẽ kêu người đưa trà ngon tới, mong sư đệ đừng cự tuyệt.
Tôn Huyền Đồng chắp tay đứng, y liếc mắt nhìn quanh Tàng Kinh các rồi nói một cách ôn hòa. Từ thái độ nói chuyện của y có thể thấy hiển nhiên lời nói của y có trọng lượng trong nhà, chiêu thi ân thi huệ này dùng cực kỳ tự nhiên.
Trần Cảnh cười nói:
- Đa tạ sư huynh quan tâm.
- Ha ha, sư đệ khách sáo rồi, nói ra thì có rất nhiều sư huynh đệ ước ao công việc của sư đệ đấy.
Trần Cảnh chỉ cười cười chứ không nói gì.
Tôn Huyền Đồng nói thêm:
- Không ai quản thúc, lại có thể thoải mái đọc kinh thư trong các, tuy cuộc sống vắng lặng nhưng với những người tu hành như bọn ta mà nói thì đó không hẳn là một chuyện không tốt.
- Ha ha, sư huynh nói giỡn rồi, huynh là đệ tử thân truyền của môn chủ tất rõ hơn đệ chuyện tu hành pháp thuật không cần đa mà cần tinh. Nếu tâm cảnh không đủ, đọc càng nhiều pháp chú, càng nhiều kinh thư lại càng vô ích.
Hắn dừng một chút rồi hỏi:
- Không biết có chuyện gì mà sư huynh tới muộn như thế?
Trần Cảnh đi vòng qua người Tôn Huyền Đồng tới cạnh chiếc ghế ngồi lúc trước.
- Sư đệ nói rất đúng, pháp thuật cần tinh mà không cần đa. Ài, chỉ là một tiểu muội trong nhà gần đây say mê pháp thuật, tháng trước ta về nhà bị nó bám riết nên đành đáp ứng lúc hạ sơn sẽ mang về một quyển pháp chú cho nó mượn. Ha ha, sư đệ yên tâm, chỉ mượn ba tháng là trả, không biết sư đệ có thể giúp đỡ một chút được không?
Lời nói thái độ của Tôn Huyền Đồng vẫn ôn hòa, miệng mỉm cười, mắt nhìn thẳng vào mắt Trần Cảnh.
Trần Cảnh khẽ giật mình, thầm nghĩ: "Với thân phận của y thì nếu xin linh phù mượn sách tuyệt không khó, sao lại phải đêm hôm khuya khoắt tới tìm ta cơ chứ?"
Trong lòng nghĩ vậy, hắn tỏ vẻ khó xử nói:
- Sư huynh, có lẽ huynh không biết, lúc đệ nhận trông coi Tàng Kinh các đã được chưởng môn nhắc nhở, nếu tự ý cho mượn kinh thư đem ra ngoài mà bị phát hiện thì cả hai sẽ bị phế pháp lực, trục xuất khỏi sơn môn.
- Ha ha, sư đệ đừng lo, đệ không nói, huynh cũng không nói thì tự nhiên không ai biết, dù cho có người đã biết ta cũng có thể bảo hộ được cho sư đệ, sư đệ cứ yên tâm.
Tôn Huyền Đồng khẳng định xong, lập tức hiển lộ vẻ bề trên đảm đương trách nhiệm.
Đa số người tu hành trong Thiên La môn là đệ tử các danh môn phú quý trong các thành ở ngàn dặm xung quanh. Bọn họ không lấy đạo trường sinh làm mục tiêu mà chỉ muốn học pháp thuật hay rồi trở về trần thế hưởng phú quý.
Trần Cảnh mỉm cười, nghênh đón ánh mắt Tôn Huyền Đồng rồi nói:
- Sư huynh chớ trách, đó là chức trách của sư đệ, thực sự không thể đáp ứng.
- Tốt tốt...
Tôn Huyền Đồng khe khẽ vỗ tay, vừa cười nhẹ vừa nói:
- Sư đệ có trách nhiệm như vậy đích xác không sai. Nhưng mà, đệ với huynh đều là kẻ tu hành, không phải là những người chức tước trong thành trì ở nhân gian. Cái chúng ta tu chính là đạo, vậy cũng không nên tư duy bó buộc như đám Nho môn trần thế. Ha, đột nhiên mới nhớ, tháng trước về nhà phát hiện một chuyện hay, muốn kể cho sư đệ nghe một chút.
Trần Cảnh nhìn Tôn Huyền Đồng chắp tay thả bộ bước đứng ở cạnh cửa nhìn bầu trời, âm thầm cảnh giác nói:
- Thỉnh sư huynh dạy bảo.
