
Năm Ấy Tui Mở Vườn Bách Thú
Tổng số chương: 208
Sáng tinh mơ, đỉnh núi Hải Giác mờ hơi sương, giống như đang chìm trong mây mù.
Giữa những lùm cây lộ ra một nửa khoảng đất bằng phẳng, đây cũng là nơi tọa lạc của công viên giải trí Hải Giác, công viên này đã có hai mươi năm tuổi, là tuổi thơ của không ít dân chúng vùng Đông Hải, nhưng bây giờ khách tới thăm quan ngày một vãn đi.
Đoàn Giai Trạch kéo vali đứng trước công viên, đưa mắt nhìn lên đu quay khổng lồ, lại dời đường nhìn từ chú bảo vệ đang ngáp ngắn ngáp dài qua vườn bách thú Hải Giác vừa nhỏ lại vừa xập xệ cách đó chưa tới một trăm mét, gương mặt tuấn tú trở nên siêu thốn.
Tuy cùng tên “Hải Giác”, nhưng vườn bách thú này không có chút liên quan gì tới công viên giải trí Hải Giác cả.
Đoàn Giai Trạch nhớ mang máng, vườn bách thú này mới được xây dựng chưa đầy năm năm, là công viên tư nhân, ăn hôi khách tới thăm quan từ công viên giải trí Hải Giác bên cạnh, chứ không có bất cứ liên quan gì với nhau, giống như Bắc Đại và Bắc Đại Thanh Điểu vậy.
Thực ra truyền thông trong và ngoài khu vực cũng từng PR về công viên này mấy lần, nhưng hình như kinh doanh không được tốt, cho nên sau đó, không có sau đó nữa, những người chưa từng đặt chân vào giống như Đoàn Giai Trạch chiếm đại đa số.
Giờ tận mắt chứng kiến, chẳng thấy bóng dáng nhân viên đâu, bụi đóng kín biển hiệu, cổng lớn, mà không, phải gọi là cánh cổng ‘không lớn cho lắm’ mới phải, thì cũng đã rỉ sắt, lá khô phủ kín mặt đất, thậm chí góc tường còn đóng mạng nhện, càng tô đậm thêm bốn chữ “kinh doanh không tốt”.
Đoàn Giai Trạch đang mải nghĩ ngợi, đột nhiên ốc vít bung ra, “rầm” một cái rơi bụp xuống đất, bụi bốc lên mù mịt, cảnh tượng càng thêm thê lương.
Đoàn Giai Trạch: “……………”
…
Thật ra Đoàn Giai Trạch cũng mới biết gần đây thôi, rằng anh có quan hệ to lớn với cái vườn bách thú xập xệ trước mặt này.
Mà chuyện này, phải kể từ nửa tháng trước ——
Mùa tốt nghiệp, Đoàn Giai Trạch tốt nghiệp chuyên ngành kỹ thuật môi trường ở một trường đại học hạng hai, thi lên nghiên cứu sinh bị trượt vỏ chuối, lại không có kinh nghiệm làm việc, cho nên vẫn đang loay hoay xoay xở kiếm việc làm.
Từ sau khi lên đại học, Đoàn Giai Trạch đã phải đi làm thêm kiếm tiền, lúc nào cũng trong tình trạng túng thiếu, nếu không tìm được việc làm nữa, chắc chỉ có nước dọn đi.
Thế nhưng đúng lúc này, đột nhiên có một vị luật sư liên hệ với Đoàn Giai Trạch, nói rằng một người bà con xa của anh qua đời, người ấy có một vườn bách thú, quyết định để lại cho Đoàn Giai Trạch không biết đã gặp mặt từ bao nhiêu năm trước.
Với Đoàn Giai Trạch mà nói, đây đúng là miếng bánh béo bở từ trên trời rơi xuống, sau khi xác định không phải lừa gạt, bản thân không phải giao một khoản tiền nào, anh hân hoan tràn đầy mong đợi mà hẹn ngày ký hợp đồng với luật sư, để rồi sẽ mang đi bán cho người khác.
