
Luận Kết Cục Của Việc Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong
Tổng số chương: 161
Đế đô cuối tháng sáu, giống như lồng hấp gác trên đống củi, nóng đến mức khiến người ta không thở nổi. Mỗi khi đến thời gian này, tính tình mọi người đều đặc biệt nóng nảy, giống như nhiệt độ cực nóng chính là cái chìa khóa cởi bỏ tính tình hung bạo, phút chốc liền có thể làm cho bọn họ nổ tung.
“Có biết lái xe không? Có biết lái không vậy hả?!”
“Ồn ào cái gì, ồn ào với ai hả, tui không biết lái hay ông không biết lái?!”
Hai tên đàn ông tui trừng ông, ông trừng tui, sau khi đấu khẩu mấy phút, thật sự chịu không nổi mặt trời phơi sấy, ông dòm dòm tui, tui dòm dòm ông, rất có ăn ý mà trốn vào dưới bóng cây bên ven đường.
Bởi vì diện tích bóng cây có hạn, hai người đứng rất gần, ông liếc mắt dòm tui một cái, tui liếc mắt dòm ông một cái, trong lúc nhất thời lại có chút ầm ĩ không nổi nữa.
“Bốp!” Hai người nghe phía sau truyền đến tiếng bàn tay, đồng loạt quay đầu lại nhìn, nhìn thấy dưới bóng cây liền kề, có một thiếu niên ngồi đó, mặt trắng, mắt tròn, tóc còn mang theo chút xoăn tự nhiên, tay trái ôm hộp kem tan hết một nửa, tay phải đang đuổi muỗi trên đùi.
Cậu thiếu niên ngẩng đầu liền nhìn thấy bọn họ, chưa nói đã cười, bên má lộ ra hai cái lúm đồng tiền nho nhỏ, thoạt nhìn giống như một sinh viên ngại ngùng.
Cậu thiếu niên mỉm cười như vậy, một chút hỏa khí cuối cùng trong lòng hai vị tài xế cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, hai người liếc nhìn nhau, tài xế mập dẫn đầu mở miệng nói: “Cậu em, trời nóng như vậy, ở đây làm gì hả?”
Cậu thiếu niên xoay người nhặt bảng gỗ của mình đặt ở chỗ rễ cây lên, đưa qua trước mặt hai người: “Hai anh trai, xem bói không?”
Tài xế gầy vươn cổ ra nhìn, trên tấm bảng gỗ cũ màu đen chỉ lớn bằng bàn tay nam nhân trưởng thành, dùng bút lông viết “Thiết khẩu thần toán, mỗi tháng ba quẻ. Tâm thành tất linh, hữu duyên tất tính.”
Cái này cũng quá trắng ra rồi, nếu bị cho là mất linh, đó là bởi vì tâm không thành. Một tháng số lượng quẻ xem bói vượt quá cũng không sao, dù sao có duyên phận còn có thể tính thêm. Hiện tại người trẻ tuổi rất không nhẫn nại, gạt người cũng không biết để ý một chút.
Có điều ngày nắng gắt như vậy gặp nhau cũng là có duyên, bọn họ ồn ào như vậy ngay cả người xem náo nhiệt cũng không có, có thể thấy hôm nay nóng bao nhiêu. Tài xế gầy lau mồ hôi trên mặt một cái, “Cậu em tháng này tính mấy quẻ rồi?”
Hôm nay đã là ngày cuối cùng của tháng sáu, chẳng lẽ mỗi tháng ba quẻ của cậu ta còn chưa tính hết à? Vậy việc làm ăn này cũng thật đủ thảm đạm.
Kem trong tay thiếu niên đã tan gần hết, cậu tùy ý ném bảng gỗ qua một bên, cúi đầu nhanh chóng đem kem ăn vào trong bụng, xoay người ném một cái, hộp kem bay vào thùng rác cách cậu hai thước.
“Tháng này còn dư lại một quẻ, hai anh trai ai có hứng thú?” Thiếu niên lấy trong túi quần ra một cái khăn ướt còn chưa mở bao, mở ra lau miệng lau tay, cũng không vội khuyên nhủ hai người tin tưởng mình, quay đầu đem khăn đã dùng qua ném vào thùng rác. Loading...
“Cậu em à, cậu còn trẻ tuổi, sao lại…” Sao lại làm cái này?
