
Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Tổng số chương: 190
Thôn Dương Gia là một thôn làng nhỏ nằm ở huyện Hướng Nguyên, thành phố Lan, nhân khẩu chưa đến một ngàn người.
Hiện giờ, nước Hạ đang nhanh chóng phát triển, giá nhà cũng tăng lên rất cao, chỗ nào cũng thấy những nhà 50.000 một mét vuông.
Nhưng mà ở huyện Hướng Nguyên thì chỉ có những khu vực trung tâm mới có giá 10.000, còn lại hầu hết đều chỉ là 7000, 8000 thôi.
Đối với người dân thôn Dương Gia mà nói, mỗi nhà chỉ có vài mẫu ruộng, mọi người ngày ngày bận rộn chuyện ruộng nương, lúc rảnh rỗi thì tụ tập tán gẫu, nói đủ thứ chuyện vặt vãnh.
Trong lúc này, có mấy người đang tụ tập, nói mấy chuyện ở những thôn làng sát vách.
Mọi người đang trò chuyện thì bỗng nhiên tất cả mọi người đều nhìn về một phía, có một chiếc taxi lái tới.
Mọi người chỉ theo bản năng nhìn qua một chút, chứ cũng không quá để ý.
Xe dừng lại ở một chỗ, ba người xuống xe, một đôi nam nữ trung niên và một thanh niên.
Đôi nam nữ trung niên nhìn dung mạo cũng không tệ, nhưng gương mặt lại mang đầy vẻ tiều tụy, trên đầu còn đầy tóc trắng.
Còn thanh niên kia thì khoảng chừng hai bốn hai lăm tuổi, tướng mạo cực kỳ tuấn tú, cao hơn mắt tám, mày kiếm mắt sáng.
Nhìn thấy ba người xuống xe, mọi người trong thôn bắt đầu bàn tán.
“Là gia đình Viễn Minh trở về!”
“Nhìn dáng vẻ của Tiểu Lỗi thế kia, chắc là đã chữa khỏi bệnh hoàn toàn rồi.”
“Haizz, Tiểu Lỗi ưu tú như vậy, thậm chí còn là người đầu tiên trong thôn chúng ta thi đỗ đại học Thanh Bắc, không ngờ trên người lại phát sinh biến cố như thế.”
“Ông trời đối kỵ với người tài mà.”
“Tôi nghe nói nhà bọn họ đã bỏ ra hơn một triệu để chữa bệnh rồi!”
Mọi người trong thôn thì thầm bàn tán, có nhiều người đứng dậy, đi về phía ba người Dương Lỗi.
Một ông lão lớn tuổi đi tới trước mặt cha của Dương Lỗi là Dương Viễn Minh, hỏi: “Viễn Minh, tình hình của Tiểu Lỗi bây giờ tốt hơn rồi chứ?”
Dương Viễn Minh gật đầu mỉm cười, nói: “Đúng vậy, chú Tam Nguyên.”
Dưới ánh mắt của mọi người, ba người đi tới trước một căn nhà, lấy khóa mở cửa.
Mặc dù nơi này thời gian dài không có người ở, nhưng trong phòng cũng không có bụi bặm gì, xem ra là có người thường xuyên quét dọn.
“Ôi, Viễn Minh, Tố Lan, hai người về rồi à?”
Vừa vào đến nhà, một âm thanh bỗng nhiên truyền đến, một người phụ nữ trung niên mập mạp đi tới.
“Hồng Anh.” Nhìn thấy người này, mẹ của Dương Lỗi là Triệu Tố Lan cười nói.
“Dì Trương.” Dương Lỗi cũng lên tiếng chào hỏi.
Trương Hồng Anh cười nói vài câu rồi nhìn về phía Dương Lỗi: “Xem ra Tiểu Lỗi đã hoàn toàn phục hồi rồi.”
Bà ta cười nói: “Tiểu Chí nhà dì mà biết thì chắc chắn sẽ rất vui vẻ.”
Trong phòng vẫn còn có người, nghe thấy Trương Hồng Anh nói vậy thì không khỏi âm thầm phỉ báng.
“Trương Hồng Anh này, lại bắt đầu rồi đấy.”
“Cứ nói vài ba câu là lại nhắc đến con trai mình.”
