
Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác
Tổng số chương: 329
MỞ ĐẦU
Ánh nắng nhè nhẹ chiếu xuống từng góc của nhà thờ, giữa khung cảnh toàn hoa hồng ở bên trong là một cặp cô dâu – chú rể.
Kỳ Hinh mặc một chiếc áo cưới màu trắng tinh, cô gái dịu dàng đứng trong bầu không khí thiêng liêng lại càng thêm đẹp rạng ngời, đôi môi đỏ mọng của cô hơi mỉm cười. Chiếc váy cưới vừa vặn với dáng người càng toát lên sự dịu dàng của cô, làn da mịn màng như khối mỡ đông càng khiến người khác phải say đắm.
Một bàn tay to đầy mạnh mẽ nắm chặt bàn tay trắng nõn mềm mại, Kỳ Hinh ngước đôi mắt ngây thơ nhìn chủ nhân của bàn tay này – Tuyên Tử Dương, cũng chính là người chồng sắp cưới của cô. Khi nhìn anh, gò má cô hơi ửng hồng.
Tuyên Tử Dương với vóc người cao lớn và khuôn mặt anh tuấn đã bị sự yêu kiều của Kỳ Hinh “đánh bại”, trong mắt anh tràn đầy sự dịu dàng. Anh cúi người xuống, nhẹ nhàng hôn lên má Kỳ Hinh. Sau đó, trong sự chúc phúc của người thân và bạn bè, hai người chậm rãi bước tới trước mặt cha xứ.
Bà Chúc Bích Doanh – mẹ của Kỳ Hinh thấy con gái sắp gả chồng, nước mắt không nhịn được lại rơi xuống, bà vui mừng khi con gái đã tìm được hạnh phúc của mình.
Cha xứ nhìn cặp cô dâu – chú rể trước mặt, trịnh trọng lên tiếng: “Anh Tuyên Tử Dương, anh có nguyện ý lấy cô Kỳ Hinh làm vợ, làm theo những lời dạy dỗ của Thánh kinh, cùng chung sống với cô ấy, trước mặt toàn thể mọi người kết làm vợ chồng, yêu thương cô ấy, an ủi cô ấy, tôn trọng cô ấy, bảo vệ cô ấy, yêu cô ấy như yêu chính bản thân mình, dù cô ấy ốm đau bệnh tật hay khỏe mạnh, giàu có hay nghèo đói thì vẫn thủy chung với cô ấy cho đến khi rời khỏi thế giới này không?”
Tuyên Tử Dương nhìn Kỳ Hinh đứng bên cạnh, khóe môi cong lên một nụ cười đầy hạnh phúc, đôi mắt đen tràn ngập dịu dàng, trả lời đầy kiên định: “Con đồng ý!”
Ánh mắt của Kỳ Hinh ngập tràn sự xúc động, trái tim vốn loạn nhịp giờ tựa hồ như đã tìm được bến đỗ an toàn.
Cha xứ gật đầu rồi đưa mắt nhìn Kỳ Hinh: “Cô Kỳ Hinh, cô có nguyện ý làm vợ của anh Tuyên Tử Dương, làm theo những lời dạy dỗ của Thánh kinh, cùng chung sống với anh ấy, trước mặt toàn thể mọi người kết làm vợ chồng, yêu thương anh ấy, an ủi anh ấy, tôn trọng anh ấy, bảo vệ anh ấy, yêu anh ấy như yêu chính bản thân mình, dù anh ấy ốm đau bệnh tật hay khỏe mạnh, giàu có hay nghèo đói thì vẫn thủy chung với anh ấy cho đến khi rời khỏi thế giới này không?”
Kỳ Hinh đã nghe đến thuộc lòng lời thề này, cõi lòng lạnh giá hơi run lên. Cô hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn Tuyên Tử Dương đầy tình cảm, cũng kiên định lên tiếng: “Con…”
- Cô ấy không đồng ý… – Một giọng nói lạnh lẽo đột nhiên vang lên trong nhà thờ, quả quyết ngắt câu nói của Kỳ Hinh.
Kỳ Hinh trong bộ váy cưới đột nhiên run lên, giọng nói quen thuộc ấy như một loại tà mị đâm sâu vào cõi lòng khiến cô rất lo lắng. Khi quay đầu lại, cô liền nhìn thấy một khuôn mặt anh tuấn và lạnh lẽo mà cả đời này cô khó có thể quên được.
Tuyên Tử Dương cũng quay đầu lại, khi anh ta đang nhíu chặt hàng lông mày nhìn vị khách không mời mà đến tự dưng xông vào phá đám hôn lễ của mình, anh ta liền trừng lớn hai mắt.
Lăng Thiếu Đường mặc một chiếc áo sơ mi màu đen cao cấp phối hợp cùng quần dài càng làm tôn lên đôi chân thon dài đầy mạnh mẽ của mình, khuôn mặt anh lúc này đầy vẻ ngỗ ngược như không thể kìm chế được. Cùng là những người đàn ông anh tuấn, nhưng Tuyên Tử Dương thì dịu dàng như làn gió xuân, một người đàn ông toát ra vẻ chín chắn và trầm ổn trong khi Lăng Thiếu Đường lại là một người cực kì hấp dẫn, vẻ ngông cuồng và lạnh lẽo toát ra từ người anh khiến người khác phải run rẩy.
Tuyên Tử Dương quay đầu nhìn thoáng qua sắc mặt tái nhợt của Kỳ Hinh rồi sải bước đến trước mặt Lăng Thiếu Đường, ngăn cản bước chân anh: “Anh Lăng, hôm nay là ngày kết hôn của tôi và Hinh Nhi, mong anh hãy tự trọng cho!”
