
Quỷ Hành Thiên Hạ
Tổng số chương: 324
Huyện Cừ Sơn có một câu chuyện về yêu quái trong sông Y Thủy.
Trong sông Y Thủy chảy ngang Cừ Sơn, cómột loại yêu quái tên là Mã Phúc. Trong Sơn Hải Kinh có ghi chép, MãPhúc là yêu thú, mình hổ mặt người, tiếng khóc nỉ non như trẻ con, hungác ăn thịt người. Nó sống lâu trong nước, chờ có người đi đường cưỡingựa qua sông, liền nổi lên cắn vào bụng ngựa, nên mới có tên Mã Phúc.
Bởi vậy, cư dân vùng Y Thủy không ai dám đi bộ hay cưỡi ngựa đi sông, dù là nước sâu hay cạn, đều phải dùngthuyền nhỏ hoặc bè gỗ.
Thực hư chuyện Mã Phúc có tồn tại thậtkhông cũng gây không ít xôn xao. Câu chuyện phổ biến nhất là, bờ namsông Y Thủy đất đai màu mỡ, thôn trấn giàu có, cho nên người phía bờ nam đều rất cường tráng. Bờ bắc lại đất đai cằn cỗi, lương thực trồng đượccòn không đủ no bụng, người dân bờ bắc nhiều năm phải ăn một loại cỏ dại tên Phu Cốc Tử cho đỡ đói. Loại cỏ này có độc, ăn nhiều sẽ không caolên được, bởi vậy người ở bờ bắc đều thấp bé.
Có người nói người bờ nam thường hay khi dễ người ở bờ bắc… Tiểu hài nhi cao lớn ở bờ nam, thường đẩy tiểu hàinhi thấp bé ở bờ bắc xuống sông Y Thủy, tiểu hài nhi bất hạnh chết đuốisẽ hóa thân thành Mã Phúc, tìm cách báo thù.
Cho nên người vùng Y Thủy, khi ngồithuyền qua sông không bao giờ dám khi dễ người yếu thế, bằng không khiđêm đến chắc chắn phải chết.
Hiện nay hai bờ nam bắc sông Y Thủy đềuthuộc địa phận huyện Cừ Sơn, bờ bắc là thành trấn bờ nam là đồng ruộng,đây đó hòa hợp, chuyện người bờ nam khi dễ bờ bắc đã sớm không còn phátsinh. Về câu chuyện yêu quái trong sông Y Thủy, càng sớm bị quên lãng,chỉ có vài ba lão nhân còn nhớ được đôi chút về mấy lần Mã Phúc đảthương người khiến nhân tâm kinh hãi.
.
.
Một ngày đầu tháng giêng.
Cư dân huyện Cừ Sơn còn chưa ăn xong tiệc mừng năm mới, trong huyện đã xảy ra chuyện…
Thi thể ba thiếu niên nổi lên ở hạ dusông Y Thủy. Tuổi chừng mười lăm mười sáu, quần áo rách nát, dường nhưlà khất cái ngã vào trong sông chết đuối. Tây Nam Cừ Sơn là vùng liênthông trọng yếu, trong trấn có rất nhiều dạng người, khất cái càng không thiếu.
Quan phủ địa phương lấy lý do vô ý ngã sông kết án qua loa, thi thể đặt ở liễm phòng[nhà xác =.=] chờ người thân đến nhận, nếu trong vòng ba ngày không ai nhận, sẽ tìm một khu mộ tập thể mai táng.
Thế nhưng đêm hôm đó, lại nghe thấy thủ vệ trong nha môn kêu thảm một tiếng.
Huyện lệnh cùng nha dịch vừa chạy đếnxem đã thấy… Thủ vệ nằm trên mặt đất, da mặt vàng như nến, đột tử. Màcửa phòng đặt thi thể ba tên khất cái thì lại mở. Mọi người phập phồnglo sợ đi vào nhìn xem, trong nháy mắt tóc gáy dựng thẳng đứng, thi thểba tên khất cái, không thấy nữa! Trên mặt đất còn lưu lại ba hàng vếtchân ướt sũng.
.
.
Trời vừa sáng, ngỗ tác[người khám nghiệm tử thi] đến khám nghiệm thi thể người thủ vệ nói: “Bị dọa chết, túi mật cũng vỡ rồi.”
Huyện lệnh càng sợ hãi liền hạ lệnh những người biết chuyện phải giữ kín, không được truyền ra ngoài.
.
.
Vốn nghĩ rằng, cho người nhà thủ vệ đãchết một ít ngân lượng, mấy ngày này rồi sẽ trôi qua. Nhưng không ngờsáng sớm ngày hôm sau, Huyện thái gia thất khiếu[hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng] chảy máu chết trong thư phòng, những nha dịch biết chuyện, cả ngỗ tác khám nghiệm tử thi toàn bộ đều chết không rõ ràng.
Chuyện này một truyền mười mười truyềntrăm, toàn bộ huyện Cừ Sơn sôi sùng sục, lại có người nhớ tới câu chuyện Mã Phúc giết người.
Tri phủ Lạc Châu thượng cấp của huyện Cừ Sơn cũng bị kinh động, phái bộ khoái đi suốt đêm đến huyện Cừ Sơn niêmphong nha môn, bắt đầu tra án.
Bộ khoái đó trên giang hồ cũng có chútdanh tiếng, họ Lương, tên là Lương Báo, được xưng là Kim Đao Thần Bộ.Chỉ là người liên quan đều chết sạch, hắn không thể làm gì khác hơn làtrước tiên hạ lệnh giới nghiêm toàn thành, lục soát thi thể ba tên khấtcái.
.
.
Thoáng chốc, đã tới ngày mười lăm tháng giêng, vụ án vẫn không chút tiến triển.
.
.
Buổi trưa, ngoài cửa thành có rất nhiềubách tính xếp hàng đợi kiểm tra vào thành, bên cạnh có quán trà, chờ mệt có thể vào uống chén trà.