- Tháng trước quay về Bá Lăng, ta ngẫu nhiên nghe được chuyện ba năm trước đây ở thành tây từng xảy ra một vụ án mạng.
Tôn Huyền Đồng quay đầu lại, vừa nói vừa nhìn Trần Cảnh.
Trần Cảnh thì hơi cúi đầu lắng nghe, dưới ánh đèn mờ không thể thấy rõ sắc mặt hắn.
Tôn Huyền Đồng tiếp tục:
- Một tú tài giết ba danh môn đệ tử nơi thanh lâu, việc này lúc đó chấn động toàn thành, đáng tiếc lúc đó ta ở trong núi, mãi ba năm sau mới biết được. Nói cũng khéo, kẻ sát nhân kia cũng tên là Trần Cảnh, y như sư đệ.
- Ha ha, thật là thú vị, không ngờ lại trùng tên trùng họ với đệ.
Trần Cảnh ngẩng đầu lên vẻ mặt tự nhiên nói:
- Chỉ là không biết ảnh của kẻ sát nhân giống đệ hay không?
Nơi hắn đứng chính chỗ mới vừa rồi ngồi đọc sách, cổ tay buông xuống vừa khéo được bàn che, nếu có người phía sau hắn thì có thể thấy ngón tay buông dưới mặt bàn đang như có như không đụng vào thanh trường kiếm dài ba thước trong bóng tối.
- Lúc ở nhà gấp gáp ta cũng chưa xem được ảnh kẻ sát nhân, nhưng lúc quay về núi đã kêu hạ nhân đi sưu tập, tuy chuyện đã ba năm nhưng ta nghĩ hẳn là có thể tìm được, lần trở lại này chắc là có thể thấy.
Tôn Huyền Đồng nhìn xoáy vào mắt Trần Cảnh như muốn xem thấu nội tâm của Trần Cảnh.
- Vậy nếu có thể, lúc trở về núi mong sư huynh đem bức họa đến cho đệ biết, loại tú tài gì mà lại có dũng khí giết ba đệ tử danh môn ở thanh lâu.
Trần Cảnh mỉm cười nhìn Tôn Huyền Đồng, nói với giọng thoải mái.
- Ha ha, nhất định, ba tháng sau, vẫn là lúc này, ta lại tới nơi đây, hy vọng lúc đó sư đệ có thể bình tâm tĩnh khí ra quyết định.
Tôn Huyền Đồng nói xong dợm xoay người đi ra, đột nhiên hắn quay lại nói:
- À, đúng rồi, nghe nói kẻ cung cấp tin tức sẽ được ba nhà kia mỗi nhà thưởng một bảo vật thông linh.
Nói xong, hắn bèn giữ nguyên tư thế lùi về phía sau, lui đến cạnh cửa mới xoay người rời đi, giống như là sợ lúc xoay người sẽ bị Trần Cảnh đâm một kiếm xuyên lưng vậy.
Đúng là trong một sát na Trần Cảnh đã có ý định đâm ra một kiếm, bởi vì ba gã danh môn đệ tử kia là do hắn giết. Ba năm trước, sau khi giết ba danh môn đệ tử hắn cũng bị truy sát, nếu không có Diệp Thanh Tuyết giải cứu thì bây giờ đã thành một đống xương khô. Nhưng hắn chưa từng hối hận về việc làm ra những chuyện như vậy.
Hắn cầm lấy kiếm tựa ở chân bàn trong bóng tối, chầm chậm rút ra, tiếng kiếm ngân khe khẽ vang lên phiêu tán trong phòng.
Thân kiếm gần như trong suốt, mờ mờ ảo ảo ảo như sóng nước bập bềnh.
- Không nán lại Thiên La môn được nữa rồi, xem tình huống thì bây giờ hắn chỉ muốn khống chế ta. Như vậy vô luận thế nào cũng là phải rời đi rồi, mà đi càng nhanh càng tốt.
Ngón tay Trần Cảnh nhẹ nhàng miết trên thân kiếm, lòng thầm tính toán.
Trong cái thế giới mà người thần cùng cai quản này, chỉ cần là nhà hiển hách phú quý tất sẽ có người vào núi bái sư tu hành, không chừng trong Thiên La môn này có cả người của ba nhà kia. Trần Cảnh có thể khẳng định rằng nếu người của ba nhà kia đến, môn chủ Giang Lưu Vân nhất định sẽ giao mình cho bọn họ.
