
Lưu Công Kỳ Án
Tổng số chương: 144
Giang sơn Đại Thanh thống nhất, quân dân an lạc thái bình, muôn nước vào triều nộp cống, triều có tôi hiền Lưu Dung, xuất khẩu thành chương hợp thánh minh, tài năng sách tày Khổng Mạnh, Sơn Đông là chốn quê nhà, trời sinh giúp rập khuông phò Đại Thanh.
Đây là mấy câu tân ca mở đầu cho cuốn sách này. Chuyện kể rằng vào thời Hoàng đế Càn Long xuất hiện một vị năng thần, tổ tiên vốn người huyện Chư Thành phủ Thanh Châu tỉnh Sơn Đông. Ông vốn là con trai của Lưu lão đại nhân Lưu Thống
Huân, họ Lưu, tên Dung, có ngoại hiệu là Lưu gù. Ông vốn xuất thân từ tầng lớp ấm sinh, nay chịu Hoàng ân của Hoàng đế Càn Long đích thân cất bút phê cho làm tri phủ Giang Ninh tại Kim Lăng.
Vị lão gia này nhận lệnh, không dám trễ nải, vội chọn ngày lành tháng tốt tới phủ Giang Ninh tại Kim Lăng nhậm chức. ông không mang theo gia quyến, chỉ dẫn theo một tên người hầu là Trương Lộc. Hai thầy trò ăn vận đơn giản, Trương Lộc cõng theo một bọc chăn màn. Họ rời khỏi cổng Hải Đại, rẽ theo hướng Tây, đi dọc theo chân thành tới cửa Tuyên Vũ, vượt qua cầu treo đi theo hướng Nam tới Thái Thị khẩu, lại rẽ về hướng Tây, đi dọc theo đường lớn, ra khỏi cổng Bành Nghĩa, thuê hai con la, hai thầy trò cưỡi la lên đường.
Lưu đại nhân một lòng muốn tới Kim Lăng nhậm chức. Họ đi qua hết đường lớn rồi lại ngõ nhỏ, vượt qua gò Chức Kinh rồi đi theo hướng Tây. Hai thầy trò cưỡi lừa quả nhiên đi nhanh hơn hẳn. Chỉ một lúc sau đã vượt qua thành Hiếu Minh tại Lư Cầu. Trước mặt đã là Thường Tân Điếm, họ tìm nhà dân trong huyện để đổi lừa rồi lại tiếp tục lên đường. Hai thầy trò dừng ăn bữa cơm trưa tại Trác Châu xong, không dám nghỉ ngơi, lại vội đi ngay. Cuốn sách này không kể vòng vo. Họ đi một mạch tới đường lớn tại Hà Giang. Vượt qua Đức Châu, qua huyện Ân thuộc châu Tế Ninh như một cơn gió. Thuê thuyền của một người lái đò họ Vương vượt sông Hoàng Hà rồi lại tiếp tục cuộc hành trình. Chuyện họ đi đường ra sao, ta không cần nhắc nhiều tới nữa. Chỉ biết hôm ấy, thành Kim Lăng đã hiện ra trước mắt họ.
Hai thầy trò Lưu đại nhân đang đi trên đường, nhìn thấy thành Kim Lăng hiện ra trước mắt. Họ dùng lại ở Thập Lý Bảo phủi bụi đường bám trên mình, lại thuê hai con lừa, hai thầy trò cưỡi lên. Chuyện không cần nhắc tới nữa.
Lại nói chuyện ba ban thư lại của phủ Giang Ninh từ khi nhận được công văn nói Hoàng đế Càn Long đích thân chỉ định một vị đại nhân họ Lưu làm tri phủ Giang Ninh, chỉ vài hôm nữa sẽ tới, đám thủ hạ, nha dịch ngày ngày ra đình Tiếp Quan ngồi nói chuyện phiếm đợi tân tri phủ tới. Hôm ấy, đám quan lại đang ngồi đợi bỗng thấy hai người cưỡi hai con lừa đi tới.
Đám thuộc hạ, nha dịch nhất tề quát hỏi:
- Này, đi đâu đấy. Đây là đình Tiếp Quan. Nếu còn xông tới nữa, bọn ta sẽ đánh gẫy chân lừa!
Trương Lộc ở phía sau quát lớn, nói:
- Nói càn, đây chính là phủ đài phủ Giang Ninh Lưu đại nhân của các người đó!
