
Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công
Tổng số chương: 205
Hiếm lắm mới có được một ngày nghỉ ngơi, Nhạc Du Du một bên nhét tai phone vào lổ tai, nghe di tác của Micheal Jackson, một bên nhảy nhót trên đường cái. Thời tiết hôm nay không tồi, không khí không tồi, tóm lại mọi thứ đều không tệ lắm, vì thế tâm tình của Nhạc Du Du cũng không tệ.
Trên cầu vượt, có người đang chào bán đĩa lậu, sách lậu, thu hút không ít người ghé lại xem, Nhạc Du Du biết, đa số người ở đó đều là dân lừa gạt, không khỏi bĩu môi.
Đúng lúc này, bỗng dưng có người hô lên một tiếng “thành quản tới”, phía trên cầu vượt vốn yên lặng đột nhiên huyên náo hẳn lên, những người bán hàng lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, gói chồng đĩa lậu bày trên mặt đất lại, xoay người bỏ trốn, thế là, Nhạc Du Du bất hạnh bị một người va mạnh vào, sau đó liền cùng với một tiếng “A” thê thảm, lấy vạn phu bất đương chi thế rơi xuống cầu vượt.
Vốn tưởng rằng bản thân cho dù không bị dòng xe phía dưới cán thành thịt vụn thì cũng được người hảo tâm chở tới bệnh viện, nhưng mà, khi nàng mở mắt ra thì ngây người.
Chỉ thấy xung quanh có bảy tám nam nhân, tất cả đều mặc trang phục cổ quái, trong tay còn cầm trường thương đoản kiếm, từ trên cao nhìn xuống, nhìn nàng như hổ rình mồi. Nhạc Du Du không nhịn được nuốt vào một ngụm nước miếng.
Tất nhiên, nếu chỉ bị người ta trừng mắt, Nhạc Du Du không sợ, mấu chốt chính là thứ trên tay của mấy thằng cha này lại chỉa vào cổ nàng, việc này sao không khiến nàng buồn bực cho được.
“Cái này… mấy anh đẹp trai, có thể thu mấy cái này lại được không?” Nhạc Du Du khe khẽ chỉ vào đao kiếm sáng bóng, “Để cho ta đứng lên trước đã.” Tuy nhiên nét cười trên mặt có điểm mếu máo.
Thị vệ xung quanh không động đậy, bọn họ đang chờ quyết định của chủ nhân.
“Không lấy ra? Không cũng không sao.” Nhạc Du Du âm thầm nuốt nước miếng, dù sao cũng phải hiểu rõ tình huống hiện tại, lại một lần nữa lấy hết dũng khí, “Vậy cho ta hỏi một chút, chổ này là nơi nào a? Tổ làm phim sao? Diễn viên là ai a?”
Lúc này, bọn thị vệ nhìn nhau, thế nhưng, vẫn không nói lời nào, bởi vì, lời của nữ nhân này, bọn họ không hiểu.
Nhạc Du Du hai lần hỏi thăm không có kết quả, dùng tay sờ sờ dưới thân, dĩ nhiên là bãi cỏ, dứt khoát nằm xuống, vừa rồi gượng người nói chuyện, mỏi quá, nếu mấy người này không muốn mở miệng, vậy nàng cũng không ép buộc, muốn làm gì thì làm đi (Bạch Anh *mắt tỏa sáng*: thiệt không – đúng chuẩn sắc nữ).
Bỗng nhiên, trước mắt tối sầm, một cái túi lớn ngăn tầm mắt của Nhạc Du Du lại, một đôi mắt trong suốt to tròn nhìn chằm chằm nàng.
Nhạc Du Du lại nhịn không được nuốt nước miếng một cái (Bạch Anh: chắc khát dữ lắm rồi), vội vàng gượng nửa thân trên dậy, đối diện là một khuôn mặt gần như hoàn mỹ, phía sau là mái tóc màu đỏ dài tới thắt lưng, lúc này bởi vì chủ nhân khom người mà tung bay trước ngực, càng tăng thêm cảm giác mị hoặc. Du Du tuy không tính là mê trai, nhưng mà, nhìn khuôn mặt trước mắt, vẫn nhịn không được há to miệng, ai vậy a? Sao bộ dáng lại xinh đẹp thế này? Chẳng qua, quần áo trên người sao lại sặc sỡ như vậy? Nhìn vào chẳng chút thẩm mĩ gì cả.
“Tỷ tỷ, sao ngươi lại nằm trên mặt đất vậy?” Lãnh Hạo Nguyệt nghiêng đầu nhìn Nhạc Du Du, trong đôi mắt to một mảnh trong sáng, “Đang ngắm sao hả?” Nói xong, còn ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời rộng lớn chói chang, “Nhưng mà, không phải chỉ có ban đêm mới có sao sao?”