Tài xế mập thấy thiếu niên này ăn mặc sạch sẽ, người lại còn trẻ, lại làm loại nghề nghiệp gạt người này, thật sự là không biết nên nói cái gì cho tốt.
Cố tình thiếu niên này lại đặc biệt bình tĩnh, nghe tài xế mập nói như vậy, sắc mặt không chút nào thay đổi, chỉ cười tủm tỉm nhìn bọn họ, lúm đồng tiền bên má như ẩn như hiện, khiến người ta thật sự không phản cảm cậu nổi.
“Tính một quẻ bao nhiêu tiền?” Tài xế gầy thuận miệng hỏi.
Thiếu niên vươn ra một bàn tay.
“Năm mươi?”
Thiếu niên lắc lắc đầu, “Năm trăm.”
Sắc mặt tài xế gầy thay đổi, có chút bất đắc dĩ nói: “Cậu em à, không phải anh không tin, chỉ là năm trăm này cũng quá mắc.” Chờ trở về báo sổ sách với bà xã, hắn nói hắn cầm năm trăm đi xem bói, bà xã hắn sẽ tin à?
Hơn nữa hắn cảm thấy, nếu không phải cái mặt thằng nhóc này vô hại, chỉ bằng loại công phu sư tử ngoạm này, khẳng định hắn sẽ liếc một cái trắng mắt liền xoay người bước đi.
Thiếu niên cười mà không nói, không đề cử với tài xế gầy là mình xem bói chuẩn bao nhiêu, cũng không nói mình nguyện ý xuống giá, giống như người vừa rồi muốn xem bói cho người ta không phải là cậu, mà là người khác.
Ba người không nói chuyện với nhau nữa, không khí tràn ngập một loại lúng túng nhàn nhạt, khó tả.
Qua hai phút sau, tài xế mập thấy trên đùi thiếu niên bị muỗi chích ra vài cục đỏ, sờ sờ ví tiền của mình, từ bên trong lấy ra ba tờ tiền hồng nhét vào trong tay cậu: “Cậu em, cái nghề nghiệp này không dễ làm đâu. Giữa trưa trời nắng gắt, cậu sớm đi về nghỉ ngơi, lại tìm một công việc đứng đắn, về sau đừng làm cái này nữa.”
Con của hắn thoạt nhìn không nhỏ hơn thiếu niên này bao nhiêu, lúc này còn trốn ở trong nhà bật điều hòa chơi game, thiếu niên này lại một mình đi ra ngoài làm loại chuyện này. Phàm là trong nhà điều kiện tốt, gia trưởng nào lại nỡ để cậu ta ăn khổ thế này?
Sau khi nói xong, sắc mặt hắn có chút lúng túng nói: “Anh không tính số mệnh, tiền này cậu cầm mà tiêu.”
Thiếu niên nhìn ba tờ tiền một trăm trong tay, cười cười, thu lại bảng gỗ cũ màu đen đặt trên đất, sau đó nói: “Anh trai tốt bụng, hôm nay em liền phá lệ một lần.”
Tài xế mập thấy dáng vẻ như có chuyện lạ của cậu, chỉ có thể cười ha ha nói: “Tính đi, tính đi, tính xong sớm về nhà nghỉ ngơi.”
“Anh trai đời này mang theo chờ mong của cha mẹ mà sinh ra, từ nhỏ nhận hết cha mẹ sủng ái, hai mươi lăm kết hôn, tình cảm hòa thuận với tôn phu nhân, trong số mệnh có trai không gái, có đúng không?” Thiếu niên dựa vào thân cây, giọng nói nhu hòa, giống như một làn gió mát, khiến người ta thân tâm sung sướng.
Nhưng mà nội tâm tài xế mập lại rất khiếp sợ, bởi vì đối phương tính rất chuẩn. Lúc trước cha mẹ hắn kết hôn thiệt nhiều năm cũng không thể sinh con, sau đó rốt cuộc có hắn, đối với hắn vô cùng cưng chiều. Lúc hắn học đại học, quen biết người vợ hiện tại, cho nên sau khi tốt nghiệp không quá hai năm, bọn họ liền kết hôn, sinh ra một đứa con trai.