Chỉ là chuyện rời khỏi Thiên La Môn này với người khác có lẽ tương đối dễ, nhưng với hắn lại khá khó khăn bởi hắn là người trông Tàng Kinh các, lúc nhận lệnh tới nơi đây hắn đã hứa trong vòng năm năm không xuống núi. Hơn nữa, muốn rời đi phải có sự cho phép của môn chủ mới được, bằng không sẽ bị coi là phản bội, nhất định sẽ bị truy sát, bị phế bỏ toàn bộ pháp lực.
Không thể quang minh chính đại rời núi thì chỉ còn cách lén lút bỏ trốn thôi. Nhưng mà trước lúc rời đi, hắn còn có chuyện muốn làm.
Hắn nhập núi Thiên La ba năm chỉ tu kiếm thuật, bây giờ chính là thời điểm thông linh với kiếm, chỉ cần thông kiếm thì thuật ngự kiếm sẽ thành, hắn sẽ không phải gắng sức khi đối diện Tôn Huyền Đồng như vừa rồi. Hơn nữa, lúc đối mặt với nguy hiểm sau khi rời núi cũng có thể đánh một trận.
-----oo0oo-----
Danh sách chương
- Q.1 Chương 1 Thiên La
- Q.1 Chương 2 Phù Dung Kiếm Kinh
- Q.1 Chương 3 Hoa dại ven đường rung rinh trong gió
- Q.1 Chương 4 Ánh chớp tầng tầng như tuyết trắng
- Q.1 Chương 5 Kim đài ngọc khuyết đổi trường sinh
- Q.1 Chương 6 Thiên địa đồng lô
- Q.1 Chương 7 Luyện kiếm
- Q.1 Chương 8 Hình ảnh không có âm thanh
- Q.1 Chương 9 Chém
- Q.1 Chương 10 Yêu tu sông kinh Hà
- Q.1 Chương 11 Hà bá
- Q.1 Chương 12 Kiếp sau xin nguyện làm chim
- Q.1 Chương 13 Cát bụi
- Q.1 Chương 14 Oán niệm
- Q.1 Chương 15 Mượn pháp lực
- Q.1 Chương 16 Sa công
- Q.1 Chương 17 Sơn thần núi thúy bình
- Q.1 Chương 18 Mượn núi non dùng một lát
- Q.1 Chương 19 Kinh hà tế thần chú
- Q.1 Chương 20 Ngự thủy
- Q.1 Chương 21 Thần chiến
- Q.1 Chương 22 Chặt đầu tế anh linh
- Q.1 Chương 23 Ba lần hỏi
- Q.1 Chương 24 Hèn nhát
- Q.1 Chương 25 Dung hợp
- Q.1 Chương 26 Ngưng sát
- Q.1 Chương 27 Kiếm thuật
- Q.1 Chương 28 Kiếm thuật
- Q.1 Chương 29 Vây giết mấy tháng
- Q.1 Chương 30 Linh bảo tiên thiên
- Q.1 Chương 31 Thế giới đen trắng
- Q.1 Chương 32 Cơ duyên
- Q.1 Chương 33 Phong Ấn
- Q.1 Chương 34 Mê Thiên
- Q.1 Chương 35 Trật tự
- Q.1 Chương 36 Lực có lúc cạn
- Q.1 Chương 37 Đấu Phép
- Q.1 Chương 38 Thần Miếu Lưu Ảnh
- Q.1 Chương 39 Thế
- Q.1 Chương 40 Lũ lụt
- Q.1 Chương 41 Trấn
- Q.1 Chương 42 Thanh Khâu Có Hồ
- Q.1 Chương 43 Bá Lăng
- Q.1 Chương 44 Diệt ma
- Q.1 Chương 45 Âm phủ
- Q.1 Chương 46 Binh trận
- Q.1 Chương 47 Vỡ đầu
- Q.1 Chương 48
- Q.1 Chương 49 Vết kiếm qua bao nhiêu năm tháng
- Q.1 Chương 50 Ảo Thật
- Q.1 Chương 51 U U
- Q.1 Chương 52 Chìm trong địa ngục
- Q.1 Chương 53 Bụi đen đầy trời
- Q.1 Chương 54 Màn đêm thăm thẳm
- Q.1 Chương 55 Ai múa roi sét dưới vực sâu
- Q.1 Chương 56 Xin cho ta mãi chìm trong mộng
- Q.1 Chương 57 Mượn một khúc âm thanh trời đất
- Q.1 Chương 58 Lời nguyền ác mộng vong hồn
- Q.1 Chương 59 Quên
- Q.1 Chương 60 Hóa bướm
- Q.1 Chương 61 Hoàn dương
- Q.1 Chương 62 Thương Tuyết Tiên Phù
- Q.1 Chương 63 Châu Hắc Diệu
- Q.1 Chương 64 Triệu Ngọc Bạch
- Q.1 Chương 65 Trảm tiên phật
- Q.1 Chương 66 Mượn đường
- Q.1 Chương 67 Thập Diện Vi Sát
- Q.1 Chương 68 Kinh Hà xa xôi
- Q.1 Chương 69 Đệ tử thiên la
- Q.1 Chương 70 Quẻ Tính
- Q.1 Chương 71 Tìm
- Q.1 Chương 72 Diệp Thanh Tuyết
- Q.1 Chương 73 Toàn bại
- Q.1 Chương 74 Tượng thần
- Q.1 Chương 75 Ai rút kiếm trâm khỏi tượng đá?
