
Vốn Tưởng Là Định Mệnh
Tổng số chương: 69
•Thành phố X...
“ Tớ hồi hộp quá Dĩ Khê. ”
Hôm nay, Tô Hà Xuyên đi phỏng vấn xin việc ở tại tập đoàn Phùng Thị, tuy không phải lần đầu và hiện tại đã có chút ít kinh nghiệm, nhưng cô vẫn vô cùng căng thẳng.
Chỉ còn hơn hai tháng nữa, cô đã tròn hai mươi ba tuổi, vốn dĩ được sinh ra và lớn lên tại thành phố B, thậm chí trước đó cô cũng chẳng có ý định sẽ sang thành phố X sinh sống và làm việc, thế nhưng dường như định mệnh đã an bài.
Tô Hà Xuyên từ lúc còn trong bụng mẹ đã bị chính người tạo ra cô nhẫn tâm phủ bỏ trách nhiệm, thậm chí cô còn có người chị chỉ lớn hơn mình ba tháng tuổi. Từ lúc nhận thức được tới nay, ai hỏi cô đều bảo rằng mình không có ba, căn bản cô mang họ mẹ và sống cùng ông bà ngoại đến khi du học.
Nghiệt ngã thay, vào sáu tháng trước, Tô Hà Xuyên từ Mỹ du học trở về và quyết định xin việc ở tập đoàn Lưu Thị. Cuộc sống vốn tưởng bình yên nào ngờ xáo trộn, cô được Lưu tổng để ý và công khai theo đuổi. Mọi việc sẽ chẳng có gì nếu như chị gái cùng ba khác mẹ tên là Chu Lạc Bích không thích Lưu Đại Trung.
Bảo là thích cô từ cái nhìn đầu tiên, rồi sau đó chuyển sang ‘ yêu ’, nhưng vào hai tháng trước đã xảy ra quan hệ với Chu Lạc Bích, hiện tại cũng chuẩn bị kết hôn do cô ta đang mang thai.
Tô Hà Xuyên không thích cũng chẳng yêu, vốn dĩ cô muốn tập trung kiếm tiền trả lại cậu mợ, bởi họ đã cho cô ăn học. Thế nhưng, cô liên tục gặp rắc rối và bị làm phiền trong mấy tháng làm việc nơi đó, từ Chu Lạc Bích đến Lưu Đại Trung, thậm chí tới bà Lưu. Thế nên, cô quyết định xin nghỉ việc và sang thành phố X sinh sống cùng với người bạn thân thiết lúc du học, tên là Trịnh Dĩ Khê.
“ Gì thế, cậu đã có kinh nghiệm rồi mà, hơn nữa với năng lực, trình độ và ngoại hình của cậu thì dư thừa. Đừng lo, cố lên nhé! ”
Nói xong, bàn tay Trịnh Dĩ Khê nâng lên vỗ nhẹ xuống bả vai của Tô Hà Xuyên động viên, mỉm cười cho cô thêm phần tự tin và giảm bớt căng thẳng, đôi chân cả hai đồng điệu bước vào sảnh tập đoàn Phùng Thị.
“ Cậu cứ lên phòng làm việc đi, tớ tự lo liệu được, đừng vì tớ làm ảnh hưởng đến hình ảnh, vừa được thăng chức đấy. ”
“ Được, có vấn đề gì gọi điện cho tớ. ”
Lúc này, cả hai dừng lại phía sau lưng của các anh chị đồng nghiệp, họ đều chờ thang máy để lên tầng.
Thế nhưng, sau đó sắc mặt của các nhân viên thay đổi, họ khép nép và giữ im lặng, sau đó lịch sự cúi đầu và lên tiếng:
“ Chủ tịch! ”
Phùng Khiếu Khâm khẽ gật đầu đáp lại, nhưng ánh nhìn cứ đăm đăm về phía thang máy dành riêng cho mình, không hề dịch chuyển nơi khác.
Bỗng nhiên, đôi chân của anh đột ngột khựng lại khi vừa lướt ngang qua Tô Hà Xuyên, hai hàng chân mày cau nhẹ và đôi mắt có chút lay động, sau đó dứt khoát xoay sang nhìn cô.
Và rồi, hai ánh mắt lập tức va chạm với nhau, Tô Hà Xuyên lúng túng nở nụ cười nhẹ nhàng lịch sự đáp lại, khẽ cúi đầu và cất tiếng:
“ Xin chào chủ tịch Phùng! ”
“ Ừ! ”
Phùng Khiếu Khâm ngoảnh mặt nhìn thẳng, tiếp tục bước về phía trước, sau đó cả anh và tài xế kiêm thư ký tên Thẩm Tường đi vào khi thang máy mở ra, rồi cánh cửa nhanh chóng đóng kín.
“ Cậu Khâm, cô gái khi nãy nhìn khá giống cô Hề ha? ”
“ Ừ! ”
Sắc mặt của Phùng Khiếu Khâm lạnh tanh, phần ấn đường đến giờ vẫn chưa giản ra, lồng ngực có chút phập phồng khi anh vừa thở mạnh.
Lần cuối cùng anh gặp Hề Dung Diệp cô là tại căn hộ chung cư cách đây gần năm tháng, hôm đó anh không hề cố ý tổn thương cô, do anh uống rượu dẫn tới mất kiểm soát, vô cùng hối hận vì hành động ấy, thật may mắn khi mọi chuyện vẫn chưa đi quá xa. Hiện tại, cô đã đính hôn với Khưu Đông Bách và hạnh phúc nên anh phần nào cũng yên tâm chấp nhận buông bỏ.
