← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 3

Đã nhiều ngày nay, tôi cố theo dấu bọn Mượn xác để xem chúng còn có thêm lối nào dẫn vào vũng Yeerk nữa không, coi xem cái vũng hắc ám đó mở rộng đến tận chốn nào...

Tụi tôi đã đột nhập vô vũng Yeerk vài lần rồi.

Tin tôi đi, bạn mà vô đó chắc cũng sẽ hãi hùng chẳng kém tụi tôi đâu. Những tiếng than khóc ở vũng Yeerk cứ ám ảnh tụi tôi cho đến bây giờ.

Và trong một lần cùng Hội Animorphs đột nhập vô vũng Yeerk tôi đã bị kẹt trong lốt chim do ở trong lốt biến hình quá hai tiếng đồng hồ… Rồi sẽ có ngày tụi tôi phá tan cái vũng hắc ám đó nhưng giờ thì phải tìm hiểu về nó thật kỹ càng đã.

Lúc quá ngọ, khi tôi đang bay phía trên khu thương xá thì thấy một con đại bàng đầu bạc cũng đang khoan khoái cưỡi trên một luồng khí nóng.

Lạ nha, đại bàng đầu bạc chỉ thích ra phía bờ biển thôi chứ đâu có khoái lai vãng chốn này. Tôi quẹo thật gắt để đổi hướng và bay tới gần con chim đại bàng.

Thôi, tôi biết rồi!

tôi hỏi.

Tôi vọt lên, đảo một vòng trước mặt Rachel. Khoe tài bay í mà...

Rachel tự nhiên thở dài trong đầu tôi.

Tôi nói.…Mình bay theo họ và khám phá ra rằng có tới bốn lối vô vũng Yeerk lận, ngoài lối đi qua khu thương xá mà tụi mình đã biết.>

Giọng Rachel vang trong đầu tôi.

Tôi cố nhịn nhưng rồi không kìm được, rốt cuộc cũng bật thành lời.

Rachel chợt lặng im trong vài giây.

tôi nói, giọng nhẹ bỗng.

…mình ước gì bồ có thể đến cùng chia vui với mình. Mình muốn nói là nếu có đông đủ hết thì vui biết mấy...>

Tự dưng tôi cảm thấy hơi... bực chính bản thân mình. Sao lại nói tuồn tuột ý nghĩ của mình ra vậy không biết.

Khùng ghê vậy đó.

Ý tôi muốn nói là…Rachel là một con người thật sự. Còn tôi chỉ là một con chim mà thôi. Chuyện tình Romeo và Juliet quả là bất hạnh, chỉ vì hai gia đình không ưa nhau. Đó, sẽ còn bất hạnh hơn nữa nếu mà chuyện xảy ra với hai chủng loài khác nhau. Chim và người, hà hà…

tôi nói, giọng nhẹ nhàng hết mức có thể.…>

…> Rachel nói, chẳng ăn nhập gì với chuyện tôi vừa nói cả...