- Q.1 Chương 76 Hàng tỷ gông xiềng khóa vạn năm
- Q.1 Chương 77 Trọng Sinh
- Q.1 Chương 78 Thiên Kiếp
- Q.1 Chương 79 Thời đại yêu tộc
- Q.1 Chương 80 Kiếm hóa vô hình
- Q.1 Chương 81 Thần du tinh không
- Q.1 Chương 82 Hóa bướm
- Q.1 Chương 83 Đạo kinh
- Q.1 Chương 84 Phương Thốn
- Q.1 Chương 85 La Phù kiếm tiên
- Q.1 Chương 86 Đấu Kiếm
- Q.1 Chương 87 Ly Trần
- Q.1 Chương 88 Điểm danh
- Q.1 Chương 89 Tâm Chiến
- Q.1 Chương 90 Nghịch thế
- Q.1 Chương 91 Giao Long Vương
- Q.1 Chương 92 Hóa rồng
- Q.1 Chương 93 Mở miệng sinh thuật
- Q.1 Chương 94 Linh Lung Trấn Yêu Tháp
- Q.1 Chương 95 Truyền Nhân Côn Lôn
- Q.1 Chương 96 Phệ niệm
- Q.1 Chương 97 Đêm yên tĩnh
- Q.1 Chương 98 Hỏi đạo
- Q.1 Chương 99 Thiếu nữ cưỡi hạc
- Q.1 Chương 100 Luyện hồn
- Q.1 Chương 101 Bé gái đánh cá trên sông kinh hà năm xưa
- Q.1 Chương 102 Giảng đạo
- Q.1 Chương 103 Nhìn lời nói, hành động mà nhận biết phẩm tính
- Q.1 Chương 104 Hộ pháp
- Q.1 Chương 105 Một ngọn đèn, một đoàn người
- Q.1 Chương 106 Đình tránh mưa, đèn định hồn
- Q.1 Chương 107 Lôi Đình Pháp Kiếm
- Q.1 Chương 108 Sương trắng như sóng
- Q.1 Chương 109 Linh Hà Hãm Không Kiếm Vực
- Q.1 Chương 110 Dò xét trận
- Q.1 Chương 111 Con đường xác chết
- Q.1 Chương 112 Phá miếu
- Q.1 Chương 113 Hóa kiếm thành tia
- Q.1 Chương 114 Hãm Tiên
- Q.1 Chương 115 Nhập miếu
- Q.1 Chương 116 Trốn
- Q.1 Chương 117 Ngày sau lại uống túy tiên mộng
- Q.1 Chương 118 Ngoại lực há độ được tâm ma
- Q.1 Chương 119 Cớ sao không luyện tâm
- Q.1 Chương 120 Tồn tại tất có khắc chế
- Q.1 Chương 121 Chư tà tránh lui
- Q.1 Chương 122 Duyên diệt, chỉ còn thần vị
- Q.1 Chương 123 Duyên sinh duyên diệt
- Q.1 Chương 124 Một ý niệm, tự tại thiên địa
- Q.1 Chương 125 Một quẻ hỏi quỷ thần
- Q.1 Chương 126 Long vương kinh hà
- Q.1 Chương 127 Tâm có mầm non âm thầm nảy mầm
- Q.1 Chương 128 Muốn xông tận trời cao
- Q.1 Chương 129 Thỉnh thần phù hộ
- Q.1 Chương 130 Trời đất có thần cấm
- Q.1 Chương 131 Tâm tình có nảy sinh, cũng nên dừng lại ở lễ nghĩa cư xử
- Q.1 Chương 132 Nàng thuộc về đêm tối
- Q.1 Chương 133 Dưới hàng mi rủ, có nụ cười khẽ
- Q.1 Chương 134 Trời loạn, ai sẽ lại phong thần?