Ở bàn ngoài cùng của quán trà, là hai vị cô nương, không đến hai mươi tuổi, mặc áo choàng ngắn với quần dài,không đồ trang sức, mang theo bọc hành lý to. Hai người xem ra là tỷmuội, dung mạo không xấu nhưng làn da hơi thô ráp, có thể thấy đượckhông phải tiểu thư khuê các, mà là người giang hồ.
“Tỷ, sao lại tra nghiêm như vậy?”
“Có lẽ là bắt tội phạm vượt ngục, chúng ta cẩn thận một chút.”
“Sợ cái gì, hai ta lừa gạt trộm tiền cũng đâu có danh tiếng.”
Hai nữ tử này đều họ Nghiêm, một ngườitên Tam Phượng một người tên Tứ Phượng, từ nhỏ đã vào giang hồ, biếtchút quyền cước, dựa vào tài trộm vặt cùng lừa gạt nhà giàu bắt quỷ trừyêu kiếm tiền, trên giang hồ còn có một biệt hiệu là Lương Thượng SongPhượng.
“Ai.” Tứ Phượng chọc chọc Tam Phượng: “Tỷ, trước khi vào thành kiếm thêm một ít đi, nếu không không đủ tiền ở trọ.”
“Sợ cái gì.” Tam Phượng cười cười: “Cảđường đi không nghe thấy nói trong thành có yêu quái sao, chúng ta chắcchắn kiếm được không ít!”
Tứ Phượng gật đầu, lướt mắt nhìn xa xa… Có người đang đi đến đây.
“Tỷ!” Tứ Phượng hạ giọng: “Người mặc áo lam kia thật tuấn tú!”
Tam Phương nhéo tai nàng: “Muội quan tâm người ta có tuấn tú hay không làm gì, quan trọng là có bạc hay không!”
“Thực đó!” Tứ Phượng kéo tay áo nàng: “Mau nhìn.”
.
.
Trên quan đạo xa xa, có mấy người chậmrãi đi tới, một nhóm người tương đối thú vị, một lớn hai nhỏ, còn có một con ngựa, và một con… gấu con?
Đi phía trước, là một niên thiếu hắc y,dường như đến mười tuổi, lưng đeo một hắc đao to xấp xỉ hắn. Thiếu niênnày hình dáng gọn gàng tuấn tú, tuy rằng còn chút ngây thơ tiểu hài tử,nhưng cảm giác rất vững vàng.
Thiếu niên này không cưỡi ngựa, chỉ là chậm rãi đi tới, tay trái cầm dây cương một con ngựa cao to đỏ thẫm.
Mà nam tử áo lam Tứ Phượng vừa nói, chính là người đang ngồi trên ngựa.
Người này tuổi khoảng đầu hai mươi, thân mình rắn rỏi, đầu hơi cúi thấp, dường như là đang ngẩn người phát ngốc. Hắn mặc một thân y sam xanh đậm, tay áo và thắt lưng đều có đường viềnnguyệt sắc, càng khiến người có vẻ thon dài. Cách khá xa nhìn không rõngũ quan, nhưng cảm giác rất ôn hòa nho nhã, có lẽ là một thư sinh.
Có điều thú vị nhất là con gấu nhỏ đibên cạnh thư sinh. Thân thể to khoảng bằng một con ngựa con, nhưng béohơn, một thân bạch mao lười biếng chầm chậm đi tới. Trên lưng gấu con là một oa oa[búp bê] khoảng năm sáu tuổi, bên ngoài bạch y khoác một cái áo nhỏ vàng nhạt, mặt tròn tròn, tóc đen mượt… Đáng yêu đến cực điểm.
.
.
Ba người này là ai?
Niên thiếu đi phía trước tên Tiêu Lương, ngồi trên lưng ngựa là Triển Chiêu, mà con gấu nhỏ kỳ thực là trảo ly,tên Thạch Đầu, oa oa là Tiểu Tứ Tử.
Mấy ngày trước Triển Chiêu nhận được một hộp gấm đại ca Triển Hạo nhờ người đưa tới, mở ra nhìn lại trúng ámkhí, mắt tạm thời bị độc mù.
Trong thư Triển Hạo gửi cho Triển Chiêucó nhắc tới huyện Cừ Sơn, Triển Chiêu sợ đại ca gặp chuyện không may,cho nên không đợi Công Tôn điều chế giải dược, liền bỏ đi một mình.
Không ngờ chưa được nửa đường đã bị Tiểu Tứ Tử cưỡi Thạch Đầu và Tiêu Lương chặn lại.
Tiểu Tứ Tử hung hăng “giáo huấn” choTriển Chiêu một trận, hai hài tử quyết định đi theo làm “mắt” cho TriểnChiêu, cùng hắn đến huyện Cừ Sơn, đồng thời vừa đi vừa lưu lại kí hiệu,để Công Tôn có thể đuổi theo.
.
.
“Hẳn là người có bạc?” Tứ Phương chống cằm mỉm cười.
Tam Phượng nhìn một lát: “Muội từ chỗ nào thấy được thư sinh kia tuấn tú? Ngũ quan đều không thấy rõ!”
“Vừa nhìn thân hình là biết.” Tứ Phượng nói rồi đứng lên.
“Muội muốn làm gì?”
“Làm ăn a.” Tứ Phượng nháy mắt mấy cái với tỷ tỷ: “Nhân tiện nhìn thử xem có tuấn tú thật không.” Nói, đi qua.
Rất xa, nàng chợt nghe tiểu oa nhi ngồi trên lưng con gấu nhỏ nói: “Miêu Miêu[miāomiāo], ngươi khát không? Phía trước có quán trà.”
Tứ Phượng khẽ nhíu mày, Miêu Miêu? Hay là Diệu Diệu[miàomiào]? Một nam nhân sao lại đặt tên như thế?
“Thật nhiều người a, xem ra phải đợi rất lâu.” Tiêu Lương thấy quán trà không còn chỗ ngồi, liền lấy túi nước từ trên lưng ngựa xuống, chạy vào trong mua nước và điểm tâm, để hai người chờ tại chỗ.
