
Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!
Tổng số chương: 226
Thanh Sơn, trấn nhỏ, cầu nhỏ, nước chảy.
Bầu trời trong vắt, chính là lúc xuân sang khắp nơi.
Đường phố nhộn nhịp, dòng người như nước chảy. Ở lối vào trấn nhỏ, một bóng dáng gầy nhỏ lảo đảo đi tới, chất lỏng đỏ tươi chảy ra từ trong cơ thể nàng, uốn lượn khắp nơi.
Kỳ lạ là, hoa cỏ ven đường kia vốn đã thấm đẫm máu, nhất thời giống như uống suối tiên, dùng một loại tốc độ mắt thường có thể thấy được mà biến hóa, không bao lâu, toàn thân những hoa cỏ này đều như có tiên khí lượn lờ.
Nàng ngồi xổm người xuống vuốt ve hoa cỏ kia, đầu ngón tay xuyên qua thân của bông hoa không chút trở ngại, vẻ mặt nàng buồn bã, thu tay về, đứng dậy đi tiếp.
Trên trấn vẫn náo nhiệt như cũ, thế mà bầu trời đang sáng sủa, theo bóng hình này đi tới, một tiếng sấm kinh động trời quang, lập tức biến sắc.
Tầng mây vừa dày vừa nặng dồn nén lớp lớp xuất hiện, mang đến cho con người một thứ cảm giác tuyệt vọng hít thở không thông.
Nhìn thấy sắc trời thay đổi trong phút chốc, những người bán hàng rong trên đường phố hùng hùng hổ hổ vội vàng dọn quán, người đi đường một khắc trước còn thong dong cũng trở nên sốt ruột không yên.
Hình dáng nhỏ bé trên đường nọ đã chậm rãi đi tới, để lộ một khuôn mặt tái nhợt không có nửa phần huyết sắc, đôi mắt to trầm tĩnh thâm thúy, mờ mịt mà trống rỗng nhìn đám người xung quanh.
Thấy bọn họ vội vội vàng vàng đi lại, thấy bọn họ luống cuống bận rộn....
Thế mà, không ai nhận thấy được sự tồn tại của nàng.
Nàng đi chân trần, máu tươi từ lòng bàn chân nhiễm đỏ mặt đất, vẫn không có người nào nhìn thấy như cũ.
Nàng vươn tay muốn nắm lấy những người đang lướt qua, nhưng bàn tay lại xuyên qua thân thể bọn họ.
Nàng thu bàn tay về, nhìn đầu ngón tay mình đến xuất thần.
Ở trong ký ức xa xôi, từng có một người đã cho nàng ấm áp, từ đó, nàng không còn là một kẻ vô hình sống ở một không gian khác, cô quạnh giữa thế gian, cuối cùng nàng cũng không còn phải hâm mộ những người có một thực thể linh hoạt kia, hâm mộ bọn họ có thể tùy ý cười đùa ầm ĩ, bi thương giận dữ tùy theo lòng mình. Không còn thương xót bản thân vì có vui hay buồn cũng không có ai nhìn thấy.
Nhưng mà người nọ, từng đáp ứng nàng, đời đời làm bạn, không xa không rời. Hôm nay, thế sự xoay vần, mà người ấy đã không biết tung tích.
“Chàng đã nói, sẽ luôn luôn theo ta. Chàng đã nói....”
Nàng thì thào nói thầm, trong giọng nói tràn ngập sự nhung nhớ và buồn bã, còn có tuyệt vọng cùng tang thương.
“Ta tìm chàng mấy ngàn năm, trải qua thời gian rất lâu, chịu đựng đời đời cô độc khổ sở, nhưng chàng lại ở đâu?”
Ầm ầm ——!!
Vài tiếng nổ vang lên, ngay sau đó mưa to rơi xuống như trút nước! Những tia chớp màu vàng kim như du long rải rác dày đặc trong tầng mây đen, tựa như mạng nhện bao phủ cả bầu trời.
