
Miêu Phủ
Tổng số chương: 143
Bản Lác huyện Mai Châu vào một đêm trăng máu.
Nơi hiu quạnh nhất trong bản chính là nhà của mẹ con bà thầy pháp Y Hoa. Bà goá chồng, ở vậy nuôi cô con gái duy nhất. Lúc cô vừa sinh ra cũng là lúc cha cô nhắm mắt lìa đời.
Con gái bà là cô Khao Miêu, bà đặt tên cô như vậy vì Khao trong tiếng dân tộc Thái của họ nghĩa là trắng, Khao Miêu sinh ra có nước da trắng hồng và tướng miêu nhãn, đôi mắt mèo vừa to tròn vừa sáng long lanh. Thương mẹ ở goá một mình nuôi cô, Khao Miêu vừa học giỏi vừa chịu khó đỡ đần mẹ việc nhà. Cô mới thi đại học xong, đang chờ kết quả điểm thi.
Một cô gái tốt như vậy nhưng người trong bản đều không muốn cho con trai mình quen cô. Ngay từ lúc Khao Miêu chào đời, hai mẹ con cô đã bị cô lập bởi một lời đồn ác ý, rằng mẹ cô làm thầy pháp, làm cái nghề buôn thần bán thánh nên nghiệp tích dần ứng lên ông chồng, con gái thì vừa sinh ra đã khắc chết cha, nhà này nhất định rất xui xẻo không nên dây vào.
Khao Miêu nghe những lời này rất buồn, bà Y Hoa thường xuyên an ủi con gái:
"Không phải buồn, duyên con chưa đến chứ không phải không đến."
Con có duyên nhưng đó là duyên âm từ tiền kiếp tìm đến, câu này thì bà Y Hoa chưa từng nói, cũng không dám nói với cô bao giờ.
Khao Miêu mang bát tự thuần âm, người mang mệnh số này dễ bị ma quỷ trêu ghẹo và duyên âm tìm đến. Nhưng mấu chốt không phải ở bát tự thuần âm, bởi nó vẫn có cách né tránh và hoá giải. Cái quan trọng là nghiệt duyên từ kiếp trước tìm đến, cái này bà không thể ngăn được.
Còn người đàn ông kia bởi kiếp trước không nên được duyên với Khao Miêu nên đã tìm đến cô của kiếp này để nối lại duyên. Bà Y Hoa đương nhiên không muốn con gái mình phải cưới ma quỷ, nên đã thoả thuận với người đàn ông, đưa cô về tiền kiếp hoá giải nghiệt duyên, thành đôi với cậu ta ở kiếp trước, đổi lại phải để cô sống kiếp này yên ổn, sau này không được tìm đến quấy phá nữa.
Phàm là chuyện trái với quy luật luân hồi như vậy, kẻ thực hiện nó ắt không tránh khỏi bị trời phạt. Bà Y Hoa biết rõ điều này, nhưng cha mẹ sinh con ra nào có ai nỡ để con chịu khổ cả đời, biết mình sẽ phải đền tội bằng cả mạng sống nhưng bà vẫn làm...
Đêm nay trăng máu, bà phá bỏ phong ấn ngăn chặn ma quỷ quanh nhà, để người đàn ông đó thuận lợi đến đưa cô đi.
Lúc này, Khao Miêu bỗng lạnh toát cả người, trên trán lấm tấm mồ hôi.
Cô mơ thấy một người đàn ông vóc dáng cao lớn đứng bên giường, rõ là đang ở trong phòng nhưng lại có một làn sương mù mờ ảo che khuất khuôn mặt cậu ta.
"Miêu, đi theo tôi."
Giọng nói trầm thấp dụ hoặc vang lên, Khao Miêu hoảng sợ mở mắt tỉnh dậy, chưa kịp lên tiếng kêu cứu thì tay cô đã bị một bàn tay to lớn lạnh như băng tóm chặt lấy.
Người đàn ông kéo cô đi một mạch ra khỏi phòng, mà cô lại như bị thôi miên, miệng không thể nói, chân tay cũng không thể phản kháng mà chỉ có thể mặc kệ cậu ta dắt đi. Khao Miêu kinh hoảng nhận ra cậu ta không phải là người, cũng tuyệt đối không phải vong ma bình thường mà cô có thể đối phó.
Cậu ta làm cách nào để qua được phong ấn ma quỷ mà mẹ cô vây quanh nhà? Cậu ta lợi hại đến mức mẹ cô cũng không ngăn cản nổi ư? Chẳng lẽ tên này đã gây nguy hiểm gì cho mẹ cô...
Người đàn ông dắt Khao Miêu ra khỏi nhà, cuối cùng dừng lại bên bờ suối. Dòng suối trong vắt phản chiếu ánh trăng đỏ khiến nó như một tấm gương máu khổng lồ. Cậu ta kéo cô đến gần bờ suối hơn, để cô nhìn thấy hình bóng mình phản chiếu dưới nước. Khao Miêu rùng mình hít vào một ngụm khí lạnh, bởi bóng hình dưới nước kia hình như không phải cô, mà hình như cũng chính là cô...