—— Dù sao thì anh không có kinh nghiệm và hứng thú kinh doanh vườn bách thú, nhưng nếu bán vườn bách thú đi, có thể nhận được một khoản tiền giúp giảm bớt áp lực trong cuộc sống.
Hôm ấy tới văn phòng luật sư, Đoàn Giai Trạch đọc hết hợp đồng xong, liền ký tên mình xuống.
Thế nhưng vừa ký tên xong, đột nhiên anh phát hiện bên trong có một tờ hợp đồng kỳ lạ chưa từng nhìn thấy, trên đó có viết một số điều khoản, cái gì mà bên B tự nguyện chấp nhận “Công trình hy vọng Lăng Tiêu”, phụ trách giúp đỡ những nhân viên mà bên A phái tới, giúp bên A mở rộng quy mô,..vv…
“Luật sư Vương, cái gì đây?” Đoàn Giai Trạch rút tờ hợp đồng ra, vắt óc mãi mà không hiểu tại sao lúc nãy kiểm tra hợp đồng mình lại bỏ sót tờ này.
Luật sư Vương không hiểu mô tê gì, cầm tờ hợp đồng qua nhìn, cũng ngẩn người ra, “Tôi cũng không biết nữa, vốn trong đó không có tờ này.. cái này.. không trình bày đúng quy tắc, cũng không được đóng dấu, nên không có hiệu lực pháp lý.”
Luật sư Vương nhận xét theo bản năng nghề nghiệp.
“Lạ thật đấy, cái này ở đâu ra vậy nhỉ?” Luật sư Vương mờ mịt, cầm qua hỏi trợ lý in hợp đồng.
Vẻ mặt cậu trợ lý cũng vô cùng mơ màng, đoạn nói: “Hay là có người dùng máy in của chúng ta in cái này, sau đó in tờ này ra, lúc em in lại không cẩn thận, kẹp vào bên trong?”
Cậu ta cũng vắt nát óc ra mới có thể nghĩ ra một câu trả lời tạm coi như hợp lý như vậy, nhưng chính cậu nghe mà cũng thấy khó tin, mà luật sư Vương và Đoàn Giai Trạch chưa từng biết tới sự tồn tại của nó, chỉ có thể tạm thừa nhận lời lý giải này.
“Chắc là.. vậy rồi.” Đoàn Giai Trạch chỉ có thể nói như vậy.
..
Đoàn Giai Trạch ra khỏi văn phòng luật sư, trong tay còn cầm theo một danh thiếp, là một người môi giới mà luật sư Vương có lòng tốt đề cử với anh, có thể giúp anh xử lý chuyện bán lại vườn bách thú, anh định sau khi quay về sẽ liên hệ với họ.
Ngoài đường ầm ĩ tiếng người và xe, thế nhưng đột nhiên Đoàn Giai Trạch lại có thể nghe thấy một giọng nói hết sức rõ ràng mạch lạc, cứ như phát từ trong đầu mình ra vậy.
[Chào bạn, bạn có đồng ý tải app “Công trình hy vọng Lăng Tiêu” xuống không?]
Đoàn Giai Trạch đứng hình, suýt chút nữa ngã dập mặt xuống đất.
Công trình hy vọng Lăng Tiêu? Đó không phải cái tên xuất hiện trên tờ hợp đồng kì quái ban nãy hay sao? Thế nhưng tờ hợp đồng kia đã bị luật sư Vương cho vào máy nghiền giấy nghiền thành vụn mất rồi.
Đoàn Giai Trạch nhìn ngó xung quanh, dường như những người khác không nghe thấy giọng nói này. Giữa ban ngày ban mặt mà anh bị dọa toát cả mồ hôi hột.
Đùa à, gì mà khủng bố thế?!
Đang buổi trưa, phố xá sầm uất, người tới người lui, ngựa xe như nước áo quần như nêm.
Đoàn Giai Trạch đứng ngơ ngác giữa dòng người tấp nập, cất bước mà không tiến được lên, cảm thấy lạnh sống lưng.
Áng chừng một phút trôi qua, nhịp tim Đoàn Giai Trạch dần khôi phục lại bình thường, nhưng giọng nói lạ lùng kia lại một lần nữa vang lên, khiến Đoàn Giai Trạch sợ hết hồn.