Bà Chúc Bích Doanh – mẹ của Kỳ Hinh và ông Kỳ Chấn Đông – bố của cô cũng đứng bật dậy nhìn Lăng Thiếu Đường đứng trong nhà thờ.
Lăng Thiếu Đường hừ lạnh một tiếng, đôi mắt anh như đôi mắt của bậc quân vương nhìn lướt qua Tuyên Tử Dương, coi như anh ta không tồn tại rồi nhìn thẳng về phía Kỳ Hinh, giọng nói trầm thấp và lạnh lùng vang lên: “Hinh Nhi, lại đây…”
- Không… – Kỳ Hinh nhìn thấy Lăng Thiếu Đường như nhìn thấy ma quỷ, cô không tự chủ được liền lùi về phía sau mấy bước – Anh Lăng, tôi với anh không có quan hệ gì cả, anh đi đi!
- Vậy à? – Lăng Thiếu Đường lạnh lùng nói, sau đó anh hất cánh tay đang chặn đường mình của Tuyên Tử Dương ra, sải bước đi về phía trước, hung hăng siết chặt cằm của Kỳ Hinh, cúi người rồi nở nụ cười tà mị – Chúng ta không có quan hệ gì à? Em có muốn ngay bây giờ tôi kể cho cha mẹ và chồng tương lai của em nghe xem em đã ở trên giường lấy lòng tôi như thế nào không?
- Lăng Thiếu Đường, anh quá đáng rồi đấy! – Tuyên Tử Dương cũng xông lên muốn kéo Kỳ Hinh về phía mình.
- Cậu muốn Uy Dương lâm vào đường cùng à? – Giọng nói của Lăng Thiếu Đường càng thêm lạnh lẽo, anh hỏi một câu ngắn gọn.
Tuyên Tử Dương như đã cảnh tỉnh, cả người anh ta run lên đến mức suýt nữa thì ngã xuống. Dường như anh ta có thể nghe ra mùi vị khát máu và tàn nhẫn trong giọng nói của Lăng Thiếu Đường. Đúng, anh ta không thể đấu cùng tập đoàn quốc tế Lăng thị, tạm thời không nói đến chuyện Lăng Thiếu Đường là đối tác hợp tác có uy danh nhất trong giới thương mại, chỉ cần Lăng Thiếu Đường lạnh lùng giở thủ đoạn khiến người khác chùn bước thì chuyện anh ta muốn thôn tính hay đẩy công ty Uy Dương vào bước đường cùng là chuyện quá dễ dàng.
Kỳ Hinh nhìn Tuyên Tử Dương không thể lên tiếng trả lời, cả người cô như rơi vào một hố băng không cách nào thoát ra được.
Lăng Thiếu Đường cười lạnh, giơ tay trái ra, đường trí tuệ hằn sâu cũng hiện ra khi anh mở lòng bàn tay: “Hinh Nhi, đi theo tôi!”. Giọng nói ấy như đang mê hoặc làm xao động trái tim Kỳ Hinh.
- Tại sao? Tại sao anh không buông tha cho tôi! – Kỳ Hinh vô lực hỏi, cảm giác khó có thể hít thở ngày càng mãnh liệt khiến cô chỉ muốn ngất đi.
- Rất đơn giản, cũng giống như lần trước em đã thề trước Chúa, trừ khi tôi chết, bằng không cả đời này em phải chung thủy với một mình tôi! – Lăng Thiếu Đường nhìn Kỳ Hinh, lạnh lùng gằn từng tiếng một.
Kỳ Hinh hít sâu một hơi, khi nhìn vẻ mặt của Tuyên Tử Dương lúc này, cô đã biết kết cục của mình rồi! Cô biết Tuyên Tử Dương đã lựa chọn giữ lấy sự nghiệp của bản thân anh ta, vứt bỏ cô; còn cô thì nhất định cả đời này sẽ không thể thoát khỏi người đàn ông trước mặt.
Đôi mắt vốn đầy tình cảm của cô lúc này được che kín bằng sự trống trải và cô tịch, đôi mắt đẹp như làn nước vội vàng nhìn cha mẹ và những người bạn tốt ở bên dưới, cô để mặc cho Lăng Thiếu Đường nắm chặt bàn tay phải đã sớm lạnh như băng của mình.
- Đời này kiếp này em chỉ có thể làm người phụ nữ của Lăng Thiếu Đường tôi! – Lăng Thiếu Đường ghé sát người lại, chiếc mũi của anh như xuyên qua từng lọn tóc của Kỳ Hinh, giọng nói trầm thấp vang vọng bên tai cô.
Giữa khu vực trung tâm thương mại phồn hoa nhất là một tòa nhà cao sừng sững, chiếm diện tích lớn nhất – đó chính là tập đoàn Lăng thị. Chính độ cao cả trăm tầng của tòa nhà đã khoe ra sự tôn quý và xa hoa của nó, dưới ánh mặt trời, tòa nhà ấy như toát lên nét lạnh lùng khúc xạ những tia nắng sáng rọi.
Tập đoàn Lăng thị là một trong mười tập đoàn quốc tế về tài chính đứng đầu thế giới, cùng với Hoàng Phủ, Lãnh thị và Cung thị, cả bốn tập đoàn được gọi là “tứ đại tài phiệt”. Tập đoàn Lăng thị có các công ty con phân bổ ở khắp nơi trên thế giới, kinh doanh hơn mười loại ngành nghề, trong đó tiêu biểu nhất là tài chính, kinh doanh khách sạn cao cấp, thời trang và thông tin.
Lúc này, trong văn phòng tổng giám đốc rộng lớn, hơi lạnh tỏa ra từ chiếc điều hòa dường như không thể so với vẻ mặt như đang kết một tầng sương giá của Lăng Thiếu Đường khiến người khác chỉ liếc mắt nhìn một cái cũng thấy không rét mà run.