- Q.1 Chương 135 Tầng tầng trói buộc
- Q.1 Chương 136 Khắp nơi đều giành đường sống
- Q.1 Chương 137 Yêu linh nghe đạo trước thần miếu
- Q.1 Chương 138 Quảng Hàn
- Q.1 Chương 139 Chân thần
- Q.1 Chương 140 Một đêm đổi thần
- Q.1 Chương 141 Ai khóc ai cười ai lạnh bạc
- Q.1 Chương 142 Thần phù hộ? tự cứu!
- Q.1 Chương 143 Không Tranh Phù Hoa
- Q.1 Chương 144 Đi con đường nào
- Q.1 Chương 145
- Q.1 Chương 146 Tế Thần Bá Lăng Ta
- Q.1 Chương 147 Từng có kiếm hà nghiêng trời diệt tiên thánh
- Q.1 Chương 148 Nguyện lực sinh lửa nóng
- Q.1 Chương 149 Ánh kiếm thiêu đốt
- Q.1 Chương 150 Quỷ vực chốn nhân gian
- Q.1 Chương 151 Cố gia có cô gái lần đầu chém quỷ
- Q.1 Chương 152 Thần Linh Thủ Thân Kinh
- Q.1 Chương 153 Đời này có thứ gọi là bằng hữu
- Q.1 Chương 154 Ai không tính kế?
- Q.1 Chương 155 Mê ảo theo tâm mà sinh
- Q.1 Chương 156 Tâm Đã Từng Thành Kính
- Q.1 Chương 157 Thiêu đốt linh hồn
- Q.1 Chương 158 Một khúc oan hồn và dâng nước lũ
- Q.1 Chương 159 Thiên tâm là gì?
- Q.1 Chương 160 Trừ ma vệ đạo
- Q.1 Chương 161 Đẩy sóng bá lăng sơ hiển danh
- Q.1 Chương 162 Nếu ta là cỏ cây
- Q.1 Chương 163 Nếu ta có kiếm
- Q.1 Chương 164 Tượng thần trấn trời đất
- Q.1 Chương 165 Sóng dữ dâng trào nhấn chìm côn lôn
- Q.1 Chương 166 Khi rạng đông lấp ló giữa những áng mây
- Q.1 Chương 167 Bảo tháp trấn kinh hà
- Q.1 Chương 168 Đun sông nấu biển!
- Q.1 Chương 169 Tượng đá không sinh mệnh tụ chân linh
- Q.1 Chương 169 -1: Tập thơ về các nhân vật trong “Hoàng Đình”
- Q.2 Chương 1 Trần thế chó ngựa
- Q.2 Chương 2 Dưới ánh trăng nói lời ly biệt
- Q.2 Chương 3 Hoa nở mấy đóa, đóa nào cũng tươi đẹp
- Q.2 Chương 4 Ngọn đèn trong bóng tối
- Q.2 Chương 5 Tân sinh trong chuyển luân điện
- Q.2 Chương 6 Bá lăng quỷ thành, người sống chớ gần
- Q.2 Chương 7 Trên thành dưới thành
- Q.2 Chương 8 Từ nay về sau, ta sẽ là một chưởng giáo
- Q.2 Chương 9 Có mộng có oán kết trong lòng
- Q.2 Chương 10 Đạo tràng khắp nơi thu tín ngưỡng
- Q.2 Chương 11 Nàng có đôi vai gầy, gánh lấy cả Quảng Hàn
- Q.2 Chương 12 Tam lăng hung địa
- Q.2 Chương 13 Nhìn con sóng phản chiếu thế gian
- Q.2 Chương 14 Nhìn đại đạo, sinh thần thông
- Q.2 Chương 15 Một con sóng trong, vẽ nên hình ảnh trong lòng
- Q.2 Chương 16 Kiếp nạn của thần minh
- Q.2 Chương 17 Vật tùy tâm sinh
- Q.2 Chương 18 Khó nhất vẫn là thả tâm xuống
- Q.2 Chương 19 Bảo không mê người, là người tự mê
- Q.2 Chương 20 Ánh trăng ngàn năm trong vỏ kiếm
- Q.2 Chương 21 Trong miếu, vẽ địa ngục
- Q.2 Chương 22 Gìn giữ không bằng dung nạp
- Q.2 Chương 23 Trọc Lãng Quan
