
Thê Khống
Tổng số chương: 186
Trên mặt đường lát gạch xanh bị bao phủ bởi một lớp tuyết mỏng trắng xóa, mặc dù trước đó không lâu mới vừa được quét dọn. Đêm qua gió tuyết hung hãn dữ dội, thế nhưng buổi sáng ngày hôm nay, tuyết chỉ nhẹ nhàng bay lất phất. Vốn là một quang cảnh gạch đỏ ngói xanh, cỏ cây mọc san sát, nhưng hôm nay đều bị sắc trắng lạnh lùng nuốt trọn hơn phân nửa.
Hai vị phụ nhân đang đi song song dọc theo bờ tường cao cao trên con đường lát gạch xanh. Phụ nhân đi bên ngoài ôm hai cuộn tơ lụa, phụ nhân bên trong đang ôm trong ngực một tiểu cô nương chừng năm, sáu tuổi. Tiểu cô nương được bao bọc trong một cái áo choàng màu phấn trắng. Tuy tấm áo choàng hơi cũ, nhưng chế tác tinh xảo, không thêu hoa văn trang trí gì, chỉ dùng gấm hoa màu thạch anh để làm viền áo. Vô cùng thanh lịch.
Phương Cẩn Chi ôm cổ Vệ mụ mụ, đặt cằm lên vai bà, hai mắt mở thật to nhìn chăm chú lên bầu trời. Đôi mắt đen láy dõi theo từng hạt huyết nhỏ bé đang từ từ rơi xuống, sau đó vội vàng đưa tay ra, cánh tay bé xíu trắng noãn từ trong tay áo chui ra, trên cổ tay đang đeo một sợi dây đỏ có gắn một cái chuông nhỏ bằng vàng ròng, phát ra hai tiếng tiếng vang lanh lảnh. Bé kéo chiếc mũ trùm đầu rộng lớn che đi mái tóc, ngây ngô nói: “A, tuyết không ngừng, còn rơi đây này!”
Nhưng Vệ mụ mụ và Ngô mụ mụ không một ai đáp lời bé, hai người đang nhỏ giọng oán giận, tranh cãi với nhau.
Phương Cẩn Chi lặng lẽ thở dài, dán sát mặt vào hõm vai của Vệ mụ mụ, nghe những lời hai người bọn họ lặp đi lặp lại mấy ngày nay.
“Trên đất trơn trợt, ngươi phải cẩn thận một chút, đừng làm rơi mấy cuộn vải.” Vệ mụ mụ vẫn lải nhải như ngày thường.
Ngô mụ mụ bên kia liếc mắt nhìn sang: “Cũng chỉ là hai cuộn lăng gấm bình thường thôi mà, trước kia lúc còn ở nhà muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Lại nhìn màu sắc của nó một chút đi, một cuộn xanh xám, một cuộn xanh như trứng vịt, nhất định là đồ thừa do người khác lựa còn dư lại. Cô nương của chúng ta mới có mấy tuổi, lại phải nhận hai cuộn vải màu sắc tối như thế này!”
“Trên người cô nương của chúng ta đang mặc tang phục, sao có thể mặc xanh đỏ loè loẹt.” Vệ mụ mụ vừa nhỏ giọng khuyên nhủ, vừa đánh giá chung quanh, sợ bị người khác nghe được.
Ngô mụ mụ yên tĩnh một hồi, rồi lại bắt đầu nói: “Ta thấy khối gấm điểm hoa kia rất thích hợp với cô nương nhà chúng ta, màu sắc hoa đinh hương nhàn nhạt, rất phù hợp với sắc mặt của cô nương nhà chúng ta. Cũng đâu phải màu đỏ thẫm kiêng kỵ. Hơn nữa, đúng lúc sinh thần của lão phu nhân là đêm 30, mấu chốt là song hỉ lâm môn, mặc dù cô nương của chúng ta đang thụ tang, cũng không thể mặc một thân y phục trắng....!”
Vệ mụ mụ nói không lại bà ấy, chỉ qua loa khuyên vài câu: “Được rồi, được rồi, đừng nói nữa. Nơi này là phủ Quốc Công, cũng không phải là nhà của chúng ta......”
Ngô mụ mụ sớm đã nhìn không thuận mắt Vệ mụ mụ lúc nào cũng "được rồi, được rồi", vốn đang đè nén bực tức, toàn bộ liền tuôn ra. “Phủ Quốc Công thì sao? Đó cũng là nhà ngoại tổ phụ của cô nương chúng ta!”
