
Tiểu Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương
Tổng số chương: 147
Vân Huyễn đại lục gồm ba nước tạo thành thế hình chân vạc, Nước Mộ là nước mạnh nhất, đứng thứ hai là Nước Tước, hai nước đều là nước nằm trên lục địa, còn Phong Quốc là nước toạ lạc trên biển, ba nước hằng năm ngoài mặt duy trì hoà bình, nhưng bên trong lại âm thầm đối địch nhau rất khốc liệt.
Mộ quốc, trong Linh Vệ cung.
“Phế vật, tất cả đều phế vật, đều lôi xuống chém cho trẫm, tất cả đều là lang băm!”
Một nam nhân bốn mươi tuổi, khuôn mặt đầy tức giận chỉ tay về phía đám quan viên rống to, ngũ quan anh tuấn không bị hao mòn qua thời gian, ngược lại càng có thêm vẻ ổn trọng của một đại nam nhân.
“Hoàng thượng tha mạng, xin hoàng thượng tha mạng…..”
Đám người phía dưới là bảy người có y thuật cao nhất Thái Y viện của Mộ quốc, lúc này không còn vẻ mặt cao ngạo như trước kia, cùng nhau quỳ rạp xuống đất, hướng về phía thân kim bào mà dập đầu, nam tử mặc áo bào vàng này chính là Hoàng đế Mộ quốc – Mộ Phong Việt.
“Nếu Lương nhi xảy ra chuyện gì không hay, trẫm sẽ cho các ngươi chôn theo cùng!”
Mộ Phong Việt trừng to mắt, ánh mắt càng ngày càng tức giận, phất tay áo xoay người, đi đến bên giường---ddlqd@aries----, lo lắng nhìn tiểu nhi tử khuôn mặt như ngọc điêu khắc đang nằm trên giường, ngày thường hai mắt trong suốt sáng ngời giờ đây lại khổ sở nhắm mắt, khuôn mặt trở nên đỏ ửng vì sốt cao, đôi môi trắng bệch, phát ra tiếng rên rỉ nhẹ.
Mộ Phong Việt nhìn thấy tiểu nhi tử bị ốm đau hành hạ càng thêm đau lòng, mày càng ngày càng nhíu lại, đây là nhi tử của người con gái hắn yêu nhất sinh ra, Lương phi bởi vì sanh khó mà chết, chỉ để lại cho hắn một huyết mạch này, gọi là Lương, cũng vì tưởng niệm mẫu phi của hắn.
Đứa nhỏ này từ nhỏ đã thông minh, nên đem tất cả tình yêu của mình dành cho Lương phi đem đặt trên người hắn, cuộc sống ăn uống hàng ngày điều do hắn dù là hoàng đế cũng một mình chăm lo, từ nhỏ đến bảy tuổi không trãi qua bất kỳ bệnh nặng nào, nhưng hôm nay lại sốt cao hai ngày còn chưa bớt, còn nguy hiểm đến tánh mạng, đều này làm sao mà hắn không lo lắng cho được.
“Hoàng thượng, hoàng tử bệnh kỳ quái, căn bản không tra ra nguyên nhân bệnh, bọn thần thật sự bất lực ạ…”
Nói chuyện là Triệu Niên thái y giỏi nhất Thái y viện, trán hắn đụng đến rách, máu theo hai má chảy xuống.
Mộ Phong Việt nghe vậy, hít thật sâu, áp chế cơn giận trong lòng, lạnh lùng nhìn hắn, trong mắt đang nổi lên sát ý, bất lực? Đám thái y kia bình thường bên ngoài khoe khoang người này so với người kia càng lợi hại hơn, lúc cần dùng đến họ lại nói bất lực!
Triệu Niên bị hoàng đế nhìn đến phát run, hắn dường như cảm nhận được mình rất gần cái chết.
“Tốt, tốt cho câu bất lực, người tới! Lôi Triệu niên đi xuống….”
Mộ Phong Việt cười lạnh, mở miệng nói.
“Xin Hoàng Thượng khoan đã!”
Một vị thái y đột nhiên lên tiếng, đi đến bên người Mộ Phong Việt.
“Lưu thái y ngươi đi muốn cùng với hắn?”
Mộ Phong Việt lạnh lùng liếc nhìn Lưu Vĩnh, hắn là người nhiều tuổi nhất thái y viện, hắn muốn xem ông ta nói ra sao.---ddlqd@aries----
“Hoàng thượng, cựu thần học nghệ không cao, không cứu được hoàng tử, nhưng cựu thần biết một người nhất định cứu được.”