Tứ Phượng thấy cơ hội đến, liền lảo đảo đi qua.
“Ai da.” Nàng đi tới bên cạnh Triển Chiêu, giả vờ không cẩn thận té ngã, ngẩng mặt lên, chỉ thấy Triển Chiêu cúi đầu nhìn nàng.
Hai mắt đối nhau, Tứ Phượng kinh hãi,thầm nghĩ còn may chưa lỗ mãng động thủ. Người này đẹp thì có đẹp, nhưng nàng là người giang hồ, có thể nhìn ra người này không chỉ là biết công phu, còn rất mạnh.
Triển Chiêu hỏi nàng: “Không có việc gì chứ?”
“Không.” Tứ Phượng đứng lên, lén nhìn thoáng qua, thầm khen, ai da, hai mắt thật sáng.
.
.
Còn đang xuất thần, phía trước có một đội quan sai đi tới, dọc đường vừa đi vừa phát cáo thị của nha môn.
“Nhiều quan sai quá.” Tiểu Tứ Tử nói với Triển Chiêu.
“Quan sai?”
“Phải! Đi tới trước mặt rồi, đang phát gì đó.”
Tứ Phượng thấy vậy thì hơi nghi ngờ, vô ý thức lại liếc mắt nhìn Triển Chiêu, chỉ thấy hai mắt hắn nhìn về phíatrước, đôi mắt đẹp… Nhưng dường như thiếu chút thần thái. Nghĩ tới đây,trong lòng Tứ Phượng thình thịch mấy tiếng… Không thể nào?!
.
.
Lúc nào, bộ khoái đã đến trước mặt, đưara bảng cáo thị: “Ai, mau xem đi, vào thành phải cẩn thận chút, có đầumối lập tức báo quan, có trọng thưởng!”
Triển Chiêu nhận cáo thị, đưa cho Tiểu Tứ Tử: “Tiểu Tứ Tử, đọc xem.”
“Ha.” Tiểu Tứ Tử nhận tờ cáo thị chăm chú nghiên cứu.
Tứ Phượng muốn cười, oa oa nhỏ như vậycó thể đọc được bao nhiêu chữ chứ… Trong lòng cũng đã hiểu rõ, thật đáng tiếc a, một người dễ nhìn như vậy, lại là một người mù.
“Miêu Miêu, cáo thị nói, trong thành xảy ra án mạng, đã có rất nhiều người chết, còn có thi thể của ba tên khấtcái đã bị trộm đi, nếu biết đầu mối phải lập tức đến nha môn báo quan,bắt được thủ phạm thưởng năm nghìn lượng!”
“Thi thể của tiểu khất cái bị mất?” Triển Chiêu nhẹ nhướng mày, không biết vì sao lại trộm thi thể của tiểu khất cái.
Lúc này, Tiêu Lương đã trở về: “Triển đại ca, nghe nói trong thành có vụ án lớn, Huyện thái gia đều chết hết!”
Trong lòng Tứ Phượng âm thầm suy nghĩ, thì ra thư sinh này họ Triển.
Triển Chiêu hỏi bộ khoái: “Ai có bảnlĩnh lớn như vậy, ngay cả Huyện thái gia cũng giết được? Đạo tặc gianghồ hay khâm phạm triều đình.”
“A.” Người bộ khoái kia thấy Triển Chiêu có vẻ là người có chút thân phận, liền bất đắc dĩ cười cười, lắc đầu:“Nếu là người làm thì đơn giản rồi.”
“Cái gì?” Tiêu Lương giật mình: “Ý của ngươi là tên sát nhân không phải người?”
Đang nói chuyện, đột nhiên một tên khấtcái không biết từ đâu lao tới, nằm úp sấp trước mặt bộ khoái: “Đại nhân, xin ngài thương xót lưu cho chúng ta con đường sống đi.”
“Chậc.” Bộ khoái nhíu mày, nói với mấy người nha dịch đứng đằng xa: “Này, ở đây còn một người, trói lại mang về.”
Triển Chiêu khó hiểu: “Vì sao lại bắt khất cái?”
“Thượng quan ra lệnh.” Bộ khoái kia vừanói chuyện, thấy tên khất cái kia ôm chân mình không buông, phiền chánđá một cước: “Nhĩ nương đích[là chửi 'con mẹ nó' =.=], cút xa ta, đừng làm bẩn quần lão tử…”
Nhưng còn chưa mắng xong, bộ khoái kia đột nhiên im lặng, đứng bất động tại chỗ.
“A!” Tứ Phượng đứng đối diện với hắn,kinh hãi kêu lên… Nhìn lại người bộ khoái, lảo đảo hai cái, ngã ngửa vềphía sau, thất khiếu chảy máu, đã khí tuyệt bỏ mình.
Lúc này, không biết ai trong đoàn người hô một tiếng: “Mã Phúc đại tiên giết người rồi!”
Cả đoàn người trong nháy mắt hỗn loạn,mọi người đẩy cửa thành chen chúc mà vào, ngay cả quan binh thủ thànhcũng không dám ngăn.
…
.
.
Bến đò ở bờ nam huyện Cừ Sơn, một con thuyền chở khách đang chậm rãi rời bến, hướng về thành bắc huyện Cừ Sơn.
Người trên thuyền không coi là nhiều,mấy người hán tử đóng gói hàng đang đứng bên hông thuyền cột dây thừng,xem ra đi thành bắc là việc khá tốn công sức. Mấy lão phụ dắt theo hàitử tay xách giỏ tre, bên trong là măng tươi, có vẻ là đi thăm ngườithân. Còn có vài thương nhân cùng một vài nhân vật giang hồ.
Phía đuôi thuyền, một bạch y nhân đang ngồi tựa vào vách thuyền.
