
Qua Cửa
Tổng số chương: 72
Gần tết, bông tuyết li ti lả tả rơi, mọi người đang vội vã về nhà bị chặn lại giữa đường.
Trong xe phát đi phát lại đúng một bài dân ca với cái giọng run run rẩy rẩy, chẳng ai lên tiếng, bầu không khí khá là xấu hổ.
Từ Tây Lâm đặt một tay trên vô-lăng, thoáng nhìn phía trước, chỉ thấy đuôi xe xếp thành hàng như đã kéo dài đến tận chân trời, đèn khi thắng xe liên tiếp sáng lên, chẳng biết phải tới mùa quýt năm nào mới có thể thoát khỏi đây. Gã lại liếc nhìn bên cạnh, Đậu Tầm tiên sinh trên ghế lái phụ một tay chống đầu ngồi ngây ra, sau nhiều năm không gặp, Đậu Tầm không hề có vẻ muốn để ý tới gã.
Từ Tây Lâm thầm thở dài, đột nhiên dùng đến kỹ thuật lái xe cao siêu nhờ khoảng hở nhỏ ven đường mà quay đầu xe chui vào con hẻm bên cạnh.
Đậu Tầm rốt cuộc bị quấy rầy tới, nghiêng đầu nhìn gã một cái.
Từ Tây Lâm vẫn luôn liếc nhìn hắn, lập tức nói: “Đi đường nhỏ có lẽ sẽ nhanh hơn, tôi định…”
Đậu Tầm cười khẩy tiếp lời: “Mau chóng thoát khỏi tôi?”
Từ Tây Lâm: “… Tiện đường mua ít hoa.”
Hai câu trên hai người cơ hồ đồng thời mở miệng, lại đồng thời ngậm miệng. Từ Tây Lâm nhíu mày, hình như định nổi giận, song vẫn nhịn.
“Vẫn là cái nết đó, tức giận với hắn ta làm gì?” Từ Tây Lâm nghĩ bụng, chuyên tâm chui qua ngõ nhỏ chật hẹp.
Gió Tây Bắc và tiếng chó sủa tôn nhau lên, giọng ca sĩ thì thều thào chừng như sắp tắt thở vậy.
Từ Tây Lâm đậu xe ngay cửa tiệm hoa tên là “Ông Ngoại”, lấy di động ra bấm một số: “A lô, là tôi đây. Tôi đang ở trước cửa tiệm nhà ông, cho tôi mấy chậu lan hồ điệp quất vàng, dùng làm quà tết.”
Đầu dây bên kia có một giọng nói rõ to xuyên qua loa, bá đạo vang khắp xe: “Tiểu Lâm Tử, ông còn tâm trạng mua hoa hả! Hồi đêm xem thiên tượng, tôi có tính cho ông một quẻ, ông sắp gặp họa lớn rồi đó!”
Từ Tây Lâm: “…”
Cửa sổ tiệm hoa sát đường theo đó mở rộng, một thanh niên để chòm râu nhỏ hơi bị khác người chui ra. Chỉ thấy tay chủ tiệm hoa bại não này bỏ di động xuống, hít sâu lấy hơi, gào to: “Đậu Tầm về rồi, ông nghe tin chưa!”
Từ Tây Lâm chỉ hận tay mình không thể dài thêm hai trượng để tát đầu tên này văng vào cửa sổ ngay và luôn.
Cửa kính bên ghế lái phụ đối diện tiệm hoa từ từ hạ xuống, Đậu Tầm lộ mặt ra: “Nghe rồi.”
Mặt tay chủ tiệm y chang con gà rừng bị bóp cổ vậy.
Sau đó chủ tiệm hoa im như thóc và Đậu Tầm mặt mày sầm sì cùng giúp Từ Tây Lâm bưng mấy chậu hoa bỏ vào cốp xe, trước khi đi, chủ tiệm vò đầu bứt tai rất lâu, mới dè dặt kéo Từ Tây Lâm lại: “À thì, tuần sau bọn tôi họp lớp, ông có đi không?”
Từ Tây Lâm hiện giờ chỉ muốn mau chóng thoát khỏi mấy người gây xấu hổ này, nâng mí mắt lên, lơ đãng trả lời: “Nói sau đi.”
Chủ tiệm: “Đi đi mà, ông không chịu lộ mặt nhiều năm lắm rồi.”
Từ Tây Lâm thấy hắn ta là bực, không trả lời, chỉ khoát tay, đoạn lái xe đi.
