
Tinh Vũ Cửu Thần
Tổng số chương: 260
Triết Giang, Thiệu Hưng.
Khi xuân về trên những con đường lớn, đây chính là lúc náo nhiệt phồn vinh nhất trong năm.
Một thanh niên khoảng 30 tuổi đang ngắm nhìn món trang sức nhỏ trên gian hàng bên đường, thanh niên cầm trên tay 1 chiếc đồng hồ Rolex, thầm nghĩ rằng bây giờ đồng hồ giả giống hệt đồng hồ thật
Loại đồng hồ Rolex này cậu cũng có 1 cái thật là quà từ một người bạn bên Mỹ.
Nhưng cùng cái đồng hồ giả trên tay không khác bao nhiêu, ngược lại là cái đồng hồ giả làm người ta thích hơn vì nhẹ hơn đồng hồ thật
Chàng thanh niên này tên là Tạ Tinh, năm nay 33 tuổi, mới từ quân đội trở về.
Cậu nghỉ học ở trường lúc 23 tuổi, làm qua nhân viên bán hàng, thậm chí làm qua bác sĩ đường phố. Năm 25 tuổi, cậu ta được một giao quan trong quân đội tên là Lam Thiết xem trọng, nên được tuyển vào đặc chủng quân. Đến năm nay đã được 8 năm, một năm trước Lam Thiết trong một nhiệm vụ hy sinh, Tạ Tinh cũng không còn muốn ở lại quân đội
“Ông chủ, cái đồng hồ này giá ra sao?” Tạ Tinh cầm trên tay cái đồng hồ Rolex, hỏi chủ gian hàng
“Mười đồng, không trả giá” gian hàng này khá đông khách, vừa trả lời câu hỏi của Tạ Tinh vừa bán hàng với những người khách khác
Mười đồng, quả nhiên rất rẻ. Đồng hồ là giả nhưng xài tốt, Tạ Tinh không cần suy nghĩ nhiều và đưa mười đồng cho ông chủ gian hàng và lấy đồng hồ chuẩn bị đi khỏi gian hàng
“Vương Nghiêm ngươi thả ta ra …” một giọng nói nữ vang lên có một phần giận dữ
Tạ Tinh nhìn qua đó và thấy, một chàng thanh niên đang kéo người phụ nữ tầm 30 tuổi, vừa kéo vừa nói một chút gì đó bên người phụ nữ.
“Mạc Ấu Tình?” Tạ Tinh đã nhận ra người phụ nữ này, đó là một bạn học chung lúc đại học, lý do cậu chỉ học đến năm 3 đại học thì không tiếp tục học nữa chủ yếu là vì người phụ nữ trước mặt này
Tính tình của Mạc Ấu Tình rất dịu dàng. Lúc trước là người đẹp số một trong Yến Kinh đại học, những người theo đuổi đếm không hết. Tạ Tình lúc đó là một sinh viên đại học, đương nhiên không thể tránh khỏi việc thích một người con gái như thế này.
Nhưng thích thì thích, Tạ Tinh tự biết thân biết phận, cậu không có đủ tiền để quen bạn gái, lúc đó cậu phải tính toán từng bữa ăn để sống qua ngày
Có một lần, những người bạn chung phòng của cậu ta góp tiền mua một bó hoa hồng, bảo Tạ Tinh đi hẹn hò với Mạc Ấu Tình. Bản thân cậu cũng có suy nghĩ này giờ đây lại thêm trên tay 1 bó hoa hồng, làm cho Tạ Tinh không có lý do nào để từ chối
Tạ Tinh lúc đó bị một câu nói đánh động được đó là: “Tình yêu không thể là tiền bạc, tiền bạc bây giờ không có nhưng tương lai sẽ kiếm được, nhưng tình yêu bây giờ không nắm bắt thì sau này sẽ mất đi”
“Cậu lại đi mua hoa? Cậu có biết là những cành hoa hồng này bằng với bao nhiêu bữa cơm đối với cậu không? Nghèo là cách suy nghĩ của cậu sao? Với lại bó hoa này là cậu đi mượn tiền mà mua đúng không? Lấy tinh thần tập trung vào việc học đi, thời gian còn nhiều mà” lúc Tạ Tinh cầm bó hoa hồng đến ký túc xá nữ, Mạc Ấu Tình đã trả lời cho cậu ta bằng những lời nói này