Cô thư ký chần chừ đứng trước cửa phòng tổng giám đốc, trên tay cầm tách cà phê cho tổng giám đốc và phó tổng giám đốc. Nhưng cô do dự không biết lúc đi vào có bị làm vật hi sinh hay không, tiếng hét vừa rồi của tổng giám đốc như muốn làm sập cả tòa cao ốc.
Lăng Thiếu Nghị ngồi trước mặt Lăng Thiếu Đường, khuôn mặt khôi ngô có vẻ xám xịt, anh ta lớn tiếng chất vấn: “Anh cả, rốt cuộc là anh muốn làm gì? Kỳ Hinh với anh hoàn toàn không có quan hệ gì cả! Sao anh lại phá hỏng hôn lễ của cô ấy? Anh hãy buông tha cho cô ấy đi!”
Bốp! Đôi mắt Lăng Thiếu Đường ngập tràn lửa giận, anh đập mạnh tay xuống bàn, bóng dáng cao lớn lập tức đứng bật dậy che khuất ánh mặt trời đang chiếu vào căn phòng qua cửa sổ.
Ánh mắt đầy lửa giận của Lăng Thiếu Đường nhìn chằm chằm vào người em trai cùng cha khác mẹ trước mặt, hai mắt anh như tản ra làn khói mù mịt: “Cậu to gan thật đấy, dám cùng Kỳ Hinh lừa gạt tôi, hơn nữa còn lừa tôi những hai năm trời…”
- Anh cả, tình hình lúc đó những ai có mắt đều thấy cả, sao anh lại dồn ép Kỳ Hinh? Chính anh đã suýt nữa hại chết cô ấy! – Lăng Thiếu Nghị không hề tỏ ra yếu thế, anh ta tức giận, bất bình chống đối.
- Cho nên Kỳ Hinh mới đến cầu xin cậu, sau đó cậu liền ngụy tạo cái chết của Kỳ Hinh để lừa tôi có đúng không? – Lăng Thiếu Đường với khí thế khiếp người ép hỏi, sau khi biết sự thật, ý nghĩ đầu tiên của anh là phải tự tay bóp chết người em trai này.
- Đúng! Em thừa nhận, bởi vì nếu lúc đó em không làm thế thì Kỳ Hinh sẽ chết thật! – Lăng Thiếu Nghị không hổ thẹn với lương tâm, lên tiếng trả lời.
- Hừ… tôi thấy thì cách làm việc của cậu cực kì ấu trĩ! – Lăng Thiếu Đường nhìn Lăng Thiếu Nghị, nghiến răng nghiến lợi nói.
- Ít nhất trước khi gặp anh, cô ấy luôn luôn vui vẻ! – Lăng Thiếu Nghị cũng đứng dậy nhìn thẳng vào mặt Lăng Thiếu Đường.
Lăng Thiếu Đường đến trước mặt Lăng Thiếu Nghị rồi túm chặt lấy cổ áo em trai, giọng nói cực kì ngạo mạn vang lên: “Cậu cho rằng cả tôi và cậu sẽ bỏ qua cho Kỳ Hinh?”
Lăng Thiếu Nghị trừng đôi mắt đầy vẻ khó tin, kinh hãi lên tiếng: “Rốt cuộc anh muốn làm gì với cô ấy?”
- Cô ấy sinh ra là người của Lăng Thiếu Đường này thì chết cũng phải làm ma của Lăng Thiếu Đường này! – Lăng Thiếu Đường nói xong liền hất Lăng Thiếu Nghị ra, nụ cười lạnh lan tràn khắp khóe môi.
Anh ngồi xuống chiếc ghế tổng giám đốc, chân phải thon dài nhàn nhã gác lên chân trái, thong thả cất giọng lạnh lùng: “Thằng đàn ông khác muốn nhúng chàm Kỳ Hinh thì đợi kiếp sau đi!”
Lăng Thiếu Nghị hừ lạnh một tiếng: “Chẳng lẽ phải nhìn thấy Kỳ Hinh chết một lần nữa thì anh mới hài lòng?”
Lăng Thiếu Đường quét ánh mắt lạnh lẽo và sắc bén về phía trước rồi lên tiếng: “Dù cô ấy có muốn chết thì tôi cũng sẽ đoạt cô ấy từ tay Diêm Vương trở về!”
Lăng Thiếu Nghị hít sâu một hơi: “Nếu anh còn gây ra những chuyện làm hại Kỳ Hinh thì em nhất định sẽ không bỏ qua cho anh!”. Anh ta tuyên bố đầy kiên quyết.
Lăng Thiếu Đường hừ lạnh một tiếng: “Anh cảnh cáo cậu, tốt nhất là đừng khiêu chiến tính nhẫn nại của anh! Nếu không cho dù có là em trai thì anh cũng sẽ không buông tha đâu!”
Bầu không khí lạnh lẽo trong thoáng chốc như ngưng đọng trong phòng làm việc.
Người thư ký đứng ngoài cửa toát mồ hôi lạnh. Kỳ Hinh? Không phải cô ấy đã chết từ hai năm trước rồi sao?
Thanh Vận Viên, biệt thự của Lăng gia tọa lạc ở khu vực trung tâm của những ngôi biệt thự đắt tiền.
Sau khi bị Lăng Thiếu Đường kiên quyết lôi về đây, Kỳ Hinh ngơ ngác nhìn từng khóm hoa bỉ ngạn* trong vườn, từng khóm hoa tươi đẹp vẫn còn đọng nước. Đây vốn là một nơi tao nhã nhất trong Thanh Vận Viên, trước kia cô còn đặt cho nơi này một cái tên rất đẹp – Mỹ Ấp.