Đám nha dịch vừa nghe đến tên Lưu đại nhân đã sợ hãi rụng rời, vội vàng quỳ sụp cả xuống. Còn đám thư lại đứng cả bên đường, khom lưng, chắp tay, nói:
- Bọn tệ chức đón muộn, xin đại nhân trị tội!
Lưu đại nhân xua tay, đám thư lại theo cả phía sau. Chỉ phút chốc đã tới đình Tiếp Quan. Lưu đại nhân xuống lừa, người chủ lừa đi theo phía sau thấy cảnh ấy, trong lòng thầm nghĩ:
- Hay thật. Chẳng trách nào lúc thuê lừa họ không hề mặc cả. Vụ làm ăn này đúng là khiến ta được một mẻ vỡ hồn! Cũng hay, sau vụ này ai cũng biết lừa của ta cõng một vị quan phủ, chắc chắn sẽ kéo nhau tới thuê lừa của ta!
Nghĩ xong lên trước đón lấy cương lừa, cắm đầu đi thẳng.
Lưu đại nhân là loại quan phủ như thế nào? Thấy chủ lừa không dám đòi dù chỉ một xu tiền thuê lừa. Đại nhân vội gọi Trương Lộc, nói:
- Rốt cuộc vẫn phải trả tiền thuê lừa cho người ta. Người ta vốn là dân nghèo, không nên cưỡi lừa rồi quỵt tiền của họ.
- Dạ!
Trương Lộc lớn tiếng hô lên, cất giọng gọi vang:
- Chủ lừa hãy mau trở lại, đại nhân có thưởng.
Chủ lừa nghe hô "đại nhân có thưởng" vội vàng quay trở lại. Trương Lộc lấy ra một xâu tiền trao cho người chủ lừa.
Người ấy nhận lấy, dập đầu lạy tạ rồi bỏ đi.
Lúc này Lưu đại nhân mới quay sang nói với đám thư lại, nha dịch:
- Mang kiệu ra đây.
Đám nha dịch khiêng ra một chiếc kiệu bốn người khênh, vén rèm, dìu đại nhân lên kiệu. Lưu đại nhân khom lưng lên kiệu. Kiệu phu vác kiệu đặt lên vai. Đám chấp sự đi trước, kiệu lớn theo sau. Thanh la dẹp đường vang lừng đinh tai nhức óc.
Lưu đại nhân ngồi trên kiệu bốn người khiêng, đám chấp sự hai hàng đi trước. Quân dẹp đường đội mũ đen đỏ, nha dịch quát vang dẹp đường. Có một chiếc tán lụa hồng lớn che trên nóc khẩu hiệu của Lưu đại nhân. Dân chúng nhất tề kéo ra xem, tiếng cười nói, bàn tán xôn xao hai bên đường. Chỉ thấy Lưu đại nhân trên đầu đội một chiếc mũ Hồng Anh, rua đỏ trên mũ đã cũ, nhạt màu trở thành màu trắng, sườn mũ cũ, chỗ rách đã được vá lại bằng lụa xanh. Cả bộ y phục trên mình ông ta cũng không khá hơn. Tấm áo dài bằng đoạn xanh mặc đã nhiều năm, trên đó chi chít những lỗ rách thủng, đôi giày ông ta đi cũng không hơn gì. Nếu tính kỹ ra, khắp từ trên xuống dưới trên mình Lưu đại nhân chẳng đáng giá hai xâu tiền. Từ quân tới dân trong phủ thấy vậy, bất giác bật cười ầm lên, nói:
- Vị quan phủ này thực nghèo nàn.
Từ quân tới dân lại bàn tán xôn xao. Kiệu của Lưu đại nhân vào thành. Cỗ kiệu vượt đường lớn, ngõ nhỏ nhanh như tên bắn, thoắt chốc đã thấy nha môn phủ Giang Ninh hiện ra trước mắt. Đại kiệu tiến vào cổng, kiệu được nhẹ nhàng hạ xuống. Trương Lộc tiến lên trước, đưa tay đỡ vị quốc khanh lương đống của triều đình xuống. Lưu đại nhân sải bước đi đàng trước, Trương Lộc theo hầu phía sau.
Lưu đại nhân xuống kiệu, vào thẳng hậu đường ngồi xuống dặn dò Trương Lộc:
- Hôm nay đã muộn, ngày mai sẽ thăng đường làm lễ nhận ấn xét xử mọi việc.
