← Quay lại trang sách

Phần Kết

Một năm sau, thêm một mùa Valentine lại đến. Như hầu hết những ngày Valentine khác ở Chicago, đó cũng là một ngày lạnh lẽo và lộng gió, với những bông tuyết lất phất rơi. Lần đầu tiên trong sáu mươi lăm năm không có những cuộc trở lại bất thình lình trên đường Clark nữa. Tất cả mọi người, bao gồm linh hồn thống khổ của Ricky Drago,

đã tìm thấy chốn bình yên của riêng mình.

Có quá nhiều câu hỏi và không đủ những câu trả lời. Ví dụ như một chiếc xe bị đánh cắp bí ẩn được phát hiện với vết lõm vì va chạm và được bẻ khóa khởi động bên ngoài địa chỉ trước đây là nơi xảy ra vụ thảm sát ngày lễ Thánh Valentine, không có một dấu vân tay nào bên trong ngoại trừ trên một chiếc móc dùng để phá khóa của một kẻ đã chết được gần bảy thập kỷ.

Hay câu hỏi về giấy khai sinh của Rafferty, hay bất cứ phương diện nhận dạng nào theo quy định khi Helen và Jamey xin đăng kí kết hôn vào cuối tháng Hai. May thay một thẩm phán tòa liên bang địa phương tên Clarissa đã vui lòng giải quyết các vấn đề và giúp đỡ bọn họ, ngay cả khi cô phải gian lận một chút, và lễ cưới đã được diễn ra như kế hoạch, với Billy, Mary và Jamey Moretti tham dự, trông cực kỳ bất ổn trước một quân đoàn áo khoác xanh dương[1] nhà Emerson ở dãy ghế bên kia.

Rafferty phát hiện một sự nhạy bén gần như không thể chấp nhận nổi với thị trường cổ phiếu dưới sự dìu dắt của Mel Amberson, dù gã khăng khăng số tiền đó không sạch hơn cái mớ gã kiếm được từ Bugs Moran khét tiếng một tài năng cũng ngang bằng như thế với việc sửa chữa các ngôi nhà cũ. Tòa dinh thự cũ của Crystal Latour bắt đầu tỏa sáng.

Ngay cả binh đoàn mắt trợn trừng nhà Emerson cũng trở nên bất lực trước sự cương quyết và quyến rũ của Jamey. Đặc biệt khi Helen dường như quá đỗi hạnh phúc, làm sao họ có thể ghen tị với kẻ mới phất bí ẩn đột ngột xuất hiện trong cuộc đời họ được?

Cái chết của Ricky Drago chưa bao giờ được lý giải một cách đầy đủ, nhưng rồi, như công tố bang đã nói, kẻ chết tiệt nào quan tâm đây? Hắn đã có một cái kết tồi, nhưng là cái kết hắn còn hơn cả xứng đáng nhận được. Có lẽ Chúa sẽ khoan dung đối với linh hồn hắn.

Đối với Rafferty, tất cả đều rõ ràng đến không ngờ. Gã đã dành ba mươi tư năm cho cuộc đời gã, sáu mươi tư năm cho kiếp sau u ám của gã, tìm kiếm một ai đó yêu gã đủ để cứu rỗi gã. Điều gã chưa bao giờ nhận ra gã mới là người cần tìm tình yêu. Không phải trong một người khác, mà trong chính bản thân gã. Là tình yêu gã dành cho Helen đã cứu gã. Và trao tặng gã cả một cuộc đời cho những ngày Valentine.

Bao gồm Valentine đầu tiên và cũng quý giá nhất, cô bé Annabelle Emerson Rafferty được sinh ra vào lúc 3:35 phút sáng ngày 14 tháng Hai. Và cái gã Jamey Rafferty to lớn, liều lĩnh, và xấu tính vẫn ở đây, nắm chặt bàn tay Helen trong suốt cơn chuyển dạ và sinh nở, khao khát nhớ về cái thời tất cả những gì một ông bố phải làm là đi đi lại lại và rít thuốc ngoài phòng sinh. Và gã chỉ ngất xỉu duy nhất có một lần.

Chú thích:

[1] Đồng phục cảnh sát.

HẾT