
Mật Ngọt Quân Hôn Làm Ngoan Xinh Yêu Của Thiếu Tá!
Tổng số chương: 83
Nguyệt Nguyệt, anh trai con vẫn còn đang trong quá trình lập nghiệp, nó chỉ mới có chỗ đứng ở Biện Lương một chút thôi mà... Con có thể thay Nhất Hành nhận tội được không? Mẹ đảm bảo, mẹ sẽ cố gắng tìm luật sư tốt nhất, giỏi nhất để giúp con giảm án đến thấp nhất... Nguyệt Nguyệt... Con giúp anh trai của con nha?
Đó là lời cuối cùng mà Thẩm Nguyệt đã nghe từ chính miệng của người mẹ ruột. Cô là một đứa trẻ được sinh ra nhưng chẳng ai yêu thương, từ nhỏ cô đã luôn phải sống dưới cái bóng hoàn hảo của anh trai... Vốn dĩ Thẩm Nguyệt nghĩ rằng, chỉ cần mình không nói gì, không làm gì... Hoặc thậm chí là cố gắng khiến bản thân trở nên lu mờ thì sẽ có thể bình yên sống đến khi đủ năng lực rời khỏi ngôi nhà này.
Nhưng ai mà có ngờ...
Năm Thẩm Nguyệt hai mươi sáu tuổi, khi đó cô đang là nhân viên của một ngân hàng, thu nhập cũng rất ổn định, tuy nhiên thì cô vẫn phải sống ở Thẩm gia mà không được phép chuyển ra riêng. Khi đó Thẩm Nhất Hành - anh trai của cô, anh ta vừa mới kết hôn với thiên kim Lâm thị, cũng vừa trở thành Tổng Giám Đốc trẻ nhất Biện Lương, vị trí ở giới thượng lưu cũng vừa mới ổn định... Nhưng ai mà có ngờ anh ta lại gây ra tai nạn chết người!
Người bị hại chết là thiên kim Nhâm thị, vì thế lực Nhâm thị quá lớn nên không thể bỏ qua chuyện này một cách dễ dàng.
Thẩm gia sợ rằng Thẩm Nhất Hành bị đưa vào tù nên đã ép buộc đứa con gái không chút tài cán nào như cô ra lãnh tội thay. Hiển nhiên là Thẩm Nguyệt ban đầu cũng kịch liệt phản đối, nhưng rồi sau đó mẹ của cô - Phó Thi Hy và cha của cô - Thẩm Sơn đã liên tục năn nỉ cô, nói rằng cô phải đặt lợi ích của Thẩm gia lên hàng đầu, họ còn nói sẽ cố gắng để cô an toàn khi ở trong trại giam.
Vốn dĩ Thẩm Nguyệt đã không có chút vị trí nào ở nhà họ Thẩm, nên nếu như cô cứ phản kháng rồi cũng sẽ bị tống vào tù thôi... Nên là... Cô đã đồng ý.
Nhưng ai mà có ngờ, cô vừa trại giam chưa đến hai tiếng là đã bị người của Nhâm gia giết chết, đương nhiên người ở phía cai ngục sẽ không nói gì với Thẩm gia rồi, chỉ có một mình cô... Vốn dĩ là đang sống ẩn mình, khép nép, nhưng cuối cùng lại chết oan uổng.
Khi đó, linh hồn của Thẩm Nguyệt cũng quay trở lại Thẩm gia để xem bọn họ nói gì về câu, nhưng ai mà có ngờ Thẩm Nhất Hành không hề biết hối lỗi, thậm chí còn khoái chí cười cợt.
- Con nhỏ Thẩm Nguyệt đó đúng là ngu mà, người của Nhâm gia bề ngoài là tập đoàn đá quý, nhưng bên trong là một bang hội xã hội đen. Nó nhận tội giết người thì chắc chắn Nhâm thị sẽ không bỏ qua, biết đâu được bây giờ nó đã biến thành cái xác khô rồi.
Phó Thi Hy và Thẩm Sơn cũng chỉ nhàn nhạt gật đầu, thậm chí Thẩm Sơn còn nói:
- Ngay từ đầu sinh nó ra đã biết nó là đứa vô dụng. Sống hai mươi sáu năm cũng chẳng làm nên trò trống gì, bây giờ nó có thể giúp được anh trai mình thì nên thấy bản thân may mắn đi.
- Ông nó à, chúng ta có nên liên hệ với luật sư không? Phiên tòa tiếp theo sẽ rất khó khăn đấy.
- Không cần, bỏ đi bỏ đi, cứ mặc kệ nó, phiên tòa kế tiếp cũng chưa chắc là có mở hay không.
Thẩm Nguyệt nghe xong mà hoàn toàn sững người... Hóa ra sự hiện diện của cô ở trong Thẩm gia chẳng là cái thá gì... À không... Công dụng duy nhất của cô chính là ma chết thay.
Nực cười... Nực cười thật đó... Cô cố gắng sống khép mình, cố gắng không để bản thân vượt qua điểm số của anh trai, cố gắng làm thỏa mãn mong mỏi của cha mẹ...
Nhưng rồi thì sao?
Nhưng rồi cô lại là kẻ đáng chết duy nhất ở đây...
Haha...
Haha...
Thật nực cười... Đúng là nực cười chết mất thôi...
Đột nhiên, ánh mắt của Thẩm Nguyệt liền hiện lên tia đỏ như máu, cô không cam tâm!
Tại sao cô lại là người duy nhất chịu đau khổ chứ? Tại sao những kẻ đó lại có thể sống bình yên chứ? Tại sao? Tại sao chứ!
[...]