- Q.2 Chương 24 Thuật phân thần hóa sinh hàng lâm
- Q.2 Chương 25 Gió thổi không tan hết sát cơ
- Q.2 Chương 26 Một bước vạn dặm, một kiếm vào đông hải
- Q.2 Chương 27 Tuyệt Tiên
- Q.2 Chương 28 Kiếm ý bên trong con sóng đục
- Q.2 Chương 29 Thế gian có phép tên là khu thần
- Q.2 Chương 30 Vạn loại sương mù tranh tự do
- Q.2 Chương 31 Cố sự nội ngoại
- Q.2 Chương 32 Thiên ma, Thánh giả đều là ta
- Q.2 Chương 33 Kết bạn dạo la phù
- Q.2 Chương 34 Tuyệt Tiên Kiếm Trận
- Q.2 Chương 35 Kiếm treo cao cửa điện
- Q.2 Chương 36 Theo gió ẩn vào đêm
- Q.2 Chương 37 Nhiều loại nghi hoặc, ta nguyện phi thăng tự mình giải thích
- Q.2 Chương 38 Cô gái nằm trên đài tế
- Q.2 Chương 39 Dung pháp khắc Hoàng Đình
- Q.2 Chương 40 Thần hàng lâm
- Q.2 Chương 41 Công chúa thần thị
- Q.2 Chương 42 Cưỡi tôm nhập chiến quốc
- Q.2 Chương 43 Kinh thành
- Q.2 Chương 44 Nắm rõ mưu đồ
- Q.2 Chương 45 Lửa thiêu trăm dặm Kinh Hà
- Q.2 Chương 46 Người và bướm vĩnh viễn không biến mất
- Q.2 Chương 47 Bia thần Kinh Hà
- Q.2 Chương 48 Thanh Liên Pháp Hội
- Q.2 Chương 49 Bia thần trấn ô hà
- Q.2 Chương 50 Không nói lợi, tức tâm vô tư
- Q.2 Chương 51 Không khóc, không thể khóc
- Q.2 Chương 52 Áo bào mê thiên kiếm điệp giữa sơn hải
- Q.2 Chương 53 Chu thiên pháp tắc
- Q.2 Chương 54 Bồng lai
- Q.2 Chương 55 Cuồng phong cuốn sóng sinh hiểm tượng
- Q.2 Chương 56 Tịnh Cấu
- Q.2 Chương 57 Ánh trăng như mộng
- Q.2 Chương 58 Ánh kiếm xé trán rồng xanh
- Q.2 Chương 59 Vài câu chuyện
- Q.2 Chương 60 Trọc Lãng nhìn Thanh Tuyết
- Q.2 Chương 61 Đại thọ của long vương
- Q.2 Chương 62 Thu nguyệt hạp cốc
- Q.2 Chương 63 Long cung
- Q.2 Chương 64 Sát cơ
- Q.2 Chương 65 Luyện ma nhập bia
- Q.2 Chương 66 Tượng thần hiện trong lòng, ma niệm tự tiêu tan
- Q.2 Chương 67 Ti Vũ
- Q.2 Chương 68 Quên đi trong lúc bay lên
- Q.2 Chương 69 Yêu linh thủ hộ thần miếu
- Q.2 Chương 70 Liên Diệp
- Q.2 Chương 71 Dưới giếng nhìn trời
- Q.2 Chương 72 Ăn rồng
- Q.2 Chương 73 Sinh mệnh quy chúc
- Q.2 Chương 74 Thỉnh hà bá trảm ma vật này
- Q.2 Chương 75 Gào Thét Trên Mặt Sông
- Q.2 Chương 76 Chờ đợi
- Q.2 Chương 77 Mùng bảy, trăng lưỡi liềm
- Q.2 Chương 78 Mùng Chín, Trăng Như Mắt, Nhìn Thế Gian
- Q.2 Chương 79 Mượn một khúc ma âm
- Q.2 Chương 80 Ngủ say
- Q.2 Chương 81 Thanh Tâm Trừ Ma Chú
- Q.2 Chương 82 Như mộng mà không phải mộng
- Q.2 Chương 83 Thái Thượng Động Uyên Thần Chú Kinh
- Q.2 Chương 84 Đêm khuya, trăng tỏ, kiếm như sương
- Q.2 Chương 85 Quyết chiến, sương hoa đầy trời
- Q.2 Chương 86 Lên trời xuống đất
- Q.2 Chương 87 Lưới lớn
- Q.2 Chương 88 Hoàng hôn, thỉnh tế tự ta!