“Cũng chẳng trách bà ta hay khoe khoang con trai mình như thế.
Con trai bà ta công việc tốt, còn tìm được một cô bạn gái xinh đẹp, nếu như là người khác thì chắc là cũng sẽ khoe khoang thôi.”
“Tiếc cho Tiểu Lỗi quá, trong thôn chúng ta từ trước đến nay chỉ có một mình Tiểu Lỗi thi đỗ đại học Thanh Bắc, cho dù là con trai Lý Chí của Trương Hồng Anh cũng không thi đỗ được.
Nếu như Tiểu Lỗi không gặp phải chuyện kia thì nói không chừng công việc bây giờ còn tốt hơn Lý Chí!”
“Haizz, tạo hóa trêu ngươi.”
Những người này đều khẽ bàn tán.
Mà lúc này, nghe thấy Trương Hồng Anh nói thế, mẹ Dương cười hỏi: “Hồng Anh, Tiểu Chí nhà bà bây giờ thế nào rồi?”
Con trai Lý Chí của Trương Hồng Anh và Dương Lỗi là bạn học tiểu học và cấp hai, đến cấp ba thì không học chung nữa.
Lúc thi Đại học, Dương Lỗi thi đỗ đại học Thanh Bắc khoa máy tính, còn Lý Chí thì thi đỗ một trường trọng điểm 985, thành tích cũng không tệ.
Nghe mẹ Dương hỏi đến con mình, Trương Hồng Anh lập tức hưng phấn trả lời: “Tiểu Chí bây giờ đang làm trong một công ty top 500, làm tổ trường rồi, lương tháng ít nhất 15.000 trở lên, còn có tiền đồ hơn cả cha nó nữa...”
Trương Hồng Anh vừa kể vừa cười.
Trên thực tế, trong lòng bà ta còn cảm thấy rất đắc ý.
Từ nhỏ đến lớn, thành tích của con trai bà ta đều rất ưu tú, nhưng mà lại luôn bị một người đè ép, chính là Dương Lỗi.
Bởi vì Dương Lỗi nên lần nào thi thì con trai bà ta đều xếp thứ hai, chưa bao giờ ngoại lệ!
Những thôn bên cạnh, mỗi khi nhắc đến thôn Dương Gia thì đều dựng thẳng ngón cái lên!
Bởi vì thôn bọn họ có một người đỗ đại học 985, có một người đỗ đại học Thanh Bắc!
Nhưng mà, cho dù con bà ta đỗ đại học 985 tốt như vậy, nhưng mọi người đều chú ý vào Dương Lỗi- người đỗ đại học Thanh Bắc.
Ngay cả trong bữa tiệc Trương Hồng Anh tổ chức để chiêu đãi mọi người, cũng có không ít người hỏi: “Hồng Anh, tôi nghe nói trong thôn của bà có một người thi đỗ đại học Thanh Bắc?”
Thế nên, mặc dù Trương Hồng Anh và gia đình Dương Lỗi chẳng có mâu thuẫn gì, nhưng bà ta lại một mực ghen ghét bọn họ.
Đây cũng là chuyện bình thường.
Nhưng mà, trong lúc đang học đại học Thanh Bắc, thân thể của Dương Lỗi lại bỗng nhiên xảy ra vấn đề.
Sau đó, hắn vẫn luôn chữa bệnh, chữa rất nhiều năm, giờ mới tốt lên được.
Mà bây giờ, con trai của bà ta đã được vào công ty top 500, tiền lương rất cao, hơn đứt Dương Lỗi.
Dương Lỗi lâu rồi không xuất hiện, thế nên cũng chẳng có mấy người hỏi về hắn.
Mẹ Dương nghe lời khoe khoang của Trương Hồng Anh thì cũng cảm nhận được ý tứ của bà ta.
Bà cười khan vài tiếng, khen ngợi Lý Chí vài câu.
Nhưng trong lòng bà lại cảm thấy rất cô đơn.
Con trai bà chính là niềm kiêu ngạo của bà, nếu như thân thể Dương Lỗi không gặp phải tình huống kia thì bây giờ chắc chắn cũng có thể tiến vào công ty top 500 rồi.
Dương Lỗi yên lặng nhìn mọi người.
