← Quay lại trang sách

Chương 1941 Ra tay

Dáng người cao lớn của Đường Vãn không đáng giá nhắc tới ở trước mặt Thời Mi, nhưng đạo uẩn nồng đậm tràn ra từ cơ thể hắn lại khiến hắn sinh ra một cảm giác cực kỳ nặngHắn cứ như là một bức tường dày ngăn cách, chỉ một mình hắn là có thể ngăn cản Thời Mi.

“Grào!”

Con Thời Mi kia bỗng thét lên một tiếng hét chói tai.

Nó đã đánh nhau với đám đại viên mãn này trong thời gian rất lâu.

Chỉ dựa vào thực lực của chính mình, bất cứ một gã đại viên mãn nào cũng không phải đối thủ của nó.

Nó có thể nuốt hết những đại viên mãn kia chỉ trong vài nhịp thở…

Nhưng đám đại viên mãn kia phối hợp lại với nhau, giống như là một đàn sói liên tục chạy qua chạy lại, còn nó chỉ là một con trâu đực không biết làm thế nào mà thôi. Dù nó sử dụng phương pháp nào, đều bị bọn họ hoàn toàn khắc chế, uổng có sức mạnh cực lớn, lại hầu như không phát huy được!

Sau khi Thời Mi gào lên một tiếng, đôi cánh dày rộng bỗng nhiên vỗ một cái, hai chân thô to đầy sức mạnh đạp một phát, đâm thật mạnh về phía Đường Vãn!

Dưới va chạm của đầu Thời Mi, không gian xung quanh liên tục bị xé rách ra vết nứt cực lớn, giống như hàm răng so le không đồng đều của quái vật. Chẳng qua, không gian trong Thần Vực không chỉ rất chắc chắn, mà năng lực tự chữa trị cũng rất mạnh, những cái khe không gian nhỏ vụn kia vừa xuất hiện đã nhanh chóng được vá lại rồi biến mất.

“Ha ha, tới đi!”

Đường Vãn giương bàn tay to lên, chém cây đao màu tím ra.

Từng luồng sức mạnh màu vàng đất quay cuồng xung quanh cây đao, toát ra khí thế khiến người ta thấy đủ loại ảo giác. Giống như không phải hắn chém ra một cây đao, mà là một ngọn núi vậy!

“Ầm!”

Hai luồng sức mạnh cực lớn va chạm vào nhau.

Không gian xung quanh liên tục bị xé rách, một số cái khe không gian giống như những mũi tên qua lại như thoi đưa, bắn về mọi phía…

May mắn các vị thần đã chạy trốn đến một bên khác của hẻm núi, nếu không những cái khe màu đen tán loạn xung quanh này đã đủ để cắt bọn họ thành hai nửa.

Thần đạo Hậu Thổ không phải là một thần đạo giỏi về tấn công. Cho dù một đao kia của Đường Vãn cất chứa sức mạnh chấn động lòng người, vừa nặng nề vừa mạnh mẽ, nhưng vẫn không thể làm Thời Mi bị thương chút xíu nào!

“Grào!”

Thời Mi dùng đầu chống đỡ cây đao của Đường Vãn, bắt đầu đẩy mạnh về phía trước!

Cho dù Đường Vãn hòa làm một thể với mặt đất, vẫn không thể ngăn cản được!

Dưới sức đẩy mạnh của nó, Đường Vãn liên tục bị lùi về phía sau, hai chân hắn ma sát với mặt đất, lê ra hai cái rảnh. Sau khi đẩy xa hơn mười trượng, Thời Mi đột nhiên vặn người một cái, vỗ bốp phát lên người Đường Vãn, đánh bay hắn ra bảy tám chục trượng…

Thời Mi có chỉ số thông minh rất cao.

Vừa nãy, nó đã lãng phí một mớ thời gian với Đường Vãn, nhưng cái gã đàn ông cường tráng này chẳng bị thương chút nào, ngược lại còn khiến những thần đại viên mãn khác nắm bắt cơ hội xông vào, ép nó phải kích hoạt cường hóa mới giải trừ được nguy cơ!

“Ồ, trở nên thông minh rồi” Thần đại viên mãn của Triệu gia nhàn nhạt nói.