Lưu Vĩnh ánh mắt mang vẻ già yếu, nhìn Mộ Phong Việt.
“Hắn là ai, nói mau!”
Mộ Phong Việt đáy mắt liền thấy hy vọng, kéo Lưu Vĩnh từ trên đất dậy.
“Là, là Vô Cực lão nhân!”
Thân thể Lưu Vĩnh run lên, nhanh chóng đáp.
“Vô Cực….”Mộ Phong Việt ném Lưu Vĩnh xuống đất, nhỏ giọng nói, Vô Cực lão nhân…. Đỉnh Mang sơn, rất tôn sùng Vô Cực…. ---ddlqd@aries----Vô Cực lão nhân y thuật cao minh, nhưng tính tình cổ quái, nhìn không vừa ý người thì không bao giờ cứu….
“Người đâu, chuẩn bị ngựa, trẫm tự mình mang hoàng tử đi Mang sơn!”
Mộ Phong Việt nhanh chóng hạ lệnh, Vô Cực lão nhân là người duy nhất có thể cứu Lương nhi, vô luận thế nào, hắn cũng phải thử một lần!
“Dạ!”
Thị vệ trưởng khấu đầu lui ra.
Mộ Phong Việt lạnh lùng nhìn đám thái y quý bên dưới, hừ lạnh một tiếng, ôm lấy đứa bé trên giường, xoay người ra khỏi cung Linh Vệ.
Triệu Niên ngây người nhìn theo bóng lưng hoàng đế, mạng này của hắn, xem như đã được nhặt lại.
Mang Sơn.
“Vô Cực lão nhân, ta là hoàng đế Mô Phong Việt, hôm nay tới đây quấy rầy, chỉ muốn lão nhân có thể cứu ái tử một mạng!”
Mộ Phong Việt một mình cởi ngựa lên Mang sơn, bốn phía sương trắng mịt mờ, chim hót mùi hoa thoang thoảng xung quanh, quả nhiên là tiên cảnh, nhưng bây giờ hắn không có tâm tình thưởng thức phong cảnh, bởi vì sương mù quá dầy, căn bản không tìm thấy đường, chỉ có thể đứng giữa sương mù la lớn, hy vọng Vô Cực lão nhân có thể nghe thấy, tại Mang sơn này, hắn không dám xưng là “Trẫm”, chỉ có thể xưng là “Ta”, chỉ sợ thái độ của mình không đủ thành khẩn làm cho Vô Cực lão nhân chán ghét.
“Chà chà, hoàng đế thật đúng là yêu thương người nhi tử này.”
Trên đỉnh Mang sơn, một ông lão tóc bạc trắng ngồi trên khối đá lớn, vuốt râu bạc trắng của mình, nhàn nhã cắn trái cây, nghe thấy âm thanh của Mộ Thanh Càng, chỉ hừ nhẹ.
“Ông già, có cứu hay không?”
Một tiểu nam hài tám tuổi từ sau tảng đá đi ra, mở to mắt nhìn ông già trên tảng đá.
“Cái gì mà ông già! Hoa Thuỷ Thuỷ ngươi nhớ kỹ cho ta, ta là sư phụ của ngươi!”
Lão nhân kia trừng mắt, ném đi trái cây trong tay, chỉ vào tiểu tử kia mắng to.“Không được gọi ta là Hoa Thuỷ Thuỷ! Ta là Hoa Trảm!” Tiểu nam hài mắt trợn tròn, ngũ quan xinh xắn trở nên nhăn nhó, rõ ràng đối với cách nói lão già kia làm hắn rất bất mãn.
“Cắt!” lão nhân khinh thường hừ nhẹ,lấy tay hắt nước lên người hắn.
“Ngươi!” Hoa Trảm Lãng trợn mắt, lại nghe Mộ Phong Việt hô to, không khỏi cao mày, “Lão già ngươi rốt cuộc có cứu hay không, nếu không có bản lĩnh cứu được, thì nhanh đuổi bọn hắn đi, ồn ào quá.”
“Ngươi hoài nghi y thuật của ta! Ta hôm nay sẽ cứu người đó cho ngươi xem!” lão già này chính là chủ nhân của Mang sơn ------Vô Cực lão nhân trong lời đồn, tiểu nam tử kia chính là đại đệ tử của hắn.
Hoa Trảm Lãng trừng mắt, xoay người nhảy xuống sông, lười quan tâm lão già ngây thơ này.
