
Phượng Tàn Phi Cẩm Tú Thiên Hạ
Tổng số chương: 99
Tháng mười hai tuyết rơi đầy trời.
Ở một nơi âm u trong trong đại lao, chỉ còn một ánh nến le lói cháy sắp tàn, trên lớp cỏ khô được trải trên đất, một cô nương nằm nghiêng trên đó, hai mắt đẫm lệ, sắc mặt tái nhợt, trên miệng còn đọng vết máu chưa khô, im lặng không nói câu nào.
Ánh mắt nhìn chằm chằm vách nhà lao như không có tiêu cự, dường như muốn nhìn xuyên qua mà không thể được, “ Tại sao, tại sao chàng không tin tưởng thiếp, tình yêu chàng dành cho thiếp chỉ có như vậy thôi sao?”. Cô gái đó rất lâu sau mới nhỏ giọng thì thầm.
.........
"Đánh chết ngươi! làm sao ngươi thể làm ra những chuyện như vậy!" Long Ngạo Thiên giận dữ nhìn nam nữ trên giường quần áo không ngay ngắn, đi nhanh về trước, cầm chặt cổ tay nữ nhân, trong mắt không có một chút dịu dàng, “Bổn vương thật lòng đối với ngươi, ngươi lại dám phản bội ta?”
"Vương Gia? Lạc Tuyết......" Lạc Tuyết gương mặt lo lắng còn chưa kịp nói xong, đã bị tiếng hừ lạnh cắt đứt, “Lê Lạc Tuyết, Vương gia sủng ngươi như vậy, tự mình tổ chức sinh nhật cho ngươi, ngươi lại làm ra chuyện vô liêm sỉ như vậy, người đau lấy gia pháp ra đây cho ta” Trang Vương phi Thượng Quan Vũ Điệp lớn giọng quát lớn, đồng thời nhìn về phía Long Ngạo Thiên, "Vương Gia, ngài còn thiên vị nữ nhân này nữa sao? Nàng đã không còn là nữ nhân trong sạch, nói không chừng đứa bé trong bụng nàng cũng là một đứa con hoang”.
Long Ngạo Thiên nói "Giết hắn" rồi dùng ánh mắt sắc bén nhìn sang, trong mắt tràn đầy sát khí, "Bất luận chuyện này là thật hay giả, ngươi, đã động vào quần áo của nàng, thì ngươi phải chết! Người đâu, kéo xuống”.
"Vương Gia? Vương Gia? Tiểu nhân bị oan......" Nam nhân kêu la thất thanh được người kéo đi xa,cho đến khi bên ngoài phòng yên tĩnh không một tiếng động.
Long Ngạo Thiên nắm chặt các đốt ngón tay cho đến khi nghe được tiếng "Ắc ắc" vang lên, dường như là nghiến răng gằn từng chữ, “Người đâu! Kéo trắc Vương phi vào địa lao!”
Lê Lạc Tuyết cự tuyệt, đột nhiên hiểu ra mọi việc, sau đó cười chua xót, "Vương Gia, hẹn gặp lại!" Sau đó kiên quyết xoay người đi, hắn bị ánh mắt khi nàng quay đi làm cho kinh sợ, trong đó có bi thương, quyết liệt, lạnh nhạt và còn có cả oán hận ……
.........
"Người đâu! Mở cửa tù ra!" Một nữ tử duyên dáng, sang trọng không nhanh không chậm nói ra, thị vệ canh cửa nghe được giọng nói không giận mà uy đó, vội quỳ xuống hành lễ: "Nô tài tham kiến vương phi!"
"Đứng lên đi, ta muốn đi vào!" Vương phi Thượng Quan Vũ Điệp nhìn về phía thị vệ."Bẩm Vương phi, lúc nãy Vương Gia phân phó chờ người trở về phủ sẽ đích thân xử lý xử lý sau, người khác nhất định không cho đụng vào!" Thị vệ nơm nớp lo sợ nói.
"Vậy sao? Nếu ngươi đã gọi ta một tiếng Vương phi, như vậy Vương gia không ở đây ta là người lớn nhất, phu quân có chuyện người làm thê tử như ta phải gánh vác thay, thì có vấn đề gì sao? Huống chi, Thượng Quan Vũ Diệp ta mà ai mà ngươi cũng giám ngăn cản? " Trên môi Thượng Quan Vũ Điệp cười nhẹ nhàng, thị vệ cúi mặt, người Thượng Quan gia ở khắp nơi thiên hạ ai dám trêu vào? Ngoan ngoãn mở ra cửa tù, để người đi vào, sau đó xoay người canh giữ ở cửa, không dám nhìn vào trong.
