
Tư Thái Cung Phi
Tổng số chương: 201
Đất nước Trung Nguyên đã từng trải qua chiến hỏa, ở vùng đất rộng mênh mông này, vì bình định mà nổ ra chiến hỏa, lại nhờ chiến hỏa mà quy kết thành thống nhất. Hợp lâu ắt sẽ phân, phân lâu ắt sẽ hợp, đây là tình hình chung của thiên hạ. Hiện nay thống trị vùng đất này chính là Lương Vương triều, nói tới lại mang đủ loại sắc thái truyền kỳ, đợi tác giả từ từ kể lại.
Tiền triều vốn là Đại Lương triều, Đại Lương quốc họ Trần, chính là xây dựng thống nhất từ loạn thế ngũ đại thập quốc. Hoàng đế khai quốc Lương Cao Tổ - Trần Lịch Hùng tài trí mưu lược, tấm lòng quảng đại, hải nạp bách xuyên [1]. Ngày mới lập quốc cũng mong muốn phát triển cảnh tượng phồn vinh, nhưng, ngày vui ngắn ngủi.
[1] Hải nạp bách xuyên: sự mênh mông của biển lớn có thể dung nạp được tất cả các dòng sông, ý nói người có hoài bão to lớn, vì nước vì dân.
Khi Hoàng vị truyền đến trong tay vị Hoàng đế thứ tư của Đại Lương - Lương Thế Tông, cũng chính là lúc Đại Lương gặp phải thù trong giặc ngoài. Ông trời vốn không có mắt, phía Nam lũ lụt, phía Bắc hạn hán, phía Đông động đất, phía Tây lại nhật thực. Vì vậy bên ngoài bị người Mông, Hồ cướp bóc dữ tợn, bên trong lại có bách tính khởi nghĩa võ trang, toàn bộ vương triều giống như là một chiếc thuyền nhỏ trong bão táp, lảo đảo muốn chìm.
Thế Tông băng hà khi còn tráng niên, Sùng Tông kế vị. Lương Sùng Tông tuổi trẻ khí thịnh, lại không hiểu quân sự, một bầu nhiệt huyết dẫn binh đi phương Bắc, kết quả không cần nói nhiều, đại bại trở về. Thất bại của lần chiến sự này cũng trở thành mồi dẫn lửa khiến vương triều to lớn này bị tiêu diệt.
Sùng Tông là người dễ kích động nổi giận. Sau khi chiến sự thất bại, không những không rút kinh nghiệm, mà còn tịch biên gia sản, chém đầu cả nhà tướng lãnh binh thất bại! Nghĩa quân các nơi tức giận dẫn quân xông vào Hoàng thành! Mông, Hồ cũng thừa dịp tiến vào, một đường như thế chẻ tre, đấu tranh ba tháng thì binh lính sắp tới Hoàng thành! Đại Lương có nguy cơ sụp đổ bất cứ lúc nào.
Ở thời khắc nguy cấp như lúc này, Đại Lương lại có một vị Hoàng thúc đứng ra lèo lái! Vị Hoàng thúc này không phải là ai khác, chính là thân huynh trưởng dòng chính của Thế Tông, Đại bá phụ của Sùng Tông - Trần Tấn. Nhớ lại nhiều năm về trước, Trần Tấn là đích trưởng tử của Nhân Tông, nhân phẩm quý giá, văn thao võ lược, vốn có hiền danh. Lúc thiếu niên đã theo quân xuất chinh, tuy dũng mãnh hơn người nhưng thân mình lại bị thương, chân trái hơi khập khiểng. Sau khi hồi triều, Trần Tấn thượng tấu, thỉnh lập Tam Hoàng tử làm Thái tử, Nhân Tông trầm ngâm nhiều ngày, cuối cùng chuẩn tấu.
Hiện nay trước cảnh nước mất nhà tan, người nam nhân được phong hào là Khiêm Dũng Vương này mặc áo giáp ra trận, lãnh đạo ba quân anh dũng! Nghĩa quân các nơi thấy ngoại tộc xâm chiếm, lại thấy Khiêm Dũng Tướng quân xung phong đi đầu, cũng không tính toán hiềm khích lúc trước, cùng nhau chống ngoại xâm. Tuy quân dân Đại Lương hăng hái chống cự, nhưng rốt cuộc vì thời cơ đã muộn, kỵ binh dũng mãnh của Mông, Hồ vẫn công phá hoàng thành. Sùng Tông thấy chuyện không thành, ở Đại Chính điện tự vẫn, lấy thân đền nợ nước. Sùng Tông chết cũng tuyên bố vương triều Đại Lương một trăm lẻ ba năm lịch sử bị diệt.
