
Yêu Em, Yêu Em, Cả Đời Chỉ Yêu Em!
Tổng số chương: 72
Đau… Đau quá… Tay đau… Chân đau… Cổ cũng rất đau đớn… Cô như vậy là chết rồi sao?
Năm mười tám tuổi cô được gặp được Hoắc Dạ, anh là một trong số những người đàn ông được săn đón nhất Nhâm Thành lúc bấy giờ, nhưng cô lại may mắn được anh nhìn trúng. Cuối cùng thì năm mười chín tuổi cô cũng được gả cho Hoắc Dạ.
Tuy nhiên thì cuộc sống của cô lại không êm đềm như những gì cô nghĩ, trong lòng của cô chỉ ghi hận Hoắc Dạ, năm đó non nớt cô còn cho rằng Hoắc Dạ đang giam cầm mình ở Thiên Trạch – cũng là tư gia của anh, nhưng mãi cho đến hiện tại cô mới biết rằng những gì anh làm đều là vì muốn bảo vệ cô.
Hối hận rồi… Cô thật sự hối hận vì sao bản thân lại không nhìn ra được chân tình của Hoắc Dạ đối với mình chứ? Nhưng cuối cùng cũng muộn rồi… Những gì cô nợ anh, e là sau này cũng không có cơ hội bù đắp… Xin lỗi anh… Hoắc Dạ…
Giọt nước mắt hối hận cuối cùng cũng rơi khỏi khóe mắt đỏ hoe của cô, cơ thể của cô dần trở nên lạnh dần, trước khi mất hết ý thức thì đột nhiên cô lại nghe thấy tiếng gọi của Hoắc Dạ, anh đang ôm cô ở trong lòng, cả đời của anh chưa từng khóc nhưng ngay bây giờ anh lại khóc đến thê lương như thế… Một người đàn ông ngông cuồng với cả thế giới, cả đời chưa từng cầu xin ai, cũng chưa từng quỳ với ai bây giờ lại vì cô mà quỳ dưới nền đất lạnh lẽo rồi luôn miệng cầu xin cô đừng rời đi…
“Có muốn quay lại không?”
Là ai đang nói? Là ai đang hỏi cô sao? Giọng nói này không phải của cô, cũng không phải giọng nói của Hoắc Dạ… Đây rõ ràng là giọng nói vô cùng xa lạ mà cô chưa từng được nghe qua. Nhưng mà… Có! Cô muốn quay lại, cô muốn bù đắp tất cả những gì mà mình đã làm sai. Cô rất muốn được quay lại một lần nữa, cô muốn quay lại, cho dù phải trả giá thế nào thì cô cũng muốn quay lại…
Nhưng mà… Liệu cô có thể quay lại sao?
[…]
- Ninh Ninh, nếu con còn không tỉnh dậy thì sẽ muộn học đó! Cái con nhóc này đã mười tám tuổi rồi mà vẫn ngoan cố thức đêm chơi game cùng bạn, con đừng nghĩ con ở phòng riêng khóa cửa phòng thì mẹ không biết con làm gì nhé. Dậy, nhóc con mau dậy nhanh lên!
Lúc này Vương Ngữ Ninh mới giật mình mà ngồi bật dậy, cô là vẫn còn đang trong mộng tưởng trước lúc chết sao? Tại sao mẹ cô lại xuất hiện ở đây? Không phải bà ấy đã qua đời từ hai tháng trước rồi sao… Bà ấy cũng vì cô mà chịu đủ điều nhục nhã, cuối cùng uất ức mà sinh bệnh rồi qua đời. Nhưng bây giờ tại sao… Khoan đã? Cô chưa chết? Cô thật sự vẫn còn sống… Cô như vậy là trùng sinh rồi?
Bỗng nhiên Vương Ngữ Ninh lại đưa tay véo vào mặt mình một cái, rồi lại hét một tiếng làm cho Lâm Thiếu Xuân – mẹ của cô cũng bị dọa cho giật mình, bà ấy liền lo lắng ngồi xuống giường của con gái, nhẹ nhàng đưa tay đặt lên trán của cô, rồi lo lắng nói:
- Ninh Ninh, mẹ biết chuyện của Vương thị và Hoắc thị đã khiến cho con không vui, nhưng thật ra mà nói thì đứa nhỏ Hoắc Dạ cũng rất tốt, còn là bạn cũ của Ngữ Tùng, so với việc gả con cho người ngoài thì gả con cho A Dạ cũng không quá đáng. Nhưng mà nếu như con không thích thì cũng không nên tự đầy đọa mình như vậy chứ?
Trong đầu của Vương Ngữ Ninh bắt đầu chạy, theo như những gì mà mẹ mình đang đề cập thì chắc hẳn hiện tại là bốn năm trước, lúc đó cô vừa tròn mười tám tuổi thì Hoắc Dạ đã đem sính lễ đến để hỏi cưới cô. Nhưng lúc này thì cô đang thầm thích một người bạn khác của Vương Ngữ Tùng, anh ấy là Phạm Hiếu Từ, vì thế nên năm lần bảy lượt đều chống đối với cha mẹ, còn dùng một tuyệt thực, hai cắt cổ tay, ba treo cổ để đe dọa nhà mình không gả cô cho Hoắc Dạ.