Trương Lộc ứng thanh, sải bước ra ngoài. Tới trước sảnh đường dừng lại, truyền đạt lại lời của đại nhân. Đám quan lại, sai dịch tản đi. Chuyện không cần nhắc tới nữa.
Trương Lộc vào trong bẩm rõ lại với Lưu đại nhân. Đại nhân gật đầu, dặn dò:
- Trương Lộc, hãy đem hết lương khô còn lại của hai thầy trò ta ra đây!
- Dạ!
Gã người hầu ứng thanh, không dám trễ nải, vội moi hết số lương khô còn lại trong chiếc tay nải cũ rách ra. Đó là gì vậy? Đó là hai chiếc bánh bao bên ngoài đã khô cứng họ ăn còn thừa, hai chiếc bánh nướng sừng bò trên đường đi ăn chưa hết. Lưu đại nhân không phải là người keo kiệt, không dám tiêu tiền trên đường đi, chỉ vì đại nhân thích ăn hai loại này mà thôi. Đại nhân lại quay qua dặn bảo Trương Lộc:
- Trương Lộc, con hãy qua bảo nhà bếp, chúng ta không cần bất cứ món gì do quan viên đưa lại. Con hãy lấy tiền của chúng ta, đi mua ba mươi tiền gạo, nấu một nồi cháo, hấp lại hai cái bánh bao lên, vậy là thầy trò ta đủ bữa rồi.
Trương Lộc ứng tiếng, đi làm theo sự sai bảo của đại nhân.
Chỉ một lúc sau, cháo đã nấu xong, bưng lên, bày ra bàn. Một đĩa dưa chua. Lưu đại nhân dùng xong, Trương Lộc bảo mọi người lui ra, ăn nốt những thức ăn còn lại, coi như đã no bụng.
Hai thầy trò dùng bữa xong, trời đã tối rồi. Trương Lộc đốt đèn lên, đứng ở bên cạnh. Hai thầy trò nói chuyện với nhau một hồi. Trống điểm canh hai, Lưu đại nhân nói: "Mấy hôm nay đi đường vất vả, con trải giường đi nghỉ cho sớm." Trương Lộc ứng thanh, vội vàng dỡ bao ra, sắp xếp xong xuôi. Lưu đại nhân thay đồ, lên giường nghỉ ngơi. Trương Lộc cũng đi nghỉ. Một đêm bình yên trôi qua, chuyện không cần nhắc tới nữa.
Vừa chợp mắt trời đã sáng bạch. Trương Lộc trở dậy, mời đại nhân rửa mặt, thay đồ, uống trà sáng. Lưu đại nhân nói:
- Truyền lời của ta: Bản phủ sẽ lập tức thăng đường, nhận ấn xử việc.
Trương Lộc ứng tiếng, sải bước ra ngoài, tới trước công đường, kêu lớn:
- Ba ban mã bộ nghe cho rõ. Đại nhân truyền rằng. Lập tức thăng đường, nhận ấn xử việc.
Đám người đứng ngoài nhất tề ứng tiếng. Trương Lộc lại trở vào bẩm rõ với Lưu đại nhân. Không lâu sau, đại nhân đã mặc xong triều phục, ra khỏi cửa, vượt qua noãn các, lên công đường, ngồi xuống. Có bọn quan lại thuộc cấp cùng ngưu đầu, cấm tử, hương dược, bảo chính hành lễ đón chào. Hành lễ xong sắp hàng đứng ở hai bên công đường. Đại nhân ngồi xuống, dặn mang cáo bài ra, sau đó chăm chú xem văn thư của các châu huyện gửi lên.
Đọc tới công văn của huyện Thượng Nguyên, quận thú phủ Giang Ninh do Lưu Tường trình lên. Công văn viết:
- Trên con đường phía Đông tại cửa Bắc của bản huyện có một người mở khách điếm. Người này họ Lý, tên Hữu Nghĩa. Đêm hôm trước có một đôi vợ chồng nghỉ lại tại khách điếm của hắn. Lý Hữu Nghĩa tham của giết người, dùng dao nhọn giết chết người chồng, người vợ bỏ chạy, không biết đi đường nào. Nay có khẩu cung của Lý Hữu Nghĩa làm bằng chứng.
