
Vô Sỉ Đạo Tặc
Tổng số chương: 260
Bóng đêm mù mịt, tiếng ma thú tru và tiếng tiếng gió thổi mãnh liệt từ xa xa vọng lại, trầm muộn mà kéo dài, lúc cao lúc thấp, liên miên không dứt.
Phí Thản gõ bàn tính cực nhanh, tính toán thu nhập hôm nay của khách sạn Duyệt Lai, lâu lâu lại lật qua lật lại miếng thịt quay trên lò lửa.
Phí Thản chính là lão bản của khách sạn này, đồng thời cũng là đầu bếp, bởi vì người làm của lão chỉ có một tiểu nhị, nhưng tiểu nhị này đã đi nhà xí rồi.
Con người có ba điều gấp, không thể nào tránh khỏi, nhưng mà tiểu nhị kia đã đi nhà xí đã nửa canh giờ rồi, điều này khiến cho lão rất là bực bội.
“Lão bản, ta đã trở lại!”
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.
Phí Thản cơ hồ dựng cả chòm râu bạc của hắn tức giận nói: “Cổ Diêu, đừng nói cho ta biết là ngươi té xuống hố xí đó?”
Người tới đúng là một thiếu niên mặc áo vải thô, khoảng 16 tuổi, có một mái tóc dài màu đen, buộc thành đuôi ngựa về phía sau, đây chính là kiểu tóc bình thường của các hài tử ở đại lục. Mặc dù ngoại hình nhìn qua có vẻ ngây thơ nhưng lại có con ngươi linh động thể hiện một chút già dặn không phù hợp với tuổi.
Có thể thấy đây là một người thông minh, thậm chí là một tên ma cà bông giảo hoạt.
Theo lời Phí Thản nói, thiếu niên này tên là Cổ Diêu, chính là tiểu nhị duy nhất của khách sạn Duyệt Lai.
Nhìn thấy Phí Thản tức giận, Cổ Diêu vội vàng cố giải thích: “Lão bản, có thể là cơm chiều bị thiêu đó…”
“Thiêu cái đầu ngươi!”
Phí Thản lấy tẩu thuốc đánh lên đầu thiếu niên, lại trợn mắt xem thường nói: “Cả ngày không có việc gì lại chạy đến Thiên Hương Lâu bên cạnh nhìn trộm con thỏ nhỏ kia, ngươi tìm lý do gì ta còn bỏ qua được, còn dám nói là thức ăn có vấn đề! Như thế không phải là hủy đi chiêu bài của khách sạn sao?”
Thiêu Hương Lâu là một danh tự cao nhã, nhưng thật ra lại là một kỹ viện, ở sát bên khách sạn của Phí Thản.
Cổ Diêu gãi đầu, đau đến nổi phải hít một hơi lạnh: “Đúng vậy, đúng vậy, Lão Bản, lần sau ta sẽ đổi lý do!”
Đối với người thẳng thắn như vậy thật không có biện pháp, lại nói tiểu tử này mỗi ngày không tới Thiên Hương Lâu nhìn lén một lần thì cả người không thoải mái, công việc cũng làm không tốt, luôn tìm cớ để lẻn ra ngoài.
Trừng mắt liếc Cổ Diêu một cái, Phí Thản tức giận nói: “Mau dọn dẹp cái bàn khách nhân vừa mới đi lúc nãy.”
“Được rồi, lão bản!”
Sau khi đồng ý, Cổ Diêu lại dương dương đi đến thu dọn mấy bình rượu, thức ăn thừa linh tinh trên mặt bàn, trong đầu lại tưởng nhớ lại cảnh Thu Hương tắm rửa.
Thu Hương đúng là kỹ nữ kim bài của Thiên Hương Lâu kế bên, danh xưng là “Ba Phách”.<@波霸>
Lưỡng đỉnh ngọc phong có thể nói là vô cùng hùng vĩ, cho dù là dùng cả hai bàn tay mà bao lấy sợ rằng cũng không thể bao trọn được một ngọn nữa.
Vừa lúc thu dọn đến một cái bánh bao còn dư, mà lại đang chìm trong dâm ý, Cổ Diêu không nhịn được liền bóp mạnh, đem cái bánh bao kia bóp thành đủ loại hình dạng ám muội, và liên tưởng đến ngọc nhũ của Thu Hương.