Nàng cô độc mà chậm rãi đi tới phía trước, có người xòe chiếc ô bằng giấy dầu tinh xảo, đối mặt nàng mà đi tới, nàng dừng bước lại, nhìn người đến càng ngày càng gần, trong mắt lộ ra một chút ánh sáng khát khao!
Gần, dần dần gần hơn.
Nàng không né tránh, người nọ cũng không né tránh, cứ dễ dàng xuyên qua cơ thể nàng như vậy, tiếp tục đi tiếp về phía trước.
Thân thể nàng run lên, giọt mưa cũng xuyên thấu qua cơ thể nàng, giống như không gặp bất kỳ trở ngại nào mà rơi trên mặt đất, đào ra trên đó một vết lõm thật sâu.
Phút chốc, tia sáng trong mắt nàng trở nên ảm đạm, cả người đứng lặng im dưới mưa như pho tượng, mặc cho cuồng phong gào thét, mưa to tầm tã.
Sau đó nàng chậm rãi nở nụ cười, tiếng cười chỉ có mình nàng nghe thấy.
“Ha ha ha..... Đây là nguyền rủa ta ư.... Ông trời ạ, ta chỉ muốn chào tạm biệt chàng một lần.... Dù cho nỗi nhớ nhung hèn mọn như thế ông cũng không chịu thành toàn cho ta sao?!”
Nàng cười điên cuồng trong mưa, từng trận sấm chớp kinh hoàng phía chân trời. Đoàn người vội vàng lướt qua bên người nàng, tựa như từng dòng nước chảy.
Nàng đứng dưới cơn mưa tùy ý cười, cảnh vật bốn phía biến ảo không ngừng, nhà cửa lại bắt đầu sụp đổ, đám người vừa tản ra lại tụ hợp..... Riêng một mình nàng, đứng giữa trời đất, lẳng lặng cười to.
Dường như thời gian chỉ bất động tại nơi này của nàng, lướt qua bên người nàng, cảnh vật biến đổi không ngừng là bước chân của năm tháng.
Chỉ có nàng, vẫn đứng lặng im như xưa.
Nơi chân trời mây cuộn mây tan, từ bầu trời xanh mênh mông cao vợi, thanh thản an nhàn như đám mây bông, đến cuối cùng, chỉ còn mây đen che đỉnh, che bầu trời khiến mặt trời núp bóng.
Nàng ngẩn đầu nhìn phía chân trời xa xôi, một tia chớp thô đen bay thẳng tới, nàng chậm chạp vươn hai tay khô gầy, dáng vẻ bình tĩnh, nhắm đôi mắt trống rỗng lại. Thế nhưng khóe môi lại nâng lên thành một độ cong diêm dúa nhỏ.
“Nếu thiên đạo kia vô tình, ta sẽ phá hủy trời này, đất này, vạn vật chúng sinh này!!”
“Ta chỉ muốn một thứ có thể khiến người khác thấy được thân thể, nếu trở thành thần không thể để cho ta toại nguyện, như vậy, thì trở thành ma đi!”
Thì trở thành ma đi!
Âm thanh như ma quỷ lúc ẩn lúc hiện vang xa, trời đất yên lặng!
Trong đôi mắt nàng, hai hàng huyết lệ rơi xuống, trong đầu lại hiện lên bóng dáng kia, băng huyết trong mắt phát ra tia sáng khát máu kinh người.
“Cho dù trùng sinh thành ma, nhất định phải quên đi kiếp trước là kiếp này. Ta chắc chắn sẽ tìm được chàng!”
Ầm ầm một tiếng, tiếng sấm và lời của nàng đồng thời rơi xống đất. Dường như tốc độ mưa sa xuống cũng dừng lại một chút, ngay sau đó, lại càng rơi xuống mãnh liệt.