Mấy năm trôi qua, cảm xúc của hắn đã vượt qua cả người lớn rồi.
“Tiểu Lỗi, con lên lầu nghỉ ngơi chút đi.” Mẹ Dương nói với hắn.
“Vâng, mẹ.” Dương Lỗi gật đầu, đi lên tầng hai, vào phòng của mình.
Hắn rời khỏi nhà chín tháng mới về, thế mà trong phòng vẫn rất sạch sẽ.
Dương Lỗi biết, đây là cho thím và em họ thường xuyên đến quét dọn phòng cho nhà hắn.
Hắn ngồi một mình trong phòng, suy tư rất nhiều.
“Bệnh của mình là bởi vì thứ trong đầu sao?”
Dương Lỗi nhíu mày, chỉ cần hắn nghĩ đến là trong đầu sẽ xuất hiện một giao diện, trên giao diện có những ô biểu tượng.
[Tiểu thuyết] [ m nhạc] [Phim truyền hình] [Điện ảnh] [Trò chơi] [Douyin]...
...
Dương Lỗi là người theo chủ nghĩa vô thần, những giao diện này mới xuất hiện hôm qua, vừa xuất hiện đã đảo lộn tưởng tượng của hắn.
Vào học kỳ cuối của năm thứ tư đại học, hắn đột nhiên ngất xỉu mà không có chút dấu hiệu nào, đến hôm qua thì những giao diện này xuất hiện, sau đó chứng đau đầu của hắn biến mất.
Hai chuyện này chắc chắn có liên quan với nhau.
“Hả? Giao diện này hình như lại thay đổi?” Vẻ mặt Dương Lỗi hơi biến hóa.
Hôm qua khi mới xuất hiện thì những ô biểu tượng đó chỉ mờ mờ, nhưng lúc này thì ô biểu tượng [Tiểu thuyết] lại sáng lên.
Dương Lỗi cảm thấy mình có thể tiến vào ô biểu tượng [Tiểu thuyết].
Trong lòng hắn khẽ động, ý thức nhanh chóng tiến vào.
Trong nháy mắt, từng quyển tiểu thuyết hiện ra trước mặt hắn.
[Giá trị danh vọng đã có: 10.008]
[Che trời]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Thế giới hoàn mỹ]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Thôn phệ tinh không: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Bàn Long]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Vũ động càn khôn]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Cầu Ma]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
...
Thôn Dương Gia là một thôn làng nhỏ nằm ở huyện Hướng Nguyên, thành phố Lan, nhân khẩu chưa đến một ngàn người.
Hiện giờ, nước Hạ đang nhanh chóng phát triển, giá nhà cũng tăng lên rất cao, chỗ nào cũng thấy những nhà 50.000 một mét vuông.
Nhưng mà ở huyện Hướng Nguyên thì chỉ có những khu vực trung tâm mới có giá 10.000, còn lại hầu hết đều chỉ là 7000, 8000 thôi.
Đối với người dân thôn Dương Gia mà nói, mỗi nhà chỉ có vài mẫu ruộng, mọi người ngày ngày bận rộn chuyện ruộng nương, lúc rảnh rỗi thì tụ tập tán gẫu, nói đủ thứ chuyện vặt vãnh.
Trong lúc này, có mấy người đang tụ tập, nói mấy chuyện ở những thôn làng sát vách.
Mọi người đang trò chuyện thì bỗng nhiên tất cả mọi người đều nhìn về một phía, có một chiếc taxi lái tới.
Mọi người chỉ theo bản năng nhìn qua một chút, chứ cũng không quá để ý.
Xe dừng lại ở một chỗ, ba người xuống xe, một đôi nam nữ trung niên và một thanh niên.
Đôi nam nữ trung niên nhìn dung mạo cũng không tệ, nhưng gương mặt lại mang đầy vẻ tiều tụy, trên đầu còn đầy tóc trắng.
Còn thanh niên kia thì khoảng chừng hai bốn hai lăm tuổi, tướng mạo cực kỳ tuấn tú, cao hơn mắt tám, mày kiếm mắt sáng.
Nhìn thấy ba người xuống xe, mọi người trong thôn bắt đầu bàn tán.
“Là gia đình Viễn Minh trở về!”
