← Quay lại trang sách

Chương 2011 Tuyệt sát

Những chân thần đã từng nhìn thấy chân ý của đạo trong Thần vực khá ítNhưng có không ít truyền thuyết về chân ý của đạo!

Đặc biệt là những chân thần đến đây tham gia Đạo Tranh và đã vượt qua vòng sàng lọc đầu tiên lại càng say mê điều này.

Những chân thần này vốn cũng là thế hệ cực kỳ tài năng, bởi vì nhiều nguyên nhân khác nhau mà tu vi của bản thân vẫn luôn bị mắc kẹt trong chân thần cảnh.

Cho dù là gia tộc quyền quý thì muốn đào tạo ra một đại viên mãn cũng là một chuyện không hề dễ dàng, cần có rất nhiều tài nguyên để xây dựng. Nếu như không có cơ duyên khác, có lẽ bọn họ sẽ không bao giờ có thể bước vào cảnh giới viên mãn.

Nhưng chân ý của đạo huyền ảo mơ hồ kia đã trở thành cọng rơm cứu mạng họ!

Tương truyền, chân ý của đạo chính là đại lĩnh ngộ đứng cuối cùng của Thần đạo, đó là ý nghĩa sâu xa cuối cùng của thế giới này, nếu như có thể lĩnh ngộ hoàn toàn một môn chân ý của đạo thì có thể trực tiếp vượt qua Thần đạo và đi thẳng đến bờ bên kia.

Đủ loại truyền thuyết, đủ loại phiên bản lưu truyền xung quanh những người này.

Về sau, chân ý của đạo này rốt cuộc có tác dụng gì, cũng có nhiều cách nói.

Có một số chân thần dưới cơ duyên trùng hợp đã thật sự đã giải mã được mấy câu tâm pháp chân ý. Mặc dù chỉ là đôi câu, nhưng chúng chính là mảnh vỡ trong những mảnh vỡ, niệm tụng dựa vào tâm pháp đó, thật sự có thể cảm nhận được đủ sự kỳ diệu, khiến cho người ta mê mẩn.

Nhưng chỉ mấy câu tâm pháp chân ý thì có thể lợi hại đến mức nào. Những câu chữ không hoàn chỉnh đó chẳng qua chỉ khiến những chân thần này có ấn tượng sâu sắc mãnh liệt với phần cuối của Thần đạo chứ không hề có sự giúp đỡ về thực chất nào đối với họ, song nó lại tỏa ra sự cám dỗ chết người.

Vùng đất không có chiến tranh trong Nhược Mộc vực chính là một sự tồn tại thực thụ, đó là bằng chứng hoàn chỉnh về chân ý của đạo.

Bất kể là thánh nhân hay đại viên mãn đều không thể tránh được chân ý của đạo trong đó.

Cũng vậy, Nhược Mộc vực trở thành nơi đám chân thần này hướng tới nhất, cũng vì thế, Kiếm tộc đã tận dụng lợi thế này cứ vài năm lại tuyên bố tổ chức một cuộc Đạo Tranh!

Rất nhiều chân thần nghiên cứu về Phạn văn, lần nào tổ chức Đạo Tranh cũng tham gia, nhưng hầu hết không thể vượt qua vòng sàng lọc đầu tiên.

Còn vòng sàng lọc thứ hai, số người bị đào thải sẽ nhiều hơn.

Trong đại sảnh này có hàng vạn chân thần, e rằng chỉ có vài người có thể vượt qua.

“Nhưng có một điều, lão già cổ hủ này vẫn phải nhắc nhở các vị, ở vòng sàng lọc thứ hai Kiếm tộc chúng ta sẽ áp dụng một số thủ đoạn bất đắc dĩ, trong đó đương nhiên sẽ tồn tại những nguy hiểm nhất định. Những chân thần đã từng tham gia Đạo Tranh hẳn là sẽ biết” Ông lão của Kiếm tộc nói một cách thản nhiên.

Nghe được mấy lời này, trong lòng các chân thần lập tức run sợ.

Tuy rằng đây là vùng đất không có chiến tranh nhưng không có nghĩa là an toàn tuyệt đối.

Kiếm tộc đã chiếm giữ Nhược Mộc nhiều năm như vậy, nghiên cứu về vùng đất không có chiến tranh sâu sắc hơn nhiều so với tưởng tượng của bên ngoài!

Ví dụ về người chết trong Đạo Tranh những năm trước đâu đâu cũng có.

La Chinh hơi nhướng mày, như nhận ra điều gì đó, trong lòng thầm nghĩ: “Vùng đất không có chiến tranh có nghĩa là không thể tấn công, nhưng không có nghĩa là không thể giết người”

Giống như việc hắn khống chế những linh kiếm chân ý đó trong thần thành Danh Kiếm, nhưng khi những linh kiếm chân ý này bị bắn văng, chúng cũng có thể ngộ thương Đại công tử của Vương gia!

“Nói như thế, chân ý của đạo trong vùng đất không có chiến tranh hẳn là khống chế được sát tâm. Nói cách khác, ta không thể chủ quan muốn giết chết một người, trừ khi có thể thoát khỏi chân ý của đạo trong vùng đất không có chiến tranh, nhưng không có nghĩa là thật sự không có cách giết người”

Trong khi La Chinh suy tư, ông lão của Kiếm tộc nói: “Các vị, mời đi theo ta”

Dứt lời, ông ta dẫn đầu đi ra khỏi đại sảnh.

Đám chân thần cũng hối hả đi theo sau.