Người này đầu đội một chiếc nón bạch sắc vành kéo rất thấp, bên người là một bao hành lý, tay cầm một trường bao đã dùng vải trắng bao lại. Hắn cúi thấp đầu, dường như đang nghỉ ngơi,vóc người thon dài, ngồi trong góc cũng không gây nhiều chú ý. Có mấyngười nông phụ biết dệt vải thật ra cũng đã liếc mắt nhìn hắn vài lần.Không vì cái gì, chỉ là trường sam bạch sắc hắn mặc… Chất vải thật sự là thượng thừa, đường may cũng cực kì tinh mỹ. Người này phi phú tức quý[không giàu có cũng là quyền quý], huyện Cừ Sơn cũng xem như hẻo lánh, rất ít khi thấy công tử cao sang như thế.
Thuyền đi tới giữa sông, chợt mấy người chèo thuyền đi tới đầu thuyền quỳ lạy, nhiều lão phụ cũng quỳ xuống theo.
Một phụ nhân tóc hoa râm quỳ gối bên cạnh bạch y nhân kia.
.
.
“Lão nhân gia.”
Lão phụ nghe có người gọi bà, thanh âmtinh tế nhưng có chút lãnh đạm, ngước mắt, chỉ thấy bạch y nhân kia nhẹnhàng dùng chuôi đao đẩy vành nón lên một chút, thấp giọng hỏi: “Sao lại quỳ lạy?”
Lão nhân gia mở to mắt, bà đời này đã gặp qua không ít nam tử, nhưng đây là lần đầu thấy người có tướng mạo xuất chúng như vậy.
“Ách…” Một lúc lâu sau mới tỉnh lại, lão phụ thấp giọng nói: “Mấy ngày này, có người nói Mã Phúc đại tiên hiểnlinh, cho nên qua sông nhất định phải lạy.”
Bạch y nhân khẽ nhíu mày, không nói gì.
“Oa…”
Ngay lúc ấy, một tiểu oa nhi theo nãi nãi[bà nội] nhà mình quỳ lạy không cẩn thận ngã sấp xuống, hai tay vỗ vào ống quần của một người cao to phía trước.
Có lẽ đây là quần mới của người kia, thấy ống quần hiện lên một dấu tay bùn đen tuyền, hai mắt trừng lớn.
Tiểu hài nhi vội vã nhào vào trong lòng nãi nãi, bị hắn dọa khóc.
Lão phụ vội vàng bồi tội, nhưng đại hánkia vừa nhìn đã biết không phải người lương thiện, ngang ngược đòi bồithường mười lượng bạc tiền quần.
Lão phụ không thể làm gì hơn là bồi tội, nhưng hắn chết sống không chịu, muốn có tiền, hài tử sợ đến liên tục khóc oa oa.
Bạch y nhân thoáng nhìn sang, con ngươihổ phách dường như lại sâu thêm vài phần, ánh mắt càng lạnh lùng hơn.Lúc này, chợt nghe lão thái thái bên cạnh thấp giọng lầm bầm: “Muốn tìmđường chết sao, trên sông Y Thủy còn dám khi dễ phụ nhân oa nhi, ngàychết không xa nữa…”
Bà vừa dứt lời, đột nhiên chỉ thấy thânthể cao đen của người kia cứng đờ, sau đó rầm một tiếng, hắn ngã xuống…Thất khiếu chảy máu mà chết.
Người địa phương trên thuyền đều quỳxuống cầu Mã Phúc đại tiên bớt giận. Sau cùng người chèo thuyền đem thithể đại hán ném vào trong sông, thuyền mới tiếp tục đi tới.
.
.
Chỉ chốc lát sau, thuyền bình an cập bến, bạch y nhân lên bờ, vội vã vào thành.
Bạch y nhân này, chính là Bạch Ngọc Đường.
Hắn vừa đặt một chân về Hãm Không Đảo,không bao lâu sau Công Tôn đã phái người đưa thư cho hắn, nói là TriểnChiêu thụ thương một mình chạy đến Cừ Sơn tìm đại ca thất tung của hắnrồi, cuối thư còn không quên bổ sung một câu —– hai mắt Triển Chiêukhông nhìn thấy nữa, mọi người đề nghị tìm Bạch Ngọc Đường hỗ trợ, hắnchết sống không chịu.
Bạch Ngọc Đường ném thư, hai ngày trướcđã đến Cừ Sơn, mấy ngày nay đã đi hết một vòng trong thành, thứ ngheđược nhiều nhất là: Mã Phúc đại tiên.
.
Danh sách chương
- Q.1 Chương 1 Y Thủy chi phúc(yêu quái sông Y Thủy).
- Q.1 Chương 2 M ngữ hòa khắc họa (mật hiệu và bức họa).
- Q.1 Chương 3 Kiến diện (gặp mặt).
- Q.1 Chương 4 Dam giới (xấu hổ).
- Q.1 Chương 5 Lai lịch dữ dị tượng (lai lịch và dị tượng).
- Q.1 Chương 6 Hầu nhi tinh (yêu quái hầu nhi).
- Q.1 Chương 7 Miêu dữ thử (mèo và chuột).
- Q.1 Chương 8 Từ đường ánh nguyệt (trăng rọi từ đường).
- Q.1 Chương 9 Lam y nhân, bạch y nhân (người áo lam, người áo trắng).
- Q.1 Chương 10 Thử Mao hại nhân (Thử Mao hại người).
- Q.1 Chương 11 Hải nhân ngư, hại nhân ngư (người cá, cá hại người).
- Q.1 Chương 12 Mộng cảnh thành chân (cảnh mơ thành thật).
- Q.1 Chương 13 Tối thảo yếm đích sự (thứ chán ghét nhất).
- Q.1 Chương 14 Lão trạch địa huyệt (địa huyệt dưới căn nhà cũ).
- Q.1 Chương 15 Địa huyệt kinh hồn (địa huyệt đáng sợ).
- Q.1 Chương 16 Tâm sự bất dữ tha nhân thuyết (nỗi lòng không nói cùng người khác).