“Nhìn dáng vẻ của Tiểu Lỗi thế kia, chắc là đã chữa khỏi bệnh hoàn toàn rồi.”
“Haizz, Tiểu Lỗi ưu tú như vậy, thậm chí còn là người đầu tiên trong thôn chúng ta thi đỗ đại học Thanh Bắc, không ngờ trên người lại phát sinh biến cố như thế.”
“Ông trời đối kỵ với người tài mà.”
“Tôi nghe nói nhà bọn họ đã bỏ ra hơn một triệu để chữa bệnh rồi!”
Mọi người trong thôn thì thầm bàn tán, có nhiều người đứng dậy, đi về phía ba người Dương Lỗi.
Một ông lão lớn tuổi đi tới trước mặt cha của Dương Lỗi là Dương Viễn Minh, hỏi: “Viễn Minh, tình hình của Tiểu Lỗi bây giờ tốt hơn rồi chứ?”
Dương Viễn Minh gật đầu mỉm cười, nói: “Đúng vậy, chú Tam Nguyên.”
Dưới ánh mắt của mọi người, ba người đi tới trước một căn nhà, lấy khóa mở cửa.
Mặc dù nơi này thời gian dài không có người ở, nhưng trong phòng cũng không có bụi bặm gì, xem ra là có người thường xuyên quét dọn.
“Ôi, Viễn Minh, Tố Lan, hai người về rồi à?”
Vừa vào đến nhà, một âm thanh bỗng nhiên truyền đến, một người phụ nữ trung niên mập mạp đi tới.
“Hồng Anh.” Nhìn thấy người này, mẹ của Dương Lỗi là Triệu Tố Lan cười nói.
“Dì Trương.” Dương Lỗi cũng lên tiếng chào hỏi.
Trương Hồng Anh cười nói vài câu rồi nhìn về phía Dương Lỗi: “Xem ra Tiểu Lỗi đã hoàn toàn phục hồi rồi.”
Bà ta cười nói: “Tiểu Chí nhà dì mà biết thì chắc chắn sẽ rất vui vẻ.”
Trong phòng vẫn còn có người, nghe thấy Trương Hồng Anh nói vậy thì không khỏi âm thầm phỉ báng.
“Trương Hồng Anh này, lại bắt đầu rồi đấy.”
“Cứ nói vài ba câu là lại nhắc đến con trai mình.”
“Cũng chẳng trách bà ta hay khoe khoang con trai mình như thế.
Con trai bà ta công việc tốt, còn tìm được một cô bạn gái xinh đẹp, nếu như là người khác thì chắc là cũng sẽ khoe khoang thôi.”
“Tiếc cho Tiểu Lỗi quá, trong thôn chúng ta từ trước đến nay chỉ có một mình Tiểu Lỗi thi đỗ đại học Thanh Bắc, cho dù là con trai Lý Chí của Trương Hồng Anh cũng không thi đỗ được.
Nếu như Tiểu Lỗi không gặp phải chuyện kia thì nói không chừng công việc bây giờ còn tốt hơn Lý Chí!”
“Haizz, tạo hóa trêu ngươi.”
Những người này đều khẽ bàn tán.
Mà lúc này, nghe thấy Trương Hồng Anh nói thế, mẹ Dương cười hỏi: “Hồng Anh, Tiểu Chí nhà bà bây giờ thế nào rồi?”
Con trai Lý Chí của Trương Hồng Anh và Dương Lỗi là bạn học tiểu học và cấp hai, đến cấp ba thì không học chung nữa.
Lúc thi Đại học, Dương Lỗi thi đỗ đại học Thanh Bắc khoa máy tính, còn Lý Chí thì thi đỗ một trường trọng điểm 985, thành tích cũng không tệ.
Nghe mẹ Dương hỏi đến con mình, Trương Hồng Anh lập tức hưng phấn trả lời: “Tiểu Chí bây giờ đang làm trong một công ty top 500, làm tổ trường rồi, lương tháng ít nhất 15.000 trở lên, còn có tiền đồ hơn cả cha nó nữa...”
Trương Hồng Anh vừa kể vừa cười.
Trên thực tế, trong lòng bà ta còn cảm thấy rất đắc ý.
Từ nhỏ đến lớn, thành tích của con trai bà ta đều rất ưu tú, nhưng mà lại luôn bị một người đè ép, chính là Dương Lỗi.
