Chương 279 Vào Chum
Cuối hạ, lãnh cung lạnh lẽo tựa như mùa đông khắc nghiệt.
Trương Trạch nhìn Quách Thuận, không hề lộ vẻ kinh hoảng hay phẫn nộ.
“Án nào cơ?” Hắn hỏi, “Ngươi muốn ta nhận tội gì?
Còn chưa hỏi mà đã bảo ta không nhận rồi?” Nhìn người khác chịu đựng cảnh này, hắn từng thấy rất thú vị.
Nhưng đến lượt mình trải nghiệm, cảm giác thật sự kinh khủng.
“Ngươi nghĩ bây giờ sống tốt hơn, hay chết tốt hơn?” Bên tai hắn, có giọng nữ nhẹ nhàng vang lên.
Trương Trạch từ từ mở mắt ra, tầm nhìn mờ mờ.
Đã tối rồi sao?
Không, đây không phải là căn phòng trong lãnh cung, hắn cũng không còn bị giam trong chiếc chum lớn với than hồng bao quanh.
Trước mắt hắn là không gian vô tận, như đại dương, lại như làn sương mờ, hắn cảm thấy cơ thể mình lơ lửng, không còn cảm giác gì nữa.
Như thế này, hắn không cảm nhận được đau đớn nữa.
Trương Trạch đột ngột ngồi dậy.
Hắn có thể cử động tự do?
Ngẩng đầu lên, hắn nhìn thấy trước mặt mình là một nữ tử có gương mặt giống hệt Bạch Ly.
“Không ngờ tỷ tỷ ta lại muốn giết ngươi thật.” Nàng nói, rồi khẽ gật đầu, “Nhưng cũng chẳng có gì lạ, ngay cả người thân của mình nàng ấy còn có thể giết, huống chi là ngươi.”