
Sổ Tay Sinh Tồn Dành Cho Nữ Phụ Ở Mạt Thế
Tổng số chương: 137
Mãi cho đến khi đoàn xe của nhân vật chính rời đi, chỉ còn lại một mình Vân Đào ngồi trên đất giữa một vùng hoang dã, cuối cùng Vân Đào mới nhận rõ hiện thực.
Cô xuyên sách rồi, còn xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tận thế tên là “Bình minh”, trong sách cô là bia đỡ đạn lén bò lên giường nam chính thất bại mà bị đuổi ra khỏi đội rồi chết thảm.
Mà thời điểm cô xuyên tới đúng lúc bị đuổi ra khỏi đội, thậm chí cô còn chưa kịp nói câu nào, đoàn xe đã bỏ cô mà đi.
Theo cốt truyện trong sách, hai ngày sau cô sẽ chết trong miệng zombie.
Vân Đào: Mẹ nó…
Vân Đào cũng không biết nên mắng ai.
Lúc này Vân Đào không có dị năng hay vật tư nào cả, thậm chí trên người cô còn đang mặc chiếc váy ngủ tơ lụa hai dây để chuẩn bị bò lên giường.
Tận thế đã được ba năm, uổng phí cho nguyên chủ vẫn có thể tìm được chiếc váy ngủ hai dây che không kín trên dưới này.
Phàn nàn là phàn nàn, Vân Đào sẽ không khóc lóc ngớ ngẩn tại chỗ như nguyên chủ, cho đến khi kiệt sức, đến lúc không thể bỏ chạy khi gặp zombie.
Cô bước từng bước theo hướng đoàn xe Hỏa Chủng rời đi, không phải vì muốn bám theo, mà vì tuyến đường nhóm nhân vật chính đi là an toàn nhất, cũng dễ gặp được những đoàn xe khác nhất.
Sự thật chứng minh Vân Đào đã đúng, lúc màn đêm buông xuống, Vân Đào thực sự đã gặp được người.
Đối phương có bốn chiếc xe, đang cắm trại dừng ở ven đường.
Niềm vui vừa xông lên trong lòng, Vân Đào còn chưa kịp chạy đến đã bị một chấm đỏ nhắm thẳng vào ngực.
Vân Đào nhanh chóng dừng bước, hai tay giơ cao hét to, “Đừng bắn, là người sống, người một nhà!”
Người kia không lên tiếng, cũng không di chuyển súng.
“Hay tôi hát quả táo nhỏ để chứng minh mình vô tội nhé!” Vân Đào sốt ruột, cô vừa đói vừa lạnh vừa mệt, cô cảm giác một giây sau mình sẽ nói bye bye về với các cụ.
Đối diện truyền đến một tiếng cười khẽ, giọng nam du dương rất dễ nghe.
Chấm đỏ dời đi, một bóng người cao lớn thẳng tắp từ phía ánh sáng dần tiến đến, thẳng cho đến khi Vân Đào thấy rõ bộ dáng của hắn.
Đó là một người đàn ông rất đẹp trai, khoảng 27-28 tuổi, cao khoảng một mét tám mấy, thân hình cân đối, trong hoàn cảnh tận thế như này, anh ta lại mặc áo sơ mi trắng, đeo kính gọng vàng, thậm chí còn để tóc đen dài…
Vân Đào với quần áo rách rưới run rẩy trong gió đêm, lạnh, hơm thế nữa là sự sợ hãi.
Vân Đào đã đọc hết cuốn truyện, đương nhiên hiểu biết đôi chút về các nhân vật quan trọng trong sách, chẳng hạn như người đàn ông tóc dài mặc áo sơ mi này, có đặc điểm rõ ràng trước mắt này, hắn là Diệp Hào – phó đoàn trưởng của đội Bạch Sư, kẻ thù số một của nhân vật chính trong sách, Diệp Hào nhìn trông có vẻ nho nhã lịch sự, nhưng thực chất lại là một tên cuồng phê bình.
Diệp Hào đi đến phía trước, nhìn Vân Đào đang run lẩy bẩy, không những không cởi quần áo cho Vân Đào mặc mà còn ung dung khoanh tay trước ngực, khóe môi hơi nhếch lên đầy ý trêu tức và nghiền ngẫm.
“Không phải cô muốn hát quả táo nhỏ để chứng minh bản thân vô tội sao, sao không hát hả? Hửm?”
Âm cuối nâng lên rất quyến rũ, nhưng Vân Đào lúc này chỉ cảm thấy chân mềm nhũn.
Vì sao nói Diệp Hào là tên cuồng phê bình, bởi vì Diệp Hào sẽ giết bất cứ ai mà hắn nhìn vừa mắt, còn dùng phẫu thuật thẩm mỹ nữa.
