
Loạn Thế Phong Vân - Phượng Tường Tam Quốc
Tổng số chương: 256
Năm Trung Bình thứ 3(Công nguyên năm 187), thời Đông Hán Trung Quốc, tại Thường Sơn Hà Bắc,trên sân phơi lúa mạch của Triệu gia trang, một thanh niên đang vungtrường thương, luyện tập võ nghệ. Bên cạnh một tiểu cô nương đang cườikhông ngừng: “Oa, Vân ca ca thật là lợi hại!” Thanh niên tên Triệu Vândừng động tác, tới gần xoa xoa mặt tiểu cô nương: “Như nhi, muội lạichạy đến đây, Nhị thúc biết không?”
Tiểu cô nương tênTriệu Vân Như cười: “Vân ca ca bế muội. Phụ thân bảo muội đến, gọi huynh về nhà.” Triệu Vân ẵm nàng lên: “Như nhi, hôm nay thân thể khỏe rồisao? Không phát sốt nữa nhỉ.” Triệu Vân Như ra sức gật đầu: “Như nhi rất nghe lời mà, uống thuốc rồi, không sốt nữa.” Triệu Vân thở dài.
Triệu Vân Như là đường muội của Triệu Vân, năm nay mới 7 tuổi, huynh muội rất có duyên phận, Triệu Vân Như từ lúc biết đi, chỉ thích chạy theo sauTriệu Vân. Các bậc trưởng bối trong Triệu gia tuy rằng cảm thấy buồncười, nhưng lại rất yên tâm. Bởi vì Triệu Vân 23 tuổi là người từ nhỏ đã hiểu chuyện, biết kính hiếu người già trong thôn, bản thân còn luyệnđược một thân võ nghệ. Năm trước vào thời điểm giặc Hoàng Cân nổi loạn,Triệu Vân bằng võ nghệ bản thân đã bảo vệ thôn trang. Nhị thúc hắn cũngchỉ có Vân nhi là nữ nhi duy nhất, mẫu thân Vân nhi đã sớm qua đời, màVân Như từ nhỏ thân thể yếu ớt, thường xuyên sinh bệnh. Nhị thúc bèn coi Triệu Vân như nhi tử của mình. Sau khi thê tử của Triệu Vân qua đời năm kia, nhìn thấy sức khỏe Vân Như không tốt, sức khỏe Nhị thúc càng yếuhơn, năm nay dứt khoát ở lại nhà Nhị thúc, tận đạo làm con cháu.
Lúc này, hai huynh muội đang trên đường về nhà, Vân Như cưỡi trên cổ TriệuVân (đã thành quen): “Ca ca huynh xem, đám mây trên trời có vẻ thật kỳquái, là màu đỏ kìa.”
Triệu Vân ngẩng đầu “Đúng vậy, Như nhi, đẹp không?”
“Đẹp lắm. Ca ca, ca ca, huynh xem, đám mây rớt xuống kìa.”
Triệu Vân nhìn thấy đám mây kỳ lạ chợt bổ nhào xuống, cũng giật cả mình.Không đợi hắn kịp cử động, Vân Như hét một tiếng đau, rồi không thấy âm thanh gì nữa. Triệu Vân sợ hãi vội vàng đặt bé xuống, chỉ thấy khuôn mặt nhỏnhắn của bé đỏ bừng lên, hai mắt nhắm chặt, đã hôn mê rồi. Triệu Vânkinh hãi không nhỏ, chạy thẳng như bay về nhà, vội vã đi mời đại phu.Chờ đại phu tới, lại không thể nào tìm ra nguyên nhân bệnh, cả nhà sôtruột cũng vô dụng, Triệu Vân Như vẫn hôn mê bất tỉnh, trọn suốt ba ngày.
Bản thân Triệu Vân Như lại không biết chuyện đó. Ngày đó thấy mây đỏ chụptới, đầu bé đau nhói, liền cảm thấy trong đầu có thêm một âm thanh: “Nơi này là chỗ nào, ta đang nhập vào thân thể ai vậy?” Triệu Vân Như cảmthấy rất kỳ quái: “Ngươi là ai vậy? Sao ngươi lại nói chuyện với ta?”
Thanh âm kia vội nói: “Ngươi có thể nói cho ta biết trước ngươi là ai, ở đâylà đâu không?” “Ta gọi là Triệu Vân Như, nơi này là Triệu gia trang.”
“Triệu gia trang? Triệu gia trang ở Thường Sơn Hà Bắc sao? Bây giờ là nămnào?” “Ngươi thật kỳ quái, ta không biết nơi này là Hà Bắc gì cả. Bâygiờ là năm Trung Bình thứ ba. Ngươi nhanh mau, nếu không ta kêu ca ca ta đánh ngươi đó!”