Trên đầu lại truyền đến một cảm giác đau đớn, hắn quay đầu lại thì nhìn thấy hai mắt Phí Thản tựa như bắn ra lửa: “Tiểu tử thúi, không cần phải biến thái đến mức đó chứ, ngươi muốn hù dọa khách nhân của ta chạy hết sao?”
“Vâng ạ! Vâng ạ!”
Cổ Diêu cuống quít vâng vâng dạ dạ, hắn sợ là sợ cái tẩu thuốc trong tay Phí Thản.
Cũng đã gần sáng, trong quán ăn chỉ còn một bàn khách nhân, nhìn bộ dạng tựa như là bộ binh bị phái ra biên cương xa xôi, trong quân đội là loại sĩ binh thấp kém nhất, xem ra cũng uống không được nhiều nữa, chỉ thấy hai vị tương đối tráng kiện còn trụ được, ngoài ra đều đã điều ngã trái ngã phải rồi.
Cổ Diêu chỉ hy vọng bọn họ ngã xuống nhanh lên một chút, sau đó có thể chấm dứt một ngày đáng ghét, trở về cái giường ấm áp của mình mà ngủ một giấc. Đối với hắn mà nói, một ngày trừ lúc ăn cơm, rình trộm, đi nhà xí thì được trở về ngủ là hưởng thụ lớn nhất.
Chỉ tiếc là hai người mà nhìn qua lúc nào cũng có thể ngã xuống bất tỉnh nhân sự tựa hồ không muốn hoàn thành ý nguyện của Cổ Diêu, bọn họ duy trì trạng thái say bí tỉ như muốn ngã, lớn tiếng hô rồi vung tay ra, đem một bình lại một bình rượu nóng đổ vào trong bụng, hai khuôn mặt lúc đầu ngăm đen giờ đã biến thành màu đỏ bừng, cơ hồ muốn bắn máu ra, cơ gân giựt mạnh, lảo đảo rõ ràng, nhưng hai cái mông lớn vẫn dính vào ghế mà không ngã.
Đương nhiên Cổ Diêu không dám thúc giục bọn họ, thân là hạ nhân của một khách sạn biên thùy <@gần biên giới>, trước mặt khách nhân tôn quý vốn không có quyền phát ngôn, càng huống hồn chi là đang bị hơi rượu kích thích, mấy binh sĩ thô bạo này có khả năng xé một nguời thành mấy mảnh, bởi vì dám quấy rầy hứng thú uống rượu của hắn.
Cổ Diêu đang buồn phiền không chịu nổi, thì lão bản Phí Thản trong mắt hiện ra nét tươi cười, hắn thấy các binh sĩ kia đem từng bình từng bình đổ vào trong bụng, cũng tượng trưng cho từng mai từng mai kim tệ từ túi hắn xuất ra.
“Tiểu nhị, mang thêm hai bình rượu nếp!”
Một trong hai tên binh sĩ chưa gục ngã đem hai chén rượu cuối cùng cho vào trong miệng, đột nhiên rống lên.
Cổ họng của hắn rất lớn, khiến cho Cổ Diêu giật mình.
“Không, phải ba bình!” Một tên khác không cam lòng yếu thế hét lên.
Nghe được hào khí của đồng bạn so bì với mình, binh sĩ trước đó rất khó chịu, vội vàng cải chính nói: “Không, ta nói lộn, phải là năm hồ!”
“Bảy bình!”
“Mười bình!”
Hai vị binh sĩ bộ dạng như hai hài tử đang tranh giành đồ chơi không chịu nhịn ai vậy, không ngừng truy đuổi gia tăng số lượng rượu, lại làm cho Phí Thản cười tươi đến nổi quai hàm tựa hồ như muốn trẹo, bàn tính trong tay lại càng tăng tốc, mười ngón tay cứ như là đang gảy đàn vậy.
“Uống, uống, uống, chỉ biết uống, sớm muộn cũng uống chết các ngươi!” Cổ Diêu hướng hầm rượu mà đi đến, đến cự ly xác định mấy binh sĩ không nghe được mới mở miệng lầu bầu.
Binh lính háo thắng, làm cho công việc của hắn càng nhiều hơn, mà Cổ Diêu chỉ có thể kéo thân thể đã mệt mỏi cả ngày đi lấy rượu.
Khách sạn này chỉ có hai người Phí Thản cùng Cổ Diêu, đương nhiên làm mấy việc lặt vặt này chỉ có thể là Cổ Diêu.