Nửa tiếng sau, Từ Tây Lâm cuối cùng đã đưa Đậu Tầm về khách sạn mà hắn đang ở, Đậu Tầm chẳng rằng chẳng nói bước xuống xe, đứng đó lẳng lặng nhìn gã.
Từ Tây Lâm thầm thở phào nhẹ nhõm: “Được rồi, cậu nghỉ ngơi đi, tôi đi trước đây.”
Đậu Tầm thoạt tiên gật đầu, kế đó sờ túi áo, gói thuốc lá tìm được đã hết sạch, vô thức gọi người kia lại: “Này…”
Từ Tây Lâm đã chạy nửa mét thắng xe lại: “Hửm?”
Đậu Tầm nuốt lại ba chữ “có thuốc không”, bởi vì nhớ ra là Từ Tây Lâm không hút thuốc.
Từ Tây Lâm không hút thuốc lá, không phải tiệc xã giao cần thiết thì không uống rượu, không chọc vào rắc rối mình không dẹp được, ngay cả hồi nhỏ đánh nhau cũng biết chú ý chừng mực – gã từ nhỏ đã là một người trông chẳng ổn tí nào, nhưng thực ra rất ổn thỏa, chưa từng làm gì quá giới hạn.
Từ Tây Lâm: “Còn chuyện gì à?”
Đậu Tầm cụp mắt xuống: “Cậu chưa bao giờ đi họp lớp, là vì không muốn thấy tôi à?”
Từ Tây Lâm: “…”
Tên ngốc Đậu Tầm này, chỉ sợ cả đời cũng chẳng học được cách để lại lối thoát cho mình lẫn người khác.
Từ Tây Lâm gượng gạo nói: “Mấy năm trước bận quá không đi được.”
“Thế năm nay không bận chứ?” Đậu Tầm nhìn thẳng vào gã, “Tôi cũng đi, cậu có đi không?”
Lúc Đậu Tầm nói, kéo theo một làn khói trắng mỏng, đứng giữa trời đông, tựa như một bức họa bạch miêu khuyết hồng thiếu lục, đẹp thì có đẹp, chỉ là mắt sắc như dao, đầu lưỡi sắc lẻm, là một thứ hung khí hình người đẹp đẽ mà nguy hiểm, Từ Tây Lâm suýt nữa bị hắn đâm bị thương đôi mắt, chỉ đành đáp lấy lệ: “Chưa chắc nữa, để xem có việc gì khác không.” (Bạch miêu là lối vẽ trắng đen không tô màu)
Đậu Tầm không nói gì thêm, im lặng đứng tại chỗ, nhìn Từ Tây Lâm khách sáo tạm biệt lần nữa.
“Quay đầu lại nhìn tôi một cái được không?” Hắn nghĩ thầm, “Cậu quay đầu lại nhìn tôi một cái, bây giờ bảo tôi đi nhảy lầu cũng được.”
Tiếc thay người ta chẳng biết thuật đọc tâm, Từ Tây Lâm đóng cửa kính xe dứt khoát đi mất.
Đậu Tầm nhảy lầu không thành.
Khúc dân ca khó nghe trên xe vẫn đang lặp đi lặp lại, Từ Tây Lâm xuyên qua bóng chiều bao phủ khắp nơi, cảm thấy tầm nhìn hơi mơ hồ – hình như có sương mù.
Đây là năm thứ mười ba gã và Đậu Tầm quen biết nhau, từng mặn nồng cũng từng chia tay, từng muốn bên nhau một đời, cũng từng muốn một đời không gặp lại.
Đến bây giờ, người trở về dùng di động xin đi nhờ xe và khách qua đường vừa vặn tan ca muốn cho một người quá giang như oan gia ngõ hẹp, đột nhiên gặp lại, sau khi sửng sốt, ngoại trừ “nhìn ava hơi giống, không ngờ đúng là cậu thật”, vậy mà cũng chẳng có yêu ghét phủ bụi thời gian để trình bày.
… Di động reo một tiếng, Từ Tây Lâm mở ra xem, thấy Đậu Tầm còn viết cho mình một bình luận khen ngợi.
Lúc này trời vẫn trong, đất vẫn dày, giao thông vẫn ùn tắc, Trái Đất vẫn chưa bị hủy diệt, tháng năm còn lại cũng dư dả.
Mà trường lớp, sách vở, giấy bút năm ấy, đều đã cũ mèm.
