
Nhất Thụ Nhân Sinh
Tổng số chương: 45
« Tôi về đây đã lâu rồi
Nằm trong cô tịch, nhớ người phồn hoa. »
"Kẻ nào yêu trước thì thua trước," Tạ Nhất nói, "Tôi sống hai mươi tám năm, cuối cùng cũng hiểu tường tận câu nói này."
Yêu thầm tự đã vô vọng, vậy thì tuyệt vọng yêu thầm tính là gì nhỉ? Tạ Nhất nhân lúc không người, tức tối ném lon bia rỗng lên trời, "Tuyệt vọng yêu thầm, so với quân cảm tử ôm bom liều chết còn nguy hiểm và đáng sợ hơn. Con mẹ nó!"
"Cái thằng ôn Vương Thụ Dân đó, lúc cậu coi hắn như cả thế giới thì hắn ngó lơ, tới khi cậu ngoảnh mặt làm ngơ thì hắn lại ăn năn hối hận? Thiệt mẹ nó!", một người có tình mắng.
Vương Thụ Dân đau khổ, "Tiểu Tạ, Tiểu Tạ... cuộc đời dài như thế, lẽ nào chỉ vì lỗi lầm nhỏ nhặt cậu đã phán tôi tội chết? Hãy cho nhau thêm một cơ hội nữa..."
Danh sách chương
- Chương 1-1 Đợi nhau tàn cuộc hoa này
- Chương 1-2 ghiệt duyên bén mày
- Chương 2 Ân oán
- Chương 3 Cải thìa
- Chương 4 Cha ơi mẹ à
- Chương 5 Xóa nợ
- Chương 6 Tuổi trẻ ơi
- Chương 7 Vở bài tập
- Chương 8 Dần dần mất đi
- Chương 9 Tâm tình niên thiếu
- Chương 10 Thay đổi
- Chương 11 Đi xa
- Chương 12 Lời tiên đoán
- Chương 13 Đoạn tuyệt
- Chương 14 Tha hương
- Chương 15 Ở lậu
- Chương 16 Say rượu
- Chương 17 Đèn khuya hắt bóng
- Chương 18 Xuất ngũ
- Chương 19 Mảnh giấy nhắn
- Chương 20 Sét giữa trời quang
- Chương 21 Vương Đại Xuyên tỉnh lại
- Chương 22 Tại ai?
- Chương 23 Hay là trở lại
- Chương 24 Lối ra thời gian
- Chương 25 Buồn ly biệt
- Chương 26 Phá kén
- Chương 27 Tấm gương
- Chương 28 Đến chết
- Chương 29 Tỏ tình thất bại
- Chương 30 Ghen
- Chương 31 Đền cậu một đời hạnh phúc
- Chương 32 Sớm chiều bên nhau
- Chương 33 Dõi theo
- Chương 34 Cổ trấn
- Chương 35 Không thể nói
- Chương 36 Giao phó
- Chương 37 Tan chảy
- Chương 38 Chiến lược
- Chương 39 Cơ hội
- Chương 40 Chuyện bi hài
- Chương 41 Thời gian
- Chương 42 Suốt đời
- Chương 43 Hoa tàn rồi hoa nở
- Chương 44 Cuộc đời