Giọng nói của Ngô mụ mụ cất cao, khiến cho hai vị phụ nhân đang quét tuyết trước cửa Thuỳ Hoa bên kia ngẩng đầu lên nhìn một cái. Vệ mụ mụ giật mình, vội vàng nhỏ giọng dặn dò: “Đừng nói nữa..., đừng nói nữa. Kêu nữa người ta nghe được, sẽ nói chúng ta không biết điều......”
Cũng may Ngô mụ mụ miễn cưỡng ngừng nói.
Cho đến khi đi qua cửa Thuỳ Hoa, Vệ mụ mụ lại bắt đầu lải nhải. “Khi còn ở nhà chúng ta, xiêm y đẹp thức ăn ngon, mọi thứ sung túc, nhưng không thoát được tiếng thương nhân. Cao môn đại hộ cũng không vừa mắt thương hành, huống chi đây là phủ Quốc Công. Hơn nữa, phu nhân chúng ta chẳng qua chỉ là thứ nữ trong phủ Quốc Công, hôm nay có thể nhận nuôi cô nương của chúng ta đã là thiên đại ân đức......”
Bỗng một tiếng "bịch" ầm ĩ vang lên, Ngô mụ mụ đã thẳng tay quăng hai cuộn vải xuống đất. Vệ mụ mụ sợ hãi ôm chặt Phương Cẩn Chi vào trong ngực, cái lưng bé nhỏ của bé bị ôm siết đến nhói đau.
“Ngươi làm gì vậy hả! Loại vải này đã không được tốt rồi lại còn để rơi, mau nhặt lên đi, đừng để người khác nhìn thấy!” Vệ mụ mụ gấp gáp nói.
Ngô mụ mụ đã nhịn sáu bảy ngày nay. Khi bà ở Phương gia cũng là một mụ mụ rất có thân phận, nhưng đến phủ Quốc Công này lại phải nhìn sắc mặt của người khác khắp mọi nơi. Đám nô tài ở chỗ này từ công khai tới lén lút khi dễ người khác, thậm chí còn có người nói bà là "lão bà bò ra từ trong cái hố bốc mùi tiền“.
Danh sách chương
- Chương 1-1 Tìm nơi nương tựa (1)
- Chương 1-2 Tìm nơi nương tựa (2)
- Chương 2 Hoang đường
- Chương 3 Bí mật
- Chương 4 Đặc biệt
- Chương 5 Gia yến
- Chương 6 Há miệng
- Chương 7 Châu chấu
- Chương 8 Sâu
- Chương 9 Tình hình thực tế
- Chương 10 Say rượu
- Chương 11 Hạt đậu
- Chương 12 Nói dối
- Chương 13 Vòng tay
- Chương 14 Áy náy
- Chương 15 Bàn du dây
- Chương 16 Lễ vật
- Chương 17 Ngoéo tay
- Chương 18 Cùng ăn
- Chương 19 Con tin
- Chương 20 Chân chó
- Chương 21 Dọn nhà
- Chương 22 Câu cá
- Chương 23 Khốn đốn (1)
- Chương 23-2 Khốn đốn (2)
- Chương 24 Thề
- Chương 25 Học thuộc lòng
- Chương 26 Giầy
- Chương 27 Lòng trung thành
- Chương 28 Tâm ý
- Chương 29 Hứa
- Chương 30 Hòa ly
- Chương 31 Bị thương
- Chương 32 Khúc mắc
- Chương 33 Lừa gạt
- Chương 34 Tên lường gạt
- Chương 35 Nước miếng
- Chương 36 Mai phục
- Chương 37 Cố chấp
- Chương 38 Cùng ngủ
- Chương 39 Thay dược
- Chương 40 Hồi cung
- Chương 41 Muội muội
- Chương 42 Tranh luận
- Chương 43 Tay trái
- Chương 44 Không đau
- Chương 45 Cắt đi
- Chương 46 Lớn một nửa
- Chương 47 Nỉ non
- Chương 48 Tính toán sổ sách
- Chương 49 Khuyết điểm
- Chương 50 Nguyền rủa
- Chương 51 Đoạt lại
- Chương 52 Hồi phủ
- Chương 53 Gặp lại
- Chương 54 Mê hoặc
- Chương 55 Tiếc nuối
- Chương 56 Thân mật
- Chương 57 Uất ức
- Chương 58 Vũ nhục
- Chương 59 Biết yêu
- Chương 60 Không thể