Nhưng cuối cùng vào khoảng một tuần trước khi hôn lễ diễn ra thì Hoắc Dạ đã đến tìm cô để nói chuyện, sau một hồi thỏa thuận thì cô đã đồng ý kết hôn với anh.
Tuy nhiên thì tình thế bây giờ đã khác rồi, cô đã trải qua bốn năm lãng phí không biết trân trọng người trước mắt nên bây giờ cũng phải tự mình đứng dậy để nắm lấy cơ hội tái sinh một lần nữa rồi! Ngay lúc này thì Vương Ngữ Ninh liền nhìn mẹ mình, nói:
- Mẹ đừng lo, hôm qua con đã nghĩ kĩ lắm rồi. Con sẽ gả cho Dạ ca ca, dù sao anh ấy cũng là bạn thân của anh hai, nên chắc chắn anh ấy sẽ không khi dễ con, hơn nữa phía sau con còn có cha mẹ, còn có anh hai chống lưng, cho dù Hoắc Dạ có không yêu con thì cũng không thể sỉ nhục gia đình chúng ta.
Lâm Thiếu Xuân có chút kinh ngạc, cô con gái này của bà ấy… Chơi game nhiều đến mức hỏng não rồi sao? Hôm qua còn sống chết không chịu gả đi, hôm nay lại gật đầu nhanh như vậy? Rốt cuộc là do cô thông suốt thật hay chỉ muốn nói qua loa cho bà ấy an lòng đây?
#Yu~
Danh sách chương
- Chương 1 Cô trùng sinh rồi?
- Chương 2 Thay đổi đột ngột
- Chương 3 Đột nhiên nghĩ thông rồi
- Chương 4 Hoắc Dạ kích động rồi
- Chương 5 Đột nhiên muốn leo núi
- Chương 6 Con gái lớn tâm tính thất thường
- Chương 7 Rose
- Chương 8 Giá trị Như Song Yến
- Chương 9 Hôm nay Hoắc Dạ điên rồi
- Chương 10 Bạn mới
- Chương 11 Kỹ xảo quá tầm thường
- Chương 12 Yêu đến ngọt ngào
- Chương 13 Dù là kiếp nào thì anh vẫn yêu em
- Chương 14 Chị dâu thủ hạ lưu tình
- Chương 15 Anh em như thể tay chân
- Chương 16 Tích cực
- Chương 17 Như Song Yến (1)
- Chương 18 Như Song Yến (2)
- Chương 19 Leo núi (1)
- Chương 20 Leo núi (2)
- Chương 21 Leo núi (3)
- Chương 22 Leo núi (4)
- Chương 23 Leo núi (5)
- Chương 24 Leo núi (6)
- Chương 25 Tâm tình phức tạp
- Chương 26 Gia đình
- Chương 27 Trọng trách quan trọng
- Chương 28 Phạm Thiểm
- Chương 29 Đến nhà vợ xin phép
- Chương 30 Đăng ký kết hôn
- Chương 31 Quá khứ của Hoắc Dạ
- Chương 32 Ăn cơm ở nhà chồng
- Chương 33 Hôn một cái, một cái rồi lại một cái
- Chương 34 Mưu tính của Phạm Hiếu Từ
- Chương 35 Chỉ có anh cứu được Linh Nhi (1)
- Chương 36 Chỉ có anh cứu được Linh Nhi (2)
- Chương 37 Sự thật về Như Song Yến
- Chương 38 Đào Linh Nhi sắp kết hôn (1)
- Chương 39 Đào Linh Nhi sắp kết hôn (2)
- Chương 40 Đào Linh Nhi sắp kết hôn (3)
- Chương 41 Phải theo quy trình
- Chương 42 Câu dẫn một chút (H+)
- Chương 43 Độc lạ Đào gia (1)
- Chương 44 Độc lạ Đào gia (2)
- Chương 45 Cô vợ biết diễn
- Chương 46 Chồng chở chồng che (1)
- Chương 47 Chồng chở chồng che (2)
- Chương 48 Chồng chở chồng che (3)
- Chương 49 Tâm điểm bàn tán (1)
- Chương 50 Tâm điểm bàn tán (2)
- Chương 51 Tâm trạng bồn chồn của Vương Ngữ Ninh (1)
- Chương 52 Tâm trạng bồn chồn của Vương Ngữ Ninh (2)
- Chương 53 Nghi ngờ của Hoắc Dạ
- Chương 54 Trúng giải rồi
- Chương 55 Đồng vu quy tận
- Chương 56 Cùng nhau cố gắng
- Chương 57 Nói chuyện (1)
- Chương 58 Nói chuyện (2)
- Chương 59 Thai phụ đáng yêu
- Chương 60 Không cho lười biếng
- Chương 61 Không có lý do, chính cậu là lý do
- Chương 62 Mẹ bầu nhiệt huyết Vương Ngữ Ninh
- Chương 63 Kết quả
- Chương 64 Cầu cứu
- Chương 65 Rồi đơn thuần dữ chưa?
- Chương 66 Cầu hôn rồi?
- Chương 67 Nhạy cảm
- Chương 68 Làm gì cũng đáng yêu
- Chương 69 Kết cục (1)
- Chương 70 Kết cục (2)
- Chương 71 Kết cục (3)
- Chương 72 Phiên Ngoại (1)