- Q.2 Chương 89 Tâm dậy, bão táp sinh
- Q.2 Chương 90 Ảo giác bất khuất
- Q.2 Chương 91 Đạo ý phù pháp khuynh đảo một núi
- Q.2 Chương 92 Tiếng chuông côn lôn
- Q.2 Chương 93 Hộ Giáo Đệ Tử
- Q.2 Chương 94 Tên lạc ngoài núi
- Q.2 Chương 95 Chúng sinh đều là chân ma
- Q.2 Chương 96 Tính toán ngàn năm
- Q.2 Chương 97 Thời khắc sinh tử, hết thảy diệu pháp đều hiện
- Q.2 Chương 98 Đến tận bây giờ, vẫn không muộn
- Q.2 Chương 99 Linh Sơn Thế Tôn
- Q.2 Chương 100 Phù duy bất tranh, cố vô vưu
- Q.2 Chương 101 Ngọc Hư Cung sụp đổ
- Q.2 Chương 102 Đại trận Côn Lôn
- Q.2 Chương 103 Phong thần trong giông tố
- Q.2 Chương 104 Một con rồng tới từ hướng tây
- Q.2 Chương 105 Không mời thì ta sẽ không vào nhà
- Q.2 Chương 106 Người có hổ thẹn, chỉ nên âm thầm phân giải
- Q.2 Chương 107 Không thuận theo cầu ác, không can thiệp nhân họa
- Q.2 Chương 108 Thiên Thần Ti Vũ
- Q.2 Chương 109 Chu Thiên Tinh Đấu Trận
- Q.2 Chương 110 Càn khôn ô trọc, vẫn có kẻ biết thần
- Q.2 Chương 111 Tin ta có thể xóa đi tuyệt vọng
- Q.2 Chương 112 Lan Lăng Vương Phủ, Tượng Thần Thành
- Q.2 Chương 113 Lời cầu nguyện
- Q.2 Chương 114 Thành Quân An
- Q.2 Chương 115 Dưới trời mưa bão Tăng hỏi Thần
- Q.2 Chương 116 Đầu nhân quân, nặng bao nhiêu?
- Q.2 Chương 117 Một thân hóa ngàn
- Q.2 Chương 118 Âm dương nơi nào có thể sống yên ổn
- Q.2 Chương 119 Lão tổ
- Q.2 Chương 120 Mười bảy vây cánh quỷ vương
- Q.2 Chương 121 Bằng hữu
- Q.2 Chương 122 Ngẩng đầu xem sắc trời ra sao
- Q.2 Chương 123 Diêm La
- Q.2 Chương 124 Từng bước có pháp
- Q.2 Chương 125 Một sợi tơ hồng thêu huyết hà
- Q.2 Chương 126 Bóng tối
- Q.2 Chương 127 Một mình ngồi trước án, hiển pháp hai cõi âm dương
- Q.2 Chương 128 Sư Tử Minh Vương
- Q.2 Chương 129 Ngày mười một tháng bảy
- Q.2 Chương 130 Tung bay đi, bằng hữu của ta
- Q.3 Chương 1 Sinh linh trên trời như thiêu thân
- Q.3 Chương 2 Kiếm chú
- Q.3 Chương 3 Thế tôn danh cứu khổ, đạo quân hào trường sinh
- Q.3 Chương 4 Kiếm điệp tung hoành nhập linh tiêu
- Q.3 Chương 5 Bảo vệ
- Q.3 Chương 6 Mê Thiên Kiếm Pháp
- Q.3 Chương 7 Đậm như mực, tươi như máu
- Q.3 Chương 8 Một người, vạn địch
- Q.3 Chương 9 Hô phong hoán vũ
- Q.3 Chương 10 Mỗi người mỗi pháp
- Q.3 Chương 11 Linh Tiêu Kiếm Vực
- Q.3 Chương 12 Nếu năm đó ta là thiên đế
- Q.3 Chương 13 Mở miệng một lời đã là pháp tắc
- Q.3 Chương 14 Tượng thần trấn bùn đất
- Q.3 Chương 15 Cô tịch
- Q.3 Chương 16 Lúc đó chỉ có thể nói là bình thường
- Q.3 Chương 17 Bộ dáng của ta
- Q.3 Chương 18 Hiển thần
- Q.3 Chương 19 Tiểu Viên Dung
- Q.3 Chương 20 Thế giới trong lòng