Trước ngày tận thế Diệp Hào là một bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ, giỏi nhất là dùng dao mổ để phẫu thuật trên mặt người, sau ngày tận thế, Diệp Hào đã thức tỉnh dị năng hệ gió, giỏi nhất là dùng lưỡi đao bằng gió để cắt người ta.
Mặt quá tròn hoặc quá vuông, cắt.
Mắt một mí, cắt.
Tai dị dạng không đẹp, cắt.
Phần thân trên quá dài, tỷ lệ không cân đối, cắt.
Tóm lại nơi nào không vừa mắt anh ta sẽ cắt nơi đó, vả lại chỉ cắt chứ không vá lại.
Lúc Vân Đào đọc truyện còn chê bai Diệp Hào, có giỏi thì nâng mũi độn ngực cho người ta đi, làm sao để mũi tẹt ngực phẳng nhìn đẹp mắt ấy?
Nhưng bây giờ Vân Đào đang đối mặt với hắn, nào dám có đủ cam đảm chê bai chứ.
“Ha ha, cuối cùng cũng nhìn thấy người sống rồi, tôi vui quá, tôi phải chạy hai vòng để bình tĩnh lại.”
Vân Đào không muốn một ngày nào mình cũng bị cắt đâu, chưa kịp nói xong cô đã quay người bỏ chạy, lời còn chưa nói xong xoay người bỏ chạy, nhưng chưa kịp tiến lên một bước, một cơn gió từ dưới chân cô xuất hiện, cuốn lấy mắt cá chân kéo một cái, Vân Đào không mất khống chế ngã nhào xuống đất.
Đệt!
Diệp Hào tiến lên ngồi xổm bên cạnh Vân Đào đang bất động giả chết trên mặt đất, giọng nói tràn đầy ý cười, giống như một con mèo đang buồn chán bắt được một con chuột thú vị.
“Sao thế, cô biết tôi à?”
Vân Đào không dám ngẩng đầu, còn vùi mặt sâu thêm xuống bãi cỏ, chỉ sợ bộ phận nào trên mặt mình không hợp ý Diệp Hào sẽ bị Diệp Hào cắt bỏ.
“Không biết.” Vân Đào ấp úng nói.
“Không biết, vậy cô sợ cái gì, sao lại chạy? Vân Đào?” Diệp Hào nhìn Vân Đào sợ hãi như chim cút, cười nói.
Vân Đào rùng mình, ai mà không biết Diệp biến thái càng cười tươi thì cắt càng tàn nhẫn.
Cô nhớ ra rồi, trước đó, nhóm nhân vật chính từng đánh với Bạch Sư mấy lần, còn nguyên chủ thì luôn nhảy nhót bên cạnh nam chính, chắc chắn đã xuất hiện trước mặt đội Bạch Sư.
Con mẹ nó!
Vân Đào xấu hổ ngẩng đầu từ trong cỏ lên, cười với Diệp Hào, “Là phó đoàn trưởng Diệp đấy à, ha ha ha, vừa rồi tôi bị lạnh đến choáng váng nên mới không nhận ra anh.”
Diệp Hào thấy Vân Đào không giả ngu nữa, liếc nhìn qua cơ thể đang lộ ra cảnh xuân của Vân Đào, “Cô không bò được lên giường của Lệ Sính nên bị đuổi ra đấy à?”
Lệ Sính là tên nam chính.
Nụ cười của Vân Đào cứng đờ, cô lại cúi đầu xuống, “Xin hãy tha cho tôi, đừng giết tôi.”
Đây là thừa nhận.
Diệp Hào nhướng mày, đang định nói gì đó thì phía sau truyền đến tiếng bước chân, có người người lớn tiếng gọi hắn.
“Anh Diệp, anh vẫn chưa xử lý xong à, cơm tối xong rồi, đang chờ anh đấy.”
“Cơm!” trong lúc sắp chết Vân Đào kinh hãi ngồi dậy, tuy nhiên, trước khi cô có thể nhìn rõ người tới, cô đã bị áo sơ mi của Diệp Hào che lại, người cũng bị Diệp Hào ôm vào trong ngực.
Là ôm kiểu công chúa.
So cơ thể đang lạnh như băng của Vân Đào, cơ thể của Diệp Hào lại vô cùng ấm áp, Vân Đào xấu hổ áp sát vào người Diệp Hào để sưởi ấm, giống như một con mèo nhỏ rơi xuống nước.
Mùi hương lạnh lẽo lưu lại trên áo sơ mi Diệp Hào, rất thơm, hoàn toàn hợp với Diệp Hào biến thái chút nào.
Đôi chân dài trắng nõn của Vân Đào lộ ra bên ngoài áo sơ mi, bị người vừa tới vừa vặn nhìn thấy.