Bởi vì Dương Lỗi nên lần nào thi thì con trai bà ta đều xếp thứ hai, chưa bao giờ ngoại lệ!
Những thôn bên cạnh, mỗi khi nhắc đến thôn Dương Gia thì đều dựng thẳng ngón cái lên!
Bởi vì thôn bọn họ có một người đỗ đại học 985, có một người đỗ đại học Thanh Bắc!
Nhưng mà, cho dù con bà ta đỗ đại học 985 tốt như vậy, nhưng mọi người đều chú ý vào Dương Lỗi- người đỗ đại học Thanh Bắc.
Ngay cả trong bữa tiệc Trương Hồng Anh tổ chức để chiêu đãi mọi người, cũng có không ít người hỏi: “Hồng Anh, tôi nghe nói trong thôn của bà có một người thi đỗ đại học Thanh Bắc?”
Thế nên, mặc dù Trương Hồng Anh và gia đình Dương Lỗi chẳng có mâu thuẫn gì, nhưng bà ta lại một mực ghen ghét bọn họ.
Đây cũng là chuyện bình thường.
Nhưng mà, trong lúc đang học đại học Thanh Bắc, thân thể của Dương Lỗi lại bỗng nhiên xảy ra vấn đề.
Sau đó, hắn vẫn luôn chữa bệnh, chữa rất nhiều năm, giờ mới tốt lên được.
Mà bây giờ, con trai của bà ta đã được vào công ty top 500, tiền lương rất cao, hơn đứt Dương Lỗi.
Dương Lỗi lâu rồi không xuất hiện, thế nên cũng chẳng có mấy người hỏi về hắn.
Mẹ Dương nghe lời khoe khoang của Trương Hồng Anh thì cũng cảm nhận được ý tứ của bà ta.
Bà cười khan vài tiếng, khen ngợi Lý Chí vài câu.
Nhưng trong lòng bà lại cảm thấy rất cô đơn.
Con trai bà chính là niềm kiêu ngạo của bà, nếu như thân thể Dương Lỗi không gặp phải tình huống kia thì bây giờ chắc chắn cũng có thể tiến vào công ty top 500 rồi.
Dương Lỗi yên lặng nhìn mọi người.
Mấy năm trôi qua, cảm xúc của hắn đã vượt qua cả người lớn rồi.
“Tiểu Lỗi, con lên lầu nghỉ ngơi chút đi.” Mẹ Dương nói với hắn.
“Vâng, mẹ.” Dương Lỗi gật đầu, đi lên tầng hai, vào phòng của mình.
Hắn rời khỏi nhà chín tháng mới về, thế mà trong phòng vẫn rất sạch sẽ.
Dương Lỗi biết, đây là cho thím và em họ thường xuyên đến quét dọn phòng cho nhà hắn.
Hắn ngồi một mình trong phòng, suy tư rất nhiều.
“Bệnh của mình là bởi vì thứ trong đầu sao?”
Dương Lỗi nhíu mày, chỉ cần hắn nghĩ đến là trong đầu sẽ xuất hiện một giao diện, trên giao diện có những ô biểu tượng.
[Tiểu thuyết] [ m nhạc] [Phim truyền hình] [Điện ảnh] [Trò chơi] [Douyin]...
...
Dương Lỗi là người theo chủ nghĩa vô thần, những giao diện này mới xuất hiện hôm qua, vừa xuất hiện đã đảo lộn tưởng tượng của hắn.
Vào học kỳ cuối của năm thứ tư đại học, hắn đột nhiên ngất xỉu mà không có chút dấu hiệu nào, đến hôm qua thì những giao diện này xuất hiện, sau đó chứng đau đầu của hắn biến mất.
Hai chuyện này chắc chắn có liên quan với nhau.
“Hả? Giao diện này hình như lại thay đổi?” Vẻ mặt Dương Lỗi hơi biến hóa.
Hôm qua khi mới xuất hiện thì những ô biểu tượng đó chỉ mờ mờ, nhưng lúc này thì ô biểu tượng [Tiểu thuyết] lại sáng lên.
Dương Lỗi cảm thấy mình có thể tiến vào ô biểu tượng [Tiểu thuyết].
