
Thiết Hồn Ảnh
Tổng số chương: 9
Trên đỉnh Trường Bạch, băng tuyết phủ dày, đao quang trắng lóa như tuyết đột nhiên biến mất, lưỡi đao dừng lại giữa không trung, che khuất khuôn mặt của người thiếu niên đang múa đao.
Ông lão đứng bên cạnh vỗ tay tán thán: "Phong Nhi, dựa vào môn đao pháp đã gần đạt tới đại thành này, con đã đủ sức xuất sư đi xông pha giang hồ rồi."
"Giang hồ..." Thiếu niên múa đao dường như có chút ngẩn ngơ.
"Giang hồ là nơi nào?"
Khẽ mỉm cười, ông lão nói với giọng chắc nịch: "Giang hồ chính là pháp trường cho các võ lâm nhi nữ thay trời hành đạo."
"Thế nào là thay trời hành đạo?"
"Thay trời hành đạo chính là sự chính nghĩa trên giang hồ!"
Thiếu niên cười nhạt, nói: "Trên chốn giang hồ tràn ngập những điều dối trá, lừa lọc ấy mà còn có chính nghĩa sao?"
"Tất nhiên là có. Vùng đất chính nghĩa nổi tiếng nhất trên giang hồ chính là Ngũ Vị nhai."
"Ngũ Vị nhai? Đó là nơi nào vậy?"
"Đó là nơi treo bảng giết người của Trùng đại sư, một nhân vật ghét ác như thù, chuyên giết quan tham, được coi là bạch đạo đệ nhất sát thủ. Trên cái bảng đó chỉ khắc tên những gã quan tham không việc ác gì không làm. Kẻ nào có tên trên bảng, trong vòng một tháng ắt sẽ vong mạng!"
"Hay! Hay cho Trùng đại sư! Hay cho Ngũ Vị nhai!" Thiếu niên khen liền ba tiếng "hay", đoạn chậm rãi đút bảo đao vào vỏ, trên khuôn mặt anh tuấn tràn ngập vẻ sục sôi, phấn khích.
"Không biết hiện giờ, cái tên nào đang được treo trên Ngũ Vị nhai?"
Danh sách chương
- Phi lộ
- HỒI 1 Sự chấn động của sát thủ
- HỒI 2 Dù ngàn vạn người ta cũng quyết không lùi bước 1
- HỒI 3 Cái đạo của kẻ làm sát thủ
- HỒI 4 Mười một chiếc ghế, hai viên súc sắc, một tiếng cười
- HỒI 5 Nửa khúc nhạc, một bức họa, ước hẹn hai ngày
- HỒI 6 Không phải không muốn giết, mà là không giết nổi
- HỒI 7 Sát cơ trong dây đàn
- HỒI 8 Nàng không ra tay, ta ra tay