[Không trả lời, tự động tải xuống ——]
….. Ê ê cái app lưu manh này!!!
Rốt cuộc là công trình đen tối, ứng dụng quỷ quái gì cơ chứ? Đừng nói là đột nhiên ghim trong đầu anh đấy nhé?!
Đoàn Giai Trạch căng thẳng chờ đợi một hồi, thấy dường như trong đầu không xuất hiện thứ gì kì lạ. Trong đầu anh lóe lên tia sáng, lấy điện thoại ra, thế mà bên trong lại có một ứng dụng mới thật.
Đoàn Giai Trạch thử một chút. Còn không xóa được nữa.
Logo app là một đám mây màu xanh nhạt, tên là “Công trình hy vọng Lăng Tiêu.”
Đã tên là công trình, vậy hiển nhiên không phải trò chơi gì hay ho rồi, nhưng Đoàn Giai Trạch vẫn không kiềm chế được mà ngẩng đầu lên nhìn xung quanh. Anh tìm một bồn hoa, đoạn ngồi xuống, đôi bàn tay run run mở app ra.
Nếu nói logo chỉ có vẻ hơi đẹp, thì giao diện app này hoàn toàn có thể xưng là có “kiểu cách lãnh đạo”.
“Kiểu cách lãnh đạo” là cái gì ấy hả?
Là một giao diện rất hoành tráng, màu sắc cũng thật bắt mắt, nhất là hai màu vàng đỏ, lại còn có thêm cái khung ngầu bá cháy.
Thế nhưng mấy cái này không phải trọng điểm, trọng điểm là nội dung bên trong.
Nhưng nội dung trong app này lại rất đơn giản, đơn giản đến mức thoạt trông có vẻ sơ sài. Trong mục người sử dụng đã được đăng ký tự động, hiển thị tên Đoàn Giai Trạch, ngoài ra còn có phân loại các mục như “Tư liệu của tôi”, “Nhiệm vụ của tôi”, “Quản lý động vật”.
Ấn vào mục “Tư liệu của tôi”, bên trong liền hiển thị nội dung như sau:
Tên: Đoàn Giai Trạch (Chủ vườn)
Giới tính: Nam.
Tuổi: 23.
– Vườn bách thú Hải Giác:
Diện tích: 40 mẫu (= 26 666.668 m2)
Nhân viên: 0
Độ nổi tiếng: 0
Đoàn Giai Trạch đọc lướt qua, đến khi kéo xuống dưới, thấy có một mục mang tên “Về chúng tôi”, bèn mở ra xem qua.
“Giới thiệu: Công trình hy vọng Lăng Tiêu, đây là công trình giúp đỡ các thanh niên ưu tú trong tam giới gây dựng sự nghiệp, cung cấp miễn phí các dịch vụ giúp đỡ. Bao gồm phái những nhân viên tới theo định kỳ, lên kế hoạch giúp đỡ phát triển kinh doanh, sau khi người được giúp đỡ hoàn thành nhiệm vụ theo sẽ được phát phần thưởng. Trải qua một trăm năm phát triển, công trình hy vọng Lăng Tiêu đã được bán tự động hóa, hệ thống sẽ tự động chọn lựa những người ưu tú ký hợp đồng, lên kế hoạch tăng trưởng phát triển..”
Lại lướt xuống phía dưới, còn có một mục là “Dịch vụ hợp đồng”, anh mở ra xem, bên trong thế mà lại có một vài thông tin vô cùng quan trọng.
“Hủy hợp đồng: Tải đơn hủy hợp đồng xuống và làm theo hướng dẫn rồi gửi tới văn phòng làm việc của “Công trình hy vọng Lăng Tiêu”, xét duyệt theo chu kỳ 70 năm.”
“Vi phạm hợp đồng: Ngũ lôi oanh đỉnh.”
“Khiển trách: Người sử dụng nhận nhiệm vụ nhưng không hoàn thành đúng thời hạn sẽ bị sét đánh vào tay một lần, tích lũy vượt quá ba lần tương đương với vi phạm hợp đồng.”