Tạ Tinh không nhớ cậu bước ra ký túc xá nữ bằng cách nào và cũng không biết bó hoa hồng đã vứt ở nơi đâu. Lúc đó cậu còn là tuổi trẻ, lòng tự tôn không chịu được sự chà đạp này, huống hồ là trước mặt người con gái mình yêu thích
Tuy nhiên Tạ Tinh biết được đa số người con gái hiện nay đều thích vật chất, ngay cả người con gái cậu ta yêu thích cũng vậy, suy nghĩ lại thì cậu ta không oán trách Mạc Ấu Tình, nhưng cậu ta đã không đủ dũng cảm để ở lại đại học
Lúc Tạ Tinh rời khỏi đại học, cậu ta không nói cho bất kì một người nào khác biết chỉ là một mình rời đi ngay cả ký túc xá cũng không có về. Đối với một người mồ côi như Tạ Tinh mà nói, sự mất tích của cậu ta không hề ảnh hưởng đến ai trong đại học
Nhưng Tạ Tinh không ngờ được về 10 năm về sau, ở môt con đường nhỏ bên Triết Giang lại gặp lại người con gái này, trong chốc lát nhiều suy nghĩ trong đầu cậu ta lần lượt lướt qua. Hận? Cậu ta không nghĩ thế, với Tạ Tinh mà nói, cậu vốn là một người nghèo. Và hành động lúc đó còn quá trẻ con không mang đến cái gì hối hận, ở đại học vốn không học được cái gì cả, cậu ta không coi trọng cái bằng cấp đại học
Vốn dĩ Tạ Tinh đã quên đi việc này nhưng trong đầu lại nhớ lại, với tính cách nóng nảy của Tạ Tinh, đừng nói là đã quên đi vụ việc đó, cho dù có nhớ lại thì cậu vẫn không hề do dự đi qua cầm lấy tay người thanh niên đó và nói “Đồ khống, biến ra khỏi chỗ này”
Mạc Ấu Tình nhìn Tạ Tinh, suy nghĩ trong cô cũng rất bối rối, mười năm trước chỉ vì một câu nói của cô mà chàng trai này đã biết mất, không ngờ rằng mười năm sau lại gặp lại chàng trai này
Vầ chuyện lúc trước cậu ta có trách mình không? Lúc trước cậu ta đã hiểu nhầm lời nói của mình và chọn cách rời đi, cô thậm chí nghi ngờ Tạ Tinh có nghe được những câu nói sau cùng của cô không. Mười năm rồi Mạc Ấu Tình tìm kiếm cậu rất nhiều lần nhưng không thể kiếm được, phương pháp lúc trước cô dùng là sai rồi sao?
Cô chỉ muốn kích thích Tạ Tinh làm cho cậu ta có hướng đi lên, đừng phân tâm về chuyện tình yêu, để tập trung việc học, thời gian về còn sớm
Tâm trí cô đang nhớ về những ngày tháng bình thường của 15 năm về trước, cùng hôm nay rất giống nhau. Năm đó Mạc Ấu Tình đang năm hai trung học phổ thông bị 3 người du côn cản lại, cô biết nhóm thanh niên này, họ đã lấy đi bao nhiêu sự trong trắng của các cô học sinh, chỉ vì trong bọn họ có 1 người là con của một cục trưởng bên nhà nước, nên không bao giờ bị bắt và trừng trị pháp luật, cho đến khi 3 năm sau họ bị bắt đi
Nếu như không phải Tạ Tinh, cô cũng không dám tưởng tượng sự việc về sau sẽ như thế nào. Lúc đó đúng lúc Tạ Tinh xông lên cản lại 3 người họ, cậu thẩm chí không nhìn được dung mạo của Mạc Ấu Tình, thì cô đã rời đi
Lúc đó Mạc Ấu Tình đã trốn ở một bên, chính mắt nhìn thấy Tạ Tinh đánh gục 3 người, sau đó cô mới nhớ đi cám ơn cậu, nhưng Tạ Tinh đã không thấy bóng người đâu
Kể từ lúc đó Mạc Ấu Tình lúc nào cũng nhớ đến Tạ Tinh, không ngờ rằng 2 năm sau cô biết được mình đã thi đỗ chung trường đại học với câu, cho đến lúc đó thì cô mới biết được tên họ của cậu, nên cô luôn âm thầm theo dõi Tạ Tinh.
