
Trác Ngọc
Tổng số chương: 123
Chú ý: bài review đàng hoàng ở dưới đống hình vớ vửn.
Tôi suốt quá trình edit + đọc + chờ tác giả update mòn cổ be like:
Tại sao cái review này tên "Review đọc để đỡ sợ hãi"? Bởi vì mình đọc văn án còn muốn cắp giỏ chạy nữa là....nghe cứ như tra công cố tình hành hạ xong hối hận trọng sinh, còn thụ thì chết tâm vậy ấy nhỉ...
Không có đâu nhé. Tôi bảo bạn mình tôi toàn edit truyện ngọt truyện hài, truyện này cũng ngọt lắm, nhưng hổng ai tin. Thề luôn là không có hiểu lầm cẩu huyết máu chó, tiểu tam tiểu tư..̶L̶̶o̶ ̶c̶̶ứ̶̶u̶ ̶t̶̶h̶̶ế̶ ̶g̶̶i̶̶ớ̶̶i̶ ̶m̶̶u̶̶ố̶̶n̶ ̶h̶̶ộ̶̶c̶ ̶m̶̶á̶̶u̶ ̶g̶̶i̶̶ờ̶ ̶đ̶̶â̶̶u̶ ̶m̶̶à̶ ̶y̶̶ê̶̶u̶ ̶đ̶̶ư̶̶ơ̶̶n̶̶g̶ ̶c̶̶h̶̶o̶ ̶l̶̶ắ̶̶m̶
Anh công Phó Trường Lăng là Tiên minh minh chủ, sống 57 năm cuộc đời, bỗng dưng trùng sinh trở lại sau khi cống hiến tất cả cho nước nhà. Anh là con rơi của một trong tứ đại gia tộc, đào hoa phong nhã, khí phách phong lưu, miệng niệm ra ngôn linh có thể mượn sức thiên địa đạt thành mọi ước nguyện, kiếm lẫn pháp trận gì cũng tinh tường, chỉ có cái là bắn liên thanh nói nhiều vô kể, thể chất sida từng bị thụ chê.
Anh thụ Tần Diễn làm Ma Quân, sống 57 năm cuộc đời, trùng sinh trở về lúc anh vẫn là thiên kiêu, là kiếm tu tài giỏi nhất, đại sư huynh của môn phái tu chân cao nhất thế giới này. Anh tu Vô Tình Đạo, tính tình lãnh đạm cấm dục nhưng vốn làm gì cũng tùy tâm, tài khịa người cũng giỏi, tài bắt nạt cũng cao, nói dối mặt không hồng khí không suyển.
Hai người trùng sinh gặp lại nhau trong hoàn cảnh cảm động khôn xiết, đó là vừa gặp đã đánh, đánh xong hợp tác phá án, phá án chưa xong lại rơi vào mật cảnh rồi đánh tiếp, đánh xong lại hợp- à thôi được rồi, nói chung bởi vì hai người thấu tình đạt lý, lại cũng không biết người nọ trọng sinh, quan niệm rằng người kia cũng không phải là người kiếp trước nên "khá" hòa thuận nhau. Kiếp trước tới chết, tu chân giới vẫn rơi vào định mệnh suy kiệt linh khí rồi biến mất, kiếp này hai người quyết tâm đi trước một bước, cứu thế giới này cùng thiên hạ thương sinh, tiện thể nói chuyện yêu đương, lừa gạt lẫn nhau không cho biết chuyện mình trùng sinh.
Trường Lăng biết sự thật về từng chuyện y làm ở kiếp trước, quyết tâm bồi bạn bảo hộ, thế nhưng lại có lá chắn mang tên thù nhà ngăn cản không cho hắn tiến thêm một bước. Tần Diễn biết Trường Lăng trùng sinh và áy náy, cũng lặng lẽ bảo hộ hắn nhưng lại không thế yêu, vì Thiên Đạo trêu ngươi lấy đi tình căn của y, vì bản thân sợ hãi, cũng lại là vì Trường Lăng.
Đối với mỗi người, đối phương là lẽ sống, là cột trụ chống đỡ ở kiếp trước. Trường Lăng chống đỡ nửa đời bằng hận ý, Tần Diễn chống đỡ đi tiếp nửa đời bằng kỳ vọng. Dù cho đối với mỗi người, tình yêu này là sỉ nhục, là sai lầm. Kiếp này bên nhau, bảo hộ nhau lẫn bảo hộ thế giới, thẳng thắn với nhau trong từng chuyện chính sự lẫn tình cảm.