Chỉ là...tình cờ gặp một cô gái có dáng người khá giống cô và khuôn mặt có đôi nét, nên khiến cho tâm tình chút dậy sóng, quyến luyến...
“ Cậu Khâm à, cô Hề cũng lựa chọn quay về với Khưu Đông Bách, cậu nên buông bỏ và yêu một cô gái khác. ”
Đôi mắt âm trầm dao động tứ tung, suy nghĩ chẳng giống với Thẩm Tường, Phùng Khiếu Khâm bất giác hỏi lại:
“ Nên sao? ”
“ Đúng, đã nên yêu, thời gian qua cậu đơn phương cô Hề cũng đủ rồi, tình cảm đó bắt buộc phải buông bỏ. ”
Trong văn phòng làm việc của chủ tịch, Phùng Khiếu Khâm trầm ngâm một mình ngắm nhìn khung cảnh thành phố vào buổi sáng, bầu trời trong xanh cao vùn vụt cùng ánh nắng chói chang chiếu rọi, phần nào sưởi ấm trái tim lạnh lẽo từng rỉ máu vì yêu và khiến tâm trạng trở nên tốt hơn.
Cuối cùng sau hơn một giờ đồng hồ, cơ thể của Phùng Khiếu Khâm có đôi chút chuyển động, bàn tay chậm rãi rút ra từ túi quần và xoay người tiến lại bàn làm việc nhấc lấy chiếc điện thoại bấm số gọi đi.
Rất nhanh đầu dây bên kia đã nghe máy, chính là Thẩm Tường:
“ Tôi nghe, cậu Khâm! ”
“ Mang hồ sơ của cô gái khi nãy lên đây cho tôi, và điều tra xem đã có bạn trai hay chưa. ”
“ Cô gái nào? ”
Phùng Khiếu Khâm khựng lại vài giây, sau đó hắng giọng một cái, lên tiếng trả lời:
“ Cô gái anh bảo khá giống Dung Diệp đấy. ”
“ Không biết họ tên là gì, làm sao bên bộ phận nhân sự tìm được hồ sơ? ”
“ Đấy là việc của anh, không phải của tôi! ”
Danh sách chương
- Chương 1 Tình Cờ
- Chương 2 Thư Ký
- Chương 3 Ngày Đầu Đi Làm
- Chương 4 Sợ Tôi Làm Gì Cô Sao?
- Chương 5 Chấp Mê Bất Ngộ
- Chương 6 Tại Tôi Thích Em!
- Chương 7 Từ Chối
- Chương 8 Đi Ăn
- Chương 9 BẠN GÁI
- Chương 10 Giết Người Diệt Khẩu
- Chương 11 Em Chỉ Cần Có Anh!
- Chương 12 Bảo Vệ
- Chương 13 Là Định Mệnh?
- Chương 14 Cô Quan Trọng Với Anh Thế Sao?
- Chương 15 Không Tùy Tiện Yêu Đương
- Chương 16 Công Tác
- Chương 17 Tỏ Tình
- Chương 18 Đồng Ý Làm Bạn Gái Anh Nhé?
- Chương 19 Hôn Ước
- Chương 20 Hăm Dọa
- Chương 21 Trở Về Thành Phố B
- Chương 22 Sinh Nhật
- Chương 23 Trả Lời
- Chương 24 Em Đồng Ý!
- Chương 25 Chính Thức Quen Nhau
- Chương 26 Ngày Đầu Yêu Nhau
- Chương 27 Ra Mắt Gia Đình Hà Xuyên
- Chương 28 Không Vội Vàng
- Chương 29 Vị Hôn Thê
- Chương 30 Anh Xin Em Đừng Khóc
- Chương 31 Dàn Xếp Ốn Thỏa
- Chương 32 Muộn Phiền Sâu Kín
- Chương 33 Không Nỡ Buông Tay
- Chương 34 Anh Yêu Em!
- Chương 35 Bệnh
- Chương 36 Chu Đáo
- Chương 37 Kiểu Tóc
- Chương 38 Du Lịch
- Chương 39 Tự Nguyện Hiến Dâng
- Chương 40 Chính Thức Thuộc Về Nhau...
- Chương 41 Tại Vì Anh Sợ Mất Em!
- Chương 42 Nhìn Nhầm
- Chương 43 Giận Dỗi
- Chương 44 Dung Diệp
- Chương 45 Tin Nhắn
- Chương 46 Trái Tim Tan Nát
- Chương 47 Giá Phải Trả
- Chương 48 Xin Đừng Bắt Ép Làm Điều Tôi Không Thể
- Chương 49 Yêu Nhiều Vết Thương Càng Sâu...
- Chương 50 Thật Lòng Rất Yêu
- Chương 51 Điều Tra
- Chương 52 Ích Kỷ
- Chương 53 Mất Tích
- Chương 54 Liên Lạc
- Chương 55 Tỉnh Lại
- Chương 56 Đến Thăm
- Chương 57 Trái Tim Của Hà Xuyên
- Chương 58 Thích
- Chương 59 Vốn Tưởng May Mắn
- Chương 60 Không Còn Cơ Hội
- Chương 61 Khống Chế
- Chương 62 Tha
- Chương 63 Cảm Ơn Và Xin Lỗi
- Chương 64 Tha Thứ
- Chương 65 Chiều
- Chương 66 Dụ Dỗ Ngọt Ngào
- Chương 67 Hoa Cưới
- Chương 68 Đồng Ý
- Chương 69 Ngày Hạnh Phúc (End)