Thanh âm kia cười ha hả: “Tiểu muộimuội, ca ca ngươi là ai vậy? Hắn rất lợi hại phải không?” “Đúng thế, caca ta gọi là Triệu Vân, huynh ấy rất lợi hại.”
“A, Triệu Vân! Triệu Vân là ca ca của ngươi?” “Đúng rồi, ngươi sợ chưa!” Vân Như có một chút đắc ý.
Thanh âm trở nên kích động: “Triệu Vân là ca ca ngươi, quá tốt, quá tốt!”“Ngươi quen biết ca ca ta sao? Vì sao lại cao hứng thế?” Vân Như rất tòmò hỏi, thanh âm kia lại không nói gì nữa.
Qua thờigian rất lâu: “Ngươi tên Triệu Vân Như. Được, tốt lắm, tuy rằng ngươi là nữ hài tử nhưng không sao cả. Vân Như, ngươi hãy nghe ta nói, ta quenbiết ca ca ngươi, ta cũng từng là đệ đệ hắn. Ngươi có bằng lòng để tabiến ngươi thành một người cực kỳ lợi hại không?”
Triệu Vân Như nghe mà chẳng hiểu gì mấy, nhưng vẫn đáp lại: “Cái gì gọi làcực kỳ lợi hại? Có thể lợi hại như Vân ca ca không?”
“Có chứ, so với hắn còn lợi hại hơn. Ngươi bằng lòng không?”
“Đương nhiên bằng lòng, ta muốn trở nên lợi hại, để không ngày ngày sinh bệnh, có thể giúp ca ca đánh người xấu nữa, phải không?”
Thanh âm kia cười đáp: “Đúng rồi, chờ ngươi lợi hại, không chỉ không sinhbệnh, còn có thể giúp người khác xem bệnh. Không chỉ có thể giúp Vân caca đánh người xấu, còn phải giúp hắn kiến công lập nghiệp.”
“Ngươi nói ta chẳng hiểu. Giúp người khác xem bệnh, đó là đại phu nha! Như nhi thích lắm.”
“Ha ha, bây giờ ngươi chưa hiểu, ngay lập tức sẽ hiểu hết thôi. Có điều,trước khi trở nên lợi hại, ngươi sẽ rất đau đấy, bằng lòng không?”
“Sẽ rất đau sao? Giống như vừa rồi đầu rất đau sao?”
“Đúng vậy, ngươi bằng lòng không? Sau cơn đau, ngươi sẽ trở nên cực kỳ lợihại.” “Vậy… Như nhi bằng lòng.” Tuy rằng sợ đau, nhưng ý nghĩ sau khitrở nên lợi hại sẽ không còn sinh bệnh vẫn chiếm thế thượng phong.
Thanh âm kia lại cười lớn một hồi: “Tốt, tốt, tốt, Tam quốc, Triệu Vũ ta đãtrở lại, lần này để cho ta triệt để thu phục mi đi.” Sau khi âm thanhbiến mất, Triệu Vân Như cũng cảm giác toàn thân rất đau, nơi nơi đều đau nhức.
Triệu Vân cùng Nhị thúc của hắn giương mắt hámồm nhìn Vân Như lăn lộn trên giường, đau lòng tột độ, nhưng không cóbiện pháp nào. Càng kỳ quái chính là tận mắt chứng kiến cơ thể bé phátsinh biến hóa kinh người. Chỉ thấy da thịt trên người bé dần dần từ màuvàng vọt biến thành sắc bạch ngọc, gương mặt bệnh tái nhợt biến thànhtrắng nõn ửng hồng, cực kỳ xinh đẹp. Xương cốt lại càng biến đổi kỳ lạrõ ràng, liên tục phát ra tiếng vang lách cách, bỗng nhiên tăng trưởng,khiến cả người bé bỗng chốc cao hơn một đoạn.
Đợi đếnkhi thân thể Triệu Vân Như khó khăn ổn định lại, nằm bất động, cả haingười nhào tới, cuống quit gọi: “Như nhi, con sao rồi? Tỉnh lại đi.”
Lại qua một lúc rất lâu, Triệu Vân Như mở mắt: “Phụ thân, Vân ca ca, Nhưnhi tốt lắm, không sao đâu.” Hai người vừa mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, đột nhiên cảm thấy không đúng, thanh âm này không giống một đứa trẻcon, đều từ trong mắt đối phương thấy được sự sợ hãi.