Đoàn người vẫn đang di chuyển như cũ, nhưng bóng dáng nhỏ bé yếu ớt kia, lại biến mất giữa một mảnh kim quang,
Dòng người lui tới, không ai nhận ra, ngay vừa rồi, ở bên người bọn họ, một bóng dáng nho nhỏ đã chôn vùi giữa trong mưa.
Danh sách chương
- Chương 1 Mở đầu
- Chương 2 Làm ăn mày phải có hiểu biết của kẻ ăn mày! Làm ăn mày phải có hiểu biết của kẻ ăn mày!
- Chương 3 Không phải tiên cũng không phải ma, không phải người cũng không phải quỷ
- Chương 4 Một tiên nhân xinh đẹp từ trên trời rơi xuống
- Chương 5 Không cẩn thận liền biến tính*
- Chương 6 Ma tôn đại nhân ngã bị thương
- Chương 7 Tiên nhân, ta thực sự rất thiếu tiền!
- Chương 8 Ma Tôn đại nhân là kẻ trộm hả?
- Chương 9 Nướng gà rừng trên tiên sơn
- Chương 10 Một cục lông không có phẩm chất không có tiết tháo*!
- Chương 11 Kẻ quái dị là ta, được rồi chứ?
- Chương 12 Thời kỳ mãn kinh là cái gì
- Chương 13 Đánh bay lão quái đầu dễ như trở bàn tay
- Chương 14 Nổi tiếng bị tên môn chú ý
- Chương 15 Tên ăn mày, Tiên Tôn thứ hai
- Chương 16 Hoa thượng tiên xinh đẹp quần là áo lụa
- Chương 17 Là ngươi có mưu đồ bất chính với ta
- Chương 18 Sư phụ, Trọng Hoa
- Chương 19 Vừa vào tiên môn tựa như sống lại lần nữa
- Chương 20 Sư phụ bị thương rồi?
- Chương 21 Thân phận là nha hoàn hay là đồ đệ
- Chương 22 Cuộc sống Tiên giới không phải là người trôi qua
- Chương 23 Huyền trưởng lão bi thảm
- Chương 24 Địa bàn của con thì nghe lời con
- Chương 25 Thì ra thứ bị nướng là tiên hạc
- Chương 26 Lòng tin của Thiên Âm
- Chương 27 Chuyện xấu để sư phụ gánh vác
- Chương 28 Con chỉ hận thiên đạo vô tình
- Chương 29 Ở đâu cũng có quan hệ
- Chương 30 Sư phụ, người lớn lên quả thật xinh đẹp
- Chương 31 Gặp lại người cũ cực kỳ đỏ mắt
- Chương 32 ]Đã lâu không gặp, ta rất nhớ ngươi
- Chương 33 Tiểu Thiên Âm không dễ khuất phục
- Chương 34 Chiêu dùng sư phụ thật tốt
- Chương 35 Người đời đều nói tiên giới tốt
- Chương 36 Hoa tiên tử ca ca cứu giúp
- Chương 37 Thổ hào, chúng ta làm bằng hữu đi
- Chương 38 Lời khuyên của Trọng Hoa
- Chương 39 Phí tổn thất tinh thần
- Chương 40 Học tập thật tốt, ngày ngày tiến về phía trước
- Chương 41 Bị sư phụ hiểu lầm
- Chương 42 Sư phụ muốn đuổi người?
- Chương 43 Tiên Tôn, thì sao?
- Chương 44 Bữa tối cuối cùng của cuộc sống
- Chương 45 Tiên môn sắp có đệ tử trưởng thành
- Chương 46 Trưởng thành trái ý trời
- Chương 47 Sư phụ, con muốn phạm thượng
- Chương 48 Khúc mắc sáu năm
- Chương 49 Một trong những cô nương xinh đẹp nhất
- Chương 50 Lễ vật của Huyền Tề
- Chương 51 Song tu là tiên pháp gì?