Hoa Liên Phong thấy thái độ hắn kém như vậy, tức đến râu vãnh ngược, vung tay áo xoay người rời đi.
Đợi Hoa Liên Phong đi, Hoa Trảm Lãng mới từ trong nước ngôi đầu lên, giễu cợt nhìn hướng hắn đi mất, phép khích tướng dùng để đối phó với lão già, thật sự là trăm lần mắc bẫy a.
Kỳ thật không phải Trãm Lãng có tâm địa lương thiện mà giúp đỡ Mộ Phong Việt, hắn chính là cảm nhận được vị hoàng đế kia thật sự yêu thương nhi tử kia của hắn,---ddlqd@aries---- hắn là một cô nhi, bảy năm trước được sư phụ mang về Mang sơn, trong lòng hắn luôn có khát vọng tình thân.
Nghĩ đến đó, Hoa Trảm Lãng trên khuôn mặt nhỏ hiện đầy vẻ u sầu.
Vô Cực lão nhân y thuật cao minh, một thân có thể xuất thần nhập quỷ y thuật khó lường cũng là nguyên nhân làm cho thế nhân tôn kính, Vân Huyễn lục địa, là người rất được tôn kính.
“Tiểu hoàng đế, ngươi đưa nhi tử của ngươi cho ta.”
Hoa Liên Phong đột nhiên xuất hiện trước mặt Mộ Phong Việt, bĩu môi hừ nhẹ.
“Ngài, Ngài là Vô Cực lão nhân?”
Mộ Phong Việt thây hắn gật đầu một cái, trong mắt hiện lên kích động, Lương nhi của hắn quả thật không tuyệt mệnh!
“Đưa đây, có muốn cứu hắn hay không hả?”
Hoa Liên Phong không có kiên nhẫn, lập tức cau mày, tưc giận nhìn hắn.
Mộ Phong Việt nghe vậy, cẩn thận đặt Mộ Lương vào tay Vô Cực lão nhân, định nói gì đó, lại bị hắn cắt đứt.
“Ngươi đi nhanh đi, ta sẽ cứu con trai của ngươi, nữa năm sau trở lại đón.”
Hoa Liên Phong chỉ cần nhìn thoáng qua, thì đã biết tiểu quỷ này bị hạ độc, muốn giải cũng rất phiền phức.
“Nhưng….”
Mô Phong Việt có chút không yên tâm, đứa bé lớn như vậy, cho tới bây giờ chưa rời xa phụ hoàng này.
Hoa Liên Phong mặt tối sầm, nhẹ nhàng vung tay về phia hắn, làm cho hắn bay lên trời, kia rớt xuống là đã ra ngoài Mang sơn.
Mộ Phong Việt chật vật đứng dậy, đối thân thủ lão nhân kia thật bất tư nghị, hắn dù gì cũng đã tu luyện đến tầng thứ 8, nhưng lại bị hắn nhẹ nhàng đánh bay như vậy….
Nghĩ đến đây, thái độ uy nghiêm của Hoàng đế đổi thành nụ cười y hệt một đứa bé, Vô Cực lão nhân là người cường đại như thế, Lương nhi của hắn sẽ không chết a!
Danh sách chương
- Chương 1 Hiện tượng sốt kỳ lạ..
- Chương 2 Kỳ tài ngàn năm có một..
- Chương 3 Đi hàn trì sơn..
- Chương 4 Lần đầu gặp gỡ..
- Chương 5 Hoa khấp tuyết, ta thích gọi ngươi là a noãn..
- Chương 6 Mạnh hơn so với nàng, để có thể bảo vệ nàng..
- Chương 7 Mộ lương khuynh hướng thích ngược..
- Chương 8 A noãn, phải nhớ ta..
- Chương 9 Xuống núi trước thời hạn..
- Chương 10 Gặp phiền toái trong phòng thuốc..
- Chương 11 Làm cho ngươi phải “xin lỗi”..
- Chương 12 Một năm không gặp, vẫn yêu nghiệt như cũ..
- Chương 13 Mộ lương, ta thích ngươi..
- Chương 14 Nữ, sống..
- Chương 15 Dạy a noãn, phải tuỳ năng lực của nàng mà dạy..
- Chương 16 Hơi dấm..
- Chương 17 Ngự trù? nàng đã hết hy vọng!..
- Chương 18 Mộ lê..
- Chương 19 Món ăn ngon chân chính..
- Chương 20 Hoàng thẩm, vạn tuế! hoàng thẩm, ta yêu thẩm!..