“Là phụ nữ à? Ai đấy, vậy mà lại có thể để cho anh Diệp hạ mình ôm.”
Diệp Hào ôm Vân Đào quay về, “Vân Đào.”
“Vân Đào? Con điếm xinh đẹp của đội Hỏa Chủng kia á?”
Con điếm xinh đẹp? Vân Đào đưa tay vén áo sơ mi ra, quay đầu nhìn ra, đối diện với khuôn mặt của người đó.
Đó là một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, khuôn mặt ngây ngô ngoan ngoãn, dáng vẻ rất khiến người ta yêu thích, hơn nữa đôi mắt cậu ta có màu đỏ như lửa, rất đẹp.
Vân Đào biết cậu ta, cậu ta tên là Kỷ Hàm, mười bảy tuổi, còn có một anh trai song sinh tên Kỷ Thâm, hai anh em nhà này một người thức tỉnh dị năng hệ lửa, một người thức tỉnh dị năng hệ nước.
Kỷ Hàm vừa nhìn thấy mặt Vân Đào liền lộ ra vẻ mặt ghét bỏ không chút che dấu, “Loại người này giữ lại làm gì? Lãng phí không khí?”
Hay lắm, thằng nhóc, chị đây ghim mi rồi!
٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥
ミ★ hết chương 1 ★彡
Danh sách chương
- Chương 1 Xuyên thành nữ phụ bia đỡ đạn
- Chương 2 Mông cong quá, bóp một cái
- Chương 3 Tôi đến để thu nợ (h)
- Chương 4 Chúng ta làm tình đi
- Chương 5 Đào Đào, anh vào đây (h)
- Chương 6 Bắn vào trong
- Chương 7 Là cô quá high
- Chương 8 Cô ta là gián điệp
- Chương 9 Fan girl số 1 của Tô Bình Trắc
- Chương 10 Hắn lại phát bệnh rồi
- Chương 11 Cô ấy sẽ đồng ý làm tình với mình chứ?
- Chương 12 Bàn tay vàng?
- Chương 13 Sao không để tôi chết đi
- Chương 14 Một ít thịt vụn
- Chương 15 Bị ngón tay cắm l*n đỉnh (h)
- Chương 16 Bị đ* đến phát khóc (h)
- Chương 17 Đào Đào, em không cần phải chết nữa (h)
- Chương 18 Cút khỏi Bạch Sư
- Chương 19 Tình cờ gặp zombie
- Chương 20 Bị zombie cắn
- Chương 21 Tôi có thể giúp cô kéo dài tuổi thọ
- Chương 22 Vân Đào, tôi muốn giết cô
- Chương 23 Diệp tiên sinh
- Chương 24 Tô tiên sinh, anh sẽ nguyện ý làm tình với tôi chứ?
- Chương 25 Vân Đào, giúp tôi
- Chương 26 Kh*u giao cho Tô Bình Trắc (h)
- Chương 27 Nuốt t*nh (h)
- Chương 28 Tìm mười người đàn ông một ngày
- Chương 29 Giơ ngón giữa
- Chương 30 Một đám đàn ông thối
- Chương 31 Tìm nam hay nữ
- Chương 32 Từ từ (h)
- Chương 33 Bị Diệp Hào kêu đến cao trào (H)
- Chương 34 Đẩy ngã Diệp Hào (h)
- Chương 35 Ôm nhau cùng lên đỉnh (h)
- Chương 36 Muốn làm ngày mai đủ 18 tuổi
- Chương 37 Sùng Minh, đầu bếp nhà anh hình như không thông minh lắm
- Chương 38 Không thể quay về đội Bạch Sư sao?