Tài xế gầy thấy vẻ mặt tài xế mập khiếp sợ, sự bất đắc dĩ trong lòng càng thêm rõ ràng. Thầy bói hiện tại đều thích chơi kiểu này, nói người ta từ nhỏ thế nào, người trong nhà như thế nào, trên thực tế chỉ cần là người có năng lực quan sát mạnh, đều có thể từ lời nói việc làm cách ăn mặc của đối phương, đoán ra một ít manh mối, cái này căn bản không hề liên quan đến xem bói.
Ngay khi tài xế gầy cho rằng đối phương còn muốn tiếp tục xả một đống lời không đáng tin, thiếu niên thế mà lại không nói thêm gì khác nữa.
“Không có ai là vận mệnh thập toàn thập mỹ, người có thể được thập toàn cửu mỹ, đã là trời cao ưu ái, ” ánh mắt người trẻ tuổi nhẹ nhàng đảo qua trên trán tài xế béo, “Nếu anh trai tin lời em, hôm nay khi về nhà, đổi một con đường khác, tránh được kiếp nạn lớn.”
Nói xong, cậu mang theo bảng gỗ trong tay còn có ba trăm đồng tiền, duy trì phong phạm cao nhân thần bí, chậm rì rì đi ra khỏi tầm mắt của hai người.
Tài xế gầy: tiến triển này dường như có chút không đúng…
Có điều hắn cũng không có thời gian nghĩ lại chuyện này, bởi vì cảnh sát giao thông đã tới, bắt đầu xử lý vụ việc va quẹt này. Cơ mà có việc cùng nhau đứng dưới tàng cây tránh ánh mặt trời trước đó, hai người đều lùi một bước, vụ việc rất nhanh liền xử lý xong.
Ở bên ngoài vội vàng một ngày, khi tài xế mập chuẩn bị về nhà, đã là buổi tối hơn chín giờ. Bởi vì xe bị đưa đi sửa chữa, hắn chỉ có thể ngồi xe bus về nhà. Xuống chuyến bus đêm, khi hắn chuẩn bị xuyên qua ngõ nhỏ, bị gạch dưới chân vấp một chút, đột nhiên liền nhớ lại thiếu niên có má lúm đồng tiền gặp được giữa trưa.
Hắn nhìn nhìn ngõ nhỏ không có một bóng người, do dự hai giây, cuối cùng xoay người chuẩn bị đi đường vòng về nhà.
Mới vừa đi không được mấy bước, hắn nghe trong ngõ hẻm đột nhiên phát ra một tiếng vang thật lớn, hình như là vật nặng gì đó rớt xuống dưới. Trong lòng hắn run lên, vội vàng xoay người chạy trở về, bị cảnh tượng trong ngõ hẻm làm sợ ngây người.
Ngay chỗ cách đầu ngõ không xa, rớt rất nhiều xi măng, gạch đá, dĩ nhiên là có ban công một nhà nào đó đổ sập, rớt toàn bộ xuống dưới.
Nếu vừa rồi hắn đi đường này…
Trong đêm hè nóng bức này, hắn nhịn không rùng mình.
+++
“Tiền Tiền, cậu chính là cha mẹ tái sinh của tụi tui!”
“Đúng đúng đúng, yêu cậu một vạn năm.”
“Cút đi, tớ không yêu cậu.” Kỳ Yến ghét bỏ mà quẳng bạn cùng phòng đánh về phía mình qua một bên, sau đó đem cơm chiều mình mang về cho bọn họ đặt ở trên bàn, “Mấy cậu tự chia đi, tớ đi tắm rửa một cái.”
Mấy đứa bạn cùng phòng nhìn cậu lấy tấm bảng gỗ trên người ra, đều thực bình tĩnh, bọn họ đã sớm quen cái loại chuyện Kỳ Yến ngẫu nhiên đi ra ngoài giả mạo thần côn*.
*Thần côn: là từ mang nghĩa xấu, châm biếm,chỉ những người giả mình có phép thuật, có quyền năng, hoặc cả khả năng siêu phàm nào đó để lừa bịp nhằm trục lợi từ người khác.
Tắm rửa xong đi ra, ba tên trong phòng ngủ đã ăn xong hết cơm chiều, trong phòng đều là mùi đồ ăn. Cậu duỗi chân ra, đem cái ghế cản ở trước mặt mình đá sang bên cạnh, đi đến trước bàn học của mình ngồi xuống, mở máy tính ra, quyên ba trăm đồng cho một tổ chức từ thiện nào đó.