Ách? Nhạc Du Du chớp chớp mắt, cách nói chuyện cùng ngữ điệu của anh đẹp trai này sao lại quái như vậy chứ? Tuy nhiên, đối mặt với anh đẹp trai, Nhạc Du Du chỉ kinh ngạc hai giây, sau đó ha hả cười: “Mặt cỏ rất thoải mái, tỷ tỷ nằm xuống nghỉ ngơi một chút.”
“Thiệt không? Ta cũng muốn nằm.” Lãnh Hạo Nguyệt nói xong, liền nằm xuống bên cạnh Nhạc Du Du.
Nhạc Du Du không nói gì, ngồi dậy, nhịn không được sờ vào mái tóc của hắn: “Anh đẹp trai, ngươi thật biết chạy theo mô đen a, dĩ nhiên để tóc dài như thế, còn nhuộm đỏ, chậc chậc, bất quá rất đẹp.” Nói trắng ra là, là yêu nghiệt.
“Vậy sao tóc của tỷ tỷ lại ngắn như vậy?” Lãnh Hạo Duyệt cũng ngồi dậy, “Bất quá, cũng rất đẹp đó.”
Tay của Nhạc Du Du xoa đầu của hắn, tiểu tử này nói chuyện, nàng thích
Danh sách chương
- Chương 1 Xuyên việt
- Chương 2 Tuổi không là vấn đề
- Chương 3 Hôn môi
- Chương 4 Ngủ
- Chương 5 Tên thân mật
- Chương 6 Động phòng
- Chương 7 Thân thân
- Chương 8 Lạc hồng
- Chương 9 Dật ca ca
- Chương 10 Bị oan
- Chương 11 Tức giận
- Chương 12 Trừng phạt
- Chương 13 Bữa sáng
- Chương 14 Long ca ca
- Chương 15 Tiểu tử ngốc
- Chương 16 Tiến cung
- Chương 17 Thái tử ca ca
- Chương 18 Tấn Vương Phi
- Chương 19
- Chương 20 Gặp mặt hoàng thượng
- Chương 21 Sờ mó
- Chương 22 Lời thề
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30 Hình nhân
- Chương 31 Không nói lời nào thật tốt
- Chương 32 Không có tiền
- Chương 33 Cả nhà ngươi đều là người ngu
- Chương 34 Bạch công tử
- Chương 35 Đánh ngươi cho đến khi ngươi không đi nổi
- Chương 36 Hung hãn
- Chương 37 Đánh cuộc một lần
- Chương 38 Đút tỷ tỷ
- Chương 39 Giết gà dọa khỉ
- Chương 40 Kế hoạch
- Chương 41 Báo thù
- Chương 42 Thái tử phi
- Chương 43 Ra tường
- Chương 44 Không cần chưởng gia
- Chương 45 Phương pháp Chiết trung
- Chương 46 Linh Lung
- Chương 47 Về với ông bà
- Chương 48 Chuyện cũ (1)
- Chương 49 Chuyện cũ (2)
- Chương 50 Chuyện cũ (3)
- Chương 51 Ngủ không được
- Chương 52 Gục cùng bị gục
- Chương 53 An tĩnh
- Chương 54 Tâm sự
- Chương 55 Quan tâm
- Chương 56 Minh Nguyệt công chúa
- Chương 57 Tùy ý
- Chương 58 Hài tử đáng thương
- Chương 59 Uống rượu
- Chương 60 Vung quyền
- Chương 61 Không muốn
- Chương 62 Hoa thành
- Chương 63 Tâm linh mỹ
- Chương 64 Bị đẩy ra
- Chương 65
- Chương 66 Chút ôn nhu
- Chương 67 Nam nhân y phục rực rỡ
- Chương 68 Phụ trách
- Chương 69 Hoa Hồ Điệp
- Chương 70 Ám thời tiết và thời vụ
- Chương 71 Ngưu lang
- Chương 72 Báo ân
- Chương 73 Không nghĩ ra
- Chương 74 Chịu đựng
- Chương 75 Minh Nhu
- Chương 76 Quỷ a
- Chương 77 Đại thẩm
- Chương 78 Tự lớn một chút là thối
- Chương 79 Hái hoa chuẩn bị
- Chương 80 Đừng đuổi theo
- Chương 81 Không nhận ra
- Chương 82 Nàng hận
- Chương 83 Kỵ mã
- Chương 84 Muốn biết nguyên nhân
- Chương 85 Vũ nhục hoa
- Chương 86 Yêu đương vụng trộm hay là bỏ trốn
- Chương 87 Ngu ngốc
- Chương 88 Thả bọn họ đi
- Chương 89 Được hoan nghênh
- Chương 90 Có người đắc ý, có người thất lạc
- Chương 91 Canh bổ
- Chương 92 Chính mình nhận chủ tử
- Chương 93 Bổ lớn
- Chương 94 Bà mối tinh thần
- Chương 95 Lựa chọn danh sách
- Chương 96 Nửa đêm tỉnh lại
- Chương 97 Ngu ngốc
- Chương 98 Lên cao thủ
- Chương 99 Cháy
- Chương 100 Bới tướng công quần
- Chương 101 Làm mai mối