Nhưng làm cô bất ngờ là Tạ Tinh lại cầm hoa hồng đến và mời cô đi hẹn hò
Mạc Ấu Tình lúc đó rất là giận, cô biết rằng cuộc sống của Tạ Tinh rất khó khăn, cậu là một trẻ mồ côi, thậm chí là tiền học thì cũng phải gom góp lại mới có được, thường thì cậu phải tiết kiệm bữa ăn. Vì không muốn lòng tự tôn của Tạ Tinh bị đả kích, cô đã lén giúp cậu, nhưng mà gia cảnh của cô cũng không phải rất tốt
Chính vì cô biết được hoàn cảnh của Tạ Tinh nên lúc đó mới giận dữ và nói những lời nói khó nghe với cậu, cô muốn thông qua sự đả kích này thì Tạ Tinh có thể tập trung cho việc học. Cô vẫn nghĩ là cậu có thể nghe hiểu được lời nói của cô
Nhưng lúc mà Tạ Tinh rời đi, cô đã hối hận. Cô thấy những lời nói của cô đã quá nặng. Cho dù phải đả kích cậu ta để cậu ta tập trung việc học thì cũng không nên nói những câu nói đau lòng như thế, lúc đó cô đã lập tức đi kếm Tạ Tinh để giải thích rõ với cậu, nhưng Tạ Tinh đã rời đi
Với sự việc này Mạc Ấu Tình đã để trong tâm trí của mình và luôn nhớ đến. Cô cảm thấy có lỗi với Tạ Tinh, thậm chỉ cả việc học của mình cũng chưa được hoàn thành. Bó hoa hồng đã được vứt trong thùng rác, cô đã nhặt lên và giữ lại đến tận bây giờ, tuy đã khô héo nhưng đó là vật mà cô yêu thích nhất
Có thể là do có sự so sánh nên khi cô bắt đầu đi làm, cô luôn cảm thấy những người theo đuổi cô không sánh bằng được với Tạ Tinh, có thể là do tâm lý, cô vẫn chưa kết hôn và muốn tìm Tạ Tinh, tuy không biết rằng khi tìm được cậu thì cậu còn yêu mình không, nhưng ít ra cô cũng cho một cơ hội Tạ Tinh
Vì sự cố chấp này, cô đã đợi 10 năm
Không ngờ rằng 10 năm sau, cô và Tạ Tinh lại được gặp nhau ở đây, lúc đó cô chỉ còn những nước mắt trên khuôn mặt. Nhưng sau đó cô đã lo lắng cho Tạ Tinh vì cô biết được chàng thanh niên này là người gì, cha của thanh niên là một ông trùm xã hội đen có tiếng tên là Độc Lang
“Giết chết nó cho ta” chàng thanh niên rút cây súng ra và hét lên
Tạ Tinh nhìn chàng thanh niên và ngạc nhiên, thanh niên có mang theo súng thì chắc chắn không phải người bình thường, nên cậu nhanh chóng bắt lấy cây súng của thanh niên và đoạt về
Khi súng chĩa vào người cậu, thì Tạ Tinh đã biết rằng nguy hiểm nên đã muốn né ra, nhưng mà nếu cậu ta né thì người đứng ngoài sau là Mạc Ấu Tình sẽ bịnh trúng đạn
Chỉ một chút suy nghĩ thì tiếng súng cất lên, Tạ Tinh bị trúng 3 phát đạn
Cậu ta tự cười với mình rằng, không ngờ trước khi chết cậu lại gặp được người phụ nữ mà mình không thể quên được. Cậu đã đưa súng lên và nổ súng, chàng thanh niên và hai người hầu của cậu đều chết chung với Tạ Tinh không ai sống còn
Nhìn thấy Tạ Tinh nằm trong vòng tay của mình, Mạc Ấu Tình đã không còn nén được sự đau thương của mình, đi tìm 10 năm rồi, lúc tìm được lại trở thành một cái xác không hồn, cho đến lúc đó cô mới biết được người mình cần là Tạ Tinh
Cô ta cởi dây chuyền bằng ngọc của mình đeo lên người Tạ Tinh, ôm thật chặt cậu, rồi cầm súng lên không hề do dự mà bóp còi
“Đùng” một tiếng súng nổ lên, tiếng sấm cất lên đem theo một cơn mưa quét qua như là đang muốn thanh tẩy sự xấu xa ghê tởm của thế gian này.
