
Ngồi Hưởng Tám Chồng
Tổng số chương: 212
“Cho tôi vào, để cho tôi vào, tôi muốn gặp Diêm Vương –”Ngoài điện Diêm Vương, một nữ tử, à không! Chính xác mà nói, là một nữ quỷ đang khàn giọng kêu gào.“Gào thét cái gì! Gào thét cái gì đó! Quỷ hồn phương nào ở ngoài điện kêu gào lung tung, quấy rầy bổn vương yên tĩnh nghỉ ngơi!” Nghe vậy, Diêm Vương mơ mơ nàng màng chậm rãi từ dưới đáy bàn bò lên, mở to đôi mắt nhập nhèm, liên tục ngáp xiêu xiêu vẹo vẹo ngồi xuống ghế, rồi nói với phán quan đứng cạnh: “Phán quan đi xem xem, còn sớm thế này, sao lại có con quỷ không muốn sống kêu réo om sòm ở đây thế!”“Dạ!” Phán quan chắp tay *, lĩnh mệnh, xoay người nhanh chóng đi ra ngoài.(*ngày xưa làm lễ, một tay nắm lại, tay kia bao lấy nắm tay này, chắp lại để trước ngực.)“Đi nhanh chút, bây giờ không phải là lúc hát hí khúc! Con bà nó, bây giờ ngươi là phán quan rồi đừng có nhớ mãi nghề cũ như vậy chứ!” Vừa thấy phán quan uốn éo như diễn trò, Diêm Vương lập tức phi lên cốc cho hắn một cú đau điếng.“A, dạ dạ dạ!” Một tay giữ mũ, phán quan vội vàng gật đầu, lập tức chạy ra ngoài.” Ma quỷ phương nào sáng sớm đã ở đây kêu gào làm phiền Diêm Vương nghỉ ngơi, dẫn tới cho ta xem!”“Dạ, dẫn tới –” Nghe phán quan ra lệnh, quỷ gác cổng lập tức dẫn một nữ quỷ mặc áo trắng đi vào.“Thả tôi vào, tôi muốn gặp Diêm Vương!” Vừa thấy có người tiến lại, nữ quỷ bắt đầu la lên.“Ồn ào quá! Ngươi tưởng Diêm Vương ngồi đó để ngươi muốn nhìn là nhìn, muốn gặp là gặp sao? Nói, ngươi tên là gì? Nhà ở ở đâu? Trong nhà có mấy người? Báo cáo tất cả cho ta, bản phán quan muốn thẩm tra đối chiếu.” Phán quan nghe vậy mím môi vểnh râu, lấy cây bút lông bự tổ chảng gài ra sau ót.“Tôi là Tống Ngâm Tuyết, tôi muốn gặp Diêm Vương!” Thấy vậy, nữ quỷ bất mãn kêu lên.” Diêm Vương không dễ gặp, tiểu quỷ nhiều chuyện! Bản phán quan bảo ngươi tự giới thiệu, ngươi nghe không hiểu có phải không!” Sắc mặt phán quan nghiêm nghị đầy bất mãn, nghiêm giọng răn đe nữ quỷ. “Tôi không cần biết, tôi muốn gặp Diêm Vương! Nếu các người không cho tôi gặp, tôi sẽ đứng đây la to, làm ầm ĩ không để cho các người yên tĩnh phút nào!” Nữ quỷ hung dữ nói, đôi mắt kiên định nhìn thẳng vào mặt phán quan. “Ai, cái con quỷ này......” Lúc này, phán quan cảm thấy hơi buồn bực, hai mắt hắn nhìn chằm chằm nữ quỷ áo trắng, cuối cùng cũng bất đắc dĩ thở dài: “Được rồi, ta sợ ngươi rồi! Tống Ngâm Tuyết phải không? Đi thôi –”Phán quan đi phía trước dẫn đường, xoay người chuẩn bị đi kiểu hí kịch, nhưng lập tức nhớ tới cục u trên đầu liền vội vàng sửa lại, kết quả là thành tay chân bước đều như người máy mà không biết.Nữ quỷ áo trắng bám theo phán quan đi vào điện Diêm Vương, vào tới nơi liền đứng đực tại chỗ không chịu hành lễ.