Đại nhân đọc xong công văn của huyện Thượng Nguyên, nghĩ:
- Hãy khoan. Nếu chủ điếm giết được người đàn ông, lẽ nào người đàn bà có thể chạy thoát. Cho dù chạy thoát, chồng cô ta bị giết hại, lẽ nào cô ta lại không đi tố cáo, kêu oan? Theo ý bản phủ, vụ án này chắc có uẩn khúc chi đây. Thôi thôi, Lưu mỗ đã tới làm quan tại đây, tất phải dốc lòng vì dân báo quốc, nhất định điều tra cho rõ vụ này, không để lương dân chịu cảnh oan khuất, không cho hung thủ lọt lưới.
Lưu đại nhân nghĩ xong, ngồi ngay ngắn lại, nói:
- Thừa sai trực nhật đâu?
- Có Tiểu nhân là Chu Văn đợi lệnh của đại nhân.
Nói xong tiến ra, quỳ xuống. Lưu đại nhân nói:
- Ngươi mau chóng tới nhà giam của huyện Thượng Nguyên dẫn tên chủ quán tham tài hại người tới đây cho bản phủ thẩm vấn.
Viên thừa sai này ứng tiếng, đứng dậy, rời khỏi công đường, sải bước ra khỏi nha môn. Không lâu sau đã dẫn theo bị cáo chủ quán Lý Hữu Nghĩa vào công đường, bắt quỳ xuống.
Các quý độc giả cũng nên biết rằng, huyện Thượng Nguyên của phủ Giang Ninh, Kim Lăng cũng giống như huyện Thanh Uyên của phủ Bảo Đinh hoặc huyện Uyển Bình tại Bắc Kinh vậy đều ở ngay bên ngoài thành, do đó đi lại rất nhanh. Ở đây, tôi đã kể ra rất rõ, nay xin trở lại với câu chuyện chính.
Lại nói chuyện viên thừa sai Chu Văn ở dưới thềm chắp tay vái, nói:
- Tiểu nhân Chu Văn đã dẫn chủ quán Lý Hữu Nghĩa tới.
Đại nhân xua tay, Chu Văn đứng dậy, đi vào hàng. Lưu đại nhân chăm chú nhìn người đang quỳ dưới chân thềm kia.
Lưu đại nhân ngồi ở trên chăm chú nhìn, đánh giá họ Lý đang quỳ dưới chân thềm. Chỉ thấy người ấy tuổi ngoại ngũ tuần, ánh mắt của lão vẫn còn ngấn lệ, đang quỳ dưới thềm chờ nghe phán xét. Trông bộ dạng, chắc chắn trong lòng có điều oan khuất. Đại nhân đánh giá xong, mở lời hỏi:
- Kẻ quỳ dưới thềm hãy nghe cho rõ. Ngươi đã mở cửa hàng buôn bán làm ăn, lẽ ra phải biết an phận, sao lại gây ra chuyện náo loạn, làm càn? Lẽ nào ngươi không biết giết người phải đền mạng, vương pháp vô tư không nể tình hay sao? Tại sao ngươi lại mở quán rồi hại người? Bản phủ trên công đường muốn nghe ngươi khai rõ.
Người quỳ dưới công đường thấy Lưu đại nhân hỏi vậy vội vã dập đầu, nói:
- Xin đại nhân hãy nghe tiểu nhân trình bày: Người hỏi tới chuyện này, tôi cũng xin đem nỗi oan khuất không nơi giãi tỏ kể cho ngài rõ. Tiểu nhân mở một quán trọ, sao dám gây chuyện thị phi, làm điều ác độc? Tối hôm ấy có hai người một trai một gái tới xin nghỉ trọ. Tuổi họ độ hai mốt, hai hai. Tiểu nhân hỏi lai lịch, họ nói là hai vợ chồng. Tiểu nhân nghe họ nói là hai vợ chồng, mình mở quán trọ, lẽ nào lại gây chuyện lôi thôi? Họ thuê một căn phòng giá hai trăm tiền trong quán của tiểu nhân, lại gọi một ấm trà, một cây đèn. Phục vụ xong xuôi, tiểu nhân đi ra ngoài, trong phòng nghỉ còn hai người bọn họ. Không lâu sau nghe thấy tiếng trống canh vang lên, hai vợ chồng người ấy thổi tắt đèn. Tiểu nhân đi đóng cổng, thấy họ có hai xe vải đổ trong sân quán trọ. Trước đó họ còn nói với tiểu nhân hôm sau, tới canh năm phải lên đường sớm. Sáng hôm sau tiểu nhân dậy sớm mở cổng, đẩy xe vải của họ ra ngoài. Chỉ một lúc sau trời đã sáng rõ. Tiểu nhân nghĩ: "Gọi vợ chồng họ lên đường cho sớm". Tiểu nhân vào phòng họ, ngẩng đầu lên nhìn, thấy cửa vẫn khóa, không có tiếng người nói. Tiểu nhân mở cửa, vào xem tường tận, đã thấy có chuyện không hay xảy ra rồi. Không biết người con gái chạy đi đâu mất, chỉ còn lại một mình người đàn ông trong phòng. Anh ta vẫn nằm vắt chân vắt tay trên giường, nhìn kỹ lại, thì ra anh ta đã bị giết, hồn xuống tới cõi u minh, vội vàng chạy lên báo với quan huyện. Tri huyện lão gia khám nghiệm tử thi rồi sai bắt tiểu nhân, dùng cực hình bức cung. Hôm nay may có đại nhân ngài hỏi tới, thực chẳng khác nào vén mây nhìn thấy mặt trời. Mong đại nhân công chính liêm minh, lão gia ơi, cầu mong ngài giải nỗi oan này cho tiểu nhân. Việc tuy đã xảy ra, nhưng tiểu nhân khai đây quyết không có dù chỉ là một lời gian trá!
