Chương 9 TỐI HÔM LỄ ĐÍNH HÔN
Villefort quay lại phố Grand Cours vào nhà hầu tước Saint-Méran. Y thấy khách dự tiệc đã sang phòng khách dùng cà phê. Mọi người đang chờ y, nhất là Renée. Villefort lại gần bà mẹ vợ tương lai, nói:
- Thưa hầu tước phu nhân, xin phu nhân tha lỗi cho tôi đã bỏ dở bữa tiệc, và rồi tôi lại phải đi ngay bây giờ vì một câu chuyện vô cùng hệ trọng... Và xin hầu tước cho phép tôi được nói chuyện riêng với ngài một lát.
- Việc quan trọng đến thế kia ư? - Lão hầu tước hỏi.
- Dạ, quan trọng lắm - Rồi Villefort quay sang Renée nói tiếp - Anh sẽ phải xa em một vài ngày.
- Anh đi đâu? - Renée xúc động hỏi.
- Anh muốn nói chuyện riêng với tôi phải không? - Lão hầu tước nói - Vậy xin mời anh vào văn phòng tôi. Rồi lão khoác tay Villefort đi vào.
- Thưa hầu tước, tôi phải cấp tốc đi Paris. Xin hầu tước tha lỗi vì một câu hỏi tò mò hơi lỗ mãng của tôi: Hầu tước có lợi tức đồng niên không?
- Tôi có những trái phiếu vào khoảng sáu bảy triệu francs, đó là cả gia sản của tôi.
- Vậy thì hầu tước phải bán ngay đi, nếu không muốn nay mai sẽ bị phá sản.
- Mẹ kiếp! Tôi biết làm sao bây giờ?
- Hầu tước nên viết ngay một giấy ủy quyền cho tôi, rồi gửi giấy đó cho người quản lý tài sản của hầu tước tại Paris, và viết thêm một bức thư riêng để tôi được bệ kiến Đức vua mà không phải qua các nghi thức ở cung đình, để khỏi làm chậm trễ công việc của tôi.
- Trong lúc chờ đợi, anh hãy tranh thủ chuẩn bị hành trang.
༺༒༻
Villefort vội vàng đi ra. Vừa ra khỏi cửa, y đã thấy một cô gái Catalans xinh đẹp đang đứng yên lặng, chờ đợi. Đó chính là Mercédès đang đi dò hỏi tin tức của Dantès. Cô rất muốn biết anh bị bắt vì nguyên nhân gì. Villefort đã được Dantès nói cho biết về người vợ chưa cưới của mình nên y nhận ra ngay cô gái. Y nói với Mercédès:
- Này, anh ta đã mắc trọng tội, tôi không thể nào gỡ cho được.
- Thưa ngài, bây giờ anh ấy ở đâu? - Cô gái vừa khóc nấc lên vừa hỏi.
- Tôi không biết. Anh ta không còn thuộc quyền của tôi nữa rồi.
Nói xong, Villefort gạt Mercédès ra và đi thẳng. Về đến nhà, y đóng cửa lại, gieo mình xuống ghế bành, thở dài. Một cái ung nhọt hiểm nghèo vừa chớm phát trong trái tim bệnh hoạn của y. Y thấy con người mà y đã đem làm vật hy sinh cho tham vọng của mình, con người vô tội mà y đã đem trả nợ thay cho người cha tội lỗi của y, tay anh ta dắt theo người yêu đang xuất hiện trước mặt y với bộ mặt xanh xao và đe dọa, làm y hối hận và đau nhói trong tim. Trong đầu óc y đã có một giây phút do dự. Nếu lúc đó mà có tiếng nói dịu dàng của Renée xin khoan dung cho Dantès, nếu Mercédès nói với y: “Nhân danh Thượng đế chí tôn, xin ngài trả lại người chồng chưa cưới cho tôi!” thì có lẽ y đã ký giấy phóng thích cho chàng thanh niên bị oan uổng đó. Nhưng trong căn buồng tĩnh mịch mà y đang ngồi lại không có lấy một tiếng nói nào. Một lát sau cửa mở, một người hầu phòng bước vào và thưa rằng xe đã sẵn sàng. Villefort nhảy chồm lên như một kẻ chiến thắng trong một cuộc giao tranh thầm kín. Y ra mở ngăn kéo bàn, dốc vào túi tất cả số vàng bạc có trong đó, khoác vội chiếc áo choàng lên vai và bước ra. Y nhảy lên xe, ra lệnh quay lại phố Grand Cours.
༺༒༻
Mercédès thất vọng trở về xóm Catalans, người rũ rượi. Cô nằm vật xuống giường như sắp chết. Fernand quỳ gối dưới chân cô, ôm hôn đôi bàn tay giá lạnh của cô. Mercédès mê man suốt một đêm, trời sáng lúc nào không hay. Nỗi đau khổ đã làm cô tê liệt mọi cảm giác.
Ông Morrel cũng lo chạy chọt hết người này đến người kia. Nhưng vì Dantès bị buộc tội là tay sai của Napoleon, trong lúc Napoleon lại đang lăm le trở về cướp lại chính quyền, nên không ai dám dây vào chuyện đó e bị vạ lây.
༺༒༻
Còn gã Caderousse suốt ngày chỉ làm bạn với chai rượu, không dám vác mặt ra ngoài vì lo sợ và bị lương tâm cắn rứt.
Riêng Danglars, hắn chẳng chút sợ hãi và không hề bị giày vò bởi việc làm của mình. Ngược lại, hắn thấy vui sướng vì đã chiếm được địa vị trên chiếc tàu Pharaon từ tay địch thủ. Hình như hắn đã sinh ra với cái bút và lọ mực thay thế trái tim, và cuộc sống đối với hắn chỉ là cộng trừ lỗ lãi. Một đối thủ bị loại trừ và số lợi tức của hắn được cộng thêm vào làm cho hắn càng ăn ngon, ngủ kỹ.
Villefort bỏ hai bức thư vào cặp, ôm hôn cô Renée, hôn tay hầu tước phu nhân, bắt tay hầu tước Saint-Méran, trèo lên xe ngựa và thẳng đường đến Paris, trong lúc ông già Dantès, đang lo sợ và đau đớn khôn cùng.