Từng sự thật về thân thế họ phơi bày, cả hai bỗng chốc nhận ra mình bị lừa gạt cả đời bởi người thân yêu, từng bước giẫm lên đều là xương cốt dưới chân. Khoảnh khắc họ trùng sinh, lưng đã mang tội nghiệt cùng kỳ vọng, mạng họ đã không còn là của họ.
Một Tần Diễn ôn nhu hạnh phúc với sư môn, chôn giấu tuyệt vọng trong những vò rượu cất dưới gạch sàn; hay một Trường Lăng cười đùa vô tư, chăm lo chiếu cố người khác nhưng ẩn dưới nụ cười là cô độc khảm trong xương cốt. Bọn họ trùng sinh, nhưng nội tâm đã sớm trải qua một kiếp người, quá nhiều áy náy khiến họ trân trọng người xung quanh, cũng trân trọng lẫn nhau. Trường Lăng trao cho Tần Diễn một nhành hoa, một câu thơ, một đĩa màn thầu dưới pháo hoa, Tần Diễn trao lại cho hắn những cái vỗ về ôn nhu, nụ cười nhẹ bảo rằng hắn rất tốt, không cần áy náy.
Ngọt như thế, mà cũng đau thương như thế mỗi khi Trường Lăng nhận ra hai người đã bỏ lỡ thứ gì, hắn đã bỏ lỡ thứ gì, dù là Tần Diễn hay mẫu thân hắn, Trường Lăng đều đã bỏ lỡ rất nhiều.
Đây hoàn toàn không phải là một câu chuyện thần tiên khi hai bên chỉ cần yêu nhau là có thể vượt qua sóng gió, mà là câu chuyện về mưa máu, về tình thân, về đạo nghĩa. Chính tà bất phân, truyền thuyết rốt cuộc cũng chỉ là truyền miệng, sự thật dù có đắng cay thế nào cũng phải chấp nhận rồi suy xét chọn lựa. Không ai đúng, cũng không ai sai, mỗi người vì thứ bản thân mình bảo vệ mà hại người khác. Không có thứ thuật pháp nào nhảy ra để tẩy trắng một ai, mà chỉ có mâu thuẫn trong nhân tâm con người. Quyết định của họ, do chính họ chịu.
Đây là câu chuyện về hai con người, yêu nhưng không thể yêu, hận cũng không thể hận, lừa mình dối người, rồi vẫn cố gắng cho nhau những gì tốt đẹp nhất, ôn nhu cùng quyến luyến. Dù bị thế gian phản bội, niềm tin bị chà đạp, đạo nghĩa trong lòng bị dơ bẩn, nhưng ánh mắt họ vẫn không mất đi sự thanh tỉnh, gắng gượng đứng dậy chiến đấu. Thứ họ bảo hộ không chỉ là đối phương, mà là thiên hạ thương sinh. Thứ họ đối mặt không phải là kẻ ác, mà là sự suy đồi.
"Trác Ngọc", chỉ khi viên ngọc đã mài ra thì mới rõ bên trong có gì. Con người cũng như thế, chỉ khi sinh tử cận kề mới để lộ dã tâm hay nhân tâm của mình. Thế nhưng "Trác ngọc", cũng lại là ngọc bội tương tư Tần Diễn giữ lại, là cảm tình trong trẻo nhất của y. Lưỡng sinh lưỡng thế, viên ngọc ấy vẫn về lại tay Phó Trường Lăng. Ngọc mài giũa bằng tương tư, người mài giũa bằng sinh tử. Trải qua muôn vàn đau thương, hai người đều đã mài thành ngọc.
Danh sách chương
- Chương 1 -1: Review đọc để đỡ phải sợ hãi khi đọc những Chương đầu
- Chương 1 -2: Tiết tử: Ước định sinh tử mà hắn chưa làm được
- Chương 1 -3: Tương ngộ cố nhân
- Chương 2 Người giết Nguyệt Mẫn tiểu thư, không phải Phó công tử
- Chương 3 Phó công tử rất mạnh, không cần bảo hộ
- Chương 4 Là ai cho công pháp?
- Chương 5 Y đã giết cả nhà ta
- Chương 6 Hắn và Tần Diễn, sớm tách ra vẫn tốt hơn
- Chương 7 Quả nhiên Tần Diễn muốn giết hắn!