- Thiếu phu nhân… – Người quản gia tên Phùng nơm nớp lo sợ gọi Kỳ Hinh đang ngẩn người. Hôm nay khi bà nhìn thấy cậu cả nổi giận đùng đùng dẫn phu nhân về Thanh Vận Viên, bà giật nảy mình, không phải thiếu phu nhân đã mất rồi sao? Chẳng lẽ bà hoa mắt rồi ư?
Giữa trưa cũng là lúc Thanh Vận Viên toát lên vẻ thanh nhã nhất, từng cơn gió nhè nhẹ thổi lướt qua bụi hoa, cơn gió thổi qua khiến khắp nơi vương vấn hương hoa dìu dịu.
Kỳ Hinh lẳng lặng đứng trong vườn hoa, bóng hình xinh đẹp của người con gái đứng giữa những khóm hoa bỉ ngạn càng tạo ra cảm giác vừa đẹp nhưng cũng rất thê lương. Hoa bỉ ngạn được coi là loài hoa ngăn cách giữa sinh và tử, loài hoa có màu đỏ tươi như màu máu phủ kín con đường đi xuống địa ngục, sinh ra đẹp đẽ như đóa hoa mới bung nở, khi chết đi cũng tĩnh lặng và thanh thản.
Cô nhẹ nhàng chạm vào từng đóa hoa, sự tiếp xúc giữa đầu ngón tay với những khóm hoa như chạm đến thứ tình cảm được chôn giấu ở nơi sâu nhất trong lòng cô. Đúng như truyền thuyết của hoa bỉ ngạn, hương hoa có thể khơi gợi những ký ức đau buồn nhất.
Dòng hồi ức của cô bắt đầu chậm rãi phiêu tán dưới hương hoa nhè nhẹ… Hồi ức quay về thời điểm hai năm trước… phiêu về những ngày cô còn ở cùng Lăng Thiếu Đường. Lúc đó trong vườn ngập tràn sắc xanh của lá hoa bỉ ngạn, nhưng rồi lá cũng héo khô, chẳng phải cũng giống như cuộc hôn nhân của cô với Lăng Thiếu Đường lúc đó hay sao…
--------
* Hoa bỉ ngạn có ý nghĩa là “phân ly, đau khổ, không may mắn, vẻ đẹp của cái chết”, nhưng nhiều người hiểu ý nghĩa hoa là “hồi ức đau thương”.
Tương truyền loài hoa này nở nơi hoàng tuyền. Hoa có màu đỏ rực rỡ như máu, phủ đầy trên con đường thông đến địa ngục. Theo truyền thuyết hương hoa có ma lực, có thể gọi về kí ức lúc còn sống của người chết. Khi linh hồn đi qua vong xuyên, liền quên hết tất cả những gì khi còn sống, tất cả mọi thứ đều lưu lại nơi bỉ ngạn, bước theo sự chỉ dẫn của loài hoa này mà hướng đến địa ngục của u linh.
Lúc Bỉ Ngạn hoa nở thì không thấy lá, khi có lá thì không thấy hoa, hoa là không bao giờ gặp gỡ, đời đời dở lỡ. Bởi vậy mấy có cách nói: ” Bỉ Ngạn hoa nở nơi Bỉ Ngạn, chỉ thấy hoa, không thấy lá”. Nhớ nhau thương nhau nhưng vĩnh viễn mất nhau, cứ như thế luân hồi và hoa lá không bao giờ nhìn thấy nhau, cũng có ý nghĩa là mối tình đau thương vĩnh viễn không thể gặp gỡ.
Danh sách chương
- Q.1 Chương 1 Sinh ra là người phụ nữ của lăng thiếu đường tôi, chết đi cũng phải làm ma của lăng thiếu đường tôi.
- Q.1 Chương 2 Anh sẽ đối xử “thật tốt” với cô dâu cậu tặng cho anh.
- Q.1 Chương 3 Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta!.
- Q.1 Chương 4 Cô rất biết lợi dụng sự xinh đẹp của bản thân.
- Q.1 Chương 5 Hoa Bỉ Ngạn.
- Q.1 Chương 6 Chính là loại đàn bà phóng túng.
- Q.1 Chương 7 Tôi muốn liên tục tra tấn cô, cho đến khi nào chết thì thôi.
- Q.1 Chương 8 Muốn được.
- Q.1 Chương 9 Tình yêu của cô với tôi không đáng một đồng.
- Q.1 Chương 10 Cùng cha khác mẹ.
- Q.1 Chương 11 Mang thai.
- Q.1 Chương 12 Tôi sẽ lập tức sắp xếp bác sĩ để bỏ đứa bé này.
- Q.1 Chương 13 Cầu xin anh hãy buông tha cho đứa nhỏ này.
- Q.1 Chương 14 Hãy nói một lần “anh yêu em”.
- Q.1 Chương 15 Tin người chết.
- Q.2 Chương 16 Tình cờ gặp lại ở khách sạn town house galleria.
- Q.2 Chương 17 Kế hoạch xây dựng một thành phố mới.
- Q.2 Chương 18 Buổi đấu giá ngựa.
- Q.2 Chương 19 Quân tử không đoạt cầu sở ái*.
- Q.2 Chương 20 Đời đời kiếp kiếp cô chỉ có thể làm người phụ nữ của lăng thiếu đường tôi.
- Q.2 Chương 21 Cảnh cáo.
- Q.2 Chương 22 Mất tích.
- Q.2 Chương 23 Bài thánh ca trong nhà thờ.
- Q.2 Chương 24 Giết không tha.
- Q.2 Chương 25 Uy hiếp.
- Q.2 Chương 26 Thất thần.
- Q.3 Chương 27 Trở về.
- Q.3 Chương 28 Nhất thời chìm đắm.
- Q.3 Chương 29 Tranh cãi.
- Q.3 Chương 30 Thứ tôi muốn chỉ là cơ thể cô.
- Q.3 Chương 31 Chức trách của tình nhân.