Nhưng Khiêm Dũng Vương lại không từ bỏ, hắn là nam nhân trải qua chiến hỏa tôi luyện, hận không thể chết trận sa trường, hận không thể da ngựa bọc thây! Không ngờ cuối cùng vẫn do nam nhân quật cường này tạo ra kỳ tích: trong vòng bảy tháng ngắn ngủi, vị Vương gia lãnh đạo quân lính hỗn tạp này lại đuổi Mông, Hồ ra khỏi lãnh thổ Đại Lương!
Sau chiến tranh, Khiêm Dũng Vương cố ý khôi phục lại Đại Lương triều. Quân thần khuyên can, vạn dân mong mỏi, cuối cùng tự đăng cơ làm Đế, dựng nước Đại Lương, lấy Lương – Lương [2] đồng âm, cũng tỏ ý không quên cựu quốc. [2] Hai từ 凉-梁 đều đọc là Lương, đồng âm nên Đại Lương cũ là 大凉, Đại Lương mới lập là 大梁.
"Lương sử - Lương Thái Tổ bản ký" có ghi rằng: Mặc Hoàng bào lên người, lên ngôi làm Đế, dựng nước Đại Lương. Thái bình thịnh thế, là bắt đầu mới của Thái Tổ.
Sau khi Thái Tổ lập quốc, đổi niên hiệu thành Thái Bình, lập nguyên phối làm Hậu, lập đích trưởng tử làm Thái tử, chúng tướng sĩ, công thần đều đồng loạt được phong thưởng. Phân cả nước thành một kinh đô, hai thành đô phụ, bảy châu. Kinh đô chính đương nhiên là đô thành: Thượng Kinh, hai thành đô phụ chính là Lạc Đô, Thẩm Đô, bảy châu là: Định Châu, An Châu, Ninh Châu, Hiến Châu, Hựu Châu, Tuyên Châu, Tống Châu. Một châu có bốn quận, một quận có sáu phủ, một phủ có tám huyện. Quyền hạn trách nhiệm rõ ràng, thống trị nghiêm minh.
Vương triều mới lập, Thái Tổ cũng không yên tâm hưởng lạc, mà suy nghĩ phương pháp lâu dài cho vương triều. Một ngày, Thái Tổ chợt sáng tỏ thông suốt, cất giọng cười to, vỗ án, viết: "Chỉ có ngàn năm thế gia, cũng không có vương triều ngàn năm, trẫm hiểu rồi!"
Ba ngày sau, Thái Tổ mặc một thân thường phục, mang theo Thái tử vi phục xuất tuần, nhưng lại đến Tứ Thủy phủ trực thuộc quận Lãng Trung, Mân Trung phủ trực thuộc quận Ngư Dương, Tân Cấp phủ trực thuộc quận Lâm Ấp. Nếu nói chỗ đặc biệt của ba địa phương này, đó chính là ba đại thế gia ở nơi đó.
Tạ gia đứng đầu trong ba đại thế gia, ở Tứ Thủy phủ, kế tiếp là Tiêu gia ở Mân Trung phủ, cuối cùng là Hoa gia ở Tân Cấp phủ. Ba đại thế gia đều trùng điệp [3] ngàn năm, không liên lạc với nhau nhiều. Từ xưa văn nhân khinh khi tướng võ, truyền thừa của thế gia với thế gia tuy có liên quan đến nhau, nhưng cũng không có quan hệ hôn nhân, cho rằng hai thế đối chọi nhau. [3] Trùng điệp: hết thế hệ này đến thế hệ khác nối tiếp nhau.
Nói tới thế gia, người đời ai cũng cực kỳ sùng bái. Người thế gia, tộc nhân tính đến mấy vạn người, không ra làm quan, không đi khảo thí, không cưới gả cho quyền quý, cũng không làm tôi tớ cho quyền quý. Ba đại thế gia này chia ra hùng cứ một phương, không quan, không tướng, chỉ vừa làm ruộng vừa dạy học.
