← Quay lại trang sách

Chương 1686 Ta phát Đại Chí Nguyện

Khi La Chinh bị Tinh Vĩ ném xuống, Huân bèn bay qua ôm La Chinh vào lòng, sau đó vững vàng đáp xuống một tảng đá lớnThấy La Chinh bị thương nặng, Huân lộ vẻ hơi đau lòng.

Tất nhiên là trong lòng nàng có oán trách Khê Ấu Cầm. Ngay từ đầu, người phụ nữ kia đã mang đến cho La Chinh đủ mọi phiền toái, đến khi chết rồi mà vẫn còn muốn hãm hại La Chinh thêm lần nữa.

Nhưng nàng biết đó là vì La Chinh trọng tình cảm. Nếu như chính nàng bị bẻ gãy cổ giống như Khê Ấu Cầm thì sợ rằng La Chinh sẽ càng kích động hơn nữa, nhưng nàng vẫn cảm thấy La Chinh quá bốc đồng!

“Sao lại ngu ngốc như vậy…” Nàng nhẹ giọng nói, nhìn bộ ngực lõm sâu của La Chinh, trong mắt đầy vẻ thương tiếc.

Mặc dù chỉ bị Mục Hàn đánh trúng hai chưởng, nhưng hai chưởng nhìn có vẻ bình thường này lại mang đến cho La Chinh tổn thương không nhỏ.

Sau khi trở về từ trong cấm địa Luyện Thần, đây xem như là lần đầu tiên La Chinh bị thương!

Năng lượng ẩn chứa trong hai chưởng của Mục Hàn vẫn không ngừng chạy toán loạn trong ngực La Chinh, muốn ăn mòn xương cốt và nội tạng của hắn.

May mắn là La Chinh có thể chất đặc biệt. Mặc dù những năng lượng này vô cùng lợi hại, nhưng khi chúng nó chạy toán loạn trong cơ thể La Chinh thì cũng sẽ dẫn ra một lượng lớn Hồng Mông Thiên Cương, cũng chính là từng dòng nước ấm.

Những dòng nước ấm này giống như từng con cá chạch nhỏ, vây quanh năng lượng kia.

Năng lượng kia thật sự cực kỳ ngang ngược. Một khi có bất kỳ dòng nước ấm nào đến gần dòng năng lượng này, nó sẽ bị triệt tiêu sạch sẽ ngay lập tức.

May mà trong cơ thể La Chinh thật sự tích lũy không ít dòng nước ấm, hơn nữa mỗi khi năng lượng kia định phá hủy thân xác của La Chinh, sẽ có dòng nước ấm mới liên tục chảy ra. Cứ không ngừng bị triệt tiêu, không ngừng được sinh ra như thế, phải rất tốn sức lực mới loại bỏ hết dòng năng lượng này.

La Chinh lại phun ra một ngụm máu màu vàng nữa, rồi thở hổn hển dữ dội. Sau khi đỡ hơn, hắn lập tức giãy giụa muốn đứng lên rời khỏi vòng tay của Huân, Huân lại kéo La Chinh: “Đừng làm liều! Ngươi không phải là đối thủ của ông ta!”

Dựa vào thực lực của La Chinh, muốn chém giết Thiên Tôn bình thường có lẽ không thành vấn đề. Hơn nữa hắn có thân thể như thế, không ít Thiên Tôn đều không có biện pháp gì tốt để làm khó dễ La Chinh.

Nhưng giai đoạn hiện tại, La Chinh muốn đi khiêu chiến một vị thần thì thật quá ngây thơ…

Nhìn ánh mắt của La Chinh, Huân biết khuyên nhủ không có hiệu quả, nàng nắm lấy hai tay La Chinh: “Lát nữa bọn họ đánh nhau, chúng ta có thể tìm cơ hội!”

La Chinh để ý đến ánh mắt chân thành của Huân, trong lòng cũng hơi cảm động.

Huân nói không sai, bây giờ xông lên chỉ có thể chịu chết thôi. Tinh Vĩ có thể cứu hắn một lần, nhưng không chắc lần nào cũng có thể cứu được hắn. Sự kích động của hắn có thể sẽ khiến Tinh Vĩ, hay thậm chí là các Thiên Tôn của vũ trụ Đại Diễn rơi vào thế bị động.