- Q.3 Chương 32 Không có quyền lựa chọn [h].
- Q.3 Chương 33 Nhà thiết kế john gallino.
- Q.3 Chương 34 Tiệc trên du thuyền.
- Q.3 Chương 35 Cuộc nói chuyện trên du thuyền.
- Q.3 Chương 36 Hãm hại trí mạng.
- Q.3 Chương 37 Cái chết cận kề.
- Q.3 Chương 38 Ảo Giác.
- Q.3 Chương 39 Dòng nước ấm.
- Q.3 Chương 40 Người chứng kiến.
- Q.3 Chương 41 Vết thương đập vào mắt.
- Q.3 Chương 42 Trị thương.
- Q.3 Chương 43 Hỗn loạn.
- Q.3 Chương 44 Bất ngờ quay về.
- Q.4 Chương 45 Hội nghị quốc tế.
- Q.4 Chương 46 Thăm.
- Q.4 Chương 47 Sự việc bất ngờ.
- Q.4 Chương 48 Đôi nam nữ thần bí.
- Q.4 Chương 49 Tra hỏi.
- Q.4 Chương 50 Hoàn toàn trở thành người phụ nữ của tôi [16+].
- Q.4 Chương 51 Không ngủ không nghỉ.
- Q.4 Chương 52 Tra tấn.
- Q.4 Chương 53 Không khí kì quái.
- Q.4 Chương 54 Sáng sớm tỉnh lại.
- Q.4 Chương 55 Không có quyền.
- Q.5 Chương 56 Đảo celebes ở hy lạp.
- Q.5 Chương 57 Điên cuồng trong xe.
- Q.5 Chương 58 Hiện thực và cổ tích.
- Q.5 Chương 59 Rượu retsina.
- Q.5 Chương 60 Say mê.
- Q.5 Chương 61 Vô tình nghe lén.
- Q.5 Chương 62 Thoát đi.
- Q.5 Chương 63 Giận dữ.
- Q.5 Chương 64 Không thể nhượng bộ.
- Q.5 Chương 65 Cô gái xinh đẹp trên máy bay.
- Q.5 Chương 66 Người bán đảo Celebes.
- Q.5 Chương 67 Anh em tranh chấp.
- Q.5 Chương 68 Nên đối mặt thì phải đối mặt.
- Q.5 Chương 69 Ái dục.
- Q.5 Chương 70 Công chiếm [H].
- Q.5 Chương 71 Thả tôi đi.
- Q.5 Chương 72 Chiếc thắt lưng vung lên.
- Q.5 Chương 73 Nắm đấm đổ máu.
- Q.5 Chương 74 Bình ổn sau sự yên tĩnh.
- Q.6 Chương 75 Em sợ cái gì?.
- Q.6 Chương 76 Biện pháp.
- Q.6 Chương 77 Đồng ý vào làm việc tại lăng thị.
- Q.6 Chương 78 Bức ảnh chụp mơ hồ.
- Q.6 Chương 79 Giải phóng nỗi đau.
- Q.6 Chương 80 Đến lăng thị báo danh.
- Q.6 Chương 81 Ba tháng giao hẹn.
- Q.6 Chương 82 Buổi tối lại là tình nhân.
- Q.6 Chương 83 Dù là tình nhân hay nhân viên thì cũng đều phải biết tầm quan trọng của thời gian.
- Q.6 Chương 84 Văn phòng riêng xa hoa không có sự riêng tư.
- Q.6 Chương 85 Phẫn nộ khi phát hiện ra thuốc tránh thai.
- Q.6 Chương 86 Lấy trộm tài liệu mật.
- Q.6 Chương 87 Viên hoàn vũ tặng hoa.
- Q.6 Chương 88 Bị bắt gặp khi đi ăn.
- Q.6 Chương 89 Bị buộc tội trong cuộc họp hội đồng quản trị.
- Q.6 Chương 90 Chuyển giao cổ phần công ty và làm nhóm trưởng dự án.
- Q.6 Chương 91 Tương tư.
- Q.6 Chương 92 Tứ lưỡng bạt thiên cân*.
- Q.6 Chương 93 Em cảm tạ tôi thế nào?.
- Q.6 Chương 94 Tôi muốn em sinh con cho tôi.
- Q.6 Chương 95 Lăng thiếu đường xin lỗi.
- Q.7 Chương 96 Phía sau sự mảnh mai.
- Q.7 Chương 97 Lăng thiếu nghị mất khống chế.
- Q.7 Chương 98 Bị lăng thiếu đường phủ nhận thành quả công việc.
- Q.7 Chương 99 Phong ba từ cuộc gặp mặt bạn cũ.
- Q.7 Chương 100 Lăng thiếu đường xuất hiện.
- Q.7 Chương 101 Viên hoàn vũ bày tỏ tình yêu.
- Q.7 Chương 102 Chịu đựng sự trừng phạt ngọt ngào.
- Q.7 Chương 103 Vì lạnh lùng nên phải trả giá rất nhiều.
- Q.7 Chương 104 Âm mưu bí mật của đôi nam nữ thần bí.
- Q.7 Chương 105 Đề xuất ý kiến về dự án mang chủ đề “nhân đức”.
- Q.7 Chương 106 Lăng thiếu đường biến mất.
- Q.7 Chương 107 Thứ muốn lấy là mạng của lăng thiếu đường.
- Q.7 Chương 108 Khẩu súng phía sau gáy.
- Q.7 Chương 109 Không chỉ muốn một mình lăng thị.
- Q.7 Chương 110 Dư chấn khiến người ta sợ hãi.
- Q.7 Chương 111 Thử thách sự sống chết.
- Q.7 Chương 112 Bàn tay to đầy máu tươi.
- Q.7 Chương 113 Dù chết cũng hạnh phúc.