Ngũ lôi oanh đỉnh? Đừng nói là ngũ lôi oanh đỉnh mà anh đang nghĩ đó nhé?!
Hai mắt Đoàn Giai Trạch đột nhiên tối sầm lại, hận không thể túm lấy cái tên thiết kế mà la to:
Này này, đây là cái chế độ khủng bố ngang ngược gì cơ chứ, sao nói chọn là chọn tui luôn hả, ai mượn các người giúp gây dựng sự nghiệp chứ?! Thế quần nào muốn hủy hợp đồng còn phải đợi bảy mươi năm, thế quần nào làm trái hợp đồng lại bị ngũ lôi oanh đỉnh cơ chứ?!
Với cả cái trừng phạt do không hoàn thành nhiệm vụ kia sao nghe thiếu khoa học vầy?! Sét đánh vào lòng bàn tay, đùa hả, đánh xong có mà ngoẻo từ đời tám ngoánh nào rồi mà còn có lần sau.
Qua một lúc Đoàn Giai Trạch mới có thể bình tĩnh lại, anh ôm đầu thở dài. Mọi người đi qua đều ngoái đầu nhìn lại, thầm nghĩ không biết có phải cậu chàng này vừa bị rớt ví hay không.
Ôi dời ơi thần linh ơi.
Giờ xem ra không thể bán vườn bách thú đi được rồi. Anh thử một chút, không đổi được tên, xem ra hệ thống công trình này có vẻ rất cứng ngắc, đã bị ràng buộc rồi.
Nếu Đoàn Giai Trạch bán vườn bách thú đi, sẽ bị mất quyền hành trong tay, lại không thể làm nhiệm vụ, sau đó bị sét đánh vào tay.. mà cũng có thể bị phán là vi phạm hợp đồng, sau đó ‘ngũ lôi oanh đỉnh’.. dù sao thì kết cục cũng thê thảm như nhau.
Vẫn là lạc quan lên thì hơn, Đoàn Giai Trạch tự an ủi bản thân, nếu mình nghiêm túc hoàn thành được mục tiêu sự nghiệp, thì đây có khác gì bàn tay vàng trời ban đâu!
Xem xem, công trình hy vọng này bá đạo như vậy, kỹ năng lại chất lừ, nếu phát triển theo đúng hướng, anh mở vườn bách thú xong ăn nên làm ra, chắc đời sẽ lên hương luôn.. nhỉ? Chú thích: – Bắc Đại: Đại học Bắc Kinh, một trong những trường đại học thuộc hàng top của Trung Quốc.
– Bắc Đại Thanh Điểu: Là cơ sở giáo dục công nghệ thông tin APTECH (Công ty giáo dục và đạo tạo CNTT của Ấn Độ), dựa vào cơ sở và nguồn tài nguyên giáo dục của Bắc Đại để phát triển
– Ngũ lôi oanh đỉnh: Ý của câu này là làm việc xấu sẽ bị trời đất trừng phạt.
Chữ “lôi” ở đây là động từ, chỉ một hành động đánh chủ động, mang ý trừng phạt. (Cũng bao gồm cả sét đánh)
Ngũ ở đây là ngũ hành trong tự nhiên, lần lượt là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Cho nên ngũ lôi là kim lôi, mộc lôi, thủy lôi, hỏa lôi, thổ lôi.
Kim lôi: Chỉ đao kiếm, kim loại, những chuyện như tai nạn xe.
Mộc lôi: Chỉ gậy gỗ, bị ngã từ trên cao xuống, bị cây đè..
Hỏa lôi: Chỉ hỏa thiêu, điện giật, sét đánh..
Thủy lôi: Chỉ chết chìm, ngập nước, trong lúc đi được gặp tai nạn ngoài ý muốn, sinh bệnh…
Thổ lôi: Chỉ đất vùi, động đất, nhà sập, những vật từ trên cao rơi xuống..
Danh sách chương
- Chương 1 Công trình hy vọng Lăng Tiêu
- Chương 2 Ta là Lục Áp
- Chương 3 Hầu hạ? Chăn nuôi!