Danh sách chương
- Quyển I - Hồi 1 Lưu Gù Xử Vụ Lý Hữu Nghĩa
- Hồi 2 Giả Xem Bói Khéo Léo Dò Xét Tình Hình
- Hồi 3 Bạch Thúy Liên Bước Đầu Thổ Lộ Nỗi Lòng
- Hồi 4 Trần Đại Dũng Dò La Ra Tin Tức Thật
- Hồi 5 Giả Thánh Thần, Vẽ Bùa Trấn Oan Quỷ
- Hồi 6 Tiêu Tố Anh Phẫn Hận Đề Thơ Tuyệt Mệnh
- Hồi 7 Hung Thủ Sa Lưới Chốn Sòng Bài
- Hồi 8 Hai Vị Thừa Sai Nhân Cơ Hội Kiếm Tiền
- Hồi 9 Đệ Đơn Kêu Oan, Dân Nữ Lên Công Đuờng
- Hồi 10 Tham Tiền Bạc, Hung Đồ Họ Chung Hại Mạng Bạn Thân-
- Hồi 11 Vạn Nhân Sầu Bức Hiếp Gái Nhà Lành
- Hồi 12 Con Trai Tuần Phủ Cậy Thế Làm Càn
- Hồi 13 Trừ Ác Tặc, Lưu Tri Phủ Dò Xét Nhà Giặc
- Hồi 14 Trần Đại Dũng Nửa Đêm Thám Thính Chốn Hang Hùm
- Hồi 15 Lưu Dung Ngấm Ngầm Điều Quân Bắt Giặc
- Hồi 16 Hỗn Chiến Với Ác Bá Tại Thập Lý Bảo
- Hồi 17 Khinh Lễ Mọn, Tổng Đốc Nổi Trận Lôi Đình
- Hồi 18 Xử Vụ Án Tử Thi Đầu Nữ Thân Nam
- Hồi 19 Vụ Án Không Nguyên Không Bị Cáo, Đã Khó Lại Càng Khó Hơn
- Hồi 20 Trong Quán Rượu, Tên Say Thổ Lộ Tình Tiết Vụ Án
- Hồi 21 Lưu Tri Phủ Đuổi Tà Giả Vẽ Bùa
- Hồi 22 Đất Bằng Dậy Sóng, Lại Thêm Vụ Án Xác Ướp
- Hồi 23 Ăn Uống Lúc Nửa Đêm, Anh Em Kết Nghĩa Giết Nhau
- Hồi 24 Vương Nhị Lâu Tham Tài Trộm Nhầm Xác Chết
- Hồi 25 Loạn Phật Quy, Nữ Ni Sinh Con
- Hồi 26 Am Liên Hoa,- Quỷ Hám Sắc Giết Người
- Hồi 27 Sợ Ăn Đòn, Tăng, Tục Cùng Nhận Tội
- Hồi 28 Nêu Cao Chính Nghĩa, Dân Quê Dâng Đơn Kiện
- Hồi 29 Trước Ngôi Mộ, Ngô Cử Nhân Bị Truyền
- Hồi 30 Quả Phụ Bị Gọi Lên Nha Môn Thẩm Vấn
- Hồi 31 Tra Xét Đầu Đuôi, Chị Dâu, Em Chồng Lộ Sơ Hở
- Hồi 32 Ngô Nhị Phỉ Đi Ăn Trộm Vô Tình Bắt Quả Tang Gian Phu Dâm Phụ
- Hồi 33 Điều Tra Vụ Án, Tri Phủ Lệnh Mở Nắp Quan Tài
- Hồi 34 Lý Tế Tác Ba Lần Khám Nghiệm Xác Chết Oan
- Hồi 35 Loạn Nhân Luân, Chị Dâu Gian Dâm Với Em Chồng
- Hồi 36 Khách Buôn Họ Vương Nghỉ Trọ Gặp Kẻ Cướp
- Hồi 37 Dương Võ Cử Cứu Người Đánh Cướp
- Hồi 38 Ngầm Cấu Kết, Quan Với Cướp Cùng Làm Điều Bạo Ngược
- Hồi 39 Hồ Tri Huyện Tham Tiền Đòi Hối Lộ
- Hồi 40 Thẩm Vấn Ác Sai Nha, Lưu Đại Nhân Nổi Trận Lôi Đình
- Hồi 41 Lưu Gù Bày Kế Tìm Tang Chứng
- Hồi 42 Khéo Bày Kế,- Ác Nha Sai Hiện Nguyên Hình-