“Không có tác dụng gì, chỉ cần nó không cuồng hóa, sẽ không có uy hiếp lớn mấy” Mục Huyết Dung khẽ vung hai thanh vũ khí trong tay lên, lập tức vẽ ra một đường cong duyên dáng trên không trung. Trong nháy mắt, nàng xuất hiện trên đỉnh đầu Thời Mi, giống như chú bướm mềm mại, đậu lên một chiếc sừng trên đỉnh đầu Thời Mi. Cùng lúc đó, Mục Huyết Dung giơ đoản kiếm và loan đao trong tay lên cao, rồi ngửa về phía sau giống như tư thế nhảy cầu trên cao.

“Chát!”

Trong nháy mắt khi ngửa ra, đôi mắt trong veo của nàng đã biến thành màu đỏ. Cả người nàng lập tức hóa thành một vệt màu máu, liên tục bay múa xoay quanh người Thời Mi. Ánh kiếm đỏ như máu chém liên tiếp lên người nó!

Thực lực của mỗi một đại viên mãn ở đây đều không yếu, vả lại đều tự có điểm đặc biệt của mình.

Nếu chỉ đơn giản xét về thực lực, có lẽ Mục Huyết Dung không phải mạnh nhất. Nhưng nếu chỉ xét về lực sát thương thì Mục Huyết Dung tu luyện thần đạo Sát lại thuộc hàng đứng đầu.

Chỉ mình nàng mới có thể dễ dàng rạch được da thịt Thời Mi!

“Phụt phụt phụt phụt phụt…”

Mỗi một ánh kiếm lóe lên, Mục Huyết Dung liền có thể để lại một miệng vết thương sâu tận xương trên cơ thể Thời Mi.

Trong nháy mắt, trên người Thời Mi đã có hơn mười vết thương dài nửa thước.

Chút vết thương ấy với cơ thể khổng lồ của Thời Mi mà nói thì chẳng tính là gì.

“Grào!”

Thời Mi rống lên một tiếng. Giây phút này, cơ thể khổng lồ của nó trở nên vô cùng nhanh nhẹn, nó điên cuồng uốn éo, hai móng múa may liên tục, phẩy vỗ lên người. Nhưng dáng người Mục Huyết Dung cực kỳ nhanh nhẹn, sao có thể đập trúng?

Nàng vẫn cứ vung hai thanh đao và kiếm màu máu của mình, giống như đầu bếp mổ trâu, chính xác chặt đứt cơ bắp, kinh mạch phức tạp, thậm chí là một ít khớp xương cực nhỏ trên người Thời Mi.

Nhưng đại viên mãn khác trong hẻm núi đều không có ý định ra tay, mọi thứ đều làm theo từng bước của kế hoạch đã định ra trước đó. Mà Mục Huyết Dung- người tu luyện thần đạo Sát chính là bước quan trọng nhất.

Tinh lực của con Thời Mi này hết sức dồi dào, năng lực tự chữa lành cũng cực kỳ mạnh. Cho dù các đại viên mãn sử dụng thủ đoạn mạnh mẽ làm nó bị thương nặng thì vết thương của nó vẫn sẽ khỏi hẳn trong một khoảng thời gian cực ngắn.

Nhưng trong thanh đoản kiếm và loan đao của Mục Huyết Dung có chứa sức mạnh “Phá Huyết”.

Nếu cẩn thận dùng mắt thường quan sát, sẽ nhìn thấy miệng vết thương của con Thời Mi này có từng tia tơ máu màu đỏ chảy xuống. Đây là sức mạnh Phá Huyết, chính sức mạnh đặc biệt đó ngăn cản miệng vết của Thời Mi tự lành!

Khi thấy vết thương trên người Thời Mi càng lúc càng nghiêm trọng, một đám thần tụ tập ở phía tây hẻm núi đều thở phào nhẹ nhõm.

“Con Thời Mi kia có khí thế đáng sợ như vậy, đáng sợ y như thánh nhân, hóa ra cũng không lợi hại cho lắm…”

“Cứ tiếp tục như thế, chỉ cần một mình Mục Huyết Dung là có thể giết chết nó!”

“Hoàn toàn không có sức chống lại luôn!”