- Chương 4 Phần thưởng đầu tiên
- Chương 5 Giống loài mới, nhân viên mới
- Chương 6 Chuẩn bị close beta
- Chương 7 Nhóm khách tham quan đầu tiên (1)
- Chương 8 Nhóm khách tham quan đầu tiên (2)
- Chương 9 Chuyện không thể ngờ
- Chương 10 Chuyện không thể ngờ (2)
- Chương 11 Nâng cấp thiết bị
- Chương 12 Phỏng vấn (1)
- Chương 13 Phỏng vấn (Phần 2)
- Chương 14 Tin tức lên sóng
- Chương 15 Hữu Tô lên sàn
- Chương 16 Con người cùng lắm chỉ lót dạ no lâu hơn một chút
- Chương 17 Đuôi hồ Ly
- Chương 18 Trước khi khai trương
- Chương 19 Tui mở vườn bách thú (1)
- Chương 20 Tui mở vườn bách thú (2)
- Chương 21 Dần có tiếng tăm
- Chương 22 Đạo sĩ xuống núi (1)
- Chương 23 Đạo sĩ xuống núi (2)
- Chương 24 Hào quang nhân vật chính
- Chương 25 Hoan Hoan
- Chương 26 Hoạt Nhân Kiếm tuốt vỏ
- Chương 27 Cầu xin Sát Nhân Đao
- Chương 28 Gia nhập bàn tiệc xa hoa
- Chương 29 Kiểu phối màu này nhìn quen thiệt đó!!!
- Chương 30 Quan hệ vững chắc
- Chương 31 Tuổi thơ không bao giờ hóa xưa cũ
- Chương 32 Anh như vậy khác gì tự tìm đường chết!
- Chương 33 Tứ đại thiên vương ở Linh Hữu
- Chương 34 Chấn động! Nghi thức đăng cơ thần bí!!
- Chương 35 Nhân viên lương một vạn một tháng?
- Chương 36 Hoàng Kỳ báo ân
- Chương 37 Linh Hữu lên sóng livestream
- Chương 38 Linh Hữu lên sóng livestream (phần 2)
- Chương 39 Chú chim dữ dằn (Phần 1)
- Chương 40 Chú chim dữ dằn (Phần 2)
- Chương 41 Tay chân của Quan Âm (1)
- Chương 42 Tay chân của Quan Âm (2)
- Chương 43 Nóng nên xoăn!
- Chương 44 Đoàn kịch tới khảo sát
- Chương 45 Chưa từng bắn mặt trời thì đều như nhau cả
- Chương 46 Cái này có được tính là debut hông?
- Chương 47 Tụi tui live stream nè!
- Chương 48 Hòa thượng tới rồi (1)
- Chương 49 Hòa thượng đến rồi (2)
- Chương 50 Sao tư tưởng ở tiên giới cũng cởi mở như vậy?
- Chương 51
- Chương 52 Nàng Tinh Vệ lấp thủy cung
- Chương 53 Có biết Thất Kí Chủ là gì không?
- Chương 54 Ngũ cốc của Thần Nông
- Chương 55 Chàng lấy tơ hồng đan áo
- Chương 56 Nhà hàng Giai Giai (1)
- Chương 57 Nhà hàng Giai Giai (2)
- Chương 58 Ngày thường nhàn nhã
- Chương 59 Cá, cá to quá! (1)
- Chương 60 Cá, cá to quá! (2)
- Chương 61 Ăn ngó sen
- Chương 62 Tiểu Côn Bằng hoạt bát thiện lương
- Chương 63 Hùm mượn oai cáo
- Chương 64 Lì xì dành riêng cho vườn trưởng
- Chương 65 Khai trương thủy cung!