- Hồi 43 Tới Vay Tiền, Nha Dịch Với Cướp Kết Nghĩa Anh Em
- Hồi 44 Trần Đại Dũng Thám Thính Thôn Tiểu Liễu-
- Hồi 45 Bày Kế Cứu Ngô Tín Giữ Trọn Nghĩa Khí
- Hồi 46 Vây Sào Huyệt Giặc, Vương Minh Đi Dò Đường
- Hồi 47 Trấn Giang Ninh Khéo Giở Kế Hoãn Binh
- Hồi 48 Lý Tài Chủ Tham Sắc Sinh Tà Dâm
- Hồi 49 Vương Thịt Chó Say Rượu Nổi Thú Tính
- Hồi 50 Lý Cửu Dở Hơi Đêm Đau Bụng Nghe Trộm Tin Mật
- Hồi 51 Chủ Quản Họ Triệu Tránh Tai Lại Rước Lấy Họa
- Hồi 52 Trên Huyện Cú Dung Tôn Hưng Tố Chủ
- Hồi 53 Lý Văn Hoa Oan ức Nhận Tội Gian Dâm Giết Nguời
- Quyển II - Hồi 54 Lang Băm Độc Ác Trị Bệnh Bùa-
- Hồi 55 Lý Cửu Lỡ Mồm Kể Chuyện Mình Đã Thấy
- Hồi 56 Lưu Tri Phủ Thận Trọng Xử Liên Hoàn Án
- Hồi 57 Tham Tiền Tài Hành Hung Lại Hại Mạng
- Hồi 58 Quả Phụ Họ Kim Giả Thần Tham Cúng Phẩm
- Hồi 59 Yêu Phụ Hồng Dương Giáo Hiện Nguyên Hình
- Hồi 60 Con Nhà Quyền Quý Khinh Dân Hoành Hành Bá Đạo
- Hồi 61 Thú Đội Lốt Người Nhỏ Dãi Thèm Cháu Gái
- Hồi 62 Bảy Thôn Dân Dâng Đơn Kiện Cường Hào Họ Triệu
- Hồi 63 Ngầm Thăm Dò, Tri Phủ Bị Bắt Giữ
- Hồi 64 Trần Đại Dũng Ruổi Ngựa Cầu Viện Binh
- Hồi 65 Lý Du Kích Chỉ Huy Vây Sào Huyệt Giặc
- Hồi 66 Trần Thừa Sai Liều Chết Cứu Tri Phủ
- Hồi 67 Vì Tham Bạc, Lỗ Kiến Minh Mất Vợ
- Hồi 68 Đề Thơ Tuyệt Mệnh Gái Tiết Liệt Khuyên Chồng
- Hồi 69 Phạt Hoàng Tặc Xây Miếu Thờ Liệt Nữ
- Hồi 70 Miếu Thánh Thủy,- Bà Lão Mất Con Gái Yêu
- Hồi 71 Ni Cô Ma Thầm Giấu Tăng Hiếu Sắc
- Hồi 72 Nhờ Kỹ Nữ Phong Lưu Do Thám Miếu U Ám
- Hồi 73 Nơi Thiền Đường Gái Bán Hoa Gặp Người Quen
- Hồi 74 Dâm Hòa Thuợng Hành Thích Lưu Tri Phủ
- Hồi 75 Lưu Gù Lén Điều Binh Bắt Giặc
- Hồi 76 Luyến Ni Cô Dâm Tăng Trốn Trong Miếu
- Hồi 77 Hung Phạm Sa Lưới Pháp Luật
- Hồi 78 Hoàng Đế Càn Long Ban Tặng Bảng Vàng Thanh Liêm
- Hồi 79 Lưu Thánh Giá,- Lưu Dung Kiếm Bạc
- Hồi 80 Hiệu Cầm Đồ Phú Hưng Gian Trá Đánh Tri Phủ
- Hồi 81 Điều Tra Phát Chẩn, Khâm Sai Ăn Đòn
- Hồi 82 Dương Tài Chủ Nén Đau Nộp Phạt
- Hồi 83 Lưu Đại Nhân Được Ngự Phong Hàm Đại Học Sĩ
- Hồi 84 Ác Sai Nha Gian Dâm Giết Ba Phụ Nữ
- Hồi 85 Duyệt Bản Án Lưu Dung Sinh Lòng Ngờ Vực