Sư môn có dạy, mỗi tháng phải tính cho người ta ba quẻ, tiền nhận được từ ba quẻ này không thể dùng cho bản thân, chỉ có thể lấy đi làm việc thiện.
“Mấy ngày sau tớ phải về quê, ” lão đại tươi cười có chút miễn cưỡng, “Trong nhà giúp tớ an bài công việc tốt, tiền lương không cao, nhưng mà ổn định.” Đối với an bài của người nhà hắn cũng không có quá nhiều bất mãn, chỉ là lập tức phải tạm biệt mấy anh em, có chút luyến tiếc.
Nhắc tới cái đề tài này, bốn người đều an tĩnh lại.
Bốn anh em bọn họ ở trong cùng một phòng sinh hoạt bốn năm, hiện tại mỗi người một nơi, ai có thể vui vẻ nổi.
“Ngày mai chúng ta đi ra ngoài ăn một bữa no, tớ mời khách!” Vương Hàng ở trong phòng ngủ xếp hàng lão tam, người địa phương ở đế đô, điều kiện trong nhà cũng giàu có, “giàu sang không quên nhau!”
“Đi, ngày mai đi ăn một bữa lớn.”
“Không ăn bình thường, chỉ ăn đồ sang thôi!”
Kỳ Yến tắt máy tính, “Trước tiên kêu mấy tách Vũ Di Đại Hồng Bào*, sau đó toàn bộ các loại hải sản quý hiếm lấy mỗi loại một phần, mấy cậu cảm thấy thế nào?”
*Vũ Di Đại Hồng Bào: trà Đại Hồng Bào trồng ở núi Vũ Di, một trong những loại trà đắt nhất thế giới.
“Tiền Tiền nói lời này có đạo lý, tốt nhất là gọi thêm mấy phần, ăn không hết liền đóng gói trở về để ăn khuya.”
Nói tới ăn, không khí trong phòng ngủ rốt cuộc cũng thoải mái lại.
Đối với nhân dân Hoa quốc cần lao dũng cảm mà nói, không có gì mà đồ ăn ngon không giải quyết được, nếu một bữa không được, vậy thì hai bữa.
Mấy anh em nói chuyện phiếm đến khuya mới ngủ, gần tốt nghiệp, phòng ngủ bọn họ bốn người, có người về quê, có người tiếp tục học nghiên cứu sinh, có người về nhà kế thừa sự nghiệp, mỗi người quyết định con đường khác nhau.
Kỳ Yến ở trên giường lật người một cái, lập tức ngủ say, sau đó cậu mơ mơ màng màng gặp một giấc mơ.
Bên tai có người đang không ngừng nói gì đó với cậu, sau đó ở trên trán cậu vỗ một cái.
“Hô!”
Kỳ Yến mãnh liệt từ trên giường ngồi dậy, điều hòa cũ kỹ trong phòng ngủ còn đang thổi vù vù, âm thanh lớn, hiệu quả làm lạnh lại không mạnh, điều chỉnh đến 24 độ mà cũng chỉ có hiệu quả của 27 độ. Cậu ngáp một cái, lau lau trán, mắt nhìn ngoài cửa sổ còn chưa sáng, lùi về trong chăn tiếp tục ngủ.
Ngoài cửa sổ, nửa vầng trăng xuyên qua tầng mây, ánh trăng sáng tỏ chiếu vào trong cửa sổ, ở trên người Kỳ Yến ngủ say, phủ kín một tầng ánh trăng nhàn nhạt.
Danh sách chương
- Chương 1 Anh Trai, Xem Bói Không?
- Chương 2 Thíu Niên*, Cậu Thành Công Khiến Cho Tôi Chú Ý
- Chương 3 Nhà Có Phúc
- Chương 4 Cao Nhân Sâu Không Lường Được
- Chương 5 Tử Kim Hai Màu
- Chương 6 Đại Sư!