Huống hồ, dù Khê Ấu Cầm đã chết, nhưng cũng không phải là không thể sống lại. Chỉ cần Phục Hoạt Thiên Tôn chưa chết thì vẫn có thể khiến nàng cải tử hoàn sinh nhờ Vãng Sinh Thiên Mệnh.

Sau khi cân nhắc một hồi, hắn khẽ gật đầu với Huân. Không đợi hắn kịp mở miệng nói chuyện, bên tai đã truyền đến một tiếng nổ vang. Trên bầu trời phát ra một nhóm sóng xung kích rất mạnh, vậy mà hai bên đã ra tay rồi!

Hóa ra, sau khi Đại Thiên Tôn dẫn đầu các Thiên Tôn Thánh tộc đến đây, ông ta bèn chỉ huy các Thiên Tôn sắp xếp các trận pháp lớn.

Tinh Vĩ cũng là người tâm tư nhạy bén. Ông biết Mục Hàn có sự trợ giúp mạnh mẽ khác, biết vũ trụ Đại Diễn nhất định sẽ rơi vào thế yếu, thì làm sao chịu để Thánh tộc thuận lợi bày trận cho được? Vì thế ông bèn giành ra tay trước một bước!

Đám người lão tộc trưởng cũng ngầm hiểu, các Thiên Tôn trên bầu trời lập tức thi nhau dốc hết thủ đoạn…

Lúc này đã không còn thuật Tinh Phong khóa kín không gian các Thiên Tôn Thánh tộc, nên trong nháy mắt khi hai bên ra tay thì lập tức kéo giãn khoảng cách với nhau!

“Đùng, đùng…”

Từng quy tắc không gian vỡ ra trên bầu trời…

Một số Thiên Tôn trốn vào trong khoảng không cao tít, một số Thiên Tôn thì dịch chuyển không gian đến những Đại Giới khác…

Từng phần số trời được kích phát ra, các năng lực khác thường phối hợp với thực lực mạnh mẽ của Thiên Tôn, giữa hai bên đang chiến đấu một cách ác liệt!

“Ầm ầm…”

Hai Thiên Đạo trong vũ trụ đều đang không ngừng rung chuyển…

Hai bên mới khai chiến chưa đến mười nhịp thở, đã có tám vị Thiên Tôn bị đánh chết do không kịp sử dụng dịch chuyển không gian.

Nhưng năm người trong số đó là Thiên Tôn của Thánh tộc, mà ba Thiên Tôn còn lại thì chia ra thuộc về Ma tộc và Nhân tộc. Thiên Tôn của vũ trụ Đại Diễn bên này đã sớm bày trận, sau khi Tinh Vĩ dẫn đầu quấn lấy Mục Hàn, liền đánh cho Thánh tộc trở tay không kịp!

Đây hoàn toàn là cuộc hỗn chiến, hơn nữa là cuộc hỗn chiến giữa các Thiên Tôn. Trong mắt người thường, đây là trận hỗn chiến giữa các vị thần!

Ánh mắt La Chinh xuyên qua chiến trường hỗn loạn này, từ đầu đến cuối luôn tập trung vào Mục Hàn, trọng kiếm Đại Thiên trong tay khẽ gầm lên.

Trên thân thanh trọng kiếm Đại Thiên này đã có thêm năm cái dấu vân tay nông, đó là do Mục Hàn dùng tay cứng rắn bóp ra. Mặc dù La Chinh đã có phán đoán đại khái về sức mạnh của thần, nhưng thực lực của Mục Hàn vẫn vượt xa sức tưởng tượng của La Chinh.

Giờ phút này, một khối tinh thể hình bầu dục đang quay xung quanh Tinh Vĩ. Hai đầu của tinh thể này kéo ra chùm tia sáng thật dài, giống như cái thương vậy, nó lấy Tinh Vĩ làm tâm, điên cuồng xoay tròn.

Mà bên cạnh Mục Hàn đã có thêm năm con mắt tròn vo. Mỗi một con mắt đều lớn như nắm đấm, màu sắc của chúng đều khác nhau, tương ứng với im Mộc Thủy Hỏa Thổ. Mục Hàn đang tu luyện “thần đạo Ngũ Hành”, năm con mắt bên cạnh hắn được luyện chế từ con mắt của chim thần Khổng Tước Ngũ Sắc!