- Q.1 Chương 17 Tri kỷ phi hồng nhan (tri kỷ không phải hồng nhan).
- Q.1 Chương 18 Dạ bán quỷ âm (tiếng quỷ lúc nửa đêm).
- Q.1 Chương 19 Lánh loại tạ ý (một loại cảm kích khác).
- Q.1 Chương 20 Y Thủy Hà đích bí mật (bí mật trong sông Y Thủy).
- Q.1 Chương 21 Nhân ngư chi thương (nỗi đau của nhân ngư).
- Q.1 Chương 22 Tình nhân thiên âm (tiếng gọi thiêng liêng của tình nhân =))).
- Q.1 Chương 23 Hải nhân ngư (người cá).
- Q.1 Chương 24 Đại ca (…đại ca =))).
- Q.1 Chương 25 Tang hồn châu.
- Q.1 Chương 26 Hà Thần gia gia.
- Q.1 Chương 27 Kim nhãn.
- Q.2 Chương 1 Mỹ nhân kiếp (tai kiếp của mỹ nhân).
- Q.2 Chương 2 Tương kiến hoan (vui vẻ gặp lại).
- Q.2 Chương 3 Xúc động tâm huyền (Tiếng lòng xao động).
- Q.2 Chương 4 Tâm thượng nhân thị cá đại vấn đề (người trong lòng là một vấn đề lớn).
- Q.2 Chương 5 Quỷ dị nghi thức quỷ dị nhân (nghi thức quỷ dị, người quỷ dị).
- Q.2 Chương 6 Biệt nữu kì (thời kì không được tự nhiên).
- Q.2 Chương 7 Truy tra tâm thượng nhân (tra khảo về người trong lòng).
- Q.2 Chương 8 Quải loan mạt giác (Quanh co lòng vòng).
- Q.2 Chương 9 Tân đích kế hoạch (kế hoạch mới).
- Q.2 Chương 10 Tiểu ngư cật đại ngư (Cá bé ăn cá lớn).
- Q.2 Chương 11 Ô long ngộ hội (Hiểu lầm).
- Q.2 Chương 12 Cổ quái chứng ngôn (lời khai kì lạ).
- Q.2 Chương 13 Tài tang giá họa (Vu oan giá họa).
- Q.2 Chương 14 Dạ tham không không trạch (Do thám nhà trống).
- Q.2 Chương 15 Ái muội chính hảo (Mập mờ vừa hay).
- Q.2 Chương 16 Truyền gia chi bảo (bảo vật gia truyền).
- Q.2 Chương 17 Tá đao sát nhân (mượn đao giết người).
- Q.2 Chương 18 Tri ân đồ báo (tri ơn báo đáp).
- Q.2 Chương 19 Án tình tiệm minh (vụ án dần sáng tỏ).
- Q.2 Chương 20 Oan gia lộ trách (oan gia ngõ hẹp).
- Q.2 Chương 21 Ẩn Cung tầm tung (truy tìm Ẩn Cung).
- Q.2 Chương 22 Cổ thôn.
- Q.2 Chương 23 Chích hữu nhất cá (chỉ có một).
- Q.2 Chương 24 Ý ngoại ngộ hiểm (gặp nạn bất ngờ).
- Q.2 Chương 25 Lưỡng cá nhân (hai người).
- Q.2 Chương 26 Khải trình (khởi hành).
- Q.3 Chương 1 Hải thượng quái sự (Chuyện lạ trên biển).
- Q.3 Chương 2 Nghi đảo, tử thi, hắc miêu (hòn đảo đáng nghi, xác chết, mèo đen).
- Q.3 Chương 3 Dạ phong (gió đêm).
- Q.3 Chương 4 Huyết sắc yêu thành.
- Q.3 Chương 5 Tiến triển hỉ nhân (tiến triển đáng mừng).
- Q.3 Chương 6 Quỷ thuyền chiêu hồn.
- Q.3 Chương 7 Ấn đường phát hắc, hung triệu (Ấn đường biến đen, điềm xấu).
- Q.3 Chương 8 Lão miêu nghi tung.
- Q.3 Chương 9 Phong linh chi mê (Bí ẩn về chuỗi phong linh).
- Q.3 Chương 10 Quỷ diện nhân (Người mặt quỷ).
- Q.3 Chương 11 Túy sinh mộng tử.
- Q.3 Chương 12 Quỷ hỏa (lửa ma).
- Q.3 Chương 13 Nữ quỷ.
- Q.3 Chương 14 Quỷ ảnh trọng trọng (Bóng quỷ chồng chất).
- Q.3 Chương 15 Miêu đích bí mật (Bí mật của mèo).
- Q.3 Chương 16 Quỷ diện nhân.
- Q.3 Chương 17 Miêu trận.
- Q.3 Chương 18 Thần bí chi Nguyệt (Nguyệt thần bí).
- Q.3 Chương 19 Nguyệt.
- Q.3 Chương 20 Phệ nhân hải vực [vùng biển nuốt người].
- Q.3 Chương 21 Hải trận.
- Q.3 Chương 22 Tình lộ vô nhai (đường tình không điểm dừng).
- Q.3 Chương 23 Giả diện chân tâm (Mặt giả tình thật).
- Q.3 Chương 24 Nguyệt trung càn khôn (thứ trong Nguyệt).
- Q.3 Chương 25 Âm mưu đích ảnh tử (bóng dáng của âm mưu).
- Q.3 Chương 26 Thân hãm hiểm cảnh (Rơi vào nguy hiểm).
- Q.3 Chương 27 Chân chính mục đích (Mục đích thật sự).
- Q.3 Chương 28 Thân phận.
- Q.3 Chương 29 Chân tâm.
- Q.3 Chương 30 Yêu Thành chân nhan [Sự thật về Yêu Thành].
- Q.3 Chương 31 Thâm nhập Yêu Thành.
- Q.3 Chương 32 Khuy bản mãi mại (buôn bán lỗ vốn).
- Q.3 Chương 33 Mai phục.