Vân Như hiển nhiên là minh minh bạch suy nghĩ của bọn họ, đột nhiên nhảyphắt xuống giường, nghịch ngợm dạo một vòng quanh hai người: “Phụ thân,Vân ca ca, hai người xem có phải Như nhi đã trở nên cực kỳ lợi hạikhông?”
Triệu Vân ôm chầm bắt lấy bé: “Đến cùng làchuyện gì xảy ra? Như nhi, muội trúng tà sao?” Vân Như cười khanh khách: “Ca ca, sao huynh lại nghĩ Như nhi như vậy. Hì, Như nhi gặp được chuyện tốt mà.”
Triệu Vân nhìn trừng trừng Triệu Vân Như,buông tay lui về phía sau vài bước. Vừa rồi dưới tình thế khẩn trươnghắn dụng lực rất mạnh, nếu đổi lại bình thường, Vân Như đã sớm đau đếnkêu ầm ĩ, nhưng mới rồi bé một chút phản ứng cũng không có. Triệu Vân có lợi hại hơn, gặp chuyện kỳ dị thế này cũng không tránh khỏi sợ hãi. Phụ thân Vân Như nhìn thấy bộ dạng Triệu Vân sợ hãi, bản thân lại càng sợđến run lên bần bật, không thốt nên lời.
Trông thần sắc bọn họ, Vân Như không dám đùa giỡn nữa, thành thật ngồi xuống giường,nhìn Triệu Vân nói: “Ca ca, Như nhi thật sự không sao, muội gặp đượcthần tiên, thần tiên biến muội ra thế này đó.”
Triệu Vân nhìn Vân Như đã thành thật hơn, cũng bình tĩnh lại, tiến lên phía trước bảo: “Như nhi, muội nói kỹ hơn đi.”
Triệu Vân Như khẽ gật đầu: “Hôm đó muội đi tìm huynh, trên đường gặp phải một lão gia gia, ông ta nói ông ta là thần tiên, cho muội ăn một thứ đo đỏ” (nhất định phải bịa chuyện thôi).
Triệu Vân nhìn Nhị thúc: “Như nhi, sao muội lại tùy tiện ăn đồ người ta đưa chứ?”
“Không phải đâu, gia gia nói muội ăn nó xong, sẽ trở nên cực kỳ lợi hại, sẽkhông ngày ngày sinh bệnh nữa, để phụ thân và ca ca khỏi nhọc lòng vìmuội. Còn nói sau khi muội trở nên lợi hại, có thể giúp ca ca đánh người xấu. Còn nói sau này Như nhi có thể xem bệnh cho người khác. Chuyện tốt như vậy, Như nhi đương nhiên bằng lòng, thế nên muội liền ăn luôn.” A?!
Triệu Vân cùng Nhị thúc đưa mắt nhìn nhau nửa ngày. Triệu Vân còn chưa tinhẳn: “Vậy hiện tại Như nhi cảm thấy thế nào? Lão gia gia kia đang ởđâu, muội dẫn chúng ta đi tìm ông ta được chứ?”
TriệuVân Như nghĩ thầm, người ở trong đầu muội, nhìn sao mà thấy, khẽ lắcđầu: “Muội ăn quả nọ xong, gia gia lại đột nhiên không thấy. Hiện tạiNhư nhi cảm thấy thân thể dễ chịu lắm, khỏe lắm. Muội còn biết được rấtnhiều điều.”
Triệu Vân nhíu mày, nghĩ ngợi, nói với Nhị thúc: “Nhị thúc, chuyện này quá kì quái. Có điều, xem thân thể Như nhiquả thật khỏe hơn trước kia rất nhiều, chúng ta tạm thời tin vậy, quansát một thời gian rồi nói sau. Với bên ngoài, cứ nói Như nhi đã ăn mộtloại quả dại không biết tên trị khỏi bệnh đi. Thúc thấy sao?” Phụ thânVân Như cũng mơ hồ không rõ tình huống, chỉ biết thân thể Như nhi khỏelại, về sau không cần ngày nào cũng phải uống thuốc nữa. Người làm chamẹ tự nhiên hy vọng con cái mọi chuyện đều tốt, việc khác cũng không xen vào. Hiện tại Triệu Vân nói sao ông ta đều gật đầu theo thế.
Sự tình cứ thế quyết định. Tuy rằng Triệu Vân vẫn rất nghi ngờ, song nhìnTriệu Vân Như không xuất hiện tình huống nào quá dị thường, hắn cũng dần dần yên tâm, tự an ủi mình cứ coi như là Như nhi có kỳ ngộ vậy.