Thái Tổ mang theo Thái tử tự thân tới viếng thăm, cầu thế gia xuất thế, vào triều làm quan, nói rằng: "Khanh có đại tài, sao không vì nước vì dân?"
Thế gia cự tuyệt. Thái Tổ lại nói: "Nguyện vì nhi tử bất hiếu, thỉnh hỏi cưới nữ nhi thế gia."
Thế gia cự tuyệt. Thái Tổ mãi không có cách, bèn nói: "Nguyện noi theo Ngụy, Tấn, cùng trị thiên hạ với thế gia."
Thế gia cự tuyệt. Thái Tổ không biết làm sao, quay về Thượng Kinh.
Thái Bình năm thứ hai mươi ba, Thái Tổ băng hà, Thái tử lên ngôi, cải hiệu là Dung Nãi, sử gọi là Thế Tổ. Dung Nãi năm thứ hai, Thế Tổ mang theo đích trưởng tử vi phục thế gia một lần nữa, nói: "Nhi tử ta thông tuệ từ nhỏ, điểm tốt nhất của nó là có hiếu. Ngày sau nó kế thừa Hoàng vị, nhất định sẽ giống như ta, như lời nói lúc trước."
Thế gia chấn động, cảm động trước nhân sinh quan và sự chân thành của Thế Tổ, khom lưng quy phục. Dung Nãi năm thứ ba, thế gia xuất thế, làm quan phụ mẫu.
"Lương sử - Lương Thế Tổ bản ký" ghi rằng: Đại công của Thế Tổ chính là ở thế gia. Hải nạp bách xuyên, hữu dung nãi đại [4], niên hiệu Dung Nãi, danh xứng với thực.
Sau khi Thế Tổ băng hà, Minh Tông lên ngôi, đổi niên hiệu là Nhân Hòa, triều Đại Lương đã bước lên thời kì phát triển vững vàng. Sau khi Minh Tông băng hà, bởi vì không có đích tử nên Tam Hoàng tử của Quý phi kế vị, đổi niên hiệu là Hưng Trinh. Nói tới triều Hưng Trinh lại là một giai thoại truyền kì.
[4] Hải nạp bách xuyên, hữu dung nãi đại: ngụ ý như tên của nó, sự mênh mông của biển lớn có thể dung nạp được hết các dòng sông, cũng giống như tấm lòng của con người, có thể rộng rãi bao dung hết tất cả. Hải nạp bách xuyên, hữu dung nãi đại chính là nói phải cởi mở phóng khoáng, tấm lòng rộng mở, đây cũng là biểu hiện của một người có tu dưỡng. Người ta cũng đều nói tấm lòng rộng lượng như biển lớn bao la để nhìn nhận một người đáng kính. (giải nghĩa dịch từ Baidu)
Danh sách chương
- Chương 1 Vương triều..
- Chương 2 Quý nữ thế gia..
- Chương 3 Thỉnh an..
- Chương 4 Bình tĩnh..
- Chương 5 Đế hậu..
- Chương 6 Tiến cung..
- Chương 7 Yết kiến..
- Chương 8 Lần đầu gặp gỡ..
- Chương 9 Thị tẩm..
- Chương 10 Thái hậu yêu thích..
- Chương 11 Chìm trong cảnh đẹp..
- Chương 12 Nói chuyện phiếm..
- Chương 13 Ninh quý tần..
- Chương 14 Tới chơi..
- Chương 15 Trung cung có hỉ..
- Chương 16 Mỗi người một tư thái..
- Chương 17 Tâm tư tinh tế..
- Chương 18 Sự việc gần cuối năm..
- Chương 19 Mưu tính thần bí..
- Chương 20 Việc vặt vãnh..
- Chương 21 Suy nghĩ của thái hậu..
- Chương 22 Chữ Phúc ..
- Chương 23 Rối loạn..
- Chương 24 Sinh con..
- Chương 25 Thủ đoạn của trịnh phi..
- Chương 26 Phong ba âm thầm dậy sóng..
- Chương 27 Khí thế dâng cao..
- Chương 28 Thục phi có thai..
- Chương 29 Xuất hiện điềm xấu..
- Chương 30 Trời sập..