Người đàn ông mặt đen đi ở phía trước La Chinh, quay đầu cười khà khà với hắn: “Vừa nhìn người đã biết là tay mơ lần đầu tiên tham gia sàng lọc, những lời vừa rồi của Lục lão cũng không phải nói đùa. Vòng sàng lọc thứ hai sơ sẩy một phát là chết ngay. Bây giờ ngươi rút khỏi vẫn còn kịp đó!”

Hắn ta cố tình kéo dài giọng để hù dọa.

Đây là lần thứ bảy người đàn ông mặt đen này đã tham gia Đạo Tranh, lần thứ năm bước vào vòng sàng lọc lần thứ hai, có thể nói đã là khuôn mặt thân quen trong Kiếm tộc, chỉ đáng tiếc chưa lần nào tham gia Đạo Tranh được đàng hoàng. Có chút tiếc nuối về điều này, trong lòng cũng trở nên mất cân bằng dữ dội.

Mỗi khi gặp phải người có tu vi không cao như La Chinh, hoặc một người mới lần đầu tiên tham gia Đạo Tranh, hắn ta đều muốn đả kích một trận để làm thỏa mãn sự mất cân bằng trong lòng mình.

Không ngờ La Chinh lại không thèm để ý đến những gì hắn ta nói, ngược lại còn mở miệng hỏi: “Lục lão? Vị đại viên mãn này của Kiếm tộc không phải nên mang họ Mặc sao?”

“Ờ, phần lớn người của Kiếm tộc đều có họ Mặc, nhưng một số thành viên cốt cán trong Kiếm tộc có đóng góp lớn với Kiếm tộc, hoặc đã tu đến sau đại viên mãn thì đều có danh hiệu riêng. Vị Lục lão này dĩ nhiên sẽ được gọi là Kiếm Lục rồi. “ Người đàn ông mặt đen không thể không giải thích.

“Ồ, cảm ơn” La Chinh khẽ mỉm cười.

“Nói cái gì đó! Điều ta muốn nói cho ngươi biết chính là, nếu như ngươi không rút khỏi vòng sàng lọc thứ hai thì có thể nói là chết chắc rồi đấy!” Người đàn ông mặt đen lúc này mới nhận ra mình đã bị La Chinh dắt mũi, nói với vẻ tức giận.

La Chinh chỉ trợn tròn mắt, một lần nữa mặc kệ sự tồn tại của người này.

“Kiếm Lục!”

Thì ra là thế.

Lại nói, trong miếng ngọc tỷ trong tay La Chinh còn có một bộ hài cốt của đại viên mãn chưa thể trả lại cho Kiếm tộc.

Chủ nhân của bộ hài cốt này được gọi là “Kiếm Thị”

Nếu như có thể tìm được cơ hội, La Chinh phải hoàn trả thi hài của tiền bối Kiếm Thị cho Kiếm tộc.

Người đàn ông mặt đen nào đâu biết rằng trong đầu La Chinh đang nghĩ đến nhưng thứ này?

Tuy nói La Chinh không để ý đến hắn ta, nhưng hắn ta vẫn luôn liến thoắng bên tai La Chinh, tâm trạng u ám không biết xuất phát từ cái gì vẫn luôn gây áp lực gì cho La Chinh.

“Sao ngươi nói nhảm nhiều thế!”

Đột nhiên, La Chinh cau mày, lớn tiếng khiển trách.

Đám đông vốn dĩ đang im lặng tiến về phía trước đột nhiên dừng lại, nhao nhao đưa mắt tập trung vào khuôn mặt của La Chinh và người đàn ông mặt đen.

Ngay cả ông lão “Kiếm Lục” dẫn đường ở phía trước cũng cau mày quay đầu lại, chỉ là ông ta nói một cách thản nhiên: “Không được lớn tiếng ồn ào”

La Chinh nhún vai không nói thêm gì nữa.

Ngược lại, mặt của người đàn ông mặt đen đỏ bừng.

Nếu như ở bên ngoài khu vực không có chiến tranh, sợ là hắn ta đã trực tiếp giết chết La Chinh rồi, nhưng ở đây, sát niệm trong lòng hắn ta vừa mới hình thành đã bị một luồng đại thế vô hình trong vùng đất không có chiến tranh quét sạch.

Cuối cùng, hắn ta chỉ có thể trợn mắt nhìn La Chinh một cái, không lên tiếng nữa.

Dưới sự hướng dẫn của “Kiếm Lục”, mọi người đều nhìn thấy một con dốc đi xuống xuất hiện ở trước mặt, đi xuống dưới theo con dốc này sẽ thấy một lối vào tối om om.

Kiếm Lục đứng ở lối vào nói một cách thản nhiên: “Nơi này là nơi tu hành của Kiếm tộc bọn ta. Người đời đều biết Kiếm tộc bọn ta thủ nhân, cho nên mới có thể biến nơi này thành vùng đất không có chiến tranh, nhưng không biết rằng Kiếm tộc bọn ta cũng có thể xả thân. Nơi này chính là vùng đất tuyệt sát”

Chân ý của đạo bao trùm toàn bộ vùng đất không có chiến tranh cực kỳ cực đoan.

Trong hầu hết các phạm vi, dưới sự bao phủ của luồng khí thế đó, các chân thần ngay cả đánh nhau cũng không làm được.

Mà vùng đất tuyệt sát là mặt đối lập của vùng đất không có chiến tranh!

*Waka là đơn vị duy nhất nắm giữ bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần tại Việt Nam. Các cá nhân, tổ chức có hành vi sao chép, đăng tải tác phẩm dưới mọi hình thức đều là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!