Thời gian đảo mắt lại qua nửa tháng, sức khỏe Vân Như quả nhiên tốt phithường, không còn trở bệnh, thêm nữa, bé thực sự còn biết xem bệnh, kêcho phụ thân mấy loại thuốc, sức khỏe phụ thân cũng có chuyển biến tốt.Triệu Vân hết cơn sửng sốt cũng rất vui mừng. Người nhà Triệu gia đềutin lời Triệu Vân, trong thôn còn có người đến hỏi thăm có thể tìm loạitrái cây chữa bệnh này ở đâu, đương nhiên là tìm không thấy. Thế nhưngTriệu Vân cũng phát hiện thời điểm không ai chú ý, Vân Như đôi khi rấtgiống người trưởng thành, ngồi nghĩ ngợi băn khoăn, không còn là tiểu cô nương ngây thơ khờ dại trước kia nữa.
Hôm nay, TriệuVân vẫn theo lệ thường đến sân lúa mạch luyện tập võ nghệ, hắn đã quyếtđịnh sang năm liền rời thôn. Thiên hạ loạn lạc, đương nhiên không phảichuyện tốt gì, nhưng lại mở ra cơ hội cho người có tài thi triển bảnlĩnh. Triệu Vân tuy không biết võ nghệ bản thân đến cùng cao bao nhiêu,nhưng cũng giống như đại đa số những người trẻ tuổi hiện nay, muốn rangoài xông pha một lần, có thể kiến công lập nghiệp đương nhiên tốt, dùkhông thành cũng muốn dùng toàn bộ khả năng của mình tạo phúc cho muôndân thiên hạ.
Đang lúc hắn luyện tập hào hứng, mộtgiọng khen ngợi vang lên: “Hay!” Triệu Vân nghe tiếng đã biết là VânNhư. Hắn thu thương về, nhìn Vân Như. Từ sau khi Vân Như thay đổi, mỗilần xem hắn luyện thương, sẽ hô hay, mà không còn giống như trước kiacười nói ca ca lợi hại nữa.
“Như nhi, muội nói hay, cóbiết ca ca hay ở chỗ nào không?” Cười đùa chọc Vân Như, nếu muội đã nóihay, thì phải nói hay ở đâu mới phải.
Triệu Vân Nhưnhoẻn cười, nghĩ thầm, võ nghệ của huynh ta hiểu rõ nhất: “Thương phápca ca chú trọng thực chiến, lấy tốc độ hỗ trợ sức mạnh, động như thỏkhôn, tĩnh như Thái Sơn, đương nhiên là hay”.
Triệu Vân nhìn Vân Như, giật mình chấn động: “Như nhi, làm sao muội biết những điều đó?”
Triệu Vân Như cười: “Từ sau khi Như nhi thoát thai hoán cốt, đã biết rồi.Đúng rồi, Như nhi còn biết một bộ thương pháp, hôm nay sẽ dạy cho ca ca, được không?” Triệu Vân kinh ngạc vạn phần.
Vân Nhưcũng mặc kệ Triệu Vân nghĩ thế nào, tùy tiện nhặt một cây côn gỗ, biểudiễn một bộ thương pháp Dương gia. Thương pháp Dương gia có đặc điểm là: tay cầm sát gốc thương, ra thương thật dài, cánh tay thuận theo thânthể, cổ tay thuận theo cánh tay, hợp lại làm một, toàn thân thành mộtthể. Trong hư có thực, có kỳ có chính; tiến ưu tiên sắc bén, lui mạnh mẽ thần tốc, thương này thế hiểm, bất động như núi, động như sét đánh.Thời Tam quốc võ thuật sơ sài, bộ thương pháp này thật sự quá cao siêu,khiến Triệu Vân xem mà phi thường sửng sốt.
Chờ Vân Như biểu diễn xong, Triệu Vân chậc lưỡi: “Như nhi, ai dạy muội vậy? Thươngpháp như vậy thực chưa từng thấy qua.”
Triệu Vân Nhưcười nói: “Như nhi đã nói rồi mà, chính là sau khi thoát thai hoán cốtliền biết được đó. Mới đầu còn chưa rõ ràng, hiện giờ càng ngày càng rõ. Hơn nữa, Như nhi cảm thấy võ nghệ của mình cũng tốt lắm nhé, ca ca biết cái gì, muội cũng biết cái ấy.” Triệu Vân thật sự không nói nên lời. Có điều bộ thương pháp này đích thực bất phàm, hắn cũng không nhiều lờithêm, cứ học đã.