Lê Lạc Tuyết nhẹ nhàng mở mắt, giọng nói nhỏ như thì thầm: "Tại sao? Tại sao chúng ta không thể cùng nhau chung sống?"
Vương phi cười lộ lúm đồng tiền như hoa: "Bởi vì ngươi, nên ta không có được tình yêu của Vương gia, và bởi vì đứa nhỏ trong bụng ngươi nếu được sinh ra, thì về sau con trai của ta không có cơ hội thừa kế vương vị, ngươi nói ta có thể để ngươi sống sót được sao? "
"Ha ha, ta suy nghĩ không biết lý do là vì sao? Thì ra tranh giành tình cảm mới là chính?” Lê Lạc Tuyết im lặng nhìn dung nhan xinh đẹp kia nói, "Ngươi muốn giết ta?"
"Không, ta muốn làm cho ngươi sống không bằng chết...... Ha ha...... Đây chính hậu quả của ngươi, "Kinh Thành đệ nhất mỹ nhân" cam tâm tình nguyện gả vào Trang vương phủ làm thiếp! Lúc đầu ta cầu xin Vương Gia không niên cưới ngươi, nhưng chàng cố tình không nghe......" Thượng Quan Vũ Điệp dịu dàng cười, sau đó nhận lấy một chén thuốc từ trong tay nha hoàn, hai tay của Lạc Tuyết bị người gữi chặt, người không thể cử động, chỉ có thể nhìn chén thuốc phá thai kia toàn bộ chảy vào trong miệng mình.
"Ngươi chưa từng nghĩ đến đúng không? Thật ra ta biết võ công? Ha ha." Nụ cười này trong đêm đen làm lòng người phát run, làm người ta hít thở không thông.
Trên tay nàng ta cầm một thanh kiếm sắc, dùng chiêu thức tuyệt mĩ chém xuống, máu tươi phun ra như mưa đầu thu, không ngừng mà càng lúc càng nhiều, nhiễm đỏ cả xiêm y màu tím của Lạc Tuyêt, cánh tay bị chặt đứt rơi xuống, “loảng xoảng” tiếng thanh kiếm bị ném xuống đất, phát ra tiếng vang thanh thúy, huyệt đạo được giải, bụng đau như dao cắt, chỗ cánh tay bị chắt đứt máu không ngừng trào ra.
Nhìn phía dưới máu tươi chảy cuồn cuộn và cánh tay bị chặt đứt mà tâm như bị xé ra ngàn mảnh, Lạc Tuyết ngửa mặt lên trời cười chua xót, tựa như âm thanh ma quỷ tới đòi mạng xuyên qua cả lao tù, tia sáng trong mắt nàng vụt tắt, thân thể nặng nề ngã xuống….
Danh sách chương
- Chương 1 Hoảng sợ.
- Chương 2 Thiếu nữ xinh đẹp sắp trưởng thành.
- Chương 3 Đính ước trên phố Trường An.
- Chương 4 Quan lại khắp Kinh Thành đến cầu hôn.
- Chương 5 Trang vương phủ cầu hôn.
- Chương 6 Tình nguyện làm trắc phi.
- Chương 7 Nguồn gốc của thân thế.
- Chương 8 Đi cúng tế ở chùa Kim Hoa.
- Chương 9 Gả vào Trang vương phủ.
- Chương 10 Hiểu lầm.
- Chương 11 Hòa thuận.
- Chương 12 Tranh giành tình nhân.
- Chương 13 Mang thai.
- Chương 14 Âm mưu.
- Chương 15 Hãm hại.
- Chương 16 Bắt gian tại trận.
- Chương 17 Sẩy thai và cụt tay.
- Chương 18 Bị vứt bỏ.
- Chương 19 Bừng tỉnh Hồi Hồn Cốc.
- Chương 20 Tâm trạng thay đổi.
- Chương 21 Muốn báo thù.
- Chương 22 Long Ngạo Thiên vừa hận vừa giận.
- Chương 23 Thuật điều khiển ong.
- Chương 24 Ân nhân lại là người thân.
- Chương 25 Dốc lòng truyền dạy.
- Chương 26 Tiêu dao thập tam kiếm.
- Chương 27 Học thành tuyệt kỹ.
- Chương 28 Gặp gỡ Phong Liệt Diễm.
- Chương 29 Tỷ võ kén rể.
- Chương 30 Danh Chấn Thiên Hạ.
- Chương 31 Cứu người.