“Lớn mật! Nữ quỷ phương nào, thấy bổn vương mà dám không quỳ!” Diêm Vương thấy nữ quỷ không tôn trọng mình như vậy liền tức giận vỗ bàn.“Đại nhân, nàng ta nói nàng tên là Tống Ngâm Tuyết.” Phán quan đứng bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở.“A, Tống Ngâm Tuyết lớn mật, thấy bổn vương vì cớ gì không quỳ?” Tiếng nói ồm ồm vang vọng cả căn phòng. Phán quan bên cạnh bịt hai lỗ tai, mắt nhìn thẳng về phía thân ảnh đứng trong điện.“Ngài làm việc bất công, cho nên Ngâm Tuyết không muốn quỳ trước mặt ngài!” Một giọng nữ trong trẻo truyền đến. Nghe vậy, Diêm Vương híp hai mắt lại, ngữ khí nghi hoặc hỏi: “A, bất công như thế nào? Ngươi mau nói đi!”“Bẩm đại nhân, Ngâm Tuyết dương thọ chưa hết, xin đại nhân thả tôi trở về!” Giọng nói không kiêu ngạo không nịnh nọt truyền đến, nữ quỷ ngẩng đầu, trong đôi mắt trong veo lộ rõ vẻ kiên định.“Ơ, còn là một nữ quỷ xinh đẹp” Vừa thấy dung nhan tuyệt mỹ của Tống Ngâm Tuyết, Diêm Vương lập tức mở cờ trong bụng, nhưng nghĩ đến thân phận của mình nên đành phải ngậm ngùi tiếp tục làm dáng.“Này, ngươi nói dương thọ ngươi chưa hết, có chứng cớ gì không? Dù sao đầu trâu mặt ngựa của chúng ta chấp pháp, cho tới bây giờ đều nghiêm túc phụ trách, chưa bao giờ xảy ra sai sót gì. Tố chất đạo đức nghề nghiệp đã đạt đến tình độ mà người thường không cách nào tưởng tượng nổi!”Diêm Vương chậm rãi nói, bộ dạng rung đùi đắc ý cực kỳ khôi hài. Thấy vậy Tống Ngâm Tuyết thầm mắng trong lòng, nhưng biểu hiện lại giả vờ bình tĩnh,“Có phạm sai lầm hay không, đại nhân lấy sổ ghi chép sinh tử ra xem một lần là biết ngay, cần gì phải căn vặn Ngâm Tuyết?”Con bà nó! Tống Ngâm Tuyết nàng là con trời ở thế kỷ hai mươi mốt. Dù đi đến chỗ nào, ở bất cứ đâu cũng là nhân vật hô mưa gọi gió! Có một vị cao tăng đắc đạo đã từng tính toán số mạng cho nàng, nói cả đời nàng giàu sang phú quý, có thể sống đến chín mươi tuổi. Nhưng ai biết hiện tại nàng còn chưa sống đến mười chín tuổi, trong giấc mơ đã bị người ta câu hồn, đi đời nhà ma mất tiêu rồi.Thế này bảo nàng làm sao chấp nhận được! Ông trời ơi, nàng còn có cả một cuộc đời tốt đẹp trước mắt, không muốn từ nay về sau chỉ có thể quanh quẩn ở Địa phủ đâu.“A, sao lại có việc như vậy? Phán quan, lấy sổ ghi chép sinh tử của bổn vương ra!” Sờ cằm, mê đắm nhìn chằm chằm vào gương mặt khuynh quốc khuynh thành của Tống Ngâm Tuyết, trong đầu Diêm vương bắt đầu mơ mộng viển vông.“Dạ!” Vừa nghe lệnh, phán quan bắt đầu cùng tay cùng chân chậm rãi đi xuống, sau đó lại cùng tay cùng chân uyển chuyển đi lên.