Thập Lý trấn ở biên thùy nên rất nguy hiểm, nhưng cũng là một địa phương kiếm tiền rất tốt.
Bởi vì là cái trấn nhỏ gần chiến trường nhất, bất kỳ lúc nào cũng có thể bị chiến hỏa quét qua, ở đây kinh doanh có nguy hiểm rất lớn, nếu không cẩn thận là không còn cái mạng nhỏ nhoi, bởi vậy thứ gì ở Thập Lý Phố cũng phải quý. Ví như một bình rượu nếp phải khoảng năm ngân tệ, so với bình thường là đã sinh lợi gấp sáu lần.
Mạc dù giá tiền cao hơn bình thường, nhưng vẫn có người bỏ ra.
Rất nhiều binh lính vừa trải qua chiến trường đều không dám bảo chứng Thập Lý Trấn có phải là trạm dừng cuối cùng trong cuộc đời mình hay không.
Tiền đối với người chết thì cũng không có nghĩa gì, đem tiền để dành được thống khoái tiêu xài cho đáng, so với việc bị địch nhân móc từ thi thể mình ra thì tốt hơn. Vì vậy bọn họ phóng tay rất dứt khoát, một cái xuất ra ngàn vàng.
Phí Thản là lão đầu hơn 60 tuổi, sinh ra ở Thập Lý trấn này, chưa từng ly khai tiểu trấn này, không có thê tử cũng không có con cái.
Trước khi hai vị lĩnh chủ bắt đầu chiến tranh, lão đã kinh doanh quán rượu nhỏ này rồi, để tâm mà tính thì cũng tích cóp được hơn mười năm, tiền lãi buôn bán cũng đã sớm đủ cho lão sống thư thã đến lúc cuối đời.
Chỉ vì Phỉ Thản tựa hồ càng thích đem tài sản đặt lên bàn đổ <@đánh bạc>, hơn nữa thua nhiều thắng ít, vì thế tiền để dành của lão vẫn không nhiều lên được.
Thật ra Cổ Diêu biết lão bản tịnh không phải người mê đánh bạc, ngược lại còn căm ghét, một lần hắn len lén đi theo Phí Thản đến sòng bạc, chính mắt trong thấy lão dùng một số tiền lớn đặt vào một số tựa hồ không có khả năng thắng, kết quả không thể nào khách là lão thua, lão chính là khách chơi được sòng bạc hoan nghênh ghé lại nhất. Trong Thập Lý trấn lão có một ngoại hiệu là “Phí Thản khẳng khái.”
Thật ra trong lòng mọi người còn gọi lão một ngoại hiệu khác là “Phí Thản ngu xuẩn”, chỉ có Cổ Diêu biết rõ, lão bản một chút cũng không ngu ngốc, trái lại lão rất tinh minh.
Cổ Diêu rõ ràng biết Phí Thản sở dĩ luôn thua sạch ở sòng bạc bởi một nguyên nhân, là vì lão thật sự quá quyến luyến cái tiểu trấn không mỹ lệ, còn tùy thời sẽ bị chiến hỏa quét qua này,nhưng bởi vì từ nhỏ đến lớn, lão chưa bao giờ rời tiểu trấn này, đây là gia hương của lão. Cho nên, lão thật ra chỉ là tìm một lý do để mình trụ lại nơi này.
Thua tiền để được cớ để tiếp tục ở lại cũng không tệ.
Nếu có ai chỉ nhìn bộ dạng Phí Thản gõ bàn tính cực nhanh như lúc này, mắt lộ vẻ tham lam của lão hồ ly, tay chân nhanh nhẹn đem thu, chi, lợi nhuận, tổn thất cả ngày mà trong một thoáng đã tính ra, cũng có lẽ không bao giờ biết Phí Thản là người như vậy.
“Ây, hình như thiếu mất 7 đồng 5 xu, tiểu nhị, có thể cho ta một sự giải thích rõ ràng không?”
Phí Thản ngừng tay gõ bàn tính, chuyển hướng đến Cổ Diêu mới từ bàn của binh lính quay lại, khuôn mặt khó coi âm trầm phảng phất như mới vừa đưa tiễn người thân đi về nơi an nghỉ cuối cùng.
Cổ Diêu lạnh người một cái, lắp bắp nói: “Lão bản, cái này … hôm nay mấy nguyên liệu nấu ăn hình như là có tăng giá một chút.”