- Chương 21 Ban đêm đến thăm chu phủ..
- Chương 22 Sự trừng phạt nho nhỏ..
- Chương 23 Hồi cung..
- Chương 24 Không được? có thể trị..
- Chương 25 Ngay từ đầu đã phát hiện âm mưu..
- Chương 26 Vấn đề y phục..
- Chương 27 Khiêu khích..
- Chương 28 Người của ta, ai cũng không cho phép động đến (canh hai)..
- Chương 29 Bạch thánh vũ đụng phải họng súng..
- Chương 30 Hoa khấp tuyết đói bụng thân thể không thoải mái (canh hai)..
- Chương 31 Một vị muối tiêu kết làm thân giao..
- Chương 32 Nữ nhân mơ ước tới Mộ Lương (hai)..
- Chương 33 Mộ Lương, Ta yêu chàng (Hoa Khấp Tuyết thổ lộ)..
- Chương 34 Một nụ hôn..
- Chương 35 Đông Phương Vũ..
- Chương 36 Ra oai phủ đầu..
- Chương 37 Miệng lưỡi hoa khấp tuyết ngoan độc..
- Chương 38 Kích thích..
- Chương 39 Diện mạo nam nhân..
- Chương 40 Hoa Khấp Tuyết, Mộ Lương là của ta..
- Chương 41 Không vui..
- Chương 42 Thẳng thắn..
- Chương 43 Không thuần khiết (ngọt ngào hạ)..
- Chương 44 Bộc lộ bản lĩnh..
- Chương 45 Vương phi..
- Chương 46 Đào hoa = ruồi bọ..
- Chương 47 Hoa Khấp Tuyết ghen tuông (phần hai)..
- Chương 48 Đông Phương Vũ khiêu khích..
- Chương 49 Hạ hoả..
- Chương 50 Không biết sống chế..
- Chương 51 Nhốt vào thiên lao..
- Chương 52 Đồng thời xử phạt chu, lý..
- Chương 53 Cảnh Duệ bị trêu chọc..
- Chương 54 Tiểu hoàng đế bắt đầu lập uy! (canh hai)..
- Chương 55 Mộ hỏa..
- Chương 56 Mùi dấm chua..
- Chương 57 Lời mời của vân tướng..
- Chương 58 Người trong lòng của hỏa nhân..
- Chương 59 Nỗi Lòng Mộ Lê + Thông suốt tâm tư..
- Chương 60-1 【 Mọi chuyện đều bắt đầu 】【 đối đầu VIP】 (1)..
- Chương 60-2 【 Mọi chuyện đều bắt đầu 】【 đối đầu VIP】 (2)..
- Chương 60-3 【 Mọi chuyện đều bắt đầu 】【 đối đầu VIP】 (3)..
- Chương 60-4 【 Mọi chuyện đều bắt đầu 】【 đối đầu VIP】 (4)..
- Chương 60-5 【 Mọi chuyện đều bắt đầu 】【 đối đầu VIP】 (end)..
- Chương 61-1 Tâm ma bộc phát【 thủ đả VIP】..
- Chương 61-2 Tâm ma bộc phát【 thủ đả VIP】(2)..
- Chương 62-1 Trúng độc..
- Chương 62-2 Trúng độc (2)..
- Chương 62-3 Trúng độc (3)..
- Chương 62-4 Trúng độc (4)..
- Chương 63-1 Chuyện thỏa mãn ở Hàn Trì (1)..
- Chương 63-2 Chuyện thỏa mãn ở Hàn Trì (2)..
- Chương 63-3 Chuyện thỏa mãn ở Hàn Trì (3)..
- Chương 63-4 Chuyện thỏa mãn ở Hàn Trì (4)..
- Chương 64 Giải trừ tâm ma..
- Chương 64-2 Giải trừ tâm ma (2)..
- Chương 64-3 Giải trừ tâm ma (3)..
- Chương 64-4 Giải trừ tâm ma (4)..
- Chương 65-1 Khiêu Hồng nói rất nhiều, Liệp Tử rất hay xấu hổ【 thủ đả VIP】 (1)..
- Chương 65-2 Khiêu Hồng nói rất nhiều, Liệp Tử rất hay xấu hổ【 thủ đả VIP】 (2)..
- Chương 66 Trở về (Đông Phương Vũ)【 thủ đả VIP】..
- Chương 66-2 Trở về (Đông Phương Vũ)【 thủ đả VIP】 (2)..