Từ ngày đó trở đi, Triệu Vân pháthiện, Vân Như quả nhiên giống như cô bé nói, mình biết cái gì bé cũngbiết cái ấy. Mặc dù người ngoài nhìn vào, Triệu Vân Như vẫn là một tiểucô nương, nhưng người nhà Triệu gia đều đã biết cô bé này thật sự khônghề tầm thường. Nửa năm sau, Triệu Vân đã hoàn toàn dung nhập bộ thươngpháp đó. võ nghệ Triệu Vân Như cũng thật phi thường đuổi sát, chỉ là vềphương diện sức mạnh cô bé còn xa mới bằng Triệu Vân. Thời gian đó Triệu Vân Như còn nói biết mấy bộ kiếm pháp, hai huynh muội đương nhiên cùngnhau luyện tập thuần thục.
Danh sách chương
- Quyển 1 - Chương 1 Triệu gia dị biến
- Quyển 1 - Chương 2 Rời núi
- Quyển 1 - Chương 3 Kết bái Quách Gia
- Quyển 1 - Chương 4 Bị lỡ ở Lạc Dương
- Quyển 1 - Chương 5 Lên phía bắc tìm Tào
- Quyển 1 - Chương 6 Tình thế thiên hạ
- Quyển 1 - Chương 7 Vì quân thượng lập mưu
- Quyển 1 - Chương 8 Chức trách của mưu sĩ
- Quyển 1 - Chương 9 Giá trị của Điển Vi
- Quyển 1 - Chương 10 Nhận mẫu thân = nhận huynh trưởng
- Quyển 1 - Chương 11 Lương tâm thầy thuốc
- Quyển 1 - Chương 12 Thiện tâm
- Quyển 1 - Chương 13 Núi Từ Vô an dân
- Quyển 1 - Chương 14 Đêm không trăng dễ giết người
- Quyển 1 - Chương 15 Huynh đệ số khổ
- Quyển 1 - Chương 16 Con đường làm ăn
- Quyển 1 - Chương 17 Thắng lợi trở về
- Quyển 1 - Chương 18 Tuân úc
- Quyển 1 - Chương 19 Hi chí tài
- Quyển 1 - Chương 20 Khả năng tiên đoán
- Quyển 1 - Chương 21 Bảo kiếm thần câu
- Quyển 1 - Chương 22 Vô ưu trang chủ
- Quyển 1 - Chương 23 Huynh muội gặp lại
- Quyển 1 - Chương 24 Thần binh xuất thế
- Quyển 1 - Chương 25 Cái chết của Tào Tung
- Quyển 1 - Chương 26 Cuộc chiến ở Bành thành
- Quyển 1 - Chương 27 Thu binh bất đắc dĩ
- Quyển 1 - Chương 28 Khổng dung
- Quyển 1 - Chương 29 Gặp cố nhân ở Bắc Hải
- Quyển 1 - Chương 30 Ẩn binh ở Thọ Quang
- Quyển 1 - Chương 31 Cuộc chiến lương thảo
- Quyển 1 - Chương 32 Điền Trù đã tớI
- Quyển 1 - Chương 33 Chọn lựa của trí giả
- Quyển 1 - Chương 34 Tái ông mất ngựa
- Quyển 1 - Chương 35 Căn cứ thủy quân
- Quyển 1 - Chương 36 Đắp mai rùa đen
- Quyển 1 - Chương 37 Mỗi người một ngẢ
- Quyển 1 - Chương 38 Ta cũng đánh cược (1)
- Quyển 1 - Chương 39 Ta cũng đánh cược (2)
- Quyển 1 - Chương 40 Ta cũng đánh cược (3)
- Quyển 1 - Chương 41 Nhị ca Trương Liêu
- Quyển 1 - Chương 42 Lữ Bố mời khách
- Quyển 1 - Chương 43 Hãm Trận doanh
- Quyển 1 - Chương 44 Lữ bố
- Quyển 1 - Chương 45 Ám sát Lưu Bị
- Quyển 1 - Chương 46 Tức giẬN
- Quyển 1 - Chương 47 Quách Gia tự tiến cử
- Quyển 1 - Chương 48 Xung đột
- Quyển 1 - Chương 49 Thụ hình
- Quyển 1 - Chương 50 Phân tích
- Quyển 1 - Chương 51 Nhận sai
- Quyển 1 - Chương 52 Quỷ quái tài
- Quyển 1 - Chương 53 Đồn điền và luyện quân
- Quyển 1 - Chương 54 Chuẩn bị
- Quyển 1 - Chương 55 Nguy cơ tại Uyển thành