“Cái thằng này! Không phải hát hí khúc thì làm cương thi, đúng là đồ đần độn!” Gõ đầu phán quan một cái thật mạnh, giật lấy sổ ghi chép, Diêm Vương bắt đầu tra tìm từng câu từng chữ.“Tống Ngâm Tuyết, kỳ tài ngút trời, cả đời hiển hách, hưởng thọ chín mươi......”Đọc tới chữ cuối cùng, Diêm Vương nói không ra lời, ông xấu hổ ngẩng đầu nhìn Tống Ngâm Tuyết yếu ớt nói: “Hắc hắc, đúng là lầm rồi......”“Cái gì, lầm rồi, một câu lầm là có thể đền mạng cho tôi sao? Nhanh đưa tôi trở về!” Hét lớn một tiếng, Tống Ngâm Tuyết tức giận không biết trút vào đâu. Nàng vốn chỉ suy đoán thôi, dù sao cũng chẳng biết lời cao tăng đắc đạo kia nói có linh nghiệm thật không. Nhưng bây giờ mới thấy quả nhiên là không sai, hai tên đầu trâu mặt ngựa kia đã thực sự bắt nhầm người rôi!Mặc kệ, mặc kệ, nàng nhất định phải trở về!Căm giận trừng mắt nhìn Diêm Vương, dưới ánh mắt như muốn giết người của nàng, Diêm Vương chậm rãi cúi đầu xuống, “Phán quan, mau đưa vị cô nương này trở về đi!” “Đại nhân, không phải nô tài không muốn đưa mà vì nô tài không có cách nào đưa cô ấy về nữa.....” Phán quan đau khổ, bất đắc dĩ quấn quấn góc áo của mình: “Vị cô nương này xuống đây cũng ba ngày rồi, thi thể trên đó đã phân hủy, làm thế nào cũng không trở về được nữa.” “Ngươi nói cái gì –” “Ông nói cái gì –”
Danh sách chương
- Chương 1 Nguyên nhân xuyên qua( 1 )..
- Chương 2 Nguyên nhân xuyên qua( 2 )..
- Chương 3 Tuyệt thế mỹ nữ..
- Chương 4 Nhữ Dương quận chúa ( 1 )..
- Chương 5 Nhữ Dương quận chúa( 2 )..
- Chương 6 Cận vệ..
- Chương 7 Năm vị phu quân ( 1 )..
- Chương 8 Năm vị phu quân( 2 )..
- Chương 9 Lần đầu gặp gỡ Thư Ly..
- Chương 10 Tiếp xúc trực diện..
- Chương 11 Lạt Bá hoa..
- Chương 12 Lâm Phong công tử..
- Chương 13 Thú vị..
- Chương 14 Vô Song công tử..
- Chương 15 Sổ kết toán..
- Chương 16 Trong vòng ba ngày..
- Chương 17 Con tin Tử Sở..
- Chương 18 Minh Tịnh hoài nghi..
- Chương 19 Ngươi muốn làm gì?..
- Chương 20 Gặp gỡ Kỳ Nguyệt..
- Chương 21 Kỳ nguyệt phẫn hận..
- Chương 22 Nói chuyện..
- Chương 23 Ra oai phủ đầu..
- Chương 24 Cầm quyền..
- Chương 25 Lục hoàng tử..
- Chương 26 Thúy Hồng Lâu..
- Chương 27 Tranh biện..
- Chương 28 Quyết định của Kỳ Nguyệt..
- Chương 29 Điều kiện của ta..
- Chương 30 Thánh Thượng triệu kiến..
- Chương 31 Khuynh Nhạc công chúa..
- Chương 32 Quyết định..
- Chương 33 Công chúa giá lâm ( 1 )..
- Chương 34 Công chúa giá lâm ( 2 )..
- Chương 35 Vào ở phủ quận chúa..
- Chương 36 Huynh muội tình thâm..
- Chương 37 Gặp lại Vô Song..
- Chương 38 Chớ có chọc ta(1)..
- Chương 39 Chớ có chọc ta ( 2 )..
- Chương 40 Chớ có chọc ta ( 3 )..
- Chương 41 Chớ có chọc ta ( 4 )..
- Chương 42 Đồng hành..
- Chương 43 Nhất niệm chi sai..
- Chương 44 Dưới vách..
- Chương 45 Sau khi bị thương..