Trong lòng hắn khẽ động, ý thức nhanh chóng tiến vào.
Trong nháy mắt, từng quyển tiểu thuyết hiện ra trước mặt hắn.
[Giá trị danh vọng đã có: 10.008]
[Che trời]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Thế giới hoàn mỹ]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Thôn phệ tinh không: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Bàn Long]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Vũ động càn khôn]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
[Cầu Ma]: Dùng 10.000 giá trị danh vọng để đổi.
...
Danh sách chương
- Chương 1 1: Dương Lỗi
- Chương 2 2: Đổi Lấy Che Trời
- Chương 3 3: Phát Hành Che Trời
- Chương 4 4: Ký Kết
- Chương 5 5: Tỉ Lệ Chuyển Đổi Kinh Người
- Chương 6 6: Danh Sách Vé Tháng Sách Mới
- Chương 7 7: Chương Đơn Bùng Nổ
- Chương 8 8: Lọt Vào Top Mười Bảng Vé Tháng
- Chương 9 9: Một Triệu Tiền Thưởng
- Chương 10 10: Đồ Thần
- Chương 11 11: Che Trời Đặt Vip
- Chương 12 12: Lượng Mua Đầu Tiên Vượt Qua Mười Nghìn Bán Chạy Thứ Hai
- Chương 13 13: Bá Chiếm Bảng
- Chương 14 14: Lĩnh Nhuận Bút 350000 Tệ
- Chương 15 15: Trả Nợ
- Chương 16 16: Dạy Em Gái Viết Tiểu Thuyết 1
- Chương 17 17: Dạy Em Gái Viết Tiểu Thuyết 2
- Chương 18 18: Hoa Thiên Cốt
- Chương 19 19: Nhà Họ Dương Sắp Phát Đạt Rồi 1
- Chương 20 20: Nhà Họ Dương Sắp Phát Đạt Rồi 2
- Chương 21 21: Hối Hận 1
- Chương 22 22: Hối Hận 2
- Chương 23 23: Mở Khóa Âm Nhạc
- Chương 24 24: Gió Nổi Lên 1
- Chương 25 25: Gió Nổi Lên 2
- Chương 26 26: Cô Út Đến Rồi
- Chương 27 27: Hội Trường 1
- Chương 28 28: Hội Trường 2
- Chương 29 29: Vườn Trường《 Gió Nổi Lên Rồi 》
- Chương 30 30: Video Tuyên Truyền Vườn Trường 1
- Chương 31 31: Video Tuyên Truyền Vườn Trường 2
- Chương 32 32: Lớp Trưởng Trâu Bò
- Chương 33 33: Nổi Tiếng
- Chương 34 34: Mua Bài Hát 1
- Chương 35 35: Mua Bài Hát 2
- Chương 36 36: Chia Phần Trăm Ca Khúc 1
- Chương 37 37: Chia Phần Trăm Ca Khúc 2
- Chương 38 38: Ký Kết Hợp Đồng
- Chương 39 39: Đăng Lên Trang Web Âm Nhạc 1
- Chương 40 40: Đăng Lên Trang Web Âm Nhạc 2
- Chương 41 41: Phí Nhuận Bút Tháng 5 1
- Chương 42 42: Phí Nhuận Bút Tháng 5 2
- Chương 43 43: Cha Mẹ Vui Mừng
- Chương 44 44: Chỗ Dựa
- Chương 45 45: Tiền Nhuận Bút Vào Tài Khoản 1
- Chương 46 46: Tiền Nhuận Bút Vào Tài Khoản 2
- Chương 47 47: Hối Hận 1
- Chương 48 48: Hối Hận 2
- Chương 49 49: Cha
- Chương 50 50: Tiêu Vũ 1
- Chương 51 C51: Tiêu vũ 2
- Chương 52 C52: Cặp bé gái song sinh
- Chương 53 C53: Đoàn tụ
- Chương 54 C54: Công chúa bạch tuyết 1
- Chương 55 C55: Công chúa bạch tuyết 2
- Chương 56 C56: Cha mẹ vợ
- Chương 57 C57: Kiếm tiền nuôi gia đình
- Chương 58 C58: Đăng thế giới hoàn mỹ 1
- Chương 59 C59: Đăng thế giới hoàn mỹ 2
- Chương 60 C60: Thánh thể đại thành
- Chương 61 C61: Câu chuyện về nàng bạch tuyết nổi tiếng cả trường mẫu giáo 1