Lúc nãy, những thần đó bị dọa mặt như màu đất, bây giờ rốt cuộc cũng yên tâm.

“Giết chết Thời Mi, không dễ dàng như vậy” La Chinh nhìn chằm chằm phía xa nói.

Một mình Mục Huyết Dung đối mặt Thời Mi chiếm lợi thế tuyệt đối, nhưng những đại viên mãn khác vẫn giữ dáng vẻ vận sức chờ tấn cồng, giống như lúc nào cũng có thể ra tay. Kết hợp với việc họ cực cực khổ khổ dẫn Thời Mi vào tầng thứ nhất để xem thì chắc chắn chuyện này không đơn giản như vậy…

La Chinh vừa nói xong, trong đôi mắt con Thời Mi kia liền lóe ra ánh sáng năm màu. Nó ngửa đầu rống lên một tiếng, cơ thể đột nhiên rung lên.

“Đủ rồi, nó định tiến hành quay ngược thời gian” Một thần đại viên mãn nhắc nhở nói.

Bóng dáng Mục Huyết Dung nhanh chóng dừng lại, khẽ đạp một phát lên người Thời Mi, rồi bay về phía sau.

Sau đó, Thời Mi cúi rạp người xuống, một vòng ánh sáng nhiều màu hóa thành cái kén khổng lồ, bao bọc lấy nó.

“Hóa ra nó có thể sử dụng quay ngược thời gian!”

Thấy cảnh đó, có thần bỗng nhiên hiểu ra.

Năng lực quay ngược thời gian của Thời Mi lấy từ thần đạo Thời Gian, về bản chất thì khác với nữ tộc trưởng Manh tộc.

Nó chỉ có khả năng quay ngược với chính mình mà thôi.

Lúc vết thương của bản thân con Thời Mi này đang khá nghiêm trọng, nó sẽ sử dụng thiên phú của mình tiến hành quay ngược thời gian. Cơ thể nó sẽ bị một cái kén dày cộm bọc lấy rồi bắt đầu nhanh chóng quay ngược thời gian. Những vết thương do Mục Huyết Dung gây ra trên cơ thể nó nhanh chóng biến mất, khôi phục thành trạng thái lúc đầu!

Bấy giờ, những thần đại viên mãn khác mới chuẩn bị ra tay.

Cứ cách một đoạn thời gian, con Thời Mi này có thể sử dụng một lần quay ngược.

Nhờ quay ngược thời gian, cho dù là từng bị thương nặng như nào, nó đều có thể bình yên vô sự khỏi phục như cũ. Cho nên, đầu tiên bọn họ khiến Mục Huyết Dung ép nó dùng quay ngược thời gian. Sau đó, trước khi nó sử dụng lần quay ngược thời gian tiếp theo thì giết chết nó.

Đây gần như là biện pháp duy nhất để giết chết Thời Mi…

Nếu không, một khi nó sử dụng quay ngược thời gian, vậy thì mọi cố gắng trước đó đều vô ích hết.

“Rắc rắc rắc…”

Sau mười nhịp thở, lớp kén bọc lấy Thời Mi bắt đầu vỡ ra.

Giây phút khi con Thời Mi kia phá kén ra, Đông Phương Thái Thanh quát lên: “Ra tay!”

Vừa nói xong, tất cả các thần đại viên mãn đều thúc giục thần cách trong cơ thể. Trong chốc lát, đủ loại khí thế của đạo uẩn điên cuồng tràn ra, quanh quẩn trong khe núi, hình thành từng vòng gợn sóng mà mắt thường có thể thấy được!

Những thần bình thường cảm nhận được gợn sóng đó, ngay cả thở mạnh cũng không dám thở, linh hồn chịu sức ép cực lớn!

“Thuật Đại Nguyền Rủa!”

Một đầu lâu màu xanh xuất hiện trên đỉnh đầu Thời Mi.

Sau khi xuất hiện, nó liên tục đong đưa trên đỉnh đầu Thời Mi.

Thuật Đại Nguyền Rủa đó là do đại viên mãn của Lưu gia phát ra. Khi sử dụng trên người Thời Mi, có thể khiến nó càng chịu thương tổn nhiều hơn.