Danh sách chương
- Chương 1 – Mười năm
- Chương 2 Chiến trường
- Chương 3 – Nhiệm vụ khó khăn
- Chương 4 – Tiếp nhận nhiệm vụ
- Chương 5 Suy nghĩ thông suốt
- Chương 6 – Chúng ta đi ngay lập tức
- Chương 7 – Xung đột
- Chương 8 – Phản sát
- Chương 9 – Tẩu thoát thành công
- Chương 10 Hỗn loạn
- Chương 11 – Thì ra làm như thế cũng được
- Chương 12 – Bộ đồ cao bồi phương tây
- Chương 13 – Chuyện vô lễ 4 năm trước
- Chương 14 – Lâu rồi mới hồ đồ một lần
- Chương 15 – chúng ta có gặp qua chưa
- Chương 16 – Thiên Cổ Kỳ Tài
- Chương 17 – Tặng ta một ân tình
- Chương 18 – Rời khỏi
- Chương 19 – Kiếm tiền làm vốn
- Chương 20 – Hàng hóa danh tiếng
- Chương 21 – Không thiếu tiền
- Chương 22 – Người phụ nữ bị trúng độc
- Chương 23 – Cuộc đột kích trong động
- Chương 24 – Ta cám ơn cái cám ơn của ngươi
- Chương 25 – Tinh nguyên
- Chương 26 – Điều kiện hộ tống
- Chương 27 – Vị hôn thê Ninh Ngưng
- Chương 28 – Chữ Tạ trong Tạ Tội
- Chương 29 Ân Oán
- Chương 30 – Chạy trốn
- Chương 31 – Trắc thí
- Chương 32 – Thiên thạch
- Chương 33 – Động lòng
- Chương 34 – Kích sát tụ nguyên tam tầng
- Chương 35 – Một chiếc nhẫn
- Chương 36 – Chấp niệm của Mạc Ấu Tình
- Chương 37 – Cuộc sống mạo hiểm
- Chương 38 – Không kiêu ngạo ngươi sẽ chết sao?
- Chương 39 Câu chuyện lãng mạng nhất
- Chương 40 – Ngũ Tinh quyết
- Chương 41 – Cơ hội
- Chương 42 – Á Cát thành thiếu gia
- Chương 43 – Cô gái áo vàng
- Chương 44 – Thiên Tử cốc quản sự
- Chương 45 – Tạp vụ của vườn thảo dược
- Chương 46 – Kế hoạch của Tạ Tinh
- Chương 47 – Động khoáng tinh thạch
- Chương 48 – Ngưng Tinh
- Chương 49 – Tinh tuỷ bại lộ
- Chương 50 – Yêu thú cấp 3
- Chương 51 – La Thiên tu tinh học viện
- Chương 52 – Yêu cầu
- Chương 53 – Cuộc tranh chấp tinh thạch
- Chương 54 – Cao ngạo
- Chương 55 – Sự bất ngờ của Ôn Lôi
- Chương 56 – Ôn Lôi chủ động tiếp cận
- Chương 57 – Ta cũng muốn mặc Bikini
- Chương 58 – Tinh anh đệ tử
- Chương 59 – Hội đấu giá
- Chương 60 – Ngũ Sắc Lôi
- Chương 61 – Gian hàng của Tạ Tinh
- Chương 62 – Một người em gái
- Chương 63 – Tai họa không ngờ
- Chương 64 – Giữa đường gặp được nhau
- Chương 65 – Danh tiếng vang xa
- Chương 66 – Gia chủ Tạ Kinh Thiên
- Chương 67 – Thái độ của gia chủ
- Chương 68 – Khó khăn của Gia chủ
- Chương 69 – Gặp mặt
- Chương 70 – Cần có sự tôn nghiêm
- Chương 71 – Gây phiền phức
- Chương 72 – Đá ngũ sắc
- Chương 73 – Thiên Can Sơn
- Chương 74 Bốn mươi chín sát trận sương mù
- Chương 75 Giết sạch ba mươi sáu người trên Thiên Can sơn
- Chương 76 BA NGHÌN ĐẦM LẦY
- Chương 77 Động huyệt kỳ quái
- Chương 78 “Lạc Diệp Bân Vân”
- Chương 79 Thật là ngây thơ
- Chương 80 Ân Bình
- Chương 81 – Về Thiên Tử Cốc
- Chương 82 – Dị tinh nguyên
- Chương 83 – Thu nhận người làm dài hạn
- Chương 84 – Chặn giết
- Chương 85 – Cô gái y phục đỏ và đàn sói
- Chương 86 – Tinh độn
- Chương 87 – Trong lửa lấy hạt giống