- Chương 39 Sùng Minh nói lại đây
- Chương 40 Tôi muốn cô
- Chương 41 Hệ thống trở lại
- Chương 42 Đừng vội để anh (H)
- Chương 43 Rất muốn, rất rất muốn anh (H)
- Chương 44 (h)
- Chương 45 Cái chết của Ôn Đông
- Chương 46 Bởi vì nội dung cốt truyện không cần
- Chương 47 Suy đoán của Diệp Hào
- Chương 48 Mát xa cho Khúc Vô Dạng
- Chương 49 Dùng tay Khúc Vô Dạng làm tình với Tô Binh Trắc (H)
- Chương 50 Để bọn họ bắn vào cô, càng nhiều càng tốt (H)
- Chương 51 Cảm ơn em đã cứu mạng (3p)
- Chương 52 Để hắn làm kẻ ác (H)
- Chương 53 Ôn Đông
- Chương 54 Khảo hạch của Sùng Minh
- Chương 55 Hôm nay tôi có thể tổ chức sinh nhật 18 tuổi được không
- Chương 56 Chị, giúp em (H)
- Chương 57
- Chương 58 Khúc Vô Dạng (H)
- Chương 59 Xe chấn (H)
- Chương 60 Chào hỏi
- Chương 61 Bình tĩnh, Đào Đào
- Chương 62 Đào Đào, cho em xem tự chui đầu vào lưới
- Chương 63 Sinh vật khổng lồ chưa biết
- Chương 64 Cứu Lam Chu
- Chương 65 Hay là tôi treo anh lên lại lần nữa nhé
- Chương 66 Cậu có muốn nghe Đào Đào thở dốc không
- Chương 67 Hình dạng người cá Lam Chu
- Chương 68 Mộng xuân (H)
- Chương 69 Vui sướng không gì sánh nổi
- Chương 70 Nước mắt của Lam Chu
- Chương 71 Qua sông, sức mạnh của Đào Đào
- Chương 72 Con mẹ nó mày muốn ăn cái rắm
- Chương 73 Để mày nhìn người phụ nữ mày thích bị tao đ*
- Chương 74 Cục cưng Lam Chu làm rất tốt
- Chương 75 Làm tình trong bồn tắm (H)
- Chương 76 Người cá làm tình với người cá (H)
- Chương 77 Là em, cô gái ngón giữa (H)
- Chương 78 Sùng Minh bị thương
- Chương 79 Kh*u giao cho Sùng Minh đang hôn mê (H)
- Chương 80 Hôm nay anh phải bắn cho em (H)
- Chương 81 Có thể giúp em kéo dài tuổi thọ không?
- Chương 82 Bị Sùng Minh đ* phát khóc (H)
- Chương 83 Vào từ sau và hồ ly chín đuôi
- Chương 84 Làm tình với hồ ly chín đuôi (H)
- Chương 85 Tương lai đáng mong chờ
- Chương 86 Chị, để em ôm một chút
- Chương 87 Con của chúng ta không còn nữa (H)
- Chương 88 Chúng ta làm tới sáng đi (H)
- Chương 89 Tò mò hình dạng người cá của Vân Đào
- Chương 90 Đào Đào, em lại cao trào rồi (H)
- Chương 91 Đào Đào, em vẫn háo sắc như vậy (H)
- Chương 92 Ba người cùng làm (H)
- Chương 93 Quyết tâm cùng nhau đ* cô (H)
- Chương 94 Câu hỏi mất mạng và bị đ* ngất (3p)
- Chương 95 Cùng nhau trầm luân (3p)
- Chương 96 Lam Chu đáng sợ (H)
- Chương 97 Đêm sinh nhật 18 tuổi (H)
- Chương 98 Quà thành niên (3p)
- Chương 99 Chị, thoải mái không? (3p)
- Chương 100 Đây là khích lệ
- Chương 101 Bị theo dõi
- Chương 102 Đào Đào là chuột thí nghiệm
- Chương 103 Bị ép ăn tinh hạch
- Chương 104 Biến đổi và thức tỉnh
- Chương 105 Ký chủ cô đừng vội ngất xỉu
- Chương 106 Đào Đào bất thường
- Chương 107 Lời mời của Sùng Minh
- Chương 108 Em vẫn luôn to gan như vậy sao?
- Chương 109 Anh thỏa mãn em (H)
- Chương 110 Em nóng quá (H)
- Chương 111 Hóa ra em thích chơi SM (H)
- Chương 112 Đừng dùng giọng đ* em (H)
- Chương 113 Vân Đào, chị thật tàn nhẫn
- Chương 114 Nằm mơ thấy Lam Chu
- Chương 115 Tình cờ gặp nhóm nhân vật chính
- Chương 116 Hội chứng Stockholm
- Chương 117 Khiêu chiến
- Chương 118 Lam Chu, anh còn sống đúng không
- Chương 119 Chắc chắn không phải mơ (hơi H)
- Chương 120 Mộ của Ôn Đông
- Chương 121 Không tha cho cô (3p)
- Chương 122 Muốn cô (3p)
- Chương 123
- Chương 124 Đội Bạch Sư đoàn tụ
- Chương 125 Biết sai ở đâu chưa?
- Chương 126 Đồ lừa đảo
- Chương 127 Đoàn trưởng, cầu xin anh (H)
- Chương 128 Hiệu ứng cánh bướm
- Chương 129 Bắn cho em (H)
- Chương 130
- Chương 131 Vua zombie
- Chương 132 Thật muốn đánh chết hệ thống
- Chương 133 Xin lỗi nhé, em gái
- Chương 134 Cứu viện
- Chương 135 Lam Chu, anh bảo em phải làm sao bây giờ
- Chương 136 Lam Chu, em sẽ hận anh
- Chương 137 Kết cục (Hoàn chính văn)