- Chương 46 Thăm viếng..
- Chương 47 Phẫn nộ ( 1 )..
- Chương 48 Phẫn nộ ( 2 )..
- Chương 49 Tiếng đàn..
- Chương 50 Ba lọ thuốc..
- Chương 51 Đánh giá..
- Chương 52 Vì sao?..
- Chương 53 Tâm tư Kỳ Nguyệt..
- Chương 54 Lại chỉnh Khuynh Nhạc..
- Chương 55 Chẳng biết lòng hận ai..
- Chương 56 Gió thổi vỏ trứng gà..
- Chương 57 Cực lạc đan..
- Chương 58 Mạt Nhi hiến thân..
- Chương 59 Thượng Quan Huyền Ngọc..
- Chương 60 Người đánh đàn, tình cũng vậy..
- Chương 61 Hoa Khiên Ngưu..
- Chương 62 Óan nộ..
- Chương 63 Sai lầm trùng hợp..
- Chương 64 Lòng rối loạn..
- Chương 65 Tiến cung..
- Chương 66 Ăn thuốc..
- Chương 67 Dược lực phát tác..
- Chương 68 Trí nhớ của Nhữ Dương quận chúa..
- Chương 69 Tống Vũ Huyền..
- Chương 70 Nhữ Dương như mộng..
- Chương 71 Tính kế..
- Chương 72 Giang hồ biến động..
- Chương 73 Lộ nguyên hình..
- Chương 74 Huyền Ngọc rời đi..
- Chương 75 Có tin mừng..
- Chương 76 Vạch mặt..
- Chương 77 Kỳ Nguyệt cự tuyệt..
- Chương 78 Thư Ly trốn đi..
- Chương 79 Diễn kịch..
- Chương 80 Khiêu khích..
- Chương 81 Tống Vũ Kiệt giãy dụa..
- Chương 82 Tình yêu sâu nặng..
- Chương 83 Khúc dạo đầu hưu phu..
- Chương 84 Tranh đoạt..
- Chương 85 Hưu phu ( 1 )..
- Chương 86 Hưu phu ( 2 )..
- Chương 87 Cơ hội..
- Chương 88 Lại vào hòang cung..
- Chương 89 Cưỡng bức..
- Chương 90 Cãi cọ trên đại điện (1)..
- Chương 91 Cãi cọ trên đại điện ( 2 )..
- Chương 92 Cãi cọ trên đại điện ( 3 )..
- Chương 93 Phản ứng..
- Chương 94 Truy đuổi..
- Chương 95 Xử nữ..
- Chương 96 Vách núi sinh tử..
- Chương 97 Nghị luận lộn xộn..
- Chương 98 Tuyết công tử..
- Chương 99 Mặc Lương công tử..
- Chương 100 Mặc Lương công tử (2)..
- Chương 101 Trái tim mơ hồ rung động..
- Chương 102 Vô Song ra tay..
- Chương 103 Tâm ý của Vô Song..
- Chương 104 Ngâm Tuyết mâu thuẫn..
- Chương 105 Ăn? ( 1 )..
- Chương 106 Ăn( 2 )..
- Chương 107 Tâm ý..
- Chương 108 Vô Song thổ lộ..
- Chương 109 Hai vị Minh, Tịch..
- Chương 110 Ngũ Độc cốc..
- Chương 111 Suy ngẫm..
- Chương 112 Vân Độc Nhất..
- Chương 113 Gặp lại Minh Tịnh..
- Chương 114 Đi theo..
- Chương 115 Hôn lễ?..
- Chương 116 Quyết không nhường..
- Chương 117 Giao thủ..
- Chương 118 Thân phận bại lộ..
- Chương 119 Dẫn độc ( 1 )..
- Chương 120 Dẫn độc( 2 )..
- Chương 121 Phản kích..
- Chương 122 Chân tướng..
- Chương 123 Giải độc..
- Chương 124 Xuất cốc..
- Chương 125 Gặp lại cố nhân..
- Chương 126 Chấn động..
- Chương 127 Giải thích..
- Chương 128 Kể nỗi tương tư..
- Chương 129 Động tình..
- Chương 130 Lợi thế..