- Chương 31 Chọn người hầu bệnh..
- Chương 32 Phó thác..
- Chương 33 Nữ nhân đẹp nhất..
- Chương 34 Nguyên nhân..
- Chương 35 Chăm sóc..
- Chương 36 Chuyển biến xấu..
- Chương 37 Tâm ý thái hậu..
- Chương 38 Trữ vị [1]..
- Chương 39 Sống chết có nhau..
- Chương 40 Chính Sự Trữ Quân (Thái tử vị)..
- Chương 41 Kỳ nguyện..
- Chương 42 Chuyển biến tốt..
- Chương 43 Có lẽ là tình yêu..
- Chương 44 Phong hào..
- Chương 45 Thẩm quý nhân..
- Chương 46 Giải ngữ hoa [1]..
- Chương 47 Gia yến..
- Chương 48 Vũ nữ..
- Chương 49 Tiểu Nghi..
- Chương 50 Cơn Giận Của Thái Hậu..
- Chương 51 Trừng trị tiểu nghi..
- Chương 52 Ân oán..
- Chương 53 Dời Cung Và Nuôi Dưỡng..
- Chương 54 Phàm nhân..
- Chương 55 Chèn ép..
- Chương 56 Dạy dỗ..
- Chương 57 Thưởng hoa..
- Chương 58 Thế tử vào cung..
- Chương 59 Cơ..
- Chương 60 Lão thần..
- Chương 61 Song thai..
- Chương 62 Thuyết phục thục phi..
- Chương 63 Lấy cớ..
- Chương 64 Sinh hạ..
- Chương 65 Tạ thế và nuôi dưỡng..
- Chương 66 Nuôi dưỡng hài tử..
- Chương 67 Sủng ái của thục phi..
- Chương 68 Tứ Hoàng Tử..
- Chương 69 Lên kế hoạch..
- Chương 70 Dưỡng Nhi..
- Chương 71 Một năm sau..
- Chương 72 Hiền phi..
- Chương 73 Tú nữ vào cung..
- Chương 74 Phục Tuyển..
- Chương 75 Tuyển chọn..
- Chương 76 Cân nhắc..
- Chương 77 Phong Hàn..
- Chương 78 Trần Ai Lạc Định [1]..
- Chương 79 Trâm Phượng..
- Chương 80 Trâm phượng biến mất..
- Chương 81 Lục Soát Cung..
- Chương 82 Biết được chân tướng..
- Chương 83 Xuất đầu chi điểu..
- Chương 84 Lập Uy..
- Chương 85 Giữ gìn..
- Chương 86 Thành phi..
- Chương 87 Người mới..
- Chương 88 Lòng người thay đổi..
- Chương 89 Oán giận..
- Chương 90 Thiên hạ thuỳ nhân bất thức quân [1]..
- Chương 91 Tình nồng..
- Chương 92 Tân sủng..
- Chương 93 Chờ mong..
- Chương 94 Có thai..
- Chương 95 Thủ đoạn..
- Chương 96 Tự vẫn?..
- Chương 97 Chuyện vặt khi dưỡng thai..
- Chương 98 Phát bệnh..
- Chương 99 Hồi ức..
- Chương 100 Ban tên..
- Chương 101 Thời gian ấm áp..
- Chương 102 Cửu Tần..
- Chương 103 Gửi gắm của quý tần..
- Chương 104 Hoàng hậu thay đổi..
- Chương 105 Trữ vị..
- Chương 106 Sắc Lập..
- Chương 107 Không hiểu..
- Chương 108 Xúc động..
- Chương 109 Cáo Trạng..
- Chương 110 Tát tay..
- Chương 111 Nhìn nhau cười..
- Chương 112 Tiểu Ngô Thị..
- Chương 113 Một năm sau..
- Chương 114 Cảm tình..
- Chương 115 Đại phong lục cung..
- Chương 116 Có hỉ..
- Chương 117 Dưỡng thai và tuyển tú..
- Chương 118 Sảy thai..
- Chương 119 Điều tra kỹ..
- Chương 120 Bát Giác Liên..
- Chương 121 Ôn Thị Hiện Nguyên Hình..
- Chương 122 Sương mù..
- Chương 123 Ban chết..
- Chương 124 Tú nữ vào cung..