- Q.3 Chương 34 Hắc đăng hạt hỏa (cảnh tối lửa tắt đèn).
- Q.3 Chương 35 Yêu Tộc cự trủng [mộ phần đồ sộ của Yêu Tộc].
- Q.3 Chương 36 Trầm một [chìm xuống].
- Q.3 Chương 37 Tân phần cựu phần [ngôi mộ mới ngôi mộ cũ].
- Q.4 Chương 1 Thức Ngọc đại hội.
- Q.4 Chương 2 Khai Phong thú sự đa [Khai Phong có nhiều chuyện vui].
- Q.4 Chương 3 Cao thủ vân tập [cao thủ tụ họp].
- Q.4 Chương 4 Nhị công tử.
- Q.4 Chương 5 Thưởng Cầm đại hội.
- Q.4 Chương 6 Linh vị bài [tấm bài vị].
- Q.4 Chương 7 Bạch cái đầu [phủ vải trắng].
- Q.4 Chương 8 Tối nguy hiểm đích địa phương [nơi nguy hiểm nhất].
- Q.4 Chương 9 Tâm ý tương thông.
- Q.4 Chương 10 Ngũ phần thôn.
- Q.4 Chương 11 Ngũ mang phong thủy.
- Q.4 Chương 12 Khô tỉnh lão thi (giếng khô và thi thể lâu năm).
- Q.4 Chương 13 Lưu hạc linh.
- Q.4 Chương 14 Cầm hội.
- Q.4 Chương 15 Quỷ mị (ma quỷ).
- Q.4 Chương 16 Tinh quang (ánh sao).
- Q.4 Chương 17 Quỷ thôn ngộ quỷ (Gặp quỷ trong thôn quỷ).
- Q.4 Chương 18 Huyết trái (nợ máu).
- Q.4 Chương 19 Pháp quang tự.
- Q.4 Chương 20 Triệu trinh.
- Q.4 Chương 21 Thí tham (thăm dò).
- Q.4 Chương 22 Sấn loạn hạ thủ (ra tay nhân lúc hỗn loạn).
- Q.4 Chương 23 Quá vãng mê cục (mê cục ngày trước) [mê là u mê, không rõ ràng, cục là ván cờ, tình hình].
- Q.4 Chương 24 Cung vi bí sử (Bí sử cung đình).
- Q.4 Chương 25 Chiết đằng (dằn vặt).
- Q.4 Chương 26 Chân tướng tiệm minh (sự thật dần sáng tỏ).
- Q.4 Chương 27 Sinh lộ (đường sống).
- Q.4 Chương 28 Kỳ tử hòa khí tử (quân cờ và chốt thí).
- Q.4 Chương 29 Song quản tề hạ (Hai bút cùng vẽ).
- Q.4 Chương 30 Chân tướng.
- Q.4 Chương 31 Chuyển cơ (bước ngoặt).
- Q.4 Chương 32 Cơ mật yếu vụ (bí mật phải giấu).
- Q.4 Chương 33 Khương hoàn thị lão đích lạt (vẫn là gừng già cay).
- Q.4 Chương 34 Đoạn tuyến đãi tục (đầu mối đã đứt chờ được nối tiếp).
- Q.5 Chương 1 Quỷ trạng nguyên, phong thư sinh (trạng nguyên ma, thư sinh điên).
- Q.5 Chương 2 Tây phương mộc dẫn hỏa, đại hung.
- Q.5 Chương 3 Thần xuất quỷ một (xuất quỷ nhập thần).
- Q.5 Chương 4 Nháo biệt nữu (giận dỗi).
- Q.5 Chương 5 Sỏa bất sỏa yếu khán tình huống (ngốc hay không còn tùy trường hợp).
- Q.5 Chương 6 Tao loạn (hỗn loạn).
- Q.5 Chương 7 Đổ (cá cược).
- Q.5 Chương 8 Thiên Long sơn trang.
- Q.5 Chương 9 Chân tâm giảo hoạt (thật lòng rất gian xảo).
- Q.5 Chương 10 Thú kham.
- Q.5 Chương 11 Võ lâm quỷ mê (bí mật kì bí của võ lâm).
- Q.5 Chương 12 Bạch thử hắc miêu đấu thần viên (chuột bạch mèo đen đấu với vượn thần).
- Q.5 Chương 13 Thần quỷ Trạng Nguyên Miếu.
- Q.5 Chương 14 Khảo loạn.
- Q.5 Chương 15 Đào hoa kiếp đệ nhất đạn, nhất đóa lăng đào hoa [đào hoa kiếp nạn thứ nhất, một bông hoa đào ngốc].
- Q.5 Chương 16 Thố đàn đại chiến [dấm chua đại chiến].
- Q.5 Chương 17 Dạ bán kinh hồn [đêm khuya kinh hoàng].
- Q.5 Chương 18 Tang thi xuất lung [cương thi sổng chuồng].
- Q.5 Chương 19 Vi thùy đình lưu [dừng chân vì ai].
- Q.5 Chương 20 Hoa tiền nguyệt hạ [trước hoa dưới trăng].
- Q.5 Chương 21 Hữu tâm tài hoa vô tâm sáp liễu [cố ý trồng hoa vô tình cắm liễu].
- Q.5 Chương 22 Mê hồn trận.
- Q.5 Chương 23 Đào hoa kiếp đệ nhị đạn, bi thôi đích Triển hộ vệ (nạn thứ hai của kiếp đào hoa, Triển hộ vệ đáng thương).
- Q.5 Chương 24 Đào hoa tất sát thuật! (Kĩ thuật giết hoa đào!).
- Q.5 Chương 25 Bích thúy viên.
- Q.5 Chương 26 Huyền cơ (bí mật).
- Q.5 Chương 27 Đào hoa kiếp đệ tam đạn, kinh tủng quỷ đào hoa [nạn thứ ba của kiếp đào hoa, hoa đào quỷ đáng sợ].