- Chương 32 Cự tuyệt việc kết hôn (Thượng).
- Chương 33 Cự tuyệt hôn ước (Hạ).
- Chương 34 Không hiểu rõ cảm xúc.
- Chương 35 Nam Cung Nhược Lan xuất hiện.
- Chương 36 Thượng Quan Vũ Điệp bi thương.
- Chương 37 Tình cảm rối rắm.
- Chương 38 Lạc Tuyết trả thù, Nhược Lan bị cướp.
- Chương 39 Một mình xông vào Nghịch Kiếm Các.
- Chương 40 Phát hiện ra Nam Cung Nhược Lan.
- Chương 41 Máu tươi nhuộm Nghịch Kiếm Các.
- Chương 42 Việc kỳ lạ.
- Chương 43 Bắt đầu nổi phong ba.
- Chương 44 Đạo náo Trang Vương Phủ.
- Chương 45 Trở về Liệt Diễm Sơn Trang.
- Chương 46 Kế hoạch báo thù.
- Chương 47 Kịch hay được trình diễn.
- Chương 48 Bí mật.
- Chương 49 Gặp lại xem như không gặp.
- Chương 50 Nam tử thần bí.
- Chương 51 Gặp gỡ Vua Bách Độc.
- Chương 52 Công chúa Nam Chiếu.
- Chương 53 Quyết định hẹn ước vào ngày mai.
- Chương 54 Hắn đúng là Thái Tử Nam Chiếu.
- Chương 55 Điều kiện trao đổi.
- Chương 56 Lúng túng cứu người.
- Chương 57 Phong Liệt Diễm xuất hiện bất ngờ.
- Chương 58 Điều kiện báo ân.
- Chương 59 Biến đổi bất ngờ.
- Chương 60 Lạc Tuyết trở về thăm nhà.
- Chương 61 Bão táp lại nổi lên.
- Chương 62 Bão táp nổi lên 2.
- Chương 63 Giao ước với Hoàng Đế.
- Chương 64 Tâm tư của Yến Băng Hàn.
- Chương 65 Ngươi là nữ nhân sao?.
- Chương 66 Muốn được ấm áp.
- Chương 67 Lời đồn bậy bạ.
- Chương 68 Tình yêu rối rắm.
- Chương 69 Một chút tình cảm.
- Chương 70 Sống chết có nhau.
- Chương 71 Dây dưa ngươi cả đời.
- Chương 72 Một trò chơi (1).
- Chương 73 Lần đầu gặp gỡ Lam Tịch Nhan.
- Chương 74 Cầu xin chấp nhận.
- Chương 75 Hoàng Thành Nam Chiếu Quốc, cung Chính Dương.
- Chương 76 Đại hội Lê Sơn.
- Chương 77 Lê Sơn đại hội 2.
- Chương 78 Giải độc.
- Chương 79 Không rời xa.
- Chương 80 Vì nàng xuống Địa ngục.
- Chương 81 Cứu hoàng thượng.
- Chương 82 Hoàng đế lưu manh.
- Chương 83 Đêm, quá dài.
- Chương 84 Thân thế kinh hoàng.
- Chương 85 Chuyện cũ như khói.
- Chương 86 Yêu và hận, yêu và oán.
- Chương 87 Phong vân biến ảo.
- Chương 88 Đại Kết Cục thượng.
- Chương 89 Đại Kết Cục hạ.
- Chương 90 Ngoại truyện P1:Những ngày tiếp sau đó.
- Chương 91 Ngoại truyện P2:Những ngày tiếp sau đó.
- Chương 92 Ngoại truyện thiên long ngạo thiên: được hay mất, ác mộng cả cuộc đời.
- Chương 93 Ngoại truyện Long Ngạo Thiên: được hay mất, là ác mộng cả cuộc đời (hai).
- Chương 94 Ngoại truyện Long Ngạo Thiên: được hay mất, là ác mộng cả cuộc đời (ba).
- Chương 95 Ngoại truyện Long Ngạo Thiên: được hay mất, là ác mộng cả cuộc đời (bốn).
- Chương 96 Ngoại truyện Long Ngạo Thiên: được hay mất, là ác mộng cả cuộc đời (năm).
- Chương 97 Ngoại truyện Long Ngạo Thiên: được hay mất, là ác mộng cả cuộc đời (sáu).
- Chương 98 Ngoại truyện Long Ngạo Thiên: được hay mất, là ác mộng cả cuộc đời (bảy).
- Chương 99 Ngoại truyện long ngạo thiên: được hay mất, là ước mộng cả cuộc đời (cuối).