Phí Thản nghiêm mặt nói: “Ngươi chắc không?”
Cổ Diêu gãi đầu: “Đúng vậy, có thể là vì có một tiểu đội cưỡi ngựa đột nhiên tới bên ngoài trấn, mua thực vật khẳng định không ít, tính ra…”
Cổ Diêu chưa dứt lời, tẩu thuốc của Phí Thản đã đập lên đầu hắn: “Tính ra cái đầu ngươi!”
“Ai da da!” Cô Diêu vuốt đầu, đau đến nỗi muốn rơi lệ. Hắn không hiểu được lời nói dối của hắn có vấn đề gì.
Theo ý nghĩa kia của hắn, tử vô đối chứng, đội ngũ kia mặc dù không thể làm Phí Thản tin tưởng hoàn toàn, nhưng ít ra cũng không có sơ hở mới đúng chứ.
Hơn nữa, hắn đã đưa cho lão Hoàng bán nguyên liệu một kim tệ, để hắn nói dối cho mình. Kim tệ bỏ ra cho hắn nuốt tính ra cũng đã không tệ. Cổ Diêu cũng không phải là tham bảy đồng kia, chỉ là đi theo Phí Thản một người không để một sợi lông bay ra từ trong tay, hắn thầm cảm thấy thất bại, bởi vậy không tiếc giá nào muốn thắng một lần.
Chỉ tiếc cái này tuy là thiên y vô phùng, ít ra là kế hoạch mà Cổ Diêu vẫn xác định lạ thiên y vô phùng này vẫn lại thất bại.
Lão đầu keo kiệt hét lên như sấm: “Tên tiểu tử thúi, dùng trí thông minh của ngươi lúc đến Thiên Hương Lâu nhìn trộm mà nghĩ lại, cứ cho là mỗi cân nguyên liệu tăng giá lên một xu, hôm nay chúng ta nấu 429 cân, ít nhất cũng phải hao phí 8 đồng 6 xu. Người đừng nói lão Hoàng giảm cho chúng ta 9 xu, tên gia hỏa đó là con gà sắt không thay dễ thay đổi, ngươi cho là não hắn đột nhiên lên mốc sao?”
Cổ Diêu nghe vậy thì choáng váng, hiển nhiên thiên tính vạn toán, cũng không tính chuẩn như lão bản. Nói về lừa gạt thì hắn không tệ, chỉ là tình toán thật là quá thảm.
Lão Hoàng tính toán cũng tinh chuẩn cùng dạng với Phí Thản, trọng lượng của bốn loại nguyên liệu hắn có thể trong vòng ba giây là tính ra, xem ra lão gia hỏa này đã nhìn ra sơ hở, chỉ là cố ý không đề tỉnh hắn.
Bởi vì hắn biết dù Phí Thản trong sòng bạc hào sảng vô cùng, nhưng cũng là quỷ keo kiệt, nếu đem giá tiền nâng lên một xu thì sau này nói không chừng Phí Thản sẽ không làm ăn với mình nữa.
Nếu để hắn nhìn ra quỷ kế của tiểu nhị, vậy tình huống tự nhiên quay sang hướng khác.
Hai lão hồ ly!!!
Nghĩ đến đó Cổ Diêu hận đến nghiến răng, ngượng ngùng đem tất cả 7 đồng 32 xu tiền ăn chặn từ lòng ngực lấy ra.
Phí Thản quơ tay đoạt lấy: “Dám lừa lão bản sẽ bị trừng phạt, tiền công tháng này trừ đi 5 ngân tệ, có ý kiến gì không?”
“Không có, lão bản!” Cổ Diêu ngay lập tức nhanh nhảu trả lời, trong lòng đem 6 đời thân thích của Phí Thản mắng chửi vô số lần, chỉ tiếc hắn cũng biết lão đầu này lại cùng dạng cô nhi giống như mình.
Giáo huấn của Phí Thản vẫn chưa chấm dứt: “Còn nữa, sau này phải ra sao?”
Ánh mắt của hắn như hy vọng nghe được từ trong miệng tiểu nhị của mình nói ra mấy từ như “Trung thành” “Thành thật”
Song Cổ Diêu ho khan hai tiếng: “Ta nghĩ, ta nên đi học tính toán, sau đó mới có thể bịa ra lý do thật tốt.”