- Chương 66-3 Trở về (Đông Phương Vũ)【 thủ đả VIP】 (3)..
- Chương 66-4 Trở về (Đông Phương Vũ)【 thủ đả VIP】 (4)..
- Chương 67-1 Hôn Sự 【 thủ đả VIP】..
- Chương 67-2 Hôn Sự 【 thủ đả VIP】 (2)..
- Chương 67-3 Hôn Sự 【 thủ đả VIP】 End..
- Chương 68-1 Lần đầu giao chiến (1)..
- Chương 68-2 Lần đầu giao chiến (2)..
- Chương 68-3 Lần đầu giao chiến (3)..
- Chương 68-4 Lần đầu giao chiến (4)..
- Chương 68-5 Lần đầu giao chiến (5)..
- Chương 69 Đám cưới..
- Chương 69-2 Đám cưới (2)..
- Chương 69-3 Đám cưới (3)..
- Chương 69-4 Đám cưới (4)..
- Chương 70-1 Tiến về phong quốc..
- Chương 70-2 Tiến về phong quốc (2)..
- Chương 70-3 Tiến về phong quốc (3)..
- Chương 70-4 Tiến về phong quốc (4)..
- Chương 70-5 Tiến về phong quốc (5)..
- Chương 71 Đồng hành [ thủ đả VIP]..
- Chương 72-1 Tác phong của Phong Vụ Niên【 bản văn đánh máy VIP】..
- Chương 72-2 Tác phong của Phong Vụ Niên【 bản văn đánh máy VIP】(2)..
- Chương 73 Ước hẹn Hoa Đào (một)[ thủ đả VIP]..
- Chương 74 Cuộc hẹn ở đào hoa lâm..
- Chương 75 Trước giờ thi đấu (một)..
- Chương 76 Trước giờ thi đấu (hai)..
- Chương 77 Vòng tranh tài đầu tiên(một)..
- Chương 78 Vòng tranh tài đầu tiên (hai)【 bản văn VIP】..
- Chương 79 Biến đổi lớn..
- Chương 80 Hiểm cảnh (một)..
- Chương 81 Hiểm cảnh (hai)..
- Chương 82 Giây phút sinh tử (một)..
- Chương 82-2 Giây phút sinh tử (hai)..
- Chương 83 Tỉnh lại 【 bản văn đánh máy VIP】..
- Chương 84 Ai Sẽ Xuất Chinh [ bản văn đánh máy VIP]..
- Chương 85 Ôn dịch (một)【 thủ phát bản văn VIP】..
- Chương 86 Ôn dịch (hai)..
- Chương 87-1 Tuyết tuyết đi hái thuốc..
- Chương 87-2 Tuyết tuyết đi hái thuốc (2)..
- Chương 88-1 Mộ lương muốn có đứa bé..
- Chương 88-2 Mộ Lương muốn có đứa bé (2)..
- Chương 88-3 Mộ Lương muốn có đứa bé (3)..
- Chương 89-1 Nhị
- Chương 89-2 Nhị
- Chương 89-3 Nhị
- Chương 90 Chiến sự thuận lợi [ bản văn VIP]..
- Chương 90-2 Chiến sự thuận lợi [ bản văn VIP] (2)..
- Chương 90-3 Chiến sự thuận lợi [ bản văn VIP] (3)..
- Chương 91 Đại toàn thắng 【 thủ đả VIP】..
- Chương 91-2 Đại toàn thắng 【 thủ đả VIP】 (2)..
- Chương 92-1 Lực lượng của mộ lê (1)..
- Chương 92-2 Lực lượng của mộ lê (2)..
- Chương 92-3 Lực lượng của mộ lê (3)..
- Chương 93 Chuyện cũ (nguyên nhân cái chết của cha mẹ mộ lương)..
- Chương 93-2 Chuyện cũ (nguyên nhân cái chết của cha mẹ mộ lương)..
- Chương 93-3 Chuyện cũ (nguyên nhân cái chết của cha mẹ mộ lương)..
- Chương 94 Khúc nhạc dạo..
- Chương 95 Đại kết cục..
- Chương 96 Đại kết cục (2)..
- Chương 97 Đại kết cục (3)..
- Chương 98 Đại kết cục (4)..
- Chương 99 Đại kết cục [ bản văn đánh máy VIP] (tiếp theo)..
- Chương 100 Đại kết cuộc (tiếp theo)..
- Chương 101 Đại kết cuộc (tiếp theo)..
- Chương 102 Đại kết cục (hoàn)..