- Chương 125 Ngọc quý tần..
- Chương 126 Song hỉ lâm môn?..
- Chương 127 Đêm Trước Khi Tây Tuần..
- Chương 128 Khởi hành tây tuần..
- Chương 129 Công Chúa Tố Chi..
- Chương 130 Hồ Nhung..
- Chương 131 Vương phi bố xích đổi mới lần thứ hai (1)..
- Chương 132 Kham Bố Vương Đổi Mới Lần Thứ Hai (2)..
- Chương 133 Tâm Ý Đổi Mới Lần Thứ Hai (3)..
- Chương 134 Kính Vương Đổi mới lần thứ 2 (4)..
- Chương 135 Cầu thân đổi mới lần thứ hai (5)..
- Chương 136 Chân tướng đổi mới lần thứ hai (6)..
- Chương 137 Các huynh trưởng..
- Chương 138 Bất mãn..
- Chương 139 Mã Văn..
- Chương 140 Phóng ngựa..
- Chương 141 Tận tình..
- Chương 142 Hồi cung..
- Chương 143 Nghiêm Tu Nghi..
- Chương 144 Thục phi bi thương..
- Chương 145 Người phàm..
- Chương 146 Hai vị hoàng tử..
- Chương 147 Phúc trời ban..
- Chương 148 Hòa thuận vui vẻ..
- Chương 149 Từ chối..
- Chương 150 Hỉ Tang..
- Chương 151 Sinh con..
- Chương 152 Mười một năm sau..
- Chương 153 Bọn trẻ..
- Chương 154 Tú nữ..
- Chương 155 Mưu sự tại nhân..
- Chương 156 Nước chảy vô tình..
- Chương 157 Lửa giận công tâm..
- Chương 158 Kế của chim sẻ [1]..
- Chương 159 Duyệt tuyển tú nữ..
- Chương 160 Lão bạng hoài châu..
- Chương 161 Nửa Đường Nhảy Ra Trình Giảo Kim [1]..
- Chương 162 Nỗi lòng của tiểu tứ..
- Chương 163 Quyết định..
- Chương 164 Vui buồn không giống nhau..
- Chương 165 Hữu An..
- Chương 166 Khai phủ..
- Chương 167 Vào cửa..
- Chương 168 Say mê..
- Chương 169 Thập Hoàng Tử..
- Chương 170 Chiến sự..
- Chương 171 Đời thứ ba..
- Chương 172 Đáng thương..
- Chương 173 Mục tiêu..
- Chương 174 Tức giận..
- Chương 175 Bé gái..
- Chương 176 Hoàng đế suy tính..
- Chương 177 Tin đồn ở đông cung..
- Chương 178 Trò khôi hài..
- Chương 179 Tiểu tranh tử..
- Chương 180 Hồng nhan tri kỷ..
- Chương 181 Diệp Mỹ Nhân..
- Chương 182 Hương tiêu ngọc vẫn..
- Chương 183 Tránh nóng..
- Chương 184 Trầm Đô..
- Chương 185 Biến Số..
- Chương 186 Trốn..
- Chương 187 Phẫn nộ..
- Chương 188 Trận lửa đó..
- Chương 189 Ngoại Truyện 1: Trầm Đô Sau Đó..
- Chương 190 Ngoại Truyện 2: Hoàng Đế (Một)..
- Chương 191 Ngoại truyện 3 tiểu tứ (hai)..
- Chương 192 Ngoại truyện 4 : hoàng đế (ba)..
- Chương 193 Ngoại truyện 5 : Lâm Nghi công chúa (Một)..
- Chương 194 Ngoại truyện 6 : Lâm Nghi công chúa (Ba)..
- Chương 195 Ngoại truyện 6 : Lâm Nghi công chúa (Bốn)..
- Chương 196 Ngoại truyện 7 : Lâm Nghi công chúa (Năm)..
- Chương 197 Ngoại truyện 7 : Lâm Nghi công chúa (Sáu)..
- Chương 198 Ngoại truyện 8:Mười năm sau..
- Chương 199 Ngoại truyện 8:Hoàng đế (Kết)..
- Chương 200 Ngoại Truyện 9: Tiểu Tứ (Kết)..
- Chương 201 Ngoại Truyện 9: Tiểu Bát (Hết)..