“Tiểu thỏ tử!” Phí Thản tức giận lại giơ tẩu thuốc lên, nhưng mà Cổ Diêu lại giống như là một con thỏ đã chạy ra đằng xa và kêu lên: “Lão bãn, ta đi tiễn khách đã.”
Hai vị bộ binh kia cuối cùng cũng không trụ nổi, lảo đảo đỡ hai đồng bạn rời đi.
Bọn họ chỉ uống rượu ở đây, nhưng lại lưu lại ở Thiên Hương Lâu.
Thiên Hương Lâu chính là kỹ viện kế bên.
Tại Thập Lý Trấn làm ăn giải trí cơ hồ đều lời to, cho nên không thể thiếu kỷ nữ, cách nàng ở nơi khác làm việc khoảng mười hay hai mươi năm, kiếm được không bằng ở đây hai ba năm.
Bởi vậy, nơi này có rất nhiều người mạo hiểm không làm ở đây mấy năm, sau đó đầy đủ thì rời đi, tìm một nơi an toàn kiếm một trượng phu không có tiền nhưng thành thật sống nốt nữa đời còn lại như kỷ nữ hoàn lương.
Đại bộ phận binh lính từ chiến trường quay lại đều đến Thiên Hương Lâu tìm một đêm vui vẻ, có lẽ cũng là một đêm cực lạc cuối cùng.
“Mấy vị khác quan tôn quý, các ngài thong thả đi, ý ý ý, y phục của các ngài dính thịt vụn.”
Cổ Diêu cuối đầu theo sát phía sau bọn họ, trong lúc nói thì đồng thời vươn tay ân cần giúp hai vị bộ binh phủi sạch.
“Đi đi đi, không cần!” Tên lính mất kiên nhẫn nói.
“Vâng, vâng!” Cổ Diêu vẻ mặt tươi cười, đưa mắt nhìn bọn binh lính đi xa.
Xoay người lại, Phí Thản đang ở phía sau đã trợn đôi mắt như hạt đậu mà nhìn hắn: “Tiểu thỏ tử, ngươi lại trộm tiền à?”
Danh sách chương
- Q.1 Chương 1 Thâu tiễn
- Q.1 Chương 2 Thiên sinh đạo tặc
- Q.1 Chương 3 Hỏa côn vô danh
- Q.1 Chương 4 Dục thất trung đích tuyệt sắc thiểu nữ
- Q.1 Chương 5 Hắc ám cân
- Q.1 Chương 6 Tiểu sắc lang
- Q.1 Chương 7 Thâu hương thiết ngọc
- Q.1 Chương 8 Kỳ quái đích nữ khách nhân
- Q.1 Chương 9 Viễn phương lai khách
- Q.1 Chương 10 Dạ lang dong binh đoàn
- Q.1 Chương 11 Ma nghệ sơn mạch
- Q.1 Chương 12 Thành nhân du hí
- Q.1 Chương 13 Tiểu ma nữ
- Q.1 Chương 14 Cửu chuyển phệ hồn đan
- Q.1 Chương 15 Biệt ly
- Q.2 Chương 1 Phiến tử
- Q.2 Chương 2 Phong lang quần
- Q.2 Chương 3 Phá ma âm
- Q.2 Chương 4 Kích liệt đại chiến
- Q.2 Chương 5 Dong binh đích mặc khế
- Q.2 Chương 6 A di và tỷ tỷ
- Q.2 Chương 7 Linh động
- Q.2 Chương 8 Nguyên Tố Cảm ứng
- Q.2 Chương 9 Thủy nguyên tố
- Q.2 Chương 10 Nhân yêu khắc lạp khắc
- Q.2 Chương 11 Thiên ma quyết
- Q.2 Chương 12 Khắc Lạp Khắc đích thẩm phán
- Q.2 Chương 13 Đại Quỷ và Con Heo <@Trong Tiến lên con heo là lá bài số 2 í ^^>
- Q.2 Chương 14 Phó thác
- Q.2 Chương 15 Thiên ma giải thể
- Q.3 Chương 1 Tiền trong túi tại sao lại không thấy