Lúc này đột nhiên Thẩm Nguyệt lại ngồi bật dậy, cô nhìn xung quanh một chút... Đây không phải là phòng ngủ của cô sao? Nhưng tại sao cô lại nhìn thấy căn phòng của mình chứ?
Còn chưa đợi Thẩm Nguyệt nghĩ xong thì đã có tiếng gõ cửa, đi vào là người hầu của Thẩm gia, bà ta đưa mắt nhìn cô, nói:
- Nhị tiểu thư đã dậy rồi thì mau rời khỏi phòng, lão cần phải dọn dẹp phòng của tiểu thư.
Thẩm Nguyệt đưa tay vỗ mặt của mình... Đây... Đây là...
Cô... Cô trùng sinh rồi?
Cô thật sự trùng sinh rồi?
Khóe môi Thẩm Nguyệt khẽ nhếch lên, nếu như ông Trời đã cho cô một cơ hội để sống lại thì cô không thể phụ lòng của ngài ấy được.
Nụ cười khinh miệt thêm vài phần đáng sợ của cô đã khiến cho người hầu kia phải run rẩy...
Ha...
Cô sẽ cho mọi người biết... Sau khi trùng sinh, quậy đục nước Thẩm gia là như thế nào!
#Yu~
Danh sách chương
- Chương 1 Trùng sinh quậy đục nước Thẩm gia!
- Chương 2 Thẩm Nguyệt không còn là Thẩm Nguyệt
- Chương 3 Cửa hàng đá quý Gemstone (1)
- Chương 4 Cửa hàng đá quý Gemstone (2)
- Chương 5 Cửa hàng đá quý Gemstone (3)
- Chương 6 Cháu còn non và xanh lắm
- Chương 7 Con ngoan của Thẩm gia
- Chương 8 Chết trong lòng nhiều chút
- Chương 9 Không có nổi một gram lãng mạn
- Chương 10 Là cô gái thú vị
- Chương 11 Nước đi này đi sai rồi
- Chương 12 Sét đánh ngang tai
- Chương 13 Làm ngoan xinh yêu của Thiếu tá
- Chương 14 Cái bẫy của phế vật Thẩm gia (1)
- Chương 15 Cái bẫy của phế vật Thẩm gia (2)
- Chương 16 Là cuộc sống của bọn trẻ
- Chương 17 Phụ nữ càng đẹp, thì càng độc!
- Chương 18 Tâm sự
- Chương 19 Diễn kịch với Thẩm gia
- Chương 20 Thẩm Nguyệt... Sẽ phải chết!
- Chương 21 Một lý do...
- Chương 22 Dọa chết khiếp
- Chương 23 Vẫn là Thẩm Nguyệt cao tay!
- Chương 24 Một ngày mỏi lưng của Thẩm Nguyệt
- Chương 25 Vẫn là nàng cáo ngoan xinh yêu
- Chương 26 Trận giả chiến (1)
- Chương 27 Trận giả chiến (2)
- Chương 28 Trận giả chiến (3)
- Chương 29 Trận giả chiến (4)
- Chương 30 Trận giả chiến (5)
- Chương 31 Tại sao... Lại ra như vậy?
- Chương 32 Là Thẩm Nguyệt của tôi tốt hơn
- Chương 33 Náo loạn Thẩm gia
- Chương 34 Đang đi theo chiều hướng rất tốt
- Chương 35 Là kịch trong kịch
- Chương 36 Là ma chết thay
- Chương 37 Hổ mọc thêm cánh
- Chương 38
- Chương 39 Là Thẩm Nguyệt
- Chương 40 Cá cược (1)
- Chương 41 Cá cược (2)
- Chương 42 Khác máu khác dòng
- Chương 43 Bộ mặt thật của Thánh nữ
- Chương 44 Cha mẹ nuôi
- Chương 45 Không có phước
- Chương 46 Ai mới là con ruột?
- Chương 47 Lợi dụng xong thì đá
- Chương 48 Là cuộc đời thứ hai (1)
- Chương 49 Là cuộc đời thứ hai (2)
- Chương 50 Khó lòng thoát khỏi
- Chương 51 Phủ đầu nhà vợ
- Chương 52 Dính người
- Chương 53 Cô cáo xinh đẹp rất mê người
- Chương 54 Đi guốc trong bụng
- Chương 55 Không ngu!
- Chương 56 Đều biết hết
- Chương 57 Là con gái ngoan của Trần gia
- Chương 58 Cái gì khó... Thì có bàn nhậu lo!
- Chương 59 Bàn chuyện kết hôn
- Chương 60 Nói chuyện
- Chương 61 Mất cả con trai lẫn con dâu
- Chương 62 May mắn cũng là một loại tài năng
- Chương 63 Có danh có phận
- Chương 64 Hội trưởng hội người hèn
- Chương 65 Sức lực không đùa được đâu! (thịt)
- Chương 66 Đêm đáng nhớ (thịt)
- Chương 67 Ghim trong đầu
- Chương 68 Chúc may mắn
- Chương 69 Đã lâu không gặp
- Chương 70 Keo con chó - Quân Kình Thương!
- Chương 71 Sói đội lốt cừu
- Chương 72 Chờ
- Chương 73 Bí mật về Thẩm gia
- Chương 74 Trường hợp
- Chương 75 Kết cục (1)
- Chương 76 Kết cục (2)
- Chương 77 Kết cục (3)
- Chương 78 Đại kết cục (1)
- Chương 79 Đại kết cục (2)
- Chương 80 Đại kết cục (3)
- Chương 81 Viên mãn (1)
- Chương 82 Viên mãn (2)
- Chương 83 Viên mãn (3)