Mỗi khi ánh mắt của những con mắt kia giao nhau, liền có một luồng thần quang năm màu bắn về phía Tinh Vĩ, song Tinh Vĩ luôn có thể né tránh kịp thời.

Nhưng giống như lời Tinh Vĩ đã nói, mặc dù Mục Hàn thật sự vô cùng mạnh, nhưng vẫn chưa phải là đối thủ của Tinh Vĩ. Khi hai vị thần đánh nhau, Tinh Vĩ gần như áp chế Mục Hàn về mọi mặt.

“Grừ grừ grừ…”

Trên chiến trường truyền ra từng tiếng rồng gầm, đó là chín con Chân Long có thân Thiên Diễn đang hợp lại kết thành một trận lớn, chống lại tám gã Thiên Tôn Thánh tộc. Vốn dĩ, tám gã Thiên Tôn Thánh tộc kia có thể thong dong chống lại, nhưng đúng lúc này, có một tiếng rồng gầm mạnh mẽ truyền đến. Rồng tổ cũng gia nhập vào chiến đoàn, tình thế lập tức thay đổi…

Phật quang chiếu khắp chân trời, tòa tháp cao không thể nhìn thấy đỉnh kia lại hiện ra trước mặt mọi người một lần nữa…

Chư Thần Vô Niệm cũng đã triển khai Tinh Hủy. Từng khối thiên thạch biến thành tia sáng bay như tên bắn trên bầu trời…

Thần Tiễn Thiên Tôn, Thần Dụ Thiên Tôn, Ma Thủy Thiên Tôn và Thương Vũ Thiên Tôn cũng thi triển chiêu thức riêng của họ.

Lão tộc trưởng và Đại Thiên Tôn Thánh tộc quyết chiến với nhau, đóa hoa sen Đại Diễn và cây dương xỉ Cùng Cực đồng thời xuất hiện. Nhờ vào thế trong hai vũ trụ lớn, hai bên không ngừng va chạm với nhau…

“Ầm ầm…”

Dưới sự hỗn chiến, khoảng cách giữa các Thiên Tôn của hai bên càng lúc càng phân tán, cũng càng lúc càng ảnh hưởng đến nhiều Đại Giới.

Tất cả Thiên Tôn đều phát huy ra thực lực mạnh nhất. Dưới những sức mạnh kinh khủng này, từng Đại Giới bắt đầu sụp đổ, vỡ vụn…

Những người thường sinh sống trên những Đại Giới này không có chút lực chống cự nào. bọn họ chỉ có thể cầu mong trận chiến của các vị thần này đừng ảnh hưởng đến mình. Đáng tiếc là lời cầu nguyện này không hề có chút tác dụng. Sau khi một Đại Giới bị vỡ vụn, chín mươi chín phần trăm sinh linh trong đó cũng sẽ chết đi. Thánh địa biến mất, thần quốc vỡ tan, chỉ có rất ít võ giả có thể sống sót.

Mới chưa đầy một tiếng, đã có hơn ba trăm Đại Giới bị vỡ vụn, mà sinh linh chết đi do ảnh hưởng từ cuộc giao chiến của Thiên Tôn đã không thể đếm xuể nữa!

Dưới sự trợ giúp của Vân Hồ Thiên Tôn, Huân cũng vượt qua khoảng cách khá xa để ra tay mấy lần. Trong đó có một lần đánh chết được một gã Thiên Tôn Thánh tộc đang bị bao vây.

Nhưng La Chinh vẫn ở nguyên tại chỗ, ánh mắt vẫn dán chặt vào Mục Hàn, chưa từng rời đi một khắc.

Ngay từ đầu, Tinh Vĩ thật sự đã chiếm thế thượng phong, còn Mục Hàn phải khá chật vật để đối phó. Nhưng sau khi liên tục chiến đấu, dường như Mục Hàn đã kích phát ra chiêu thức bí mật nào đó. Ông ta càng đánh càng hăng, ngược lại bắt đầu áp chế Tinh Vĩ!

“Vù vù vù vù…”

Năm con mắt bên cạnh Mục Hàn giống như năm con ong bay loạn, xen kẽ nhau, cuối cùng bao vây lấy Tinh Vĩ ở giữa.