- Hồi 86 Tiền Tri Huyện Tham Của Đút Nảy Ý Giết Nguời
- Hồi 87 Vì Vạn Lạng Bạc Giết Người Bịt Miệng
- Hồi 88 Lưu Khâm Sai Nửa Đêm Mơ Điềm Lạ
- Hồi 89 Lòng Dạ Đen Tối, Tham Quan Hại Võ Cử
- Hồi 90 Gặp Ân Công, Phùng Cát Nói Về Bọn Thổ Phỉ
- Hồi 91 Tu Hành Dâm Loạn,- Hòa Thượng Chơi Kỹ Nữ
- Hồi 92 Nửa Đêm Vào Miếu Bắt Dâm Tăng, Náo Động Chốn Phật Môn
- Hồi 93 Ba Vị Thừa Sai Vây Đánh Tiêu Phi Tảo
- Hồi 94 Bán Biên Tiêu Sa Lưới Chịu Xử Tội
- Hồi 95 Yên Công Tử Si Mê Gái Đẹp
- Hồi 96 Cậy Quyền Thế, Mua Chuộc Cướp Giá Họa Cho Người
- Hồi 97 Cứu Nghĩa Huynh Triễn Khắc Họp Đồng Minh-
- Hồi 98 Giết Quan Tham Mã Khoái Báo Thù
- Hồi 99 Cướp Nhà Ngục, Máu Rửa Phủ Đại Danh
- Hồi 100 Vội Chạy Họa Nửa Đêm Cướp Cổng Thành
- Hồi 101 Gặp Hảo Hán Tạm Lánh Họa Trong Rừng Liễu-
- Hồi 102 Không Thương Kế Làm Kinh Động Thành Đại Danh
- Hồi 103 Bắt Lưu Phụng Tổng Đốc Điều Đại Quân
- Hồi 104 Gặp Oan Gia, Mã Khoái Bị Bắt
- Hồi 105 Hận Bất Bình, Khắc Triển Náo Công Đường
- Hồi 106 Võ Nghệ Cao Cường, Một Mình Đại Chiến Quan Binh
- Hồi 107 Trần Đại Dũng Cố Sức Bắt Kẻ Cướp Ngục
- Quyển III - Hồi 108 Ép Nộp Lương Giận Chém Tiến Sĩ, Thương Cảnh Nghèo Nộp Lương Thay Dân-
- Hồi 109 Thay Dân Nạp Thuế, Tri Phủ Không Dám Quyết-Cầu Xin Không Được, Giận Chém Đầu Người
- Hồi 11O Mẹ con chia tay, dùng mảnh lĩnh trắng làm ký hiệu-Vào kinh đi kiện, nhận nhầm miếu thành điện kim loan
- Hồi 111 Thấy ngự trang, đi lầm vào hộ quốc tự-Lạy cha nuôi, vào triều tố cáo quốc thái
- Hồi 112 Nơi triều phòng, kêu oan rửa sạch hận-Cửu long thành, phân xử rõ thị phi
- Hồi 113 Đất cảnh châu cuồng phong chặn kiệu-Hạt phiên tam hối lộ làm càn
- Hồi 114 Oan hồn quấy rối hoàng ái ngọc-Lưu công dò xét rõ chân tình
- Hồi 115 Được manh mối, dẫn họ lưu về công quán-Thăm họ hoàng, Trương võ cử lộ gian tình-
- Hồi 116 Khám nghiệm tử thi, bắt gian phu dâm phụ-Lại thêm án khác, cóc giữa đường kêu oan
- Hồi 117 Bày kế lùa khói, lưu đại nhân thoát nạn-Tại thôn ngọa hổ bắt hai cướp họ hoàng
- Hồi 118 Thăm thú dân tình, hai gái đệ đơn kêu oan-Nhận con gái nuôi, tức giận đuổi theo công tổ
- Hồi 119 Anh hùng dũng mãnh giận đánh ác nô-Ở lại tiểu điếm nói rõ sự tình