- Q.5 Chương 28 Lâm thời bão phật cước [nạn đến mới ôm chân Phật].
- Q.5 Chương 29 Võ trạng nguyên tỉ thí [tỉ thí võ trạng nguyên].
- Q.5 Chương 30 Phong ba bất đoạn [sóng gió không ngừng].
- Q.5 Chương 31 Lương thần cát nhật [ngày lành tháng tốt].
- Q.5 Chương 32 Dĩ nha hoàn nha [ăn miếng trả miếng].
- Q.5 Chương 33 Đại loạn chung kết [đại loạn kết thúc].
- Q.5 Chương 34 Phiên ngoại Nhĩ đóa đích cố sự (câu chuyện cái tai).
- Q.6 Chương 1 Huyết tẩy Liên Hoa Lâu [máu rửa Liên Hoa Lâu].
- Q.6 Chương 2 Thiên ma cung.
- Q.6 Chương 3 Sơn vũ dục lai phong mãn lâu [gió thổi mạnh trước khi giông bão đến].
- Q.6 Chương 4 Đồng lưu hợp ô [thông đồng làm bậy].
- Q.6 Chương 5 Đa đa đích khảo nghiệm [thử thách của cha].
- Q.6 Chương 6 Đại náo Thiên Nhai Cốc.
- Q.6 Chương 7 Chí tôn vô địch.
- Q.6 Chương 8 Huyết quang.
- Q.6 Chương 9 Thiên ý khả vi [ý trời có thể trái].
- Q.6 Chương 10 Dạ tham [do thám].
- Q.6 Chương 11 Hồng Ân Ánh Tuyết [đỏ rực và trắng như tuyết].
- Q.6 Chương 12 Băng hỏa lưỡng trọng thiên [một bên lửa một bên băng].
- Q.6 Chương 13 Nương thân giá đáo [mẫu thân giá lâm].
- Q.6 Chương 14 Huyết ảnh mê tung [bóng máu khó tìm].
- Q.6 Chương 15 Sự nhất la khuông [một đống chuyện.
- Q.6 Chương 16 Lang lai liễu [sói đến rồi].
- Q.6 Chương 17 Huyết ma công.
- Q.6 Chương 18 Âm mưu.
- Q.6 Chương 19 Ác nhân tất yếu ác nhân ma [kẻ ác ắt cần kẻ ác trị].
- Q.6 Chương 20 Tá thi hoàn hồn[mượn xác hoàn hồn].
- Q.6 Chương 21 Họa lý càn khôn [bí mật trong bức tranh].
- Q.6 Chương 22 Nhân họa đắc phúc [nhân họa được phúc].
- Q.6 Chương 23 Thận lâu.
- Q.6 Chương 24 Tiền duyên nhân quả [nguyên do kết quả duyên kiếp trước].
- Q.6 Chương 25 Hắc đăng hạt hỏa [tối lửa tắt đèn].
- Q.6 Chương 26 Thủ chu đãi thỏ [ôm cây đợi thỏ].
- Q.6 Chương 27 Hữu quỷ [có quỷ].
- Q.6 Chương 28 Thủ chu đãi thỏ [ôm cây đợi thỏ].
- Q.6 Chương 29 Tội vô khả thứ [tội không thể tha].
- Q.6 Chương 30 Cầm Huyết Ma [bắt Huyết Ma].
- Q.6 Chương 31 Thiên kiếp hòa túc mệnh [thiên kiếp và số mệnh].
- Q.7 Chương 1 Cải trang tây tuần.
- Q.7 Chương 2 Ngũ mệnh miêu.
- Q.7 Chương 3 Quanh co.
- Q.7 Chương 4 Chẳng chỉ Đoàn gia trại.
- Q.7 Chương 5 Tha hương bạn cũ và cầm kỳ thư họa.
- Q.7 Chương 6 Sở hữu tiểu miêu thượng bối tử đô thị chiết dực đích thố đàn (mèo nhỏ kiếp trước đều là bình dấm chua).
- Q.7 Chương 7 Ngũ Mệnh thần miêu.
- Q.7 Chương 8 Dạ hành giả.
- Q.7 Chương 9 Xâm nhập hang hổ.
- Q.7 Chương 10 Huyết vương.
- Q.7 Chương 11 Lạt mềm buộc chặt.
- Q.7 Chương 12 Người thần bí sau bức màn.
- Q.7 Chương 13 Kim quan thật và mèo thật.
- Q.7 Chương 14 Võng lượng sơn.
- Q.7 Chương 15 Tiệt quan.
- Q.7 Chương 16 Chuyển tông vạn ma.
- Q.7 Chương 17 Bạch mai kì tình.
- Q.7 Chương 18 Quỷ ảnh che phủ.
- Q.7 Chương 19 Đồng hoặc.
- Q.7 Chương 20 Hoành sinh sự đoan.
- Q.7 Chương 21 Đại phong cốc.
- Q.7 Chương 22 Ân oán năm đó.
- Q.7 Chương 23 Khô diệp.
- Q.7 Chương 24 Mở màn.
- Q.8 Chương 1 Vũ dạ phá miếu (Mưa đêm ở căn miếu đổ).
- Q.8 Chương 2 Bất tường chi triệu (Xuất hiện điềm xấu).
- Q.8 Chương 3 Kê đản diện (Mì trứng).
- Q.8 Chương 4 Hợp hỏa thí tham.
- Q.8 Chương 5 Ngọc lưu ly xảo ngộ.
- Q.8 Chương 6 Hộp gỗ tàng nghi.
- Q.8 Chương 7 Độc kế.
- Q.8 Chương 8 Độc thiệt truyền nhân.
- Q.8 Chương 9 Bộ bộ khẩn bức (Từng bước ép sát ).
- Q.8 Chương 10 Hồ tâm đình (Đình giữa hồ).
- Q.8 Chương 11 Tự tằng tương tự.
- Q.8 Chương 12 Hỏa trung thoát khốn.
- Q.8 Chương 13 Lộng xảo thành chuyên.
