← Quay lại trang sách

JAKE

Tên tôi là Jake.

Tôi đang ở trong lốt chim ưng bay đi tìm Cassie thì Marco hộc tốc bay đến.

cậu ta hổn hển báo tin giọng truyền ý nghĩ có vẻ bức xúc lắm.

tôi hấp tấp hỏi.

Tôi điếng người. Phải hành động gấp thôi. Cần phải gom cả hội lại. Chà việc này tốn khá nhiều thời gian đây, bởi vì tụi tôi đang phân tán rộng khắp cả hai mươi dặm rừng để tìm Cassie.

Ba mẹ nhỏ rất hốt hoảng khi mãi không thấy nhỏ đi cọ rửa ống máng đựng nước trở về. Mẹ Cassie tức tốc gọi điện cho bạn bè của nhỏ, khởi đầu là Rachel. Ba nhỏ nhào vội ra chỗ máng nước thì thấy cô ngựa yêu của Cassie đang khật khừ tản bộ bên ngoài hàng rào. Mình mẩy cô ngựa ướp chèm chẹp, trầy xước lung tung, còn bàn đạp thì bị trật qua một bên.

Ba Cassie biết rành về thú hoang. Ông tìm ra dấu chân gấu, bèn đi theo cho đến khi trời tối mịt không thể trông thấy gì nữa.

Lo quá, ba mẹ Cassie liền gọi cho cảnh sát và bảo vệ Lâm Viên. Ngay tức khắc, một đội tìm kiếm được thành lập. Nhưng tìm một người giữa cánh rừng bạt ngàn hơn trăm dặm vuông như thế này thì cũng như mò kim đáy bể.

Rachel gọi cho tôi, tôi gọi cho mấy đứa khác. Suốt đêm chúng tôi ở trong lốt cú, lặng lẽ rà soát khắp khu rừng. Nhưng tất cả những gì chúng tôi thấy chỉ là vài con thú nhỏ, và đôi lần bắt gặp ánh đèn pin của những toán quân cứu hộ.

Chính Marco đã nhận ra sai lầm của cả bọn. Cho rằng dùng mắt chẳng phải là thượng sách, cậu ta biến ngay thành sói và sử dụng khứu giác lần theo mùi cô ngựa mà Cassie đã cưỡi ra bờ sông. Chúng tôi tìm được một mảnh vải rách te tua máng lên một bụi mâm xôi[3].

Cassie đã lặn xuống sông.

Sau đó chúng tôi nghe lỏm đoàn cứu hộ bảo nhau rằng không chỉ Cassie mà còn có một bé gái nữa tên là Karen cũng mất tích.

Mặt trời lên, chúng tôi chuyển qua lốt chim săn mồi và tập trung rà thật kỹ khu vực bờ sông. Thiệt lòng tụi tôi vẫn hi vọng rằng Cassie còn sống. Nhỏ nắm trong tay quyền năng biến hình mà. Nếu nhỏ còn sống và khoẻ mạnh, nhỏ sẽ biến hình rồi bay về nhà mấy hồi…

Tụi tôi tản ra, tìm kiếm manh mối. Và cuối cùng, Marco đã tìm thấy nhỏ.

Bây giờ chúng tôi đã tụ về đông đủ, nghe Marco thông báo những gì cậu ta biết. Marco kể cặn kẽ chuyện Cassie đã bộc lộ chân tướng cho tên Mượn xác-Karen thấy như thế nào, và cậu ta đã vô tình giúp nhỏ cứu Karen khỏi con báo ra sao. Marco còn bảo Cassie đã tự nguyện biến thành kẻ Bị mượn xác, với dự định điên rồ là để cứu cô bé Karen…

Marco hậm hực kết luận.

Ax tư lự.…>

Rachel suy đoán.

tôi hùa theo.

Marco giãy nảy.

Tôi hỏi nó.

Marco nói dứt khoát.

Tobias từ tốn nói.

Tôi ngạc nhiên hết sức, không ngờ Tobias lại bênh vực cho Cassie. Tobias sống cuộc đời của một con thú săn mồi. Với cậu ta, giết chóc là để có được bữa no mà…

Rachel nói không cảm xúc.

tôi nói.

Cả bọn lặng lẽ bay. Sự im lặng thật đáng sợ. Tôi hiểu vẻ trầm tư của Ax. Đây là vấn đề giữa loài người với nhau, không phải việc của ảnh. Tôi hiểu vẻ giận hờn của Rachel. Nhỏ cảm thấy bị buộc tội bất nhẫn so với Cassie…

Sau chút nghĩ ngợi, tôi hiểu Tobias. Là con người phải sống trong thân xác diều hâu, Tobias luôn chú tâm gìn giữ những tiêu chí đạo đức của loài người. Tobias trân trọng lòng nhân từ, bởi vì cái đó không hề tồn tại trong thế giới cậu ấy đang phải sống.

Tôi hiểu Marco. Marco là một trong những người nhảy thẳng đến kết luận, không một chút đắn đo hay suy đoán. Có thể nói, cậu ấy rất tinh ranh. Rất hiệu quả. Bạn có thể nghĩ là cậu ấy tàn nhẫn. Nhưng cậu ấy không đê tiện hay độc ác. Cậu ấy chỉ tìm đường đi từ điểm A đến điểm Z nhanh hơn những người khác mà thôi.

Rachel hỏi sau một hồi lặng im.

tôi thú thật.

Rachel la lên

Tobias nói.

Tất cả chúng tôi đều thấy. Và chúng tôi cũng biết con ó biển đã trông thấy mình.