- Chương 62 C62: Câu chuyện về nàng bạch tuyết nổi tiếng cả trường mẫu giáo 2
- Chương 63 C63: Ca vương ca hậu
- Chương 64 C64: Cô út dự thi
- Chương 65 C65: Đổi giấc mơ ban đầu 1
- Chương 66 C66: Đổi giấc mơ ban đầu 2
- Chương 67 C67: 50 lợi nhuận
- Chương 68 C68: Đàm phán thất bại
- Chương 69 C69: Gặp mẹ vợ 1
- Chương 70 C70: Gặp mẹ vợ 2
- Chương 71 C71: Mẹ vợ khiếp sợ
- Chương 72 C72: Thu phục mẹ vợ
- Chương 73 C73: Độ nổi tiếng thấp 1
- Chương 74 C74: Độ nổi tiếng thấp 2
- Chương 75 C75: Ca vương ca hậu bắt đầu phát sóng trực tiếp
- Chương 76 C76: Thí sinh thiên vương 1
- Chương 77 C77: Thí sinh thiên vương 2
- Chương 78 C78: Ha ha không ai có thể địch lại
- Chương 79 C79: Cảm động lòng người 1
- Chương 80 C80: Cảm động lòng người 2
- Chương 81 C81: Xếp hạng
- Chương 82 C82: thiếu niên
- Chương 83 C83: Nổi tiếng 1
- Chương 84 C84: Nổi tiếng 2
- Chương 85 C85: Sốt ruột
- Chương 86 C86: Ký kết hợp đồng 1
- Chương 87 C87: Ký kết hợp đồng 2
- Chương 88 C88: Mẹ về nhà con sẽ cho mẹ một niềm vui bất ngờ
- Chương 89 C89: Niềm vui bất ngờ 1
- Chương 90 C90: Niềm vui bất ngờ 2
- Chương 91 C91: Làm bà nội
- Chương 92 C92: Hoà thuận vui vẻ
- Chương 93 C93: Chuyện kết hôn 1
- Chương 94 C94: Điên cuồng
- Chương 95 C95: Đây là vị toàn năng nào vậy
- Chương 96 C96: Xuất hiện trong bảng xếp hạng xuất sắc của kugou music
- Chương 97 C97: Hai người bọn họ chắc chắn là tham gia trận đấu vòng thứ hai
- Chương 98 C98: Mười triệu lượt tải xuống trong hai mươi bốn giờ
- Chương 99 C99: Có khó khăn gì sao
- Chương 100 C100: Đến hết đời
- Chương 101 C101: Anh coi thường em sao
- Chương 102 C102: Đạt 95 điểm
- Chương 103 C103: Vẫn nổi tiếng nhất
- Chương 104 C104: Người phỏng vấn đầu tiên
- Chương 105 C105: Chính thức bắt đầu phát sóng
- Chương 106 C106: Bây giờ chúng ta tiến hành rút thăm
- Chương 107 C107: Một bài dân ca
- Chương 108 C108: Rất nhiều người chờ mong
- Chương 109 C109: Chắc chắn không phải là đối thủ của anh
- Chương 110 C110: Bài hát thiếu niên
- Chương 111 C111: Tôi vẫn nhớ những năm tháng tuổi trẻ của mình
- Chương 112 C112: Chảnh quá
- Chương 113 C113: Bình thường
- Chương 114 C114: Mời mọi người xem màn hình lớn
- Chương 115 C115: Bảng xếp hạng
- Chương 116 C116: Nguyện bạn đi ra ngàn dặm trở về vẫn là thiếu niên
- Chương 117 C117: Sức nặng của bậc thầy dân ca cổ lực
- Chương 118 C118: Đóa sen xanh
- Chương 119 C119: Không thích hợp với vườn trường
- Chương 120 C120: Bảng âm nhạc thịnh hành
- Chương 121 C121: Thống trị
- Chương 122 C122: Che trời
- Chương 123 C123: Hắc hoàng trâu bò quá
- Chương 124 C124: Ðe dọa rất lớn từ cây liễu
- Chương 125 C125: Lập tức cập nhật
- Chương 126 C126: Lông chân còn thiếu trang sức không
- Chương 127 C127: Chuyện mua nhà 1
- Chương 128 C128: chuyện mua nhà 2