- Q.8 Chương 14 Ma yểm.
- Q.8 Chương 15 Hậu lãng tiền lãng.
- Q.8 Chương 16 Bát mâu đồ.
- Q.8 Chương 17 Thụ mộc kiếp.
- Q.8 Chương 18 Tiểu hòa thượng.
- Q.8 Chương 19 Giới sân.
- Q.8 Chương 20 Quan miêu.
- Q.8 Chương 21 Địa lao.
- Q.8 Chương 22 Ma yểm không tan.
- Q.8 Chương 23 Hư thật khó phân (Thật giả khó phân).
- Q.8 Chương 24 Chìa khóa.
- Q.8 Chương 25 Chu sa lưu ly.
- Q.8 Chương 26.
- Q.8 Chương 27.
- Q.8 Chương 28 Cửu trọng thiên.
- Q.8 Chương 29 Độc kế.
- Q.8 Chương 30 Tuyệt xử trùng sinh.
- Q.8 Chương 31 Gặp dữ hóa lành.
- Q.8 Chương 32 Ma nhãn.
- Q.8 Chương 33 Như mộng mới tỉnh.
- Q.8 Chương 34 Xuất sư bất lợi.
- Q.8 Chương 35 Thất tâm nhiếp hồn thuật.
- Q.8 Chương 36 Tiểu lâu thần bí.
- Q.8 Chương 37 Ba huynh đệ.
- Q.8 Chương 38 Ụ lâu.
- Q.8 Chương 39 Mâu và máu.
- Q.8 Chương 40 Giá hoạ.
- Q.8 Chương 41 Thiên chi nhãn.
- Q.8 Chương 42 Hắc thủy hà.
- Q.9 Chương 1 Diệt yêu nhân.
- Q.9 Chương 2 Mê ảnh tầng tầng.
- Q.9 Chương 3 Hung trạch.
- Q.9 Chương 4 Môn.
- Q.9 Chương 5 Thương Sơn phái.
- Q.9 Chương 6 Hồng nữ chi chú.
- Q.9 Chương 7 Báo tang hồ ly.
- Q.9 Chương 8 Vận rủi.
- Q.9 Chương 9 Tây Vực bí sự.
- Q.9 Chương 10 Cô phương kính.
- Q.9 Chương 11 Ngũ họa tai ương.
- Q.9 Chương 12 Trư đầu đà.
- Q.9 Chương 13 Sự tình.
- Q.9 Chương 14 Vô giang hồ, duy triều đình.
- Q.9 Chương 15 Yêu quỷ đường.
- Q.9 Chương 16 Chử diện gia chử phạn.
- Q.9 Chương 17 Mất đi dạ.
- Q.9 Chương 18 Sơ hở.
- Q.9 Chương 19 Ái nha (Yêu nha).
- Q.9 Chương 20 Nhị Hải cung.
- Q.9 Chương 21 Di thất chi tín.
- Q.9 Chương 22 Thiên ý nan vi.
- Q.9 Chương 23 Chưởng ấn huyền cơ.
- Q.9 Chương 24 Khốn thú chi lung.
- Q.9 Chương 25 Cực lạc chi địa.
- Q.9 Chương 26 Hoang địa.
- Q.9 Chương 27 Dã tâm cùng Phật tổ.
- Q.9 Chương 28 Tứ đại cao thủ tề tụ.
- Q.9 Chương 29 Phàm sự giai hữu nhân chi Triệu Phổ thiên.
- Q.9 Chương 30 Phàm sự giai hữu nhân chi Bạch Ngọc Đường thiên (Thượng).
- Q.9 Chương 31 Phàm sự giai hữu nhân chi Bạch Ngọc Đường thiên (Trung).
- Q.9 Chương 32 Phàm sự giai hữu nhân chi Bạch Ngọc Đường (hạ).
- Q.9 Chương 33 Phàm sự giai hữu nhân chi Triển Chiêu thiên (Thượng).
- Q.9 Chương 34 Phàm sự giai hữu nhân chi Triển Chiêu thiên (Trung).
- Q.9 Chương 35 Phàm sự giai hữu nhân chi Triển Chiêu thiên [ hạ ].
- Q.9 Chương 36 Đại sự không ổn.
- Q.9 Chương 37 Trận doanh ngoại tộc.
- Q.9 Chương 38 Dẫn quân nhập úng.
- Q.9 Chương 39 Ám chỉ.
- Q.9 Chương 40 Lưỡng cá chích năng tẩu nhất cá.
- Q.9 Chương 41 Thiên tằm trận.
- Q.9 Chương 42 Vãng thế ân oán.
- Q.9 Chương 43 Bắt đầu ở đâu kết thúc ở đó.
- Q.10 Chương 1 Thiên Đô hội.
- Q.10 Chương 2 Hắc thi bệnh.
- Q.10 Chương 3 Địa bàn của ai.
- Q.10 Chương 4 Gặp quỷ.
- Q.10 Chương 5 Xao động.
- Q.10 Chương 6 Tại giá lý.
- Q.10 Chương 7 Đại mạc kỳ quan.
- Q.10 Chương 8 Sa xuất trọng vi.
- Q.10 Chương 9 Cổ thành.
- Q.10 Chương 10 Tử khứ đích nhân hòa hoạt trứ đích nhân.
- Q.10 Chương 11 Xuẩn động đích bất tường.
- Q.10 Chương 12.
- Q.10 Chương 13.
- Q.10 Chương 14.
- Q.10 Chương 15.
- Q.10 Chương 16 Nhận lầm người.
- Q.10 Chương 17.
- Q.10 Chương 18.
- Q.10 Chương 19.
- Q.10 Chương 20 Khiêu chiến.
- Q.10 Chương 21.
- Q.10 Chương 22.
- Q.10 Chương 23.
- Q.10 Chương 24.
- Q.10 Chương 25.
- Q.10 Chương 26 Phiên ngoại: Tục sáo cũ đích hạnh phúc kết cục.