- Chương 88 Lôi linh quả
- Chương 89 – Trùng tu Ngũ Sắc lôi’
- Chương 90 – La Thiên học viện tuyển sinh
- Chương 91 – Bị trúng kế
- Chương 92 – Man Cổ bí cảnh
- Chương 93 – Tam mục hầu hung hãn
- Chương 94 – Giao dịch
- Chương 95 – Không ngờ mất tác dụng
- Chương 96 – Mở tiệm trong bí cảnh
- Chương 97 – Hoa Hạ dược điếm
- Chương 98 – Hống hách là phải trả giá
- Chương 99 – Trận sóng gió vì Xuất Vân đan
- Chương 100 – Đan dược cấp 4
- Chương 101 – Chín miếng lệnh bài đen
- Chương 102 – Đã ra giang hồ thì phải biết có ngày sẽ phải trả giá
- Chương 103 Vây giết
- Chương 104 Thiên hỏa chi linh
- Chương 105 Cách phá trận quỷ dị
- Chương 106 Thiên Nhai môn
- Chương 107 Một cánh cửa đá
- Chương 108 Ảo thú
- Chương 109 Nhanh chóng xử lý nhóm quái thú
- Chương 110 Tinh kỹ vô đẳng cấp
- Chương 111 Vấn Nguyệt tông tông chủ
- Chương 112 Ta biết hắn là ai
- Chương 113 Nguy cơ của Tạ Tinh
- Chương 114 Động thủ
- Chương 115 Chạy, chạy, chạy
- Chương 116 Tiểu đội mạo hiểm Dũ Linh
- Chương 117 Tạo hóa thần quyền
- Chương 118 Thần Thạch
- Chương 119 Oanh động ma hồ trấn tiểu điếm các
- Chương 120 Vết máu tháp
- Chương 121 Ngươi dám thương ta cảnh nhà người
- Chương 122 Ma hồ trấn trưởng trấn
- Chương 123 Giấu diếm sát khí
- Chương 124 Cho nhau tính toán
- Chương 125 Người nào tính toán người nào
- Chương 126 Nhân sinh khó khăn đi là biệt ly
- Chương 127 Ta đánh đậu hủ đi ngang qua
- Chương 128 Một quyền
- Chương 129 Vọng Tinh Môn
- Chương 130 Không hợp cách, vị kế tiếp.
- Chương 131 Rất quyết định anh minh
- Chương 132 Đây là thật sao
- Chương 133 Diệp Nhu không có trở về
- Chương 134 Hai sao
- Chương 135 Lại về ẩn tinh quật
- Chương 136 Có đúng hay không động lòng
- Chương 137 Của người nào nước mắt tại phi
- Chương 138 Ta hơi mệt chút
- Chương 139 Quen biết ta ngươi rất vui vẻ
- Chương 140 Ta là đến diệt môn
- Chương 141 Không nên chọc ta
- Chương 142 Thiên Hỏa Chi Linh
- Chương 143 Vô luận đi chỗ nào
- Chương 144 Chốn cũ thay đổi, cố nhân không gặp (thấy).
- Chương 145 Duyên sông trấn
- Chương 146 Trân quý khoáng thạch
- Chương 147 Tinh thần rơi sa
- Chương 148 Tam quyền phá trận
- Chương 149 Tao ngộ tinh vương
- Chương 150 Hỏa linh oai
- Chương 151 Tuyết mà thương đội
- Chương 152 Chuyện gì xảy ra
- Chương 153 Tuyết mà bi thương ca
- Chương 154 Lô Lâm Thành
- Chương 155 Tam quyền ước hẹn
- Chương 156 Đón thêm ta một quyền
- Chương 157 Đừng (không muốn) lại chọc tới ta
- Chương 158 Làm sao giao dịch
- Chương 159 Chỉ cần ngươi hài lòng
- Chương 160 Loại cảm giác này thực sự tốt
- Chương 161 Mạc Ấu Tinh
- Chương 162 Rời đi lô lâm
- Chương 163 Ta nghĩ (muốn) hôn ngươi
- Chương 164 Sát tinh vương
- Chương 165 Khả nghi rời đi
- Chương 166 Hàn linh
- Chương 167 Thảo nguyên trẻ hư
- Chương 168 Mạc Bắc sương mù cốc
- Chương 169 Tinh Tôn hiện
- Chương 170 Tìm kiếm
- Chương 171 Thần thương thành