- Q.7 Chương 114 Không thể không thừa nhận sinh mệnh rất quan trọng.
- Q.7 Chương 115 Hy vọng.
- Q.8 Chương 116 Yêu thương.
- Q.8 Chương 117 Kỳ hinh đau lòng.
- Q.8 Chương 118 Lăng thiếu đường bàn chuyện cùng người thần bí.
- Q.8 Chương 119 Không bỏ được thù hận hay là không quên được tình yêu?.
- Q.8 Chương 120 Người trong lòng lăng thiếu đường.
- Q.8 Chương 121 Năm ấy an vũ ân mười tám tuổi.
- Q.8 Chương 122 Một thời trẻ tuổi đầy ngông cuồng của lăng thiếu đường.
- Q.8 Chương 123 Lăng thiếu đường tỏ tình.
- Q.8 Chương 124 Cần phải “môn đăng hộ đối”.
- Q.8 Chương 125 Đưa ra lời chia tay.
- Q.8 Chương 126 Giải thoát.
- Q.8 Chương 127 Hạnh phúc.
- Q.9 Chương 128 Kế hoạch thu mua Kỳ Thị (1).
- Q.9 Chương 129 Kế hoạch thu mua Kỳ Thị (2).
- Q.9 Chương 130 Kỳ Hinh kinh sợ.
- Q.9 Chương 131 Tình huống hỗn loạn tình.
- Q.9 Chương 132 Ra lệnh đuổi khách.
- Q.9 Chương 133 Có biến số cũng có kỳ ngộ.
- Q.9 Chương 134 Thay đổi cách xưng hô.
- Q.9 Chương 135 Bệnh tình.
- Q.9 Chương 136 Tất cả đều là của anh.
- Q.9 Chương 137 Quốc gia lãng mạn.
- Q.9 Chương 138 Không muốn nghe đến tên.
- Q.9 Chương 139 Từng giây từng phút cảm nhận được hơi thở của anh.
- Q.10 Chương 140 Gặp gỡ người đàn ông.
- Q.10 Chương 141 Sự càn quấy trong hội đấu giá (1).
- Q.10 Chương 142 Sự càn quấy trong hội đấu giá (2).
- Q.10 Chương 143 Không ai dám ra giá để mua.
- Q.10 Chương 144 Cướp đoạt người phụ nữ của Lăng Thiếu Đường.
- Q.10 Chương 145 Phải nhớ kỹ tên.
- Q.10 Chương 146 Màu tím lãng mạn động lòng người.
- Q.10 Chương 147 Bởi vì có anh mới có lãng mạn.
- Q.10 Chương 148 Người thọc gậy bánh xe.
- Q.10 Chương 149 Chủ nhân trước của.
- Q.10 Chương 150 Không sợ Tiêu lang thành người xa lạ.
- Q.10 Chương 151 Công khai tranh giành Tứ đại tài phiệt tụ họp tại buổi đấu thầu.
- Q.10 Chương 152 Không hề kiêng kị tranh giành.
- Q.10 Chương 153 Tranh giành không hề kiêng nể (2).
- Q.10 Chương 154 Tranh giành không hề kiêng nể (3).
- Q.10 Chương 155 Vòng cạnh tranh thứ hai.
- Q.10 Chương 156 Kỳ Hinh bị choáng (1).
- Q.10 Chương 157 Kỳ Hinh bị choáng (2).
- Q.10 Chương 158 Hạnh phúc vây quanh.
- Q.10 Chương 159 Gặp được Cung Quý Dương khi bị làm nhục.
- Q.10 Chương 160 Vạn kiếp bất phục.
- Q.10 Chương 161 Kỳ Hinh ngất xỉu.
- Q.10 Chương 162 Che giấu.
- Q.10 Chương 163 Bộ phận chiến đấu ban đêm của Lăng thị.
- Q.10 Chương 164 Không thể chờ được.
- Q.10 Chương 165 Dấu hôn trước ngực.
- Q.10 Chương 166 Hiểu lầm bị phản bội.
- Q.10 Chương 167 Cái giá phải trả cho việc làm nhục.
- Q.10 Chương 168 Yêu sâu.
- Q.10 Chương 169 Trong bóng đêm lạnh lùng.
- Q.10 Chương 170 Giết người là phạm pháp.
- Q.10 Chương 171 Người đàn ông như thế nào.
- Q.10 Chương 172 Trình bày chi tiết xuất sắc.
- Q.10 Chương 173 Thi thể ngoài ý muốn.
- Q.10 Chương 174 Chờ đợi.
- Q.10 Chương 175 Khó xử.
- Q.10 Chương 176 Sóng gió lại nổi lên.
- Q.10 Chương 177 Thù hận luôn là thứ rất phiền toái.
- Q.10 Chương 178 Mất hồn mất vía.
- Q.10 Chương 179 Năm ấy Lăng Thiếu Đường bốn tuổi.
- Q.10 Chương 180 Kỳ Hinh mang tới sự ấm áp.
- Q.10 Chương 181 Cục cưng khỏe mạnh.
- Q.10 Chương 182 Chiếc hộp thần bí.
- Q.10 Chương 183 Chiếc nhẫn kim cương xa hoa.
- Q.10 Chương 184 Thần tài.
- Q.11 Chương 185 Quà tặng.
- Q.11 Chương 186 Lăng Thiếu Đường mất tự nhiên.
- Q.11 Chương 187 Vui vẻ báo đáp.
- Q.11 Chương 188 Buổi đêm không bình thường.
- Q.12 Chương 189 Người phụ nữ tôi yêu nhất.
- Q.12 Chương 190 Phân đoạn bất thường.
- Q.12 Chương 191 Sóng gió bất ngờ ập đến.
- Q.12 Chương 192 Dự tính sai lầm.