Cô gái với khuôn mặt, vóc dáng giống hệt cô, nhưng trên người mặc áo the màu đỏ đính ngọc thêu hoa, đầu vấn tóc đội mấn, chân đi hài gấm, cổ đeo vòng ngọc trai hạt nào cũng to tròn bóng mẩy, vòng tay, bông tai đều lấp lánh trân quý.
"Đây chính là kiếp trước của em."
Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên, cô giật mình nhìn sang thì cậu ta đã biến mất từ bao giờ, chỉ còn lại một tấm bài vị trơ trọi cô độc đặt bên bờ suối.
"Quàng A Phủ..."
Khao Miêu đã được khôi phục giọng nói, miệng mấp máy nhẩm đọc cái tên trên tấm bài vị. Nghe cái tên Quàng A Phủ có vẻ cũng như cô, là người dân tộc Thái.
Thân thể vẫn còn bị khống chế, cô cố gắng điều khiển chân tay theo ý mình để chạy về nhà. Nhưng vô ích, một người đàn ông mặc trang phục truyền thống của dân tộc Thái, vóc dáng cao lớn, khuôn mặt anh tuấn nhưng sắc mặt lại hơi trắng bệch, bất ngờ xuất hiện đứng trước mặt cô.
"Miêu, đi với tôi..."
Cậu ta vừa nói vừa kéo tay Khao Miêu lội thẳng xuống suối, nhanh đến nỗi cô chỉ kịp nghe thấy tiếng nước chảy ào ào bên tai. Khi tiếng nước chảy đã ngừng, Khao Miêu mở bừng mắt ra, thấy mình đang nằm trong một không gian bí bách và chật hẹp, giống như đang nằm trong một cái quan tài vậy...
Ý chí sống còn khiến cô liều mạng vùng vẫy, làm cái quan tài rung lắc. Cô nghe bên ngoài có tiếng người láo nháo kêu la, những người khiêng quan tài sợ quá làm rơi quan tài đánh rầm một cái.
Cú rơi làm nắp quan tài hé mở, Khao Miêu lập tức theo đó bật tung nắp quan tài chui ra ngoài. Chỉ thấy một đoàn người mặc áo tang, vẻ mặt ai cũng như nhìn thấy quỷ:
"Trời ơi, người chết đội mồ sống lại!"
Danh sách chương
- Chương 1 Người chết đội mồ sống lại
- Chương 2
- Chương 3 Mẹ cả g.iết mẹ tôi
- Chương 4
- Chương 5 Canh thai nhi
- Chương 6
- Chương 7 Đường hầm bí ẩn
- Chương 8 Ngày sinh trùng ngày mất
- Chương 9
- Chương 10 Đem Khao Miêu về đây cho tôi
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13 Đầu lâu dưới gốc cây
- Chương 14 Mẹ ruột của A Phủ
- Chương 15 Trấn yểm hồn phách
- Chương 16 Lầu xanh nổi tiếng nhất kinh thành
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19 Con ruột của Khao Miêu
- Chương 20
- Chương 21 Đây là trừng phạt
- Chương 22
- Chương 23 Tiếng cúc cuu trong đêm
- Chương 24
- Chương 25 Gia tộc này nghiệp rất nặng
- Chương 26
- Chương 27 Ma giấu trong bụi trúc
- Chương 28 Hôm nay mày đã đi đâu?
- Chương 29 Đón thằng Bờm về Hà phủ
- Chương 30 Mẹ cần con hơn
- Chương 31
- Chương 32 Mẹ cần con hơn
- Chương 33 Thêm một mạng người
- Chương 34 Đoạn tuyệt quan hệ
- Chương 35 Đoạn tuyệt quan hệ (2)
- Chương 36 Đoạn tuyệt quan hệ (3)
- Chương 37 Cậu tính
- Chương 38 Cậu tính
- Chương 39 Cậu tính
- Chương 40 Cậu tính
- Chương 41 Miếu thần rừng
- Chương 42 Sống phải thấy người, ch.ết phải thấy xác
- Chương 43 Mẹ con cô Khao Miêu đã chế.t rồi
- Chương 44 Mẹ con cô Khao Miêu đã chế.t rồi (2)
- Chương 45 Gặp lại vong nhi
- Chương 46 Nam Viễn Vương
- Chương 47 Nam Viễn Vương (2)
- Chương 48 Nam Viễn Vương (3)
- Chương 49 Bại lộ thân phận
- Chương 50 Bại lộ thân phận (2)
- Chương 51 Kẻ phóng hoả Hà phủ
- Chương 52 Kẻ phóng hoả Hà phủ (2)
- Chương 53 Bị bắt cóc
- Chương 54 Bị bắt cóc (2)
- Chương 55 Thằng bé là con của ta
- Chương 56 Nhà này nuôi ma gà
- Chương 57 Chín sợi tóc
- Chương 58 Chín sợi tóc (2)
- Chương 59 Mệnh cô là người hoàng tộc
- Chương 60 Mệnh cô là người hoàng tộc (2)
- Chương 61 Mệnh cô là người hoàng tộc (3)
- Chương 62 Mặt bị huỷ rồi
- Chương 63 Xác ch.ết trong hồ cá
- Chương 64 Xác ch.ết trong hồ cá (2)
- Chương 65 Xây cho em chục cái villa
- Chương 66 Bức chân dung Nam Viễn Vương
- Chương 67 Bức chân dung Nam Viễn Vương (2)
- Chương 68 Chiếc giày bên bờ suối
- Chương 69 Chiếc giày bên bờ suối (2)
- Chương 70 Một đổi một
- Chương 71 Cha ơi, cứu mẹ!