- Chương 172 Ba năm
- Chương 173 Trông tinh thay đổi
- Chương 174 Tàng Tinh Tháp
- Chương 175 Thu hồi cửu ngọn núi
- Chương 176 Diệt các ngươi cái này phá cửa phái
- Chương 177 Tạ gia tinh vương
- Chương 178 Uy hiếp
- Chương 179 Lạc thành tửu quán
- Chương 180 Tóc rối bời thanh niên
- Chương 181 Ân nhân cứu mạng
- Chương 182 Ta còn là xử nam
- Chương 183 Hồng Lĩnh Cân
- Chương 184 Xuất hiện thất cấp linh thảo
- Chương 185 Dưới bóng đêm
- Chương 186 Cho nhau ám toán
- Chương 187 Tối hôm qua đại chiến
- Chương 188 Bị đưa là bởi vì phiêu
- Chương 189 Thất phẩm Dược Vương
- Chương 190 Lúc trước đột phá
- Chương 191 Đột phá
- Chương 192 Ba sao đệ nhất chiến
- Chương 193 Lưỡng bại câu thương
- Chương 194 Tạ Tinh quả đấm
- Chương 195 Tạ ơn phán tuyết
- Chương 196 Du Mộng Vũ tâm tư
- Chương 197 Du gia bảo
- Chương 198 Vạn nhà danh mục quà tặng
- Chương 199 Vài Phẩm Luyện Đan Sư
- Chương 200 ở giữa luyện đan
- Chương 201 Tinh vương kinh hoảng
- Chương 202 Lại là ngũ phẩm Đan Sư
- Chương 203 Cư nhiên coi trọng loại người như ngươi
- Chương 204 Cấp bách
- Chương 205 Yêu mị nữ nhân
- Chương 206 Cùng mỹ nữ tổ đội
- Chương 207 Thuấn sát
- Chương 208 Không thể trêu vào, cũng không trốn thoát.
- Chương 209 Có một ngày, có thể đuổi theo hắn.
- Chương 210 Tàng Tinh Tháp tầng thứ nhất
- Chương 211 Cùng Lãnh Lăng Sương giao dịch
- Chương 212 Theo đuổi tâm tư của mình
- Chương 213 Điên cuồng đối chiến
- Chương 214 Cường thế giết hết
- Chương 215 Bị đuổi giết
- Chương 216 Lần thứ hai đột phá
- Chương 217 Cứu cùng không cứu
- Chương 218 Đen tối tư thế
- Chương 219 Không biết xấu hổ người
- Chương 220 Bị ép buộc Lãnh Lăng Sương
- Chương 221 Ngươi nhanh lên một chút thượng (trên) a
- Chương 222 Hoa cả mắt giao thủ
- Chương 223 Chật vật bậc thang
- Chương 224 Dã man đối oanh
- Chương 225 Lưu lại kinh các
- Chương 226 Phá trận
- Chương 227 Người nào cười tại sau cùng
- Chương 228 Được mất giữa đó
- Chương 229 ý loạn tình mê
- Chương 230 Là đi hay (vẫn, còn) là lưu lại
- Chương 231 Hỗn Độn Tinh Châu
- Chương 232 Tái chiến cung như
- Chương 233 Đằng đằng sát khí
- Chương 234 Thảm liệt đại chiến
- Chương 235 Hải Giác Điện điện chủ
- Chương 236 Liều mạng Tinh Đế
- Chương 237 Danh chấn cửu thần
- Chương 238 Chỉ Xích Thiên Nhai
- Chương 239 Gặp thoáng qua
- Chương 240 Được phiêu
- Chương 241 Bị cướp phiêu
- Chương 242 Đoạt lại
- Chương 243 A Tinh
- Chương 244 Nếu mà một lần nữa
- Chương 245 Lãnh Lăng Sương
- Chương 246 Mất đi
- Chương 247 Tiên hải thành
- Chương 248 Trên biển giác ngộ
- Chương 249 To lớn thức hải
- Chương 250 Tu vi tiến nhanh
- Chương 251 Ngươi trốn sao
- Chương 252 Ta muốn
- Chương 253 Tiền bối tiền bối
- Chương 254 Quỷ dị trận pháp
- Chương 255 Trận pháp mở ra
- Chương 256 Bị nhốt
- Chương 257 Màu đỏ vòng xoáy
- Chương 258 Ăn nữa ta một thương
- Chương 259 Hỗn Độn Tinh Châu
- Chương 260 To lớn kết cục