Chỉ có người cũ đã thành mới.
Danh sách chương
- Quyển 1 - Chương 1 Hành lá - gặp lại
- Quyển 1 - Chương 2 Khởi đầu không tốt
- Quyển 1 - Chương 3 Đậu tầm
- Quyển 1 - Chương 4 Xung đột
- Quyển 1 - Chương 5 Mời phụ huynh
- Quyển 1 - Chương 6 Sóng ngầm
- Quyển 1 - Chương 7 Đánh hội đồng
- Quyển 1 - Chương 8 Nghiệt duyên
- Quyển 1 - Chương 9 Lại mời phụ huynh
- Quyển 1 - Chương 10 Phá băng
- Quyển 1 - Chương 11 Con nhà người ta
- Quyển 1 - Chương 12 Gà bay chó sủa
- Quyển 1 - Chương 13 Quyết định
- Quyển 1 - Chương 14 Kỳ thi lớn
- Quyển 1 - Chương 15 Tiệc thành niên
- Quyển 1 - Chương 16 Hồng trà đá
- Quyển 1 - Chương 17 Nảy mầm
- Quyển 1 - Chương 18 Đôi ngả
- Quyển 1 - Chương 19 Trưởng thành
- Quyển 1 - Chương 20 Lớp 12
- Quyển 1 - Chương 21 Quả nhân
- Quyển 2 - Chương 22 Ra đi
- Quyển 2 - Chương 23 Bùng nổ
- Quyển 2 - Chương 24 Lớn dần
- Quyển 2 - Chương 25 Phục kiện
- Quyển 2 - Chương 26 Bừng tỉnh
- Quyển 2 - Chương 27 Đức Bà muôn hoa
- Quyển 2 - Chương 28 Bùng nổ
- Quyển 2 - Chương 29 Ly tán
- Quyển 2 - Chương 30 Sai là sai
- Quyển 2 - Chương 31 Say rượu
- Quyển 2 - Chương 32 Lòng tham
- Quyển 2 - Chương 33 Lựa chọn
- Quyển 2 - Chương 34 Thi đại học
- Quyển 2 - Chương 35 Buông thả
- Quyển 2 - Chương 36 Việc nhà
- Quyển 2 - Chương 37 Công trình về nhà
- Quyển 2 - Chương 38 Tinh thần của học sinh xuất sắc
- Quyển 2 - Chương 39 Lối rẽ
- Quyển 2 - Chương 40 Bất an
- Quyển 2 - Chương 41 Buổi họp mặt không thoải mái
- Quyển 2 - Chương 42 Lần thứ hai xung đột
- Quyển 2 - Chương 43 Miễn cưỡng
- Quyển 2 - Chương 44 Trọn đời trọn kiếp
- Quyển 2 - Chương 45 Nỗi lo
- Quyển 2 - Chương 46 Vui quá hóa buồn
- Quyển 2 - Chương 47 Hiểm ác
- Quyển 2 - Chương 48 Lựa chọn
- Quyển 2 - Chương 49 Tuyệt cảnh
- Quyển 2 - Chương 50 Mâu thuẫn
- Quyển 2 - Chương 51 Chia tay
- Quyển 2 - Chương 52 Đoạn tuyệt
- Quyển 3 - Chương 53 Hoa Hành - Vội vã
- Quyển 3 - Chương 54 Gặp ma
- Quyển 3 - Chương 55 Gặp lại
- Quyển 3 - Chương 56 Sợ hãi
- Quyển 3 - Chương 57 Năm mới
- Quyển 3 - Chương 58 Yêu đương
- Quyển 3 - Chương 59 Vết nứt cũ
- Quyển 3 - Chương 60 Bước đầu tiên
- Quyển 3 - Chương 61 Ngả bài
- Quyển 3 - Chương 62 Bắt đầu lại
- Quyển 3 - Chương 63 Công khai
- Quyển 3 - Chương 64 Mộng cũ sum vầy
- Quyển 3 - Chương 65 Lên đường bình an
- Quyển 3 - Chương 66 Sống chết
- Quyển 3 - Chương 67 Tuyên bố
- Quyển 3 - Chương 68 Cha mẹ
- Quyển 3 - Chương 69 Kết thúc
- Quyển 3 - Chương 70 Ngoại truyện 1: Nhẫn
- Quyển 3 - Chương 71 Ngoại truyện 2
- Quyển 3 - Chương 72 Ngoại truyện 3