- Q.3 Chương 2 Sự trừng phạt dành cho đạo tặc
- Q.3 Chương 3 Mở khóa
- Q.3 Chương 4 Tiêu dao môn
- Q.3 Chương 5 Tiêu dao vô ảnh
- Q.3 Chương 6 Đạo tặc cũng rất thú vị
- Q.3 Chương 7 Phục chế
- Q.3 Chương 8 Tiêu dao vô cực đan
- Q.3 Chương 9 Triệu hoán không gian giới chỉ
- Q.3 Chương 10 Lễ thành nhân
- Q.3 Chương 11 Tế phẩm cho lễ thành nhân
- Q.3 Chương 12 Ác thú cổ diêu
- Q.4 Chương 1 Tiểu công chúa mất tích
- Q.4 Chương 2 Đoan mộc tình
- Q.4 Chương 3 Tiết độc
- Q.4 Chương 4 Bí huyệt
- Q.4 Chương 5 Đồng Dục <@Cùng tắm>
- Q.4 Chương 6 Tâm sự trong phòng
- Q.4 Chương 7 Tự do
- Q.4 Chương 8 Nhẫn Giả <@Ninja>*
- Q.4 Chương 9 Thiên không thành
- Q.4 Chương 10 Thần thánh học viện
- Q.5 Chương 1 Thí tập
- Q.5 Chương 2 Đồng cư
- Q.5 Chương 3 Đạo tặc mãng hán luyện kim cuồng nhân
- Q.5 Chương 4 Đạo đạn
- Q.5 Chương 5 Khai học điển lễ phong ba
- Q.5 Chương 6 Huyễn kiếm thừa ảnh
- Q.5 Chương 7 Huyễn Thuật Chiến Ngoại Công
- Q.5 Chương 8 Lão Vu Bà <@Sorceress>
- Q.5 Chương 9 Đoan mộc tích
- Q.5 Chương 10 Khai thác ban
- Q.5 Chương 11 Linh động
- Q.5 Chương 12 Trắc Thí <@Thi Kiểm Tra>
- Q.5 Chương 13 Dứu tinh
- Q.5 Chương 14 Tương phùng ngoài ý muốn
- Q.5 Chương 15 Tiềm năng
- Q.5 Chương 16 Vĩ hành
- Q.6 Chương 1 Nguyên tử
- Q.6 Chương 2 Lão nhân quét dọn
- Q.6 Chương 3 Cửu âm cửu dương
- Q.6 Chương 4 Thụ ngược cuồng
- Q.6 Chương 5 Nội tiết mất cân đối
- Q.6 Chương 6 Nữ đồng
- Q.6 Chương 7 Điều tra
- Q.6 Chương 8 Thâu tập
- Q.6 Chương 9 Tam chích thủ
- Q.6 Chương 10 Sư mẫu
- Q.6 Chương 11 Quỷ bộ
- Q.6 Chương 12 Tư cách thi đấu
- Q.6 Chương 13 Dây dưa
- Q.6 Chương 14 Hành thi tẩu thịt
- Q.6 Chương 15 Ám lưu phất hoa thủ
- Q.6 Chương 16 Sinh môn
- Q.6 Chương 17 Thân tố
- Q.6 Chương 18 Chênh lệch
- Q.7 Chương 1 Thần thánh tẩy lễ
- Q.7 Chương 2 Nhượng bạo lộ cuồng lai đắc canh mãnh liệt điểm ba
- Q.7 Chương 3 Bạo vũ lê hoa châm
- Q.7 Chương 4 Đàm hoa nhất hiện
- Q.7 Chương 5 U minh chi vụ
- Q.7 Chương 6 Mân côi chi vũ
- Q.7 Chương 7 Thiên mị huyễn cảnh
- Q.7 Chương 8 -1: Nguyên tử bạo liệt quyền (i)
- Q.7 Chương 8 -2: Nguyên Tử Bạo Liệt Quyền (II)
- Q.7 Chương 9 Sư tỷ
- Q.7 Chương 10 -1: Tán công (i)
- Q.7 Chương 10 -2: Tán Công (II)
- Q.7 Chương 11 Phá nhi hậu lập
- Q.7 Chương 12 Tổ a
- Q.8 Chương 1 Quỷ xa
- Q.8 Chương 2 Cộng tác ngoài ý muốn
- Q.8 Chương 3 Nữ quỷ
- Q.8 Chương 4 Kỳ diệu đích hô hoán
- Q.8 Chương 5 Thú liệp
- Q.8 Chương 6 Mất khống chế
- Q.8 Chương 7 Dạ ma bồn địa
- Q.8 Chương 8 Xung đột trong tửu quán