- Chương 61 Vô lại
- Chương 62 Vượt quá khuôn phép
- Chương 63 Thúc
- Chương 64 Bày mưu tính kế
- Chương 65 Nhảy cửa sổ
- Chương 66 Cái bao nhỏ
- Chương 67 Thánh chỉ
- Chương 68 Diệp Tiêu
- Chương 69 Yểu điệu
- Chương 70 Hôn
- Chương 71 Tắm
- Chương 72 Trêu chọc
- Chương 73 Cung yến
- Chương 74 Mất hồn
- Chương 75 Lời yêu thương
- Chương 76 Sính lễ
- Chương 77 Ta lạnh
- Chương 78 Đoạt hôn
- Chương 79 Bức hôn
- Chương 80 Phong phi
- Chương 81 Khích bác
- Chương 82 Tửu trang
- Chương 83 Trộm hương
- Chương 84 Sống lại
- Chương 85 Hạ độc
- Chương 86 Sợ hãi
- Chương 87 Bảy năm
- Chương 88 Kẻ đần độn
- Chương 89 Hai đời
- Chương 90 Linh Đang
- Chương 91 Bại lộ
- Chương 92 Giãy giụa
- Chương 93 Tin tưởng
- Chương 94 Lửa giận
- Chương 95 Vui vẻ
- Chương 96 Bôi thuốc
- Chương 97 Khác thường
- Chương 98 Cáo biệt
- Chương 99 Phương gia
- Chương 100 Gặp gỡ riêng tư
- Chương 101 Khiếp sợ
- Chương 102 Lựa chọn
- Chương 103 Gả đi
- Chương 104 Tiếp tục
- Chương 105 Nhớ hắn
- Chương 106 Chờ hắn
- Chương 107 Tìm hắn
- Chương 108 Đánh hắn
- Chương 109 Đạp hắn
- Chương 110 Trung thành
- Chương 111 Trở về
- Chương 112 Lưu lại sẹo
- Chương 113 Làm vợ
- Chương 114 Dụ dỗ hắn
- Chương 115 Hoa cúc
- Chương 116 Ham sống
- Chương 117 Trâm ngọc
- Chương 118 Chân tướng
- Chương 119 Quận chúa
- Chương 120 Dấu răng
- Chương 121 Trong mưa
- Chương 122 Hài tử
- Chương 123 Tỉnh lại
- Chương 124 Lang băm
- Chương 125 Say rượu
- Chương 126 Cây Thù Du
- Chương 127 Tố cáo
- Chương 127-2 Tố cáo 2
- Chương 128 Mới dám
- Chương 129 Thân thế
- Chương 129-2 Thân thế 2
- Chương 129-3 Thân thế 3
- Chương 130 Đoạt lấy
- Chương 130-2 Đoạt lấy 2
- Chương 131 Sáng trong
- Chương 132 Cố chấp
- Chương 133 Phất qua
- Chương 134 Dụng tâm
- Chương 135 Vi phu
- Chương 136 Chột dạ
- Chương 137 Giá y
- Chương 138 Cập kê
- Chương 139 Trang điểm
- Chương 140 Ý định
- Chương 141 Kích động
- Chương 142 Mềm mại đáng yêu
- Chương 143 Quý thiếp
- Chương 144 Khuynh tâm
- Chương 145 Súc miệng
- Chương 146 Báo ứng
- Chương 147 Mèo sữa
- Chương 148 Nhiễm bẩn
- Chương 149 Thở ra
- Chương 150 Vui vẻ
- Chương 151 Thương tiếc
- Chương 152 Tự vẫn
- Chương 153 Tự ái
- Chương 154 Chuyện vui
- Chương 155 Mang thai
- Chương 156 Phác họa
- Chương 157 An thai
- Chương 158 Suy xét
- Chương 159 Tờ giấy
- Chương 160 Lập trường
- Chương 161 Nhấc chân
- Chương 162 Gặp nhau
- Chương 163 Sư muội
- Chương 164 Che mặt
- Chương 165 Hưởng thụ
- Chương 166 Thất bại
- Chương 167 Chịu thua
- Chương 168 Trùng hợp
- Chương 169 Lễ Phật
- Chương 170 Người béo
- Chương 171 Vào bếp
- Chương 172 Kinh Quốc
- Chương 173 Tiến cung
- Chương 174 Kỳ quặc
- Chương 175 Không cho phép
- Chương 176 Cầu hôn
- Chương 177 Trả thù
- Chương 178 Chết yểu
- Chương 179 Băng hà
- Chương 180 Nữ đế