Chương 5
Buổi sáng khi mặt trời mọc, Mai Ninh tỉnh dậy, mệt mỏi như một người chết đuối vừa được cứu sống. Cô ngồi dậy trên giường, toàn thân đau ê ẩm, thân thể cô chỗ nào cũng in lại vết tích của La Đông. La Đông để lại một tờ giấy nhỏ cho cô:
Mai Ninh, phi vụ giao dịch của chúng ta bắt đầu từ sáng hôm nay coi như đã hoàn tất. Chúng ta đều đã có được những gì mình muốn từ người kia. Tôi không muốn tiếp tục làm em đau khổ nên đi trước. Đồng thời chúng ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ xuất hiện trong cuộc sống của người kia. Chúc em hạnh phúc!
La Đông
Cầm tờ giấy, toàn thân Mai Ninh đau nhức. Cổ họng cô như có lửa đốt, cô nhấp một ly nước chanh, cảm thấy khá hơn nhiều. Cô tin chắc chiếc chìa khóa căn hộ còn ở đây, căn hộ mà cô đã đánh đổi bằng cả cuộc đời người con gái, cô phải coi trọng giữ gìn nó. Trong lòng cô trào dâng một lòng thù hận, lòng thù hận càng lúc càng mãnh liệt. Cô cảm thấy buổi sáng ngày hôm nay, đâu đâu cũng là bóng tối tàn ác. Cô nắm chặt chiếc chìa khóa trong tay như đang giữ một bảo vật quý giá. Cô mặc quần áo vào và khóc. Trong nước mắt, cô mặc quần áo giống như tối hôm qua cô cởi ra, từng cái, từng cái một. Cô tự hiểu từ ngày hôm nay, cô đã vượt qua một bậc thang mới, có thể cô sẽ phải có một thái độ mới để nhìn nhận cuộc sống. Toàn thân cô vẫn đau dữ dội. Giống như một nữ binh vừa trải qua một trận chiến, cô bước ra ngoài đường. Cô chán ghét tất cả những ánh đèn hoa lệ, cách bố trí và không khí rực rỡ trong cái nhà hàng đã từng hấp dẫn cô. Cô hận tất cả, cô bước ra ngoài cửa khách sạn, ánh sáng mặt trời buổi sớm khiến cô hơi chói mắt, cô nghĩ mình sẽ không bao giờ quay lại nơi đây nữa.
La Đông khởi động xe hơi, phóng nhanh trên đường cao tốc từ Tam Hoàn sang Nhị Hoàn. Anh huýt sáo, trong lòng đầy phấn chấn, khoái lạc. Anh cầm tấm vải trắng trên chiếc ghế bên cạnh lên nhìn. Trên tấm vải trắng có dấu máu đỏ của một trinh nữ, anh cười. La Đông cảm thấy bầu trời sáng nay như tươi mát hơn, làn gió cũng trong lành hơn. Tối hôm qua anh đã chiến đấu hết mình để chiến thắng cái tôi yếu ớt, nhu nhược và hèn nhát trong lòng, cái tôi luôn sợ hãi trước mặt bọn đàn bà. Và cho đến tối ngày hôm qua, anh đã dùng thân thể mình và vật chất mà mình kiếm được để chiến thắng tất cả sự coi thường của bọn đàn bà. Dưới thân người anh, Ngô Tuyết Văn và Mai Ninh, thậm chí đối với tất cả bọn đàn bà, bắt đầu từ ngày hôm nay sẽ bị anh đánh bại. Anh hiểu cuộc sống riêng tư của anh bắt đầu mở sang trang mới, tất cả những thứ đó được anh đánh đổi chỉ bằng một căn hộ chung cư ở khu công viên Vạn Khoa của thành phố. Cuộc đổi chác này thật đáng giá. Xe chạy chầm chậm, từ ngày hôm nay, La Đông mới thực sự có hứng thú đi ngắm cảnh trong thành phố này. Thành phố thật rộng, ánh nắng tươi sáng trải đều khắp mọi nơi. Dừng xe một lúc thì có điện thoại, La Đông nhấc ống nghe:
“A lô! tôi nghe đây”.
“Lưu Kiên đây, tổng giám đốc La. Thị trường nông sản tuần trước ngoài đậu xanh, đậu nành khan hiếm ra, những loại nông sản khác giá cả không có gì biến động, số lượng bán ra khá tốt. Thứ sáu tuần trước đạt 17 vạn”.
“Tốt lắm”. La Đông nói “Tình hình giá cả đậu xanh tuần trước ở Bắc Kinh thế nào?”.
“Giá cả biến động khá nhiều. Anh đang ở đâu đấy?”.
“Tôi đang trên đường tới công ty, tôi tới liền đây”.
“OK. Gặp nhau bàn kế hoạch tỉ mỉ nhé”.
La Đông gác máy điện thoại. Chỉ mới ba ngày trước thôi, lòng anh rối bời bởi tình yêu bị phản bội, nhưng bây giờ anh đã quên gương mặt người con gái đó. Hôm nay là thứ hai, là ngày của công việc, trên gương mặt thân sĩ La Mã của anh lại xuất hiện sự quyết đoán. Xe La Đông phóng thẳng tới phía trước trong ánh nắng ban mai.