- Chương 8 Giải quyết vấn đề trước mắt
- Chương 9 Đời trước, hắn đã gặp Yến Minh ở đây
- Chương 10 Ta muốn thành thân với ngươi!
- Chương 11 Ngô tiểu thư này có người trong lòng
- Chương 12 Nếu ngươi vào Tuyền Ki mật cảnh, sẽ hại Vân Trạch thương sinh
- Chương 13
- Chương 14 Chuyện cũ, tuyết địa định tình
- Chương 15 Chuyện cũ, Nhất Kiếm Xuân Sinh
- Chương 16 Chúng ta cùng cố gắng, không chừng hai người đã đủ?
- Chương 17 Ta biết ngươi trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng cần cảnh giác hơn
- Chương 18 Ngươi vẫn luôn né tránh y
- Chương 19 Chúng ta đường ai nấy đi, mỗi người đều sống tốt cuộc sống của mình
- Chương 20 Y đã đi một đời, không sợ lại đi thêm lần nữa
- Chương 21 Dừng tay đi, bằng không, ta thật sự chỉ có thể giết ngươi
- Chương 22 Phó Trường Lăng thích Tần Diễn, ước chừng đã hơn 42 năm
- Chương 23 Tại sao ngươi lại dùng Nhất Kiếm Xuân Sinh với ta?
- Chương 24 Cả đời này, ngươi sẽ vĩnh viễn là Vân Trạch thiên kiêu
- Chương 25 Nhưng y đã chết
- Chương 26 Đồng Tâm chú, ai hạ?
- Chương 27 Thành công hay thất bại, cũng không cần phải đánh nữ hài tử
- Chương 28 Ồ, Tần tiên quân
- Chương 29 Nếu y không chờ thì sao?
- Chương 30 Ngươi chỉ có thể tín nhiệm một người, đó là ta
- Chương 31 Tối nay ngủ cùng ngươi- Ở phòng bên
- Chương 32 Đại đạo nan thành, nguyện đắc ngọc thành
- Chương 33 Cơ thể ta không tốt, sư huynh cứu ta!
- Chương 34 Liệu y còn có thể, lại thích một người nhiều đến vậy hay không?
- Chương 35 Ngươi nói muốn dạy ai tôn ti?
- Chương 36 Ta tha thứ ngươi, ta không thèm để ý
- Chương 37 Sư phụ ta đâu?
- Chương 38 Tần Diễn, món nợ này, ngươi nhớ cho kỹ
- Chương 39 Hắn còn có cả đời này để kiên nhẫn, chậm rãi dây dưa một người
- Chương 40 Việc cấp bách nhất là tìm được Phó Trường Lăng
- Chương 41 Tám năm không tới, bây giờ tới, sao có thể là vì cứu hắn?
- Chương 42 Lời ta nói với ngươi, ta chưa hề quên
- Chương 43 Ngươi là người thế nào, ta luôn biết
- Chương 44 Một người sống như ngươi, sao lại có thể dính âm khí dày đặc tới vậy?
- Chương 45 Bông tai ngươi quá nổi bật, ta đổi cái khác cho ngươi
- Chương 46 Y không cần hắn hối hận, cũng không hy vọng Phó Trường Lăng chịu tội
- Chương 47 Ngươi thông minh nhất
- Chương 48 Nguyện trảm bụi gai đi ngàn dặm, lấy hoa mang rượu trở về nhà
- Chương 49 Giá y, ngươi mặc à?
- Chương 50 Vị trí tân nương là của sư đệ ngươi
- Chương 51 Đời trước, y sống sót như thế nào?
- Chương 52 Không ai đỡ hắn, cũng không ai nói với hắn câu
- Chương 53 Sẽ có một ngày, ta có thể độ tẫn chư quân
- Chương 54 Kiếp trước kiếp này, rốt cuộc cũng có lúc họ ở bên nhau
- Chương 55 Ta trở về thế gian, không phải để lại mất đi Yến Minh
- Chương 56 Cô độc một mình, gánh trọn giang sơn
- Chương 57 Có một số chuyện, người khác không muốn nói
- Chương 58 Phó Trường Lăng, cả đời này, ta sẽ không thích ngươi
- Chương 59 Y sẽ nghĩ, hóa ra cả đời Tần Diễn này, chưa từng thích sai người
- Chương 60 Ngươi suy nghĩ cẩn thận là tốt nhất rồi
- Chương 61 Là ta, Phó Trường Lăng
- Chương 62 19 năm trước, Thái Bình trấn biến mất
- Chương 63 Xem ra sư huynh coi trọng vị cô nương này rồi
- Chương 64 Ta không muốn nó sinh vào thế gian khắc nghiệt này
- Chương 65 Nàng đã trở lại
- Chương 66 Việt Tư Nam, rốt cuộc là ai?