- Chương 66 Tôn chỉ phục vụ thủy tộc
- Chương 67 Khách tới từ cực địa
- Chương 68 Máy ấp trứng bán tự động hiệu Kim Ô
- Chương 69 Ra tay cứu chữa cho cá heo mắc cạn
- Chương 70 Một thùng dương chi cam lộ
- Chương 71 Chơi chim 2
- Chương 72 21 tuổi trở xuống không được phép tham quan
- Chương 73 Trứng chim cánh cụt hoàng đế nở
- Chương 74 Ngỗng của tôi không thể đáng yêu như vậy
- Chương 75 Đêm kinh hoàng ở vườn thú Linh Hữu
- Chương 76 Trại hè Linh Hữu
- Chương 77 Ngạo kiều và không biết xấu hổ
- Chương 78 Bí mật chiếc yếm đỏ
- Chương 79 Địa điểm ghi hình truyền hình thực tế
- Chương 80 Phát tài rồi!
- Chương 81 Còn có trò này nữa hả?
- Chương 82 Tui dạy cánh cụt hoàng đế bơi
- Chương 83 Chương trình phát sóng liền hot
- Chương 84 Câu hỏi mất mạng
- Chương 85 Thú tâm thông
- Chương 86 Hiện trường vả mặt thảm khốc
- Chương 87 Người anh em thứ năm của Tứ Đại Thiên Vương
- Chương 88 Ngốc nghếch không phân biệt được
- Chương 89 Sốc! Thần tượng đang hot phách lối chơi gay?
- Chương 90 Vả mặt cấp quốc gia
- Chương 91 Tam Túc Kim Ô điên lên như thế nào!
- Chương 92 Có tài cán gì chứ?
- Chương 93 Bạo lực vườn thú
- Chương 94 Yêu ta thì ôm ta một cái
- Chương 95 Muộn phiền của trai thẳng
- Chương 96 Thất tịch thước, kiến Nam Kha
- Chương 97 Quang vinh lên sóng “Tiếp cận X học”
- Chương 98 Trời đựu
- Chương 99 Thiên nga đại bạo động
- Chương 100 Chuyên gia gấu trúc đệ nhất thế giới
- Chương 101 Cánh cụt hoàng đế phụng dưỡng
- Chương 102 Sướng bỏ xừ còn bày đặt
- Chương 103 Thật hạnh phúc khi được làm bạn với cô!
- Chương 104 Fly Áp
- Chương 105 Anh tới từ địa phủ
- Chương 106 Cánh cụt vượt ngục
- Chương 107 Cứu rỗi cánh cụt hoàng đế
- Chương 108 Nhân khí Lục Áp lên đỉnh!
- Chương 109 Vườn trưởng ơi anh là Druid à?
- Chương 110 Một bầy cò trắng vút trời xanh
- Chương 111 Bắt gian trên thuyền
- Chương 112 Ta đây là hàng ngũ quản lý
- Chương 113 Lịch sử đều kinh hoàng y như nhau
- Chương 114 Tôi muốn từ chức đi tu tiên!!!
- Chương 115 Chiếm trang đầu
- Chương 116 Cục cưng duy nhất
- Chương 117 Đi ngang qua mà thôi
- Chương 118 Thanh Điểu nhờ thăm đã khẩn cầu
- Chương 119 Tình cảm nhân thú giả tạo
- Chương 120 Tôi! Có! Gấu! Trúc! Rồi!!
- Chương 121 Vườn trưởng à anh đỏ quá!
- Chương 122 Bố Xoăn bỉm sữa tái xuất giang hồ!
- Chương 123 Con đường tu tiên của cánh cụt hoàng đế
- Chương 124 Tư tưởng của vườn trưởng có vấn đề!
- Chương 125 Rốt cuộc đây là chó hay là sói?
- Chương 126 Kim Ô suýt chút nữa thành Thanh Điểu…!
- Chương 127 Vừa mới yêu đã thất tình
- Chương 128 Cao thủ chăn chim: Kiểm điểm viết tay
- Chương 129 Khách sạn tiện nghi nhất trần đời!
- Chương 130 Cô ấy là lão Đông y
- Chương 131 Ngươi dám nghi ngờ năng lực của bản tôn?
- Chương 132 Các em từ hai đến năm mươi mốt!
- Chương 133 Hầu ca ~ Hầu ca
- Chương 134 Ngươi ghê gớm thật đấy
- Chương 135 Anh có biết mình đang đùa với lửa không?