- Chương 52 Không sợ, có sư phụ ở đây
- Chương 53 Sư phụ không làm, tìm người khác đi
- Chương 54
- Chương 55 Cũng vậy
- Chương 56 Sư phụ, sao người cởi y phục của con?!
- Chương 57 Không khống chế được??
- Chương 58 Ta không phải là mẫu thân của ngươi
- Chương 59 Lừa gạt phí qua đường
- Chương 60 Lừa gạt phí qua đường
- Chương 61 Thấy đại mỹ nhân Hồng Trang
- Chương 62 Như vậy tính xong rồi sao?
- Chương 63 Không cần làm phiền sư bá
- Chương 64 Không chết không ngừng
- Chương 65 Là vì tìm một phần ký thác sao
- Chương 66 Huynh hữu tình muội hữu ý??
- Chương 67 Tình cảm tạo nên sinh mạng vĩ đại
- Chương 68 Người trong lòng nàng
- Chương 69 Lưu Quang mỏi mắt mong chờ
- Chương 70 Khiêu chiến điện Chấp Pháp
- Chương 71 Vì sư phụ, chết không có gì đáng tiếc
- Chương 72 Không nhận sai
- Chương 73 Nguyên nhân
- Chương 74 Canh rùa sa hoa
- Chương 75 Nguyên liệu từ đâu tới đây
- Chương 76 Chương 75
- Chương 77 Kích động vui mừng đến khóc
- Chương 78 Lưu Cẩn lo lắng
- Chương 79 Một tháng bế quan nhận ra tình yêu?
- Chương 80 Yêu người
- Chương 81 Hình như ngươi rất thất vọng?
- Chương 82 Trọng thương gục ngã
- Chương 83 Sát thủ sau lưng
- Chương 84 Mục đích của Mặc Tử Tụ
- Chương 85 Máu của Thần Ma
- Chương 86 Nàng còn sống?
- Chương 87 Bốn phương kinh ngạc
- Chương 88 Sư phụ, con thích một người
- Chương 89 Không bằng lấy thân báo đáp?
- Chương 90 Sư phụ, người muốn làm gì?
- Chương 91 Bùn lầy, cuối cùng cũng không đỡ được tường
- Chương 92 Huynh
- Chương 93 Đứa bé kia, không cho phép ngươi nhúng chàm!
- Chương 94 Tương lai nhất định trò giỏi hơn thầy
- Chương 95 Trọng Hoa, chúng ta lại gặp mặt
- Chương 96 Ngày Tiên giới bị tiêu diệt, không xa rồi!
- Chương 97 Ngày sau không cần thiết phải vì tình khổ sở
- Chương 98 Ta liền muốn ra tay độc ác
- Chương 99 Nữ nhân chết tiệt, ngươi điên rồi phải không?
- Chương 100 Sư huynh của ngươi là người mà ngươi yêu sao?
- Chương 101 Mọi người vô sỉ mới là thật vô sỉ!
- Chương 102 Xong rồi, lần này chơi quá lớn!
- Chương 103 Chương 102
- Chương 104 Đợi ta thương thế tốt lên, cưới ngươi làm vợ
- Chương 105 Sức mạnh của Tiểu Thú
- Chương 106 Thể nghiệm và quan sát bảy điều khổ của cuộc sống
- Chương 107 Tình cảm e sợ quê hương của Thiên Âm
- Chương 108 Gặp lại người cũ
- Chương 109 Tinh hoa tuyệt thế trong chiến đấu
- Chương 110 Mặc Vô Song
- Chương 111 Gấp có thể, không được thô lỗ
- Chương 112 Hồ ly tinh ở Thanh Khâu Sơn
- Chương 113 Biết vậy chẳng làm
- Chương 114 Gặp gỡ một đám hồ ly tinh
- Chương 115 Mạng treo lơ lửng trong lúc tiếc nuối
- Chương 116 Chương 115
- Chương 117 Sư phụ ngươi cười càng đẹp mắt
- Chương 118 Lại mập ra
- Chương 119 Trọng Hoa giận dữ
- Chương 120 Cho Tuyết Tuyết tìm kiếm đối tượng
- Chương 121 Vấn đề này rất khó trả lời
- Chương 122 Ai u đầu của ta choáng váng
- Chương 123 Sư phụ người xem! Mỹ nữ!