- Chương 67 Có lẽ ngươi và ta, từng vô tình trong mộng tương ngộ
- Chương 68 Năm mới vui vẻ, cung hỉ phát tài
- Chương 69 Cha ngươi giết nương ngươi, ngươi lại hận mẫu thân ngươi
- Chương 70 Sư huynh, rượu uống ngon sao?
- Chương 71 Chính tay hắn đã giết nương hắn
- Chương 72 Không thể nói giỡn, thì cũng không thể giấu đi động tâm lẫn chân tình
- Chương 73 Các ngươi trước đây, rốt cuộc đã làm gì!?
- Chương 74 Cởi dây thừng ra đi!
- Chương 75 Là Lận tiền bối sao?
- Chương 76 Nàng tên Việt Tư Nam!?
- Chương 77 Tần Diễn không thể thích hắn, mà hắn cũng không nên thích Tần Diễn
- Chương 78 Kiếm của ta, vĩnh viễn không gãy
- Chương 79 Gả cho ta, được không?
- Chương 80 Ta không thích y, ta là không thể rời xa y
- Chương 81 Nàng có thai
- Chương 82 Hắn rất có thể là Kiếm Tôn chuyển thế
- Chương 83 Hừng đông, chúng ta về Vạn Cốt nhai
- Chương 84 Đạo tâm hủy hoại
- Chương 85 Tần Diễn, tại sao chỉ có mình ta sống lại?
- Chương 86 Ta muốn ở bên cạnh ngươi
- Chương 87 Sao các ngươi biết được?
- Chương 88 Kiếp này, ngươi có ta bên cạnh
- Chương 89 Thượng Quan sư đệ, đệ khỏe chứ?
- Chương 90 Chúng ta còn nhiều thời gian, sư huynh, cứ từ từ tới thôi
- Chương 91 Nếu có một ngày ta thích ngươi, thì đó là vì ngươi chính là ngươi
- Chương 92 Con và Tu Phàm ở bên nhau
- Chương 93 Ngươi thích ta, chỉ là ngươi chưa nhận ra thôi
- Chương 94 Quân Tử đài luận kiếm, không thể lại bỏ lỡ
- Chương 95 Nếu xông qua, giết không tha
- Chương 96 Ở trong lòng Tần Diễn, hắn rốt cuộc có một vị trí nhỏ
- Chương 97 Người ta để ý không phải sư phụ, mà là ngươi
- Chương 98 Đời này, y rốt cuộc đã bắt đầu lại rồi
- Chương 99 Gạt ta đi, gạt ta cả đời, được không?
- Chương 100 Kiếp trước bạc hạnh, cô phụ quân ân
- Chương 101 Tên bổn tọa là, Hoa Dương
- Chương 102 Thiện ác trắng đen, y là người rõ ràng hơn ai hết
- Chương 103 Quân Tử đài vấn tội
- Chương 104 Ngươi dám đi, ta làm thịt ngươi
- Chương 105 Ta muốn ngươi ở lại, đây là ta tùy tâm
- Chương 106 Trở lại Luân Hồi kiều
- Chương 107 Hài tử kia tên Tần Diễn
- Chương 108 Hắn đi, còn thuận tay mang theo đĩa đậu phộng
- Chương 109 Ngô danh Linh Hạo, tên ở Vân Trạch là Giang Dạ Bạch
- Chương 110 Hài tử ngốc, quên hết đi
- Chương 111 Ngay từ đầu, Thượng Quan Minh Ngạn cố ý ném ngươi xuống
- Chương 112 Hắn vì bọn họ che mưa chắn gió, hắn vì bọn họ, cửu tử bất hối
- Chương 113 Diệp Lan, hôm nay ta tiễn ngươi lên đường
- Chương 114 Dù cho Vân Trạch chỉ còn sót lại vài người, hắn vẫn phải sống
- Chương 115 Thiên Địa vô pháp
- Chương 116 Phó Trường Lăng, còn không mau đi!?
- Chương 117 Người cũng như ngọc
- Chương 118 Ngươi về rồi, Tuế Yến
- Chương 119 Đại kết cục (Phần 1)
- Chương 120 Đại kết cục (HOÀN)
- Chương 121 Lời chia tay cuối cùng