- Chương 7 Chân Thành
- Chương 8 Tĩnh Dưỡng
- Chương 9 Thấy Việc Nghĩa Hăng Hái Làm
- Chương 10 Chủ Nghĩa Duy Vật
- Chương 11 Vạch Trần
- Chương 12 Làm Hết Sức
- Chương 13 Bốn Vị Đại Sư
- Chương 14
- Chương 15 Quý Cực Tất Chiết*
- Chương 16 Thiên Đạo
- Chương 17 Hy Vọng
- Chương 18 Vận Khí Kỳ Ba
- Chương 19 Hỗ Trợ
- Chương 20 Nguyền Rủa
- Chương 22 Điên Rồi
- Chương 23 Không Khoa Học
- Chương 24 Mới Lạ
- Chương 25 Sinh Cơ
- Chương 26 Kỳ Huyễn
- Chương 27 Người Cùng Chịu
- Chương 28 Sung Sướng
- Chương 29 Vĩ Đại
- Chương 30 Đại Nạn Không Chết
- Chương 31 Tiền Tài Và Ghen Tị
- Chương 32 Kẻ Lừa Đảo?
- Chương 33 Nhất Niệm Thiên Đường
- Chương 34 Ngậm Máu Phun Người
- Chương 35 Báo Ứng
- Chương 36 Ân Nhân
- Chương 37 Kính Thần
- Chương 38 Chưởng Môn Nhân
- Chương 39 Tôi Đang Vội
- Chương 40 Ai Là Kỳ Đại Sư?
- Chương 41 Đây Chính Là Bạn Của Sầm Ngũ Gia
- Chương 42 Chẳng Lẽ Còn Muốn Sống Hết Thọ Mệnh?
- Chương 43 Việc Này Có Thể Là Người Làm
- Chương 44 Bất An
- Chương 45 Xấu Hổ
- Chương 46 Nơ Lệch
- Chương 47 Làm Như Thế Nào?
- Chương 48 Tên Không Tốt
- Chương 49 Đáng Yêu Vô Cùng
- Chương 50 Vẻ Mặt Mê Man
- Chương 51 Mày Là Thiên Sư À?!
- Chương 52 Trấn Vương Hương
- Chương 53 Tàn Nhẫn
- Chương 54 Kỳ Đại Sư Tiền Đồ Vô Lượng
- Chương 55 Tôi Nói Với Sầm Gia
- Chương 56 Đừng Có Không Chào Mà Đi Nữa
- Chương 57 Phản Đồ
- Chương 58 Bị Dọa À?
- Chương 59 Không Nên Nhìn, Không Được Nghe, Không Cần Nghĩ
- Chương 60 Nắm Chắc Nó
- Chương 61 Cứu Chữa
- Chương 62 Em Nghĩ, Em Đã Yêu Cậu Ấy
- Chương 63 Hoài
- Chương 64 ? ? ?
- Chương 65 Cha Cũng Trở Nên Không Được Bình Thường
- Chương 66 Viên Gia Tới Cửa
- Chương 67 Âm Trạch
- Chương 68 Làm Cho Đối Phương Khóc Về Nhà Tìm Ba Ba
- Chương 69 Con Nuôi
- Chương 70 Kỳ Tích Xảy Ra
- Chương 71 Gần Đây Ổn Không?
- Chương 72 Đi Về Cõi Tiên
- Chương 73 Không Biết Xấu Hổ
- Chương 74 Minh Châu Bị Long Đong
- Chương 75 Quá Thất Lễ
- Chương 76 Tấm Lòng Từ Mẫu
- Chương 77 Thể Chất Conan
- Chương 78 Ba Ba Bách Hạc
- Chương 79 Tôi Cũng Tính Ở Trong Đó À?
- Chương 80 Kỳ Đại Sư Cũng Quá Trì Độn
- Chương 81 Là Hắn Suy Nghĩ Nhiều?
- Chương 83 Thiên Sư?
- Chương 84 Cậu Vốn Là Tướng Mạo Sinh Ra Liền Chết Yểu
- Chương 85 Cha Con Sầm Gia Nghẹn Chết Người
- Chương 86 Làm Sao Có Thể Hiểu Lầm
- Chương 87 Cô Gái Đầm Đỏ Giày Đỏ Tóc Tai Bù Xù
- Chương 88 Không Tin Tình Yêu?
- Chương 89 Tôi Thích… Trụ Chống Trời?
- Chương 90 “Chấm Dứt Tình Bạn?”