- Q.12 Chương 193 Hạnh phúc ngọt ngào.
- Q.12 Chương 194 Ước hẹn bên bờ biển.
- Q.12 Chương 195 Âm mưu.
- Q.12 Chương 196 Gãy cánh.
- Q.12 Chương 197 Cậu bé đáng yêu.
- Q.12 Chương 198 Đấu ngầm.
- Q.12 Chương 199 Chủ nhân của.
- Q.12 Chương 200 Trận đại hồng thủy ở nhà họ Lăng.
- Q.12 Chương 201 Mất hồn mất vía.
- Q.12 Chương 202 Câu chuyện của người bạn.
- Q.12 Chương 203 Em là của anh.
- Q.12 Chương 204 Hoàng tử trong truyện cổ tích.
- Q.12 Chương 205 Cầu hôn trong đau khổ (1).
- Q.12 Chương 206 Cầu hôn trong đau khổ (2).
- Q.12 Chương 207 Cầu hôn trong đau khổ (3).
- Q.13 Chương 208 Chấn động trong lòng.
- Q.13 Chương 209 Buổi đem say mê.
- Q.13 Chương 210 Chuyện phức tạp.
- Q.13 Chương 211 Sự cám dỗ chết người.
- Q.13 Chương 212 Đêm hân hoan.
- Q.13 Chương 213 Hôn lễ cuối tuần.
- Q.13 Chương 214 Hạnh phúc và bất hạnh.
- Q.13 Chương 215 Mưu hại không thành.
- Q.13 Chương 216 Tình bạn ấm áp.
- Q.13 Chương 217 Nguyên nhân chính của cái chết.
- Q.13 Chương 218 Ai là kẻ đứng sau thao túng.
- Q.13 Chương 219 Người đàn ông giỏi ngụy trang (1).
- Q.13 Chương 220 Người đàn ông giỏi ngụy trang (2).
- Q.13 Chương 221 Kỳ Hinh chất vấn.
- Q.13 Chương 222 Tiểu Phong bị bệnh (1).
- Q.13 Chương 223 Tiểu Phong bị bệnh (2).
- Q.13 Chương 224 Kiểm tra HLA DR.
- Q.13 Chương 225 Nhóm máuRh.
- Q.13 Chương 226 Treo giải thưởng một triệu Dollar.
- Q.13 Chương 227 Đi theo bằng chứng.
- Q.13 Chương 228 Phòng nghỉ cô dâu náo nhiệt.
- Q.13 Chương 229 Cha sứ mang bằng chứng đến.
- Q.13 Chương 230 Tung tích bằng chứng.
- Q.13 Chương 231 Bên bờ vực lựa chọn.
- Q.13 Chương 232 Trò chơi chết người.
- Q.13 Chương 233 Đe dọa lấy đi trong sạch.
- Q.13 Chương 234 Phá giải nơi bao vây.
- Q.13 Chương 235 Lời chọc giận.
- Q.13 Chương 236 Không phải anh chết tôi mất mạng.
- Q.13 Chương 237 Lăng Thiếu Nghị muốn hai thứ kia.
- Q.13 Chương 238 Muốn cánh tay phải của mày.
- Q.13 Chương 239 Bắn nhau trong phòng.
- Q.13 Chương 240 Địa ngục trần gian.
- Q.13 Chương 241 Hôn lễ xa hoa hoành tráng nhất (1).
- Q.13 Chương 242 Hôn lễ xa hoa hoành tráng nhất (2).
- Q.13 Chương 243 Blown away.
- Q.13 Chương 244 Máu tươi nhuộm đỏ áo cưới.
- Q.13 Chương 245 Đánh cược số phận.
- Q.13 Chương 246 Phiên giao dịch đen tối bắt đầu.
- Q.13 Chương 247 Chức chủ tịch Lăng thị.
- Q.13 Chương 248 Viên hoàn vũ trở lại.
- Q.13 Chương 249 Thiếu hụt tài chính.
- Q.13 Chương 250 Họp báo với giới truyền thông.
- Q.13 Chương 251 Hi vọng.
- Q.13 Chương 252 Nói rõ ràng.
- Q.13 Chương 253 Em bằng lòng quên đi lời thề hôm ấy.
- Q.13 Chương 254 Em bằng lòng quên đi lời thề hôm ấy 2.
- Q.13 Chương 255 Em bằng lòng quên đi lời thề hôm ấy 3.
- Q.13 Chương 256 Em bằng lòng quên đi lời thề hôm ấy 4.
- Q.13 Chương 257 Đại kết cục.
- Q.13 Chương 258 Đại kết cục 2.
- Q.13 Chương 259 Ngoại truyện 1: Trở về.
- Q.13 Chương 260 Ngoại truyện 2: Cô gái giống như thiên sứ.
- Q.13 Chương 261 Ngoại truyện 3: Dung Thi Âm.
- Q.13 Chương 262 Ngoại truyện 4: Dung Thi Âm (tiếp).
- Q.13 Chương 263 Ngoại truyện 5: Cha Dung Thi Âm xuất hiện.
- Q.13 Chương 264 Ngoại truyện 6: Lăng Thiếu Nghị ra tay.
- Q.13 Chương 265 Ngoại truyện 7: Lần đầu làm ở tiệm bánh ngọt.
- Q.13 Chương 266 Ngoại truyện 8: Nhịp đập trái tim.
- Q.13 Chương 267 Ngoại truyện 9: Tên thủ lĩnh côn đồ.
- Q.14 Chương 268 Ngoại truyện 10: Anh hùng cứu mĩ nhân.
- Q.14 Chương 269 Ngoại truyện 11: Sức mạnh Lăng Thiếu Nghị.
- Q.14 Chương 270 Ngoại truyện 12: Trùm xã hội đen Lôi Tu.