- Q.8 Chương 9 Hấp huyết
- Q.8 Chương 10 Ác ma chi nữ
- Q.8 Chương 11 La thi mị
- Q.8 Chương 12 Đại lục thất lạc
- Q.9 Chương 1 Yêu cầu đến từ đoan mộc gia tộc
- Q.9 Chương 2 Điển lễ tốt nghiệp
- Q.9 Chương 3 Duyên phận
- Q.9 Chương 4 Địa Hạ thành
- Q.9 Chương 5 Lên liền hai cấp
- Q.9 Chương 6 Dị hóa tử đản
- Q.9 Chương 7 Tiểu sủng vật ngoan cường
- Q.9 Chương 8 -1: Tông giáo tài phán sở (i)
- Q.9 Chương 8 -2: Tông Giáo Tài Phán Sở (II)
- Q.9 Chương 9 Vong linh pháp sư
- Q.9 Chương 10 Ác linh khôi lỗi
- Q.9 Chương 11 Tái kiến
- Q.9 Chương 12 Vạn sự thông
- Q.9 Chương 13 Cuồng thần
- Q.10 Chương 1 Huyết tẩy thôn trang
- Q.10 Chương 2 Sắc dụ
- Q.10 Chương 3 Điều giáo
- Q.10 Chương 4 Trạch đồ
- Q.10 Chương 5 Chinh phục
- Q.10 Chương 6 Đấu giá
- Q.10 Chương 7 Trạm tin tức
- Q.10 Chương 8 Tình lang
- Q.10 Chương 9 Ác ma đảo
- Q.10 Chương 10 Thùy canh trọng yếu
- Q.11 Chương 1 Lạn đổ quỷ
- Q.11 Chương 2 Thần phong
- Q.11 Chương 3 Linh vân
- Q.11 Chương 4 Hải khiếu
- Q.11 Chương 5 Khủng thuỷ chứng
- Q.11 Chương 6 Ác ma nhị trùng xướng
- Q.11 Chương 7 Minh vương trảm
- Q.11 Chương 8 Độc hi ác cáp
- Q.11 Chương 9 Thiên ma kim thân
- Q.11 Chương 10 Thủy doanh châu
- Q.11 Chương 11 Ác ma đảo trong truyền thuyết
- Q.11 Chương 12 Bất năng thâu đích đổ cục
- Q.11 Chương 13 Thất khứ liễu, tài đổng đắc trân tích
- Q.11 Chương 14 Chi phối giả
- Q.11 Chương 15 Phong điên nhị quái
- Q.11 Chương 16 Nhất túy giải thiên sầu
- Q.11 Chương 17 Chỉ là một giấc mộng
- Q.11 Chương 18 Tin tức tốt
- Q.11 Chương 19 Bói toán
- Q.11 Chương 20 Cái chết của lặc tư
- Q.11 Chương 21 Tâm bệnh
- Q.11 Chương 22 Thiêu bát ly gian
- Q.11 Chương 23 Lĩnh vực
- Q.12 Chương 1 Địa tinh
- Q.12 Chương 2 Mỹ nữ xà
- Q.12 Chương 3 Ma giới
- Q.12 Chương 4 Hấp huyết quỷ
- Q.12 Chương 5 Tái ngộ ma nữ
- Q.12 Chương 6 Thuần vu tuyền
- Q.12 Chương 7 Đảo hành nghịch thi
- Q.12 Chương 8 Đồng sàng cộng chẩm
- Q.12 Chương 9 Tinh linh thiếu nữ
- Q.12 Chương 10 Thiên huyền đại trận
- Q.12 Chương 11 Bá tước dracula
- Q.12 Chương 12 Ải nhân thiết tượng
- Q.12 Chương 13 Giám định khốn long
- Q.12 Chương 14 Tự ngã tu phục
- Q.12 Chương 15 Ma giới tranh phách chiến
- Q.13 Chương 1 Thiên tứ lương ky
- Q.13 Chương 2 Ánh xạ
- Q.13 Chương 3 Nhất minh kinh nhân
- Q.13 Chương 4 Ác ma nữ tước
- Q.13 Chương 5 Xà hạt độc nữ
- Q.13 Chương 6 Nữ đồng
- Q.13 Chương 7 Bào tử phong bạo
- Q.13 Chương 8 Thân phận bại lộ
- Q.13 Chương 9 Thâm uyên
- Q.13 Chương 10 Ma giới đệ nhất mỹ nữ