- Chương 129 C129: vòng thứ ba của cuộc thi bắt đầu
- Chương 130 C130: lại là mộc dịch
- Chương 131 C131: Đóa sen xanh
- Chương 132 C132: Thì ra là thế
- Chương 133 C133: Điểm số của dương tuyết nhu
- Chương 134 C134: Vòng đấu kết thúc
- Chương 135 C135: Ba phút đầu tiên
- Chương 136 C136: Đứng đầu bảng xếp hạng nhạc thịnh hành
- Chương 137 C137: Quá hời rồi
- Chương 138 C138: Chia phần trăm
- Chương 139 C139: Mẹ sẽ đưa cha con đến đó
- Chương 140 C140: Muốn xem nhà đã trang hoàng hoàn chỉnh
- Chương 141 C141: Căn này giá cả thế nào
- Chương 142 C142: gặp cha vợ
- Chương 143 C143: Không thể chiếm hời của dương lỗi 1
- Chương 144 C144: không thể chiếm hời của dương lỗi 2
- Chương 145 C145: ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm
- Chương 146 C146: âm thanh tự nhiên
- Chương 147 C147: xếp thứ nhất
- Chương 148 C148: Lại có công ty âm nhạc muốn mua bài hát 1
- Chương 149 C149: lại có công ty âm nhạc muốn mua bài hát 2
- Chương 150 C150: thỏa thuận xong
- Chương 151 C151: đến nhà cha mẹ vợ 1
- Chương 152 C152: đến nhà cha mẹ vợ 2
- Chương 153 C153: hôn sự
- Chương 154 C154: đính hôn
- Chương 155 C155: Xác nhận ngày cưới
- Chương 156 C156: xác nhận ngày cưới 2
- Chương 157 C157: trận chung kết
- Chương 158 C158: một đêm bùng nổ 1
- Chương 159 C159: một đêm bùng nổ 2
- Chương 160 C160: trời cao biển rộng sau cơn mưa
- Chương 161 C161: anh triệu vô địch
- Chương 162 C162: tương lai của tôi không phải một giấc mơ 1
- Chương 163 C163: tương lai của tôi không phải một giấc mơ 2
- Chương 164 C164: trận chiến cuối cùng
- Chương 165 C165: nhạc rock điên cưồng
- Chương 166 C166: quán quân sẽ không xuất hiện ngoài ý muốn nữa 1
- Chương 167 C167: quán quân sẽ không xuất hiện ngoài ý muốn nữa 2
- Chương 168 C168: Ngày mai tươi sáng hơn
- Chương 169 C169: điểm cao nhất 1
- Chương 170 C170: điểm cao nhất 2
- Chương 171 C171: đoạt giải quán quân
- Chương 172 C172: ca hậu được sinh ra
- Chương 173 C173: Tập thể chúc mừng 1
- Chương 174 C174: tập thể chúc mừng 2
- Chương 175 C175: chuẩn bị kế hoạch bán ca khúc
- Chương 176 C176: cả tám ca khúc đều đột phá 10 triệu lượt
- Chương 177 C177: các công ty âm nhạc lớn kích động 1
- Chương 178 C178: các công ty âm nhạc lớn kích động 2
- Chương 179 C179: luyện tậ p hai năm rưỡi
- Chương 180 C180: Liên tục bán ca khúc
- Chương 181 C181: Chạy trốn một khúc tương tư
- Chương 182 C182: bài hát chủ đề trò chơi thiên long 1
- Chương 183 C183: bài hát chủ đề trò chơi thiên long 2
- Chương 184 C184: bán thành yên sa
- Chương 185 C185: ba triệu đến tay
- Chương 186 C186: ba anh em nhà họ tiêu
- Chương 187 C187: một khúc tương tư hôn lễ bùng nổi 1
- Chương 188 C188: một khúc tương tư hôn lễ bùng nổi 2
- Chương 189 C189: nền âm nhạc nước hạ chúng ta đang trên đà phát triển
- Chương 190 C190: nhà giàu số 1