- Chương 91 Những Lời Này Có Mấy Ý
- Chương 92 Anh Yêu Em
- Chương 93 Sống Ở Cửa Đối Diện Là Ai
- Chương 94 Vượt Qua Muôn Sông Nghìn Núi
- Chương 95 Tin Cái Gì Cũng Đừng Tin Mê Tín
- Chương 96 Vì Nhân Dân Phục Vụ
- Chương 97 Cơn Buồn Ngủ Hoàn Toàn Không Còn
- Chương 98 Cầu Phúc
- Chương 99 Rồng Ngâm
- Chương 100
- Chương 101 Chỉ Biết Một Bước Cũng Không Nhường
- Chương 102 Thân Ái
- Chương 103 Thật Sự Là Quá Buồn Cười
- Chương 104 Giao Lưu Học Thuật
- Chương 105 Đảo Hoa Hồng
- Chương 106
- Chương 107 Reyes
- Chương 108 Lột Vỏ
- Chương 109 Đây Là, Đây Là Thỉnh Thần Phù Ư?
- Chương 110 Xứng Sao?
- Chương 111 Quỷ Già Mồm Cãi Láo!
- Chương 112 Mọi Sự Cẩn Thận
- Chương 113 Nghiền Áp
- Chương 114 Tôi Với Cô Đến Hỏi Một Chút
- Chương 115 Em Đưa Cho Cô Ấy Đồ Vật, Không Có Ý Tứ Kia
- Chương 116 Không Tin Cá Vẫn Luôn Không Mắc Câu
- Chương 117 Em Cũng Là Người Trẻ Tuổi, Cứ Muốn So Đo Với Họ Đó
- Chương 118 Chung Quy Phải Thử Một Lần Mới Biết
- Chương 119 Hôm Nay Chủ Quán Có Việc, Không Tiếp Khách Lạ
- Chương 120
- Chương 121 Tôi Không Phải Là Thánh Nhân
- Chương 122 Ai Không Biết Phát Thức Ăn Cho Chó?
- Chương 123 Từ Xưa Đến Nay, Sắc Đẹp Hại Nước
- Chương 124 Hắn Rất May Mắn
- Chương 125 Cầu Thần Bái Phật Đều Không Hữu Dụng Bằng Cường Thân Kiện Thể
- Chương 126 Tìm Long
- Chương 127 Tôi Xem Anh Cũng Không Dám Đụng Đến Tôi
- Chương 128 Trong Nhà
- Chương 129 Mỹ Thực Không Biên Giới
- Chương 130 Tôi Nhìn Thấy Nòi Giống Đào Gia Mấy Người, Liền Ghê Tởm
- Chương 131 Tiệc Rượu Cho Phép Mang Theo Người Yêu
- Chương 132 Sầm Ngũ Gia Dắt Một Người Đàn Ông Tới Đây Không Tính Là Gì, Nếu Hắn Dắt Một Con Chó Vào, Mới Xem Như Trò
- Chương 133 Đây Quả Thực Rất Không Huyền Học!
- Chương 134 Tâm Linh Cảm Ứng Của Người Mẹ
- Chương 135 Vượt Quá 99.95%, Đạt Tới Trên 99.99%
- Chương 136 Quý Giới Cũng Thật Loạn
- Chương 137 Sui Gia
- Chương 138 Mẹ Cậu Thật Sự Là Có Tiền Tùy Hứng
- Chương 139 Quan Hệ Bao Hàm Và Bị Bao Hàm
- Chương 140
- Chương 141 Núi Hồng Lương, Nơi Long Mạch Đi Qua
- Chương 142 Đến Tột Cùng Cậu Là Ai
- Chương 143 Thiên Sư ~
- Chương 144 Hộ Vạn Vật Hoa Hạ
- Chương 145 Thiên Sư Đã Sớm Không Còn
- Chương 146
- Chương 147 Bô Chủ* Bị Ngốc Khỏi Giải Thích
- Chương 148 Trở Về Sớm Một Chút
- Chương 149
- Chương 151 Đỏ Tươi Như Máu
- Chương 152 Chính Văn Hoàn
- Chương 153 Phiên Ngoại Một
- Chương 154 Phiên Ngoại Hai
- Chương 155 Phiên Ngoại Ba
- Chương 156 Phiên Ngoại Bốn
- Chương 157 Phiên Ngoại Năm
- Chương 158 Phiên Ngoại Sáu
- Chương 159 Phiên Ngoại Bảy
- Chương 160 Phiên Ngoại Tám
- Chương 161 Phiên Ngoại Chín.
- Chương 162 Phiên Ngoại Mười
- Chương 163 Phiên Ngoại Mười Một
- Chương 164 Phiên Ngoại Mười Hai