- Q.13 Chương 11 Hồng phấn hãm tịnh
- Q.13 Chương 12 Quái thai
- Q.13 Chương 13 Án sát sử
- Q.13 Chương 14 Thanh lâu phong vân
- Q.13 Chương 15 Thành thủ duy cương
- Q.13 Chương 16 Vũ hội
- Q.13 Chương 17 Khiêu chiến
- Q.14 Chương 1 Khánh điển
- Q.14 Chương 2 Huyết bảo
- Q.14 Chương 3 Ma vương
- Q.14 Chương 4 Mật thất
- Q.14 Chương 5 Dracula thật giả
- Q.14 Chương 6 Thiểm quang đạn
- Q.14 Chương 7 Tiềm nhập
- Q.14 Chương 8 Thân thế chi mê
- Q.14 Chương 9 Cô gái tóc đỏ
- Q.14 Chương 10 Ước định của dracula
- Q.14 Chương 11 Huyết chi lĩnh vực
- Q.14 Chương 12 Vô chiêu
- Q.14 Chương 13 Huỳnh quang phong
- Q.15 Chương 1 Bức tường không gian
- Q.15 Chương 2 Không gian lữ hành kì dị
- Q.15 Chương 3 Cửu tinh liên châu
- Q.15 Chương 4 Ma thần
- Q.15 Chương 5 Linh hồn khế ước
- Q.15 Chương 6 Thần thuật
- Q.15 Chương 7 Ma thần phụ thân
- Q.15 Chương 8 Trở về
- Q.15 Chương 9 Lòng tham
- Q.15 Chương 10 Huynh đệ tương kiến
- Q.15 Chương 11 Đàm thoại
- Q.15 Chương 12 Biến tương đích vãn lưu
- Q.15 Chương 13 Yên diệt
- Q.15 Chương 14 Ma quỷ đích dụ hoặc
- Q.15 Chương 15 Thần cách
- Q.15 Chương 16 Trọng phản đạo tặc công hội
- Q.15 Chương 17 Nghịch thiên giáo
- Q.16 Chương 1 Tổ chức tà giáo
- Q.16 Chương 2 Khả năng
- Q.16 Chương 3 Vô chiêu thắng hữu chiêu
- Q.16 Chương 4 Dị đoan
- Q.16 Chương 5 Yêu nữ
- Q.16 Chương 6 Thánh nữ nghịch thiên giáo
- Q.16 Chương 7 Tử hình
- Q.16 Chương 8 Thâu thiên hoán nhật
- Q.16 Chương 9 Trọng kiến nhân yêu
- Q.16 Chương 10 Trò chơi của clark
- Q.16 Chương 11 Thế giới trò chơi
- Q.16 Chương 12 Thí thê
- Q.16 Chương 13 Nữ vi duyệt kỷ giả dung
- Q.16 Chương 14 Khi phiến
- Q.16 Chương 15 Trà lâu phong vân
- Q.16 Chương 16 Hoàng tộc
- Q.16 Chương 17 Thân thể của ma thần
- Q.16 Chương 18 Hắc ám cân tái hiện
- Q.16 Chương 19 Thiên ngoại thiên
- Q.16 Chương 20 La địch mộ dung
- Q.16 Chương 21 Mối nguy của gia tộc thuần vu
- Q.16 Chương 22 Hồng hài nhi
- Q.16 Chương 23 Ngọn lửa bất diệt
- Q.16 Chương 24 Chính biến
- Q.16 Chương 25 Công trình sinh hóa
- Q.16 Chương 26 Virus
- Q.16 Chương 27 Lôi minh pha
- Q.17 Chương 1 Thế ngoại đào viên
- Q.17 Chương 2 Chân thần tàn hồn
- Q.17 Chương 3 Cảnh giới mới
- Q.17 Chương 4 Thần Thệ Lời Thề của Thần
- Q.17 Chương 5 Tâm nguyện
- Q.17 Chương 6 -1: Nghịch tập (p1)
- Q.17 Chương 6 -2: Nghịch tập (p2)
- Q.17 Chương 7 -1: Hỗn độn (p1)
- Q.17 Chương 7 -2: Hỗn độn (p2)
- Q.17 Chương 8 Giáo hoàng
- Q.17 Chương 9 Cướp lấy thần cách
- Q.17 Chương 10 Liên minh thần thánh