← Quay lại trang sách

Chương 75.

Tiễn bước A Dương, Lãnh Tử Tình không khỏi cảm thấy áy náy, Hoa Bá suy nghĩ quả thật là quá chu đáo. Nếu cô không công tác cho thật tốt, chỉ sợ là sẽ phụ mất tâm ý của anh!

Muốn nhanh chóng làm quen một chút với việc xuất bản của Hoa Bá gần đây cùng kế hoạch của các dự án sắp tới, Lãnh Tử Tình vội vàng mở các tư liệu A Dương vừa mới đem tới.

Đột nhiên, ruỳnh một tiếng, cửa bị đẩy ra, tiếng nói sắc bén của một người phụ nữ ngạo mạn vang lên: "Tôi xin lỗi, Lãnh chủ biên! Trong tay phải ôm nhiều thứ quá, không có cách nào gõ cửa được."

Là Chu Đồng, trong tay cầm mấy tập hồ sơ, kỳ thật cũng không phải quá nặng.

Cô nàng đem chỗ hồ sơ đó đặt uỵch xuống mặt bàn của Lãnh Tử Tình, sau đó vỗ vỗ tay, giọng nói chua như dấm vang lên: "Được rồi, hàng thật chính hãng đã xuất hiện, hàng giả hàng nhái là tôi đây cũng nên nhường chỗ thôi! Lãnh chủ biên, nếu chị có điểm nào không hiểu thì cứ qua hỏi tôi! Công việc này của chị dù sao tôi quản lý cũng đã vài năm nay, bất luận là kinh nghiệm hay là đầu mối liên lạc hẳn cũng đều có giá trị tham khảo!"

Ngẩng đầu nghênh ngang, Chu Đồng hai tay khoanh trước ngực, coi thường Lãnh Tử Tình, đợi xem phản ứng của cô rốt cuộc là loại bà chủ thế nào. Tin rằng không ai lại không nhận ra thái độ chống đối của cô đối với cô ta đi, ít nhất cô biểu lộ ra cũng đã quá rõ ràng! Mối bất bình này, nếu không thể xả ra, cô chỉ sợ sẽ tức đến ói máu!

Thế nhưng một bụng chua ngoa cô tích tụ trong dạ dày sẽ còn phải trút ra hết! Vừa rồi chẳng qua mới chỉ là khúc dạo đầu thôi!

"Chu Đồng, Chu phó chủ biên!" Lãnh Tử Tình ngả người ra phía sau, tựa vào lưng ghế xoay của mình, mặt không chút đổi sắc, đánh giá Chu Đồng từ trên xuống dưới, cố ý nhấn giọng hơn tại chữ "phó".

Sau đó, cô đột nhiên nở nụ cười, đưa tay lên xoa xoa lỗ tai của mình: "Vừa rồi hình như tôi mới nghe được tiếng một con muỗi kêu vo ve vo ve, xem ra môi trường làm việc ở đây có vẻ cũng không được tốt như người ta vẫn tưởng tượng. Chu phó chủ biên, cô nói có phải không?" Nhấn mạnh từng âm tiết trong câu hỏi cuối cùng, hài lòng nhìn thấy khuôn mặt Chu Đồng lập tức biến sắc.

Lãnh Tử Tình nói tiếp: "Chu phó chủ biên là một người thực sự có khả năng lãnh đạo. Công việc xuất bản tiểu thuyết ngôn tình hiện đại của Hoa Bá chiếm thị phần rất lớn trong ngành, gần như là thống lĩnh thị trường. Mà công tác ngày thường của Chu phó chủ biên, tuy là nữ nhưng không hề thua kém đấng mày râu, cùng với cấp dưới quan hệ rất hòa hợp, là một trợ

thủ đắc lực của giám đốc Hoa. Trong mấy năm nay, cơ hồ là những công việc cần đến vị trí chủ biên cô đều nhận làm hết, bao gồm cả việc đại diện cho Hoa Bá cùng giám đốc Hoa tham gia các hoạt động xã giao. Hoa Bá có được thành tựu như ngày hôm nay không thể không nhắc đến công lao của cô…"

Lãnh Tử Tình nắm rõ tình hình công ty như lòng bàn tay, nghe sắc mặt Chu Đồng một hồi xanh lại một hồi trắng. [Hix, chính xác là tác giả dùng từ "nghe" đấy ạ, mình không dám sửa lại!]

Chu Đồng không ngờ rằng người phụ nữ vừa mới tới này lại có thể nắm rõ nằm lòng công việc của cô trong vòng vài năm nay! Chỉ còn thiếu mỗi là kể ra xem cô thích màu sắc gì, món ăn gì nữa thôi!

Lãnh Tử Tình tiếp tục câu chuyện: "Tuy nhiên, theo ý kiến của tôi, Hoa Bá chính là Hoa Bá!

Thành tựu của nó sẽ không thể chỉ do một người có thể làm nên được! Tôi rất đánh giá cao sự thẳng thắn của Chu phó chủ biên, cùng làm việc với một đồng sự như vậy, tôi thật sự rất vui. Có điều, nếu Chu phó chủ biên hiểu về con người tôi, cô sẽ phát hiện tôi là một người rất tích cực. Ví dụ như, nếu trong văn phòng của tôi mà có muỗi thì tôi nhất định sẽ phải tìm cách bắt nó bằng được! Tôi sẽ không để cho nó có cơ hội hút lấy máu của tôi. Tôi nghĩ, nếu như trong văn phòng của Chu phó chủ biên mà cũng có muỗi, cô nhất định cũng sẽ không nhân từ nương tay! Cho dù có phải tổn thất mất một chút, đúng không vậy?"

Lãnh Tử Tình vẫn mỉm cười như trước, mà Chu Đồng lúc này sắc mặt trắng bệch.

"Tốt lắm, Chu phó chủ biên vất vả rồi! Nếu có chuyện gì cần tôi sẽ tìm cô. Còn có việc gì nữa không?"

"A…, không." Dừng một chút, Chu Đồng tựa hồ còn muốn nói gì đó, môi hơi hơi rung, lại nhìn đến khuôn mặt lạnh lùng của Lãnh Tử Tình, liền đành phải xoay người rời đi.

Lãnh Tử Tình âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Không biết làm như vậy có giống với điều Hoa Bá nói, bảo cô đánh ra một đòn phủ đầu chưa?! Ai da, cô không khỏi day day hai huyệt thái dương. Đây chính là làm việc sao?! Không kìm được đưa tay kéo kéo cái mặt tròn của mình, bộ dạng cười cứng ngắc như vậy có phải là rất khủng bố không?

Quả nhiên, y như theo lời Hoa Bá nói, Chu Đồng là một người phụ nữ rất thẳng thắn. Thế nhưng, cô tin rằng một người như vậy sẽ dễ đối phó hơn so với người xảo trá hai mặt. Ít nhất, cô liếc mặt một cái là có thể thấy được địch ý đến từ nơi nào.