- Hồi 120 Bắt lệnh lâm, giúp dân giải hận-Ngựa kêu oan, xuống giếng mò xác-
- Hồi 121 Chùa an quốc giận chém lũ hòa thượng-Phủ tế nam quốc thái dồn hỏi cung-
- Hồi 122 Quốc thái khi quân bắt giam lưu công-Hòa công vào tỉnh đôi bên trở mặt
- Hồi 123 Lấy khẩu cung, quốc thái nhận tội-Thôn tam lang, ác bá đào giếng
- Hồi 124 Tam lang cướp con gái nhà lành,-Chu thị lang bẩm chuyện gái bị giết-
- Hồi 125 Mời lý cường, kích nộ thảo thuợng phi-Dò tung tích, oan hồn dâng cáo trạng
- Hồi 126 Dò ác bá Lưu công gặp nạn-Bốn anh hùng bày kế bắt hung thủ-
- Hồi 127 Bắt ác bá xử tội chém đầu-Về bắc kinh thăng quan tiến tước-
- Hồi 128 Mãn Hán Đấu Nhau -* * *-Bởi mất mùa lên kinh kiếm sống-Huyện lương hương bị cưóp vợ yêu-
- Hồi 129 Xuân hồng lén thả hai nạn nữ-Phụng chi tuần biên thăm dân tình
- Hồi 130 Huyện lương huơng, Lưu công thăm thú dân hình-Nhận cha nuôi, hai gái đại náo công đường
- Hồi 131 Loạn công đường, Tướng gia vào ngục-Chốn tù ngục, huynh đệ gặp nhau
- Hồi 132 Lên bắc kinh chặn kiệu kêu oan-Gặp cứu tinh chết đi sống lại
- Hồi 133 Luu Đồng Thành đại náo phủ họ Dạ-Tra án mạng lần thứ hai vi hành
- Hồi 134 Dò sự thực bày kế lừa Diêm Đinh-Lưu Đồng Thành được Hoa Phượng giải cứu
- Hồi 135 Đông các giận chém dạ các lão-Báo oan cừu hoàng thượng phong tuớc
- Hồi 136 Song Long Truyện -* * *-Dâng bản tấu, Gia Khánh vi hành-Hiệu cầm đồ, Thiên Thuận ra oai-
- Hồi 137 Loạn bảo cục, Hải Vương trổ thần oai-Quán Tăng Thịnh, vua Gia Khánh thiếu nợ-
- Hồi 138 Lưu Vạn Sơn bá đạo không trả đồ-Gia Khánh Đế nhận con nuôi trong quán
- Hồi 139 -Quán họ Trương, Gia Khánh nhận con nuôi-Làm mất chỉ dụ, Liên Đăng gặp nạn-
- Hồi 140 Cứu liên đăng, Lưu Dung vào phủ-Soát phủ Hòa, báo sạch oán cừu-
- Hồi 141 THANH LONG TRUYỆN -* * *-Dò ác bá giũa đường nhận con gái nuôi-Anh hồ đồ ra tay dẹp chuyện bất bình
- Hồi 142 Lý Tam Lăng bị đánh kết nghĩa anh em-Chửi cường đồ, tức giận giết Vương quả phụ-
- Hồi 143 Lý Tam Lăng đại náo nha môn huyện-Bạch Vân Am cứu em giết gian tặc-
- Hồi Kết Quan thần đại náo quán Ý Hợp-Niêm phong Hoàng phủ báo oán cừu