← Quay lại trang sách

Chương 2

Chu Hoài Cẩn luôn coi nhẹ sinh nhật của mình, tính ba năm trước, mỗi năm sinh nhật nếu không phải là đang làm nhiệm vụ, thì là đang chờ làm nhiệm vụ ở đơn vị.

Lần này, một đám người trong đại viện muốn tổ chức sinh nhật cho anh, không bằng nói là mấy năm nay anh ít gặp gỡ mọi người, tìm được lý do thích hợp để mọi người cùng nhau tụ họp.

Anh vừa trở về từ Nước Y, không có việc gì quan trọng, cũng phải cho các anh em mặt mũi, nên đã đồng ý.

Lần sinh nhật trước, chính là lúc anh học trường quân đội, lúc đó anh học năm hai, Cố Tích Triều học lớp mười một.

Anh vẫn nhớ buổi chiều hôm đó, trời đặc biệt nóng bức. Giáo viên cho cả lớp chạy tám cây số trước, sau lại dẫn mọi người đến trường bắn để thi bắn súng.

Cả lớp, chỉ có anh và Lâm Mộc Kỳ ngang sức, cứ thế thi đấu đến cuối cùng, cả trường bắn đều là mùi khói thuốc súng của hai người.

Đột nhiên có người gọi: “Chu Hoài Cẩn, có một cô gái tên Cố Tích Triều tìm cậu.”

Tay anh run lên, lệch khỏi mục tiêu, thua Lâm Mộc Kỳ.

Ở loại trường như quân đội này, sói nhiều thịt ít. Nghe nói là một cô gái, một đám thanh niên máu nóng đều vui vẻ: “Hoài Cẩn, bạn gái đến rồi à?”

Chu Hoài Cẩn cất súng, chạy ra ngoài.

Chu Hoài Cẩn luôn coi nhẹ sinh nhật của mình, tính ba năm trước, mỗi năm sinh nhật nếu không phải là đang làm nhiệm vụ, thì là đang chờ làm nhiệm vụ ở đơn vị.

Lần này, một đám người trong đại viện muốn tổ chức sinh nhật cho anh, không bằng nói là mấy năm nay anh ít gặp gỡ mọi người, tìm được lý do thích hợp để mọi người cùng nhau tụ họp.

Anh vừa trở về từ Nước Y, không có việc gì quan trọng, cũng phải cho các anh em mặt mũi, nên đã đồng ý.

Lần sinh nhật trước, chính là lúc anh học trường quân đội, lúc đó anh học năm hai, Cố Tích Triều học lớp mười một.

Anh vẫn nhớ buổi chiều hôm đó, trời đặc biệt nóng bức. Giáo viên cho cả lớp chạy tám cây số trước, sau lại dẫn mọi người đến trường bắn để thi bắn súng.

Cả lớp, chỉ có anh và Lâm Mộc Kỳ ngang sức, cứ thế thi đấu đến cuối cùng, cả trường bắn đều là mùi khói thuốc súng của hai người.

Đột nhiên có người gọi: “Chu Hoài Cẩn, có một cô gái tên Cố Tích Triều tìm cậu.”

Tay anh run lên, lệch khỏi mục tiêu, thua Lâm Mộc Kỳ.

Ở loại trường như quân đội này, sói nhiều thịt ít. Nghe nói là một cô gái, một đám thanh niên máu nóng đều vui vẻ: “Hoài Cẩn, bạn gái đến rồi à?”

Chu Hoài Cẩn cất súng, chạy ra ngoài.