- Quyển 1 - Chương 56 Cuộc chiến ở Uyển thành
- Quyển 1 - Chương 57 Đường về
- Quyển 1 - Chương 58 Viên Thuật đăng cơ
- Quyển 1 - Chương 59 Ức hiếp bằng hữu
- Quyển 1 - Chương 60 Viên thiệu
- Quyển 1 - Chương 61 Du thuyết Trương Yến
- Quyển 1 - Chương 62 Chiến tranh du kích
- Quyển 1 - Chương 63 Tào Tháo mắc mưu
- Quyển 1 - Chương 64 Tính kế bằng hữu
- Quyển 1 - Chương 65 Lần thứ hai tới Từ Châu
- Quyển 1 - Chương 66 Thăm hỏi bằng hữu
- Quyển 1 - Chương 67 Cam Ninh trở về
- Quyển 2 - Chương 68 Trương Dương nhập kinh
- Quyển 2 - Chương 69 Cược mạng (thượng)
- Quyển 2 - Chương 70 Cược mạng (hạ)
- Quyển 2 - Chương 71 Quyết đấu
- Quyển 2 - Chương 72 Tránh thể hiện
- Quyển 2 - Chương 73 Thu phục nhân tâm (1)
- Quyển 2 - Chương 74 Thu phục nhân tâm (2)
- Quyển 2 - Chương 75 Hàm nghĩa của chữ anh hùng
- Quyển 2 - Chương 76 Hai lần bảo đảm
- Quyển 2 - Chương 77 Nỗi lòng Hoàng đế
- Quyển 2 - Chương 78 Hậu quả của việc liều lĩnh
- Quyển 2 - Chương 79 Sức mê hoặc của ngôi vị hoàng đế
- Quyển 2 - Chương 80 Gió mưa vần vũ
- Quyển 2 - Chương 81 Trương Tú quy thuận
- Quyển 2 - Chương 82 Ơn một thăng* gạo, thù một đấu gạo
- Quyển 2 - Chương 83 Thuyết phục
- Quyển 2 - Chương 84 Lựa chọn
- Quyển 2 - Chương 85 Chờ đợi
- Quyển 2 - Chương 86 Thủ đoạn sấm sét
- Quyển 2 - Chương 87 Võ mồm lợi hại
- Quyển 2 - Chương 88 Lưu Bị mạng lớn
- Quyển 2 - Chương 89 Gặp nhau ở Nghiệp thành
- Quyển 2 - Chương 90 Không thể thay đổi
- Quyển 2 - Chương 91 Đội quân ở Thọ Quang
- Quyển 2 - Chương 92 Lừa gạt hãm hại
- Quyển 2 - Chương 93 Bạch mã – diên tân
- Quyển 2 - Chương 94 Tiến cử người mới
- Quyển 2 - Chương 95 Nỗ lực
- Quyển 2 - Chương 96 Gặp chuyện
- Quyển 2 - Chương 97 Nhân tâm khó dò
- Quyển 2 - Chương 98 Thần tiên
- Quyển 2 - Chương 99 Cuộc chiến Quảng Lăng (1)
- Quyển 2 - Chương 100 Cuộc chiến Quảng Lăng (trung)
- Quyển 2 - Chương 101 Cuộc chiến Quảng Lăng (hạ)
- Quyển 2 - Chương 102 Thỉnh cầu
- Quyển 2 - Chương 103 Bằng hữu sinh tử
- Quyển 2 - Chương 104 Khúc nhạc dạo đầu
- Quyển 2 - Chương 105 Cướp lương
- Quyển 2 - Chương 106 Tâm bệnh của Lữ Bố
- Quyển 2 - Chương 107 Binh giáng tướng lâm
- Quyển 2 - Chương 108 Hỏa thiêu Ô Sào
- Quyển 2 - Chương 109 Ta không phải duy nhất
- Quyển 2 - Chương 110 Giải cứu Điền Phong
- Quyển 2 - Chương 111 Bị mắng
- Quyển 2 - Chương 112 Giúp ai
- Quyển 2 - Chương 113 Giang Đông nội loạn
- Quyển 2 - Chương 114 Bàn chuyện thông gia
- Quyển 2 - Chương 115 Tình cờ gặp gỡ
- Quyển 2 - Chương 116 Dĩnh Xuyên hào môn
- Quyển 2 - Chương 117 Phát sinh biến cố
- Quyển 2 - Chương 118 Chỉnh đốn Dĩnh Xuyên
- Quyển 2 - Chương 119 Dùng tiếng sáo cầu gặp hiền nhân
- Quyển 2 - Chương 120 Lời nói của bậc hiền giả
- Quyển 2 - Chương 121 Uống rượu, phẩm trà, nói chuyện nhân sinh