- Chương 131 Không để tâm?..
- Chương 132 Tây thần..
- Chương 133 Huyền Ngọc đại hôn..
- Chương 134 Lúc đại hôn..
- Chương 135 Tình huống hung hiểm..
- Chương 136 Phong hồi lộ chuyển*( một )..
- Chương 137 Phong hồi lộ chuyển ( hai )..
- Chương 138 Cầu hôn..
- Chương 139 Gây chuyện..
- Chương 140 Phân tích..
- Chương 141 Mạt Nhi đám hỏi?..
- Chương 142 Tất nhiên là sẽ bất ngờ gặp..
- Chương 143 Quân cờ..
- Chương 144 Tây thần thân vương Lâm Phong..
- Chương 145 Cầm công tử Thư Ly..
- Chương 146 Trái tim Thư Ly..
- Chương 147 Trên Minh Nhạc đài..
- Chương 148 Cùng xuất hiện..
- Chương 149 Nhận ra..
- Chương 150 Tiếp cận..
- Chương 151 Động tĩnh khắp nơi..
- Chương 152 Mưu đồ của ta?..
- Chương 153 Bí mật!..
- Chương 154 Diễu võ dương oai..
- Chương 155 Lâm Phong thổ lộ..
- Chương 156 Kỳ Nguyệt bỏ trốn..
- Chương 157 Rơi vào bẫy..
- Chương 158 Kế hoạch của Xuân nhi..
- Chương 159 Tại sao có thể là ngươi!..
- Chương 160 Khiên Ngưu chết..
- Chương 161 Giao chiến..
- Chương 162 Ngả bài..
- Chương 163 Trái tim của Lục hoàng tử..
- Chương 164 Ngũ hoàng tử Tống Vũ Lăng..
- Chương 165 Chuyện cũ trước kia..
- Chương 166 Tiếp chỉ..
- Chương 167 Tam hoàng tử Quân Tử Sở..
- Chương 168 Túc Nguyệt Phường..
- Chương 169 Đánh nhau..
- Chương 170 Ngài nói ai cũng ở đây?..
- Chương 171 Cút cho ta..
- Chương 172 Không hận được..
- Chương 173 Mai Phi..
- Chương 174 Đêm trước đại hội..
- Chương 175 Còn hạnh phúc hơn ta..
- Chương 176 Bảo bối, nàng cũng đến đây à?..
- Chương 177 Nữ nhân tranh đấu..
- Chương 178 Tâm kế của Tuyết Nhi..
- Chương 179 Đại hội võ lâm..
- Chương 180 Tuyết công tử ứng chiến..
- Chương 181 Cởi khăn che mặt..
- Chương 182 Huyền Mặc xuất hiện..
- Chương 183 Đệm lưng..
- Chương 184 Đáng được tôn trọng..
- Chương 185 Ngươi muốn cái gì?..
- Chương 186 Che dấu sâu đậm..
- Chương 187 Thử xem?..
- Chương 188 Ghen..
- Chương 189 Thực cốt đan..
- Chương 190 Uống thuốc..
- Chương 191 Dụng tâm của Quân Tử Dạ..
- Chương 192 Thân mật..
- Chương 193 Kết cục đắc tội nàng..
- Chương 194 Trong nước rung chuyển..
- Chương 195 Cho đi..
- Chương 196 Lâm Phong buồn bực..
- Chương 197 Kể chuyện..
- Chương 198 Huynh muội gặp lại..
- Chương 199 Đàm luận..
- Chương 200 Nguy cấp..
- Chương 201 Đối chiến ( 1 )..
- Chương 202 Đối chiến..
- Chương 203 Đại kết cục..
- Chương 204 Hồn về không hối ( Thượng )..
- Chương 205 Hồn về không hối (hạ)..
- Chương 206 Nhữ Dương quận chúa..
- Chương 207 Lời cuối sách (1)..
- Chương 208 Lời cuối sách (2)..
- Chương 209 Lời cuối sách (3)..
- Chương 210 Lời cuối sách (4)..
- Chương 211 Con rơi nhà ai..
- Chương 212 Con rơi nhà ai..