- Q.14 Chương 271 Ngoại truyện 13: Lăng Thiếu Nghị ghen.
- Q.14 Chương 272 Ngoại truyện 14: Kích động và lý trí.
- Q.14 Chương 273 Ngoại truyện 15: Mầm tai vạ (1).
- Q.14 Chương 274 Ngoại truyện 16: Mười triệu Đài tệ mới.
- Q.14 Chương 275 Ngoại truyện 17: Không phải kiếm tiền mà là bài bạc.
- Q.14 Chương 276 Ngoại truyện 18: Bỏ ra.
- Q.14 Chương 277 Ngoại truyện 19: Bỏ.
- Q.14 Chương 278 Ngoại truyện 20: Bị tra ra thân phận thực sự.
- Q.14 Chương 279 Ngoại truyện 21: Say mê quên lối (1).
- Q.14 Chương 280 Ngoại truyện 22: Say mê lạc lối (2).
- Q.14 Chương 281 Ngoại truyện 23: Hành động đà điểu của Dung Thi Âm.
- Q.14 Chương 282 Ngoại truyện 24: Thích trở thành giống như anh.
- Q.14 Chương 283 Ngoại truyện 25: Thần hồn điên đảo.
- Q.14 Chương 284 Ngoại truyện 26: Trong tình yêu chưa bao giờ tồn tại sự tin tưởng.
- Q.14 Chương 285 Ngoại truyện 27:Tình yêu chua ngọt đã lâu.
- Q.14 Chương 286 Ngoại truyện 28: Anh có một đứa con trai.
- Q.14 Chương 287 Ngoại truyện 29: Công ty nhỏ kỳ quái.
- Q.14 Chương 288 Ngoại truyện 30: Mê hoặc.
- Q.14 Chương 289 Ngoại truyện 31: Nghi ngờ khó hiểu.
- Q.14 Chương 290 Ngoại truyện 32: Con mồi đưa đến tận cửa.
- Q.14 Chương 291 Ngoại truyện 33: Dung Thi Âm kinh ngạc.
- Q.14 Chương 292 Ngoại truyện 34: Đêm mưa kinh hồn (1).
- Q.14 Chương 293 Ngoại truyện 35: Đêm mưa kinh hồn (2).
- Q.14 Chương 294 Ngoại truyện 36: Thiên đường hay địa ngục?.
- Q.14 Chương 295 Ngoại truyện 37: Là người chết hay người sống.
- Q.14 Chương 296 Ngoại truyện 38: Sợ hãi muốn trốn.
- Q.14 Chương 297 Ngoại truyện 39: Đứa trẻ không ngoan sẽ bị trừng phạt.
- Q.14 Chương 298 Ngoại truyện 40: Nhẫn tâm trừng phạt (1).
- Q.14 Chương 299 Ngoại truyện 40: Nhẫn tâm trừng phạt (2).
- Q.14 Chương 300 Ngoại truyên 40: Nhẫn tâm trừng phạt (3).
- Q.14 Chương 301 Ngoại truyện 41: Áy náy sau trừng phạt.
- Q.14 Chương 302 Ngoại truyện 42: Chị em nói chuyện.
- Q.14 Chương 303 Ngoại truyện 43: Lời mời đi Lăng thị (1).
- Q.14 Chương 304 Ngoại truyện 43: Lời mời đi Lăng Thị (2).
- Q.14 Chương 305 Ngoại truyện 43: Lời mời đi Lăng thị (3).
- Q.14 Chương 306 Ngoại truyện 44: Nỗi nhớ mong của tình yêu.
- Q.14 Chương 307 Ngoại truyện 45: Lo lắng trùng điệp.
- Q.14 Chương 308 Ngoại truyện 46: Y tá trưởng gây khó khăn và vị khách thần bí đến.
- Q.14 Chương 309 Ngoại truyện 47: Cảnh cáo của Lôi Tu Hành (1).
- Q.14 Chương 310 Ngoại truyện 47: Cảnh cáo của Lôi Tu Hành (2).
- Q.14 Chương 311 Ngoại truyện 48: Lăng Thiếu Nghị bá đạo.
- Q.14 Chương 312 Ngoại truyện 49: Mẹ Dung phát hiện.
- Q.14 Chương 313 Ngoại truyện 50: Không cho phép gả cho kẻ nghèo (1).
- Q.14 Chương 314 Ngoại truyện 50: Không cho phép gả cho kẻ nghèo (2).
- Q.14 Chương 315 Ngoại truyện 50: Không cho phép gả cho kẻ nghèo (3).
- Q.14 Chương 316 Ngoại truyện 51: Có bản lãnh thì lấy ra mười triệu.
- Q.14 Chương 317 Ngoại truyện 52: Ứng hôn (1).
- Q.14 Chương 318 Ngoại truyện 52: Ứng hôn (2).
- Q.14 Chương 319 Ngoại truyện 52: Ứng hôn (3).
- Q.14 Chương 320 Ngoại truyện 53: A Nghị yêu “Mợ chủ đại thiếu’’?.
- Q.14 Chương 321 Ngoại truyện 54: Lòng còn sợ hãi.
- Q.14 Chương 322 Ngoại truyện 55: Trong lòng rốt cuộc có ai.
- Q.14 Chương 323 Ngoại truyện 56: Lăng Thiếu Đường-Khách không mời mà đến (1).
- Q.14 Chương 324 Ngoại truyện 56: Lăng Thiếu Đường Khách không mời mà đến (2).
- Q.14 Chương 325 Ngoại truyện 57: Vạch trần nội tình (1).
- Q.14 Chương 326 Ngoại truyện 57: Vạch trận nội tình (2).
- Q.14 Chương 327 Ngoại truyện 58: Giết ai?.
- Q.14 Chương 328 Chương kết (1).
- Q.14 Chương 329 Chương kết (2).