- Quyển 2 - Chương 122 Vui và buồn
- Quyển 2 - Chương 123 Đủ loại mùi vị
- Quyển 2 - Chương 124 Đọc tâm
- Quyển 2 - Chương 125 Tâm sự
- Quyển 2 - Chương 126 Kế hoạch
- Quyển 2 - Chương 127 Cuộc sống ấm áp
- Quyển 2 - Chương 128 Thương thảo
- Quyển 2 - Chương 129 An bài
- Quyển 2 - Chương 130 Kế hoạch trăm năm
- Quyển 2 - Chương 131 Tranh cãi
- Quyển 2 - Chương 132 Có mới nới cũ
- Quyển 2 - Chương 133 Ngụ ý
- Quyển 2 - Chương 134 Thất ca
- Quyển 2 - Chương 135 Hình bóng hoa mai
- Quyển 2 - Chương 136 Bồ đào mỹ tửu
- Quyển 2 - Chương 137 Trấn an tinh thần
- Quyển 2 - Chương 138 Năm mới
- Quyển 2 - Chương 139 Hai quân giằng co
- Quyển 2 - Chương 140 Bất ngờ tập kích Hồ quan
- Quyển 2 - Chương 141 Tấn công Hổ Lao
- Quyển 2 - Chương 142 Thấm máu Hổ Lao
- Quyển 2 - Chương 143 Phục kích
- Quyển 2 - Chương 144 Chặn đánh
- Quyển 2 - Chương 145 Quyết chiến ở Thương Đình
- Quyển 2 - Chương 146 Hồi kết của Lê Dương
- Quyển 2 - Chương 147 Điếu ca thành Lê Dương
- Quyển 2 - Chương 148 Quốc gia không có việc nhỏ
- Quyển 2 - Chương 149 Xuôi nam ngược bắc
- Quyển 2 - Chương 150 Đánh nam dẹp tây
- Quyển 2 - Chương 151 Hỏa thiêu gò Bác Vọng
- Quyển 2 - Chương 152 Thấy ổn thì thu binh
- Quyển 2 - Chương 153 Nhanh chóng chuồn mất
- Quyển 2 - Chương 154 Đạo trung dung*
- Quyển 2 - Chương 155 Hòa thuận vui vẻ
- Quyển 2 - Chương 156 Không sót một tên
- Quyển 2 - Chương 157 Tranh giành cấu xé
- Quyển 2 - Chương 158 Huynh đệ bất hòa
- Quyển 2 - Chương 159 Lòng hảo tâm giả dối
- Quyển 2 - Chương 160 Nghĩa sĩ trung trinh
- Quyển 2 - Chương 161 Tiến quân vào Nghiệp thành
- Quyển 2 - Chương 162 Bàn chuyện dời đô
- Quyển 2 - Chương 163 Đau thấu tim gan
- Quyển 2 - Chương 164 Thân tình nồng ấm
- Quyển 2 - Chương 165 Thôn tướng quân
- Quyển 2 - Chương 166 Phong ba ở Khúc A
- Quyển 2 - Chương 167 Thánh địa linh xà
- Quyển 2 - Chương 168 Gia quy
- Quyển 2 - Chương 169 Huyết tế đại pháp
- Quyển 2 - Chương 170 Giao dịch
- Quyển 2 - Chương 171 Dụng tâm lương khổ
- Quyển 2 - Chương 172 Giận dỗi bỏ đi
- Quyển 2 - Chương 173 Nỗi sầu trong tù cung
- Quyển 2 - Chương 174 Sớm đã sắp xếp
- Quyển 2 - Chương 175 Cải thiên hoán mệnh
- Quyển 2 - Chương 176 Nghĩa tử Tào Xung
- Quyển 2 - Chương 177 Thu đồ đệ
- Quyển 2 - Chương 178 Nói chuyện giật gân
- Quyển 2 - Chương 179 Lợi dụng
- Quyển 2 - Chương 180 Lại thêm âm mưu
- Quyển 2 - Chương 181 Kinh châu lập mưu
- Quyển 2 - Chương 182 Tương kế tựu kế
- Quyển 2 - Chương 183 Trăng sáng trên sông
- Quyển 2 - Chương 184 Lửa giận bừng bừng
- Quyển 2 - Chương 185 Mượn đao giết người
- Quyển 2 - Chương 186 Gia tộc quyền thế ở Kinh châu
- Quyển 2 - Chương 187 Nổi danh trong sĩ lâm
- Quyển 2 - Chương 188 Bất ngờ gặp gỡ
- Quyển 2 - Chương 189 Mai hoa nhất lộng
- Quyển 2 - Chương 190 Mai hoa nhị lộng