- Chương 124 Là đúng hay sai
- Chương 125 Bầu trời sau cùng
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128 Có sư phụ đi tắm
- Chương 129 Đài Tru Thần
- Chương 130 Đài Tru Thần 2
- Chương 131 Đáng thương mà đáng ghét
- Chương 132 Sự yên tĩnh trước cơn bão táp (1)
- Chương 133 Sự yên tĩnh trước cơn bão táp (2)
- Chương 134 Bọn hắn tới!
- Chương 135 Đến bước đường cùng
- Chương 136 Bao vây Thái A
- Chương 137 Không muốn được bảo vệ
- Chương 138 Lực lượng con kiến hôi
- Chương 139 Bằng hữu mấy ngàn năm
- Chương 140 Đi chết đi!
- Chương 141 Chương 140
- Chương 142 Chương 141
- Chương 143 Cầu mà không được
- Chương 144 Chương 143
- Chương 145 Chương 144
- Chương 146 Hai ly rượu
- Chương 147 Ngươi không phải là, cũng giống vậy sao
- Chương 148 Ngươi không phải là, cũng giống vậy sao
- Chương 149 Cho ngươi cả đời được không?
- Chương 150 Thiếu
- Chương 151 Nữ nhi và kế mẫu
- Chương 152
- Chương 153 Lưu lại kỷ niệm
- Chương 154 Hoa đào đột kích
- Chương 155
- Chương 156 Giết Hồng Trang
- Chương 157
- Chương 158 Tiên này, ta không làm
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175 Người tình của Tuyết Tuyết
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180 Sư phụ hung ác khó chịu
- Chương 181 Chúng ta sinh đứa bé đi
- Chương 182 Chỉ cần một lần
- Chương 183 Tiên ma tề tụ ở Nhân giới
- Chương 184
- Chương 185 Khi nào từng có nữ đệ tử
- Chương 186 Công chúa Ma tộc
- Chương 187
- Chương 188 Ân tình và tình yêu
- Chương 189
- Chương 190 Số tuổi không phải chướng ngại
- Chương 191 Tiểu thân ái
- Chương 192 Lẫn vào Thái A
- Chương 193 Sư phụ, nữ nhân này không thích hợp với người
- Chương 194 Theo ta diễn trò
- Chương 195 Tâm ý tương thông
- Chương 196 Không ai mãi mãi hèn
- Chương 197 Có nam tử là bảo vật
- Chương 198 Nữ nhân điên này, ta không thích đánh
- Chương 199 Bọn họ lại tới!
- Chương 200 Mù mắt thế nào?
- Chương 201 Nữ tử này, làm bộ làm tịch rồi
- Chương 202 Quyền đả Phong Thanh Dương
- Chương 203 Mặc Tử Tụ đột kích!
- Chương 204 Oán hoặc không oán
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207 Sư phụ muốn giết ta?
- Chương 208 Đại khai sát giới
- Chương 209 Nếu ta trùng sinh
- Chương 210 Thiên Địa Đồng Bi*
- Chương 211 Y bát Lưu Quang
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214 Thải Hồng này vi sư thích
- Chương 215 Nếu như ngươi dám chết, ta giết cả nhà ngươi!
- Chương 216 Ta gọi là Thiên Âm!
- Chương 217 Nàng tới báo thù!
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222 Không hẹn gặp lại
- Chương 223
- Chương 224 Kết thúc
- Chương 225 Ngoại truyện 01
- Chương 226 Ngoại truyện 02