- Chương 136 Bầy vẹt học nói
- Chương 137 Chết cũng không thoát được
- Chương 138 Cho phép anh thị tẩm
- Chương 139 Xem ngươi giải thích thế nào!!!
- Chương 140 Ngũ hành của vườn trưởng thiếu gì?
- Chương 141 Thích anh
- Chương 142 Màn tỏ tình thảm nhất
- Chương 143 Khu bảo vệ Tam Túc Kim Ô
- Chương 144 Trận động đất
- Chương 145 “Gấu” thật
- Chương 146 Khó tìm việc
- Chương 147 Hiệp trợ phá án
- Chương 148 Một phần hai động vật!
- Chương 149 Tranh ngôi ác điểu
- Chương 150 Hữu Tô đâu rồi?!
- Chương 151 Tất cả đều không phải người à?
- Chương 152 Ai là vợ chồng cơ?
- Chương 153 Dám đánh cược phải dám chịu thua
- Chương 154 Vườn trưởng ngây thơ của ta
- Chương 155 Em đây là vườn trưởng!!
- Chương 156 Phải có trách nhiệm quan tâm tới linh vật
- Chương 157 Búp bê cánh cụt Matryoshka
- Chương 158 Một lần come out thành công
- Chương 159 Đồ Gia dụng làm từ gỗ Phù Tang
- Chương 160 Cần bồi thường bao nhiêu để xin lỗi?
- Chương 161 Ta báo cáo ngươi!
- Chương 162 Bí ẩn chưa có lời giải của Lục Áp
- Chương 163 Đãi ngộ như thánh nhân
- Chương 164 Sao hoa hướng dương lại không hướng về phía ta
- Chương 165 Hoa Thăng Bình, châm nước!
- Chương 166 Thể hiện hùng phong
- Chương 167 Sát thủ (bán manh) trên biển
- Chương 168 Mỹ hầu vương châu Phi
- Chương 169 Tổng công loài chó
- Chương 170 Tiểu Thanh gặp mặt phụ huynh
- Chương 171 Đơm hoa kết trái
- Chương 172 Mách sư phụ ông
- Chương 173 Thuần hóa một anh bạn trai
- Chương 174 Kinh nghiệm sưu tầm
- Chương 175 Trước tiên đặt ra một mục tiêu nhỏ
- Chương 176 Ta muốn xem cánh cửa thần kỳ
- Chương 177 Khéo quá khéo quá
- Chương 178 “Đại động vật”
- Chương 179 Chưa phát sóng đã nổi rần rần
- Chương 180 Đường ống của “mèo bự”
- Chương 181 Cổ vũ cho mông!!
- Chương 182 Tinh Vệ: Cha ta làm nông
- Chương 183 Bị sỉ nhục nặng nề
- Chương 184 Lại có người của núi Lạc Già tới!
- Chương 185 Bóc mẽ cả đôi
- Chương 186 Nửa con rồng
- Chương 187 Làm rồng thiệt khó!
- Chương 188 Biến ra Lục Áp
- Chương 189 Bí quyết nuôi Tam Túc Kim Ô
- Chương 190 Nằm không cũng trúng bát quái
- Chương 191 Đừng mà, đừng mà, đừng độ bọn tôi!!!
- Chương 192 Nghề tay trái
- Chương 193 Hề lố, Tôn Ngộ Không
- Chương 194 Phân tranh nước lửa
- Chương 195 Đa tài đa nghệ
- Chương 196 Năm mươi hí tinh
- Chương 197 Nâng cấp tham quan
- Chương 198 Em có cách huy động vote đặc biệt
- Chương 199 Em còn có thể mở vườn thú năm mươi năm nữa!
- Chương 200 Phiên ngoại 1
- Chương 201 Phiên ngoại 1
- Chương 202 Phiên ngoại 1
- Chương 203 Phiên ngoại 1
- Chương 204 Phiên ngoại 1
- Chương 205 Phiên ngoại 1
- Chương 206 Phiên ngoại 2
- Chương 207 Phiên ngoại 2
- Chương 208 Phiên ngoại 3 – Hóa rồng