- Quyển 2 - Chương 191 Thị phi
- Quyển 2 - Chương 192 Bỗng nhiên gặp chuyện
- Quyển 2 - Chương 193 Oan gia trời sinh
- Quyển 2 - Chương 194 Ông trời tác hợp
- Quyển 2 - Chương 195 Mai hoa tam lộng
- Quyển 2 - Chương 196 Khương nữ Chung Vu Sử Nhã
- Quyển 2 - Chương 197 Thu hoạch ngoài ý muốn
- Quyển 2 - Chương 198 Ca vũ sênh sang
- Quyển 2 - Chương 199 Cướp lấy hồng nhan
- Quyển 2 - Chương 200 Di hoa tiếp mộc
- Quyển 2 - Chương 201 Ngàn dặm truy tìm
- Quyển 2 - Chương 202 Luận võ kén rể
- Quyển 2 - Chương 203 Kế hoạch triển lộ quân uy
- Quyển 2 - Chương 204 Dương danh thiên hạ
- Quyển 2 - Chương 205 Giữa sống và chết
- Quyển 2 - Chương 206 Ta vì thiên hạ
- Quyển 2 - Chương 207 Sấm sét giữa trời quang
- Quyển 2 - Chương 208 Giúp người làm chuyện tốt
- Quyển 2 - Chương 209 Cướp hôn
- Quyển 3 - Chương 210 Bất ngờ ngoài ý muốn
- Quyển 3 - Chương 211 Đau thấu tim
- Quyển 3 - Chương 212 Mưa gió ngập trời
- Quyển 3 - Chương 213 Tiến binh Tân Dã
- Quyển 3 - Chương 214 Dốc trường bản
- Quyển 3 - Chương 215 Luôn ngoài ý muốn
- Quyển 3 - Chương 216 Máu mủ tình thâm
- Quyển 3 - Chương 217 Giang Lăng luận thế
- Quyển 3 - Chương 218 Nhu Tu ổ
- Quyển 3 - Chương 219 Đấu trí ở Hạ Khẩu
- Quyển 3 - Chương 220 Chiêu hàng
- Quyển 3 - Chương 221 Cuộc đào thoát có một không hai
- Quyển 3 - Chương 222 Dùng trí lấy Hạ Khẩu
- Quyển 3 - Chương 223 Định Kinh châu
- Quyển 3 - Chương 224 Tình nồng ý mật
- Quyển 3 - Chương 225 Sinh tử lưỡng nan
- Quyển 3 - Chương 226 Chia ly
- Quyển 3 - Chương 227 Bất ngờ
- Quyển 3 - Chương 228 Chân tướng
- Quyển 3 - Chương 229 Quân lâm thiên hạ
- Quyển 3 - Chương 230 Lòng có khúc mắc
- Quyển 3 - Chương 231 Hãm thân nơi tuyệt địa
- Quyển 3 - Chương 232 Không ngờ được cứu
- Quyển 3 - Chương 233 Đối xử chân thành
- Quyển 3 - Chương 234 Sơn cùng thủy tận
- Quyển 3 - Chương 235 Tìm được đường sống từ chỗ chết
- Quyển 3 - Chương 236 Hy vọng
- Quyển 3 - Chương 237 Bạo vũ kinh lôi
- Quyển 3 - Chương 238 Bỏ chạy
- Quyển 3 - Chương 239 Hào kiệt bi ca
- Quyển 3 - Chương 240 Chiến thần hiện thế
- Quyển 3 - Chương 241 Đi con đường nào
- Quyển 4 - Chương 242 Rẽ mây nhìn thấy mặt trời
- Quyển 4 - Chương 243 Đế vương chi sư
- Quyển 4 - Chương 244 Phòng ngừa chu đáo
- Quyển 4 - Chương 245 Trận chiến thủ thành
- Quyển 4 - Chương 246 Rút củi dưới đáy nồi
- Quyển 4 - Chương 247 Khói lửa Xích Bích
- Quyển 4 - Chương 248 Chặt đứt dây đàn
- Quyển 4 - Chương 249 Giang Đông mất
- Quyển 4 - Chương 250 Thuận gió trở về
- Quyển 4 - Chương 251 Bi thương đến chết
- Quyển 4 - Chương 252 Đóa hoa mai độc nhất vô nhị
- Quyển 4 - Chương 253 Nơi trái tim thuộc về
- Quyển 4 - Chương 254 Dẫn rắn ra khỏi hang
- Quyển 4 - Chương 255 Giang thiên ngàn dặm
- Quyển 4 - Chương 256 Đại kết cục – Yêu đến vĩnh viễn