- Q.3 Chương 21 Mỗi người có cuộc sống của mình
- Q.3 Chương 22 Tiên không cầm giữ được, đạo ứng với vứt bỏ
- Q.3 Chương 23 Nhất triêu tỉnh lai đế vương xuất, bách thần thiên tiên tẫn thất thông
- Q.3 Chương 24 Gió Này, Mưa Này
- Q.3 Chương 25 Không Nên Trở Về
- Q.3 Chương 26 Có một cậu bé tên là thanh đế
- Q.3 Chương 27 E là hắn không tiếp được một ấn phiên thiên của ta
- Q.3 Chương 28 Thủ thành bảy mươi năm
- Q.3 Chương 29 Kém Đến Quá Xa
- Q.3 Chương 30 Từ nay năm xưa đã là cảnh cũ (*)
- Q.3 Chương 31 Nhẹ thổi ấn tung bay
- Q.3 Chương 32 Năm tháng lắng đọng
- Q.3 Chương 33 Lửa cháy
- Q.3 Chương 34 Chủng kiếm
- Q.3 Chương 35 Sáng sinh chiều tử
- Q.3 Chương 36 Trấn thần
- Q.3 Chương 37 Bức họa thiên hà
- Q.3 Chương 38 Nguyên ma thứ hai
- Q.3 Chương 39 Trong thành bá lăng trảm phân thân
- Q.3 Chương 40 Phá vọng nhìn thiên địa
- Q.3 Chương 41 Tụ Tiên Lâu
- Q.3 Chương 42 Một nén nhang thơm điểm mùi hương
- Q.3 Chương 43 Tiếng đàn văng vẳng trong mây
- Q.3 Chương 44 Trong tử vi cung, bầy yêu tụ
- Q.3 Chương 45 Lạc hồn không biết chốn về
- Q.3 Chương 46 Ám sát đế
- Q.3 Chương 47 Thỉnh bảo bối xoay người
- Q.3 Chương 48 Giấc mộng cửu u địa ngục
- Q.3 Chương 49 Tại Âm Thế, Lạc Nương Hỏi Trường Sinh
- Q.3 Chương 50 Chuyển luân
- Q.3 Chương 51 Phù trận
- Q.3 Chương 52 Mị Đồng
- Q.3 Chương 53 U hồn
- Q.3 Chương 54 Bên Bờ Huyết Hà Luyện Thần Thông
- Q.3 Chương 55 Thần Miếu
- Q.3 Chương 56 Người này đã thành truyền thuyết
- Q.3 Chương 57 Một chưởng định càn khôn
- Q.3 Chương 58 Quạt ba tiêu
- Q.3 Chương 59 Thần Hàng
- Q.3 Chương 60 Âm Dương
- Q.3 Chương 61 Thanh Nhan
- Q.3 Chương 62 Mặt nạ
- Q.3 Chương 63 Chí nguyện to lớn
- Q.3 Chương 64 Thần Quốc
- Q.3 Chương 65 Chúng sinh
- Q.3 Chương 66 Chúng sinh (hai)
- Q.3 Chương 67 Chúng Sinh (ba)
- Q.3 Chương 68 Chúng Sinh (bốn)
- Q.3 Chương 69 Chúng sinh (năm)
- Q.3 Chương 70 Sáu vị đại đế
- Q.3 Chương 71 Sáu Vị Đại Đế (hai)
- Q.3 Chương 72 Sáu Vị Đại Đế (ba)
- Q.3 Chương 73 Sáu vị đại đế (bốn)
- Q.3 Chương 74 Sáu vị đại đế (năm)
- Q.3 Chương 75 Sáu vị đại đế (sáu)
- Q.3 Chương 76 Sáu vị đại đế (bảy)
- Q.3 Chương 77 Sáu vị đại đế (tám)
- Q.3 Chương 78 Sáu vị lục đế (chín)
- Q.3 Chương 79 Tín ngưỡng (một)
- Q.3 Chương 80 Tín Ngưỡng (hai)
- Q.3 Chương 81 Trường sinh đại đế
- Q.3 Chương 82 Trên đỉnh thần tiêu ngọc thanh
- Q.3 Chương 83 Ý chí của chúng sinh
- Q.3 Chương 84 Đại Kết Cục (một)
- Q.3 Chương 85 Đại kết cục (hai)
- Q.3 Chương 86 Đại kết cục (ba)
- Q.3 Chương 87 Đại kết cục (bốn)
- Q.3 Chương 88 Đại kết cục (xong)