- Chương 72 Cha ơi, cứu mẹ! (2)
- Chương 73 Tất cả chỉ là ảo giác
- Chương 74 Người vớt xác trên sông Đà
- Chương 75 Mất trí nhớ
- Chương 76 Mất trí nhớ (2)
- Chương 77 Ma da sông Đà
- Chương 78 Công chúa sang hoà thân
- Chương 79 Công chúa sang hoà thân (2)
- Chương 80 Công chúa giả, nín miệng lại
- Chương 81 Chè đậu đỏ bùa yêu
- Chương 82 Ngải hành thê thảm
- Chương 83
- Chương 84 Giận quá mất khôn
- Chương 85 Con sợ mất mẹ
- Chương 86 Con sợ mất mẹ (2)
- Chương 87 Có thai hai tháng
- Chương 88 Trục hồn khỏi xác
- Chương 89
- Chương 90 Bà già gớm ghiếc
- Chương 91 Ông thầy mo điên
- Chương 92 Ông thầy mo điên (2)
- Chương 93 Ngải hài nhi
- Chương 94 Tiểu quỷ trong góc nhà
- Chương 95
- Chương 96 Cậu là đồ lươn lẹo
- Chương 97 Cô sẽ phải trả giá
- Chương 98 Cô sẽ phải trả giá (2)
- Chương 99 Biết những chuyện không nên biết
- Chương 100 Cô ba trả thù
- Chương 101 Cậu ôm mợ chặt quá
- Chương 102 Cậu ôm mợ chặt quá (2)
- Chương 103 Mẹ nào con nấy
- Chương 104 Mẹ nào con nấy (2)
- Chương 105 Cái bụng lạnh ngắt
- Chương 106 Không được lại gần mẹ
- Chương 107 Không được lại gần mẹ (2)
- Chương 108 Ngải hài nhi chiêu tài
- Chương 109 Ngải hài nhi chiêu tài (2)
- Chương 110 Bầy tiểu quỷ
- Chương 111 Bà lớn trở lại
- Chương 112 Mau đuổi Bờm đi mẹ
- Chương 113 Mau đuổi Bờm đi mẹ (2)
- Chương 114 Mau đuổi Bờm đi mẹ (3)
- Chương 115 Người không đầu
- Chương 116 Thèm máu người dương
- Chương 117 Thèm máu người dương (2)
- Chương 118 Cái thai của ai?
- Chương 119 Cái thai của ai? (2)
- Chương 120 Sa vào lưới
- Chương 121 Ký ức trở về
- Chương 122 Ký ức trở về (2)
- Chương 123 Vứt lá bùa này đi
- Chương 124 Chị cướp con của tôi
- Chương 125 Chị cướp con của tôi (2)
- Chương 126 Nợ lời xin lỗi
- Chương 127 Khuôn mặt bất ngờ
- Chương 128 Hai đầu chiến tuyến
- Chương 129 Quỷ nhập tràng
- Chương 130 Tao cần mạng con kia
- Chương 131 Tao cần mạng con kia (2)
- Chương 132 Tao cần mạng con kia (3)
- Chương 133 Dịch bệnh
- Chương 134 Ký sinh trùng
- Chương 135 Chỉ cần con sống vui vẻ
- Chương 136 Đồ Giả mạo
- Chương 137 Đồ Giả mạo (2)
- Chương 138 Điềm xấu
- Chương 139 Ở bên đời đời kiếp kiếp
- Chương 140 Ngoại truyện 1: Trở về hiện tại - Trực nhà xác
- Chương 141 Ngoại truyện 2: Trở về hiện tại - Tai nạn
- Chương 142 Ngoại truyện 3: Trở về hiện tại - Người âm phá
- Chương 143 Ngoại truyện 4: Trở về hiện tại - Đoàn tụ