Ông ta tự biết thực lực của mình yếu hơn Tinh Vĩ một bậc, nhưng không đến lúc vạn bất đắc dĩ, ông ta không muốn gọi sư huynh và sư đệ của mình đến. Nếu một mình ông ta có thể bắt được lão già này thì mới là tốt nhất, dù sao sư phụ còn đang ở phía sau theo dõi ông ta. Đối với Mục Hàn, cuộc chiến tranh này chỉ là một hồi trải nghiệm để sư tôn tôi luyện ông ta mà thôi!

“Ngũ Cực Nhất Khí Phong!”

“Rầm rầm rầm…”

“Không hay rồi!”

Khi thấy năm con mắt kia kết nối với nhau, tạo thành một cái phong ấn ngũ hành, sắc mặt Tinh Vĩ trầm xuống. Ông đan hai tay vào nhau, tạo thành một cái dấu tay huyền diệu, tránh khỏi phong ấn ngũ hành này…

“Ngũ Cực Nhất Khí Phong này chính là một trong những tuyệt học của sư phụ, làm sao mà loại thần cấp thấp như người có thể tránh thoát chứ!” Mục Hàn cười lạnh một tiếng, giống như đã nắm chắc phần thắng trong tầm tay. Trong cơ thể ông ta lại tích tụ ra một luồng sức mạnh càng lớn mạnh hơn, muốn đánh chết Tinh Vĩ ngay tại chỗ!

Trong mắt Mục Hàn, chỉ cần giết chết Tinh Vĩ là trận chiến tranh này sẽ kết thúc…

Về phần đám Thiên Tôn đang đánh tới đánh lui phía dưới kia, đó chẳng qua chỉ là những tên không quan trọng, đang lãng phí sinh mạng mà thôi!

“Chính là lúc này! Vân Hồ Thiên Tôn, đưa ta qua đi!”

La Chinh vẫn luôn ở trong góc nhìn chằm chằm Mục Hàn, hắn biết cơ hội duy nhất của hắn đã tới.

Vân Hồ Thiên Tôn và La Chinh đã dùng khóa Không Luyến thiết lập liên kết. Nhưng khi nghe La Chinh nói vậy, Vân Hồ Thiên Tôn lại có chút do dự, ông có nên đưa La Chinh qua hay không?

“Nhanh lên!”

La Chinh thúc giục, trong giọng nói kia tự có một sự uy nghiêm không thể hoài nghi!

Đường đường Vân Hồ Thiên Tôn, vậy mà lúc này trong lòng ông cũng thấy giật mình. Bản thân ông cực kỳ không muốn để La Chinh tham dự vào trận chiến giữa các vị thần. Nhưng khi nghĩ tới những kỳ tích La Chinh đã tạo ra trong quá khứ, có lẽ ông nên tin tưởng La Chinh một lần nữa…

Vân Hồ Thiên Tôn vừa sử dụng suy nghĩ một cái, La Chinh đã biến mất tại chỗ một cách kỳ dị.

Cùng lúc đó, trước người Mục Hàn đã ngưng tụ ra năm thanh đoản kiếm ngũ sắc. Chỉ cần ông ta vung tay lên, những đoản kiếm ngũ sắc này có thể xuyên vào trong Ngũ Cực Nhất Khí Phong. Ngũ Cực Nhất Khí Phong này có thể phong ấn thần cách của thần, Tinh Vĩ Thiên Tôn đã rơi vào trong đó thì chắc chắn không còn sức chống cự nữa!

Đúng lúc này, một luồng sóng không gian truyền đến từ phía sau Mục Hàn, cùng với nó còn có giọng nói của La Chinh: “Ta phát Đại Chí Nguyện, nguyện trăm nghìn Đại Giới đời đời bền vững. Nguyện dùng sinh mệnh của ta, giết chết dị tộc, chỉ cần giết một người trong thiên hạ là đủ rồi!”

Khi ở cấm địa Luyện Thần, La Chinh đã chọn tu luyện thuật Đại Chí Nguyện!

Chỉ là, tác dụng phụ của thuật Đại Chí Nguyện này quá mạnh, La Chinh luôn chưa từng sử dụng. Giờ phút này, vì chống lại Mục Hàn, La Chinh không thể không phát ra một Đại Chí Nguyện như vậy!