- Chương 102 Loạn điểm uyên ương phổ
- Chương 103 Ai thích ai
- Chương 104 Không có biện pháp nói rõ
- Chương 105 Hắn không thích nữ nhân
- Chương 106 Tình địch là nam nhân
- Chương 107 Bị đâm
- Chương 108 Trở lại thành Phi Nhứ
- Chương 109 Chân tướng
- Chương 110 Rời nhà trốn đi
- Chương 111 Quá đáng thương
- Chương 112 Cùng
- Chương 113 Lấy thân báo đáp
- Chương 114 Vì sống
- Chương 115 Đại ân không lời nào cảm tạ hết được
- Chương 116 Làm nữ nhân của bản cung
- Chương 117 Hắn hối hận
- Chương 118 Nàng cũng hối hận
- Chương 119 Ngốc tướng công a
- Chương 120 Rời đi
- Chương 121 Keo kiệt
- Chương 122 Một phòng cảnh xuân
- Chương 123 Bền lòng
- Chương 124 Bái sư
- Chương 125 Liệt sĩ
- Chương 126 An ổn phía sau
- Chương 127 Đi ngang qua U Châu
- Chương 128 Muốn trọng nghĩa khí hay là muốn lão bà
- Chương 129 Tiểu quận chúa tới
- Chương 130 Muốn ở bao lâu ở bao lâu
- Chương 131 Tín nhiệm
- Chương 132 Chính mình làm
- Chương 133 Tượng nữ nhân một điểm
- Chương 134 Không xong
- Chương 135 Cứu ta
- Chương 136 Dụ hoặc
- Chương 137 Câu chính là hồn
- Chương 138 Câu dẫn thành công
- Chương 139 Công chúa
- Chương 140 Người bên gối
- Chương 141 Ghen
- Chương 142 Ta là ai không quan trọng
- Chương 143 Nam Cương chi độc
- Chương 144 Bồi ta đánh một trận
- Chương 145 Vũ khí bí mật
- Chương 146 Ta tình nguyện là người của ngươi
- Chương 147 Người bên gối
- Chương 148 Cứu người
- Chương 149 Hắc y nhân
- Chương 150 -1: Hắc y nhân
- Chương 150 -2: Chẳng lẽ là hắn
- Chương 151 Chạy trốn
- Chương 152 Vô Ưu lão nhân
- Chương 153 Làng bị đốt cháy
- Chương 154 Gặp lại
- Chương 155 Giải dược
- Chương 156 Phong độ
- Chương 157 Chiến mã
- Chương 158 Thả ta đi
- Chương 159 Liệt hỏa băng tằm
- Chương 160 Thật là không muốn đuổi ngươi đi
- Chương 161 Thân tử ngươi
- Chương 162 Ôn dịch hoành hành
- Chương 163 Nương
- Chương 164 Bánh bao nhạ được họa
- Chương 165 Người thôn nào
- Chương 166 Công tác tư tưởng
- Chương 167 Con trai của nàng
- Chương 168 Lại bị bắt cóc
- Chương 169 Xuất chúng không phải lỗi của ta
- Chương 170 Thị như mình ra
- Chương 171 Ai là đối thủ của ai
- Chương 172 Tổng động viên tiền tuyến
- v.
- Chương 174 Không muốn nói dối nàng
- Chương 175 Vô pháp thương tổn
- Chương 176 Tha thứ đi
- Chương 177 Có một loại yêu gọi là buông tay
- Chương 178 Công hãm thành Phi Nhứ
- Chương 179 Ngươi để thay thế các nàng
- Chương 180 Ta muốn cho ngươi cũng giống như ta
- Chương 181 Kinh khủng cực độ
- Chương 182 Chết ở trên tay của mình
- Chương 183 Phải đi
- Chương 184 Thật đáng buồn
- Chương 185 Hắn sớm đáng chết
- Chương 186 Năm đó ghi lại
- Chương 187 Hắn không có giải dược
- Chương 188 Nguyên lai, đều là ngươi
- Chương 189 Giải thoát
- Chương 190 Thân tử giám định
- Chương 191 Để cho hắn chạy
- Chương 192 Có độc
- Chương 193 Quật cường
- Chương 194 Đêm trăng
- Chương 195 Hắn tới
- Chương 196 Quyết chiến đoạn hồn nhai
- Chương 197 Đại kết cục
- Chương 198 Ngoại truyện 1: Long Ngâm
- Chương 199 Phiên ngoại 2: Nhạc du du cùng lãnh hạo nguyệt
- Chương 200 Phiên ngoại 3: Nam cung duệ (1)
- Chương 201 Phiên ngoại 4: Nam cung duệ (2)
- Chương 202 Phiên ngoại 5: Hoa hồ điệp bái kiến nhạc phụ nhạc mẫu
- Chương 203 Phiên ngoại 6: Lãnh minh nguyệt
- Chương 204 Phiên ngoại 7: Trình dật cùng thanh thanh